.
._268__1" class="block_" lang="en">Trang 268# 1
Chương 535: Ý chỉ Vân gia
Huyền lực của bé gái quỷ dị kia quá mức đáng sợ, thuấn sát Hoàng giả không tốn một chút lực lượng, nhưng coi như sức mạnh đó không phải hỏa diễm, thì vẫn không giây được với Vân Triệt, bởi vì hắn rèn luyện ở trong Thái Cổ Huyền Chu mười tám tháng không phải là hư, ngay cả Mạt Ly cũng đã nói, bây giờ thân thể Vân Triệt đã không thấp hơn một vị Đế Quân cấp thấp, mà năng lực hồi phục càng vượt xa Đế Quân.
Nhưng nhây không được không có nghĩa là giết không chết. Dưới sự chênh lệch to lớn, nàng muốn giết Vân Triệt, vẫn dễ như trở bàn tay.
Mà nguồn sức mạnh này lại là huyền lực hỏa diễm, nên đối với Vân Triệt càng không thể tạo thành uy hiếp, bên dưới biển lửa hắn trực tiếp mượn hỏa thế, mang chính mình ẩn thân ở trong biển lửa, thời điểm hỏa diễm tiêu tan hắn đã dùng Lưu Quang Lôi Ẩn che giấu khí tức, chìm xuống đất... Mạo hiểm tránh được một kiếp.
Nếu như không có Lưu Quang Lôi Ẩn, ngày hôm nay hắn có một trăm cái mạng cũng phải chết.
- Phía nam có người lại đây, số lượng trên mười người trở lên, không muốn gặp phải phiền phức thì lập tức rời khỏi nơi này.
Mạt Ly cảnh cáo nói.
Vân Triệt đứng dậy, gạt đi bụi bặm trên người, trong lòng nghĩ đến mà sợ... ba ngày sau chính là yêu hậu đại điển, vốn nghĩ ra ngoài được hoạt động thân thể, làm quen lực lượng nhưng suýt nữa thì mang mệnh chồng đi vào. Mình còn có một việc lớn muốn làm ở yêu hậu đại điển, nếu như cúp máy như thế chết cũng quá oan.
Vân Triệt ẩn nấp thân hình, tránh khỏi những người đến đây điều tra, quay trở lại Yêu Hoàng thành, trên đường hắn trở về khắp nơi đều đề phòng, cho nên tốc độ cũng không nhanh lắm, lúc trở lại Vân gia thì trời đã hửng sáng. Mà thời gian này, trong nhà đã có không ít người bận bịu từ lâu... yêu hậu đại điển sắp tới, Vân gia cực kỳ coi trọng lần yêu hậu đại điển này, bởi vì nó có khả năng quyết định hướng đi thậm chí vận mệnh của Vân gia, nên họ nhất định phải làm tốt công tác chuẩn bị.
Vân Triệt trở về Vân gia, trực tiếp ngã đầu vào giấc ngủ, hắn không có nói chuyện về tao ngộ đặc sắc của mình cho bất luận người nào, dù sao đêm hôm khuya khoắt đi ra ngoài, nhìn chộm một tiểu cô nương... Thực sự không phải một chuyện có thể kể với người khác.
———————————————— ———
Thời gian ba ngày, thoáng cái đã qua.
Ngày hôm nay Yêu Hoàng thành vẫn bình thường như cũ, chỉ hơi hơi náo nhiệt một điểm chút. Nhưng, coi như người bình thường không có huyền lực, cũng từ trong không khí mơ hồ ngửi được cái gì đó không giống.
Tính đến hôm nay, Tiểu Yêu Hậu đã tại vị được một trăm năm. Xưa nay, mỗi một vị yêu hoàng đều tại vị ngàn năm và chưa từng ngoại lệ, tại vị trăm năm chỉ bằng một phần mười thời gian đó mà thôi. Nhưng lần này không giống, mặc dù nàng là huyễn yêu chi hoàng, nhưng tên gọi cũng không phải là yêu hoàng, mà là Tiểu Yêu Hậu. Thời điểm Tiểu Yêu Hậu tại vị được mười mấy năm, trong huyễn yêu vương tộc đã trước sau tràn ngập một luồng không khí không bình thường.
Mọi người đều đang suy đoán, có lẽ hôm nay sẽ là thời điểm cỗ ám lưu trong bóng tối bạo phát... đại điển trăm năm là một cái thời cơ quá hoàn mỹ.
Có khả năng hôm nay Yêu Hoàng sẽ phát sinh đại sự.
Vân Triệt dậy rất sớm, hắn vừa đẩy cửa phòng ra, liền nhìn thấy Vân Khinh Hồng đã đứng ở trong sân, lặng im nhìn giàn nho, khi nghe được âm thanh cửa phòng bị đẩy ra, hắn không có xoay người, mà ôn hòa nói:
- Triệt nhi, ngươi tỉnh rồi.
Trên người Vân Khinh Hồng có rất nhiều sương sớm, hiển nhiên hắn đã đứng ở nơi đó hồi lâu. Từ trên bóng lưng của hắn, Vân Triệt nhìn thấy sự trầm trọng... Những ngày gần đây, hắn ngày đêm chuẩn bị vì yêu hậu đại điển, nhưng bóng lưng trầm trọng đó đã nói cho Vân Triệt biết, hắn không có lòng tin, thậm chí là có một chút bi quan đối với với cục diện ngày hôm nay.
Bước chân Vân Triệt hơi dừng một chút, sau khi do dự hắn liền mở miệng nói:
- Phụ thân, có một vấn đề hài nhi vẫn muốn hỏi.
Vân Khinh Hồng xoay người nhìn hắn:
- Có phải ngươi muốn hỏi, vì sao vi phụ lại đồng ý trung thành với yêu hoàng tộc như vậy?
- Cũng không hẳn là thế.
Vân Triệt nói:
- Vân gia là một trong mười hai gia tộc thủ hộ, cống hiến cho yêu hoàng tộc vốn là sứ mệnh do tổ tiên truyền xuống. Gia gia cùng tiên yêu hoàng thân như huynh đệ, năm đó Tiểu Yêu Hoàng và cha cũng gọi nhau là huynh đệ, chuyện này đủ để thấy yêu hoàng tộc vẫn luôn cực kỳ coi trọng đối với Vân gia chúng ta. Thế nhưng... sau khi Tiểu Yêu Hậu kế vị, đã mấy lần giáng tội cho Vân gia ta, để cho gia gia mất đi, khiến Vân gia bị chó cắn áo rách, lớp trẻ cũng vì vậy mà tụt hậu so với các gia tộc thủ hộ khác. Thậm chí bây giờ Vân gia còn bị châm chọc, không được đứng ở trong hàng ngũ mười hai gia tộc thủ hộ.
- Tiểu Yêu Hậu tại vị trăm năm, Vân gia chúng ta chịu tội trăm năm, không cách nào ngẩng đầu cùng quật khởi, đó là nguyên nhân chủ yếu khiến Vân gia chúng ta nhanh chóng suy sụp. Mà những ngày gần đây phụ thân mới nắm quyền Vân gia, làm ra chuẩn bị lại phần lớn là vì Tiểu Yêu Hậu, làm trái lại chuẩn bị của gia tộc là thứ yếu! Nhưng Tiểu Yêu Hậu đối xử với Vân gia chúng ta như vậy, phụ thân không những không oán hận một câu nào, lại còn hết sức tận tâm, chuyện này khiến hài nhi không rõ.
- Giáng tội Vân gia, cũng không phải là điều Tiểu Yêu Hậu mong muốn.
Vân Khinh Hồng thở dài một tiếng:
- Nàng giáng tội Vân gia, cũng là bất đắc dĩ. Thậm chí trong này còn có một phần nguyên nhân rất lớn là do Vân gia ta.
- Bởi vì gia gia làm mất yêu hoàng ngọc tỷ của Huyễn Yêu vương tộc sao?
Vân Triệt nói.
- Đây chỉ là che giấu người.
Vân Khinh Hồng nói:
- Huyễn Yêu vương tộc nhất thống Huyễn Yêu giới, mười hai gia tộc làm gia tộc thủ hộ, tính đến ngày nay đã được vạn năm. Trong vạn năm này, thực lực tổng hợp của Vân gia chúng ta vẫn luôn vượt qua các gia tộc khác và chưa bao giờ bị vượt qua. Cũng bởi vậy, Vân gia vẫn được Huyễn Yêu vương tộc coi trọng. Đến đời của gia gia ngươi, càng được phong làm yêu vương, thậm chí yêu hoàng còn tuyên bố gia gia ngươi có thể đứng ngang hàng cùng hắn, địa vị thực chất càng vượt qua những quận vương kia! Có thể nói dưới một người trên vạn người.
- Triệt nhi, nếu như ngươi là người của gia tộc khác, lại vĩnh viễn bị người vượt lên trên một đầu, ngươi sẽ có cảm tưởng gì? Sẽ có ước ao, sẽ có ghen ghét, đố kỵ... địa vị vốn là ngang hàng nhưng Vân gia lại thu được vinh quang mà các gia tộc thủ hộ khác không dám hy vọng, để địa vị cả gia tộc cũng lập tức siêu thoát những gia tộc khác... sẽ có cảm tưởng thế nào? Sẽ rất dễ có người đố kỵ mà sinh ra bất mãn và oán hận đi.
-... Chẳng lẽ trăm năm trước, các gia tộc khác liên hợp gây áp lực đối với Tiểu Yêu Hậu?
- Không sai.
Vân Khinh Hồng nhắm mắt nói:
- Gia gia ngươi là hạt nhân của Vân gia lúc đó, mười vị thái thượng trưởng lão là mười hòn đá tảng mạnh nhất của Vân gia, mất đi bất cứ người nào, cũng là đả kích cực kỳ nặng nề đối với Vân gia. Nhưng trong một đêm, gia gia của ngươi và mười vị thái thượng trưởng lão đều mất đi, khiến thực lực Vân gia xuống dốc không phanh. Hơn nữa yêu hoàng ngọc tỷ cũng bởi vậy mà lưu lạc ở Thiên Huyền đại lục, những gia tộc đỏ mắt với Vân gia vô số năm bắt được cơ hội vạn năm khó tìm, họ hướng Yêu Hoàng thành, thậm chí là toàn bộ Huyễn Yêu giới vấn tội Vân gia, làm cho cả Huyễn Yêu giới đều trách cứ Vân gia đến mức độ không dùng hình phạt thì không thê bình lòng người.
- Mà những hoạt động trắng trợn này là do Hách Liên gia tộc dẫn đầu, hơn một nửa gia tộc thủ hộ đều tham dự vào trong đó. Chỉ có Mộ gia của mẹ ngươi cùng các bộ tộc chưa bao giờ nguyện ý sinh sự là không tham dự. Hoài vương cầm đầu chúng vương tộc, cũng trách cứ Vân gia chúng ta, nói tội Vân gia là không thể tha, nếu không phải chúng ta có công thủ hộ vạn năm thì tru diệt toàn tộc cũng không quá đáng... Hẳn là vào lúc đó, Hoài vương nhất mạch liền có dị tâm. Dù sao, yêu hoàng nhất mạch đã bị đoạn tuyệt, hắn đã nhìn thấy hi vọng thay vào đó.
- Khi đó, Tiểu Yêu Hậu vừa kế vị không lâu, ngôi vị hoàng đế bất ổn, thêm vào chuyện nàng là nữ tử, hơn nữa sau này nàng không còn huyết thống yêu hoàng thuần khiết, không có yêu hoàng ngọc tỷ, nàng không cách nào tu luyện Kim Ô Phần Thế Lục để thu được sức mạnh áp đảo chỉ thuộc về yêu hoàng... bên dưới tầng tầng đè nén, nàng không thể không giáng tội Vân gia, nhưng nàng chưa giết một người nào của Vân gia, mà chỉ cắt đứt trăm năm tài nguyên của Vân gia và không cho chúng ta đi vào Kim Ô Lôi Viêm Cốc, để tài nguyên một đời này của Vân gia thiếu thốn đến cực điểm, thực lực suy nhược nghiêm trọng... Nhưng loại suy nhược này, đối với Vân gia chúng ta mà nói cũng là một loại bảo vệ, khi suy nhược đến mức không đáng lo lắng thì chúng ta có thể thu được sự an toàn.
- Hóa ra là... như vậy…
Vân Triệt chậm rãi gật đầu.
- Triệt nhi, ngươi nhớ kỹ.
Vân Khinh Hồng trịnh trọng nói:
- Thái tổ yêu hoàng là ân nhân cứu mạng của tổ tiên Vân gia, nếu không có thái tổ yêu hoàng cứu giúp, bộ tộc chúng ta đã bị diệt sạch ở thời điểm vạn năm trước, ngươi và vi phụ cũng sẽ không tồn tại! tổ tiên chúng ta đi theo thái tổ yêu hoàng nhất thống Huyễn Yêu giới, trở thành một trong những gia tộc thủ hộ, chúng ta đã thề chỉ cần yêu hoàng tộc bất diệt, Vân gia đời đời thủ hộ. Ròng rã vạn năm, Vân gia chúng ta chưa bao giờ vi phạm lời thề này nửa khắc! Sau này, cũng tuyệt không thể vi phạm!
- Thế nhưng, thứ chúng ta bảo vệ là yêu hoàng tộc! Là người thừa kế huyết thống của thái tổ yêu hoàng! Mà không phải là những tên tạp vương chỉ có một chút huyết thống yêu hoàng! Tuy Tiểu Yêu Hậu là nữ tử, nhưng nàng có huyết thống yêu hoàng hoàn chỉnh, nàng vừa lên ngôi đã là yêu hoàng chân chính! Chỉ cần nàng còn tại vị một ngày, Vân gia liền lấy hết tất cả bảo vệ nàng.
- Nhưng…
Âm thanh Vân Khinh Hồng trầm xuống, ánh mắt cũng trở nên hơi âm hàn:
- Nếu như nàng thật sự bị ép thoái vị, để một tên tạp vương nào đó trở thành huyễn yêu chi hoàng, như vậy sứ mệnh bảo vệ của Vân gia chúng ta cũng theo đó mà chấm dứt. Đến thời điểm đó, chúng ta sẽ rời khỏi hàng ngũ mười hai gia tộc thủ hộ! địa vị vương tộc không có cũng được!
Từ trong ánh mắt của Vân Khinh Hồng, Vân Triệt nhìn thấy sự kiên quyết cứng như sắt thép. Vân Triệt gật đầu:
- Phụ thân hài nhi đã rõ, tuy hài nhi không lớn lên ở gia tộc nhưng trong người con chảy xuôi huyết mạch Vân thị bộ tộc, còn là huyết mạch dòng chính, nên hài nhi chắc chắn không vi phạm ý chỉ của Vân gia.
- Ừm.
Vân Khinh Hồng gật đầu cười khẽ, ngay cả lông mày vẫn nhíu chặt cũng giãn ra.
Vân Triệt liếc mắt nhìn sắc mặt của hắn, sau khi chần chờ một chút mới hỏi:
- Cái tên Hoài vương kia thật sự lợi hại như vậy sao? nhìn dáng vẻ của phụ thân tựa hồ như rất là lo lắng?
Vân Khinh Hồng thở dài một hơi:
- Một tháng trước, ngươi cũng đã nhận ra sự ngông cuồng cùng nham hiểm của bọn họ. Ngày đó Hách Liên Bằng cũng chính mồm nói qua, đã có hơn một nửa gia tộc thủ hộ ngả về phía Hoài vương. Trong Vương tộc càng có sáu phần mười lực lượng đi theo Hoài vương, tụ tập lượng lớn cường giả Vương tộc cùng với những cường giả từ vùng xa xôi của Huyễn Yêu giới đưa tới, khiến Hoài vương trắng trợn không kiêng dè ai. Tiểu Yêu Hậu không phải là người do dự thiếu quyết đoán nhưng chưa bao giờ có cử chỉ chèn ép. Cũng không phải là nàng không nghĩ, cũng không phải là không dám, mà là không thể. Nếu nàng thật sự ra tay, rất khó có thể thành công, ngược lại sẽ bị Hoài vương tìm được cái cớ thích hợp để phản kích. Hoài vương có đầy đủ thực lực nhưng mãi không hành động là vì thiếu một cái cớ, đó cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu.
Vân Triệt:
"..."
- Gia chủ, mọi người đã chuẩn bị xong, chỉ chờ gia chủ hạ lệnh.
Ở ngoài cửa lớn truyền tới một âm thanh cung kính mà nghiêm nghị, âm thanh này thuộc về đại trưởng lão Vân Ngoại Thiên.
Vân Khinh Hồng liếc mắt, nói:
- Được! Toàn bộ tập hợp đến phòng khách trước, một phút sau xuất phát đi tới yêu hoàng đại điện!
- Vâng! Gia chủ!
- Triệt nhi, đi gọi Tiêu nhi đến đây, chúng ta nên xuất phát rồi.
Vân Khinh Hồng đưa mắt nhìn bầu trời, giống như muốn nhìn ra thiên ý hôm nay.