.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_515" class="block_" lang="en">Trang 258# 1
Chương 515: Bức vua thoái vị
Theo Huy Dạ quận vương tới cho đến ngồi vào, đều là Vân Ngoại Thiên nghênh đón và dẫn dắt, hoàn toàn không có chuyện gì của Vân Khinh Hồng, thời kì này, Huy Dạ quận vương thậm chí cả ánh mắt đều không liếc nhìn về phía vị trí của Vân Khinh Hồng một lần, giống như vốn không nhìn đến sự tồn tại của gia chủ Vân gia chân chính này.
Thời gian đã đến, Vân Ngoại Thiên nhảy lên Thánh Vân đài, đối mặt về phía tổ bia, ngẩng đầu nói:
- Hôm nay, sẽ bắt đầu sự kiện so tài toàn tộc của Vân gia ta. Mà nguyên nhân tiến hành trận tộc so này, tin tưởng các vị dĩ nhiên biết được. Lại có tầm một tháng, đó là đại điển tại vị trăm năm của tiểu Yêu Hậu, đây là đại sự của cả Huyễn Yêu giới, làm một trong mười hai gia tộc thủ hộ vương tộc Huyễn Yêu nhiều thế hệ, Vân gia chúng ta cũng sẽ xuất hiện trong bữa tiệc đại điển này. Đến lúc đó, chính là thịnh yến của vương tộc, khách tám phương đến, tuy Vân gia chúng ta không phải nhân vật chính, nhưng dựa theo lệ thường đại điển những năm trước kia, Vân gia chúng ta sẽ vào khi đó triển lãm sáng rọi của Vân gia ta về phía Tiểu yêu hậu, về phía quần hùng thiên hạ.
- Cho nên, đến lúc đó vì không làm mất đi hùng vĩ của gia tộc ta, chỉ có người xuất sắc trong đồng lứa, mới có tư cách đi cùng tham gia đại điển. Bởi vì đến lúc đó, người tham gia đại điển, đó là đại biểu cho thực lực của Vân gia ta ở lứa tuổi tương ứng… Nhất là lứa trẻ tuổi, kẻ yếu, không có tư cách đến đại điển làm mất mặt xấu hổ, kia sẽ chỉ khiến Vân gia ta hổ thẹn!
Cho dù ở nơi nào, thực lực của trẻ tuổi, vĩnh viễn là thứ mà thế lực khắp nơi coi trọng nhất. Bởi vì thực lực của một phương thế lực giai đoạn hiện giờ đã thành kết cục đã định, mà biến số quyết định tương lai, đó là một đời tuổi trẻ!
- Trận toàn tộc so đấu này, đó là lấy phương thức công bằng trực tiếp nhất, quyết ra người nổi bật trong các lứa tuổi, ai thắng ai thua, ai mạnh ai yếu, vừa nhìn hiểu ngay…
- Được rồi, lời dư thừa đừng nói nhiều, trực tiếp nói vào chủ đề chính đi.
Thái trường lão Vân Hà bỗng nhiên mở miệng, chặt lời Vân Ngoại Thiên nói lại.
Huy Dạ quận vương đến, khiến Vân Ngoại Thiên nói chuyện từng câu cẩn thận, thái trường lão Vân Hà bỗng nhiên mở miệng, hắn ngược lại thở dài nhẹ nhõm một hơi, gật đầu một cái về phía ba vị thái trường lão, sau đó trực tiếp ngắt lời phía trước, ngược lại nói:
- Một khi đã như vậy, lời dư thừa, ta liền không nói thêm. Chỉ có điều…
Lời hắn xoay chuyển, nghiêm mặt nói:
- Trước khi toàn tộc so tài, có một chuyện lớn liên quan đến tương lai của tộc ta, cần quyết định ngay tại chỗ. Mà chuyện này, vào mấy tháng trước hội trưởng lão chung ta, liền đã bắt đầu thương lượng.
- Hả? Chuyện lớn liên quan đến tương lai tộc ngươi? Kia không biết là chuyện lớn gì đây?
Hách Liên Bằng híp mắt, rất hứng thú nói.
Câu nói này của Vân Ngoại Thiên vừa nói ra, không ít người ở đây nhất thời nín thở, từng ánh mắt hoặc sáng hoặc tối nhìn về phía Vân Khinh Hồng. Gần như tất cả mọi người ở đây đều biết “Chuyện lớn” theo lời Vân Ngoại Thiên là gì, một ngày này, cuối cùng cũng đến.
Ánh mắt của Vân Ngoại Thiên đảo qua toàn trường, sau đó dừng lại ở chỗ Vân Khinh Hồng, thần sắc nghiêm nghị nói:
- Vân gia ta cường thịnh vạn năm, uy phong bát diện, nhưng kiếp nạn trăm năm trước, mười một nền tảng mạnh nhất của Vân gia ta trong một đêm sụp, cũng khiến cho thực lực tổng hợp lại của Vân gia ta nháy mắt xuống dốc không phanh, trong trăm năm này, chúng ta gánh vác tội lỗi, lại khiến sự phát triển của một đời tuổi trẻ bị chế ước thật lớn, hai mươi hai năm trước, gia chủ lại huyền lực phế hết, càng khiến cho tội lỗi mà Vân gia chúng ta phải gánh vác nặng thêm một phần.
- Hiện giờ, thế nhân đều biết Vân gia ta đã nhanh chóng xuống dốc, gia chủ đại nhân toàn thân bị phế, khó có dư lực, tiếp tục như vậy, Vân gia chúng ta có lẽ thật sự không có tư cách tiếp tục đứng trong hàng mười hai gia tộc thủ hộ. Cho nên, chọn ra một gia chủ mới thích hợp đến dẫn dắt Vân gia, trọng chấn bộ tộc Vân thị ta đã là chuyện lớn hạng nhất mà toàn tộc ta phải làm…
- Đợi chút!!
Vân Ngoại Thiên còn chưa nói xong, một lời quát khẽ liền không chút khách khí đánh gãy lời hắn nói, Mộ Vũ Bạch đứng dậy, mặt trầm xuống nói:
- Chọn ra gia chủ mới? Vân Ngoại Thiên, ngươi có ý gì? Ngươi định bức bách Vân Khinh Hồng thoái vị?
Mộ Vũ Bạch sẽ ra mặt, cho dù là kẻ nào đều không cảm thấy bất ngờ, thần sắc của Vân Ngoại Thiên không thay đổi, bình tĩnh nói:
- Mộ thiếu gia chủ nói quá lời, chúng ta không dám dùng hai chữ “Bức bách” với gia chủ đại nhân. Nhưng mà, gia chủ đại nhân thân thể tàn tật, tinh lực, thể lực, tâm lực đều thiếu thốn vô cùng, một điểm này tin tưởng Mộ thiếu gia chủ sẽ không phủ nhân, mà lúc này chính là lúc sinh tử tồn vong của Vân gia ta, chúng ta sao có thể đè gánh nặng trọng chấn Vân gia lên trên người gia chủ đã mất dư lực, cho nên, vì toàn tộc, cũng là vì an nguy thân thể của gia chủ, VÂn gia chúng ta, cũng là lúc đổi một gia chủ.
Mộ Vũ Bạch dù sao cũng là gia chủ tương lai của Mộ gia, tình thế trước mắt của Vân gia, bất kỳ một gia tộc thủ hộ nào đều không muốn đắc tội, cho nên đối mặt với Mộ Vũ Bạch vô lễ, lời Vân Ngoại Thiên vẫn như trước bình thản cẩn thận.
Mộ Vũ Bạch lại cười nhạt một tiếng:
- Vân gia các ngươi đã qua vạn năm, lục tục thay đổi sáu bảy mươi gia chủ, nhưng mỗi một gia chủ nhậm chức, đều là nhất mạch gia chủ thân hệ Vân gia các ngươi…
Mộ Vũ Bạch chỉ vào tổ bia Vân gia, nói:
- Dưới tấm tổ bia của Vân gia các ngươi, ngủ say đều là anh linh của nhất mạch gia chủ! Vân Ngoại Thiên, ngươi ngược lại nói với ta, toàn bộ Vân gia, trừ bỏ Vân Khinh Hồng, còn có ai là hậu thế của nhất mạch gia chủ! Ngươi ngược lại ngàn vạn đừng nói với ta rằng các ngươi chuẩn bị bức lui Vân Khinh Hồng, sau đó tìm người ngoài nhất mạch gia chủ này đến làm gia chủ mới của các ngươi… Hừ! Nếu ta nhớ không lầm, từ vạn năm trước, bộ tộc Vân thị các ngươi chẳng qua chỉ là một tiểu tộc man di tái bắc, sáng tạo ra Tử Vân công, dẫn dắt toàn tộc các ngươi đi ra khỏi tái bắc, từ đó uy chấn thiên hạ, đứng hàng đầu của mười hai gia tộc thủ hộ, chính là lão tổ của nhất mạch gia chủ! Từ đó về sau tất cả gia chủ, đều là hậu nhân trực hệ của nhất mạch này, chưa từng có ngoại lệ! Nếu như không phải có nhất mạch bọn họ dẫn dắt, toàn tộc các ngươi còn không chừng đang ở chỗ nào ăn không khí đó! Các ngươi muốn bức lui hắn rời khỏi vị trí gia chủ… Các ngươi không sợ sau này quy thiên, không có mặt mũi đi gặp tổ tông các ngươi!?
Lời nói phen này của Mộ Vũ Bạch không hề lưu chút thể diện nào, càng cơ bản mắng tất cả người của Vân gia trừ Vân Khinh Hồng vào, tuy rằng Vân Ngoại Thiên cố hết sức nhẫn nại, nhưng gương mặt vẫn như cũ hơi hiện đỏ. Lúc này, Hách Liên Bằng lớn tiếng nói:
- Mộ Vũ Bạch, không phải ta nói ngươi, lời nói phen này của ngươi, thật sự buồn cười làm cho người ta nghe không vô. Bộ tộc Vân thị thuộc về toàn bộ người của Vân gia, có ai quy định phải cần nhất mạch của Vân Khinh Hồng này làm gia chủ? Cho dù Vân gia thật sự có truyền thống như vậy hừ… Vân Khinh Hồng đã phế đến không thể phế nữa, để cho hắn tiếp tục làm gia chủ, khiến thế nhân luôn luôn nhạo báng cũng thôi đi, Vân gia sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày triệt để phế đi. Lại nói, Vân gia hiện giờ hình như trừ bỏ Vân Khinh Hồng, nhất mạch gia chủ đã không có ai nữa… A, về phần nhi tử kia của Vân Khinh Hồng, ha ha… Chẳng lẽ chờ Vân Khinh Hồng chết đi, Vân gia liền vĩnh viễn còn lâu mới có thể có gia chủ? Hay là, ngươi càng hy vọng nhìn thấy Vân gia kêu một tên dã chủng đến từ Thiên Huyền đại lục…
- Câm miệng!
Mộ Vũ Bạch quát một tiếng chói tai, không cho câu nói tiếp theo của Hách Liên Bằng nói ra, hắn trầm mặt xuống nói:
- Đây là chuyện của Vân gia! Gia chủ Vân gia là nữ tế của Mộ gia ta, việc này ta quản được, nhưng còn chưa tới lượt Hách Liên Bằng ngươi đến xen mồm! Ngươi còn dám nhiều lời nửa chữ ta không thích nghe, có tin ta để cho ngươi quỳ lăn ra khỏi nơi này không!
Tính tình Mộ Vũ Bạch ngay thẳng và cương liệt, không nguyện ý đè nén tâm tình của mình, nói càng là nói được thì làm được, ngay cả đối phương đến từ bộ tộc Hách Liên trước mắt mạnh nhất, lời nói của hắn vẫn như trước cường ngạnh không lưu lại chút thể diện và mặt mũi. Luận về thực lực, Hách Liên Bằng quả quyết không phải là đối thủ của Mộ Vũ Bạch, nhưng hắn vẫn không lộ ra một chút kiêng kỵ, ngược lại cười lạnh một tiếng:
- Mộ Vũ Bạch, đừng tưởng rằng ta sợ ngươi, thật sự đánh lên, ai quỳ rời đi, còn nói không chừng!
- Muốn chết!
Câu nói này của Hách Liên Bằng, không thể nghi ngờ triệt để dẫn cháy lửa giận của Mộ Vũ Bạch, mà Mộ Vũ Bạch cũng đang buồn tìm không được một cơ hội khiến hiện trường đại loạn, hắn gầm lên một tiếng, huyền quang toàn thân nổ bung, một đường hàn băng tỏa liên tráng kiện phi thiên dựng lên…
- Đều im miệng, nơi này là đại hội của Vân gia, không phải là chỗ để cho hai người ngoài các ngươi tranh cãi, càng không được động thủ.
Giọng nói bình thản như nước, nhưng mang theo uy áp khó có thể kháng cự, theo Huy Dạ quận vương lên tiếng, Nham Long tôn giả bên người hắn cũng hai tròng mắt vừa động, một đường quang mang màu vàng từ trong mắt bắn ra, va chạm lên trên hàn băng tỏa liên của Mộ Vũ Bạch, một tiếng vang nhỏ, hàn băng tỏa liên nhô lên cao tiêu tán.
Huy Dạ quận vương nói, Mộ Vũ Bạch liền không cách nào động thủ được nữa, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn chằm chằm Hách Liên Bằng, trở lại bên người Vân Khinh Hồng, ánh mắt khóa chặt lên trên người Vân Ngạo Thiên.
- Đại ca, huynh quá vọng động rồi.
Mộ Vũ Nhu hơi bận tâm và oán trách nói.
- Ha ha, Vũ Bạch tuy rằng dễ dàng kích động, nhưng cũng không phải là người xằng bậy.
Vân Khinh Hồng lại cười hơi thần bí.
- Quả nhiên vẫn là muội phu hiểu ta.
Mộ Vũ Bạch cười nhẹ một tiếng.
- Hả, chẳng lẽ mới vừa rồi cữu cữu đột nhiên tức giận, là cố ý?
Nghe lời của bọn họ, Vân Tiêu nhỏ giọng nói bên tai Vân Triệt.
- Ừm.
Vân Triệt gật đầu:
- Biểu hiện của Mộ tiền bối càng kích động táo bạo, bọn họ sẽ càng cảm thấy bình thường… Thoạt nhìn, Mộ tiền bối đã thăm dò vài thứ.
- Thăm dò vài thứ? Thăm dò cái gì?
Vân Tiêu hoàn toàn không hiểu.
Vân Triệt liếc mắt nhìn khuôn mặt mỉm cười của Huy Dạ quận vương, nói khẽ:
- Tốn không bao lâu, chắc sẽ có đáp án. Vân Tiêu, lát nữa cho dù xảy ra chuyện gì, đều đừng kinh ngạc.
- Hả? A…
Vân Tiêu càng thêm mê hoặc.
- Vân gia chủ.
Huy Dạ quận vương mở miệng lần nữa, lại trực tiếp đối mặt với Vân Khinh Hồng, xét về bối phận, Huy Dạ quận vương là vãn bối của Vân Khinh Hồng, nhưng giọng điệu của hắn, lại rõ ràng không hề có một chút ý tứ tôn kính, dù sao, Vân Khinh Hồng đã triệt để là một phế nhân:
- Bổn vương thiển kiến, lấy trạng thái thân thể của ngươi, cũng thật sự sớm không thích hợp tiếp tục dẫn dắt bộ tộc Vân thị lớn như vậy. Bổn vương rất đồng ý với lời nói của Vân Ngoại Thiên trưởng lão, lựa chọn một vị gia chủ mới dẫn dắt Vân gia, đối với bộ tộc Vân thị, cũng đối với Vân gia chủ mà nói, đều là một chuyện tốt, không biết Vân gia chủ có ý tứ như thế nào?
- Haizzz.
Thái trưởng lão Vân Hà nhàn nhạt thở dài:
- Vân gia vạn năm, đều là nhất mạch gia chủ dẫn dắt, nhưng Vân gia đến tình cảnh như hiện giờ, đổi chủ, cũng là hành động không thể trách được.
Thái trưởng lão Vân Khê nói:
- Khinh Hồng, ngươi cũng đúng là nên nghỉ ngơi một chút.
Thái trưởng lão Vân Giang nói:
- Không phải chúng ta nguyện ý, mà là thân thể và năng lực của ngươi, đã thật sự khó gánh nổi gánh nặng gia tộc.
Thái trưởng lão mở miệng, ngay cả Huy Dạ quận vương, đều đang ủng hộ Vân gia đổi gia chủ mới. Vân gia đổi chủ, cũng chắc chắn. Tất cả mọi người đang quan sát phản ứng của Vân Khinh Hồng, lại phát hiện sắc mặt hắn hoàn toàn bình thản, không hề có mất mát, ngay cả thở dài đều không có, hắn chậm rãi nói:
- Thái trưởng lão và Huy Dạ quận vương đều nói như thế, Vân Khinh Hồng ta tự nhiên khó mà dị nghị. Nếu vào mấy tháng trước các vị trưởng lão đã thương nghị chuyện đổi gia chủ mới, kính xin báo cho biết, nếu là người đủ để khiến kẻ dưới phục tùng yên tâm, Vân Khinh Hồng ta tự nhiên vui vẻ thoái vị.
- Hừ! Vậy còn phải hỏi?
Mộ Vũ Bạch cười lạnh nói:
- Đương nhiên là đại trưởng lão Vân Ngoại Thiên hao tâm khổ tứ làm trận gọi là tộc so này, thật là bức vua thoái vị!
- Chuyện đổi gia chủ mới không phải là đề nghị của một mình ta, mà là quyết định của cả hội trưởng lão.
Vân Ngoại Thiên mặt không đổi sắc nói:
- Vân Ngoại Thiên ta có tài đức gì, cũng không dám mơ ước tới vị trí gia chủ!