Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 614 - Chương 615: Cá Chết Lưới Rách

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_615" class="block_" lang="en">Trang 308# 1

 

 

 

Chương 615: Cá chết lưới rách



- Vân gia chủ, nhanh thả kiếm trong tay xuống... Tuyệt đối không nên kích động!

Thiên Yêu vực chủ Tần Chinh vừa vọt tới trước vừa hô. Dù là ai đều nghe được ra, trong lời nói của phu phụ Vân Khinh Hồng không chỉ tràn ngập sự phẫn nộ cùng oán hận mà rõ ràng còn mang theo quyết tuyệt tử chí!

Ngày hôm nay bọn họ muốn lấy tính mệnh của mình khiến Yêu Hoàng Điện nhuộm máu!

- Kích động?

Vân Khinh Hồng kiếm chỉ Hoài Vương, sắc mặt tràn ngập vẻ lạnh lùng thản nhiên:

- Một đời này, Vân Khinh Hồng, ta chưa bao giờ bình tĩnh như vậy! Từ vạn năm trước, Vân thị gia tộc ta vì bảo vệ Yêu Hoàng nhất tộc mà tồn tại. Nhưng trong thời gian trăm năm ngắn ngủi, Tiên Yêu Hoàng, Tiểu Yêu Hoàng đều bị gian tặc hãm hại, hiện giờ, ngay cả Tiểu Yêu Hậu cũng gặp phải độc thủ... Thân là gia tộc thủ hộ, chúng ta chưa làm hết chức trách của mình, khiến cho Yêu Hoàng nhất mạch triệt để đoạn tuyệt, bây giờ, lại muốn trơ mắt nhìn cẩu tặc hại chết Yêu Hoàng nhất tộc cùng con trai của ta đăng cơ thành hoàng! Vân Khinh Hồng ta thân là Vân gia chi chủ, còn có mặt mũi nào sống tạm bợ tới hậu thế được cơ chứ!

- Hoài Vương, nếu như hôm nay ngươi muốn tiến lên đế vị thì phải dẫm lên máu tươi cùng thi thể của Vân Khinh Hồng ta trước!

- Vân gia chủ!

Bên trong cung điện liên tục vang lên tiếng kinh hô, cho đu là ai thì bọn họ cung nghĩ tới đại điển đăng cơ này sẽ xuất hiện tình cảnh như vậy.

- Vân Khinh Hồng... đây là ngươi muốn tự tìm đường chết!

Xích Dương Bach Liệt hét lớn một tiếng. Trong khoảnh khắc, vài đại gia chủ đã toàn bộ phi thân mà lên, vây kín xung quanh phu phụ Vân Khinh Hồng, đồng thời mấy chục đạo khí tức mạnh mẽ, cũng lặng yên không một tiếng động bảo vệ xung quanh Hoài Vương.

- Gia chủ!

Từ trên xuống dưới nhà họ Vân đều thất kinh, ngay cả bọn họ cũng không biết ngày hôm nay Vân Khinh Hồng lại làm ra hành động như thế.

- Không nên tới đây!

Vân Khinh Hồng đột nhiên giơ tay lên, ngăn cản bọn họ tới gần:

- Đây là việc của phu phụ chúng ta, không có quan hệ với Vân gia! Vân Ngoại Thiên, bên trong mai không gian giới chỉ sáng nay ta giao cho ngươi co gia chủ lệnh của Vân gia ở trong đó! Bắt đầu từ bây giờ ngươi chính là gia chủ đời tiếp theo của Vân gia! Còn hai chúng ta đã rời khỏi Vân gia, tất cả việc chúng ta làm đều không có nửa điểm can hệ tới Vân gia! Ta chỉ cầu sau ngày hôm nay, Vân gia có thể rời xa Yêu Hoàng Thành, cho dù là rời khỏi hậu thế thì cũng vĩnh viễn không nên trung thành với tên cẩu tặc này!

- Không!

Vân Ngoại Thiên kiên quyết lắc đầu, sau đó hắn liền bay lên trên không trung, mở miệng hét lớn:

- Ngươi mới là gia chủ của Vân gia ta! Ý chí của ngươi, chính là ý chí của toàn bộ Vân gia ta! Coi như người khắp thiên hạ nói gia chủ đổ oan cho Hoài Vương thì con cháu Vân gia ta cũng sẽ không hoài nghi bất kỳ một lời nào của gia chủ! Gia chủ nói Hoài Vương Phủ hại chết Tiểu Yêu Hậu thì tuyệt đối sẽ không sai! Ác tặc bực này không cần nói gia tộc thủ hộ chúng ta, cho dù là con dân bình thường nhất trong Huyễn Yêu Giới ta cũng nên lấy mệnh tương tru...

Thân ảnh Vân Ngoại Thiên rơi xuống bên cạnh Vân Khinh Hồng, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Hoài Vương nói:

- Hoài Vương! Ngươi độc hại Yêu Hoàng, đại nghịch bất đạo! Con trai của ta cũng bị Hoài Vương Phủ ngươi hại chết... Hôm nay, ngươi không chết thì chính là ta vong!

- Không sai! Mệnh lệnh của gia chính là bằng chứng không thể chối cãi trên cõi đời này! Gia chủ muốn máu nhuộm Yêu Hoàng Điện thì sao có thể bỏ lại con cháu của Vân gia ta!

- Hoài Vương! Ngươi hại chết thiếu chủ của Vân gia ta, hại chết Tiểu Yêu Hậu... Vân gia ta cùng ngươi không đội trời chung!

- Hôm nay, Vân gia dùng máu tươi cùng mạng chó của ngươi, tế điện thiếu chủ cùng Tiểu Yêu Hậu!

Sau khi con cháu Vân gia trải qua khiếp sợ cùng thất thố ban đầu, theo vài vị trưởng lão liền không chút do dự đứng ở phía sau Vân Khinh Hồng, chuẩn bị lấy cái chết đi theo, huyết dịch toàn thân bọn họ cũng bắt đầu cháy lên. Hôm nay chỉ có trăm người của Vân gia tới đây, nhưng dưới lửa hận phần thiêu, tất cả bọn họ đều đứng ở phía sau Vân Khinh Hồng, không có một người nào lui bước cùng rời đi.

- Ha ha ha ha ha ha!

Mộ Phi Yên lập tức cười to:

- Đến cùng thì cho dù Vân gia bị chèn ép trăm năm cũng không mất đi huyết tinh trong xương cốt các ngươi! Tốt... Được!! Vậy thì hôm nay chúng ta liền cẩn thận đại sát một hồi! Tôn tử Mộ gia nghe lệnh!

Mộ Phi Yên quay người lại, trong miệng hắn phát ra tiếng gào giống như lôi đình nổ vang khiến cho toàn bộ đại điện mơ hồ run lên:

- Tên Hoài Vương sắp trở thành Huyễn Yêu tân hoàng trước mắt các ngươi chính là kẻ đã hại chết Tiểu Yêu Hậu, chính là nghịch tặc tàn hại Yêu Hoàng nhất tộc! Nghịch tặc bực này vốn nên khiến nhân thần cộng phẫn, trời tru đất diệt, nhưng hiện giờ, hắn lại được toàn bộ thiên hạ quỳ bái, tiến lên đế vị trong Yêu Hoàng Điện... Đây quả thực là chuyện buồn cười nhất trong thiên hạ!

- Mộ Phi Yên!

Khiếu gia gia chủ Khiếu Tây Phong nổi giận nói:

- Trong mười hai gia chủ, ngươi cũng coi như là một người đức cao vọng trọng nhất! Thật không nghĩ tới, ngay cả ngươi cũng “nói xấu” tân hoàng như vậy! Nếu như ngươi nói tân hoàng là người hại chết Tiểu Yêu Hậu... Vậy thì ngươi có bằng chứng gì?

-Lời của lão tử chính là bằng chứng!

Thanh âm của Mộ Phi Yên như đạo đạo kinh lôi truyền tới:

- Mực dù các ngươi đều là thủ hộ gia tộc nhưng từ rất lâu về trước các ngươi đã không xứng với cái tên này! Hiện giờ không ngờ các ngươi còn trở thành chó săn của nghịch tặc này! Một đám cẩu tử từ lâu đã không còn tôn nghiêm cùng liêm sỉ thì có tư cách gì kêu gào trước mặt lão tử!

- Ngươi!

Lời của Mộ Phi Yên khiến cho đám gia chủ của thủ hộ gia tộc đang vây quanh Vân Khinh Hồng tức muốn nổ phổi.

Mộ Phi Yên vung tay lên, thân thể hắn lập tức bay lên:

- Mộ gia nhi nữ! Thời điểm chúng ta thực hiện thủ hộ chi mệnh, tận trung với Yêu Hoàng nhất tộc tận đã đến... Tất cả các ngươi mau theo ta tiến tới giết lũ ác tặc này, khiến cho máu nhuộm đại điện tượng trưng cho vinh quang của Yêu Hoàng này, sau đó chúng ta cùng đi tới một thế giới khác thỉnh tội với Yêu Hoàng nhất tộc... Nếu như sợ chết liền cút cho ta! Lăn càng xa càng tốt!

- Ha ha ha ha!

Mộ Vũ Bạch, Mộ Vũ Thanh, Mộ Vũ Không ba huynh đệ cùng cười to lên, trên mặt ba ngươi không có nửa điểm sợ hãi tử vong, mà lại triệt để phóng thích khoái ý cùng vẻ không thể ẩn nhẫn:

- Phụ thân, ngày hôm nay hãy để một nhà chúng ta giết tới sảng khoái!

- Hoài Vương! Chỉ bằng ngươi cũng xứng tiến lên đế vị trong Yêu Hoàng Điện sao? Chỉ bằng ngươi cũng xứng mặc vào một thân hoàng y kia sao? Còn có đám có săn các ngươi, từ lâu đã không xứng sống trên cõi đời này! Tội ác mà các ngươi phạm phải cùng bộ mặt xấu xí của các ngươi đều được thương thiên cùng Kim Ô Thánh Thần đặt ở trong mắt! Máu nhuộm Yêu Hoàng Điện ngày hôm nay chỉ là vừa mới bắt đầu... Đến cuối cuối cùng thì các ngươi sẽ phải hứng chịu sự phẫn nộ của thiên địa, chết không tử tế!

Tiếng gầm gừ chấn động toàn bộ Yêu Hoàng Điện vang lên, Mộ Vũ Bạch thả người bay lên. Uy thế của Đế Quân chi cảnh mạnh mẽ đến cực điểm không chút bảo lưu phóng thích ra, hắn hét lớn một tiếng, cánh tay chợt vung lên, một tòa băng sơn trăm trượng ngang trời nện xuống đám người đang bao vây phu phụ Vân Khinh Hồng.

Mộ Vũ Bạch cướp laya tiên cơ, tiến lên xuất thủ trước, hơn nữa hắn lập tức lấy ra toàn lực, không chút bảo lưu ra tay... Hiển nhiên người của Mộ gia cùng Vân gia đều giống nhau, tất cả bọn họ đều đã mang theo ý chí quyết tuyệt, cá chết lưới rách!

Đối mặt với tư thái “tự chịu diệt vong” của Vân gia cùng Mộ gia, trên mặt Hoài Vương lại không có nửa điểm khoái ý"gãi đúng chỗ ngứa" mà lúc này sắc mặt hắn lại kịch liệt vặn vẹo. Hiện giờ phẫn nộ trong lòng hắn tuyệt đối không phải giả vờ, hơn nữa hắn hiểu rất rõ, cử động giống như người điên của Vân Khinh Hồng cùng Mộ Phi Yên tuyệt đối không phải do đối phương mất đi lý trí khiến hắn có thể khống chế phản công mà trái lại đây chính là cục diện mà hắn sợ xuất hiện nhất.

Bởi vì hiện tại Vân gia cùng Mộ gia tuyệt không bị động, bằng không trong thời gian mấy tháng này, Hoài Vương hắn đã động thủ từ lâu... Đặc biệt là Vân gia! Sau khi Vân gia chi tử, Yêu Hoàng Tỳ còn có Yêu Vương di thể trở về, không chỉ làm cho Vân gia thanh danh đại thịnh, còn khiến thiên hạ quần hùng chìm trong tâm tình cảm động cùng hổ thẹn mà đều đứng ở bên phía Vân gia! Tuy rằng bọn họ không ở Yêu Hoàng Thành, nhưng bọn họ lại đại diện cho ý chí của mỗi một địa vực trong Yêu Hoàng Giới. Trong mấy tháng này, cái tên trung trinh của Vân gia đã truyền khắp Huyễn Yêu Giới. Nếu như trước khi đăng cơ hắn động tới Vân gia thì chắc chắn sẽ khiến thiên hạ nghi vấn, thậm chí phẫn nộ.

Mà hiện nay, Vân gia đã làm ra tư thế quyết ý cá chết lưới rách... Tuy rằng Vân gia không có chứng cứ cụ thể nói về việc hắn hại chết Tiểu Yêu Hậu nhưng ngược lại là hắn cũng có"Không có gì để chứng minh". Tuy nhiên lúc này Vân gia thậm chí không tiếc khiến cho máu nhuộm Yêu Hoàng Điện... Vân gia, thủ hộ gia tộc cực thịnh vạn năm, nếu không phải bọn họ xác định được Tiểu Yêu Hậu là bị Hoài Vương làm hại thì sao những người trung thành nhất với Yêu Hoàng nhất tộc bọn họ lại có thể làm như vậy!

Lấy thực lực hiện giờ của Hoài Vương Phủ thì cho dù Vân, Mộ hai nhà dùng hết toàn lực, cũng không thể giết chết Hoài Vương, ngược lại còn bị thế lực của Hoài Vương tiêu diệt. Nhưng đây là ngày đầu tiên Hoài Vương hắn đăng đế vị! Nếu như hai gia tộc trung thành nhất bị diệt trong tay hắn thì có thể tưởng tượng được luồng phong ba dư luận mà hắn sắp phải chịu đựng kinh khủng tới mức nào! Mà"độc thủ phía sau giết chết Tiểu Yêu Hậu" cũng sẽ theo sự diệt vong của Vân gia cùng Mộ gia mà khắc sâu vào trong tâm hôn toàn bộ con dân trong Huyễn Yêu Giới.

Vân gia cùng Mộ gia không thể lấy ra bằng cớ cụ thể nhưng bọn họ dùng phương thức này sẽ khiến sự nghi ngờ với Hoài Vương khắc sâu vào trong lòng tất cả người trong Huyễn Yêu Giới khiến cho đế vị của hắn mãi mãi không thể an ổn.

Tiểu Yêu Hậu còn thì tất cả bọn họ đều sẽ ẩn nhẫn. Nhưng sau khi Tiểu Yêu Hậu chôn thây, Vân Mộ hai nhà liền không có đường lui, mà trái lại là bọn họ cùng không còn chút kiêng kỵ nào nữa!

Đây không phải là bọn họ cử chỉ kích động bất chấp hậu quả mà là bọn họ muốn giữ lại chút vinh quang cuối cùng của gia tộc thủ hộ! Đây cũng là bọn họ tự trách thân là phụ mẫu... lại thêm một lần nữa không thể bảo vệ tốt cho hài tử của mình.

- Vân Khinh Hồng... Ngươi thực sự khiến bổn hoàng quá thất vọng rồi.

Toàn thân Hoài Vương chợt run rẩy một trận, nhưng chuyện đến nước này, hắn đã không còn lựa chọn nào khác:

- Mau bât những nghịch tặc này lại... giết bất luận tội!

- Ầm!!!

Theo Mộ Vũ Bạch ra tay, một đoàn huyền lực mạnh mẽ đến cực điểm chợt nổ tung tại trung tâm của Yêu Hoàng Điện. Đây là đại chiến cấp bậc Đế Quân, là sức mạnh có cấp bậc cao nhất hiện tại. Dưới sức mạnh kinh khủng này, trong nháy mắt, những người đến từ những địa phương bên ngoài Yêu Hoàng Thành lập tức bị cuốn vào phong bạo kinh trời sau đó liền bị đánh bay ra ngoài, khí huyết toàn thân bọn họ liền sôi trào lên như muốn ngất đi.

Mà đây chỉ vẻn vẹn là dư lực của công kích do Đế Quân phát ra mà thôi!

Từng đạo khí lưu vô cùng cuồng bạo tràn ra khỏi Yêu Hoàng Điện. Người trong toàn bộ Yêu Hoàng Thành đều có thể nghe thấy một trận nổ vang nặng nề.

Bên trong Yêu Hoàng Điện tràn ngập tiếng kinh hô, sức mạnh cấp bậc này không phải là thứ mà bọn họ có khả năng chịu đựng được, càng không phải là thứ bọn họ có khả năng chống lại.

Đế Quân giao chiến, cho dù là trong toàn bộ Huyễn Yêu Giới đều cực kỳ hiếm thấy. Dù là ai cũng không thể nghĩ đến, chiến đấu cấp độ này lại diễn ra trong Yêu Hoàng Điện... Hơn nữa còn là liều mạng tử chiến! Ai cũng không hoài nghi, dưới trận tử chiến cấp bậc Đế Quân này thì dù cho cứng rắn như Yêu Hoàng Điện, cũng nhanh chóng bị phá hủy một cách hoàn toàn. Cho dù là Yêu Hoàng Thành to lớn cũng không có cách nào chịu đựng sức mạnh của mấy chục vị Đế Quân.

Đứng bên phía Hoài Vương có thất đại gia tộc thủ hộ, mấy chục vương phủ cùng lượng lớn cường giả tuyệt thế đứng trong bóng tối. Mà bên này, chỉ có Vân, Mộ hai nhà, thực lực cực kỳ chênh lệch. Cường giả của thất đại gia tộc thủ hộ cùng mấy chục vương phủ từ các phương vị khác nhau vây kín mà tới, huyền khí mà bọn họ tỏa ra giống như là từng đạo cự lãng dũng mãnh mà đến. Nhưng tất cả người của Vân, Mộ hai tộc đều là thiêu đốt lửa hận, ôm quyết tử chi tâm, cho dù là bọn họ đang ở thế yếu nhưng sức mạnh cùng khí tức mà mỗi người bạo phát ra đều khiến đám người kia hoàn toàn chấn động tới run sợ trong lòng.

Từng đạo thanh âm gào thét điên cuồng, đinh tai nhức óc vang lên giống như dã thú phẫn nộ gào thét, như vượt lên trên âm thanh chấn thiên mà huyền khí bạo phát ra. Vân, Mộ hai nhà chỉ có 200 người, mặc dù mỗi người đều liều mạng chiến đấu nhưng vẫn bị thất đại gia tộc vây kín, mạnh mẽ cắt rời.

- Đám chó săn các ngươi! Xuống địa ngục chuộc tội với Yêu Hoàng đi!

Sau khi quát lên một tiếng, cả người Mộ Phi Yên liền hóa thành một đạo thanh ảnh, giống như một vệt sáng bay thẳng vào bên trong vòng vây của thất đại gia tộc. Trong khoảng khắc, một đạo băng hàn chi lực mạnh mẽ đến cực điểm ầm ầm nổ tung.

Đây là lực lượng phẫn nộ đến từ Đế Quân cấp bảy, sức mạnh kinh khủng mà hắn phát ra đủ để phá hủy gần nửa Yêu Hoàng Thành. Bên trong tiếng nổ chấn thiên, Cửu Phương Khuê, Khiếu Tây Phong, Lâm Quy Nhạn bất ngờ không kịp chuẩn bị, bị chấn bay ra ngoài, khóe môi ba người tràn ra máu tươi, đồng thời thân thể của mười mấy đệ tử có tu vi từ Bá Hoàng trở xuống liền bị oanh thành mảnh vỡ.

Một đạo lỗ hổng to lớn lập tức xé rách vòng vây của đám người thất đại gia tộc, tầm mắt xuyên qua lỗ hổng này liền trực tiếp nhìn thấy vị trí của Hoài Vương. Ánh mắt Vân Khinh Hồng chợt phát lạnh. Trong khoảng khắc, toàn thân hắn có lôi ảnh chớp động, cả người hắn giống như một đạo kinh lôi đánh bắn về phía Hoài Vương... Giống như trong lòng cảm giác được, Mộ Vũ Nhu cũng lập tức lao ra, hai người lao thẳng về phía Hoài Vương!

Hoài Vương đứng ở đó không làm ra chút động tác gì, trong mắt hắn tràn ngập một mảnh trầm thấp. Ở phía trước hắn, hai bạch ảnh giống như quỷ mị thoáng hiện, theo không gian run rẩy, hai cỗ băng hàn chi khí giống nhau như đúc đánh về phía phu phụ Vân Khinh Hồng.

- Ầm!!

Tiếng nổ vang cực kỳ trầm thấp chợt vang lên, một luồng sóng năng lượng gần như ngưng hóa thành thực thể đánh bay Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu ra xa. Vân Khinh Hồng đưa tay đỡ lấy thân thể Mộ Vũ Nhu, ánh mắt hắn nhìn hai người chặn ở phía trước, trên mặt lộ ra nụ cười gằn:

- Thậm chí ngay cả các ngươi, cũng đã trở thành chó săn cho Hoài Vương!

Hai người kia toàn thân mặc bạch y, sắc mặt trắng bệch, tướng mạo giống nhau như đúc, chính là một đôi song sinh huynh đệ. Người có thể chống đỡ phu phụ Vân Khinh Hồng thì ít nhất cũng phải có được huyền lực đạt tới Đế Quân trung kỳ. Người có thực lực không thể là kẻ vô danh trong Huyễn Yêu Giới được. Cặp song sinh huynh đệ này một người tên là Bạch Quy Mệnh, một người là Bạch Quy Hồn, bọn họ là đệ nhất nhân không người nào có thể địch lại tại Bắc Cương Huyễn Yêu Giới. Ở Bắc Cương,bọn họ được tôn sùng giống như thần, cho dù là ở Yêu Hoàng Thành, cũng gần như không có người không biết tới kỳ danh của bọn họ.

- Làm việc cho chủ, sao lại gọi là chó săn?

Bạch Quy Mệnh không đổi sắc mặt nói.

- Khả năng cùng tư thái của Hoài Vương càng thích hợp trở thành Yêu Hoàng hơn so với Tiểu Yêu Hậu. Huống hồ Tiểu Yêu Hậu không người nối nghiệp, Hoài Vương đăng đế chỉ là việc sớm muộn mà thôi.

Bạch Quy Hồn nói.

- Nếu đơn thuần như vậy thì các ngươi vẫn còn có thể tha thứ! Nhưng Hoài Vương Phủ hại chết Tiểu Yêu Hậu, thậm chí vô cùng có khả năng Tiên Yêu Hoàng cũng tao ngộ độc thủ của hắn, nhưng các ngươi vẫn ngu su như vậy, hai ngươi chính là chó săn mất đi liêm sỉ cùng nhân tính!

Vân Khinh Hồng cau mày nói.

Bạch Quy Mệnh lạnh lùng nói:

- Tuy dã tâm của Hoài Vương rất lớn nhưng hắn tuyệt đối không làm ra việc ác độc như vậy.

- Ha ha ha ha!

Vân Khinh Hồng cười to:

- Nhiều lời vô ích! Hôm nay bất kể là người nào cản trở ở trước mặt ta thì Vân Khinh Hồng ta đều muốn giết chết hắn tại chỗ này!

- Tê!!

Tử kiếm trong tay Vân Khinh Hồng chợt bổ ra, hai đạo tử sắc kiếm huy cắt phâ không gian, bắn thẳng vào điểm yếu hại trên người Bạch Quy Mệnh cùng Bạch Quy Hồn. Sắc mặt Bạch Quy Mệnh, Bạch Quy Hồn lập tức trầm xuống, băng hàn huyền lực cuồn cuộn mà tới, theo huyền lực của ba người va chạm vào nhau, trong nháy mắt một cái đạo tử sắc quang mang tạo thành kính trường rộng mười mấy trượng hình thành! Bên trong màn sáng, tử điện huyền lực cùng hàn băng huyền lực điên va chạm vào nhau.

Vân Khinh Hồng hét lớn một tiếng, thanh sắc huyền cương từ cánh tay trái hắn bay ra, hóa thành một tử lôi chi kiếm, nhảy vào bên trông màn sáng không ngừng cắt phá hàn băng huyền lực của Bạch Quy Mệnh cùng Bạch Quy Hồn.

Huyền lực của Vân Khinh Hồng vốn đã vượt qua hai người Bạch Quy Mệnh, Bạch Quy Hồn, hơn nữa dưới huyền cương chi lực, Vân Khinh Hồng lại có thể dùng sức một người trực tiếp áp chế đối thủ, thậm chí hắn còn bức hai người tới luống cuống tay chân. Mộ Vũ Nhu vồn muốn ra tay nhưng thời điểm nàng nhì thấy Hoài Vương đứng cách mình không tới trăm trượng thì động tác của nàng liền chậm lại, ánh mắt nàng nhất thời ngưng hạ.

- Hoài Vương... Mau trả mệnh cho nhi tử của ta!

Mộ Vũ Nhu lập tức xoay người, lao thẳng về phía Hoài Vương. Trong ánh mắt của nàng hiện lên thì hạn khắc cốt ghi tâm. Thậm chí, ben trong băng hàn huyền lực mà nàng phát ra còn mang theo một luồng lệ khí mà ngay cả Vân Khinh Hồng cũng cảm thấy hoàn toàn xa lạ, băng hàn chi lực trên bàn tay của nàng giống như rắn độc lao thẳng tới yết hầu Hoài Vương.

Động tác của Mộ Vũ Nhu khiến cho Vân Khinh Hồng cả kinh trong lòng, hắn liền gấp giọng quát:

- Không nên qua đó!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment