.
._248__2" class="block_" lang="en">Trang 248# 2
Chương 496: Huyễn Yêu giới
Huyễn Yêu giới… Huyễn Yêu giới…
Đầu óc của Vân Triệt nhất thời hỗn loạn… Hắn đã đến thế giới này ba ngày, trong thời kỳ này, hắn cũng không cố hết sức đi thăm hỏi xem tên của thế giới này. Dù sao, đây là một thế giới khác hoàn toàn xa lạ tên gọi là gì vốn không quan trọng đối với hắn. Hơn nữa hỏi thăm người ta tên gọi của thế giới này là gì có khi còn rơi vào phiêu lưu bị coi thành ngu ngốc.
Tên của thế giới này, lại gọi là Huyễn Yêu giới!
Không có khả năng! Tuyệt đối không thể nào là Huyễn Yêu giới mà mình đã biết, chính là Huyễn Yêu giới kia, chắc là cái tên rất giống nhau mà thôi! Thái cổ huyền chu tiến hành vẻn vẹn mười tám tháng “Xuyên qua không gian”… Là “Xuyên qua không gian”, mà không phải là phi hành đơn thuần! Cho dù là phi hành cơ bản nhất, vẻn vẹn thời gian mười tám tháng, lấy tốc độ của Vân Triệt cũng đủ để vượt qua không biết bao nhiêu đại lục. Mà mười tám tháng “Xuyên qua không gian”, đều không biết có thể đến được cái góc nào của toàn bộ đại thế giới… Cách Thiên Huyền đại lục, chính là một đoạn khoảng cách cực lớn cực kỳ khủng bố.
Mà Huyễn Yêu giới hắn biết rõ, cũng là cùng Thiên Huyền đại lục, Thương Vân đại lục cùng tồn tại trên một tinh cầu.
Mười tám tháng “Xuyên qua không gian”, làm sao có thể còn ở trên Lam Cực tinh!
Hơn nữa, Huyễn Yêu giới và Thiên Huyền đại lục luôn luôn có ân oán, người của Huyễn Yêu giới thậm chí có biện pháp tới Thiên Huyền đại lục, người của Thiên Huyền đại lục, có lẽ cũng từng tiến vào Huyễn Yêu giới, giữa hai bên ít nhiều gì sẽ biết một ít tin tức của đối phương… Nếu Huyễn Yêu giới cũng mỗi ba trăm năm xuất hiện Thái cổ huyền chu một lần, ở trong lịch sử dài mấy ngàn năm, thậm chí mấy vạn năm, Thiên Huyền đại lục hẳn là rất có khả năng biết được mới đúng, nhưng khi hắn ở Phượng Hoàng thần tông, nhưng lại chưa bao giờ nghe được một chút tin tức như vậy.
Không đúng… Nhất định vẻn vẹn chính là trùng hợp!
Trong lòng Vân Triệt nỗ lực nghĩ như vậy, nhưng đồng thời, ngoài cái tên… Huyễn Yêu giới là một thế giới người với yêu cùng tồn tại, nơi này cũng thế. Chúa tể của Huyễn Yêu giới tên là Yêu Hoàng, mà thành trung tâm phía trước, có tên là Yêu Hoàng thành…
Thực sự chỉ là trùng hợp sao… Hay là… Hay là…
- Vân huynh đệ, ngươi làm sao vậy?
Thấy Vân Triệt bỗng nhiên dại ra ở đó, thần sắc nhanh chóng biến ảo, Thiên Hạ Đệ Nhất nghi vấn nói.
Vân Triệt chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt giống như ngưng trọng, giống như mê man:
- Thiên Hạ đại ca, Vân Tiêu, Thất muội, các ngươi… Có nghe nói đến một nơi tên là… Thiên Huyền đại lục không?
Khi nói đến bốn chữ “Thiên Huyền đại lục”, Vân Triệt vẫn xuất hiện âm rung rất nhỏ. Bởi vì nơi hắn ly biệt hai năm kia, mới là vùng đất thuộc về hắn, có rất nhiều người hắn tâm tâm niệm niệm vướng bận. Nếu như, nơi này lỡ như thật sự chính là Huyễn Yêu giới kia mà mình biết, như vậy, trở lại Thiên Huyền đại lục, sẽ không còn là xa không thể chạm như vậy.
Nhưng hắn thấy rõ ràng, khi nhắc tới “Thiên Huyền đại lục”, vẻ mặt của ba người Thiên Hạ Đệ Nhất không phải mê hoặc, mà là… Khẽ biến!
- Chẳng những nghe nói đến, hơn nữa như sấm bên tai.
Thiên Hạ Đệ Nhất không ngập ngừng trả lời:
- Vân huynh đệ tuổi còn trẻ lại có được thực lực như thế, xem ra thật sự chìm đắm trong tu luyện, mà cực ít chú ý đến việc bên ngoài. Trăm năm trước, ở Huyễn Yêu giới ta cái tên Thiên Huyền đại lục đúng là thật xa lạ, chỉ có một nhóm người rất ít biết được. Nhưng, trong trăm năm này, toàn bộ Huyễn Yêu giới, đã hiếm có người nào không biết cái tên Thiên Huyền đại lục này. Bởi vì Yêu Hoàng và tiểu Yêu Hoàng của Huyễn Yêu giới chúng ta, chính là ở trăm năm trước, trước sau chết ở trong tay đám tiểu nhân hèn hạ ở Thiên Huyền đại lục kia! Ngay cả Yêu Vương đại nhân…
Thiên Hạ Đệ Nhất hữu ý vô ý liếc mắt nhìn Vân Tiêu:
- Cũng rơi vào trong tay của tiểu nhân hèn hạ ở Thiên Huyền đại lục, sống chết chưa biết! Thiên Huyền đại lục cái tên này… Đối với mười hai gia tộc chúng ta vì thủ hộ bộ tộc Yêu Hoàng mà tồn tại mà nói, đâu chỉ là nghe nói đến, mà cho đến chết đều phải khắc trong tâm khảm!
- Cái kia… Vân đại ca nói hắn từ nơi xa xôi đến, giống như vẫn là lần đầu tiên ra ngoài lịch lãm, cho nên không biết chuyện này cũng có thể lý giải được.
Vân Tiêu vội vàng thay Vân Triệt giải thích.
Vân Triệt ngây người đứng ở đó, sau một lúc lâu không nói gì.
Thiên Huyền đại lục… Yêu Hoàng… Tiểu Yêu Hoàng… Yêu Vương… Trăm năm trước… Ân oán… Mười hai gia tộc thủ hộ…
Cái tên “Huyễn Yêu giới” này có thể là trùng hợp, nhưng những chuyện này… Chẳng lẽ đều là trùng hợp sao!
Lại làm sao có thể đều là trùng hợp!
Chỗ thế giới mình đang ở bây giờ này, đại lục tên là “Huyễn Yêu giới” này… Lại thật sự chính là Huyễn Yêu giới mà mình biết! Ở cùng một tinh cầu với Thiên Huyền đại lục, còn có ân oán và khúc mắc!
- Mạt Lỵ, đây là có chuyện gì?
Vân Triệt lắc đầu, dò hỏi về phía Mạt Lỵ:
- Thái cổ huyền chu xuyên qua thời gian lâu như vậy, sao lại lưu lại ở Huyễn Yêu giới cùng một tinh cầu với Thiên Huyền đại lục? Thiên Huyền đại lục, cũng chưa từng có tin tức Huyễn Yêu giới đã từng xuất hiện Thái cổ huyền chu.
- Ta làm sao mà biết.
Mạt Lỵ nhàn nhạt đáp lại, chỉ có điều trong lòng nàng, cũng có chỗ rung chuyển… Hai năm trước, vì tăng không gian gió lốc lên, khiến Vân Triệt thừa nhận lịch lãm cường độ rất cao, nàng mạnh mẽ thúc đẩy tốc độ xuyên qua của Thái cổ huyền chu, cũng ở trên trình độ nhất định can thiệp vào quỹ tích xuyên qua của nó… Chính là chính nàng cũng hoàn toàn thật không ngờ, can thiệp của bản thân, cuối cùng khiến Thái cổ huyền chu trong mười tám tháng xuyên qua, lại quay lại Lam cực tinh, dừng lại ở trên không Huyễn Yêu giới!
Điều này cũng là giải thích duy nhất.
Chỉ có điều nguyên nhân này, nàng tự nhiên không cách nào nói cho Vân Triệt.
Vào lúc này Vân Triệt bỗng nhiên quay đầu, nhìn không chớp mắt chằm chằm nhìn vào Vân Tiêu… Mười hai gia tộc thủ hộ… Vân gia… Thiếu gia chủ… Dã chủng nhặt được… Còn có “Vân Tiêu” cái tên này… Từng từ ngữ lúc trước hắn chỉ tùy ý nghe một chút, một chút cũng không để vào trong lòng, lúc này lại vô cùng cuồng loạn đan vào trong đầu Vân Triệt, miêu tả một khả năng để cho hắn không cách nào bình tĩnh… Dưới ánh mắt nhìn chăm chú đâm thẳng vào của hắn, Vân Tiêu nhất thời có phần sợ hãi toàn thân, hắn ráng nuốt từng ngụm nước miếng, có phần nơm nớp nói:
- Vân… Vân đại ca, ngươi vì sao nhìn ta như vậy… Ặc…
Vân Triệt tiến về phía trước một bước, một phát túm lấy bả vai của Vân Tiêu, lấy giọng điệu vô cùng ngưng trọng hỏi:
- Vân Tiêu, nói với ta, chỗ gia tộc của ngươi… Có phải Vân gia đứng đầu mười hai gia tộc thủ hộ không!
- A…
Phản ứng đột nhiên hơi kịch liệt của Vân Triệt, khiến Vân Triệt nhất thời hơi luống cuống tay chân, hắn dùng ánh mắt xin giúp đỡ liếc nhìn về phía Thiên Hạ Đệ Thất, dè dặt cẩn trọng nói:
- Vân đại ca, là… Có phải gia tộc hoặc sư môn của Vân đại ca có ân oán gì với Vân gia không? Ngươi ngươi ngươi… Ngươi trước bình tĩnh một chút, cho dù là có hiểu lầm gì, đều có thể hóa giải…
Phản ứng khác thường của Vân Triệt, khiến Thiên Hạ Đệ Nhất và Thiên Hạ Đệ Thất đều trong mắt lộ ra kinh ngạc, nhưng lịch duyệt trong đời Thiên Hạ Đệ Nhất tự nhiên còn xa hơn Vân Tiêu, tuy rằng cảm xúc của Vân Triệt hơi lạ thường, nhưng khi đối mặt với Vân Tiêu, trên người cũng không có địch ý gì. Hắn do dự ngắn ngủi, sau đó mở miệng nói:
- Ta trả lời thay tiểu tử này đi, hắn thật sự là người của Vân gia đứng đầu mười hai gia tộc thủ hộ, hơn nữa còn là nhi tử độc nhất của gia chủ. Chỉ có điều… Hừ, danh hào đứng đầu mười hai gia tộc thủ hộ này bọn họ đã sớm không xứng, từ trăm năm trước sống chết của Yêu Vương chưa biết, bên trong Vân gia đã náo động bất an thời gian dài, hai mươi lăm năm trước Vân gia chủ kích động đi Thiên Huyền đại lục trước, tuy rằng ba năm sau còn sống trở về, nhưng phu thê đã bị người đả thương nặng, đều thành phế nhân, còn đánh mất chí bảo quan trọng nhất của bộ tộc Yêu Hoàng! Khiến bộ tộc Vân thị gánh vác tội lớn.
- Ngắn ngủi trăm năm, nhân vật quan trọng của Vân gia liên tiếp ngã xuống, hơn nữa trong tộc rung chuyển, thực lực của Vân gia đã sụt giảm, trong mười hai gia tộc đúng là đã từng lấy Vân gia cầm đầu, nhưng hiện giờ, thực lực của Vân gia không thể nghi ngờ là chót nhất! Thậm chí dần dần mất đi tư cách sánh vai đứng cùng mười một gia tộc khác, hơn nữa tội lớn mất đi vài món chí bảo… Có lẽ mất không bao nhiêu năm, mười hai gia tộc thủ hộ, liền sẽ trở thành mười một gia tộc thủ hộ.
Thiên Hạ Đệ Nhất nhàn nhạt liếc Vân Tiêu một cái, dưới tình huống nhi tử Vân gia ở đây, hắn nói ra mỗi một câu nói đều không lưu tình chút nào, cũng đồng thời hiển lộ rõ ràng địa vị của Vân gia hiện giờ đã xuống dốc trên phạm vi lớn. Mà những lời hắn nói cũng không phải bí mật gì của mười hai gia tộc, ở toàn bộ Huyễn Yêu giới cơ bản mọi người đều biết, cho nên nói ra, cũng không có cố kỵ gì.
Vân Tiêu khẽ cắn môi, trên mặt lộ vẻ không cam lòng, lại không nói gì.
Ngực của Vân Triệt khẽ phập phồng, vì những lời của Thiên Hạ Đệ Nhất nói, k thể nghi ngờ càng tiến thêm một bước chứng minh sự thật Huyễn Yêu giới này chính là Huyễn Yêu giới kia. Đương kim gia chủ Vân gia… Hai mươi năm trước bị phế… Lúc này, để cho hắn không cách nào không nghĩ đến một chân tướng khác… Hai chữ “Bị phế”, càng khiến cho trái tim của hắn kịch liệt run rẩy một chút.
- Đương kim gia chủ Vân gia, tên là gì?
Vân Triệt nỗ lực duy trì bình tĩnh:
- Hắn có phải sẽ là phụ thân của ngươi không? Phụ thân của ngươi, còn có mẫu thân của ngươi, đều tên là gì? Có phải gọi là… Vân Khinh Hồng… Và Mộ Vũ Nhu không!
Vân Tiêu trừng mắt thật lớn, hơi đờ đẫn gật đầu:
- Bọn họ… Đúng là cha nương ta… Chẳng lẽ, là cha nương của ta, và tông môn chỗ ngươi có đụng chạm gì?
“…” Vẻ mặt Vân Triệt khựng lại, sau đó chậm rãi nới hai tay túm lấy bả vai hắn ra, đứng ở nơi đó, thật lâu không nói gì.
“… Phụ thân của cháu, tên là Vân Khinh Hồng, tuy rằng năm đó ta mấy trăm tuổi, nhưng lại chỉ có phụ thân cháu là một nhi tử duy nhất, thiên tư của hắn coi như không tệ, giống như ta thức tỉnh Huyền cương màu xanh. Mẫu thân của cháu, tên là Mộ Vũ Nhu, là nữ nhi của chủ gia tộc Mộ gia cùng vì thủ hộ Yêu Hoàng. Mặc dù mười hai gia tộc thủ hộ đều vì thủ hộ bộ tộc Yêu Hoàng mà tồn tại, nhưng giữa lẫn nhau cũng không có gì ngăn cách, quan hệ giữa gia tộc Vân thị chúng ta và gia tộc Mộ thị vẫn luôn tốt nhất, phụ thân mẫu thân cháu là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên. Trăm năm trước, khi ta một mình rời khỏi Huyễn Yêu giới, hai đứa mới vừa lập gia đình…”
Lời Vân Thương Hải nói vang lên trong đầu hắn, từng như giống như trống chiều chuông sớm.
Lúc trước khi gia gia Vân Thương Hải nói đến bộ tộc Vân thị, ông tỏ vẻ tự hào, mấy chữ “Đứng đầu mười hai gia tộc thủ hộ” nói từng chữ ngạo nghễ. Mà hiện giờ theo tin tức hắn nghe được từ chỗ Thiên Hạ Đệ Nhất, chính là trong trăm năm này Vân gia đã sớm xuống dốc… Vân Thương Hải bị giam cầm trăm năm, hoàn toàn không biết địa vị của Vân gia đã sớm xuống dốc không phanh, nếu như ông biết, sợ rằng sẽ chết không nhắm mắt đi…
Vân Khinh Hồng… Đây là gia gia nói cho hắn biết, là tên của phụ thân thân sinh của hắn.
Mà Vân Tiêu trước mặt này… Hắn… Chẳng lẽ… Chính là…
Mạt Lỵ: “…”
Thiên Hạ Đệ Nhất nhíu nhíu mày:
- Hay là ngươi thật sự có va chạm gì với Vân gia?
Sau trầm mặc đáng kể, Vân Triệt đã khôi phục bình tĩnh, hắn chậm rãi lắc đầu, nhàn nhạt cười cười:
- Đương nhiên không có. Chính là, đều là họ Vân, đối với Yêu Vương Vân Thương Hải năm đó, còn có gia chủ Vân gia Vân Khinh Hồng hiện giờ luôn có kính ngưỡng rất sâu, cho nên bỗng nhiên biết Vân Tiêu dĩ nhiên lại là nhi tử của gia chủ Vân gia, cho nên hơi kích động, khiến mọi người chê cười.
- A? Là… Là như thế phải không?
Vẻ mặt Vân Tiêu trầm tĩnh lại, hắn vỗ vỗ ngực, thở phào một hơi:
- Làm ta sợ muốn chết, ta còn thật sự cho rằng ân nhân cứu mạng ta sẽ có mâu thuẫn gì với gia tộc của ta, ha ha… Quả nhiên là ta suy nghĩ nhiều quá. Cũng đúng, cha nương ta là người ôn hòa như vậy, làm sao có thể có cừu oán với người khác chứ.
- Thì ra là thế.
Thiên Hạ Đệ Nhất tự nhiên không đơn thuần giống như Vân Tiêu, hắn cảm giác được Vân Triệt nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng cũng không chất vấn hoặc truy vấn, chính là chậm rãi gật đầu.
- Nếu là như vậy, hai người thật sự rất có duyên phận!
Thiên Hạ Đệ Thất rõ ràng vui vẻ:
- Vân ca ca vừa tiện mang Vân đại ca đi gặp Vân thúc thúc, Vân đại ca chẳng những lợi hại, còn cứu Vân ca ca, thêm nữa còn có họ Vân giống nhau, Vân thúc thúc nhất định ẽ rất cảm kích và thích Vân đại ca. Hi…
Thiên Hạ Đệ Thất cười cực kỳ vui sướng. Người có thể được đại ca của nàng Thiên Hạ Đệ Nhất tán thành, cho dù là mười hai gia tộc thủ hộ cũng không có được mấy người. Nếu như Vân Tiêu có thể trở thành bạn tốt với người như vậy, nàng đương nhiên cực kỳ nguyện ý nhìn thấy.