Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 550 - Chương 551: Tô Chỉ Chiến Vs Hách Liên Phách

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_551" class="block_" lang="en">Trang 276# 1

 

 

 

Chương 551: Tô Chỉ Chiến vs Hách Liên Phách



Tô Chỉ Chiến chiến thắng Bạch Khiết, kết quả này không có ai cảm thấy ngoài ý muốn cả. Hắn gọn gàng đánh bại Bạch Khiết, không có quá nhiều vướng víu, hiển nhiên là vì bảo lưu Huyền Lực. Hắn đứng ở giữa sân mắt nhìn Tây Tịch, không đợi người kế tiếp của đối phương chủ động đi ra, trực tiếp vươn trường kiếm, nhắm thẳng vào một người ngồi ở vị trí của Hách Liên gia tộc, ngạo nghễ nói:

- Hách Liên Phách, ngươi dám đi ra đánh một trận không?

Từ lúc cuộc tranh tài này bắt đầu đến nay, lần đầu tiên có người chỉ định đối thủ xuất chiến, mà người Tô Chỉ Chiến chỉ rõ ràng cũng giống với hắn được xưng là người trẻ tuổi tài giỏi nhất trong mười hai gia tộc- Hách Liên Phách!

Tô Chỉ Chiến rất rõ ràng, cuộc tỷ thí này, kết quả của bọn họ tất nhiên là thảm bại không thể nghi ngờ, mà muốn vãn hồi một ít mặt mũi, phương thức tốt nhất chính là đánh bại Hách Liên Phách cùng xưng đệ nhất với mình.

Như vậy trước mắt bao người, bị một người cùng nổi danh với mình thực lực tương đương chỉ đích danh ra đấu, Hách Liên Phách đương nhiên là phải ứng, không ứng cũng phải ứng, bằng không, chẳng phải lại để cho người ta cho là hắn sợ Tô Chỉ Chiến hay sao? Hắn không hề do dự đứng lên, phi thân hạ xuống trước người Tô Chỉ Chiến, cười lạnh nhìn hắn:

- Tô Chỉ Chiến, xem ra ngươi muốn sớm kết thúc cuộc tranh tài này, sau đó xám xịt cút về, ta đương nhiên sẽ không để cho ngươi thất vọng rồi.

- Người lập tức cút xuống là ngươi.

Tô Chỉ Chiến lạnh lùng nói.

- Hắc hắc!

Hách Liên Phách nhếch miệng cười rộ lên:

- Kẻ thất bại đáng thương cũng chỉ có thể đùa giỡn một chút uy phong ngoài miệng, dầu gì cũng là người cùng nổi danh với Hách Liên Phách ta, thật là làm cho người thương cảm. A, ngươi mới vừa cùng Bạch Khiết đánh một trận, ít nhiều có chút tiêu hao, chậc chậc, ngươi yên tâm, Hách Liên Phách ta sẽ không chiếm một chút tiện nghi của ngươi, ta cho ngươi một khắc đồng hồ để khôi phục, ta muốn để cho ngươi thua tâm phục khẩu phục! Chân chính đứng đầu chỉ có một.

- Không cần.

Ánh mắt Tô Chỉ Chiến lóe lên tia lạnh lùng, cười lạnh một tiếng:

- Cùng xưng? Trước đây ta còn có thể tiếp nhận, nhưng bây giờ, ngươi không xứng! Để cho Tô Chỉ Chiến ta cùng xưng với một tên vong tổ bối nghĩa làm tay sai cho người, đúng là vô cùng nhục nhã! Ta muốn đánh bại loại người tay sai như ngươi, cần gì phải nghĩ ngơi và hồi phục!

Tô Hạng Nam suốt đời cương trực công chính, tuy con hắn lòng tràn đầy ngạo khí, nhưng về điểm này lại kế thừa cái mười đủ mười, đối với bảy đại gia tộc và các đại vương phủ phản bội có thể nói ghét tới cực điểm.

Lập tức, sắc mặt Hách Liên Phách trầm xuống:

- Ta vốn còn muốn chừa chút chỗ trống cho ngươi, là ngươi tự tìm đường chết!

- Hừ!

Tô Chỉ Chiến lạnh rên một tiếng, lười nhiều lời nữa, cầm kiếm trong tay ánh mắt băng hàn, chậm rãi bước về phía trước, trên người của hắn, một cổ kiếm thế cường đại mang tất cả cuồng phong thả ra, mỗi một lần bước lên trước một bước, cuồng phong càng thêm tàn sát bừa bãi, kiếm thế cũng càng thêm bàng bạc, lúc hắn đi được mười bước, trong cuồng phong đã có vô số hình ảnh kiếm bay múa.

- Đây là ‘Phong Cương Kiếm Vực’ của Tô gia.

Vân Khinh Hồng nhìn Vân Triệt giải thích:

- Nó là hình thức ban đầu của lĩnh vực cuối cùng 'Phong Thần Kiếm Vực ' của Tô gia, gió cuốn kiếm thế, sức sát thương cực mạnh. Nếu người thực lực hơi yếu bị cuốn vào trong đó, sẽ trực tiếp bị cắn nát. Tô Chỉ Chiến vừa lên đến liền thi triển Phong Cương Kiếm Vực, xem ra hắn rất quyết tâm tận hết sức lực.

Một tiếng sấm rền, trong tay Hách Liên Phách đã cầm lên một thanh trường kiếm đen kịt, trên hắc kiếm Lôi Điện hí, một cái lĩnh vực sấm sét màu đen nhánh lấy thân thể hắn làm trung tâm chậm rãi mở ra, nhưng vẫn là chưa hoàn toàn đúc thành, trước người hắn đã một tiếng tiếng gió hú, Tô Chỉ Chiến tựa như tia chớp xông đến, hai thanh kiếm trên không chạm vào nhau, trong nháy mắt hai đại lĩnh vực cũng đụng chạm giao chồng lên nhau.

Bang bang rầm rầm rầm...

Trong nháy mắt, hai người đã giao thủ mười mấy hiệp, kiếm mang của Tô Chỉ Chiến tùy ý trút xuống như Ngân Hà rơi xuống đất, còn hắc kiếm của Hách Liên Phách giống như Giao Long bạo nộ, hai lĩnh vực cường đại tựa như hai con mãnh thú điên cuồng va chạm lẫn nhau, xé rách cắn nuốt, hai người giao thủ một cái đã kịch liệt tới cực điểm.

Mà huyền lực của hai người cũng trong chiến đấu kịch liệt đề thăng, lúc ban đầu thì từ từ thăm dò, sau tăng lên một chút xíu rồi tăng đến cực điểm.

Trong tiếng gió và tiếng sấm, hai người như mưa giông gió bão giao chiến mấy trăm hiệp, cũng không có người nào áp chế người nào, lĩnh vực của bọn hắn không ngừng đồng thời thu nhỏ lại, rồi lại đồng thời bành trướng, kiếm khí, cuồng phong, sấm sét một mạch lan tràn ra ngoài sân so tài, nếu như không phải gần sân so tài đều là gia tộc và Vương Phủ có thực lực cường đại, bọn họ lấy huyền lực ngăn cách sàn thi đấu với xung quanh, bằng không toàn bộ đại điện sẽ bị kiếm khí, sấm gió tràn ngập thôn phệ.

- Được... Thật là lợi hại, bọn họ thật là … thế hệ trẻ sao?

Một số người lần đầu tiên đi tới Yêu Hoàng đã sớm trợn mắt ngoác mồm, có thể có tư cách tới tham gia đại điển trăm năm mới có một, bọn họ tự nhiên đều nhận vật đứng đầu một phương, nhưng giao chiến trước măt đã phá hủy toàn bộ kiêu ngạo cùng lòng tự tin của bọn họ, tuy bọn họ vẫn luôn biết Yêu Hoàng thành có cấp độ Huyền Lực cao nhất Huyễn Yêu giới, nhưng tuyệt không nghĩ tới chênh lệch lại to lớn như thế.

Rõ ràng tuổi của hai người này tương đương với chính mình, nhưng nếu so sánh thực lực của chính mình với bọn họ nào chỉ cách biệt một trời! Cho dù là trưởng bối bọn họ kính trọng và ngưỡng vọng nhất đều không có khả năng có thực lực như vậy.

- Đây chính là thực lực của mười hai thủ hộ gia tộc.

Một lão già thở dài nói.

- Thủ hộ gia tộc, trước ba mươi tuổi đạt thành tựu Bá Hoàng mới xem như đạt tiêu chuẩn, còn ở nơi chúng ta có thể nắm giữ một vị Đế Quân đủ để dẫn tới thiên lý nhìn lên, nghìn năm vinh quang, mà ở mười hai thủ hộ gia tộc, Đế Quân chỉ là một trong những tư cách trở thành trưởng lão mà thôi. Nhất là Vân gia trăm năm trước... Chỉ riêng Quân Huyền cảnh cấp bảy đến Đế Quân cao đẳng đạt đến mười một người!

Những người tuổi trẻ kia nghe thấy thế nghẹn họng nhìn trân trối, nửa ngày nói không nói nổi một chữ.

Kiếm của Tô Chỉ Chiến nhanh như lưu quang, cuồng phong Kiếm Mang giống như lê hoa bạo vũ, mà kiếm của Hách Liên Phách mặc dù tương đối chậm chạp, nhưng cũng cực kỳ cương mãnh, mỗi một lần vung kiếm đều sẽ làm nổ nát mấy đạo ánh kiếm của Tô Chỉ Chiến.

Mặt của Tô Chỉ Chiến vẫn bình tĩnh mà cứng ngắc, nhưng sắc mặt của Hách Liên Phách càng ngày càng vặn vẹo, bởi vì Tô Chỉ Chiến ở trước mặt hắn quả thực giống như kẻ điên, mỗi một chiêu mỗi một kiếm đều giống như đối mặt với kẻ địch có huyết hải thâm thù, Huyền Lực chín phần tiến công, chỉ có một phần phòng ngự, ở dưới đấu pháp gần như liều mạng này, tuy hai người không bị thương nặng, nhưng ở dưới sự giao thoa Phong Cương Kiếm Vực cùng lĩnh vực Oanh Lôi tàn sát bừa bãi, trên người Tô Chỉ Chiến đã cháy đen một mảnh, mà trên người Hách Liên Phách đã xuất hiện hơn trăm miệng vết thương bị Kiếm Phong cắt, hộ giáp của hắn đã sớm biến thành tổ ong.

Ầm!!!

Một kích trùng điệp, lĩnh vực của hai người đồng thời đổ nát, Tô Chỉ Chiến cùng Hách Liên Phách như hai quả đạn pháo bắn ngược ra, sau đó hạ xuống ở sát biên giới sân so tài. Hách Liên Phách vừa rơi xuống đất, Huyền Khí sảo tiết, nhất thời toàn bộ trăm đạo vết thương trên người băng huyết, nhuộm hồng hơn nửa người hắn, tuy đều là vết thương nhỏ, nhưng nhiều máu như vậy, đã cũng đủ khiến hắn tức giận, hắn cắn răng một cái, bàn tay hung hăng xé bỏ y phục rên người gầm rú quát:

- Tô Chỉ Chiến... Ngươi đang tìm chết sao?

Toàn thân của Tô Chỉ Chiến cũng bị tổn thương, lúc trước hai người chiến đấu kịch liệt ở trong lĩnh vực sấm gió giao thoa, thẳng đến lúc hai người tách ra, toàn thân đều là tổn thương, bọn họ mới biết được hai người giao chiến cũng không phải quá kịch liệt... Mà là thảm liệt! Tuy hai người không bị trọng thương, nhưng lại khiến người ta nhìn thấy run sợ trong lòng.

Tô Chỉ Chiến không giống như đang so tàu, càng giống như đang liều mạng.

Bởi vì đây là trận hắn tuyệt đối không thể thua.

- Làm sao? Ngươi sợ chết à?

Tô Chỉ Chiến cười lạnh nói.

Thẳng thắn mà nói, Hách Liên Phách quả thật có hơi sợ, bất kỳ một nào sống rất tốt đều biết sợ một kẻ điên liều mạng, lập tức sắc mặt của hắn trở nên âm trầm, trong lòng hoàn toàn không có kiên trì, hắn gầm nhẹ nói:

- Nếu ngươi đã muốn chết như vậy... Ta đây sẽ thanh toàn cho ngươi.

Vừa dứt lời, hai tay Hách Liên Phách giơ kiếm lên, nhất thời, hắc kiếm vù vù, Lôi Điện vờn quanh, trong nháy mắt, không gian xung quanh hắc kiếm bỗng nhiên vặn vẹo, ngay cả bản thân Hách Liên Phách đều rơi vào trong không gian kịch liệt vặn vẹo, một luồng gợn sóng không gian du động trái phải, nhìn thấy mà giật mình.

Khí thế của một kiếm này khí khiến tất cả mọi người trong đại điện hơi biến sắc.

- Tô Chỉ Chiến, ngươi thật cho là ngươi có tư cách cùng ta xưng đệ nhất sao?

Thân thể Hách Liên Phách theo gợn sóng không gian mà vặn vẹo, một cỗ uy áp như Thương Thiên lật úp bao phủ toàn bộ sân so tài cùng đại điện, ngay cả tia sáng xung quanh đều tối đi, hắn không mở lĩnh vực sấm sét, chỉ thấy trên thân kiếm có một vòng Lôi Quang không mãnh liệt vờn quanh, nhưng trong đại điện vang lên tiếng sấm sét điếc tai không biết đến từ nơi nào:

- Bộ tộc Cửu Đầu Yêu Xà chúng ta được trời ban Huyền Lôi chi lực cùng thân thể Bàn Thạch, Nhân Tộc ngươi há có thể so sánh? Ở dưới một kiếm này, ngươi chỉ xứng cúi đầu quỳ xuống.

- Cút xuống cho ta.

Hách Liên Phách bạo hống một tiếng, sau đó nhảy lên thật cao, thân ảnh ở giữa không trung thân nhoáng lên, bỗng nhiên huyễn ra hình bóng của một con cự xà có chín cái đầu. Cửu Xà ở trên không hí, đầu xà mở rộng ra, đồng thời nhào cắn về phía Tô Chỉ Chiến, trong nháy mắt kế tiếp, Cửu Xà lại bỗng nhiên biến mất hóa thành chín Hách Liên Phách, đồng thời chém về phía Tô Chỉ Chiến.

- Cửu U Lôi Hoàng Trảm! Hách Liên Phách đã có thể sử dụng được một chiêu này, hơn nữa còn là Cửu U Lôi Hoàng Trảm hoàn chỉnh!

Ngôn gia gia chủ mãnh liệt đứng lên, kinh ngạc nói:

- Công kích này người ở Phách Huyền cảnh cấp sáu căn bản không có khả năng tiếp được, Tô Chỉ Chiến gặp nguy hiểm rồi...

Hắn quay đầu nhìn về phía Tô Hạng Nam, lại phát hiện hắn ngồi ở chỗ như cũ, sắc mặt tuy ngưng trọng, nhưng tựa hồ cũng có không hoảng loạn.

Khí thế bàng bạc trên không mà xuống, làm cho tất cả mọi người trong đại điện cảm thấy hít thở không thông, có mấy người có Huyền Lực tương đối hơi yếu sắc mặt tái nhợt, lồng ngực sắp nứt … Chỉ là dư âm ảnh hưởng đã kinh khủng như thế, vậy thì uy lực của một kiếm này quả thực không cách nào tưởng tượng nổi.

Tô Chỉ Chiến ngẩng đầu, hờ hững nhìn chín thân ảnh từ trên không bay xuống, Phong Cương kiếm Vực không tiếng động dựng lên, nhanh chóng lan tràn.

- Tô Chỉ Chiến đang làm cái gì vậy? Hắn còn không nhanh chóng phòng ngự hoặc trốn đi, bây giờ còn mở Phong Cương Kiếm Vực gì đó làm gì?

Xung quanh rống lên một tiếng, Tô Chỉ Chiến mắt điếc tai ngơ, ngay khi Phong Cương Kiếm Vực gần chạm tới thân ảnh Hách Liên Phách đã bị hắc kiếm đơn giản xé mở, lập tức trong hai con mắt của hắn đột nhiên lóe lên vẻ hàn quang, kiếm trong tay bỗng nhiên phi hành, phiêu phù ở trước người của hắn, sau đó nhanh xoay tròn, một gió xoáy cực lớn theo thân kiếm xoay tròn nhanh chóng hình thành, càng lúc càng lớn...

- Phong... Thần... Kiếm!

Ba chữ trầm thấp chậm rãi từ trong miệng Tô Chỉ Chiến tràn ra, ngay lúc hắc kiếm của Hách Liên Phách cách đỉnh đầu của hắn còn chưa tới hai trượng, hai tay của hắn bỗng nhiên đẩy dời đi, nhất thời trường kiếm mang theo gió xoáy cực lớn chợt bay ra... Bắn thẳng đến một trong chín Hách Liên Phách.

- Cái gì?

Trong lòng Hách Liên đột nhiên cả kinh. Hắn huyễn ra chín thân ảnh tự nhiên không phải tất cả đều là thực thể, tuy bản thể của hắn là Cửu Đầu Yêu Xà có chín cái đầu, nhưng không có nghĩa là hắn có thể biến ra chín thân thể, trong chín thân ảnh ảnh có một cái là thật, tám còn lại dùng để làm nhiễu loạn tâm trí của kẻ địch.

Mà một kiếm này của Tô Chỉ Chiến lại bắn đúng về phía chân thân của hắn.

- Thì ra là thế, hắn dùng Phong Cương Kiếm Vực đến xò xét chân thân của Hách Liên Phách.

Vân Triệt hiểu rõ nói:

- Cái Kiếm Vực này khác với lĩnh vực thông thường, chẳng những cần Huyền Lực chống đỡ, còn dung nhập kiếm ý cường đại. Căn cứ vào phản hồi lúc Kiếm Vực đụng vào chín thân ảnh của Hách Liên, trong nháy mắt đã đoán được cái nào là thật.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment