Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 556 - Chương 557: Xích Dương Viêm Vũ

. ._279__1" class="block_" lang="en">Trang 279# 1

 

 

 

Chương 557: Xích Dương Viêm Vũ



- Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, đối thủ kế tiếp của Triệt nhi sẽ là con gái của Xích Dương gia.

Mộ Vũ Nhu nhẹ nhàng nói, trên mặt tràn đầy lo lắng.

- Không cần lo lắng.

Vân Khinh Hồng vỗ vỗ mu bàn tay của Mộ Vũ Nhu an ủi:

- Tuy nha đầu Xích Dương gia thực lực không thể thắng được Cửu Phương Dục cùng Khiếu Đông Lai, nhưng mới vừa rồi cũng không phải toàn bộ thực lực của Triệt nhi, cho tới bây giờ, ngay cả vũ khí hắn cũng chưa từng dùng qua.

- Cha, ngươi biết đại ca dùng vũ khí gì sao? Đến tận bây giờ ta chưa thấy qua đại ca sử dụng vũ khí, còn cho là đại ca không giỏi bất kỳ binh khí nào.

Tiêu Vân hỏi.

Vân Khinh Hồng lắc đầu, nghĩ đến tiếng vang trầm trọng truyền ra từ phòng tu luyện của Vân Triệt, hắn thấp giọng nói:

- Đại ca ngươi không phải không giỏi dùng binh khí, nếu cha đoán không sai, hắn am hiểu vũ khí hạng nặng nào đó?

- Vũ khí hạng nặng?

Tiêu Vân trợn to hai mắt.

- Cho tới bây giờ đại ca ngươi đều không vận dụng vũ khí, cũng không phải là vì hắn khinh thường, có lẽ nếu hắn sử dụng vũ khí mình am hiểu sẽ kèm theo tiêu hao rất lớn.

Vân Khinh Hồng nhìn Vân Triệt trên sân so tài bình tĩnh nói:

- Hiển nhiên hắn đang cố gắng đối phó cục diện trước mắt, làm hết khả năng giảm bớt tiêu hao đến mức nhỏ nhất, lúc hắn nhận thấy đối thủ đủ cường đại có thể uy hiếp đến mình, hắn tự nhiên sẽ dùng vũ khí.

Mà vào lúc này, một thân ảnh lửa đỏ đã đứng trước người Vân Triệt.

Đây là một cô gái trẻ tuổi khuôn mặt diễm lệ, vóc người cao gầy, nàng có mái tóc màu đỏ, ngay cả làn da màu lúa mì đều mơ hồ lộ ra màu hồng, người này chính là Xích Dương Vũ của Xích Dương gia tộc.

Xích Dương Viêm Vũ vừa ra sân, trong đại điệnl nhất thời vang lên một mảnh tiếng hô của nam nhân. Dung nhan của nàng tuy xinh đẹp, nhưng không đến mức tuyệt sắc, nàng ăn mặc cực kỳ nóng bỏng, trên thân áo da ngắn màu lửa đỏ bó sát người, phía dưới mặc quần da ngắn khó khăn lắm mới ghìm chặt cái mông, viền ngực, hai cánh tay, bụng dưới, bắp đùi đều hoàn toàn lộ ra ngoài, làm cho vô số thanh niên nam tính hai mắt tỏa ánh sáng, nước bọt chảy ròng.

Xích Dương Viêm Vũ hiển nhiên đã sớm quen ánh mắt và âm thanh như vậy, nàng ngẩng cao đầu, cao quý như mèo, kiêu ngạo giống như Khổng Tước.

Xích Dương gia tộc thân là bộ tộc chân long, vốn có huyết mạch cùng chủng tộc cao quý, ở trong mười hai gia tộc, thực lực của Xích Dương nhất tộc gần với Hách Liên cùng Tô gia đứng hàng thứ ba, mà Xích Dương Viêm Vũ là người mạnh nhất trong thế hệ này của Xích Dương gia tộc, là nữ nhi, là con gái duy nhất của gia chủ Xích Dương Bách Liệt, luận thân phận, chủng tộc, thực lực, nàng đều tư cách kiêu ngạo. Cho dù đối mặt với Vân Triệt đơn giản chiến thắng Cửu Phương Dục cùng Khiếu Đông Lai, ngạo nghễ của nàng, hay sự kiêu ngạo đều không thu liễm lại một chút nào.

- Hai tên nam nhân vô dụng, quả thực ném mất mặt mũi của thủ hộ gia tộc chúng ta.

Xích Dương Viêm Vũ nhướng mày, tuy những lời này nói lẩm bẩm, nhưng thanh âm tuyệt đối không nhỏ, đủ để cho Cửu Phương Dục cùng Khiếu Đông Lai nghe rõ ràng. Nàng một rút cây trường tiên màu đỏ quấn ở bên hông ra, trường tiên vung lên mang theo hoa lửa tung tóe cùng âm thanh"Ba" điếc tai vô cùng:

- Ngươi tên là Vân Triệt đúng không? Không muốn thua quá khó coi, liền thành thật lấy vũ khí ra, Bản Công Chúa khinh thường việc khi dễ một nam nhân tay không tấc sắt.

Xích Dương Viêm Vũ hô lên, bên trong mỗi một chữ đều ẩn chứa cao ngạo sâu đậm, từ trên người của nàng, Vân Triệt ngửi được khí tức Chân Long, Long được vạn thú tôn sư, bất luận là người hay yêu, ở dưới loại khí tức này, cho dù thực lực cao hơn đối phương, cũng theo bản năng sẽ cảm giác được một loại uy hiếp... Nhưng Vân Triệt tuyệt nhiên sẽ không như vậy, bởi vì là trên người của hắn có huyết mạch Thái Cổ Thương Long, nếu chỉ luận Long tức, thì Xích Dương Hỏa Long không có tư cách so sánh với Thái Cổ Thương Long.

Đối mặt Xích Dương Viêm Vũ kiêu ngạo, Vân Triệt không lấy ra vũ khí, ngược lại hai tay trực tiếp ôm trước trước ngực, không nhanh không chậm nói:

- Ta thì ngược lại, ta thích tay không tấc sắt khi dễ nữ nhân cầm vũ khí.

- Ha ha ha ha…

Tư thế của Vân Triệt làm cho Xích Dương Viêm Vũ trực tiếp cười rộ lên, tiếng cười thanh thúy lại chói tai, nàng vung trường tiên, khinh miệt nói:

- Vân Triệt, ngươi cho là mình thắng được hai tên nam nhân phế vật kia là có thể ở trước mặt Xích Dương Viêm Vũ ta cuồng vọng như vậy sao? Đời này của Xích Dương Viêm Vũ ta, trong cùng cấp từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể thắng ta. Thời điểm người chết quá khó coi cũng đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi!

Vân Triệt giật giật khóe miệng nói:

- Giỏi cho một cô nương ngông cuồng như vậy, nhìn người chỉ dùng nửa con mắt, xem ra trong ngày thường, người nhà ngươi không quản giáo ngươi thật tốt. Vậy thì hôm nay ta liền thay người nhà ngươi quản giáo ngươi, ít nhất phải để cho ngươi về sau lúc nói chuyện với người khác phải thu liễm một chút!

- Quản giáo ta? Toàn bộ Yêu Hoàng thành này không có nam nhân có tư cách quản giáo Xích Dương Viêm Vũ ta.

Xích Dương Viêm Vũ híp mắt một cái:

- Ngược lại là ngươi, dám cùng ta nói như vậy, xem ra hôm nay ta không đánh ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ là không được rồi.

- Quả nhiên tính nết của nha đầu Xích Dương gia giống như lời đồn.

Vân Khinh Hồng thản nhiên nói.

- Nàng là con gái duy nhất của Xích Dương Bách Liệt, lại là người mạnh nhất trong thế hệ này của Xích Dương gia tộc, toàn bộ Yêu Hoàng thành, vô luận nam nữ cùng tuổi đều không phải là đối thủ của nàng, cộng thêm tâm tính thiếu nữ, nàng tự cao tự đại như vậy cũng là chuyện bình thường.

Mộ Vũ Nhu vừa nói, trong mắt vẫn lộ ra vẻ lo lắng.

- Loại tính nết này sớm muộn gì cũng ăn nhiều thua thiệt.

Vân Khinh Hồng bình tĩnh nói, thanh âm hạ xuống, chân mày của hắn hơi trầm xuống, ngưng thần truyền âm cho Vân Triệt:

- Triệt nhi, không nên khinh địch. Xích Dương Viêm Vũ có huyết mạch Chân Long, thể chất cùng Long Viêm lực bẩm sinh cường đại, roi trong tay của nàng tên là 'Long Sát Liệt Dương Tiên’. Nhìn như nhẹ nhàng linh hoạt, nhưng nó lại là Bá Huyền Khí là một trong ba tuyệt khí của Xích Dương gia tộc, không rót Huyền Lực vào đều có thể phá núi nứt đá, Long Viêm bay khắp bầu trời... Ngàn vạn lần phải cẩn thận, không nên bị nó đánh trúng.

Vân Triệt khẽ gật đầu, đáp lại truyền âm của Vân Khinh Hồng. Trong tầm mắt của hắn, Xích Dương Viêm Vũ đã phi thân lên, trên người dấy lên Long Viêm màu tím đậm, Long Viêm bay vọt lên không, trong nháy mắt đã vọt tới đỉnh đại điện, giống như từ trên đại điện kéo xuống một màn lửa màu đỏ tím.

Tuy Xích Dương Viêm Vũ nói năng và tư thế ngạo mạn, nhưng vừa ra tay lại gần như dốc toàn lực, hiển nhiên đối với Vân Triệt thắng liên tiếp Cửu Phương Dục cùng Khiếu Đông Lai, nàng cũng không dám quá mức khinh thị cùng khinh thường, tư thế xuất thủ của nàng cũng làm cho mọi người trong Xích Dương gia tộc thở dài nhẹ nhõm... Tuy ngày thường, Xích Dương Viêm rất kiêu ngạo, nhưng nàng có đầy đủ tư cách để kiêu ngạo. Nếu nàng ra tay toàn lực, cũng không có lý do gì thua ở trên tay Vân Triệt... Huống chi, trên tay nàng còn nắm Long Sát Liệt Dương Tiên đủ để cho Bá Hoàng cao cấp nhìn đều thấy mà biến sắc.

- Vân Triệt, mở to mắt chó của ngươi ra nhìn thật kỹ một chút chênh lệch giữa hai chúng ta.

Hô!!!

Xích Dương Viêm vung Vũ Long Sát Liệt Dương Tiên lên, hơn mười quả hỏa diễm bay ra hóa thành Tử Sắc Viêm Long bay múa cực nhanh, cùng với tiếng rồng ngân làm rung động thiên địa, gào thét bay về phía Vân Triệt, sau đó thân ảnh của nàng theo sát Long Viêm, toàn bộ Long Sát Liệt Dương Tiên đã bốc cháy lên Tử Viêm thâm thúy vô cùng.

Viêm Long đi qua nơi nào không gian nơi đó kịch liệt vặn vẹo, mấy vạn người sau lưng Vân Triệt cảm giác được một có nhiệt khí vô cùng nóng rực phả vào người, gần như muốn làm bỏng lục phủ ngũ tạng của bọn họ, làm cho bọn họ phát ra tiếng kinh hô.

Cách xa mà còn như vậy, có thể tưởng tượng được những Long Viêm này đáng sợ cỡ nào.

Tóc và quần áo của Vân Triệt bị nhiệt khí thổi lên, nhưng dưới chân lại không lui lại một chút nào, sau đó hai cánh tay vung lên, toàn bộ có thể lóe lên ánh sáng màu lam, Băng Di Thần Công nhanh chóng được phóng ra.

Ken két ken két ken két...

Âm thanh hàn băng đông lại vang lên, hơn hai mươi con rồng lửa cách Vân Triệt khoảng năm trượng, toàn bộ lấy tốc độ cực nhanh bị đống kết, theo ánh sáng màu lam lan tràn, hàn băng ngưng kết cũng lấy tốc độ kinh người lan tràn, biến từng con Hỏa Long màu tím thành từng con Băng Long màu xanh nhạt.

- Bà mẹ nó! Ngay cả... Ngay cả Long Viêm đều có thể đóng băng.

Thấy một màn như vậy, Mộ Vũ Bạch trực tiếp nhảy đứng lên, ngay cả hắn đều phản ứng như thế, có thể tưởng tượng được những người Mộ gia khác phải kinh hãi đến mức độ nào.

Tình hình như thế, Xích Dương Viêm Vũ lần đầu tiên nhìn thấy, nàng hơi ngẩn ra, sắc mặt hơi thay đổi, sau đó khẽ kêu một tiếng, trên người lại bắt thiêu đốt Long Viêm, lúc này một con Xích Sắc Viêm Long thoáng hiện rõ sau lưng nàng, thoáng chốc, Long Viêm bay lượn, có ba con mạnh mẽ phá vỡ tầng băng, một mạch đánh về phía Vân Triệt.

Ầm!

Giống như ba khối Thiên Thạch rơi đập, đại điện rung động, hỏa diễm xông thẳng lên trời, nổ tung trong ánh lửa, Vân Triệt nhảy lên thật cao hắn mới vừa di chuyển thân hình,

Xích Ảnh liền nhoáng lên, Long Sát Liệt Dương Tiên vung vẩy, bóng roi xuất hiện khắp bầu trời, bóng roi lại mang theo Tử Sắc Hỏa quang tứ tán như gió lốc bình thường bay thẳng về phía Vân Triệt.

Lập tức, ánh mắt Vân Triệt đông lại, dùng Tinh Thần Toái Ảnh trong nháy mắt di vị, làm cho tất cả bóng roi trực tiếp vung vào không khí, hắn vẫy tay một cái, nhất thời một đóa Băng Liên xuyên qua bóng roi Long Viêm trùng điệp, nổ tung ở trước ngực Xích Dương Viêm Vũ.

Binh!!

Xích Dương Viêm Vũ lật người một cái, toàn thân mất thăng bằng, nhưng Long Sát Liệt Dương Tiên trong tay lại mạnh mẽ vút ra, vốn thân roi dài chín thước, nhưng vào lúc này bỗng nhiên tăng vọt dài chín trượng hung hăng một roi quất vào người Vân Triệt.

Ba!!!!

Cây roi trong tay Xích Dương Viêm Vũ là Long Sát Liệt Dương Tiên, một roi này của nàng đủ để phá hủy một ngọn núi cao. Lúc âm thanh của roi quất vào người Vân Triệt vang lên, làm cho trái tim tất cả mọi người hung hăng nhảy lên một cái, cong Vân Triệt bị một roi này trực tiếp quất bay lên.

- Triệt nhi!

Mộ Vũ Nhu lập tức đứng dậy, kinh hoảng la lên, Long Sát Liệt Dương Tiên của Xích Dương gia, nàng biết rõ một roi này có uy lực khủng bố cỡ nào.

Vân Khinh Hồng rất nhanh đã kéo tay nàng, chân mày cũng chậm rãi nhíu lại.

Nhìn Vân Triệt bị đánh bay ra, trong đại điện vang lên một mảnh tiếng hô, còn người Xích Dương gia tộc đều lộ ra vẻ cười nhạt, mới vừa rồi Xích Dương Long Viêm bị Vân Triệt đóng băng trên diện tích lớn, trong lòng bọn họ rất khiếp sợ, nhưng, Băng Huyền lực của hắn cường đại lại quỷ dị, trúng một roi này, ít nhất cũng mất nửa cái mạng. Tuy rằng cho đến bây giờ, sự xuất hiện của Vân Triệt mang đến một chút khó khăn nho nhỏ cho trận chiến này, nhưng hôm nay, cũng đến lúc hoàn toàn kết thúc.

Nhưng, nụ cười của bọn hắn mới vừa lộ ra liền lập tức đọng lại ở trên mặt.

Vân Triệt bị đánh bay ra cũng không có chật vật ngã lăn xuống đất như bọn họ dự liệu, mà là đang không trung xoay tròn một cái, khoan thai chậm rãi rơi trên mặt đất, nơi bị quất trúng chính lưng bên phải, nơi đó y phục đã hoàn toàn rách nát, một vết đỏ dài một thước nổi bật trên làn da trắng lọc của hắn. Sau đó, tay hắn đưa về phía sau lưng, sờ sờ vết đỏ đó, trong miệng không ngừng hút không khí nhe răng:

- Tê... Đau! Đau quá đau quá... Thật đúng là đau!

Lập tức, tiếng kinh hô biến mất vô ảnh vô tung, tất cả mọi người đều trợn mắt ngoác mồm nhìn, nhất là người Xích Dương gia tộc, mỗi người đều há to miệng, cằm gần như rớt xuống mặt đất.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment