Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 640 - Chương 641: Chuyện Lớn Kinh Thiên (Hạ)

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_641" class="block_" lang="en">Trang 321# 1

 

 

 

Chương 641: Chuyện lớn kinh thiên (hạ)



Yêu Hoàng đại điện.

Thời gian đã giữa trưa, gia chủ của mười hai gia tộc thủ hộ và các quận vương của vương phủ đều trình diện toàn bộ, không một ai dám vắng mặt. Tiểu Yêu Hậu chính miệng hạ lệnh phải trình diện toàn bộ, hơn nữa có “Chuyện lớn” muốn tuyên bố.

Ngọ yến bắt đầu, trong lúc ăn uống linh đình, không khí vốn còn hơi khẩn trương nhất thời náo nhiệt, mà Vân gia cũng trong vô hình trở thành trung tâm của yến hội, không ngừng có gia chủ hoặc quận vương chủ động tiến tới kính rượu. Chỉ có điều mọi người uống say, sau đó đều sẽ trước tiên lập tức lấy huyền lực hóa giải mùi rượu, để tránh dưới tửu lực thất thố ở trước mặt tiểu Yêu Hậu.

- Đại ca, ngọ yến phen này, rốt cuộc vì chuyện lớn gì?

Tiêu Vân nhỏ giọng hỏi Vân Triệt.

- Không biết.

Vân Triệt đáp lại:

- Chỉ có điều, luôn cảm giác hình như có liên quan tới ta?

- Hả? Có liên quan tới đại ca?

Tiêu Vân trừng mắt nói:

- Cha bảo hôm nay muốn công bố chuyện lớn có liên quan đến tương lai của Huyễn Yêu giới… Tại sao đại ca lại cảm thấy như vậy?

- Hai nguyên nhân.

Vân Triệt nhìn thoáng qua tiểu Yêu Hậu nói:

- Thứ nhất, sáng nay khi cha gọi ta, đã nói tiểu Yêu Hậu chỉ rõ muốn ta phải trình diện, khi đó ta còn có dự cảm, chỉ có điều đây là nguyên nhân thứ yếu.

- Vậy nguyên nhân chủ yếu là gì?

Tiêu Vân lập tức hỏi tới, đối với lời Vân Triệt nói, hắn luôn luôn cực kỳ tin phục.

Vân Triệt gật đầu:

- Nguyên nhân càng quan trọng hơn là, từ khi ngọ yến bắt đầu cho đến giờ, tiểu Yêu Hậu cho tới nay đều không liếc nhìn ta một lần.

- Hả?

Tiêu Vân nhất thời sửng sốt:

- Chính… Chính là nguyên nhân này?

- Đúng!

Vân Triệt vô cùng chắc chắn gật đầu:

- Ta cũng không đùa, lấy hiểu biết của ta đối với nữ nhân… Nàng khẳng định lập tức sẽ có một chuyện nhằm vào ta.

- Nhưng mà, tiểu Yêu Hậu lại không phải là nữ tử bình thường. Lại nói… Nàng giống như cũng không nhìn thẳng vào đệ mà.

Tiêu Vân yếu ớt nói.

Vân Triệt yên lặng liếc hắn một cái, nói:

- Dù không bình thường như thế nào, cũng là nữ nhân. Nàng không nhìn đệ, và không nhìn ta, là hai khái niệm hoàn toàn không giống nhau. Giống như… Thất muội của đệ thủy chung không liếc nhìn ta, đây chẳng qua lại là chuyện quá bình thường. Nhưng nếu như cả buổi yến hội nàng ấy cũng không liếc mắt nhìn đệ một lần… Vậy thật sự sẽ có “Chuyện lớn” sắp xảy ra.

- Hả?

Tiêu Vân há to mồm, tỏ vẻ mờ mịt… Hiển nhiên hoàn toàn không hiểu Vân Triệt đang nói cái gì.

Bất tri bất giác, ngọ yến đã trôi qua hơn phân nửa, tiểu Yêu Hậu vẫn luôn ngồi ngay ngắn trên hoàng ỷ, toàn bộ quá trình gần như không nói lời nào, cũng luôn luôn không có ai dám mở miệng hỏi hôm nay muốn tuyên bố “Chuyện lớn” gì. Lúc này, Vân Khinh Hồng đặt ly rượu xuống, đứng dậy hành lễ nói:

- Tiểu Yêu Hậu, hiện giờ loạn Hoài Vương đã bình ổn, mặc dù Minh Vương trốn chạy ở ngoài, nhưng dưới toàn lực tìm kiếm, tin tưởng tốn không bao lâu sẽ nhận tội đền tội. Chúng ta thân là thần tử, ở trong loạn Hoài Vương lại xuất lực rất nhỏ, toàn dựa vào một mình tiểu Yêu Hậu mới ngăn được cơn sóng dữ, thật sự tự thẹn. Hôm nay tiểu Yêu Hậu cho đòi chúng ta tới đây, chắc chắn có chuyện lớn… Cho dù là phân phó gì, chúng ta xác định muôn lần chết không chối từ!

Trong đại điện, đúng là không có ai thích hợp ra mặt hơn Vân Khinh Hồng, lời này của hắn vừa nói ra, những người khác cũng đều vội vàng thu liễm giọng nói và biểu cảm, đặt ly rượu xuống, nhất tề hành lễ nói:

- Mệnh lệnh của tiểu Yêu Hậu, chúng ta muôn lần chết không chối từ.

Mắt tiểu Yêu Hậu quét toàn trường, cuối cùng liếc mắt nhìn về phía Vân Triệt một lần… Tất cả mọi người khom người hành lễ, chỉ có Vân Triệt vẫn còn ngồi ở đó thảnh thơi thưởng trà. Trên mặt nàng không sóng không gió, chậm rãi đứng dậy, thản nhiên nói:

- Hôm nay bổn hậu đúng là có chuyện lớn muốn tuyên bố. Chuyện này, có liên quan đến tương lai của Huyễn Yêu giới! Càng liên quan đến kéo dài nhất mạch Yêu Hoàng ta!

Kéo dài nhất mạch Yêu Hoàng? Câu nói này của tiểu Yêu Hậu khiến cho mọi người nhất tề sửng sốt. Chân mày Vân Triệt cũng nhíu lại… Hả?

- Dưới dã tâm và độc thủ của thế lực Hoài Vương, phụ hoàng và hoàng đệ của bổn hậu lần lượt gặp nạn, bổn hậu thân là nữ tử, nhưng cũng là người thừa kế cuối cùng của huyết mạch Yêu Hoàng. Nếu bổn hậu chết, huyết mạch Yêu Hoàng cắt đứt, Huyễn Yêu giới nhất định sinh loạn. Hiện giờ thế lực Hoài Vương đã bị diệt trừ, kéo dài huyết mạch Yêu Hoàng như thế nào, đã là chuyện lớn bổn hậu không thể không suy nghĩ.

Lời tiểu Yêu Hậu nói, khiến mọi người hai mặt nhìn nhau. Bộ tộc Yêu Hoàng chỉ còn lại một mình tiểu Yêu Hậu, kéo dài huyết mạch chân chính, đã vốn không có khả năng. Nếu như cứng rắn kéo dài mà nói… Kia tự nhiên chỉ có con cái do tiểu Yêu Hậu sinh ra. Một quận vương tuổi già không nhịn được, dè dặt cẩn trọng lên tiếng nói:

- Tiểu Yêu hậu, ý của ngài… Chẳng lẽ là chuẩn bị… Chiêu mộ nam phi?

Ánh mắt tiểu Yêu Hậu phát lạnh, sau đó lại khôi phục lạnh nhạt, lạnh lùng nói:

- Tiểu Yêu Hoàng không thể lưu lại con nối dòng, truyền thừa huyết mạch của nhất mạch Yêu Hoàng ta đây, tự nhiên chỉ có thể do bổn hậu hoàn thành! Bổn hậu trăm năm áo xám, đã giữ đạo hiếu trăm năm cho phụ hoàng và hoàng đệ. Hiện giờ, cũng đã đến lúc bổn hậu chọn phu quân khác.

Bốn chữ “Chọn phu quân khác” vừa ra, các gia chủ thủ hộ và quận vương cả kinh đến trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ như thế nào cũng không nghĩ đến, hôm nay tiểu Yêu Hậu muốn tuyên bố, lại chính là một chuyện lớn như vậy, trong tiềm thức của bọn họ, thậm chí đều chưa bao giờ nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như này, đều không phải bởi vì tiểu Yêu Hậu là hoàng hậu của tiểu Yêu Hoàng, mà là lấy tính tình của nàng… Hiện giờ, làm sao có thể tồn tại một nam tử có thể khiến cho nàng vừa mắt! Nhìn dung nhan của nàng, thân phận của nàng, huyền lực của nàng, huyết mạch của nàng… Huyễn Yêu giới này, lại có ai có tư cách làm phu quân của nàng?

Mọi người nghe lại vô cùng rõ ràng, nàng nói chính là “Phu quân”, mà không phải là “Nam phi”… Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, khác nhau đến một trời một vực.

- Tiểu Yêu Hậu, hay là… Trong lòng ngài đã có đối tượng?

Tuy rằng Vân Khinh Hồng cũng giống vậy kinh ngạc trong lòng, nhưng trong thăm dò ý tứ qua sắc mặt và lời nói, hắn mơ hồ đoán được điều gì:

- Không biết vị kia là nhân vật giống như thiên nhân, có thể may mắn lọt vào mắt xanh của tiểu Yêu Hậu.

Tiểu Yêu Hậu lại chưa trả lời hắn, đột nhiên trầm giọng nói:

- Lang Huân vương nghe lệnh!

Một quận vương toàn thân áo xanh vội vàng bước ra khỏi hàng, khom người sâu xuống:

- Tiểu vương có mặt.

- Trước hoàng hôn, chiếu cáo toàn bộ Yêu Hoàng thành, cũng truyền âm cho các đại thành chủ, vực chủ, bảy ngày sau, thiếu chủ Vân gia Vân Triệt vào bộ tộc Yêu Hoàng ta, đại điển thành hôn với bổn hậu ở Yêu Hoàng này…

Phụt… Nửa ngụm trà Vân Triệt vẫn luôn ngậm trong miệng bị hắn hung hăng phun ra, bắn thẳng lên trên mặt Tiêu Vân… Người vốn bị kinh hãi nghẹn họng nhìn trân trối, bi Vân Triệt phun một phát, trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất. Ngay cả Vân Khinh Hồng ở bên người hắn cũng toàn thân run lên… Nếu không phải lực ý chí của hắn đủ cường đại, đoán chừng đều sẽ kinh hãi đặt mông ngồi lên trên đầu Tiêu Vân.

Yêu Hoàng đại điện tĩnh mịch thật lâu, sau đó giống như sôi trào ồ hết lên, khoa trương và âm thanh và vẻ mặt kia, quả thật giống như ban ngày ban mặt gặp phải quỷ… Cho dù là ai đều không thể tưởng được, hôm nay tiểu Yêu Hậu muốn tuyên bố lại là chuyện này, càng là nằm mộng cũng không nghĩ đến được, người tiểu Yêu Hậu chọn lựa chính là người kia…

- Toàn bộ âm miệng!

Đối mặt với tiếng gầm đột nhiên bùng nổ, hai hàng chân mày của tiểu Yêu Hậu nhếch lên, gầm lạnh một tiếng, thoáng chốc, toàn thân mọi người lạnh lẽo, tất cả âm thanh nháy mắt biến mất. Ánh mắt tiểu Yêu Hậu lạnh xuống:

- Thế nào? Các vị đều có dị nghị?

Tất cả mọi người run rẩy sắc mặt, ánh mắt lóe lên, nhưng đối mặt với uy thế đột nhiên bùng nổ của tiểu Yêu Hậu, lại không ai dám tùy tiện lên tiếng. Lúc này, một quận vương tuổi già đứng ra, vẻ mặt kích động nói:

- Tiểu Yêu Hậu, chuyện này… Này… Này về lý, cũng không có gì không thể, dù sao tiểu Yêu Hoàng qua đời, nếu như muốn truyền thừa huyết mạch Yêu Hoàng, chỉ có biện pháp xử lý như vậy, nhưng Vân thiếu gia chủ… Này… Này về lễ, lại tuyệt đối không hợp!

- Có gì không hợp!

Giọng nói của lão quận vương vừa dứt, Cửu Phương Khuê liền là người đầu tiên nhảy ra, chỉ vào mũi lão liền mắng một chặp:

- Tiểu Yêu Hậu nói cái gì, chính là cái đó! Ngươi một lão bất tử nửa người xuống mồ, chẳng lẽ còn muốn chất vấn quyết định của tiểu Yêu Hậu sao!

So với trên đại điển của tiểu Yêu Hậu lúc trước, biểu hiện của Cửu Phương Khuê này không thể nghi ngờ là cách biệt một trời. Bị tiểu Yêu Hậu hạ nô ấn, hiện giờ Cửu Phương Khuê hoàn toàn là con chó trung thành nghe lệnh tiểu Yêu Hậu, nếu ai dám xúc phạm tiểu Yêu Hậu, hắn tuyệt đối sẽ không tiếc đánh bạc cái mạng cũng phải cắn chết đối phương.

Lại một quận vương ra mặt nói:

- Tiểu Yêu Hậu, chuyện này làm ơn cân nhắc lại! Mặc dù các phương diện Vân Triệt đều tuyệt tài kinh diễm, nhìn chung toàn bộ Huyễn Yêu giới đều không có người thứ hai, thành tựu tương lai, càng không có giới hạn. Nhưng mà… Nhưng mà hiện giờ dù sao hắn chỉ có hai mươi hai tuổi, còn là thiếu chủ Vân gia, nhi tử của Vân Khinh Hồng, tôn tử của Vân Thương Hải! Lúc trước Yêu Hoàng và Yêu Vương Vân Thương Hải còn đối đãi như huynh đệ… Vân Triệt cùng ngài… Bối phận này… Vạn lần không được! Bằng không, chẳng phải rối loạn…

- Im miệng!

Tiểu Yêu Hậu giận dữ quát mắng một tiếng, khiến quận vương đang nói chuyện sợ tới mức toàn thân khẽ run rẩy, quỳ xuống ngay tại chỗ. Ánh mắt của tiểu Yêu Hậu hoàn toàn sa sầm xuống, toàn bộ Yêu Hoàng đại điện cũng trở nên lạnh lẽo âm u:

- Tốt… Thật sự rất tốt. Lúc trước dã tâm của Hoài Vương rất rõ ràng, các ngươi một đám sợ đầu sợ đuôi, không có can đảm liều chết tranh chấp vì bổn hậu! Thậm chí vì bảo toàn bản thân, không tiếc ruồng bỏ phản nghịch! Loạn Hoài Vương, là bổn hậu tự tay san bằng! Thù của tiền Yêu Hoàng và tiểu Yêu Hoàng, là bổn hậu tự tay báo! Các ngươi hiện giờ có thể yên bình ở trong Yêu Hoàng thành, cũng do bổn hậu ban tặng! Bổn hậu xem như không làm thất vọng trời xanh và Huyễn Yêu, không làm thất vọng mọi người! Hiện giờ, bổn hậu đã tại vị trăm năm, hôm nay, mới chân chính làm một chuyện vì mình, các ngươi liền một đám nhảy ra khoa tay múa chân, dùng ngòi bút làm vũ khí!

- Bổn hậu muốn các ngươi lũ phế vật tục tằng này làm cái gì!!

- Tiểu vương… Tiểu vương không dám… Tiểu vương không dám!

Hai quận vương vừa mới đứng ra phản đối nhất thời bị hù dọa đến toàn thân run run, dập đầu như giã tỏi, bởi vì lạnh như băng thấu xương kia không chỉ là phẫn nộ của tiểu Yêu Hậu, còn rõ ràng mang theo sát ý lạnh như băng:

- Là tiểu vương ngu muội không biết, xin tiểu Yêu Hậu tha tội… Tiểu Yêu Hậu và Vân thiếu gia chủ là… Là… Kim đồng ngọc nữ… Trời… Trời đất tác thành cho… Tiểu Yêu Hậu tha tội… Tiểu Yêu Hậu tha tội…

- Tiểu Yêu Hậu bớt giận.

Mọi người cũng đồng loạt cuống quýt quỳ bái, không dám nói nửa câu phản bác.

- Hừ!

Sát ý của tiểu Yêu Hậu chưa giảm, giọng nói lạnh lẽo thấu xương:

- Bổn Hậu vừa mới mệnh lệnh cho Lang Huân Vương chính là lập tức liền chiếu cáo thiên hạ, mà không phải thương nghị với các ngươi! Lại cố tình có người muốn nhảy ra làm ruồi bọ ở trước mắt bổn hậu. Xem ra, bổn hậu giết người còn chưa đủ nhiều, người không nghe lời, còn có khối người!

- Tiểu Yêu Hậu tha mạng… Tiểu vương… Đầu óc ngu dốt, vô tình lỡ miệng… Tiểu Yêu Hậu tha mạng…

Hai quận vương quỳ trên mặt đất nhất thời toàn thân run rẩy giống như cái sàng. Người trong đại điện cũng đều đứng ở đó một cử động nhỏ cũng không dám, không ít người mồ hôi ướt đẫm, âm thầm may mắn vừa rồi may mà bản thân không nhảy ra.

Vân Khinh Hồng vội vàng đứng trước mặt hai quận vương, gấp giọng nói:

- Tiểu Yêu Hậu bớt giận, Thiểm Sơn và Tử Anh Vương cũng vì lo lắng cho thanh danh của tiểu Yêu Hậu và bộ tộc Yêu Hoàng bị làm bẩn, cho nên mới khuyên can, cũng không hề có ý bất kính, kính xin tiểu Yêu Hậu tha thứ cho tội lỗi lỡ miệng của bọn họ.

Thiểm Sơn và Tử Anh Vương đều khẽ ngẩng đầu, vẻ mặt cảm kích. Hiện giờ ở trong các vương và các gia tộc thủ hộ, gia chủ Vân gia Vân Khinh Hồng không thể nghi ngờ là người có quyền lên tiếng cao nhất, hắn ra mặt bảo vệ, chắc đủ để bảo vệ cho tính mạng của bọn họ không lo.

- Hừ!

Tiểu Yêu Hậu xoay người sang chỗ khác, quay lưng về phía mọi người, trầm giọng nói

- Các ngươi, còn có ai có dị nghị?

Yêu Hoàng đại điện lặng ngắt như tờ, hiện giờ đừng nói “Dị nghị”, mọi người ngay cả cái rắm đều không dám thả. Hiện giờ bọn họ xem như đã rõ ràng, tiểu Yêu Hậu cực kỳ xem trọng chuyện này, cũng không phải đơn thuần là “Nạp phi”, khi nàng nhắc đến hai chữ “Phu quân”, mà không phải “Nạp phi”, bọn họ nên nghĩ đến… Cũng chỉ có hai người ở dưới kích động không suy nghĩ nhiều, đụng phải trên họng súng.

Sau yên tĩnh đáng kể, tiểu Yêu Hậu tiếp tục nói:

- Bổn hậu biết trong lòng các ngươi đang suy nghĩ điều gì. Các ngươi nhất định cảm thấy bổn hậu và Vân Triệt lập gia đình, là phá hủy cương thường, rối loạn luân lý? Hừ, có phải toàn bộ các ngươi đã quên, huyết mạch của bộ tộc Yêu Hoàng ta, mầm mống huyết mạch ra sao!? Huyết mạch này, trước mắt trong thiên hạ trừ bỏ bổn hậu, không phải còn có một người sao!

Lời nói phen này của tiểu Yêu Hậu, nhất thời khiến cho không ít người như từ trong mộng mới tỉnh, Tô Hạng Nam thất thanh nói:

- Đúng rồi! Ngày đó Vân Triệt sử dụng để đánh bị thương Hoài Vương, là Kim Ô viêm… Trên người hắn, còn có huyết mạch Kim ô do Kim ô thần linh ban cho!

- A… Bổn vương thế mà lại quên mất chuyện quan trọng như thế, Vân thiếu gia chủ, giống vậy là người có huyết mạch Kim ô.

- Nếu Vân thiếu gia chủ và tiểu Yêu Hậu kết hợp… Đời sau, chính là, huyết mạch Kim ô thuần khiết giống vậy… Cũng chính là huyết mạch Yêu Hoàng!

- Đây mới là nguyên nhân khiến tiểu Yêu Hậu muốn Vân thiếu gia chủ gia nhập Yêu Hoàng tộc?

Bên tai nhất thời ào ào bàn luận, khiếp sợ cực độ lúc trước, dưới “Lý do” này, giống như có phần trở nên hợp tình hợp lý.

Tiêu Vân vẫn luôn trong ngây người, lúc này, bên tai hắn bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Vân Triệt:

- Tiêu Vân, lập tức nói theo lời của ta, nghe kỹ!

- Hả… Hả?

- Hả cái gì mà hả! Cái gì khác đều mặc kệ, tóm lại nghe rõ lời của ta, sau đó ấn theo lời ta mà nói! Nghe rõ ràng cho ta…

- A!!

Một tiếng kêu sợ hãi cực kỳ lớn đột nhiên vang lên, cứng rắn hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người lại, biểu cảm của Tiêu Vân thật khoa trương… Chỉ có điều chẳng phải giả vờ,mà là hắn thật sự rối rắm đến rối tinh rối mù, hắn lắp bắp nói:

- Hóa ra, đây dĩ nhiên là thật… Ơ, vài ngày trước đại ca vẫn còn nói với ta, sở dĩ Kim ô thần linh ban thưởng cho huynh ấy huyết mạch Kim ô, là vì không đành lòng nhìn thấy huyết mạch Yêu Hoàng bị đoạn tuyệt, khiến tiểu Yêu Hậu có thể cùng đại ca kéo dài huyết mạch Yêu Hoàng… Khi đó ta còn không tin… Hóa ra là thật… A! Đây… Đây… Là ý chỉ của Kim ô thần linh!

Tiểu Yêu Hậu: “…”

“Ý chỉ của Kim ô thần linh”… Kia không thể nghi ngờ là ý nguyện của thần, cũng là ban ơn của thần! Ngại gì tục lễ bối phận trên thế gian, chẳng sợ cương thường luân lý, ở trước mặt ý chỉ của thần linh ngay cả cái rắm đều không tính, đội lấy vầng hào quang này, toàn bộ Huyễn Yêu giới này, đều tuyệt đối không có người sẽ phản đối, nếu như thật sự có người phản đối chất vấn, ngược lại sẽ nhận lấy thóa mạ và đối địch… Bởi vì đó là đối nghịch với thần linh!

- Đây đúng là ý chỉ của Kim ô thần thánh!

- Khó trách Kim ô thần thánh sẽ ban huyết mạch Kim ô cho Vân Triệt… Thì ra là thế, thì ra là thế!

- Xem ra cho tới bây giờ Kim ô thần thánh đều chưa từng vứt bỏ Yêu Hoàng tộc, cho tới bây giờ đều chưa từng vứt bỏ Huyễn Yêu giới! Tuy rằng bộ tộc Yêu Hoàng điêu linh, nhưng huyết mạch mới giáng xuống ở trên một người khác… Tiểu Yêu Hậu và thiếu chủ Vân gia, đây là ý chỉ của thần, ông trời tác hợp cho chân chính.

- Kể từ đó, huyết mạch Yêu Hoàng kéo dài hoàn mỹ, không còn phải lo lắng bị cắt đứt. Bộ tộc Yêu Hoàng lại một lần nữa toàn vẹn, Huyễn Yêu giới, cũng hưng thịnh vĩnh cửu…

Bầu không khí của Yêu Hoàng đại điện hoàn toàn thay đổi, từ khiếp sợ và mâu thuẫn chất vấn không dám nói ra khỏi miệng khi trước, biến thành tán thưởng và kích động không thôi nghiêng về một phía. Ở dưới vầng hào quang của “Ý chỉ của thần linh”, nếu lúc này lại nhảy ra một người phản đối, vốn không cần tiểu Yêu Hậu ra mặt, những người khác sẽ đều phía sau tiếp phía trước, lòng đầy căm phẫn chỉ vào kẻ đó mắng.

Chỉ còn lại có tiểu Yêu Hậu của bộ tộc Yêu Hoàng… Vân Triệt… Huyết mạch Kim ô… Kim ô thần linh ban cho… Những thứ này thoáng liên tưởng kết hợp, tất cả kinh ngạc lúc trước đều trở thành hư không, tất cả đều trở nên hợp tình hợp lý, thậm chí hoàn mỹ không tỳ vết.

Vân Triệt luôn luôn ngồi ngay ngắn trên chỗ của mình, mông thủy chung chưa từng hoạt động. Âm thanh vô cùng lộn xộn bên lỗ tai hắn, chỗ sâu tâm hồn, càng đã sớm gầm thét vô số lần:

Mặc dù nói nữ nhân là động vật dễ thay đổi… Nhưng chuyển biến của nữ nhân này cũng quá khoa trương đi!!

Trọng điểm là…

Chuyện lớn như vậy, vì sao trước đó nàng chưa từng đề cập tới với ta!

Ta rõ ràng ở trong này… Vì sao từ đầu tới cuối đều chưa từng có người đến hỏi ý kiến của ta! Ta tốt xấu gì cũng là đương sự!!

Coi ta là trong suốt sao!

Các ngươi tốt xấu gì có người hỏi ta một chút xem có đồng ý hay không… Hỏi ta hiện giờ có tâm tình gì, cảm nhận gì cũng được!

- Nếu các vị đã không có dị nghị gì, vậy liền định ra như thế. Lang Huân Vương, chuyện bổn hậu muốn ngươi làm, ngươi đã nghe rõ rồi chứ.

Tiểu Yêu Hậu chuyển về phía Lang Huân Vương… Vẫn như cũ không liếc nhìn Vân Triệt một lần.

- Tiểu Vương nhớ kỹ toàn bộ, chính là…

Lang Huân Vương hung hăng nuốt ngụm nước miếng, đánh bạo nói:

- Chính là, hôn kỳ định ra ở bảy ngày sau, cái này thật sự quá mức vội vàng. Tiểu Yêu Hậu địa vị cao quý Huyễn Yêu đế, lại là ý chỉ của Kim ô thần linh… Hôn sự này phải là khắp chốn mừng vui, kinh thiên động địa, cho dù chuẩn bị suốt bảy tháng, đều có phần không đủ…

- Bổn hậu nói bảy ngày, chính là bảy ngày!

- Vâng!

Lang Huân Vương vội vàng đáp, mồ hôi lạnh ứa ra trên trán, lại không dám nhiều lời nửa chữ, sau đó rút lui hai bước, bước chân vội vàng rời đi, vừa chạy vừa rên rỉ trong lòng: Ông trời của ta… Chỉ có bảy ngày… Toàn thành chuẩn bị, liều sống liều chết mà nói, bảy ngày có lẽ miễn cưỡng cũng đủ, nhưng một vài đại lão ở bắc vực Nam Cương… Sau khi nhận được truyền âm, đoán chừng muốn tè ra quần, ngậm nước mắt liều mạng đuổi về đây… Còn không nhất định có thể đuổi kịp.

Tiểu Yêu Hậu quay mặt về phía chúng thần:

- Bảy ngày tiếp theo, các ngươi tạm thời buông bỏ toàn bộ các việc khác, toàn lực chuẩn bị nghi thức đại hôn của bổn hậu với Vân Triệt! Tuy rằng chỉ có bảy ngày, nhưng tuyệt đối không được có một chút sơ hở và qua loa! Không nhất định phải kinh thiên động địa, nhưng cũng phải đủ nở mày nở mặt, tuyệt đối không thể qua loa cho xong… Ít nhất tuyệt đối không thể đơn sơ hơn trăm năm trước chút nào!

- Vâng!

- Từ lúc này, liền bắt đầu chuẩn bị! Toàn bộ lui ra!

- Vâng!

Chuyện này không thể nghi ngờ quá lớn, do các gia tộc thủ hộ và các vương phủ toàn bộ liên hợp lại chuẩn bị một chút đều không quá phận và khoa trương. Mà thời gian bảy ngày, quá mức gấp gáp, bước chân lui ra của bọn họ cũng đều vội vội vàng vàng, vừa ra khỏi Yêu Hoàng đại điện, càng bay nhanh mà đi, e sợ mình ra lực chuẩn bị ít hơn người khác… Đây không chỉ là đại hôn của tiểu Yêu hậu, càng là “Ý chỉ của Kim ô thánh thần”!

Một người duy nhất không rời khỏi đại điện… Đó chính là Vân Triệt rõ ràng thân là đương sự xưa nay chưa từng có trong Huyễn Yêu giới, lại giống như hoàn toàn bị lãng quên.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment