.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_497" class="block_" lang="en">Trang 249# 1
Chương 497: Thiên Hạ Hùng Đồ
- Đúng đúng đúng!
Vân Tiêu cũng liền vội vàng gật đầu theo:
- Phụ thân ta là người rất ôn hòa, phụ thân nhất định sẽ thích Vân đại ca.
Vân Triệt liếc mắt nhìn Vân Tiêu thật sâu, trong lòng âm thầm thở dài… Vân gia dù xuống dốc như thế nào, cũng thuộc một trong mười hai gia tộc thủ hộ Yêu Hoàng, là thế lực gia tộc cấp cao nhất của Huyễn Yêu giới, mà Vân Tiêu là nhi tử độc nhất của gia chủ Vân gia, thân phận không thể bảo rằng không tôn quý. Nhưng mà, trên người Vân Tiêu o hề có một chút dấu vết của kiêu căng, hơn nữa làm việc, nói chuyện đặc biệt khiêm tốn tao nhã, thậm chí còn có chút cẩn thận thậm chí ẩn nhẫn… Đối với Thiên Hạ Đệ Nhất nói ra đủ loại lời nói không nể mặt hắn, hắn thủy chung không phát tác và cãi lại.
Đối với Vân Triệt đáp ứng làm khách nhà hắn, hắn biểu hiện ra ngoài không chỉ có nhiệt tình, còn có vui sướng… Vẻ vui sướng dạt dào này nói cho Vân Triệt, Vân Tiêu có thân phận tôn quý, có tính nết vô cùng tốt và tu dưỡng này, lại dường như không có quá nhiều bằng hữu.
Là một cảm giác giống như hoàn toàn bị cô lập.
- Ta cũng rất muốn sớm một chút gặp Vân tiền bối đã kính ngưỡng từ lâu, một khi đã như vậy, bây giờ chúng ta liền đi đến Yêu Hoàng thành, lần đầu đến Yêu Hoàng thành, hơn nữa có thể sẽ lưu lại một thời gian ngắn, muốn nhận được chiếu cố nhiều hơn của các vị.
Vân Triệt gật đầu nói.
- Ha ha, khách khí, ngươi cứu tiểu muội ta một mạng, bộ tộc tinh linh chúng ta có ơn tất báo, có chỗ nào phải dùng đến chúng ta, cứ mở miệng, Thiên Hạ Đệ Nhất ta tuyệt đối không nhíu nửa chân mày.
Thiên Hạ Đệ Nhất sang sảng nói, nói xong, hắn lại kiểm tra thương thế của Thiên Hạ Đệ Thất một phen:
- Lão Thất, có tự bay về được không? Có thương tích trong người, ngược lại ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng.
- Đã nói rồi, muội chỉ bị thương nhỏ, bay qua lại mười mấy lần đều không có vấn đề gì.
Thiên Hạ Đệ Thất lo lắng cho Vân Tiêu, đỡ bờ vai của hắn:
- Thương tổn của Vân ca ca mới nặng.
- Hừ! Tiểu tử này gieo gió gặt bão, chết cũng đáng đời! Không liên lụy đến muội, xem như hắn mạng lớn, bằng không ta nhất định một chưởng chụp chết hắn!
Thiên Hạ Đệ Nhất trừng mắt liếc Vân Tiêu, vẫn tức giận như cũ nói, không phải tức giận chưa tiêu, mà là căm tức dồn nén đã lâu. Đối với chuyện của Thiên Hạ Đệ Thất và Vân Tiêu, trên dưới toàn tộc bọn họ gần như không ai không phản đối.
Chân mày Thiên Hạ Đệ Thất nhướng lên, liền định nổi đóa với Thiên Hạ Đệ Nhất, lại bị Vân Tiêu đưa tay ngăn lại. Thiên Hạ Đệ Nhất châm chọc khiêu khích, Vân Tiêu đã sớm nghe thành quen, hắn lắc đầu với Thiên Hạ Đệ Thất, nói:
- Thất muội, đừng chọc giận đại ca muội, lần này đúng là lỗi của ta, nếu không phải ta vụng trộm hẹn muội ra, liền sẽ không phát sinh chuyện ngày hôm nay, nếu không gặp được Vân đại ca, hậu quả thật sự không chịu nổi… Để cho đại ca mắng là được, như vậy, trong lòng ta ngược lại sẽ thoải mái một chút.
Thiên Hạ Đệ Thất đau lòng nhìn hắn, sau đó chuyển mắt hung hăng trừng mắt liếc nhìn Thiên Hạ Đệ Nhất, tiếp theo lại dỗi không nhìn tiếp nữa, kéo cánh tay Vân Tiêu:
- Hừ, không để ý đến huynh ấy. Vân ca ca, chúng ta đi thôi.
- Không được mang theo hắn, kêu tự hắn bay!
Thiên Hạ Đệ Nhất lạnh mặt, không lưu tình chút nào nói.
- Đại ca, huynh hơi quá đáng!
Trong mắt Thiên Hạ Đệ Thất đã bốc hỏa:
- Vân ca ca vì bảo hộ muội mới bị thương nặng như vậy, hiện giờ thương thế vừa mới ổn định lại, vọng động huyền khí sẽ có nguy hiểm rất lớn, sao huynh có thể quá đáng như vậy!
- Hừ! Chính hắn cũng nói là lỗi của hắn.
Thiên Hạ Đệ Nhất quay mặt sang chỗ khác:
- Bị thương nhỏ, còn muốn dựa vào nữ nhân dìu lấy? Vậy coi là nam nhân gì! Nếu hắn là nam nhân, cho dù không thể bay, cũng phải tự mình bò tới!
- Vẫn để ta tới đi.
Mắt thấy cục diện bỗng nhiên biến thành trở nên gay gắt, Vân Triệt không mở miệng không được, hắn tiến lên đỡ lấy Vân Tiêu, nói:
- Thiên Hạ đại ca, Vân Tiêu đúng là bị thương nặng, không thích hợp vọng động huyền khí, nếu đi trở về mà nói, lại rất tốn thời gian, ta cũng muốn đi theo hắn bái phỏng Vân tiền bối, liền dẫn hắn cùng nhau đi.
Đối mặt với Vân Triệt, Thiên Hạ Đệ Nhất tự nhiên khó mà nói cái gì, gật đầu nói:
- Vân huynh đệ nói, ta tự nhiên không thể dị nghị gì… Lão Thất, chúng ta đi thôi.
Bốn người bay vút trên không trung, lấy thực lực của bọn họ, khoảng cách không đến trăm dặm sẽ nhanh chóng đến. Nhìn Yêu Hoàng thành càng ngày càng gần ở trong tầm mắt, trong lòng Vân Triệt không ngừng thổn thức… Hắn không hề chuẩn bị tới thế giới này, lại không hề chuẩn bị, gặp mấy người này… Vào trước đây, hành trình trên Thái cổ huyền chu không thể nghi ngờ là một kiếp nạn vĩ đại đối với hắn mà nói, hắn còn có thể sống sót có thể nói là kỳ tích. Nhưng lúc này, hắn đều không biết mình có thật sự may mắn hay không.
Bởi vì nếu không có kiếp nạn Thái cổ huyền chu, hắn đều không biết phải năm nào tháng nào mới có thể đến chỗ này.
Yêu hoàng thành càng ngày càng gần, khi cách cửa chủ thành còn chừng vài dặm, phía trước có một hàng ba người bay tới ngay trước mặt, tốc độ nhanh như sấm đánh. Nhìn thấy người phía trước, thân hình Thiên Hạ Đệ Nhất và Thiên Hạ Đệ Thất dừng lại, Thiên Hạ Đệ Thất kinh hỉ nói:
- Tam ca! Lục ca! Còn có… A? Cha!
Ba người ngay mặt mà đến cũng dừng thân hình lại, đây là ba nam tử tinh linh, hai người bên cạnh, tuổi xấp xỉ Thiên Hạ Đệ Nhất, khí tức huyền lực trên người tuy rằng so ra kém Thiên Hạ Đệ Nhất, nhưng đều nồng đậm kinh người. Khiến Vân Triệt chú mục chính là tinh linh ở chính giữa… Nhìn qua tuổi tác chừng hơn ba mươi tuổi, nhưng giữa trán, lại ngưng tụ lấy lắng đọng năm tháng khiến cho không ai có thể nắm lấy. Mà khí tức trên người hắn, lại giống như sao trên trời, khiến Vân Triệt cho dù thăm dò như thế nào, đều không nắm tới được giới hạn, thậm chí tồn tại của khí tức huyền lực, đều như có như không.
Cảm giác này, Vân Triệt chỉ từng cảm nhận được ở trên người Cổ Thương.
Nhưng khi đó, huyền lực của hắn chỉ có Địa Huyền cảnh, hiện giờ đã xưa đâu bằng nay… Cũng ý nghĩa, tinh linh trung niên trước mắt này, thực lực của hắn, còn phải ở trên Cổ Thương xa xa!!
Cổ Thương là cường giả Đế Quân chân chính, tồn tại cấp bậc cao nhất ở Thiên Huyền đại lục. Mà người trước mắt này, không thể nghi ngờ là cao nhất trong cao nhất… Nhân vật tuyệt đỉnh chân chính ngạo thị thiên hạ!
- Lại nhanh chóng gặp được một Đế Quân như vậy.
Trong đầu của Vân Triệt, truyền đến một tiếng nói nhỏ của Mạt Lỵ.
Ba người nhìn thấy Thiên Hạ Đệ Thất bình yên vô sự, biểu cảm ngưng trọng trên mặt đều theo đó thả lỏng xuống, tinh linh phía bên phải tiến lên trước nói:
- Lão Thất, may mà muội không có chuyện gì, trái tim của tam ca muội ta đây đều thiếu chút nữa ngừng.
- Muội đương nhiên không có chuyện gì. Đại ca cũng đã tới, sao mọi người lại tới… Cha, sao cha lại tự mình tới vậy?
Thiên Hạ Đệ Thất lặng lẽ liếc mắt nhìn Vân Tiêu, thầm nghĩ trong lòng không ổn.
Vân Tiêu tiến lên phía trước, lo sợ nói:
- Vãn bối Vân Tiêu, bái kiến Thiên Hạ bá bá.
- Hừ!
Đối với lễ vãn bối của Vân Tiêu, nam tử tinh linh chính là hừ nhẹ một tiếng cực kỳ lạnh nhạt, sau đó nhìn cũng không liếc mắt nhìn hắn một cái, lập tức đi đến phía trước Thiên Hạ Đệ Thất, cấp tốc kiểm tra khí tức cùng với thương thế của nàng một chút, sau đó cuối cùng yên lòng:
- Cha nghe đại ca con nói con lọt vào tập kích ngầm của ba tên Bá Hoàng, cha nào còn có thể ngồi yên được. Cha chỉ có con một nữ nhi như vậy, nếu con thật sự có gì không hay xảy ra…
Nói tới đây, hắn bỗng nhiên tức giận tột đỉnh, đột nhiên chuyển mắt nhìn về phía Vân Tiêu. Uy áp phẫn nộ đến từ Đế Quân đâu phải bình thường, khiến Vân Tiêu vốn chịu thương tổn không nhẹ sắc mặt trắng bệch, nếu không phải Vân Triệt nhanh chóng dùng huyền khí ổn định thương thế của hắn, hắn sẽ phun ra máu ngay tại chỗ:
- Ngowi đồ ranh con Vân gia này! Nếu Thất bảo con bé lần này thật sự xảy ra chuyện gì, Thiên Hạ Hùng Đồ ta không thể không phá hủy Vân gia các ngươi!!
- Thiên Hạ bá bá, cháu…
Vân Tiêu yếu yếu ớt ớt há miệng thở dốc.
- Câm miệng!
Thiên Hạ Hùng Đồ trợn mắt mà khiển trách:
- Ta không muốn lại nghe nửa chữ của ngươi. Nếu không phải nể thể diện của Yêu Vương và phụ thân của ngươi, hôm nay ta không thể không phế đi ngươi! Lập tức cút, về sau còn dám tiếp cận nữ nhi của ta, ta đánh gãy chân của ngươi!
“…” Hai tai của Vân Triệt bị giọng nói của Thiên Hạ Hùng Đồ chấn đến vang lên ong ong, lúc trước hắn còn thấy được thái độ của Thiên Hạ Đệ Nhất đối với Vân Tiêu thật sự rất ác liệt, nhưng lúc này nhìn thấy tư thái của Thiên Hạ Hùng Đồ… Hắn bắt đầu cảm thấy được Thiên Hạ Đệ Nhất quả thật rất má nó ôn nhu!
- Cha!
Thiên Hạ Đệ thất vội vàng chắn ở trước Thiên Hạ Hùng Đồ:
- Tại sao cha lại hung Vân ca ca, vốn không liên quan đến huynh ấy, là bản thân con muốn đi ra. Hơn nữa, ba hắc y nhân kia muốn chính là một mình con, vốn không định động thủ với Vân ca ca. Nếu không phải Vân ca ca liều mạng bảo hộ con, con đã… Con đã không còn được gặp lại cha nữa.
- Hừ! Con đừng thay hắn nói chuyện.
Thiên Hạ Hùng Đồ vung tay một cái:
- Lục ca con đã nhận, hắn chính tai nghe được là thằng nhóc này truyền âm cho con, hẹn con gặp mặt ở ngoài thành bảy mươi dặm… Thật sự buồn cười!!
- A…
Thiên Hạ Đệ Thất đầu tiên nghẹn lời, sau đó nhìn về phía nam tử tinh linh trẻ tuổi ở bên trái… Cũng chính là lục ca của nàng. Thiên Hạ Đệ Lục gãi gãi trán, tỏ vẻ vô tội.
- Tóm lại, sự tình không liên quan đến Vân ca ca!
Thiên Hạ Đệ Thất khó thở nói.
- Con cũng câm miệng!
Thiên Hạ Hùng Đồ gầm nhẹ nói. Hắn có sáu nhi tử, lại chỉ có một nữ nhi, cho nên bình thường cực kỳ cưng chiều, cho tới bây giờ đều không nỡ quở trách, cho nên một tiếng gầm này của hắn, ngược lại khiến bốn huynh muội giật nảy mình… Hiển nhiên, Thiên Hạ Hùng Đồ đã thật sự nổi giận. Dù sao, đây là chuyện lớn thiếu chút nữa muốn mạng của Thiên Hạ Đệ Thất, hắn sao có thể bình tĩnh mà đối đãi. Hắn nhìn thẳng vào Vân Tiêu đã không dám nói lời nào nữa, giọng nói âm trầm nói:
- Ta lặp lại lần nữa, lập tức cút cho ta! Ngày mai, ta liền tìm Vân Khinh Hồng, nhi tử của hắn thiếu chút nữa hại nữ nhi của ta đánh mất tính mạng, ta ngược lại muốn nhìn xem hắn cho ta câu trả lời như thế nào!
- Cha…
Thiên Hạ Đệ Thất kéo chặt cánh tay Thiên Hạ Hùng Đồ, sợ hắn đi lên động thủ với Vân Tiêu. Đối mặt với Thiên Hạ Hùng Đồ đang nổi giận, nàng cũng không còn kế sách.
- Khụ khụ…
Lúc này, Vân Triệt người ngoài đã rõ đầu rõ đuôi cũng đi đến bên cạnh Vân Tiêu, nói:
- Thiên Hạ tiền bối, tiền bối bảo vệ nữ nhi sốt ruột, cho nên sinh giận, đây cũng là thói thường của con người, không có gì đáng trách. Chính là, Thiên Hạ tiền bối trước tạm tiêu tức giận, nghe vãn bối nói vài lời có được không?
Thiên Hạ Hùng Đồ liếc mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:
- Ngươi là ai?
- Thiên Hạ Đệ Nhất nói:
- Phụ thân, vị này là Vân Triệt tiểu huynh đệ, đến từ Nam Cương, lần đầu tiên xuất môn lịch lãm. Cứu lão Thất không phải là con, mà là hắn. Nếu không có hắn, lão Thất sợ rằng thật sự đã…
- Hả?
Thiên Hạ Đệ Nhất nói như vậy, ánh mắt của Thiên Hạ Hùng Đồ, Thiên Hạ Đệ Tam, Thiên Hạ Đệ Lục nhìn về phía Vân Triệt tự nhiên trở nên hoàn toàn bất đồng, nhưng khí tức huyền lực của hắn, cũng khiến ba người đồng thời nhíu mày. Thiên Hạ Đệ Nhất biết bọn họ nghĩ gì, dùng giọng nói rất thấp nói:
- Cha, lão Tam lão Lục, ngàn vạn lần đừng coi thường hắn, tư chất của hắn cao đến đáng sợ, mặc dù chỉ là huyền lực Thiên Huyền cảnh giới, nhưng lại có thể một chiêu tiêu diệt một người cấp bậc Bá Hoàng! Trước ta đã từng thử thực lực của hắn… Cường độ có thể so với Bá Hoàng cấp bốn! Thậm chí có khả năng rất cao.
- Cái gì!?
Lời Thiên Hạ Đệ Nhất nói, khiến Thiên Hạ Hùng Đồ có cảnh giới Đế Quân đều mặt lộ vẻ kinh ngạc. Thiên Huyền đỉnh phong, có thể so với Bá Hoàng trung kỳ?
Nếu không phải là Thiên Hạ Đệ Nhất chính miệng nói ra, lấy uyên bác hiểu biết của Thiên Hạ Hùng Đồ, cũng tuyệt đối sẽ không tin tưởng.
- Hóa ra là Vân huynh đệ cứu tiểu muội, thật sự thất lễ. Tại hạ Thiên Hạ Đệ Tam, cảm tạ đại ân cứu mạng của Vân huynh đệ.
Thiên Hạ Đệ Tam ôm quyền nói với Vân Triệt.
- Tại hạ Thiên Hạ Đệ Lục, ngươi cứu một mạng của tiểu muội, chẳng khác nào đã cứu mạng của ta, đại ân tất báo.
Thiên Hạ Đệ Lục cũng cảm kích nói.
Sắc mặt Thiên Hạ Hùng Đồ hòa hoãn xuống, gật đầu với Vân Triệt, tán thưởng nói:
- Hóa ra là ngươi đã cứu tính mạng nữ nhi ta. Bộ tộc tinh linh ta cho tới bây giờ đều có ân báo ân, huống chi là ơn lớn như thế. Ngươi muốn nói cái gì, cũng có thể nói. Nếu có yêu cầu gì, cũng cứ việc đề xuất ra.
- Yêu cầu không dám, vãn bối chính là có một chút ý kiến thiển cận.
Vân Triệt mỉm cười, chậm rãi nói:
- Trước khi vãn bối cứu Vân Tiêu và Thất muội, từng nghe ba hắc y nhân kia chính miệng nói chỉ cần mạng của Thất muội, mà sẽ không giết Vân Tiêu. Thậm chí, khi một trong những hắc y nhân này công kích trúng Vân Tiêu, còn vội vàng thu lực, giống như sợ tổn thương đến tính mạng của hắn… Tiền bối và vài vị Thiên Hạ đại ca chắc có thể đoán ra được nguyên nhân trong đó chứ?
- Đúng, bọn họ đúng là đã nói như vậy.
Thiên Hạ Đệ Thất lập tức gật đầu nói:
- Từ vừa mới bắt đầu, bọn họ đã nói chỉ muốn mạng của con, kêu Vân ca ca lập tức rời đi… Nhưng Vân ca ca không đi, còn liều mạng bảo hộ con, bọn họ sợ ngộ sát Vân ca ca, khi công kích con đều luôn bị bó tay bó chân.
Bốn người kia đều nhíu mày, Thiên Hạ Đệ Tam thấp giọng nói:
- Chẳng lẽ, ba hắc y nhân kia là người của Vân gia… Không đúng! Bọn họ hẳn không có lý do gì làm ra chuyện như vậy.
- Đương nhiên không phải là Vân gia gây nên.
Vân Triệt không nhanh không chậm nói:
- Tuy rằng vãn bối lần đầu tiên ra ngoài lịch lãm, đều rất xa lạ với mười hai gia tộc thủ hộ, nhưng nếu vãn bối không đoán sai, bộ tộc tinh linh các ngươi, cùng với gia tộc Vân thị, hẳn ít nhất không có quan hệ đối địch đi? Hoặc là còn có quan hệ thân thiết?
- Chuyện này cũng không sai.
Thiên Hạ Đệ Nhất gật đầu:
- Yêu Vương Vân Thương Hải tiền bối từng có đại ân với cha ta, tộc của ta và Vân gia cũng vì vậy mà luôn luôn có quan hệ thân thiết, trăm năm trước, Yêu Vương sống chết không rõ, Vân gia trở nên hỗn loạn, quan hệ của chúng ta với Vân gia liền một năm nguội lạnh hơn một năm, nhưng mà chưa từng đối địch.
- Như vậy.
Vẻ mặt của Vân Triệt trở nên thận trọng lên:
- Nếu một lần này, Thất muội thật sự gặp độc thủ, mà Vân Tiêu lại bình an vô sự, quan hệ giữa các ngươi và Vân gia sẽ trở nên như thế nào?
Một câu nói này của Vân Triệt, nhất thời giống như tiếng sấm vang lên bên tai tất cả mọi người, khiến cho bọn họ dưới suy nghĩ ngắn ngủi, sắc mặt toàn bộ đột nhiên thay đổi.
Vân Triệt gật đầu một cái, tiếp tục nói:
- Không sai! Nếu Thất muội và Vân Tiêu cùng gặp độc thủ, như vậy, các ngươi và Vân gia sẽ cùng chung mối thù, cùng tìm kiếm hung thủ. Nhưng mà, chỉ có Thất muội gặp độc thủ, còn Vân Tiêu không có việc gì, hơn nữa Thất muội là bị Vân Tiêu hẹn ra, như vậy, trước khi tìm được hung thủ, lấy trình độ yêu thương đối với Thất muội của Thiên Hạ tiền bối và các vị Thiên Hạ đại ca, tất nhiên sẽ triệt để giận lây sang Vân gia, nói không chừng, liền sẽ kết thành đại thù, thù hận sẽ đưa tới xung đột, xung đột lại sẽ khiến thù hận lan tràn, cuối cùng, người hai nhà thậm chí có khả năng biến thành kẻ thù truyền kiếp không chết không ngừng!
- Mục đích của ba hắc y nhân kia chính là chỉ muốn tính mạng của Thất muội, như vậy lưu lại Vân Tiêu chẳng những không có chỗ tốt gì, ngược lại có khả năng bị hắn từ hiện trường bắt được dấu vết để lại, sau đó bại lộ thân phận. Nhưng bọn họ tình nguyện mạo hiểm nguy hiểm bại lộ thân phận, lại cũng chỉ giết Thất muội, lưu lại Vân Tiêu… Mục đích, không cần nói cũng biết!
Vân Triệt đưa mắt liếc nhìn bọn họ:
- Thất muội bình an vô sự, Thiên Hạ tiền bối đã tức giận đến như thế, nếu quả thật gặp chuyện không may, kia càng có thể nghĩ. Nếu Thiên Hạ tiền bối vẫn như cũ tức giận không tiêu, ngày mai tự mình đi Vân gia tìm Vân tiền bối, một khi trở nên gay gắt, không phải trúng chiêu của tặc nhân phía sau màn sao?
- Đương nhiên, những điều này chỉ là một vài ý kiến thiển cận và suy đoán của vãn bối, tin tưởng Thiên Hạ tiền bối nhất định lòng sáng như gương.
Thiên Hạ Hùng Đồ tự nhiên không phải kẻ ngu, lúc trước hắn tức giận tột đỉnh, không thèm suy nghĩ quá nhiều, lời nói của Vân Triệt giống như một chậu nước lạnh tưới xuống, khiến cho hắn bỗng chốc trở nên thanh tỉnh. Ánh mắt hắn trầm xuống, sau đó chậm rãi gật đầu:
- Ngươi nói không sai.