.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_549" class="block_" lang="en">Trang 275# 1
Chương 549: Đồng quy vu tận
Thực lực tổng hợp của phe phía Đông hơn xa phe phía Tây, đây là sự tình mà người nào cũng có thể nhìn ra được, nhưng không bao nhiêu người nghĩ đến, phe phía Tây lại bại thảm hại như vậy, bốn người của bọn họ liên tiếp thua tan tác, mà đối phương chỉ xuất ra một người là Tử Hoàn quận vương, lại vẫn đứng ở trong tràng như cũ, tuy đầu hắn đầy mồ hôi, miệng kịch liệt thở dốc, nhưng trừ cái đó ra, cũng chỉ có hộ giáp là tổn hại mấy chỗ, trên người ngay cả một vệt máu cũng không có.
Hiển nhiên vừa rồi thắng liên tiếp tứ tràng, cũng không phải là chuyện quá gian nan!
Mà phe phía Đông còn có mấy người không yếu hơn so với Tử Hoàn quận vương là Xích Dương Viêm Vũ, Bạch Khiết, Lâm Hàn Xuyên. Những người có thực lực hơn hẳn Tử Hoàn là Hách Liên Phách, Huy Dạ quận vương xếp thứ ba trong Huyễn Yêu Thất Tử, Viễn Tước quận vương xếp thứ hai... Cùng với Huy Nhiễm có thực lực siêu thoát thế hệ trẻ, khủng bố đến mức biến thái ——!!
Cuộc tỷ thí này, làm sao còn tiến hành tiếp?
Phe phía Tây vốn ôm tâm lý bị thua, tâm tính mọi người tuyệt không lui bước nhưng vào giờ khắc này tâm thần cũng có chút rung động, sinh ra cảm giác bi thương vô cùng sâu đậm.
- Kế tiếp là ai đến chiến đấu?
Tử Hoàn quận vương vung Xích Huyết đao lên, đối mặt với phe phía Tây cao giọng hét lớn. Liên tục đánh bại một người trẻ tuổi mạnh nhất trong gia tộc cùng ba người có thực lực đứng đầu lớp trẻ vương phủ đối phương, khiến danh tiếng của hắn càng vang vọng.
- Liên tục bại bốn trận, đúng là có điểm thảm a.
Vân Triệt cau mày, thấp giọng nói.
- Mộ Nhất Hằng sơ ý thuấn bại, ba vị vương gia kia cùng đối thủ có chênh lệch quá lớn, bại cũng là chuyện tất nhiên, nhưng huyền lực của tên Tử Hoàn quận vương này cũng tiêu hao sau thành trở lên, hy vọng cuộc chiến kế tiếp có thể thắng.
Vân Khinh Hồng bình tĩnh nói.
- Vân gia chủ, trận này, liền để ta đi đi.
Ngôn gia Ngôn Thành Không tiến về phía trước nói.
Liên tục bại tứ tràng, không thể nghi ngờ người xuất chiến thứ năm sẽ phải thừa nhận áp lực cực lớn, bởi vì nếu lại bại bộ mặt sẽ càng xấu xí tới cực điểm, đối với thanh danh của mình cũng có ảnh hưởng rất lớn. Nhưng Ngôn Thành Không cũng có huyền lực là Bá Hoàng cấp ba lại chủ động xuất chiến... khiến cho Vân Triệt không khỏi liếc hắn một cái.
Thực lực Ngôn gia ở trong mười hai gia tộc luôn đội sổ, thực lực Ngôn Thành Không ở trong lớp thiên tài mười hai gia tộc cũng đội sổ, nhưng trên người của hắn luôn lộ ra một loại chính khí không hợp với niên linh.
Vân Khinh Hồng động động chân mày, nói:
- Mặc dù tên Tử Hoàn này đánh bại bốn người của chúng ta, nhưng tiêu hao cũng không phải quá lớn... Cẩn thận ứng đối.
- Vâng.
Ngôn Thành Không dùng sức gật đầu, đơn giản ứng một chữ, sau đó phi thân lên, rơi xuống nơi so tài.
- Ngôn gia Ngôn Thành Không, thỉnh Tử Hoàn quận vương chỉ giáo!
Ngôn Thành Không cũng không có lập tức tiến công, mà chào hỏi rất có phong độ.
- Há, hóa ra là thiếu gia chủ Ngôn gia.
Tử Hoàn quận vương thắng liên tiếp tứ tràng, cuồng vọng trong lòng đã phóng đại vô số lần từ lâu, hắn liếc mắt nhìn Ngôn Thành Không một cái rồi, chợt cười to:
- Ha ha ha ha! bản vương còn tưởng rằng người đi lên có dáng dấp giống như một nhân vật nào đó, không nghĩ tới, đường đường thiếu gia chủ Ngôn gia, cũng mới chỉ là Bá Hoàng cấp ba đáng thương. Vạn năm qua Ngôn gia các ngươi vẫn luôn đội sổ ở trong mười hai gia tộc, nhưng dường như không có lạc hậu so với những gia tộc khác nhiều lắm, tại sao đến thế hệ của ngươi, cư nhiên thảm thành cái dạng này, xem ra Ngôn gia các ngươi, cũng sắp xong đời rồi.
- Làm càn!!
Tử Hoàn quận vương vừa dứt lời, một tiếng quát chói tai vang lên, khiến toàn thân Tử Hoàn quận vương chấn động, mắt tối sầm lại, suýt chút nữa thổ ra máu tươi. Tiểu Yêu Hậu ở phía sau nắm lấy tay vịn trên hoàng tọa, nguyệt mi tà khởi, ánh mắt băng hàn bắn thẳng đến người Tử Hoàn quận vương, khiến cho toàn thân hắn đột nhiên lạnh lẽo như bị băng phong, không dám nhúc nhích.
- Ngôn gia thủ hộ Yêu Hoàng nhất mạch ta vạn năm, trung thành tận tâm, công huân như trời, Yêu Hoàng đời trước đều tôn kính Ngôn gia ba phần, coi trọng có thừa. Ngươi chỉ là một tiểu bối nho nhỏ trong vương phủ, cũng dám vọng ngôn với Ngôn gia như vậy, là ai cho ngươi lá gan này!!
Tử Hoàn quận vương đứng hàng Huyễn Yêu Thất Tử, có thực lực đủ để ngạo thị toàn bộ những người cùng thế hệ trong Huyễn Yêu giới, nhưng hắn làm sao chịu nổi sự phẫn nộ và khí thế của Tiểu Yêu Hậu, hắn nhất thời hoảng sợ sắc mặt trắng bệch, thân thể lung lay sắp đổ, hầu như phải quỳ xuống đương trường.
Phụ thân của Tử Hoàn quận vương là Chiêu Vương vội vàng đứng lên, khom người nói:
- Tiểu Yêu Hậu bớt giận, khuyển tử chỉ là đả kích khí thế của địch nhân, nhất thời nói lỡ, chứ tuyệt đối không có ý bất kính với Ngôn gia... Tử Hoàn, còn không mau xin lỗi Tiểu Yêu Hậu cùng Ngôn gia đi!
Tử Hoàn quận vương vội vàng nói:
- Tử Hoàn nhất thời lỡ mồm, nói lời không nên nói, khẩn cầu Tiểu Yêu Hậu cùng chư vị Ngôn gia thứ tội.
Phe phía Tây liên tục bại bốn tràng, đương nhiên tâm tình Tiểu Yêu Hậu cũng không tốt tý nào. Nàng nhàn nhạt hừ lạnh một tiếng, cuối cùng thu liễm sự tức giận lại, nhưng không có đáp lại cái gì, nàng trở lại hoàng tọa, mắt lạnh nhìn vào trong tràng đấu.
Cuối cùng luồng khí thế giống như sơn nhạc vạn trượng cũng tiêu thất, Tử Hoàn quận vương âm thầm thở một hơi, lúc này mới để ý toàn thân mình đã bị mồ hôi lạnh làm ướt nhẹp.
Nhưng Ngôn Thành Không chưa có tiêu tan cơn giận, sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong con ngươi lại tràn đầy lửa giận, hắn nắm lấy trọng huyền thương, mũi thương chỉ vào Tử Hoàn, chậm rãi nói:
- Chỉ bằng những lời vừa rồi của ngươi... Ngôn Thành Không ta sẽ dùng tất cả vinh quang cùng tôn nghiêm từ lâm thế của mình khiến ngươi thua ở dưới Bá Vương Thương của Ngôn gia!!
- Chỉ bằng ngươi?
Tử Hoàn quận vương cười lạnh một tiếng, dùng thanh âm cực thấp nói:
- Đừng nói bây giờ bản vương chỉ còn lại bốn thành lực lượng, coi như còn hai thành, cũng có thể dễ dàng đạp ngươi dưới chân! Ngôn gia các ngươi thế nào bản vương không nói, nhưng Ngôn Thành Không ngươi, hắc, cái gọi là đệ nhất thiên tài Ngôn gia ở trong mắt bản vương, đều là rác rưởi!
Ngôn Thành Không không có tức giận, ngược lại còn cười lạnh một tiếng:
- Thoạt nhìn, ngươi cũng không có giao thủ cùng người Ngôn gia chúng ta, đúng là tầng thứ của Ngôn gia chúng ta luôn xếp ở vị trí thấp nhất trong mười hai gia tộc nhưng đó là bởi vì từ trước đến giờ gia tộc bọn ta tu huyền lực là phụ, tu thương làm chủ! thứ mà Ngôn gia chúng ta kiêu ngạo nhất không phải là huyền công mà là Bá Vương Thương! Ngươi sẽ lập tức biết được, khinh thường Bá Vương Thương của Ngôn gia ta sẽ có kết quả như nào!!
- Đệ nhất thần thương thế gia Huyễn Yêu giới... Không phải là để gọi không!!
Ánh mắt Ngôn Thành Không trở nên sắc bén như là một cây trường thương, cánh tay hắn vung lên, trọng huyền thương màu bạc lao ra như chớp điện, thoáng chốc, một cỗ khí lưu cuồng bạo bị cuốn lên, tạo ra tiếng rít chói tai.
- Chém!
Đối mặt với một thương này của Ngôn Thành Không, khuôn mặt của Tử Hoàn quận vương không có biến sắc, huyền lực bắt đầu khởi động Xích Huyết đao, chém ra một vệt ánh sáng màu máu.
Coong!!
Đao thương chạm vào nhau, trong đại điện vang lên âm thanh điếc tai của kim loại. Tuy Tử Hoàn quận vương đã tiêu hao hơn phân nửa, nhưng luận trình độ hùng hậu của huyền lực, hắn vẫn vượt lên trên Ngôn Thành Không như cũ, trọng huyền thương của Ngôn Thành Không bị Xích Huyết đao trực tiếp đánh văng ra, xuất hiện một chút cong lên. Khóe miệng Tử Hoàn quận vương cười tà, nhưng nụ cười nhạt còn chưa kịp lộ ra đã bị đánh bay, trọng huyền thương cong lên giống như một con rắn không có xương, lấy một góc độ không hợp lẽ thường tập kích lại, đâm thẳng vào trong lòng hắn.
Cái gì!?
Tử Hoàn quận vương cả kinh, bứt ra rất nhanh, hắn né tránh cực kỳ nhanh chóng, nhưng vẫn bị trọng huyền thương sượt qua như cũ, hắn rõ ràng cảm giác được hộ thân huyền lực bị hung hăng xé rách, phát sinh âm thanh xoẹt xoẹt cực kỳ trói tai.
Khí thế của Ngôn Thành Không, cũng ở trong lúc này hoàn toàn bạo phát, trọng huyền thương ở trong tay hắn như hóa thành một con yêu xà linh động, bắt đầu múa ra thương ảnh đầy trời, bao phủ Tử Hoàn quận vương vào trong đó, mỗi một thương hoặc đâm, hoặc đập, hoặc ám sát, hoặc vung... Đều đánh vào những chỗ yếu hại cùng sơ hở của Tử Hoàn quận vương vô cùng tinh chuẩn.
- Hảo thương pháp!
Thân thể Vân Triệt nghiêng về trước, không kìm hãm được thở dài nói.
Vân Khinh Hồng chậm rãi gật đầu, nói:
- Cái gọi là Nguyệt Bổng, Niên Quyền, Cửu Luyện Thương, thương pháp khó luyện khó tinh, nếu không khổ luyện cực nhọc, ngay cả chút thành tựu cũng khó lại càng khó hơn. Ngôn gia là đệ nhất thần thương Huyễn Yêu giới, thương quyết trong gia tộc thay đổi liên tục, có thể nói họ đã nghiên cứu uy lực của thương đến mức tận cùng, sử dụng thương như cưỡi ngựa đi đường quen, quét ngang thiên hạ, vạn binh không bì kịp, quyết không phụ cái tên đệ nhất thần thương. Tuy huyền lực Ngôn Thành Không tương đối yếu kém, nhưng Bá Vương Thương đã đăng đường nhập thất! trong đồng cấp khó gặp địch thủ. Với trạng thái hôm nay, Tử Hoàn có thể dễ dàng thắng một Bá Hoàng cấp ba đỉnh phong, nhưng rất khó thắng một Bá Hoàng cấp ba trung kỳ như Ngôn Thành Không.
Tiếng thương gào thét, đao phong chói tai, Tử Hoàn quận vương không ngừng tăng huyền lực lên, xương cốt toàn thân đều rung động ở dưới trạng thái toàn lực, lần lượt đánh văng công kích của Ngôn Thành Không ra... Nhưng hắn chỉ kịp đánh văng ra, còn chưa kịp phản kích thì thương mang đã gào thét lao tới lần thứ hai. Ngay cả trên đặc tính của vũ khí mà nói, uy lực cùng phạm vi công kích của thương còn mạnh hơn đao, nhưng sự linh hoạt, tốc độ, thao túng lại kém hơn đao. Lúc này thương ảnh bao phủ Tử Hoàn quận vương không những nhanh chóng mà còn linh động như vật sống, nhiều lần bức hắn luống cuống tay chân.
Một bên chiếm ưu thế về huyền lực, một bên là thần thương, hai người vốn có chênh lệch rất lớn về cảnh giới, nhưng dĩ nhiên thi đấu giằng co ở trên sân khấu. Đao thương chạm vào nhau vô số lần, không gian đều bị khuấy động đến mức bắt đầu không ngừng rung động, người trong đại điện thấy hình ảnh hai người giao thủ, thủy chung đều là vặn vẹo. Tử Hoàn quận vương không thể thoát khỏi thương ảnh của Ngôn Thành Không, mà Ngôn Thành Không trong khoảng thời gian ngắn, cũng không có cách nào chân chính thương tổn được Tử Hoàn quận vương.
Bên trong chư vương phủ bên trong, cũng có rất nhiều người dùng thương, Tử Hoàn quận vương cũng giao thủ với người lấy thương làm vũ khí rất nhiều lần, nhưng không có giao thủ cùng người của Ngôn gia, cũng thật không ngờ Bá Vương Thương của Ngôn gia lại kinh người như vậy, thanh trọng huyền thương trong tay Ngôn Thành Không công thủ như thường, lúc công thương thế như phong khởi vân dũng, khí thôn sơn hà, khiến động tác của hắn đều trở nên chậm chạp, áp chế đao thế cùng liệt diễm của hắn hết sức gắt gao, lúc thủ thì lại như xích sắt hoành giang, không chê vào đâu được.
Hai người đối chiến trên trăm chiêu, ai cũng không làm gì được đối phương. Ngôn Thành Không thủy chung trầm ổn bình tĩnh, mà Tử Hoàn quận vương cũng càng ngày càng nôn nóng, trước khi hai người giao chiến, hắn chính là người trào phúng Ngôn Thành Không một phen, còn nói đến toàn bộ Ngôn gia, cũng vì vậy mà bị Tiểu Yêu Hậu tránh phạt, hiện tại đã qua trăm chiêu, nhưng hắn không có đánh bại được người mà mình khinh thị, ngược lại còn bị liên tiếp áp chế, trong lòng hắn đã có biệt khuất bốc cháy.
- Hây A...!!
Tử Hoàn quận vương cắn răng một cái, bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, đao mang trên Xích Huyết đao tăng vọt gấp mấy lần, hung hăng xé rách không gian... Một đao này, chính là một đao đánh bại Mộ Nhất Hằng lúc trước, chỉ có điều bởi vì huyền lực của hắn hao tổn rất lớn, nên uy lực của chiêu Huyết Viêm Đao này kém xa chiêu đánh bại Mộ Nhất Hằng lúc trước.
Lực lượng kinh khủng xông tới mặt, Ngôn Thành Không chắn ngang thân thương chống cự lại, uy lực của Huyết Viêm Đao đã bị trung hoà bảy thành, lúc này tinh mang trong mắt hắn chớp động, hắn không có triệt thoái ba thành uy lực còn lại của Huyết Viêm đao mà hơi chuyển thân thương, tùy ý để đao mang huyết sắc xẹt qua thân thể của mình, trọng huyền thương như giao long ra biển, thế không thể đỡ đi qua Huyết Viêm đao mang theo huyền lực như bão táp, hung hăng đâm vào vai Tử Hoàn quận vương... Thời điểm mũi thương đụng chạm vào bả vai của hắn một sát na kia, tất cả lực lượng liền tụ tập ở mũi thương, thẳng tắp đi qua hộ thân huyền lực cùng hộ giáp của Tử Hoàn quận vương.
Phốc!
Bên hông Ngôn Thành Không bắn ra một đạo huyết hoa, mà mũi trọng huyền thương cũng trầm trầm đâm vào trong vai Tử Hoàn quận vương, cắm ở xương vai của hắn.
Cảm giác đau nhức ở trên vai trái và sự sỉ nhục mạnh mẽ kích thích hung tính của Tử Hoàn quận vương, ánh mắt hắn trừng lớn, trong con ngươi phóng xạ ra quang mang điên cuồng:
- Chết… đi!!
Toàn thân Tử Hoàn quận vương bốc cháy lên ngọn lửa màu đỏ ngòm, giống như vừa mới đi ra từ trong ao máu... Nhìn động tác này của hắn, gia chủ Ngôn gia Ngôn Tự Kính quá mức sợ hãi, hét lớn:
- Không nhi, mau tránh ra!!
- Huyết Ngục Minh Viêm!!
Ngọn lửa màu đỏ ngòm bỗng nhiên nổ lên, một cỗ khí thế kinh khủng đến tuyệt luân bao phủ xuống, đồng tử Ngôn Thành Không co rút lại, nhưng hắn vẫn không có lựa chọn vứt bỏ trọng thương trở ra, mà bỗng nhiên cắn răng, dùng huyền lực toàn thân mình trút xuống trọng huyền thương... Một cái chớp mắt tiếp theo, ngực của hắn như bị đại chùy vạn cân đánh trúng, ý thức trống rỗng trong nháy mắt.
Ầm!!!
Huyết Viêm nổ lên, Ngôn Thành Không bay ra ngoài rất xa, được Ngôn Tự Kính tiếp được lúc ở trên không, ngực hắn đã máu thịt be bét, nhưng ở trong huyết viêm bay rớt ra ngoài không chỉ có Ngôn Thành Không, còn có Tử Hoàn quận vương, ở một sat na huyết viêm nổ lên kia, trọng huyền thương được Ngôn Thành Không trút xuống lực lượng cuối cùng đã trực tiếp xỏ xuyên qua vai Tử Hoàn quận vương, đục thủng một lỗ ở trên người hắn, dư lực đánh bay Tử Hoàn quận vương lên thật cao, tơ máu bắn vào chỗ những người phía Đông... Thanh trọng huyền thương kia, cũng hung hăng đâm vào trên ghế ngồi phe phía Đông, bên trên vẫn còn dính chút máu.
- Thành Không!
- Tử Hoàn!
Song phương đều hoảng sợ, chẳng ai nghĩ tới, hai người đang giằng co, lại tạo ra kết quả thảm liệt như vậy. Tử Hoàn quận vương đánh ra đạo huyết viêm kia, đã không tiếc hao hết huyền lực toàn thân, thân thể lại bị trọng huyền thương xuyên thấu ra một lỗ thủng, hắn đã là người không có khả năng tái chiến. Mà Ngôn Thành Không cũng không khá hơn chút nào so với hắn, trước người hắn huyết nhục thối rữa, lục phủ ngũ tạng lệch vị trí, nếu không phải ý chí hắn cũng đủ kiên định, hiện tại hắn đã hôn mê, nhưng tiếp tục lên sân khấu giao chiến, càng là chuyện không có khả năng.
Một trận chiến này, Ngôn Thành Không cùng Tử Hoàn quận vương"Đồng quy vu tận".
- Thiên Hạ huynh đệ, làm phiền rồi!
Đối mặt với việc Ngôn Thành Không trọng thương, Ngôn Tự Kính vẫn rất trấn định.
- Yên tâm, có chúng ta ở đây, lệnh công tử tuyệt không có việc gì.
Hai vị trưởng lão Thiên Hạ gia tộc vuốt cằm nói.
Bàn tay bọn họ vươn ra, hào quang màu bích lục bao phủ chỗ đau của Ngôn Thành Không.
Ở dưới sự chữa trị của Tinh Linh nhất tộc, thương thế của Ngôn Thành Không tuy nặng, nhưng rất nhanh thì ổn định lại, hắn thở mạnh một hơi, áy náy nói:
- Cha, tu vi hài nhi vẫn quá cạn... Để cho người thất vọng rồi...
- Không cần tự trách.
Ngôn Tự Kính trấn an nói:
- Dù sao Tử Hoàn cũng có bài vị thứ tư trong Huyễn Yêu Thất Tử, ngươi và hắn chênh lệch rất lớn, có thể giành được kết quả như vậy, vi phụ đã cảm thấy vui mừng gấp bội, lập tức ngưng thần tĩnh khí, không nên nói nữa.
Rốt cục họ cũng đánh bại Tử Hoàn quận vương, nhưng sắc mặt của mọi người phía Tây lại không có nửa điểm thư giãn. Bởi vì bọn họ tiêu hao năm người, mới đánh bại một cái Tử Hoàn quận vương.
- Ai, thực lực của hai bên chênh lệch, thật sự là quá lớn.
Trong đại điện đều rối rít thở dài.
- Đúng vậy! Cũng không biết tại sao Vân gia muốn tiếp tục... Tuy nói thua trận không thua khí thế, nhưng thảm như vậy, còn có cái gì là khí thế chứ.
- Bên kia còn có một cái Tô gia, nghe nói Tô gia Tô Chỉ Chiến cũng là nhân vật số một số hai ở trong mười hai gia tộc, chỉ có hắn mới có thể vãn hồi một chút hoàn cảnh xấu.
- Phải không, Hách Liên gia tộc còn có Hách Liên Phách, xếp hạng thứ hai trong Huyễn Yêu Thất Tử, Huy Dạ quận vương xếp thứ ba, Viễn Tước quận vương, người nào cũng không yếu hơn so với Tô Chỉ Chiến. Mà Huy Nhiễm quận vương đứng hàng thứ nhất... đủ để một người đánh bại mười hai người đối diện!
Một người trong Yêu Hoàng thành người lắc đầu nói.