Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 549 - Chương 550: Bối Thủy Ngừng Chiến

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_550" class="block_" lang="en">Trang 275# 2

 

 

 

Chương 550: Bối Thủy ngừng chiến



Ba ba ba...

Hoài Vương vỗ tay đứng lên cười ha hả nói:

- Đặc sắc, thật là một trận chiến đặc sắc. Không nghĩ tới ở trên đại điển luận bàn đọ sức này có thể xuất hiện kết quả song phương đều bại, kịch liệt đến mức khiến Bản Vương không thể tưởng tượng nổi, chẳng qua...

Hoài Vương nhìn Vân Khinh Hồng, cười rộ lên:

- Các ngươi xác định muốn tiếp tục đánh tiếp sao? Các ngươi dùng gần một nửa người mới đánh hạ được một người bên chúng ta, kết quả này thật khiến người ta tiếc nuối, ngay cả Bản Vương đều không có ý tiếp tục tiến hành tiếp, chẳng qua, lấy sự hiểu biết của bản vương về Vân gia chủ, coi như Vân gia chủ bại cũng sẽ cứng rắn lấy đầu khớp xương ngạnh kháng?

- Ha ha ha ah.

Vân Khinh Hồng cũng cười rộ lên:

- Hoài Vương, ngươi quả nhiên hiểu rất rõ Vân mỗ ta, nhưng lời nói của ngươi thật đúng ngây thơ buồn cười, hai chúng ta vừa mới bắt đầu giao thủ, mà ngươi đã liền chắc chắn chúng ta sẽ bại, có phải quá sớm hay không?

- Ha ha ha!

Hoài Vương cười to ba tiếng:

- Nếu thật đúng như những lời Vân Khinh Hồng ngươi nói! Vậy hãy để cho Bản Vương nhìn kỹ một chút tự tin của Vân Khinh Hồng ngươi đến từ nơi nào, Bản Vương càng muốn biết ngạo khí của ngươi lại có thể chống đỡ tới khi nào... Văn Bác, gặt hái giả thứ hai bên chúng ta sẽ do ngươi đảm nhiệm.

Ba chữ"Người thứ hai" được Hoài Vương tận lực nói rất nặng, ý tứ châm chọc hàm xúc ai cũng có thể nghe rõ ràng. Hắn vừa dứt lời, một người đàn ông cao lớn bay lên trời, sau đó hạ xuống trung tâm sàn đấu.

Văn Bác Quận Vương đứng thứ năm trong Huyễn Yêu Thất Tử, cũng giống như Tử Hoàn Quận Vương đều ở Phách Huyền Cảnh cấp năm.

Lập tức, bên Tây Tịch cũng có một người phi thân lên hạ xuống trước mặt Văn Bác Quận Vương, người này cũng người mạnh nhất cho tới bây giờ bên phía Tây Tịch —— đứng thứ sáu trong Huyễn Yêu Thất Tử, Dũng Nghị Quận Vương!

Hai người cùng thuộc về Huyễn Yêu vương tộc, và"Huyễn Yêu Thất Tử", ngay cả thứ tự cũng liền nhau, thực lực cách biệt vốn cũng không lớn, hơn nữa bình thường đã từng nhiều lần giao thủ, có sự hiểu biết nhất định về Kim Ô Lửa cùng Huyền Kỹ của đối phương, cho nên sau khi hai người giao thủ, trận đấu trở lên giằng co kịch liệt, đánh suốt hai khắc, thắng bại rốt cục đã phân ra... Văn Bác Quận Vương lấy ưu thế thắng lợi không quá lớn! Dũng Nghị Quận Vương thua.

Tây Tịch lại bại! Trực tiếp đi tới cục diện năm bại một hòa thê thảm.

Mặc dù Văn Bác Quận Vương thắng, nhưng cũng dùng hết lá bài tẩy chưa lật, trên người có nhiều chỗ bị thương, Huyền Lực hao tổn rất lớn, trận thứ bảy, bị một tiểu Quân Vương của Tây Tịch hơi chật vật đánh bại.

Trận thứ tám: Tụng Quận Vương của Tây Tịch đối chiến Lâm Hàn Xuyên của Lâm gia —— Lâm Hàn Xuyên toàn thắng!

Trận thứ chín: Tây Tịch cùng Gia Dung Quận Vương đối chiến Lâm Hàn Xuyên của Lâm gia—— Lâm Hàn Xuyên lại thắng!

Đến tận bây giờ, Vân gia của Tây Tịch có chiến tích một thắng một hòa bảy bại! Giờ chỉ còn lại bốn người cuối cùng có thể xuất chiến.

Trận thứ mười: Ngự Vương phủ Anh Nam Quận đứng thứ bảy trong Huyễn Yêu Thất Tử đối chiến với Lâm Hàn Xuyên —— Anh Nam Quận Vương thắng!

Trận thứ mười một: Anh Nam Quận Vương đối chiến Nam Cung Duyên của Nam Cung gia —— Anh Nam Quận Vương thắng thảm. Chiến đấu đến mấy người cuối cùng, Tây Tịch rốt cục cũng có hai thắng liên tiếp, nhưng không một ai trong Tây Tịch lộ một chút mừng rỡ, tuy Anh Nam Quận Vương thắng, nhưng cũng đã lực kiệt, trận kế tiếp thua không thể nghi ngờ, đến lúc đó, Tây Tịch chỉ còn lại ba người cuối cùng, mà đối phương chẳng những còn có tám người, còn có bốn cường giả mạnh nhất chưa có ai xuất hiện.

Trận thứ mười hai: Anh Nam Quận Vương đối chiến Bạch Khiết của Bạch gia —— không ngoài suy đoán, Bạch Khiết toàn thắng!

Tây Tịch chỉ còn ba người cuối cùng đó là Tô Chỉ Chiến, Thiên Hạ Đệ Lục, còn có xuất chiến giả của Vân gia.

Trận thứ mười ba, Thiên Hạ Đệ Lục xuất chiến, bộ tộc Tinh Linh có lực lượng Huyền Cung cùng thiên phú tự nhiên cường đại nhưng thuộc tính Huyền Lực quyết định năng lực công kích của bọn họ không cường đại, hơn nữa ở trong quyết đấu chính diện khu vực bị giới hạn, Huyền Cung lực của bọn họ bị hạn chế cực lớn, cho nên Thiên Hạ Đệ Lục vừa lên liền rơi vào hoàn cảnh vô cùng xấu, sau đó khổ chiến, kỳ tích lấy yếu thắng mạnh cũng không có phát sinh, bị Bạch Khiết đánh bại.

Đến tận đây, song phương đối chiến mười ba trận, Tây Tịch đã bại mười người, mà Đông Tịch chỉ bại vẻn vẹn có bốn người, ngoại trừ trận của Bạch Khiết, còn có bảy cường giả trẻ tuổi chưa xuất chiến, trong đó Khiếu Đông Lai của Khiếu gia cùng Cửu Phương Dục của Cửu Phương gia đều là Phách Huyền Cảnh cấp bốn, Xích Dương Viêm Vũ của Xích Dương gia tộc là Phách Huyền Cảnh cấp năm, Hách Liên Phách của Hách Liên gia tộc là Phách Huyền Cảnh cấp sáu, và người đứng thứ hai, thứ ba trong Huyễn Yêu Thất Tử Viễn Tước Quận Vương, Huy Dạ Quận Vương đều là Phách Huyền Cảnh cấp sáu.

Còn có Huy Nhiễm- người đứng đầu Huyễn Yêu Thất Tử, Huyền Lực đạt đến Phách Huyền Cảnh cấp tám.

Mà ở phía đối diện, chỉ còn lại Tô Chỉ Chiến ở Phách Huyền Cảnh cấp sáu, còn Vân gia căn bản không có người nào có thể xuất chiến được, người trẻ tuổi mạnh nhất cũng chỉ ở Phách Huyền Cảnh cấp hai mà thôi.

Từ vừa mới bắt đầu, cuộc tỷ thí này sẽ không cần lo lắng cái gì, tuy rằng cục diện trước mắt không khiến nhiều người cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn cảm thấy Vân gia bên kia thua thực sự quá thê thảm.

Lúc này, mỗi một thế lực trong Yêu Hoàng Thành đều âm thầm thở dài, mặc dù đây chỉ là so sánh thực lực phái trẻ tuổi giữa hai phe không thể quyết định toàn bộ, nhưng điều đó đủ cho thấy thế lực dưới chướng Hoài Vương mạnh mẽ cỡ nào, thực lực hoàn toàn áp đảo! Mà trận này do Hoài Vương tận lực khơi mào quyết đấu là có hai mục đích, mục đích thứ nhất chính là trục xuất Vân gia, còn mục đích thứ hai là thông qua loại thực lực thuần túy này để hung hăng nghiền ép khí thế của đối phương, giẫm đạp lên tôn nghiêm cùng ngạo khí của bọn họ và Tiểu Yêu Hậu dưới lòng bàn chân.

Sau khi Vân gia bị trục xuất, Tiểu Yêu Hậu càng không có khả năng chống lại Hoài Vương. Đến lúc đó, Hoài Vương chỉ cần một bước ngoặt, hoặc là tự mình chế tạo một bước ngoặt, vậy thì Yêu Hoàng Huyễn Yêu giới sẽ phải đổi chủ...

Bên phía Tây Tịch, trên mặt của mỗi người đều bao phủ một mảnh mây đen. Sau khi Thiên Hạ Đệ Lục thua dưới tay Bạch Khiết, thì bên này người có thể xuất chiến chỉ còn lại hai người, mà kì thực trong lòng bọn họ chỉ còn một người cuối cùng mà thôi, bởi vì người trẻ tuổi Vân gia thật không có một ai có thể lên sàn đấu.

- Ai.

Tô Hạng Nam chậm rãi thở dài một hơi, hắn vỗ vai Tô Chỉ Chiến nói:

- Ngừng chiến, kết quả đã như vậy, thất bại của chúng ta đã định trước... Từ vừa mới bắt đầu đã định trước. Ngươi lên đi, chúng ta có thể vãn hồi một ít mặt mũi cuối cùng hay không đành phải dựa vào ngươi rồi.

- Ta biết, bất luận kết quả như thế nào, ta nhất định toàn lực ứng phó!

Nói xong, Tô Chỉ Chiến đã nắm vũ khí, bay lên trời hạ xuống trước người Bạch Khiết vừa chiến thắng Thiên Hạ Đệ Lục, kiếm chỉ phía trước, khí thế cường thịnh như trước không gì sánh được, không có vì phe mình đại bại mà có chút tỏ ra yếu kém:

- Tô gia trang ngừng chiến! Ta không bao giờ nguyện ý cùng nữ nhân giao thủ, cho nên ngươi tự mình đầu hàng đi xuống phía dưới cho thỏa đáng.

Hắn đứng đối diện với Bạch Khiết một thân áo trắng, vóc người của nàng so với nữ tử bình thường cao hơn nhiều, sắc mặt ửng hồng, hơi thở hổn hển, hiển nhiên mới vừa rồi chiến thắng Thiên Hạ Đệ Lục cũng không quá thoải mái. Nghe Tô Chỉ Chiến nói, nàng cười lạnh một tiếng, giễu cợt nói:

- Các ngươi bên kia bại như điếu đổ, thật không biết ngươi lấy đâu ra mặt mũi cùng sức mạnh nói mạnh miệng như vậy, ngươi đủ tư cách khinh thường nữ nhân chúng ta sao?

- Không, ngươi hiểu sai rồi.

Tô Chỉ Chiến coi thường cười, thanh âm thấp đến cực điểm:

- Tô Chỉ Chiến ta không phải khinh thường nữ nhân, chỉ khinh thường nữ nhân vong tổ bội nghĩa, làm chó cho người!

- Muốn chết!

Câu mắng ngoan độc này khiến Bạch Khiết nhất thời giận dữ, Ngọc Kiếm trong tay đưa ngang một cái, thoáng chốc, sau lưng của nàng xuất hiện hình ảnh một con bạch hổ to lớn, Bạch Hổ ngửa mặt lên trời rống, tiếng gầm gừ dao động khắp nơi, chấn động toàn bộ đại điện, thoáng chốc, một cơn gió xoáy mãnh liệt cuồn cuộn nổi lên, âm thanh cuồng phong gào thét thậm chí còn áp đảo âm thanh gầm thét của bạch hổ, trong sàn đấu giống như có hàng ngàn hàng vạn cơn lốc bão táp cuồn cuộn nổi lên.

- Là lĩnh vực Hổ Gầm của Bạch gia.

Trong nháy mắt, lĩnh vực của Bạch Khiết phóng xạ ra, bao phủ toàn bộ sân so tài, tóc và quần áo của Tô Chỉ Chiến bay phấp phới, nhưng thân thể lại như đinh trên mặt đất, không nhúc nhích, hắn nắm chặt trường kiếm, một kiếm quét ngang.

Ở trong lĩnh vực của Bạch Khiết ngoại trừ bản thân ra, thì bất luận kẻ nào lực lượng và tốc độ đều sẽ bị áp chế đến mức tối đa, nhưng tốc độ xuất kiếm của Tô Chỉ Chiến vẫn nhanh như lôi đình, chu vi tuôn ra cơn lốc đều bị một kiếm này quét sạch, lĩnh vực to lớn nhất thời bị kéo ra một cái lổ hổng lớn. Tô Chỉ Chiến tiến nhanh lên trước, mỗi một lần tiến một bước lĩnh vực sẽ bị xé mở ra một phần.

- Bạch gia cùng Tô gia đều lấy kiếm làm vũ khí, Huyền Lực thuộc tính cũng đều là phong, mà Huyền Lực của Bạch Khiết cùng Tô Chỉ Chiến chênh lệch không lớn, nhưng ở trên phép tắc lý giải Huyền Lực phong, Tô Chỉ Chiến hiển nhiên tốt hơn Bạch Khiết, lĩnh vực của Bạch Khiết không hề có uy hiếp với hắn.

Vân Khinh Hồng than thở nói.

Lúc này, Tô Chỉ Chiến đã tới gần Bạch Khiết, trên thân kiếm sinh ra một gió xoáy màu xanh nhạt, cơn gió này ở trong lĩnh vực gió xoáy to lớn có thể nói vô cùng nhỏ bé, nhưng lại mạnh mẽ gạt toàn bộ sóng gió gào thét xung quanh.

Xích!

Một kiếm của Tô Chỉ Chiến đâm thẳng, nhất thời lĩnh vực phía trước bị hung hăng xé rách, Bạch Khiết cũng dựng Ngọc Kiếm lên,"Keng" một tiếng ngăn trở một kiếm của Tô Chỉ Chiến, nhất thời nàng cảm giác cánh tay tê rần, miệng hổ đau nhức, thân thể nhanh chóng rút lui, Ngọc Kiếm trong tay suýt nữa ném bay ra ngchỗ.

Dưới trạng thái toàn lực, nàng không phải là đối thủ của Tô Chỉ Chiến, huống chi Huyền Lực của nàng đã thiếu hụt hơn phân nửa.

Tô Chỉ Chiến không cho nàng cơ hội thở dốc chút nào, thân ảnh nhoáng một cái, trong nháy mắt áp lên, thân như cuồng phong, kiếm như phích lịch, mỗi một kiếm vung ra, tiếng rít gần như xé rách màng tai của nàng, mà gió trên thân kiếm cũng đang nhanh chóng bành trướng. Bạch Khiết đánh ra hơn mười kiếm liên tiếp, cánh tay đã gần như hoàn toàn tê liệt, nắm chặt tay phải bị nhuốm máu hơn phân nửa từ miệng hổ rỉ ra, ngay cả gò má của nàng cũng bị Kiếm Phong vẽ ra vài đạo vết rách thật dài.

- Ngươi dám đả thương mặt của ta... Ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Trên mặt đau nhức, Bạch Khiết sững sờ hồi lâu mới biết, lập tức nàng giống như con hổ bị giẫm phải đuôi, trong nháy mắt bạo tẩu, nàng kêu lên một tiếng giận dữ, phía sau lại xuất hiện hình ảnh bạch hổ to lớn, quanh thân cuồn cuộn nổi lên gió xoáy cao hơn mười trượng, lập tức mâu quang của Tô Chỉ Chiến lóe lên, vào lúc này bỗng nhiên xông thẳng vào trong gió xoáy của nàng, không chờ nàng dưới sự tức giận toàn lực phản kích lại, một kiếm quất vào eo của nàng.

Ba!!!!

Âm thanh một kiếm quất này vang lên không gì sánh được, càng thanh thúy tới cực điểm, nhất thời gió xoáy trên người Bạch Khiết vẫn chưa hoàn toàn thành hình bỗng nhiên tiêu tán, toàn bộ thân hình giống như một con thoi bị hung hăng quất xoay tròn bay ra ngoài, bay thẳng ra ngoài sân so tài.

- Ai, nữ nhân ấy mà, thực lực có mạnh hơn nữa cũng không làm được chuyện lớn gì.

Tô Chỉ Chiến đứng tại chỗ yên lặng lắc đầu, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.

Bạch Khiết rơi xuống đất, bị ném thất điên bát đảo, Ngọc Kiếm cũng đã không biết bay tới chỗ nào.

- Tô Chỉ Chiến... Ta... Ta liều mạng với ngươi.

Ngay trước mặt quần hùng thiên hạ, nàng bị một kiếm của đối phương đánh bay ra ngoài, làm thiên chi kiêu nữ, cũng là người mạnh nhất trong thế hệ này của Bạch gia, toàn bộ Huyễn Yêu giới không người không biết, có khi nào nàng chịu nhục nhã như vậy? Một lần nữa nàng xuất ra một thanh kiếm kêu to một tiếng, liền muốn đánh về phía Tô Chỉ Chiến lần nữa.

- Đủ rồi.

Thân thể Bạch Khiết đang vọt về phía trước bỗng nhiên dừng lại, trước người của nàng xuất hiện một đạo lực lượng bình chướng không nhìn thấy, làm cho nàng không cách nào đi lên trước nửa bước. Gia chủ Bạch gia Bạch Ế đi xuống, kéo Bạch Khiết qua nói:

- Ngươi đã bại... Trước mắt bao người, ngươi lại tính làm ra chuyện như vậy, còn ra thể thống gì!

Lúc này, Bạch Khiết mới phản ứng lại được, mình đã rơi ra ngoài sân so tài. Nàng khẽ cắn môi, hung hăng liếc Tô Chỉ Chiến, sau đó chỉ có thể ngoan ngoãn trở lại chỗ ngồi.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment