.
._267__2" class="block_" lang="en">Trang 267# 2
Chương 534: Trở về từ cõi chết
Con mắt Vân Triệt trừng lớn, miệng càng là há to hết cỡ... Nếu ý chí của hắn không đủ kiên định, cổ họng đã bật lên tiếng.
Ngày hôm nay hắn nhất thời hưng khởi, đi ra ngoài ngắm cảnh, thuận tiện luyện kiếm một chút, không nghĩ tới trong tối, lại ở chỗ không có người, lại xuất hiện một nhân vật Quân Huyền cảnh kinh khủng... Nếu chỉ có như vậy thì cũng thôi đi, nhưng tính tình của người này lại cực kỳ không ổn... lại còn là một tiểu cô nương... Là tiểu cô nương cũng còn thôi, nàng lại còn ở ngay đây, ở trước mắt của hắn... khiến mình trần như nhộng!
Chuyện này là chuyện gì chứ!!
Nếu như nàng chỉ là tiểu cô nương thông thường, lấy dung nhan hoàn mỹ gần như là đệ nhất mỹ nữ Huyễn Yêu giới của nàng, Vân Triệt tuyệt đối là hai mắt tỏa ánh sáng. Nhưng vấn đề là, huyền lực, còn có khí tràng của tiểu cô nương này thực sự quá mức khủng bố... Nếu lúc trước hắn bị phát hiện, chưa chắc đối phương đã ra tay với mình.
Nhưng hiện tại, một khi bị nàng phát hiện... Nếu như nàng không chém hắn thành muôn mảnh, ngay cả Vân Triệt cũng cảm thấy không bình thường.
Vân Triệt nhắm con mắt của mình lại nhanh như tia chớp, trong lòng nổi lên một trận hãi hùng khiếp vía, nhưng trong đầu hắn lập tức vang lên một cái âm thanh chính nghĩa: Ngươi căng thẳng cùng cảm giác tội lỗi cái gì! không phải ngươi cố ý muốn nhìn trộm nàng, ngươi vốn ở nơi này, là tiểu cô nương kia đến sau, quần áo cũng là bản thân nàng tự thiêu, nói đúng ra là nàng chủ động thoát y cho ngươi xem, cùng ngươi có chút quan hệ nào... Hơn nữa tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, không nhìn quả thực là lãng phí con mắt của chính mình, lãng phí cuộc đời của chính mình!
Cái âm thanh chính nghĩa này nhất thời để tâm cảnh Vân Triệt bình phục lại, mắt cũng lập tức mở ra lần nữa, ánh mắt sáng quắc, không chớp một cái nhìn thiếu nữ trong hồ nước... Không sai! Là bản thân nàng bỗng nhiên đốt y phục của chính mình, lại không phải là ta cố ý nhìn trộm nàng!
Tất cả đều không liên quan đến ta!
Không liếc không nhìn!
Trước bị khí tràng của thiếu nữ này chấn nhiếp, Vân Triệt không dám nhìn thẳng vào nàng thời gian quá dài, lúc này hắn đã quyết tâm trong lòng, hơn nữa thiếu nữ cũng thu lại khí tràng hết mức, ở bên dưới ánh mắt thẳng tắp của hắn, tất cả cơ thể của thiếu nữ đều rơi vào con mắt của hắn. Hai người cách nhau mấy chục trượng, nhưng khoảng cách như vậy ở dưới thị lực hiện tại của Vân Triệt, nó không khác gì với việc kề sát mình.
Dưới nhìn thẳng, Vân Triệt từ từ dại ra, càng không nỡ chớp mắt lại... Thậm chí quên mất lúc trước thiếu nữ này mang cho hắn cảm giác âm hàn đáng sợ.
Thân thể của cô bé rất nhỏ yếu, thậm chí có chút gầy gò. Eo nhỏ tinh tế, bờ mông gọn gọn, bộ ngực chỉ hơi nhô lên, da thịt trên người, càng là mềm mại như trẻ sơ sinh, hơn nữa không nhìn thấy một chút tỳ vết, thậm chí còn mang theo vài điểm óng ánh long lanh của bạch ngọc, kinh mạch màu xanh như ẩn như hiện, đặc biệt là hai chân thon dài gần như trong suốt.
Thân thể mềm mại nhỏ bé như vậy, ôm vào trong ngực sẽ không cảm giác được bất kỳ chút trọng lượng nào, cái eo nhỏ tinh tế kia thật sự chỉ muốn ôm chặt. Trước ngực là hai đám tuyết hơi nhô lên, được nạm hai viên hồng ngọc hoàn mỹ... Trở thành điểm nhấn tươi đẹp trên thân thể trắng như sương tuyết của nàng, khiến người ta nghẹt thở.
Chí ít Vân Triệt đã nghẹt thở thật lâu. Trong lòng hắn thậm chí sinh ra hối hận cùng cảnh giác, bởi vì hắn tin tưởng chính mình cứ nhìn như thế, tâm thần sẽ có sai lầm... Nhưng cho dù có cảnh giác, hắn vẫn không nỡ dời ánh mắt đi như cũ.
Tiểu cô nương này... Là yêu tinh à!
Đệ nhất mỹ nữ Thiên Huyền đại lục là Phượng Tuyết Nhi.
Cô bé này tuyệt đối gánh vác được danh hiệu đệ nhất mỹ nữ Huyễn Yêu giới!
Thời điểm Vân Triệt ngây người, từng luồng sương mù từ dưới chân thiếu nữ bay lên, nhanh chóng trở nên càng ngày càng dày đặc, rất nhanh toàn bộ mặt hồ đều bị sương mù bao phủ. Lúc này, một thanh âm ùng ục vang lên, mặt hồ bốc lên một cái bọt nước, mà cái bọt nước này giống như liệu nguyên chi hỏa, làm cho cả mặt hồ đều xao động lên, giống như l đang sôi trào...
Không đúng!! Là toàn bộ hồ nước... Thật sự sôi trào rồi!!
Hơi nước bốc lên, hồ nước sôi sục, một luồng nhiệt khí phả vào mặt Vân Triệt, lúc này hắn mới cảnh giác, toàn bộ hồ nước đã biến thành một vũng nước sôi! Nữ hài vẫn bất động ở đó như trước, hồ nước bắn tung toé khắp toàn thân nàng, thủy châu bắn lên người càng khiến nàng mềm mại cùng gợi cảm, để Vân Triệt không cách nào tự kiềm chế được, sinh ra kích động mãnh liệt!
Mỗi một giọt nước dừng lại ở trên người nàng không lâu, liền hóa thành bọt khí rất nhanh. Ánh mắt của nàng vẫn đóng chặt, nhưng gò má mềm mại lại xuất hiện rung động... Cái kia tựa hồ là một loại thống khổ.
- Quả thế!
Mạt Ly lên tiếng nói:
- Ta suy đoán không sai, nàng nắm giữ huyết thống Kim Ô nhưng không có Kim Ô Phần Thế Lục, theo Kim Ô viêm lực từ từ trưởng thành, nàng sẽ càng ngày càng khó khống chế, vì lẽ đó nàng tuyển chọn phương pháp này để tiến hành dẹp loạn. Bên dưới cái hồ này ba trăm trượng tồn tại từng sợi hàn khí, nói rõ trước đây cái hồ này là thiên nhiên hàn tuyền, vì lẽ đó nàng dùng nó để trấn áp Kim Ô viêm lực. Hiển nhiên nàng đã đến nơi này rất nhiều lần, cái hàn tuyền này cũng đã biến thành ôn tuyền rồi!
Vân Triệt:
"..."
Nước trong hồ tiếp tục sôi trào, hơi nước dày đặc bốc lên trời, với mức độ như vậy không bao lâu sau, toàn bộ hồ nước sẽ bị sấy khô. Thiếu nữ vẫn điềm tĩnh không hề có một tiếng động như trước, tùy ý để thân thể yêu kiều giống như bạch ngọc của mình dính đầy thủy châu, nguyệt quang vung vãi, hơi nước thấp thoáng, làm cho nàng giống như tiểu tiên nữ bên trong tiên khí mờ mịt, cởi bỏ tiên y, lộ ra tiên thể không nhiễm bụi trần ai.
Ánh mắt Vân Triệt vẫn nhìn thẳng tắp, hắn không biết mình đã nhìn bao lâu, mãi đến tận khi cổ họng của hắn không bị khống chế... Nhẹ nhàng nhúc nhích một chút, phát sinh ra một tiếng động nhẹ nhàng đến cực điểm.
Cái âm thanh này vốn rất nhẹ, người bình thường coi như đi tới rất gần, cũng không nhất định nghe được, hơn nữa âm thanh hồ nước sôi trào đã hoàn toàn bao phủ nó, nhưng Vân Triệt vẫn ứa ra một thân mồ hôi lạnh, tâm thần khôi phục lại sự thanh minh trong nháy mắt, thầm nói:
- Nguy rồi!
Cũng đúng vào lúc này, hắn nhìn thấy thiếu nữ trong hồ mở mắt ra, hai đạo hàn quang đến từ tử thần bắn về phía hắn, một luồng sát ý giống như ngàn vạn thanh hàn nhận lạnh lẽo cũng ở trong nháy mắt đó tràn ngập toàn bộ bầu trời đêm.
Con mắt Vân Triệt trừng lớn, không chút suy nghĩ, cấp tốc mở ra trạng thái Luyện Ngục, điên cuồng thôi thúc huyền lực toàn thân, phát động tốc độ cực hạn mà mình có khả năng triển khai, điên cuồng chạy trốn về hướng tây.
Ầm!!!!!
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, toàn bộ hồ nước phóng lên trời, nhấn chìm thiếu nữ, chờ hồ nước hạ xuống, đã không có bóng dáng của thiếu nữ nữa, chỉ còn dư lại một cái tàn ảnh đang biến mất... thiếu nữ đã không còn trần truồng, mà ăn mặc một thân áo xám giống như lúc trước.
Ở dưới trạng thái cực hạn, tốc độ của Vân Triệt đủ để sánh ngang Hoàng giả hậu kỳ, thậm chí Đế Quân sơ kỳ, nhưng dù như thế nào đi nữa hắn cũng không thể hơn được Đế Quân trung kỳ, hắn mới toàn lực chạy trốn mấy tức thời gian, lưu quang bỗng nhiên vút qua bầu trời, một bóng người u ám, xuất hiện ở trước mặt hắn như lưu tinh.
Vân Triệt trừng mắt lên, đột nhiên cắn răng, thôi thúc lực lượng toàn thân, gắt gao trụ vững thân thể, thời điểm hắn thật vất vả mới dừng lại được thì khoảng cách giữa hắn và thiếu nữ chỉ còn không tới mười trượng... Nếu hắn không dùng hết toàn lực, chắc chắn hắn sẽ đụng vào trên người cô gái này.
Một đôi mắt lạnh lẽo như đêm đen của thiếu nữ lặng lẽ theo dõi hắn, vững vàng nhớ kỹ khuôn mặt hắn. Dưới ánh mắt của nàng, trái tim Vân Triệt đột nhiên đình chỉ, mỗi một sợi dây thần kinh đều căng thẳng lên... Đây là một thiếu nữ xinh đẹp giống như yêu tinh, càng là tử thần có thể đoạt tính mạng hắn trong nháy mắt! Vân Triệt ở dưới cơn thịnh nộ sản sinh sát tâm, đủ để kẻ địch mạnh mẽ hơn hắn gấp mười lần cũng phải run sợ trong lòng, mà đây vẫn là lần thứ nhất trong kiếp này, Vân Triệt cảm giác được sát khí khủng bố có thể so sánh với chính mình từ trên người khác... để có được sát khí như thế, nhất định cô bé này đã giết qua vô số người, coi sinh mệnh như cỏ rác, giết hắn càng là chắc chắn và không do dự.
Thật sự lão tử chỉ đi ngang qua mà thôi!
Tuy rằng con mắt chiếm tiện nghi một chút... Nhưng cũng không đến nỗi phải để mạng lại chứ!
Vân Triệt mạnh mẽ để cho mình trấn định lại, lấy biểu hiện thiên chân vô tà, hiền lành nói:
- Tiểu muội muội, để ta thanh minh trước nha, trước khi ngươi đến ta đã ở chỗ đó, tuyệt đối không phải cố ý muốn nhìn lén ngươi... Tuy ta có nhìn, nhưng đó là do ngươi tự mình thoát cho ta xem, sự tình không liên quan đến ta. Ạch, đương nhiên, ta là một người đàn ông có phẩm hạnh tốt đẹp, nếu như ngươi nhất định bắt ta chịu trách nhiệm, ta cũng sẽ chăm chú cân nhắc...
Giờ phút này, phương pháp Vân Triệt có khả năng nghĩ đến... Chính là dựa vào dung nhan đáng giá của chính mình.
- Ngươi là tên ngu ngốc!
Mạt Ly nổi giận mắng:
- Còn không mau mau chạy đi, đứng đó chờ chết à!
- ~! @#%...
Mạt Ly vừa dứt lời, Vân Triệt đã loáng một cái, chạy như điên... Thế nhưng hắn có thể chạy đi đâu! Coi như hắn luyện đến cảnh giới tối cao, cô bé này muốn đuổi kịp hắn, cũng chỉ tốn mấy tức thời gian! Nàng nhưng là Đế Quân trung kỳ không thấp hơn Vân Khinh Hồng!
Lần này, thiếu nữ không có truy đuổi, nàng huyền phù ở nơi đó, ánh mắt nhìn thẳng vào bóng người Vân Triệt đã đi xa, chậm rãi duỗi ra bàn tay nhỏ bé như tuyết ngọc của mình nói:
- Tội... Không... Thể… Tha!
Bốn chữ này tựa như mũi giáo xuyên tim, một luồng hàn ý lạnh lẽo lan tràn ra toàn thân Vân Triệt trong nháy mắt, hắn giật nhìn lại liền phát hiện ra bầu trời, đã đỏ chót một mảnh...
Ầm!!!!!!!
Dường như có một ngọn núi lửa yên tĩnh bỗng nhiên phun trào, toàn bộ đại địa hoàn toàn lật đổ trong nháy mắt, ánh lửa đỏ như màu máu trực tiếp bốc cao ngàn trượng, thiêu đốt bầu trời ám hắc thành một mảnh đỏ chót.
Bên dưới khói đặc cuồn cuộn cùng cát bụi đầy trời là một cái hố to mấy chục trượng, lấy vị trí lúc trước Vân Triệt đứng làm trung tâm, lan tràn ra ngoài hơn ngàn trượng, phạm vi ngàn trượng đều bị hủy diệt thành tro tàn, không có một ngọn cỏ, một viên đá nào có thể tồn tại.
Hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt ở trong cái hố to lớn này, thật lâu không có tan đi, ngay cả bầu trời trên cao, cũng tràn ngập lượng lớn ánh lửa, giống như bầu trời cũng bắt đầu cháy rừng rực.
Thiếu nữ dừng lại ở tại chỗ như trước, trong thiên địa ngoại trừ sự tồn tại của nàng, tất cả đều giống như biến mất rồi, bóng dáng Vân Triệt càng là biến mất không thấy hình.
Công kích đáng sợ biểu lộ ra sát tâm cùng phẫn nộ mãnh liệt của thiếu nữ, sức mạnh kinh khủng như vậy, đủ để hủy diệt một vị Hoàng giả thành tro tàn trong nháy mắt, chớ đừng nói chi là một người chỉ có khí tức Thiên Huyền cảnh. Nhưng hiển nhiên thiếu nữ là người cẩn thận đến cực điểm, cho dù kết quả như vậy, nàng cũng không có ý tứ rời đi, mà ánh mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước, thăm dò các luồng khí tức.
Lúc này, có mấy luồng khí tức từ Yêu Hoàng thành truyền đến, đồng thời nhanh chóng tới gần, hiển nhiên chấn động kinh thiên động địa vừa nãy đã kinh động cường giả trong Yêu Hoàng thành, sau khi nữ hài không thăm dò ra khí tức cùng vết tích của sinh mệnh, ánh mắt nàng liền trầm xuống, nàng xoay người, hồng quang trên người lóe lên, thân thể tan biến giống như màn sương, biến mất ở dưới màn đêm.
Sau mấy chục giây yên tĩnh, ở vị trí trung tâm cái hố to, có một chỗ bùn đất bị phá tan, Vân Triệt nhảy ra, lúc rơi xuống đất trực tiếp đặt mông ngồi xuống, rất là chật vật phun ra bùn đất từ trong miệng, miệng há lớn hít thở không khí.
Nhìn hố sâu gần như không nhìn thấy bờ, Vân Triệt không tự kìm hãm được rùng mình một cái:
Tiểu cô nương này còn là người sao! Uy lực này, có thể diệt Hoàng giả thành tro tàn giống như chơi đùa, mà mình mới chỉ là một tên Thiên Huyền cảnh mà thôi!!