Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 530 - Chương 531: Chẳng Lẽ Có Âm Mưu?

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_531" class="block_" lang="en">Trang 266# 1

 

 

 

Chương 531: Chẳng lẽ có âm mưu?



Lúc trước Vân Triệt từng nghe Vân Khinh Hồng nói tới chuyện năm đó, hắn nhớ sau khi Tiểu Yêu Hoàng thành hôn với Tiểu Yêu Hậu thì liền biến mất ngay trong đêm đó... Lúc đó hắn còn cảm thấy kỳ quái, coi như Tiểu Yêu Hoàng sốt ruột cứu phụ thân thì hai ba ngày sau cũng có thể đi chết, cần gì phải ở thời khắc trọng yếu như vậy chạy đến Thiên Huyền đại lục chịu chết.

Hiện tại hắn đã rõ ràng, phụ thân sống chết chỉ là cái cớ, chạy trốn mới là thật sự!

Nếu như ta nghe nói mình phải lấy một nữ nhân đáng sợ như thế, ta cũng tuyệt đối lựa chọn chạy trốn!

Hả? Không đúng! Tiểu Yêu Hoàng là nhân vật cỡ nào, hắn nhưng là người thừa kế yêu hoàng, chúa tể Huyễn Yêu giới, với thân phận như vậy, không phải nữ nhân toàn bộ Huyễn Yêu giới mặc cho hắn chọn sao, muốn nữ nhân dạng gì mà không tìm được? Tại sao phải tìm một nữ nhân đáng sợ như là âm thi ác quỷ như thế làm yêu hậu... Lẽ nào gia thế của Tiểu Yêu Hậu rất kinh người? Nếu vậy thì không còn gì để nói rồi, ở Huyễn Yêu giới, gia thế dạng gì có thể vượt lên trên Huyễn Yêu vương tộc... Huống hồ Tiểu Yêu Hoàng còn là người đứng đầu Huyễn Yêu vương tộc! Nghĩ như thế nào cũng không trả lời được sự nghi vấn.

- Tiêu Vân, đến cùng thì Tiểu Yêu Hậu có xuất thân như nào? Tại sao năm đó Tiểu Yêu Hoàng phải cưới nàng?

Vân Triệt nói ra nghi vấn ở trong lòng.

- Híc, bởi vì Tiểu Yêu Hoàng chỉ có thể cưới nàng ta.

Tiêu Vân trả lời để cho Vân Tiêu một trận kinh ngạc:

- Chỉ có thể cưới nàng? Lời này là thế nào?

- Vậy mà đại ca không biết...!

Bỗng nhiên Tiêu Vân phản ứng lại:

- Đúng rồi! đúng rồi! Ta lại theo bản năng quên mất, đại ca đến từ Thiên Huyền đại lục. Khà khà, ở Huyễn Yêu giới chúng ta, không thể có người hỏi vấn đề như vậy.

Tiêu Vân bắt đầu giải thích:

- Yêu hoàng có thể nạp thêm phi tử, nhưng yêu hậu lại là cố định. Bởi vì yêu hoàng nhất mạch phải duy trì huyết thống hoàn mỹ, vì lẽ đó yêu hậu cũng phải nắm giữ huyết thống yêu hoàng tinh khiết nhất, như vậy đời sau của bọn họ mới tiếp tục nắm giữ huyết thống đầy đủ của yêu hoàng, từ đó kế nhiệm vị trí yêu hoàng. Đây là nguyên tắc căn bản của yêu hoàng nhất mạch tuyệt không thể làm trái.

- Những nhi tử của các phi tần sẽ được phong vương, họ có thể thông hôn cùng ngoại tộc, nhưng tuyệt đối không thể kế thừa ngôi vị hoàng đế. Có điều, ta nghe phụ thân nói, yêu hoàng nhất mạch vẫn không muốn để huyết thống dẫn ra ngoài, vì lẽ đó mấy ngàn năm qua, yêu hoàng rất ít khi lấy thêm phi tử, cho dù cưới cũng cố hết sức không sinh hài tử. Vì lẽ đó, hiện tại Huyễn Yêu vương tộc không có thân vương, Huy Dạ quận vương ngươi nhìn thấy ngày hôm nay và cha của hắn Hoài quận vương, chính là những người có huyết mạch gần yêu hoàng nhất, kỳ thực máu yêu hoàng trong huyết mạch bọn họ đã rất nhạt.

Tiêu Vân giải thích xem như rất đầy đủ rõ ràng, nhưng Vân Triệt nghe xong vẫn một trận trố mắt, hắn tiếp tục thăm dò nói:

- Nếu như ta nói không sai thì hình như huyết thống yêu hoàng chỉ có nhất mạch mà thôi. Họ muốn đời đời duy trì huyết thống yêu hoàng tinh khiết nhất nên yêu hậu cũng phải có huyết thống yêu hoàng tinh khiết, chẳng lẽ nói... Tiểu Yêu Hoàng cùng Tiểu Yêu Hậu là... Là...

- Đúng, Tiểu Yêu Hậu là tỷ tỷ Tiểu Yêu Hoàng.

Tiêu Vân rất tùy ý nói.

Vân Triệt:

-! @#%...

- Ế? Đại ca, ngươi làm sao đó? Sắc mặt của ngươi... Bỗng nhiên trở nên thật kỳ quái?

Tiêu Vân không rõ, tại sao mặt Vân Triệt lại co giật.

-... Yêu hoàng nhất mạch... Các đời đều làm như vậy?

Lúc Vân Triệt nói chuyện, kẽ răng đều có chút hở.

- Đúng vậy.

Tiêu Vân gật đầu, làm ra vẻ mặt không thể bình thường hơn được:

- Mỗi một đời yêu hoàng, yêu hậu đều sinh ra một con trai một con gái, một trai một gái này chính là yêu hoàng yêu hậu đời kế tiếp. Có rất nhiều gia tộc cũng làm như vậy, đặc biệt là gia tộc có thể nắm giữ huyết thống truyền thừa sức mạnh, vì không cho sức mạnh độc nhất truyền ra ngoài, mà không cho phép người trong tộc thông hôn cùng bên ngoài, huyết thống đời sau của gia chủ càng không thể xuất hiện hỗn tạp, đó cũng là kiêng kỵ lớn nhất của gia tộc... Vân gia chúng ta cũng còn khá tốt, lực lượng Huyền Cương có thể truyền cho nam tử đời kế tiếp, nhưng nữ tính liền không được, nên nữ tử Vân gia chúng ta có thể gả ra ngoài tộc, nhưng nam tử thì không thể thoát ly Vân gia.

Vân Triệt nhìn chăm chú Tiêu Vân một hồi lâu, mới chậm rãi nói:

- Ở Thiên Huyền đại lục, họ hàng gần không thể thành hôn.

- Tại sao?

Tiêu Vân trợn to hai mắt:

- Cùng người có huyết thống gần mình nhất thành hôn, có thể để cho huyết mạch đời sau thuần chính nhất, Thiên Huyền đại lục bên kia... Cũng quá kỳ quái đi!

- Ở Thiên Huyền đại lục đám người các ngươi mới chính là kỳ quái...

Vân Triệt thầm nghĩ đến.

Chuyện này phải gọi là sự khác biệt văn hóa, không sai, khác biệt trần trụi mới đúng!

Chẳng trách Tiểu Yêu Hoàng phải lấy Tiểu Yêu Hậu đáng sợ như vậy, hóa ra là không có lựa chọn nào khác!

Xem ra làm huyễn yêu chi hoàng cũng không dễ dàng.

- Hiện tại Tiểu Yêu Hoàng chết rồi, người nắm giữ huyết thống thuần khiết nhất toàn bộ Huyễn Yêu giới, cũng chỉ còn lại Tiểu Yêu Hậu. Tiểu Yêu Hậu không thể một người thai nghén ra đời sau... Nói cách khác, từ đời Tiểu Yêu Hậu kế tiếp sẽ không còn huyết thống yêu hoàng thuần khiết nữa.

Vân Triệt trầm ngâm nói:

- Hơn nữa thân phận Tiểu Yêu Hậu là nữ nhân, cũng khó trách những quận vương kia sản sinh ý nghĩ gian dối, ngay cả một ít nguyên tắc gia tộc thủ hộ cũng bắt đầu đung đưa.

- Hừm, chính là như vậy.

Tiêu Vân rất tán thành gật đầu:

- Cha nói, đây là nguy cơ to lớn nhất của yêu hoàng nhất mạch vạn năm tới nay.

- Tiểu Yêu Hoàng cũng thực là quá hấp tấp. Ta có thể hiểu hắn nóng lòng muốn cứu phụ thân và đoạt lại yêu hoàng ấn, nhưng hắn cũng nên biết tính mạng của mình an nguy đến toàn bộ truyền thừa cùng tương lai của yêu hoàng nhất mạch! Hắn chết rồi, Huyễn Yêu giới liền không còn huyết thống yêu hoàng tinh khiết nữa. Yêu hoàng chết ở Thiên Huyền đại lục, ông nội ta và thập đại cao thủ Vân gia cũng chôn vùi ở nơi đó, hắn không thể nào không biết, mình một thân một mình đi tới Thiên Huyền đại lục, vốn là chịu chết... Coi như thật sự muốn đi chết, chí ít hắn cũng nên đợi tới khi hắn và Tiểu Yêu Hậu sinh ra một cặp nam nữ chứ... Cùng với việc nói kích động, chẳng bằng nói... hắn thực sự có chút ngu xuẩn!

Nói tới chỗ này, lông mày Vân Triệt bỗng nhiên vẩy một cái.

Chờ chút!!

Chính mình vừa mới tới Huyễn Yêu giới không lâu, cũng có thể dễ dàng hiểu được sự nghiêm trọng và hậu quả của việc này, chẳng lẽ Tiểu Yêu Hoàng không nghĩ tới sao? Hơn nữa Tiểu Yêu Hoàng thân là người thừa kế huyết thống yêu hoàng, đương nhiên phải coi trọng nhất mạch truyền thừa của mình hơn so với bất luận người nào... tính mạng của hắn so với phụ hoàng hắn còn trọng yếu hơn ngàn vạn lần...

Vậy tại sao hắn còn muốn đi chịu chết?

Một việc khả thi lóe qua tâm trí Vân Triệt trong nháy mắt... Lẽ nào Tiểu Yêu Hoàng đi tới Thiên Huyền đại lục, là có ẩn tình khác?

Hoặc là... Hắn căn bản không chết ở Thiên Huyền đại lục!? Tất cả mọi người Huyễn Yêu giới đều biết chuyện, có thể là do người nào đó muốn ẩn giấu chân tướng mà làm ra giả tạo?

Dù sao, chuyện Tiểu Yêu Hoàng biến mất trong đêm tân hôn và lưu lại tin tức mình đã đi tới Thiên Huyền đại lục cũng không có người nào tận mắt nhìn thấy... Nếu như Tiểu Yêu Hoàng không phải người mười phần ngu xuẩn thì trong đó rất có khả năng có ẩn tình... Hoặc là âm mưu.

Lông mày Vân Triệt nhíu lại, hồi ức trở về lúc ở Thiên Kiếm Sơn Trang, khi đó Lăng Khôn dùng ngôn ngữ kích thích gia gia Vân Thương Hải, thật giống như có nhắc qua Tiểu Yêu Hoàng...

Vân Triệt nhắm mắt lại, tập trung tinh thần vào đoạn hồi ức Lăng Khôn nói...

-... Ta không ngại nói cho ngươi biết một chút, yêu hoàng của các ngươi đã sớm chết rồi, chết ở dưới thiên uy của Kiếm Chủ cùng thiên quân của Nhật Nguyệt Thần Cung... Tiểu Yêu Hoàng đáng thương vừa mới kế vị, không biết tự lượng sức mình muốn báo thù cho phụ thân, chà chà… hắn cũng chết rất thê thảm, hiện tại toàn bộ Huyễn Yêu giới phải dựa vào một Tiểu Yêu Hậu chống đỡ cục diện...

Vân Triệt:

"..."

Trí nhớ của Vân Triệt cực mạnh, dưới sự toàn lực hồi tưởng của mình, hắn có thể xác nhận mình không nghe lầm bất luận một chữ nào... Lăng Khôn nhắc tới Tiểu Yêu Hoàng chết thảm... Nhưng không có nói tới chết ở đâu, hoặc là chết như thế nào... Chí ít chưa từng nói chết ở Thiên Huyền đại lục.

Tiêu Vân không nhìn thấy sắc mặt Vân Triệt đột nhiên biến hóa, nên hắn chỉ gật gật đầu nói:

- Đúng là Tiểu Yêu Hoàng quá vọng động, có người nói trong ngày đại hôn của hắn, hắn uống rất nhiều rượu, hơn nữa hắn cũng không có dùng huyền lực đi hóa giải cảm giác say, vì lẽ đó say rượu nên mất đi lý trí, làm ra chuyện manh động như vậy... Cũng có khả năng là đêm tân hôn hắn không biết làm sao đối mặt với Tiểu Yêu Hậu. Ta nghe cha nói, Tiểu Yêu Hoàng rất sợ Tiểu Yêu Hậu.

- Sợ?

- Nói chuẩn xác là vừa kính vừa sợ đi.

Tiêu Vân nói:

Nghe cha nói, Tiểu Yêu Hoàng là người ngạo khí lộ liễu, tính tình cũng rất thật thà, cá tính không sợ trời không sợ đất, trước kia yêu hoàng cũng không quản được hắn, nhưng hắn lại rất sợ tỷ tỷ của hắn..., cũng chính là Tiểu Yêu Hậu bây giờ. Tu vi huyền lực của Tiểu Yêu Hậu huyền vẫn luôn vượt lên trên hắn, hơn nữa từ nhỏ đã là người phi thường mạnh mẽ, mỗi lần Tiểu Yêu Hoàng không nghe lời, nàng đều hành hung Tiểu Yêu Hoàng một trận, khiến hắn phủ phục mới thôi. Tiểu Yêu Hoàng thấy yêu hoàng vẫn luôn ngang ngược ngông cuồng, nhưng thấy Tiểu Yêu Hậu thì lại ngoan ngoãn nghe lời, đến thở cũng không dám thở mạnh, trong đó còn bao gồm cha ta nữa, họ ở trước mặt Tiểu Yêu Hậu đều rất đàng hoàng... có một lần ta nghe mẫu thân nói, năm đó, cha ta cùng Tiểu Yêu Hoàng hứng khởi đi về phương bắc một chuyến, một tháng không hề có tin tức, sau khi trở về, Tiểu Yêu Hoàng bị Tiểu Yêu Hậu đánh cho một trận... Tiện thể đánh cha ta một trận khá tàn nhẫn, đánh gãy hơn ba mươi cái xương, phải nằm trên giường nửa tháng…

-... Như thế... Tàn nhẫn!

Vân Triệt nghe vậy thì hãi hùng khiếp vía.

- Tuy Tiểu Yêu Hậu rất hung hăng nhưng cá tính lại không cực đoan, hơn nữa còn là người để cho người ta không thể không kính trọng, thời điểm nàng hơn hai mươi tuổi, đã bắt đầu tiếp nhận đại sự Huyễn Yêu vương tộc, hơn nữa tất cả mọi việc đều xử lý vô cùng tốt, ngay cả mười hai gia chủ bảo vệ hoàng thất đều rất là kính trọng đối với nàng... Mãi đến khi tin tức yêu hoàng qua đời truyền đến, Tiểu Yêu Hoàng lại bỏ đi, tính tình nàng mới đại biến, khí tràng, ánh mắt, thủ đoạn, đều trở nên rất đáng sợ, chỉ cần nàng vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều câm như hến, hơn nữa gần trăm năm qua, nàng chưa bao giờ cười lại.

Phụ thân vừa mới chết, đệ đệ lại chết...À, là trượng phu chết, oán khí, hận khí không trùng thiên mới là lạ! Vân Triệt suy nghĩ một chút, nói:

- Cũng khó trách! người thân đều chết, chỉ còn dư lại một mình nàng là người nắm giữ huyết mạch yêu hoàng tinh khiết, không chỉ phải chịu đựng nỗi đau mất người thân, mà hết thảy gánh nặng đều đặt ở trên người nàng, mà đồng thời nàng còn là một cô gái, kế thừa ngôi vị hoàng đế, còn muốn đè xuống vô số phản đối, chịu đựng vô số áp lực của dư luận... xác thực là quá khó khăn. Dưới tình huống này, nếu như nàng không hung hăng, không tàn nhẫn thậm chí ác độc ác một ít, đừng nói trăm năm, mười năm cũng không thể chống đỡ nổi.

- Ừ!

Tiêu Vân gật đầu:

- Cha cũng nói như vậy! Cha rất ít khen người, nhưng những năm này, cha than thở về Tiểu Yêu Hậu rất nhiều lần. Đồng thời, cũng vì tương lai của yêu hoàng tộc mà lo lắng. Dù sao đời sau của Tiểu Yêu Hậu cũng không có huyết thống yêu hoàng thuần khiết nữa...

- Mặc kệ nó, đó là chuyện của Tiểu Yêu Hậu. Trước tiên không nói, sợ là một tháng sau, nàng có còn là Tiểu Yêu Hậu hay không cũng không nhất định. Cái tên Hoài vương kia dám ngông cuồng như vậy, hơn nữa còn có chút không sợ bị Tiểu Yêu Hậu biết, xem ra chẳng những hắn có dã tâm rất lớn, mà thực lực cũng rất mạnh.

Vân Triệt bĩu môi nói.

Một tháng sau là yêu hậu đại điển, hẳn là có thể nhìn thấy Tiểu Yêu Hậu bên trong truyền thuyết này... Vân Triệt trầm ngâm... Nghĩ thái độ của ngươi sẽ quyết định ta có mang đồ vật kia trả lại cho ngươi hay không... Bằng không, cho dù đây là nguyện vọng của gia gia, ta cũng phải vi phạm! Hi vọng... Ngươi sẽ không để cho ta thất vọng!

Gia gia muốn ta chính mồm nói cho ngươi biết cái bí mật động trời kia, cũng phải xem ngươi có bản lãnh để ta cam nguyện nói ra hay không!

Còn Luân Hồi kính... Xin lỗi, ta sẽ không đưa cho yêu hoàng tộc các ngươi, bởi vì nó đã là thứ thuộc về ta!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment