.
._314__1" class="block_" lang="en">Trang 314# 1
Chương 627: Cái này nhưng để người khác sống thế nào.
- Lấy lực lượng của Cửu Dương Ngọc, tuyệt đối có khả năng để Thái Cổ Huyền Chu hoàn thành không gian xuyên toa từ Huyễn Yêu Giới đến Thiên Huyền đại lục! Về phần có thể hoàn thành bao nhiêu lần, liền không cách nào đánh giá. Dù sao, thế giới bên trong Thái Cổ Huyền Chu so với Thiên Huyền đại lục cùng Huyễn Yêu Giới còn muốn khổng lồ hơn rất nhiều, lúc nó vận chuyển huyền lực để sử dụng pháp tắc cùng không gian xuyên toa sẽ tiêu hao rất lớn, ngay cả ta cũng khó mà tính toán.
Mạt Lỵ thản nhiên nói:
- Nhưng trước khi trở về, ngươi cần phải biết rõ ràng phương vị của Thiên Huyền đại lục!
- Cái này hẳn là rất đơn giản.
Vân Triệt bình tĩnh nói:
- Cha mẹ ta đã từng dùng cấm khí nào đó của Vân gia đi qua Thiên Huyền đại lục, nhất định bọn họ biết phương vị, hỏi thăm bọn họ là có thể biết.
Lúc trước Thái Cổ Huyền Chu yên lặng, nên hắn chỉ có thể hơi cảm giác được một tia liên hệ cùng linh hồn của Thái Cổ Huyền Chu, bây giờ Thái Cổ Huyền Chu nhờ Cửu Dương Ngọc mà khôi phục, nên đạo liên hệ linh hồn kia cũng trở nên rõ ràng, tất cả năng lực của nó, cũng hiện ra vô cùng rõ ràng ở trong đầu hắn, mỗi lần chiếc Huyền Chu này xuất hiện, đều gây nên oanh động to lớn ở Thiên Huyền đại lục, nhưng bây giờ sẽ tùy ý hắn thao túng, giống như thao túng cánh tay của mình vậy.
. Điều kiện tiên quyết là Hồng nhi không ra quấy rối.
Ở trong Huyễn Yêu Giới mỗi một khắc, Vân Triệt đều nhớ về Thiên Huyền đại lục. Rốt cục bây giờ có phương pháp trở về, tâm tình của hắn ngược lại bình tĩnh hơn rất nhiều. Tổn thương tinh huyết của Vân Khinh Hồng dựa vào hắn có thể khỏi hẳn, chí ít quá trình này cũng phải dài ba tháng, một ngày cũng không thể nhiễu đoạn, chỉ một cái lý do này, cũng đủ cho hắn không thể phân tâm. Dù sao, hắn cũng không có cách nào đánh giá huyền lực của Cửu Dương Ngọc có thể khiến Thái Cổ Huyền Chu vừa đi vừa về mấy lần, cũng không dám ở trong ba tháng này, tăng thêm tiêu hao cho Thái Cổ Huyền Chu.
Thu hồi Thái Cổ Huyền Chu, mang Hồng nhi ném vào trong Thiên Độc Châu, Vân Triệt liền xuất ra Bá Hoàng đan.
Lấy năng lực rèn luyện của Thiên Độc Châu, chia cắt Bá Hoàng đan thành hai khỏa chỉ cần thời gian trong nháy mắt, hơn nữa không có nửa điểm dược lực tổn thất. Nhưng Vân Triệt cũng không có lập tức chia cắt nó, mà đưa tay hợp lại, lấy huyền lực bao phủ nó, tỉ mỉ thăm dò dược lực cùng thành phần ẩn chứa bên trong, không bao lâu, hắn mở to mắt, trên mặt còn mang theo một chút thất vọng, thấp giọng lẩm bẩm:
- Thế mà chỉ đơn giản như vậy... Hơn nữa chất lượng của khỏa Bá Hoàng đan này thật là không đáng nhìn a.
Nếu như Bảo Thanh Vương dùng cả đời luyện chế Bá Hoàng đan nghe được câu nói này của Vân Triệt, tuyệt đối sẽ tức giận đến mức điên lên, hận không thể cầm cán đao chặt hắn vài cái.
Mặc dù Bá Hoàng đan cần có vật liệu trân quý, nhưng vẫn chưa tới trình độ kỳ trân tuyệt thế. Mặc dù những tài liệu này đối với người bình thường mà nói đều là vạn kim khó cầu, nhưng đối với gia tộc thủ hộ, vương phủ lại có thể nói là nắm một bó to, mấy ngàn năm, vạn năm tích lũy cũng không phải là để nói chơi.
Nhưng, Bá Hoàng đan quý giá như vậy, thậm chí ngay cả gia tộc thủ hộ, vương phủ cũng vì nó mà thèm nhỏ nước dãi, là bởi vì luyện chế ra nó thật sự là quá mức gian nan. Mỗi khi luyện chế ra một viên, đều hao phí vô số tâm lực cùng thời gian. Chu kỳ luyện chế một khỏa Bá Hoàng đan, dài hơn năm mươi năm! mà ở bên trong năm mươi năm này, nhất định phải thời khắc cẩn thận từng li từng tí, khống chế hỏa hầu, thời điểm cho thêm tài liệu và số lượng, đều chính xác tới cực điểm, mỗi ngày, còn phải đúng thời gian dùng Thần Lộ cùng Hoàng Hôn chi lộ đến tịnh hóa, còn phải tùy thời dùng huyền khí để dẫn dắt dược lực...
Bên trong năm mươi năm, chỉ cần có bất luận một ngày sai sót, liền lãng phí công sức năm mươi năm.
Trong Bảo Thanh vương phủ, thậm chí là toàn bộ Huyễn Yêu Giới, người có năng lực luyện chế Bá Hoàng đan, chỉ có hai người. Hơn nữa hai người kia, hao hết tất cả tinh lực, một lần cũng chỉ có thể luyện chế một khỏa. Mỗi lần đều nơm nớp lo sợ, xác suất luyện chế thành công Bá Hoàng đan thành cũng chỉ có năm thành mà thôi.
Cho nên, mỗi một trăm năm Bảo Thanh vương phủ, cũng chỉ có thể luyện thành tối đa hai viên Bá Hoàng đan.
Nói không khoa trương, chứ mỗi một khỏa Bá Hoàng đan, đều phải dùng bảo sinh mệnh đi luyện chế.
Nhưng quá trình luyện chế gian khó tới cực điểm này, đối với Thiên Độc Châu mà nói...
Vân Triệt tiện tay ném Bá Hoàng đan qua một bên, chẳng muốn để vào bên trong Thiên Độc Châu, sau đó đi ra khỏi viện tử, thẳng đến dược các của Vân gia.
Vân gia truyền thừa vạn năm, tự nhiên các loại linh dược cũng vô cùng phong phú. Dược các ở trong mười hai gia tộc thủ hộ không tính là quá lớn, chỉ chừng ba tầng, nhưng mỗi một tầng đều lớn hơn rất nhiều so với Tiêu Môn hắn ở năm mười sáu tuổi. Dược các của một cái gia tộc, là nội tình cùng hạch tâm của toàn bộ gia tộc, có thể nói đó là nơi quan trọng nhất, cho nên sẽ có cường giả cùng kết giới cường đại thủ hộ.
Canh giữ ở trước Dược các, là một lão giả có mái tóc và lông mày chuyển sang màu hoa râm tên là Vân Dược, hắn đã gần hai ngàn tuổi, là một trong những nhân vật có bối phận cao nhất trong Vân gia, cả đời đều canh giữ ở Dược các. Nhìn thấy Vân Triệt đến, hắn chủ động ra nghênh đón, cười ha hả nói:
- Thiếu gia chủ, muốn tiến vào Dược các?
Đối với vị lão tiền bối này, Vân Triệt cung kính nói:
- Vâng, làm phiền tiền bối... Không biết vãn bối có thể tự do lấy dùng dược liệu bên trong Dược các không?
Vân Dược ôn hòa cười một tiếng, ánh mắt nhìn Vân Triệt tràn đầy thưởng thức:
- Ngài là thiếu gia chủ Vân gia ta, bất luận Vân gia có cái gì, ngài cũng có thể tự do lấy. Lão hủ sẽ mở kết giới ra cho thiếu gia.
Thanh âm Vân Dược rơi xuống, kết giới thủ hộ trước Dược các cũng biến mất theo, hắn tránh người ra, khom người nói:
- Mời thiếu gia chủ vào, nếu như có phân phó, có thể tùy thời gọi lão hủ đến.
- Làm phiền.
Sau khi Vân Triệt tiến vào Dược các, kết giới cũng theo đó hiện ra.
Trong không khí tràn ngập mùi thuốc nồng nặc, Vân Triệt khẽ ngửi đã phân biệt ra mấy chục loại dược liệu cực kỳ trân quý. Hắn bước lên phía trước, nhìn xung quanh trái phải, không đến một giờ, tầng thứ nhất Dược các đã bị hắn đi mấy lần, tất cả dược liệu chứa đựng trong này, vị trí và số lượng của chúng, thậm chí năm tuổi, đều rõ ràng trong lòng. Sau đó hắn đi lên tầng thứ hai... tầng thứ ba... Cuối cùng, dừng lại ở tầng thứ ba.
Tầng thứ ba Dược các, cất giữ linh dược cùng huyền ngọc cao cấp nhất của Vân gia. Chỉ cần linh khí nồng đậm tới cực điểm ở nơi này, cũng đủ để huyền giả cảnh giới Sơ Huyền, Nhập Huyền có thể ở trong thời gian ngắn tuỳ ý đột phá bình cảnh.
Vân Triệt ngồi xếp bằng ở trung tâm tầng thứ ba Dược các, sau đó thu nạp một đống lớn linh dược, linh ngọc đặt chung một chỗ, tay trái chụp lên, rèn luyện chi quang màu xanh biếc của Thiên Độc Châu chớp động...
Thời gian trôi qua như một cái nháy mắt, ba mươi khỏa Bá Hoàng đan bày ở trước mặt Vân Triệt. Chung quanh, là một đống phế liệu thải ra.
Nếu như một màn này bị người Bảo Thanh vương phủ nhìn thấy, tuyệt đối sẽ kinh hãi đến mức cằm hung hăng nện xuống mặt đất.
Vân Triệt cầm lấy một khỏa trong đó, tùy ý nhìn một chút... đan dược do Thiên Độc Châu rèn luyện ra, đều có chất lượng hoàn mỹ, chỉ riêng màu sắc cùng khí tức, đã thuần túy hơn so với viên đan dược do Bảo Thanh vương phủ luyện chế ra, dược liệu cùng độ ôn hòa, càng là vượt xa.
Thậm chí dược liệu hao tổn, cũng chỉ bằng một phần tư dược liệu Bảo Thanh vương phủ sử dụng mà thôi. Dù sao, phương pháp luyện chế của thường nhân, cũng không cách nào tránh khỏi xói mòn dược lực. Mà Thiên Độc Châu rèn luyện, nửa điểm dược lực cũng không xói mòn.
Vân Triệt mang tất cả các loại Bá Hoàng đan nâng lên, tự nhủ:
- Cái này nhưng để người khác sống thế nào a...
- Cũng không cần quá phách lối như thế, trước tiên tùy tiện luyện mấy trăm khỏa đi.
Vân Triệt ở bên trong Dược các đợi một lần chính là một buổi chiều, thẳng đến khi màn đêm buông xuống, cũng chưa hề đi ra.
Không gian trong đình viện của Vân Khinh Hồng vặn vẹo, thân ảnh Tiểu Yêu Hậu chậm rãi hiển hiện. Nhìn thấy Tiểu Yêu Hậu bỗng nhiên đến, vợ chồng Vân Khinh Hồng đồng thời hướng về phía trước:
- Bái kiến Tiểu Yêu Hậu.
- Vân gia chủ có thương tích trong người, không cần đa lễ.
Tiểu Yêu Hậu nhẹ khoát tay, một cỗ lực lượng không thể kháng cự lập tức ngừng động tác của Vân Khinh Hồng cùng Mộ Vũ Nhu lại:
- bản hậu đến, chỉ là vì thăm viếng thương thế của Vân gia chủ, nhìn sắc mặt Vân gia chủ, giống như còn có thể khôi phục.
Vân Khinh Hồng chắp tay nói:
- Được Tiểu Yêu Hậu quan tâm, Vân mỗ cảm kích trong lòng. Triệt nhi y thuật bất phàm, tổn thương của Vân mỗ đã không còn đáng ngại. Theo Triệt nhi nói, ba tháng sau liền khỏi hẳn.
- Khỏi hẳn?
Trên mặt của Tiểu Yêu Hậu hiện lên một thoáng kinh ngạc trong chớp mắt, tiếp theo chậm rãi gật đầu:
- Vậy thì thật không thể tốt hơn. Nếu như thế, hẳn là Vân gia chủ không ngại đại điển năm ngày sau.
Vân Khinh Hồng không chút do dự nói:
- Tiểu Yêu Hậu yên tâm, đại điển năm ngày sau, vợ chồng chúng ta nhất định không thể vắng mặt.
- Ừm.
Tiểu Yêu Hậu nhẹ nhàng gõ đầu, sau đó nghiêng ánh mắt, thản nhiên nói:
- Vân Triệt ở trong nhà sao?
Vân Khinh Hồng nói:
- Vừa nãy Lục trưởng lão đến, đã nói nhìn thấy Triệt nhi tiến nhập Dược các, có lẽ hiện tại còn ở bên trong Dược các. Ta lập tức cho người đi gọi hắn ra.
- Không cần.
Tiểu Yêu Hậu khoát tay:
- Hắn nhập Dược các, nhất định là vì điều phối linh dược để Vân gia chủ khôi phục tốt hơn, bản hậu sẽ không quấy rầy.
Lúc thanh âm rơi xuống, không gian chung quanh Tiểu Yêu Hậu lập tức vặn vẹo, tiếp theo hoàn toàn biến mất ở nơi đó.
- Tiểu Yêu Hậu chuyên môn tới hỏi Triệt nhi, xem ra nàng đối với Triệt nhi cũng là cực kỳ coi trọng đây.
Mộ Vũ Nhu vừa cười vừa nói.
- Ha ha, đó là tự nhiên. Dù sao bốn tháng kia Triệt nhi và Tiểu Yêu Hậu cùng chung hoạn nạn a... Nói không chừng, vẫn là Triệt nhi cứu được Tiểu Yêu Hậu.
Vân Khinh Hồng cười khẽ, chỗ sâu trong mắt lại hiện lên vẻ nghi hoặc. Bởi vì sau khi Tiểu Yêu Hậu quay người, khiến hắn có một loại... cảm giác tránh né... Nhưng hắn và Tiểu Yêu Hậu tiếp xúc nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cũng không thấy Tiểu Yêu Hậu chủ động né tránh ánh mắt.
Hẳn là... ảo giác rồi? Hoặc là mình cả nghĩ quá?
......
Vân gia Dược các, tầng thứ ba.
Vân Triệt vẫn ngồi xếp bằng ở chỗ kia, sau khi lấy linh dược cùng huyền ngọc một lần nữa hắn đã ngồi gần nửa canh giờ. Lúc này, trong tay của hắn cầm một viên thuốc màu đỏ nhạt, quang mang đan dược ảm đạm, nhưng phóng thích ra một loại khí tức rất là đặc biệt, hai mắt Vân Triệt yên lặng nhìn nó, không biết suy nghĩ cái gì.
Trong đầu của hắn, bỗng nhiên vang lên thanh âm của Mạt Lỵ:
- Nhìn xem phía sau của ngươi đi.
Vân Triệt sững sờ, sau đó quay người lại nhanh như tia chớp... địa phương sau lưng hắn không đến năm bước, có một bóng người màu xám tro lẳng lặng đứng ở nơi đó, một đôi đồng tử giống như ‘ám dạ tinh thần’ lạnh lùng nhìn hắn.
- Tiểu... Yêu Hậu!?
Vân Triệt há miệng, hơn nửa ngày mới khép lại:
- Ngươi ngươi... Ngươi đến đây lúc nào? Không đúng! tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Vân Triệt có Đại Đạo Phù Đồ Quyết trên người, linh giác mạnh mẽ đến mức có thể xưng là biến thái. Toàn bộ Huyễn Yêu Giới, có thể gần đến hắn năm bước còn không bị hắn phát giác, cũng chỉ có thể là Tiểu Yêu Hậu!