.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_642" class="block_" lang="en">Trang 321# 2
Chương 642: Tôn nghiêm nam nhân
Mọi người tán đi, trong Yêu Hoàng đại điện chỉ còn lại tiểu Yêu Hậu và Vân Triệt. Tiểu Yêu Hậu thủy chung đứng ở bên hoàng ỷ, quay lưng về phía Vân Triệt, hai người đều không nhúc nhích, không nói một lời.
Trạng thái kỳ quái này vẫn luôn giằng co hồi lâu, cuối cùng là tiểu Yêu Hậu xoay người lại, nhàn nhạt liếc mắt nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, rồi lập tức dời ánh mắt sang bên:
- Như vậy ngươi thỏa mãn?
- Có gì mà thỏa mãn!
Vân Triệt đứng lên, như phát điên nói:
- Chuyện lớn như vậy… Còn là chuyện lớn liên quan đến cả đời! Nàng lại không thương lượng với ta, ngay cả nói trước một tiếng với ta cũng không có!! Ở Kim Ô Lôi Viêm cốc, nàng cưỡng bức ta còn chưa tính, chuyện hôn nhân đại sự này, nàng lại tới cưỡng bức! Nàng nàng nàng nàng… Cho dù nàng là tiểu Yêu Hậu, cũng không thể bá đạo cậy mạnh không phân biệt phải trái như vậy!
- … Hừ! Chẳng phải như ngươi mong muốn sao.
Tiểu Yêu Hậu quay mặt sang chỗ khác, ánh mắt hơi trốn tránh.
Dáng vẻ của tiểu Yêu Hậu, khiến Vân Triệt cảm thấy buồn cười. Tác phong làm việc của tiểu Yêu Hậu đúng là mạnh mẽ, nhưng chuyện này, nàng không thương lượng với Vân Triệt, thậm chí không báo trước cho Vân Triệt, cũng không phải là nàng muốn “Chuyên quyền độc đoán”, mà lấy tính cách của nàng, cho dù nàng hoàn toàn chưa từng trải qua tình yêu nam nữ, còn có lúc trước giữ vững “Lạnh lùng” thật lâu đối với Vân Triệt, khiến cho nàng không cách nào đi mở miệng với Vân Triệt được… Trên chuyện này, nàng đối đãi với hắn đột nhiên có chuyển biến lớn như thế, đã là kinh hỉ quá mức vĩ đại đối với Vân Triệt mà nói rồi.
Tuy rằng thực tại để cho hắn có phần trở tay không kịp… Thậm chí đến bây giờ vẫn còn hơi hoảng hốt.
Dù sao, từ lạnh lùng vô tình, tuyệt đối không biểu lộ chút nào với hắn… Đến bỗng nhiên chiếu cáo thiên hạ, muốn lập gia đình với hắn, hơn nữa ngay tại bảy ngày sau… Cho dù thần kinh của Vân Triệt cường đại hơn nữa, cũng hồi lâu đều xoay chuyển không kịp.
Hắn tin tưởng, trong thiên hạ, không bao giờ có thể tìm tới được một nữ nhân thứ hai giống như tiểu Yêu Hậu.
Lúc này trong lòng tiểu Yêu Hậu hoảng loạn rõ ràng, rõ ràng đã thừa nhận tình cảm đối với hắn, lại như cũ phải làm bộ lạnh lùng cay nghiệt thản nhiên của quân vương… Chính là ánh mắt trốn tránh kia, ánh mắt mơ hồ kia, cùng với hô hấp hơi hỗn loạn, khiến từ trên thân thể nàng, Vân Triệt rõ ràng thấy được một phần dáng vẻ yêu kiều như thiếu nữ bình thường. Hắn khẽ cười, nhưng mà lại giữ biểu cảm rất khó chịu nói:
- Nàng cuối cùng đàng hoàng tử tế thừa nhận yêu thích ta, một điểm này, làm phu quân tương lai của nàng, đương nhiên nên ra sức khích lệ nàng. Nhưng mà, giữa phu thê ít nhất nên tôn trọng lẫn nhau bao dung nhau ân ái cho nhau như keo như sơn thân mật khăng khít…
- … Ngươi rốt cuộc muốn nói điều gì!
Lời Vân Triệt nói, khiến hô hấp của tiểu Yêu Hậu loạn hơn, trực tiếp cắt ngang lời hắn nói.
- Ta nói, sau khi nàng gả cho ta, không thể giống như trước kia, còn có giả ~~ vờ ~~ lạnh như băng đối với ta như bây giờ, mà nên là…
- Hình như ngươi đã lầm một chuyện.
Tiểu Yêu Hậu lại lên tiếng cắt ngang lời Vân Triệt, trịnh trọng nói:
- Không phải bổn hậu gả cho ngươi, mà là ngươi… Gả cho bổn hậu!
- Hả?
Vân Triệt nhất thời ngẩn ra.
- Hừ!
Tiểu Yêu Hậu nghiêng mặt qua, lạnh nhạt nói:
- Bổn hậu mới vừa rồi nói rất rõ ràng, bảy ngày sau, ngươi vào bộ tộc Yêu Hoàng ta! Từ nay về sau, ngươi chính là người của bộ tộc Yêu Hoàng ta, sau này… Hài tử chúng ta sinh ra, cũng phải lấy “Huyễn” làm họ, chẳng lẽ ngươi còn cho rằng bổn hậu lập gia đình với ngươi, là đến Vân gia ngươi sao?
“…” Trong đầu Vân Triệt, nhanh chóng lướt qua lời khi trước tiểu Yêu Hậu nói với Lang Huân Vương, sắc mặt thoáng thay đổi, sau đó tiến lên trước một bước, kiên quyết nói:
- Không được!
- Không được là có ý gì!
Tiểu Yêu Hậu liếc mắt.
- Bởi vì ta là nam nhân!
Vân Triệt nén giận nói:
- Một nam nhân bình thường, cho dù không thể đỉnh thiên lập địa, sao lại có thể vào cửa nữ nhân! Vân Triệt ta… Tuyệt đối không thể nhận chuyện này! Nếu như nàng muốn lập gia đình với ta, chỉ có thể là nàng gả cho ta… Đến Vân gia ta!
- Chê cười! Bộ tộc Yêu Hoàng ta là đế vương tộc thống lĩnh Huyễn Yêu giới, gia nhập bộ tộc Yêu Hoàng ta, chẳng lẽ còn ủy khuất cho ngươi!
Tiểu Yêu Hậu trầm giọng nói.
- Vậy ta còn là thiếu gia chủ Vân gia đó!
Vân Triệt không hề nhường nhịn nói:
- Gia chủ Vân gia ta nhiều thế hệ nhất mạch đơn truyền! Gia gia ta chỉ có một nhi tử là cha ta, cha ta chỉ có một nhi tử là ta! Ta làm kẻ kế thừa huyết mạch gia chủ duy nhất một thế hệ này, nếu lại ở rể nhà gái, ngay cả nhi tử cũng không thể lấy “Vân” làm họ, Vân gia ta đây chẳng phải thành trò cười của Huyễn Yêu giới! Ta sao có thể làm thất vọng gia tộc, làm thất vọng gia gia đã chết đi…
- Ai dám chê cười Vân gia ngươi!
Tiểu Yêu Hậu xen lời hắn:
- Sau khi thiếu chủ Vân gia thành phu quân của yêu hậu, địa vị của toàn bộ Vân gia cũng hoàn toàn lên trên toàn bộ thế lực ở Huyễn Yêu giới! Đây chẳng những không khiến Vân gia hổ thẹn, ngược lại khiến cho Vân gia các ngươi có được vinh hoa trước nay chưa từng có! Ở Vân gia ngươi, nhi tử của ngươi tương lai là gia chủ Vân gia, mà vào Yêu Hoàng nhất mạch ta… Nhi tử của chúng ta, chính là đế vương tương lai của Huyễn Yêu! Tôn quý đâu chỉ ngàn vạn lần!
- Cái này không giống!
- Chỗ nào không giống!
- … Tóm lại chính là không được!
Vân Triệt dùng sức lắc lắc đầu, hắn là người tâm cao khí ngạo cực kỳ… Một điểm này chính hắn cũng rõ ràng. Cho tới nay, ở trong ý thức của hắn, mặt trái của “Ở rể”, chính là nam nhân hoặc yếu đuối hoặc vô năng, đối với chuyện này từ trước tới nay đều cười nhạt, chưa bao giờ nghĩ tới… Cũng sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh ở trên người mình.
Cho dù đối phương là tiểu Yêu Hậu, là bộ tộc Yêu Hoàng.
- Ta ở Thiên Huyền đại lục đã có thê thất! Đối phương còn là hoàng nữ duy nhất của một quốc gia! Nếu để cho ta gia nhập bộ tộc Yêu Hoàng của nàng, ta trở lại Thiên Huyền đại lục, đều vốn không cách nào ăn nói được với nàng ấy… Tóm lại, chuyện này đã phá vỡ điểm mấu chốt của ta, ta tuyệt đối không thể nhận!
Cho dù là giọng nói, ánh mắt, hay là vẻ mặt của Vân Triệt, đều thủy chung vô cùng kiên quyết.
Ngực tiểu Yêu Hậu phập phồng một trận, nàng nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, ánh mắt không ngừng biến ảo, trong yên lặng, nàng đảo mắt, chậm rãi nói:
- Bổn hậu biết, lấy tính tình của ngươi, làm như vậy, đúng là sẽ khiến cho ngươi khó thừa nhận… Nhưng mà, sau bổn hậu, chính là bộ tộc Yêu Hoàng, hơn nữa bổn hậu còn là người cuối cùng của bộ tộc Yêu Hoàng… Chuyện này, không phải do bổn hậu, hiện giờ đã chiếu cáo thiên hạ, cũng không phải do ngươi!
Yêu Hoàng thành hiện giờ, có vẻ náo nhiệt ồn ào náo động hơn bình thường nhiều, đám người di chuyển giữa ngã tư, trên không càng là hết đám này đến đám khác bóng người cấp tốc bay qua.
Tin tức tiểu Yêu Hậu định bảy ngày sau, đại hôn với thiếu gia chủ Vân gia Vân Triệt khiến Yêu Hoàng vừa mới bình ổn không lâu triệt để sôi trào lên.
Vân gia vốn đang chuẩn bị một tháng sau tổ chức đại hôn cho Tiêu Vân với Thiên Hạ Đệ Thất, hiện giờ, chính là chen ngang vào hôn sự của thiếu gia chủ… Lại còn với tiểu Yêu Hậu! Trên dưới Vân gia bị tin tức kinh thiên này dọa đến cằm rơi xuống đầy đất… Sau đó quả thật giống như điên công việc lu bu lên. Từ trưởng lão, cho tới gã sai vặt của Vân gia, toàn bộ buông bỏ tất cả chuyện trong tay, tộc so năm ngày sau trực tiếp hủy bỏ, chuẩn bị hôn sự cho Tiêu Vân cũng toàn bộ gác lại, tất cả mọi người tập trung vào trong chuẩn bị hôn sự cho thiếu gia chủ, đều bận rộn giống như con quay bị đánh điên cuồng.
Thiếu gia chủ… Tiểu Yêu Hậu… Chỉ nghĩ tới… Đã má nó rất kích thích!!
Vân Triệt về đến nhà, vừa vào cửa chính, liền nhìn thấy Vân Khinh Hồng đưa lưng về phía hắn, vẫn không nhúc nhích đứng ở đó.
- Triệt nhi, con đã trở lại.
Vân Khinh Hồng xoay người lại, biểu cảm đặc biệt bình tĩnh, hắn đứng ở đó, giống như đặc biệt chờ Vân Triệt trở về.
- … Nương con… Có phản ứng gì?
Vân Triệt có phần không yên hỏi.
- Ha ha.
Vân Khinh Hồng cười nhẹ, nói:
- Nương của con nàng ấy vừa mới đi Khánh Vương phủ, tự mình chuẩn bị trang phục bảy ngày sau con sẽ dùng đến.
- Nương… Không tức giận/
- Tức giận?
Vẻ mặt của Vân Khinh Hồng nhiều thêm một phần cổ quái:
- Tại sao phải tức giận? Con phải kết hôn chính là nữ tử ở Huyễn Yêu giới này, thân phận, dung mạo, huyền lực đều không gì sánh được, nàng ấy làm mẫu thân, cao hứng còn không kịp, sao lại tức giận. Nếu con cảm thấy chúng ta sẽ để ý vấn đề tuổi tác mà nói, vậy con suy nghĩ nhiều quá. Đến cảnh giới Quân Huyền, kém một hai trăm tuổi, và một hai tuổi thật ra không có khác biệt gì về bản chất. Huống chi xét bề ngoài mà nói, tiểu Yêu Hậu nhìn qua còn nhỏ hơn con.
- Vậy thì tốt. Chỉ có điều chuyện này…
Vân Triệt hơi do dự, vẫn nói ra:
- Tiểu Yêu Hậu muốn con gia nhập Yêu Hoàng tộc, mà không phải là nàng ấy đến Vân gia chúng ta.
Vân Khinh Hồng: “…”
- Chỉ có điều, cha yên tâm, con sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh.
Vân Triệt lập tức nói:
- Tuy rằng nàng ấy là tiểu Yêu Hậu, nhưng cho dù đối với cá nhân con, hay là đối với gia tộc chúng ta, chuyện này, con tuyệt đối không thừa nhận. Nhưng thái độ của tiểu Yêu hậu, cũng giống vậy thật kiên quyết, cố tình đã chiếu cáo thiên hạ… Haizzz, dù sao còn có thời gian bảy ngày, có lẽ đủ để cho con nghĩ ra một chiến lược vẹn toàn.
Đối với lời Vân Triệt nói, Vân Khinh Hồng không có phản ứng quá lớn. Bởi vì khi tiểu Yêu Hậu mệnh lệnh cho Lang Huân Vương, mấy chữ “Gia nhập bộ tộc Yêu Hoàng ta” đã nói rõ ràng rành mạch. Hơn nữa cho dù nàng không nói ra câu này, cũng chỉ có thể là khả năng Vân Triệt gia nhập Yêu Hoàng tộc, mà tuyệt đối không phải là tiểu Yêu Hậu đến Vân gia.
Về chuyện này, trong khoảng thời gian hắn chờ Vân Triệt quay về, cũng đã suy nghĩ rất nhiều.
- Triệt nhi.
Vân Khinh Hồng không tỏ vẻ khẳng định hay phủ định đối với quyết định của Vân Triệt, ngược lại vô cùng bình tĩnh nói:
- Con nói cho vi phụ, tiểu Yêu Hậu còn có thể sống mấy năm?
Ánh mắt Vân Triệt nhất thời run lên, giọng nói trong cổ họng trào lên một nửa, lại bị hắn liều chết đè xuống.
- Nếu như đã chấp thuận với tiểu Yêu Hậu không thể nói, vậy thì đừng nói.
Vân Khinh Hồng nhàn nhạt cười cười, trong lòng lại thở dài một tiếng thật dài. Không cần câu trả lời của Vân Triệt, theo phản ứng của Vân Triệt, hắn đã kiểm chứng được suy nghĩ trong lòng.
- Cha, vì sao cha lại… Hỏi như vậy?
Vân Triệt nói.
Vân Khinh Hồng thất vọng nói:
- Bởi vì mấy tháng trước thực lực của tiểu Yêu Hậu tăng lên, thật sự quá lớn, lớn đến mức độ tuyệt đối không bình thường. Con còn nhớ rõ, hai tháng trước, vào ngày Minh Vương hiện thân, hắn đã từng nói thực lực của tiểu Yêu Hậu biến hóa quá mức khoa trương, không có khả năng không có tác dụng phụ.. Lời này, lúc đó ta đặt toàn bộ vào trong lòng.
Vân Triệt: “…”
- Khoảng thời gian trước, ta đột nhiên nhớ tới hơn một trăm năm trước gia gia con đã từng nói một lời với ta, khi đó ta và nương con còn chưa thành thân, gia gia con đang chỉ điểm ta tu luyện Tử vân công, thầm than rằng Huyễn Yêu giới bình ổn quá lâu, mà bình ổn yên tĩnh quá lâu, đã dần dần mài mòn lòng trung thành và lực ngưng tụ của mười hai gia tộc, cũng không phải chuyện tốt gì, sau đó lại đột nhiên cười to một tiếng, nói cho dù bộ tộc Yêu Hoàng không có mười hai gia tộc thủ hộ, một khi mở ra át chủ bài cuối cùng, giống vậy có thể một tay che trời… Chính là phải trả giá cao quá mức thảm thiết.
- Lúc đó ta hỏi tới, nhưng gia gia con không nói tỉ mỉ. Bởi vì đó là bí mật mà gia gia con vì bộ tộc Yêu Hoàng, với tiền Yêu Hoàng cùng thủ hộ.
Vân Khinh Hồng nhìn thật sâu vào Vân Triệt:
- Mà bí mật này, khi hai người gặp nhau ở Thiên Huyền đại lục, chắc gia gia con đã giao cả gia chủ lệnh và Yêu Hoàng tỷ, cùng với nó cho con.
- … Dạ.
Vân Triệt chậm rãi gật đầu.
- Huyền lực quá mức dị thường của tiểu Yêu Hậu, lời nói ngày đó của Minh Vương… còn có “Giá cao thảm thiết” năm đó gia gia con ngẫu nhiên đề cập đến, cũng khiến cho ta không cách nào không suy nghĩ về phương hướng bi quan kia. Nếu quả thật như vậy… Thật sự khổ cho nàng ấy.
Vân Khinh Hồng nhẹ nhàng than thở.
- Cha, có phải cha muốn nói điều gì với con không?
Vân Triệt cảm giác Vân Khinh Hồng vẫn luôn ở đây chờ hắn, cũng không phải chỉ vì muốn xác nhận chuyện này.
Vân Khinh Hồng khẽ gật đầu, nhìn thẳng vào Vân Triệt, hỏi:
- Triệt nhi, lấy tính tình của con, con sẽ không cách nào chấp nhận gia nhập vào bộ tộc Yêu Hoàng, vi phụ không hề cảm thấy ngoài ý muốn chút nào. Nhưng có một vấn đề, con nhất định phải nghiêm túc trả lời ta… Lập gia đình với tiểu Yêu Hậu, con có cam tâm tình nguyện không? Hoặc là, ta dùng một phương thức khác hỏi con… Giữa con và tiểu Yêu Hậu, có phải đã sớm có tình yêu nam nữ không, hai người muốn lập gia đình, có phải hai người có tình ý với nhau không, chứ không phải cái gọi là “Ý chỉ của Kim ô thần thánh”?
Vân Triệt kinh ngạc nhìn Vân Khinh Hồng, Vân Khinh Hồng nhàn nhạt cười, nói:
- Con đừng cảm thấy kỳ quái, hai tháng này tới nay, thật ra ta đã sớm mơ hồ có điều phát hiện, chính là thủy chung ta vẫn phủ định mà thôi… Một tháng trước, con gần như mỗi ngày đều đi gặp tiểu Yêu Hậu một lần. Lúc trước ta và nương con từ Thiên Huyền đại lục trọng thương trở về, tiểu Yêu Hậu đại khái một tháng tự mình tới thăm chúng ta một lần, mà hiện giờ thương tổn tinh huyết của ta nhẹ hơn thương tổn năm đó xa xa, nhưng lại có thể khỏi hắn, tần suất tiểu Yêu Hậu tới thăm ta, ngược lại còn nhiều hơn năm đó xa xa, hơn nữa mỗi lần trước khi đi, đều sẽ hữu ý vô ý hỏi hướng đi của con… Tháng gần nhất, con giống như không chủ động đi gặp tiểu Yêu Hậu, mà mỗi lần ta gặp nàng, nàng nhất định đều hỏi chuyện của con…
- Chỉ bàn về tướng mạo, trên đời này, gần như không có nam nhân nào có thể chống lại nổi tiểu Yêu Hậu, mà con ta, lại là nam nhi ưu tú nhất Huyễn Yêu giới, hai người ở Kim Ô Lôi Viêm cốc cùng chung hoạn nạn vẻn vẹn bốn tháng, sẽ hấp dẫn lẫn nhau, sinh tình với nhau, bây giờ nghĩ lại, thậm chí đều có thể nói là trong tình lý.
Vân Triệt yên lặng suy nghĩ một lúc, nói:
- Ở trong lòng con, nàng ấy đúng là có một vị trí không thể xóa nhòa. Sau khi từ trong Kim Ô Lôi Viêm cốc ra ngoài, mỗi ngày con đều sẽ ghi nhớ lấy tất cả về nàng ấy. Chính là, con quá yếu, mà nàng ấy, cho dù ở phương diện nào, đều quá mức cường đại. Cho dù con mong muốn thủ hộ cho nàng ấy, muốn trợ giúp nàng ấy, vì nàng ấy chia sẻ chút gì đó, đều vốn không cách nào làm được, cho nên, cho tới nay, đều có phần không biết nên làm như thế nào. Hôm nay nàng ấy bỗng nhiên tuyên bố muốn lập gia đình với con… Con cũng kinh ngạc giống như mọi người.
- Nếu như con muốn trợ giúp nàng ấy, muốn thay nàng ấy chia sẻ gánh vác gì đó mà nói, trước mắt, không phải là cơ hội tốt nhất sao.
Vân Khinh Hồng bật cười lên.
Vân Triệt ngẩn ra.
- Nếu như, con chính là vì mệnh lệnh của tiểu Yêu Hậu mà lập gia đình với nàng ấy, như vậy, vi phụ sẽ ra sức vì quyết định vừa rồi của con. Mà nếu như con thật sự thích nàng ấy, muốn để cho nàng ấy trở thành thê tử của con… Như vậy, vi phụ hy vọng, con có thể như nàng ấy mong muốn, gia nhập vào bộ tộc Yêu Hoàng.
Vân Khinh Hồng bình tĩnh nói:
- Hơn nữa nương của con, cũng có ý tứ như vậy.
Vân Triệt lộ vẻ kinh ngạc, hắn không cách nào chấp nhận gia nhập Yêu Hoàng tộc, một phần nguyên nhân, là vì bận tâm đến cảm nhận của phụ mẫu và gia gia đã chết đi. Đối với phụ mẫu mà nói, ai lại hy vọng nhi tử của mình… Còn là nhi tử độc nhất gia nhập cửa nhà người khác, còn là gia tộc cấp Vân gia cấp bậc cao nhất này. Lại không nghĩ rằng, cha của mình lại nói ra lời như vậy:
- Cha và nương… Thật sự hoàn toàn không để ý?
- Nếu là nữ tử khác, cho dù là ai, ít nhất vi phụ không cách nào hoàn toàn thoải mái được. Nhưng chỉ có tiểu Yêu Hậu… Vi phụ tuyệt sẽ không phản đối.
Vân Khinh Hồng vô cùng thản nhiên nói:
- Tuy rằng nàng ấy vẫn như cũ mang danh “Tiểu Yêu Hậu”, nhưng thật ra, cũng là đế vương cao nhất ở Huyễn Yêu giới này. Nếu nàng ấy chỉ là công chúa của Yêu Hoàng tộc, nàng ấy hoặc có thể gả cho gia tộc thủ hộ, nhưng nàng ấy lại là đế vương nhìn xuống thiên hạ… Sao có thể gả cho, nếu không tôn sư đế vương để đâu. Hơn nữa, nàng ấy lại còn là người cuối cùng của bộ tộc Yêu Hoàng, nàng ấy tại vị một ngày, bộ tộc Yêu Hoàng liền như trước vinh quang một ngày, nhưng nếu như nàng ấy gả vào Vân gia ta… Bộ tộc Yêu Hoàng, liền chân chân chính chính bị hủy diệt, vĩnh viễn tan biến ở Huyễn Yêu giới.
- Mà con gia nhập vào Yêu Hoàng tộc, có đời sau với nàng ấy, ít nhất trên danh nghĩa, đó là đời sau của Yêu Hoàng tộc, huyết mạch của Yêu Hoàng tộc, là có thể kéo dài tiếp như thế…
- Vế sau, là huyết mạch của bộ tộc Yêu Hoàng, cùng với kéo dài vinh quang. Mà vế trước… Đại biểu chính là bộ tộc Yêu Hoàng bị hủy diệt! Con kêu tiểu Yêu Hậu lựa chọn như thế nào.
Vân Triệt: “!!!!”
- Mà Triệt nhi con, lại hoàn toàn không giống vậy.
Vân Khinh Hồng tiếp tục nói:
- Tuy rằng con gia nhập bộ tộc Yêu Hoàng, có hài tử với tiểu Yêu Hậu, cũng lấy “Huyễn” làm họ, nhưng mà, con còn có hai thê tử khác, tương lai thậm chí có thể lại có thê thất khác, hài tử của con và các nàng ấy, đều là hài tử của Vân gia ta. Huyết mạch nhất hệ gia chủ Vân gia ta tuyệt đối sẽ không đứt gãy. Chuyện con đã lập gia đình ở Thiên Huyền đại lục, tiểu Yêu Hậu đã biết từ rất sớm trước đó rồi, nhưng nàng ấy chưa bao giờ nhắc tới với con, càng không bởi vì muốn lập gia đình với con, mà muốn con hưu thê tử hiện giờ của con.
- Nàng ấy lấy thân phận tiểu Yêu Hậu, lại cho phép con lấy danh “Phu quân”… Hai chữ này thật bình thường đối với người bình thường mà nói, nhưng đối với tiểu Yêu Hậu mà nói, lại là coi trọng con cực nặng, cũg báo cho thiên hạ biết con sẽ là một người duy nhất của nàng ấy, sau con, không còn người khác. Hơn nữa, còn yên lặng cho phép sự tồn tại của thê thất khác của con… Một điểm này, đổi lại là bất cứ một nữ nhi thế gia nào hơi có chút thế lực đều gần như không thể nào làm được, mà tiểu Yêu Hậu nàng áy, lại làm được một bước này, vi phụ đều không thể không động dung… Nàng ấy quen lạnh nhạt như băng, nhưng chuyện này, còn trân quý hơn bất cứ biểu hiện nồng cháy nào, có lẽ còn sâu nặng hơn suy nghĩ của con nhiều rất nhiều.
“…” Hô hấp của Vân Triệt, bắt đầu hơi hỗn loạn, ánh mắt cũng kích động một trận.
- Mà con, nếu như quả thật thích tiểu Yêu Hậu, muốn để cho nàng trở thành nữ nhân của con, như vậy… Gia nhập vào Yêu Hoàng tộc đơn giản như thế, nhưng lại có thể hoàn thành tâm nguyện của nàng ấy, không khiến cho nàng ấy trở thành tội nhân vạn cổ của Yêu Hoàng tộc, thỏa hiệp như vậy đều không làm được sao?
Giọng điệu của Vân Khinh Hồng nặng thêm vài phần:
- Hay là, ở trong thế giới của con, chút tôn nghiêm thuộc về nam nhân kia, còn quan trọng hơn rất xa nữ nhân mình thích?
- Đương nhiên không phải!!
Vân Triệt chợt ngẩng đầu, hắn giơ tay hung hăng vỗ lên lồng ngực của mình, hối hận nói:
- Con bị hai chữ “Ở rể” kích thích thần kinh, che mắt, một đầu đâm vào trong ngõ cụt buồn cười… Cha, cha yên tâm, con biết nên làm như thế nào!
Vân Triệt nhếch miệng cười với Vân Khinh Hồng, cấp tốc xoay người, “Vèo” một cái hóa thành một luồng quang ảnh, bay thẳng về Yêu Hoàng đại điện mà đi.