Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 493 - Chương 494: Vân Tiêu

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_494" class="block_" lang="en">Trang 247# 2

 

 

 

Chương 494: Vân Tiêu



Nam tử thanh niên và nữ tử tinh linh đều đã vốn hoàn toàn tuyệt vọng, cho rằng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới cứu tinh bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt liền khiến ba hắc y nhân một chết hai chạy trốn, nam tử thanh niên nhìn chằm chằm Vân Triệt hồi lâu, trong lúc ngây người đều gần như đã quên mất thương thế trên người, cho đến khi Vân Triệt đến gần, hắn mới giãy giụa định đứng lên, dùng giọng nói trong thống khổ tối nghĩa mang theo cảm kích thật sâu nói:

- Tạ… Tạ ơn tiền bối… Cứu mạng…

- Tạ ơn tiền bối cứu mạng.

Nữ tử tinh linh cũng vội vàng thi lễ, cảm kích nói.

Hả? Tiền bối?

Khóe miệng Vân Triệt giật giật, lại không giải thích, hắn tiến về phía trước thong thả nâng thân trên của nam tử thanh niên lên, nghiêm mặt nói:

- Trước đừng nhiều lời, lập tức ngưng tâm tĩnh khí, ổn định thương thế trên người… Ta tới giúp ngươi.

Vân Tiệt đặt bàn tay lên trên miệng vết thương ở trên lưng nam tử thanh niên, huyền khí hùng hậu chậm rãi dũng mãnh đổ vào… Huyền khí của hắn có chứa thuộc tính của Long thần và Phượng thần, hơn nữ bí mật mang theo thiên khí mật độ và độ tinh khiết cực cao, dùng để phụ trợ người kia chữa thương, có thể ở trên trình độ cực lớn xúc tiến thương thế khép lại.

Nam tử thanh niên cũng không già mồm cãi láo, không nói gì nữa, nhắm mắt lại, vừa định điều động huyền khí còn sót lại, bỗng nhiên cảm giác được một luồng khí tức huyền khí ôn hòa mà nhàn nhạt… Không, phải nói là gần như mênh mông từ sau lưng dũng mãnh vào trong thân thể hắn. Cường độ của luồng huyền khí này rõ ràng chỉ có Thiên Huyền cảnh, nhưng hùng hậu đến không thể tưởng tượng được. Hắn cũng từ Thiên Huyền cảnh từng bước một trưởng thành mà đến, nếu như nói chỗ khác với Thiên Huyền cảnh khi trước, độ đậm đặc của huyền khí trong cơ thể khi trước giống như khói nhẹ mà nói, như vậy luồng huyền khí Thiên Huyền tuôn vào trong cơ thể lúc này, rõ ràng giống như dung nham! Nhưng nếu so với nửa bước Bá Hoàng hắn hiện giờ, huyền khí còn nồng hậu đậm đặc hơn.

Đây sao có thể là huyền khí của Thiên Huyền cảnh giới… Không đúng! Nhất định là do cảnh giới của vị tiền bối đây rất cao, tu vi cấp bậc nhỏ bé của ta đây, vốn không thể nào xem xét. Nam tử thanh niên nghĩ như vậy.

Mà theo huyền khí của Vân Triệt dũng mãnh đi vào, vẻ mặt của hắn lại một lần nữa thay đổi, bởi vì luồng huyền khí này chẳng những hùng hậu vô cùng, hơn nữa giống như có ma lực thần kỳ, khiến toàn bộ kinh mạch trên toàn thân hắn phồng lên, ngay cả kinh mạch vốn bị phá hư, đều nhanh chóng khôi phục sức sống, ngoại thương nặng nhất của hắn ở lưng, nội thương cũng không nhẹ, nhưng theo luồng khí lưu huyền lực này dũng mãnh đi vào, hắn rành mạch cảm nhận được, cho dù là ngoại thương, hay nội thương của hắn, đều lấy tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng được khép lại.

Hắn vô cùng tin tưởng, chính là Thái trưởng lão có tư cách nhất trong gia tộc toàn lực làm ra, cũng không thể nào khiến cho hắn nhanh chóng khôi phục như vậy! Đây quả thật là tốc độ phá vỡ nhận thức, nghe rợn cả người.

Vị tiền bối này, nhất định là tuyệt thế cao nhân vô cùng khủng bố… Nam tử thanh niên càng kiên định hơn ý tưởng trước đó của mình, trong lòng càng sinh ra ngưỡng vọng giống như hướng lên núi cao. Hắn bỏ qua điều động huyền khí của bản thân, bắt đầu toàn lực hấp thu và điều động huyền khí tuôn vào trong cơ thể, bởi vì ở dưới luồng huyền khí nhàn nhạt này, chút huyền khí còn sót lại kia của hắn cho dù điều động toàn bộ, cũng hoàn toàn không đủ xem.

Khi hắn thử thăm dò càng thêm sâu sắc cảm nhận luồng huyền khí này, lại phát hiện pháp tắc huyền lực này ẩn chứa, ngược lại huyền diệu không gì sánh được… Càng chuẩn xác mà nói là quỷ dị, khiến hắn thân là nửa bước Bá Hoàng, khổ tu huyền lực gần hai mươi năm hoàn toàn không cách nào lý giải, trong lòng hắn càng kinh hãi không hiểu.

- Ta cũng đến hỗ trợ.

Tuy rằng nữ tử tinh linh cũng bị thương, nhưng nhẹ hơn nam tử thanh niên nhiều. Trong lòng nàng yên tâm về nam tử, thu thanh vũ khí vào trong không gian giới chỉ, hai tay đặt ở vị trí ngực của nam tử, nơi lòng bàn tay lóng lánh lên ánh sáng rực rỡ màu xanh biếc… Nhất thời, Vân Triệt cảm giác được một luồng khí tức tươi mát như nước dũng mãnh tiến vào trong thân thể của nam tử, ngay khi đụng chạm lấy luồng khí tức của Vân Triệt liền có một cảm giác tinh thần vừa tỉnh.

- Huyền khí của Tinh linh tộc có chứa khí tức tự nhiên bẩm sinh, chẳng những có năng lực tự lành rất mạnh, năng lực trị liệu cho người càng vượt xa hơn nhân loại. Chỉ bằng một điểm này, bộ tộc tinh linh rất được các chủng tộc khác hoan nghênh. Hơn nữa, bởi vì do lực tự nhiên, người của bộ tộc tinh linh là nam tử tuấn tú, nữ tử mĩ mạo, lại thêm thiên phú thuộc riêng về bọn họ, tuyệt đại đa số chủng tộc đều khát vọng có thể tìm được một tinh linh bầu bạn.

Mạt Lỵ thuận miệng giải thích, nàng liếc mắt nhìn nam tử thanh niên kia, lạnh nhạt nói:

- Tiểu tử này là nhân loại đơn thuần, lại có thể lọt vào mắt xanh của nữ tử tinh linh này, ngược lại vận khí không tệ.

Dưới hợp lực của Vân Triệt và nữ tử tinh linh, thương thế của nam tử thanh niên vốn cực nặng nhanh chóng ổn định lại. Khi Vân Triệt thu tay về, tuy rằng miệng vết thương sau lưng nam tử nhìn qua vẫn như trước nhìn thấy mà ghê người, nhưng thật ra đã không còn đáng ngại, máu đổ cũng hoàn toàn dừng lại, lấy huyền lực của chính bản thân hắn, không đến nửa tháng là có thể khỏi hẳn.

Nam tử thanh niên dưới nâng đỡ của nữ tử tinh linh đứng dậy, thi lễ thật sâu với Vân Triệt:

- Tiền bối chẳng những cứu tính mạng của vãn bối và Thất muội, còn tự thân ra tay chữa thương cho vãn bối, ơn lớn như thế, vãn bối nhất định ghi nhớ trong lòng… Mong rằng, mong rằng vãn bối có thể báo cho biết tục danh.

- Các ngươi gọi ta là… Tiền bối?

Vân Triệt nhếch miệng, nói:

- Ta có vẻ rất già sao?

- Cái này…

Nam tử thanh niên bị lời này của Vân Triệt làm cho thật ngượng ngùng, nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào. Nữ tử tinh linh bên người hắn đánh giá Vân Triệt từ trên xuống dưới hồi lâu, rất chân thành nói:

- Tiền bối lợi hại như vậy, nhất định là cao nhân tiền bối phản phác quy chân!

- Ta hiện giờ hai mươi hai tuổi.

Vân Triệt cười nhạt một tiếng, liền thật trực tiếp báo tuổi ra:

- Các ngươi xác định còn muốn gọi ta là tiền bối sao?

- Hả? Hai… Hai mươi hai tuổi?

Hai người nhìn Vân Triệt, đồng thời lên tiếng kinh hô. Vân Triệt vừa rồi tùy tùy tiện tiện một chiêu miểu sát một người cấp bậc Bá Hoàng, thực lực kinh người, khiến cho bọn họ đương nhiên nhận định Vân Triệt nhất định là tiền bối cao nhân tu luyện nhiều năm, bởi vì đến cấp bậc Bá Hoàng này, hai trăm tuổi cũng có thể nhìn giống như hai mươi tuổi. Mà chừng hai mươi tuổi muốn làm đến miểu sát Bá Hoàng, vốn là chuyện không hề thực tế, cho dù ở cấp độ cao nhất của toàn bộ đại lục, người có thể làm được cũng không cao hơn năm người, hơn nữa mấy người này mỗi người đều là danh chấn thiên hạ, mà Vân Triệt là một người lạ hoắc bọn họ chưa từng gặp, bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, Vân Triệt lại chỉ có hai mươi hai tuổi.

Mặt nam tử thanh niên lộ vẻ xấu hổ, hơi ngượng ngùng nói:

- Cái này… Ân công lợi hại như vậy, chúng ta đều nghĩ đến ngươi là vị tiền bối cao thủ nào đó cố ý bảo trì tuổi trẻ.

Nói tới đây, mắt hắn sáng lên, nói:

- Ân công còn trẻ như vậy, thực lực lại mạnh như thế, nhất định tiếng tăm lừng lẫy, không biết… Có thể báo cho biết tục danh không?

- Ta tên là Vân Triệt.

Vân Triệt không ngập ngừng nói. Ở nơi thế giới hoàn toàn xa lạ này, tên của hắn không có ai biết, cho nên cũng vốn không cần thiết phải che giấu.

- Vân… Triệt?

Hai người đồng thời lẩm bẩm cái tên này một tiếng, trong mắt đồng thời lộ vẻ mê man… Một người chỉ hai mươi hai tuổi, nhưng có thể miểu sát Bá Hoàng, tất nhiên phải uy chấn đại lục mới đúng. Nhưng hai người bọn họ vẫn là lần đầu tiên nghe được cái tên này. Nam tử thanh niên nhanh chóng nói:

- Hóa ra ân công cũng họ Vân, thật sự trùng hợp.

- Hả, nói như vậy ngươi cũng họ Vân?

Theo xưng hô phía trước của nữ tử tinh linh với hắn, Vân Triệt đã biết được họ của hắn rồi, hắn mỉm cười nói:

- Có thể gọi thẳng ta là Vân Triệt, hai chữ ân công rất kỳ quái. Đúng rồi, không biết hai vị xưng hô như thế nào?

Nam tử thanh niên vội vàng nói:

- Được, từ đây về sau ta liền gọi là… Vân đại ca! Tiểu đệ họ Vân, tên…

Hắn vừa định nói tên, nữ tử tinh linh bên người hợp thời khẽ kéo hắn một chút:

- Vân ca ca…

Nam tử thanh niên lại lắc đầu, chân thành nói:

- Thất muội, hắn là ân nhân cứu mạng của chúng ta, nếu không có hắn ra tay cứu giúp, chúng ta đã táng thân ở nơi này, chính là tục danh, lại có gì cần phải giấu giếm ân nhân… Tiểu đệ Vân Tiêu, năm nay hai mươi mốt tuổi mười tháng, nhỏ hơn Vân đại ca mấy tháng. Đây là… Đây là Thất muội, nhỏ hơn tiểu đệ hai tuổi.

- Vân đại ca cũng có thể gọi ta là Thất muội.

Nữ tử tinh linh khẽ gật đầu, sau đó, trên thần thái lộ ra một chút kỳ quái:

- Tục danh của tiểu muội có phần… Có phần khó đọc, sợ Vân đại ca nhạo báng, đừng nói… Tóm lại gọi tiểu muội là Thất muội là có thể.

- Ừm.

Vân Triệt nhẹ nhàng gật đầu. Tên của hai người này, hắn chỉ thuận miệng hỏi mà thôi. Chỉ có điều, tên và tuổi của Vân Tiêu này, thật ra khiến cho Vân Triệt hơi kinh ngạc… Tuy rằng Vân Triệt tự xưng hai mươi hai tuổi, nhưng tuổi cụ thể, thật ra cũng là hai mươi mốt tuổi mười tháng, hoàn toàn giống với hắn. Mà tên của hắn “Vân Tiêu” –– Vân là họ hiện giờ của hắn, Tiêu là họ hắn đã sử dụng trước mười sáu tuổi, ngược lại thật sự trùng hợp khác thường.

Sau khi Vân Tiêu báo ra tên của bản thân, phản ứng của Vân Triệt lại vô cùng bình thản, điều này khiến cho hai người âm thầm kinh ngạc. Nữ tử tinh linh nhịn không được hỏi:

- Vân đại ca, hay là… Trước kia ngươi từng nghe tới cái tên “Vân Tiêu” này?

- Hả?

Vân Triệt liếc nhìn thần sắc có phần dị thường của Vân Tiêu, trong lòng giống như ngộ ra điều gì, bình tĩnh nói:

- Hay là, Vân Tiêu lão đệ đây có danh khí rất lớn ở vùng này? Cũng đúng, tuổi thấp, đã nửa bước bước vào cảnh giới Bá Hoàng, hẳn là anh tài trời ghen tỵ danh chấn tứ phương.

- Đâu có đâu có, ở trước mặt Vân đại ca, thật sự không dám nhận.

Vân Tiêu vội vàng xua tay, nếu như là người khác khen như vậy, hắn cũng bình yên tiếp nhận rồi, nhưng đối mặt với Vân Triệt tuổi xấp xỉ với mình, thực lực lại thắng bản thân vài ngọn núi, hắn thật sự có phần không chịu nổi, hắn gãi gãi đầu nói:

- Tiểu đệ ở Yêu Hoàng thành, đúng là có chút danh khí nho nhỏ… A, đúng rồi, Vân đại ca chắc không phải là người của Yêu Hoàng thành?

Yêu Hoàng thành? Hay chính là tòa thành màu xám trắng đó?

Vân Triệt lắc đầu:

- Ta đến từ một nơi thật xa, vẫn là lần đầu tiên đến Yêu Hoàng thành.

- Thì ra là thế.

Hai người đồng thời thoải mái, sau đó nữ tử tinh linh nghi ngờ nói:

- Hay là Vân đại ca đến từ Nam Cương? Trừ bỏ Yêu Hoàng thành, cũng chỉ có Nam Cương mới có thể ra nhân vật lợi hại giống như Vân đại ca… Không đúng, nếu bên Nam Cương kia có người lợi hại như Vân đại ca, tiểu muội và Vân ca ca cũng hẳn sớm biết mới đúng…

Nữ tử tinh linh rất cẩn thận suy nghĩ, hiển nhiên thực lực miểu sát Bá Hoàng, hai mươi hai tuổi này, khuôn mặt xa lạ và tên này, khiến cho nàng hoàn toàn không cách nào buông xuống được. Vân Triệt cười cười, nói:

- Ta đến từ một địa phương còn xa xôi hơn tưởng tượng của hai người, trước kia chưa bao giờ đặt chân đến nơi này, lần này đến đây cũng vì lịch lãm, các ngươi chưa từng nghe tới tên ta cũng là chuyện bình thường.

Vân Triệt gật đầu một cái với bọn họ, nói:

- Hiện giờ các ngươi đều có thương tích trong người, người muốn ám hại các ngươi nói không chừng còn có thể lại đến, về sớm một chút đi.

Nói xong, Vân Triệt chậm rãi bay lên, chuẩn bị rời đi.

- Vân đại ca, chờ chút!

Vân Tiêu liền bước lên trước, vội vàng nói:

- Phương hướng của Vân đại ca… Chính là định đi Yêu Hoàng thành?

- Không sai.

Vân Triệt gật đầu. Có thể lấy chữ “Hoàng” làm tên, hiển nhiên hẳn là tòa thành trung tâm đại lục, cũng chính là tòa thành màu xám trắng vĩ đại trước mặt này, phóng thích ra khí tức lực lượng cực cao.

- Tiểu đệ và Thất muội đều là người của Yêu Hoàng thành, nếu Vân đại ca là lần đầu tiên đến Yêu Hoàng thành, chắc hẳn còn không có chỗ đặt chân, không bằng liền đến Vân gia của tiểu đệ ngủ lại có được không? Tiểu đệ ngược lại bất cứ lúc nào cũng có thể giới thiệu tình huống của Yêu Hoàng thành, đợi thương thế tốt lên chút, cũng có thể dẫn Vân đại ca đi khắp Yêu Hoàng thành, không biết Vân đại ca… Có tiện không?

Giọng nói, ánh mắt của Vân Tiêu đều đặc biệt chân thành, thậm chí còn e sợ Vân Triệt “Không tiện”. Thân thể lơ lửng giữa không trung của Vân Triệt khựng lại, sau đó khẽ gật đầu, mỉm cười nói:

- Cũng được, vậy nhận chiếu cố của Vân Tiêu lão đệ.

Hiện giờ đối với Yêu Hoàng thành ở trước mắt, thậm chí toàn bộ đại lục Vân Triệt đều cơ bản hoàn toàn không biết gì, có một người chỉ dẫn cho, đương nhiên không thể tốt hơn.

Thấy Vân Triệt đáp ứng, Vân Tiêu tỏ vẻ vui mừng:

- Đâu có đâu có, so với ơn cứu mạng của Vân đại ca, chuyện này không đáng kể chút nào.

- Bộ tộc tinh linh của tiểu muội cũng bất cứ lúc nào đều hoan nghênh Vân đại ca tiến đến làm khách, ơn cứu mạng của Vân đại ca đối với tiểu muội và Vân ca ca, tộc của tiểu muội nhất định sẽ dũng tuyền tương báo.

Nữ tử tinh linh cũng chân thành nói.

Lúc này, trong đầu của Vân Triệt, bỗng nhiên truyền đến giọng nói hơi lộ vẻ ngưng trọng của Mạt Lỵ:

- Một cao thủ đến đây… Là một tên Bá Huyền cảnh cấp tám! Nếu là địch nhân mà nói… Ngươi làm tốt chuẩn bị chạy trốn đi!

Chân mày Vân Triệt chợt động, khí tức huyền lực toàn thân cũng nhất thời tuôn ra, nhưng lập tức, giọng nói của Mạt Lỵ lại truyền đến:

- Xem ra ngươi không cần phải chuẩn bị chạy trốn, là một tinh linh!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment