.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_495" class="block_" lang="en">Trang 248# 1
Chương 495: Thiên Hạ Đệ Nhất
Giọng Mạt Lỵ vừa dứt, một luồng cuồng phong từ phía bắc cuốn tới, Vân Triệt chỉ cảm thấy trước mắt có một bóng xanh lóe lên, một bóng dáng nam tử cao lớn giống như thuấn di xuất hiện trong tầm mắt.
Nam tử một thân áo xanh, tướng mạo anh tuấn bất phàm, ánh mứt cương nghị, hai tai lớn hơn nữ tử ba phần, toàn thân phóng thích ra luồng khí tức khiếp người, ngay cả cặp cánh ve trong suốt kia cũng lay động lên huyền khí nồng đậm. Nhìn thấy nữ tử tinh linh, hắn nhanh như tia chớp từ trên không trung hạ xuống, rơi đến bên cạnh nàng:
- Lão Thất, muội bị thương?
- Đại ca, huynh cuối cùng đã tới!
Nhìn thấy nam tử cao lớn xuất hiện, nữ tử tinh linh hoàn toàn yên lòng:
- Thương tổn của muội không nặng, Vân ca ca mới bị thương nặng…
- Hừ!
Nhìn thấy muội muội không có việc gì, nam tử cao lớn thở một hơi dài nhẹ nhõm, sau đó hừ lạnh một tiếng, xoay người lại, ánh mắt đâm thẳng nhìn chằm chằm vào Vân Tiêu, toàn thân nổi lên tức giận:
- Vân tiểu tử! Ta chỉ biết lại là ngươi! May mà lần này lão Thất không có chuyện gì, bằn không… Ta sẽ tự tay phế đi ngươi!
- Ta…
Vân Tiêu há to mồm, lại không cãi lại, mà xấu hổ cúi đầu xuống.
- Đại ca! Không cho huynh nói huynh ấy như vậy!
Nữ tử tinh linh vội vàng túm lấy cánh tay hắn:
- Chuyện không liên quan đến Vân ca ca, hơn nữa… Huynh ấy vì cứu muội, mới bị thương tổn nghiêm trọng như thế, huynh không cảm tạ Vân ca ca thì thôi, còn hung huynh ấy như vậy.
- Cảm tạ? Hừ!
Ánh mắt nam tử cao lớn trầm xuống:
- Lần này chẳng lẽ không phải hắn hẹn muội ra?
- Muội… Không, không phải, là muội vụng trộm hẹn Vân ca ca ra ngoài, huynh muốn trách, thì trách muội là được rồi.
Nữ tử tinh linh phồng má nói, chỉ có điều nàng rõ ràng quá không biết nói dối, ánh mắt và sắc mặt tức giận mơ hồ đều đang bán đứng nàng.
- Chuyện không liên quan đến Thất muội, đều là lỗi của ta.
Vân Tiêu cúi đầu xuống, tỏ vẻ áy náy và bất an.
- Đã biết đều là lỗi của mình, về sau liền cách lão Thất xa một chút!
Nam tử cao lớn mặt lạnh nói:
- Nếu có lần sau nữa, ta nhất định tự tay phế đi hai chân của ngươi! Ta nói được thì làm được! Lão Thất không phải là người ngươi có thể xứng đôi… Hừ! Ngươi chẳng qua chỉ là một dã chủng không biết nhặt được ở đâu, thật sự cho rằng mình là thiếu gia chủ Vân gia sao!
- Đại ca!
Lời nam tử cao lớn nói khiến sắc mặt nữ tử tinh linh thay đổi, nàng lo lắng nhìn thoáng qua sắc mặt của Vân Tiêu, tức giận nói:
- Sao huynh có thể nói ra lời nói như vậy với Vân ca ca… Huynh còn như vậy, muội sẽ không để ý tới huynh nữa!
- Lão Thất, ta… Thôi, hừ!
Nam tử cao lớn khó thở mở miệng, cũng tự nhận thấy nói có phần quá phận, đành phải quay mặt sang chỗ khác, không nói gì nữa.
Sắc mặt Vân Tiêu ảm đạm xuống, hắn cắn môi, sau đó ảm đạm cười nhẹ một tiếng, lắc đầu nói:
- Thất muội, đừng trách đại ca, hắn nói cũng đúng là lời nói thật… Nhưng mà.
Vân Tiêu ngẩng đầu, như chém đinh chặt sắt nói:
- Nhưng cho dù như thế nào, cho dù ngươi muốn đánh gãy đùi ta, ta nhất định sẽ không buông tay Thất muội! Lần này đúng là bởi vì ta, Thất muội mới thiếu chút nữa bị ám toán, về sau ta sẽ nhất định khắc khổ tu luyện, tương lai không bao giờ khiến Thất muội chịu bất cứ kẻ nào khi dễ, khiến cho ngươi và bá phụ yên tâm giao Thất muội cho ta.
- Vân ca ca…
Tròng mắt nữ tử tinh linh đưa tình… Trong mắt đã đầy hơi nước.
Nam tử cao lớn lại khinh thường xoay người đi, khi nhìn về phía nữ tử tinh linh, ánh mắt nhanh chóng chuyển thành thân thiết và ngưng trọng:
- Chuyện của hai đứa, sau khi trở về thành lại nói… Lão Thất, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi muội nói bị ba hắc y nhân thực lực Bá Hoàng vây công? Bọn chúng đâu rồi?
Ánh mắt nữ tử tinh linh chuyển sang phía Vân Triệt:
- Muội và Vân ca ca mới vừa rồi suýt chút nữa chết ở trong tay bọn họ, là vị Vân đại ca này đã cứu chúng muội. Nếu không có Vân đại ca, bây giờ huynh chạy tới, nhìn cũng chỉ có thể là thi thể của chúng muội. Huynh phải cẩn thận cám ơn người ta.
- Ngươi?
Nam tử cao lớn quay đầu nhìn về phía Vân Triệt, ánh mắt hoài nghi. Hắn đầu tiên nhìn thấy Vân Triệt, nhưng khí tức huyền lực trên người Vân Triệt chỉ có Thiên Huyền cảnh, lại là khuôn mặt lạ hoắc cho nên bị hắn trực tiếp lựa chọn không nhìn.
Vân Triệt nhàn nhạt mà cười:
- Tại hạ Vân Triệt.
Nữ tử tinh linh nói tiếp:
- Vân đại ca và Vân ca ca tuổi xấp xỉ, nhưng lợi hại. Vân đại ca một chiêu liền giết chết một hắc y nhân, hai người khác cũng bị dọa chạy… Thực sự chỉ dùng một chiêu! Ba hắc y nhân kia, đều có thực lực Bá Huyền cảnh, muội và Vân ca ca liên thủ, đều đánh không lại một người trong đó.
Ánh mắt nam tử cao lớn đảo qua toàn thân Vân Triệt, chân mày cũng chậm rại nhíu lại, hắn lặp lại cảm nhận khí tức huyền lực trên người Vân Triệt, lại thủy chung là Thiên Huyền cảnh cấp mười… Mà cấp bậc này, ở toàn bộ Yêu Hoàng thành đô chỉ có thể coi là kẻ yếu, làm sao có thể diệt sát Bá Hoàng… Hơn nữa còn là miểu sát!
Khi ánh mắt của hắn nhìn lại gần, hắn lại phát hiện Vân Triệt ở trước mắt đúng là bình thản ung dung, không hề chịu ảnh hưởng khí tức áp bách của hắn, trong lòng hắn nhất thời khẽ cảm thán, sau đó không nói được lời nào tiến lên phía trước một bước, bàn tay bỗng nhiên đẩy về phía Vân Triệt.
Một chưởng nhẹ nhàng bâng quơ, cũng khiến cho không gian giữa hắn và Vân Triệt xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ nhìn thấy mà ghê người. Sau đó, vòng xoáy khổng lồ này trong nháy mắt phân tán thành chín mươi chín không gian lốc xoáy nhỏ, lại trong nháy mắt tụ thành một luồng, đâm thẳng vào ngực Vân Triệt.
Huyền lực hệ phong?
Đây là một kích đến từ Bá Hoàng cao cấp, có thể nói là công kích khủng bố nhất mà Vân Triệt phải trực tiếp đối mặt từ khi sinh ra đến nay. Nhưng hắn không hốt hoảng chút nào, cũng không tránh lui, liền ngay cả bước chân cũng không nhúc nhích một chút, trực tiếp một tay đẩy dời đi, một luồng phượng hoàng viêm thiêu đốt nơi tay, chính diện nghênh đón lực xoáy huyền khí cuồng bạo vô cùng.
Rầm!!
Huyền lực cuồng phong cùng với huyền lực hỏa diễm không hề xinh đẹp chính diện va chạm với nhau, mặc dù chỉ là thử nhau đơn giản nhất, nhưng trong nháy mắt đó, không gian vẫn như cũ bị hung hăng xé rách, gió lốc tàn sát bừa bãi xé rách hỏa diễm, hỏa diễm bạo tẩu thiêu cháy gió lốc, dòng khí không gian chung quanh hơn mười trượng đều bị gió lửa quấy động hoàn toàn đại loạn.
Vân Triệt và nam tử cao lớn ở trong gió lốc với lửa cháy đánh tới đồng thời lui về phía sau ba bước, bọn họ nhìn về phía đối phương, trong ánh mắt đều đã hoàn toàn không giống với lúc trước, trong lòng hai người toát ra hai chữ hoàn toàn giống nhau:
Thật mạnh!
Vân Triệt có Long thần huyết mạch và lực cánh tay cường đại do lực lượng trời đất ban cho, cho nên trên chính diện va chạm, hắn có ưu thế thật lớn, cho dù như thế, hắn và nam tử cao lớn đối chiến khoảng cách gần không hề xinh đẹp, cũng không chiếm được một chút thượng phong… Đây là dưới tình hình không biết đối phương chỉ dùng vài phần lực.
Mà nam tử cao lớn chấn động trong lòng không thể nghi ngờ còn lớn hơn Vân Triệt rất nhiều. Bởi vì Vân Triệt trước mắt, trên người rõ ràng chỉ tản ra khí tức của Thiên Huyền cảnh, mà vừa rồi nghe lão Thất nói, tuổi của hắn, cũng mới hơn hai mươi tuổi… Người này, rốt cuộc có lai lịch gì! Vì sao lại chưa từng thấy hắn?
- Đại ca, huynh làm gì vậy?
Nữ tử tinh linh trách hỏi:
- Vân đại ca là ân nhân cứu mạng của muội và Vân ca ca, huynh không cảm tạ Vân đại ca thì thôi, lại còn bỗng nhiên ra tay! Hơi quá đáng.
- Ha ha ha ha!
Nam tử cao lớn cười to một tiếng, ôm quyền về phía Vân Triệt, chân thành nói:
- Người huynh đệ đừng lấy làm phiền lòng, tại hạ tuy thuộc bộ tộc tinh linh, nhưng trời sinh hiếu chiến, vừa nhìn thấy cao thủ sẽ không nhịn được ngứa tay. Tại hạ Thiên Hạ Đệ Nhất, cảm tạ đại ân cứu mạng của Vân huynh đệ đối với lão Thất nhà ta, bộ tộc tinh linh ta nhất định sẽ toàn lực báo đáp.
“…” Vân Triệt há miệng thở dốc, nhất thời im lặng. Đã từng nhìn thấy người kiêu ngạo, nhưng chưa từng thấy người nào kiêu ngạo như vậy, lại vừa lên liền tự xưng thiên hạ đệ nhất! Mặc dù nói ngươi rất lợi hại, nhưng cũng không đến mức là thiên hạ đệ nhất đi? Cho dù ngươi thật sự là thiên hạ đệ nhất… Điệu thấp một chút có thể chết!?
Vừa thấy thần sắc của Vân Triệt, nam tử cao lớn liền biết hắn đang nghĩ cái gì, nhất thời cười khổ một tiếng, nói:
- Vân huynh đệ đừng hiểu lầm, tại hạ cũng không phải người cuồng vọng kiêu ngạo, mà là họ kép Thiên Hạ, tên Đệ Nhất. Tên họ do gia phụ đặt, cũng bất đắc dĩ.
Họ kép Thiên Hạ… Tên Đệ Nhất…
Thật má nó biết đặt tên!
Tuy rằng Vân Triệt cố hết sức khống chế, nhưng khóe mắt vẫn kịch liệt run rẩy hai lần, hắn đưa mắt nhìn nữ tử tinh linh, gật đầu nói:
- Thì ra là thế, vậy tục danh của lệnh muội chẳng lẽ là…
- À, tiểu muội xếp thứ bảy, cho nên tên Thiên Hạ Đệ Thất…
- Không cho nói!! Hu…
Nữ tử tinh linh thoáng ngăn cản chậm một cái chớp mắt như vậy, đành phải ảo não che mặt:
- Đều do cha, lấy cái tên nát đó… Tóm lại gọi muội là Thất muội! Thất muội!
“…” Vân Triệt dùng hết nghị lực vô cùng vĩ đại mới cứng rắn ngừng cười được, cũng khó trách Thất muội này lúc trước chết sống không chịu nói tên của bản thân. Lão đại kêu Thiên Hạ Đệ Nhất, lão thất kêu Thiên Hạ Đệ Thất… Dùng đầu ngón chân đều nghĩ đến được, lão nhị đến lão lục nhất định chia ra gọi: Thiên Hạ Đệ Nhị, Thiên Hạ Đệ Tam… Thiên Hạ Đệ Lục…
Không biết có còn Thiên Hạ Đệ Bát, Thiên Hạ Đệ Cửu hay không…
Tóm lại bài danh gần phía trước nhất khắp thiên hạ đều bị gia tộc bọn họ nhận thầu!
- Vân huynh đệ đặc biệt lạ mặt, chính là mới tới nơi này?
Thiên Hạ Đệ Nhất báo ra tên của mình, phản ứng của Vân Triệt liền để cho hắn tin tưởng Vân Triệt tuyệt đối không phải là người của Yêu Hoàng thành. Hơn nữa tuổi như thế, cấp bậc huyền lực như thế lại có thực lực kinh người như thế, nếu là người của Yêu Hoàng thành thậm chí là xung quanh đây, hắn cũng tất nhiên sẽ không xa lạ.
- Không sai.
Vân Triệt gật đầu:
- Cả đời ta đây, còn chưa bao giờ chân chính bước vào Yêu Hoàng thành.
- Thì ra là thế.
Thiên Hạ Đệ Nhất gật đầu, sau đó chân thành nói:
- Lão Thất là bảo bối quan trọng nhất của gia tộc Thiên Hạ ta, Vân huynh đệ cứu tính mạng lão Thất nhà ta, đó là đại ân nhân của bộ tộc Thiên Hạ ta, nếu không chê, liền đến gia tộc Thiên Hạ ta ở một thời gian ngắn có được không? Ta gần đây cũng rất nhàn hạ, ngược lại bất cứ lúc nào cũng có thể cùng Vân huynh đệ đi dạo Yêu Hoàng thành.
Vân Tiêu và Thiên Hạ Đệ Thất đồng thời lộ vẻ mặt kinh ngạc… Bọn họ rõ ràng nhất Thiên Hạ Đệ Nhất có thân phận và địa vị hạng nào ở Yêu Hoàng thành, bọn họ từ nhỏ đến lớn, còn chưa từng thấy hắn chủ động muốn kết giao với một người như thế… Nhưng nghĩ đến tuổi và thực lực này của Vân Triệt, bọn họ lại yên lặng thoải mái. Lấy thực lực ở độ tuổi này của Vân Triệt, cho dù là ở toàn bộ Yêu Hoàng thành, đều là tối cao nhất, gia tộc Thiên Hạ tuy rằng có thực lực khổng lồ ở Yêu Hoàng thành, nhưng nếu có thể kết giao với một người bạn như vậy, sẽ chỉ có lợi với tương lai.
Vân Triệt mỉm cười nói:
- Xin nhận lòng tốt của Thiên Hạ huynh đệ, ta và Vân Tiêu lão đệ đều họ Vân, rất có duyên, đã đáp ứng đi Vân gia làm khách một thời gian ngắn, chỉ có điều ngày khác nếu đã thân quen Yêu Hoàng thành, đã biết chỗ ở của Thiên Hạ huynh, nhất định chủ động đến cửa bái phỏng.
Thiên Hạ Đệ Thất thoáng liếc mắt nhìn Vân Tiêu, chậm rãi gật đầu:
- Một khi đã như vậy, ta cũng không bắt buộc. Chỗ ở của gia tộc Thiên Hạ ta, Vân tiểu tử này rất rõ ràng, nếu Vân huynh đệ có chuyện gì khó giải quyết ở Yêu Hoàng thành, có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào. Tuy rằng gia tộc Thiên Hạ ta không lớn, nhưng ở Yêu Hoàng thành này, thậm chí toàn bộ Huyễn Yêu giới, còn có vài phần phân lượng.
Vân Triệt khoát tay:
- Một khi đã như vậy, trước tạ ơn Thiên…
Lời Vân Triệt đột nhiên im bặt, hắn nhìn chằm chằm phía trước, nhất thời sửng sốt…
Huyễn… Yêu… Giới…
Huyễn Yêu giới!?