.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_643" class="block_" lang="en">Trang 322# 1
Chương 643: Đạt được ước muốn
Vân Triệt dốc hết tốc độ lượn về, khi trở lại Yêu Hoàng đại điện, tiểu Yêu Hậu đã không còn ở trong đó, chỉ có mấy thị nữ hoàng tộc đang yên tĩnh quét dọn. Nhìn thấy Vân Triệt tiến vào, các nàng vội vã buông công việc trong tay xuống, quỳ gối hành lễ với Vân Triệt. Tiểu Yêu Hậu đã chiếu cáo tin tức lập gia đình ra thiên hạ, cũng khiến cho thân phận của Vân Triệt xưa đâu bằng nay.
- Tiểu Yêu Hậu đâu?
Vân Triệt tiến lên hỏi.
- Bẩm Vân thiếu gia chủ, sau khi ngài rời đi không lâu, tiểu Yêu Hậu đã trở về tẩm cung.
Thị nữ đứng đầu cung kính nói.
Vân Triệt liền xoay người, lơ lửng người lên, bay thẳng về phía tẩm cung của tiểu Yêu Hậu.
Tẩm cung của tiểu Yêu Hậu im hơi lặng tiếng, nàng một mình im lặng đứng trước cửa sổ, yên tĩnh giống như búp bê bằng ngọc không có sinh mạng. Sau khi từ Yêu Hoàng đại điện trở về, nàng vẫn luôn đứng ở chỗ này, vẫn duy trì tư thái như vậy thật lâu thật lâu.
Một luồng khí tức từ xa đến gần, cấp tốc đến gần tẩm cung, lúc tới gần, cũng không có dè dặt cẩn trọng thả chậm tốc độ lại, thu liễm hơi thở, chân mày tiểu Yêu Hậu nhíu lại, nhưng lập tức, nàng nhận ra chủ nhân của khí tức này, vừa định mở miệng nói liền nuốt xuống, chỉ có đôi mắt như thủy tinh xuất hiện run run trong khoảnh khắc.
Dám trực tiếp đi vào tẩm cung của tiểu Yêu Hậu như vậy, nhìn chung toàn bộ Huyễn Yêu giới, chỉ có một mình Vân Triệt.. Đổi lại người khác cho dù dám, còn chưa tới gần sẽ bị tiểu Yêu Hậu một trận lửa đốt thành tro.
Vân triệt cũng không cố hết sức thả nhẹ bước chân, thẳng tắp đi đến. Nơi này là tẩm cung của Huyễn Yêu đế, lại vô cùng đơn giản, không hề đáng nói đến hai chữ “Xa hoa”, thậm chí không bằng cả khuê phòng của một nữ tử nhà giàu có bình thường, nhất là bên trong, còn lộ ra vẻ lạnh lẽo vắng lặng thật sâu, khiến cho người ta đi vào nơi này, hô hấp đều sẽ theo bản năng thu liễm.
Vân Triệt đã không phải là lần đầu tiên không thông báo liền nghênh ngang xông tới, nhưng lúc trước mỗi lần đều chỉ có hai kết quả: Một là trước khi tiến đến bị tiểu Yêu Hậu một chưởng đánh ra ngoài, một cái khác là sau khi đi vào lập tức bị tiểu Yêu Hậu một chưởng đánh ra.
Nhưng lần này, tiểu Yêu Hậu đứng trước cửa sổ trúc lại yên tĩnh không tiếng động, chỉ chừa cho Vân Triệt một bóng lưng bé nhỏ và yếu ớt, giống như vốn không phát hiện ra hắn đến.
Vân Triệt đứng ở cửa tẩm cung, yên lặng nhìn bóng lưng của nàng, lại thủy chung không đợi được giọng nói và quay đầu của nàng, trong không khí, hắn mơ hồ ngửi được khí tức cô tịch và thương tổn giá lạnh, khiến trong lòng hắn hơi đau đớn. Hắn cất bước, chậm rãi đi về phía tiểu Yêu Hậu…
Đi thẳng đến phía sau tiểu Yêu Hậu, sau đó giang hai tay ra, vòng trên eo nàng, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực mình…
Toàn thân tiểu Yêu Hậu đột nhiên run lên…
Áo bào màu xám rất rộng rãi, nhưng thân thể của nàng, lại vô cùng mỏng manh. Nhất là vòng eo nhỏ bé và yếu ớt của nàng, giống như ngọn liễu non mềm đón gió, đừng nói cánh tay Vân Triệt, cho dù là hai bàn tay, đều hoàn toàn có thể dễ dàng ôm lấy.
Chính là, Vân Triệt còn chưa kịp cảm nhận được độ ấm của ngọc thể thiếu nữ trong ngực, một lực mạnh như vạn quân liền đánh lên trên lồng ngực của hắn.
Rầm!!
Một tiếng vang thật lớn, thân thể Vân Triệt nhất thời như một viên đạn pháo bị bắn ra đánh bay ra ngoài, phía sau lưng hung hăng nện lên trên tường, chấn động đến toàn bộ tẩm cung đều rung rung.
- Nàng nàng nàng nàng nàng… Nàng có thể đừng xuống tay ngoan độc như vậy không!!
Vân Triệt phủi bụi bặm ngọc vỡ trên người xuống, run run rẩy rẩy đứng lên, miệng hung hăng hút một hơi khí lạnh.
Trăm năm này, đã sớm khiến bản thân tiểu Yêu Hậu có ý thức phòng ngự rất mạnh, đánh văng Vân Triệt ra, hoàn toàn chính là phản ứng theo bản năng của nàng… Mặc dù khi đánh Vân Triệt ra trong khoảnh khắc nàng liền hối hận, nhưng tiểu Yêu Hậu vẫn như cũ cứng rắn lạnh mặt xuống, trầm giọng nói:
- Tự mình chuốc lấy cực khổ! Đổi lại là người khác, dám xúc phạm bổn hậu như thế, đã sớm chết trên vạn lần! Hừ!
- Này! Ta và “Người khác” có thể giống nhau sao! Ta là người sẽ lập tức trở thành phu quân của nàng, cũng chính miệng nàng tuyên bố muốn lập gia đình với ta! Ta ngay cả ôm nàng một chút đều không được sao!
Vân Triệt căm giận nói.
Có lẽ cảm thấy mình hơi đuối lý như vậy, tiểu Yêu Hậu quay mặt sang chỗ khác, giọng điệu lạnh lẽo cứng rắn nói:
- Ngươi lại quay lại làm gì!
Vân Triệt cuối cùng phủi sạch bụi bặm ở trên người, tỏ vẻ vô tội nói:
- Ta quay lại chỉ muốn nói cho nàng biết, ta bằng lòng thuận theo ý nguyện của nàng, sau khi lập gia đình với nàng liền gia nhập Yêu Hoàng tộc các nàng.
Mắt tiểu Yêu Hậu nhất thời đảo qua:
- Ngươi nói… Là thật?
- Đương nhiên là thật.
Vân Triệt tỏ vẻ hơi uất ức:
- Mới vừa rồi ở trong Yêu Hoàng đại điện, ta bởi vì bài xích theo bản năng, không nghĩ quá nhiều. Trở về tỉnh táo lại, sau đó ta liền ý thức được, nàng đối với ta mà nói, còn quan trọng hơn cái mà ta gọi là tôn nghiêm của nam nhân xa xa. Nếu ta vì tự tôn buồn cười của chính mình, ngay cả quyết đoán gánh vác trọng trách gia tộc cùng nàng cũng không có, ta đây cũng không có tư cách… Trở thành phu quân của nàng.
“…” Tiểu Yêu Hậu nhìn hắn, thật lâu không nói gì, giây lát, nàng quay mặt sang chỗ khác, nhìn qua cửa sổ, trong mắt hoàn toàn mông lung:
- Cám ơn ngươi.
Đổi lại là bất cứ nam nhân nào khác ở Huyễn Yêu giới, nếu có thể lọt vào mắt xanh của tiểu Yêu Hậu, đừng nói gia nhập bộ tộc Yêu Hoàng, đó là toàn tộc đều phải đổi thành họ “Huyễn”, cũng sẽ cam tâm tình nguyện, mừng rỡ như điên… Nhưng nàng biết, Vân Triệt không giống vậy, hắn là người cho dù đối mặt với linh hồn Kim ô, đều không hề có một chút khiếp đảm và lui bước, sao lại sẽ thèm nhỏ dãi danh hiệu vương tộc Huyễn Yêu nàng.
Hắn nhượng bộ như vậy, quá mức trân quý.
- Ha ha ha.
Vân Triệt cười to:
- Nàng chính miệng tuyên bố với thiên hạ ta lập tức sẽ thành phu quân của nàng, còn cần gì phải nói cám ơn ta… Chính là, đối mặt với phu quân tương lai của nàng, nàng xuống tay còn ngoan độc như trước kia… Trên người ta còn đau không tính, trong lòng càng đau, shhh…
“…” Cánh môi tiểu Yêu Hậu mấp máy, tuy rằng nàng rất rõ ràng cho dù giọng điệu, vẻ mặt hay động tác hút khí của Vân Triệt đều là giả vờ, nhưng nàng hung hăng đánh Vân Triệt ra cũng là sự thật, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần áy náy.
- Hiện giờ lòng ta rất đau, cho nên… Muốn ta gia nhập vào bộ tộc Yêu Hoàng mà nói, nàng phải đáp ứng ta một điều kiện đi kèm!
- … Điều kiện gì?
Vân Triệt híp mắt, vô cùng nghiêm túc nói:
- Rất đơn giản… Để cho ta ôm nàng một lát –– chính là hiện giờ.
“…” Nếu là bình thường, Vân Triệt nói ra mấy lời này, tuyệt đối sẽ bị tiểu Yêu Hậu vung tay đánh ra, nhưng mà, từ sau khi chính miệng nàng tuyên bố muốn lập gia đình với Vân Triệt vào bảy ngày sau, quan hệ vốn vi diệu giữa hai người cũng đã do nàng dùng hết tất cả dũng khí và ý niệm bước ra một bước này mà có biến đổi. Nếu là phu thê, ôm ấp nhau vốn là chuyện không thể bình thường hơn, huống chi…
- Ta… Không quen bị người khác đụng chạm.
Ánh mắt tiểu Yêu Hậu trốn tránh, ngay cả giọng nói, cũng đã không còn cứng rắn lạnh lẽo.
- Đó là người khác… Ta không phải là người khác.
Vân Triệt đi tới gần nàng, theo từng bước một tới gần, hắn có thể cảm nhận được hô hấp của tiểu Yêu Hậu dần trở nên hỗn loạn:
- Ta biết, những năm này tới nay, mỗi một ngày, nàng đều phải thừa nhận áp lực cực lớn, cũng mỗi một giây, đều phải cảnh giác nguy cơ bất cứ lúc nào cũng có khả năng rơi xuống, cho nên, ý thức phòng vệ của bản thân nàng, đã sớm mãnh liệt gần như trở thành bản năng. Vừa rồi nàng đánh văng ta ra… Ta cũng rõ ràng nhất định không phải do nàng cố ý.
Hiểu biết này của Vân Triệt, không phải chỉ nói suông, mà là chân chính sáng tỏ trong lòng. Bởi vì những năm ở Thương Vân đại lục kia, tình cảnh của hắn, còn hiểm ác hơn tiểu Yêu Hậu không biết bao nhiêu lần. Bản năng phòng vệ này của tiểu Yêu Hậu, hắn có giống vậy, hơn nữa tới một mức độ nào đó, còn mãnh liệt hơn tiểu Yêu Hậu… Cho dù hiện giờ, cho dù ở trong nơi an toàn nhất của Vân gia, giấc ngủ của hắn, vĩnh viễn chỉ có bảy thành mà thôi.
- Nhưng ta lập tức sẽ trở thành phu quân của nàng, về sau, chính là… Một nửa sinh mệnh kia của Huyễn Thải Y nàng, là người bằng lòng cùng nàng cùng đối mặt với tất cả, gánh vác tất cả, vĩnh viễn chỉ đối xử tốt với nàng, sẽ cố gắng đi vào thế giới của nàng, nàng vĩnh viễn không cần bố trí phòng vệ… Cũng là người duy nhất trên thế giới này có thể ôm ấp nàng.
- Giống như khi ở Kim Ô Lôi Viêm cốc… Khi đó, chúng ta cùng đối mặt với Minh Vương, ta ôm nàng, cùng nhau rơi vào vùng biển tử vong, khi đó, nàng gắt gao ôm lấy ta, không bài xích, cũng không muốn tránh ra… Bởi vì khi đó, vận mệnh của hai người chúng ta tương liên chặt chẽ, muốn sống cùng sống, phải chết cùng chết… Vận mệnh tương liên giữa chúng ta này, không hề chỉ có trong một tháng ngắn ngủi trong vùng biển tử vong kia, về sau… Vĩnh viễn đều là vậy.
Hơi bất tri bất giác, giọng nói của Vân Triệt đã gần ở bên tai, đôi cánh tay, đã trong giọng nói dịu dàng, chậm rãi ôm trên bờ eo nhỏ bé và yếu ớt của nàng, phía sau lưng nàng, cũng dựa vào một lồng ngực ấm áp… Lần này, tiểu Yêu Hậu không hề giãy giụa, ngay cả thân thể cứng ngắc trong khoảnh khắc đều không có. Suy nghĩ của nàng, cũng theo giọng nói của Vân Triệt, về tới trong một tháng ôm ấp chặt chẽ trong vùng biển tử vong… Trong chậm rãi, nàng ý thức được mình bị Vân Triệt nhẹ nhàng ôm lấy, nhưng thân thể, lại không phóng thích ra bài xích theo bản năng kia, trong tâm linh, càng không có… Chỉ có một cảm giác ấm áp khiến thân thể nàng, còn có linh hồn nàng chậm rãi thả lỏng.
Trong lòng ôm ấp, giống như thân hình của một thiếu nữ tuổi nhỏ… Gần như còn bé bỏng hơn Mạt Lỵ. Từ trên thân thể nàng, truyền đến không phải là ý lạnh khoan tim như băng, mà là trong mềm mại mang theo một chút khí tức thiếu nữ hoảng loạn.
Tuy rằng, ban đầu khi ở trong Kim Ô Lôi Viêm cốc, bọn họ đảo phượng điên loan không biết bao nhiêu lần, nhưng ở trong yên tĩnh như vậy ôm nàng… Cho đến hôm nay, mới đạt được ước muốn.
Vân Triệt nhắm mắt lại, mỉm cười mà thỏa mãn nói:
- Hôm nay nàng bỗng nhiên tuyên bố muốn lập gia đình với ta, thật sự khiến cho ta kinh ngạc, nhưng hơn nữa là kinh hỉ. Xem ra, thật sự may mà hôm đó ta “Mắng to” nàng một trận… Bằng không, nếu như nàng cố ý cự tuyệt ta ngoài ngàn dặm, mà ta không có năng lực cưỡng ép nàng mang đi, có lẽ ta sẽ thật sự tiếc nuối cả đời.
Tiểu Yêu Hậu: “…”
- Về sau, nàng sẽ không lại cô đơn một mình. Có chuyện gì, ta đều sẽ cùng nàng cùng gánh vác.
Vân Triệt nhẹ nhàng nói:
- Ban đầu ở Kim Ô Lôi Viêm cốc, ta liều mình cứu nàng, là vì gia tộc và di chí của gia gia ta, nhưng sau này… Ta chỉ bởi vì nàng là thê tử của ta. Tuy rằng bây giờ ta còn quá yếu, nhưng mà, ta sẽ cố gắng trưởng thành, trưởng thành đến có thể để cho nàng yên tâm dựa vào, lại không cần thừa nhận bất cứ áp lực và nguy hiểm nào… Tin tưởng ta, được không.
“Lại… Bắt… Đầu… Rồi… Cố tình có nhiều nữ nhân ngu ngốc trúng chiêu của sắc ma này như vậy!” Mạt Lỵ thầm oán hận một câu trong đầu Vân Triệt, sau đó hừ lạnh một tiếng, liền phong bế thính giác.
Ngôn ngữ như vậy, cả đời này tiểu Yêu Hậu chưa từng nghe thấy. Một cảm giác cực kỳ xa lạ, không cách nào hình dung lan tràn trong tâm hồn nàng, còn có toàn thân… Kia giống như là một cảm giác tâm linh và thân hình đều phải hòa tan, chậm rãi, nàng cảm giác thân thể của mình càng lúc càng mềm, cuối cùng gần như mất đi tất cả khí lực, hoàn toàn dựa toàn bộ sức nặng của thân thể lên trên người nam tử sau lưng, bên môi, tràn ra một tiếng than nhẹ nhỏ đến không thể nghe thấy:
- Ừm…
- Sau khi trở thành thê tử của ta, ta liền gọi nàng là Thải Y, được không?
- … Ừm…
Cánh tay Vân Triệt bắt đầu thu lại, khiến thân thể thiếu nữ trong lòng và mình càng dính chặt thêm một phần:
- Về sau, mỗi ngày đều để cho ta ôm nàng như vậy, được không?
- … Ừm…
- Nàng yên tâm, về sau, mạng của nàng, chính là mạng của ta, mệnh số ba năm của nàng… Cho dù đó là khẳng định của thần, ta cũng không tiếc tất cả đi phá vỡ. Cho nên, trong ba năm này, nàng nhất định đừng tin tưởng rằng mình thật sự chỉ có ba năm tuổi thọ, mà phải tin tưởng ta nhất định có thể tìm được kỳ tích phá vỡ cái gọi là mệnh số ba năm… Liền giống như chúng ta có thể sống sót đi ra từ trong biển lửa tử vong, được không…
Vân Triệt nhẹ nhàng rủ rỉ ở bên tai tiểu Yêu Hậu, tuy rằng mềm nhẹ, nhưng từng chữ, đều như chém đinh chặt sắt. Hắn cảm nhận được ngọc thể ở trong lòng càng lúc càng mềm, hai tay cũng chậm rãi hướng về phía trước, đồng thời phủ lên trên bộ ngực sữa hơi gồ lên của nàng, trong tay lập tức là hai khối mềm mại tinh tế, tuy rằng cách hai tầng áo mỏng, nhưng vẫn như cũ trơn mềm giống như nước suối trong veo ngọt ngào quét lên, hai nụ hoa nho nhỏ, run run ở trong lòng bàn tay hắn, khiến cho hắn không nhịn được thu tay lại, nhẹ nhàng xoa nắn.
Rầm!!!
Ba thị nữ ở tẩm cung của yêu hậu đang nói cười đi đến, bàn luận, tự nhiên là hôn sự của tiểu Yêu Hậu và Vân Triệt. Các nàng là người gần tiểu Yêu Hậu nhất, đã sớm có chỗ phát hiện và dự đoán về tình cảm vi diệu giữa tiểu Yêu Hậu và Vân Triệt. Mà các nàng còn chưa tới gần tẩm cung, liền đột nhiên nghe thấy phía trước truyền đến một tiếng nổ giống như sấm dậy, một bóng người kèm theo tiếng nổ lớn bay ra, sau đó hung hăng rơi xuống trước người các nàng, khiến các nàng kinh hãi nhất tề kêu to.
Đợi đến khi nhìn thấy rõ người ngã xuống ở trước người các nàng, ba người thị nữ đồng loạt nở nụ cười. Thị nữ áo đỏ dẫn đầu phía trước tiến lên, cười tủm tỉm nói:
- Vân thiếu gia chủ, sao ngươi lại bị tiểu Yêu Hậu đánh ra rồi.
- Hì hì…
Hai thị nữ phía sau đều che miệng mà cười. Tuy các nàng chỉ là thị nữ, nhưng Vân Triệt không hề tỏ vẻ gì với các nàng, ngược lại đều dùng “Tỷ tỷ” để xưng hô, khiến cho hảo cảm và kính trọng của các nàng đối với Vân Triệt tăng lên gấp bội, còn không cần dè dặt cẩn trọng.
Vân Triệt từ trên mặt đất đứng lên, vừa lau tro bụi trên mặt, vừa nghiêm mặt nói:
- Ba vị tỷ tỷ, các ngươi có phát hiện ra không, tiểu Yêu Hậu xuống tay với ta càng ngày càng nhẹ.
- Đúng vậy đó! Trước kia Vân thiếu gia chủ đều bị đánh đến ngoài mười mấy dặm, còn lần này…
Thị nữ áo đỏ đảo mắt đẹp, nỗ lực nhịn cười nói:
- Hình như mới xa nửa dặm.
- Bởi vì Vân thiếu gia chủ sẽ lập tức trở thành phu quân của tiểu Yêu Hậu, tiểu Yêu Hậu đương nhiên sẽ không nỡ xuống tay nặng.
Thị nữ áo lam khẽ cười nói.
- Khụ… Ta đường đường là nam nhi bảy thước, lười chấp nhặt với nữ nhân như vậy. Chờ nàng ấy trở thành lão bà của ta, còn dám không nghe lời như vậy, cho dù nàng ấy là tiểu Yêu Hậu… Cũng phải gia pháp hầu hạ!
Vân Triệt khí thế dạt dào nói, vừa nói xong, còn hơi chột dạ liếc mắt nhìn về phía tẩm cung, sau đó khoát tay nói:
- Ba vị tỷ tỷ, trong nhà ta còn có việc, trước hết xin lỗi không tiếp được… A, Ngọc Y tỷ tỷ, ngực của ngươi hình như lại lớn nha!
- Vù…
Vân Triệt lưu lại một tiếng cười dâm đãng, sau đó nhanh như chớp trốn không thấy.
- Hừ… Chán ghét!
Nữ hài áo đỏ vô ý thức đưa tay che lại bộ ngực của mình, đỏ mặt khẽ gắt một tiếng. Hai người thị nữ khác đã cười lăn cười lộn… Thật hiển nhiên, trong khoảng thời gian này các nàng đã sớm bị Vân Triệt đùa quen.
Tin tức tiểu Yêu Hậu lập gia đình với Vân Triệt, trong một ngày ngắn ngủi, đã thông qua vô số truyền âm phù, truyền khắp toàn bộ Huyễn Yêu giới. Ở trước mặt tin tức to lớn này, truyền âm phù thiên lý, vạn lý vốn vô cùng trân quý đều giống như không lấy tiền. Đoán chừng một ngày này số truyền âm phù tiêu hao, còn nhiều hơn mười mấy năm đã sử dụng cộng lại.
Đương nhiên, ở dưới thôi động của Vân Triệt, kèm theo tin tức kinh thiên này, là Vân Triệt được Kim ô thần linh ban cho huyết mạch Kim Ô thuần khiết, hai người kết hợp, là vì thuần khiết huyết mạch Kim ô, cũng vì kéo dài bộ tộc Yêu Hoàng… Càng là ý chỉ của Kim ô thần linh!
Vì thế, tạp âm, tranh luận và chất vấn vốn nên có không xuất hiện, tràn ngập toàn bộ Huyễn Yêu giới, chỉ có đủ loại âm thanh ca ngợi và kinh thán.
Chỉ có điều đối với bá chủ một phương mà nói, tin tức này quả thật giống như thiêu một trận lửa lên trên mông bọn họ.
- Cái gì… Bảy… Bảy ngày sau!! Có lầm hay không! Nhanh… Nhanh đi truyền âm xác nhận, có phải ngươi nghe lầm rồi không!!
- Cái gì… Đúng là bảy ngày sau… Má nó!!
- Thành chủ, bây giờ nên làm cái gì?
- Cái gì nên làm cái gì! Lập tức chuẩn bị huyền chu thượng đẳng nhất và huyền tinh thượng đẳng nhất… Một canh giờ sau… Không!! Sau nửa canh giờ sẽ xuất phát… Nhanh đi!! Đại hôn của tiểu Yêu Hậu… Còn là do Kim ô thánh thần ban tặng! Nếu đuổi không kịp, về sau lão tử đừng mong lăn lộn ở Huyễn Yêu giới!
- Vậy… Chuyện chuẩn bị hạ lễ…
- Còn có thời gian chuẩn bị cái rắm! Lập tức đi kho bảo vật mang theo toàn bộ bảo vật dược liệu thượng đẳng nhất… Có thể mang theo bao nhiêu mang bấy nhiêu! Nhanh đi!
… … …
Cảnh tượng giống vậy, ở các nơi trên Huyễn Yêu giới, nhất là nơi cách xa Yêu Hoàng thành trình diễn vô cùng tới tấp, theo tin tức cấp tốc truyền bá, gần như toàn bộ Huyễn Yêu giới sôi trào lên, huyền chu trong ngày thường khó gặp được, không ngừng từ trên không gào thét mà qua. Cho dù là quyền quý một phương trong ngày thường luyến tiếc sử dụng tinh thạch, cũng ước gì nhét toàn bộ tích tụ vào trong huyền chu để cho nó bay càng nhanh một chút.
Trong Yêu Hoàng thành càng ngày đêm náo động ồn ào, mười hai gia tộc, trên trăm vương phủ toàn bộ lo trong lo ngoài xoay quanh, gần như không ngừng lại một lúc.
Hơi bất tri bất giác, bảy ngày đã yên lặng mà qua. Yêu Hoàng thành cũng càng ngày càng thêm náo nhiệt, ngay cả màu sắc, cũng đã xảy ra biến hóa cực lớn, toàn thành giăng đèn kết hoa, thảm đỏ tung bay, màu vàng chói lọi tượng trưng cho hỏa diễm Kim ô càng tràn ngập mỗi một góc. Từ trên bầu trời bao la xa xôi nhìn lại, Yêu Hoàng thành khổng lồ vốn bao phủ màu trắng bệch, đã trở nên ánh vàng rực rỡ.