Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 644 - Chương 645: Đến Lúc Rời Đi

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_645" class="block_" lang="en">Trang 323# 1

 

 

 

Chương 645: Đến Lúc Rời Đi



Nghi thức đại hôn kết thúc, nhưng ồn ào náo động náo nhiệt của Yêu Hoàng thành lại giằng co suốt cả bảy ngày. Theo Vân Triệt và tiểu Yêu Hậu lập gia đình, Huyễn Yêu giới xuất hiện “Yêu Quân” chưa bao giờ có. Trước khi nhận được tin tức, gần như tất cả mọi người cho rằng nguyên nhân duy nhất khiến tiểu Yêu Hậu và Vân Triệt lập gia đình, chính là mượn dùng huyết mạch Kim ô của hắn, đến kéo dài huyết mạch Yêu Hoàng.

Nhưng mà, trong bảy ngày này tất cả mọi người đến dự hôn lễ, đều ít ít nhiều nhiều cảm giác được dường như không phải như thế. Bởi vì sau khi thành hôn với Vân Triệt, tiểu Yêu Hậu không còn một thân áo xám nữa, sáng rọi xinh đẹp sặc sỡ đến làm cho người ta ít dám nhìn thẳng, một điểm quan trọng nhất, là khí tức cả người nàng, còn có tính tình, đều xảy ra biến hóa vi diệu. Tuy rằng uy nghiêm và lạnh như băng như trước, nhưng mà, phần dữ dội làm cho bọn họ khi tới gần run sợ trong lòng, không dám thở mạnh lại biến mất không thấy gì nữa, nhất là khi ở bên cạnh Vân Triệt, trong mắt lạnh như băng của nàng, luôn lộ ra mênh mông sáng rọi mà trong trăm năm kia chưa bao giờ có –– Kia giống như, là vì Vân Triệt mà tồn tại, mà khiến cho thế giới vốn thủy chung u ám của nàng, một lần nữa có sắc thái.

Nghi thức hôn lễ, lấy Vân Triệt làm chủ, một điểm này, vốn khiến cho tâm hồn của gần như tất cả mọi người rung động… Sau đó, bọn họ bắt đầu nghe nói sau ngày đại hôn, tiểu Yêu Hậu liền theo Vân Triệt trở về Vân gia, cũng lấy tư thế con dâu quỳ lạy Vân Khinh Hồng và Mộ Vũ Nhu, cũng lấy xưng hô “Cha nương”, khiến phu thê Vân Khinh Hồng kinh hãi không biết làm sao… Sau đó, lại theo Vân Triệt tế bái Vân Thương Hải và liệt tổ Vân gia… Tiếp theo, mới cùng đi tế bái liệt tổ Yêu Hoàng.

Có lẽ, kia không chỉ đơn thuần vì kéo dài huyết mạch, mà chân chính khuynh tình cho hắn.

Nếu là như vậy… Như thế, hai chữ “Yêu Quân”, tuyệt đối không chỉ là một danh hiệu đơn thuần.

Hơn nữa, tuy Vân Triệt vào bộ tộc Yêu Hoàng, hài tử của hắn và tiểu Yêu Hậu lấy Huyễn làm họ, nhưng xét cho cùng về huyết mạch… Vẫn là hậu đại của Vân gia. Cùng ý nghĩa, sau tiểu Yêu Hậu, tuy rằng trên danh nghĩa vẫn là bộ tộc Yêu Hoàng quân lâm Huyễn Yêu, nhưng về bản chất… Huyễn Yêu giới, chính là thiên hạ của bộ tộc Vân thị.

Tuy rằng Vân gia như trước vẫn là một trong mười hai gia tộc thủ hộ bảo hộ Yêu Hoàng, nhưng địa vị ở trong cảm nhận của tất cả mọi người, đã vốn hoàn toàn không giống ngày xưa.

- Thiếu gia chủ, lần này thiếu gia chủ đại hôn, tổng cộng thu được một ngàn ba trăm chín mươi mốt thanh kiếm. Trong đó có hai trăm hai mươi chuôi là Vương Huyền kiếm, bảy trăm ba mươi bảy thanh là Thiên Huyền kiếm thượng phẩm, cũng có một vài thanh mặc dù không có phẩm cấp, nhưng là ngọc kiếm kỳ kiếm từ bảo tinh hiếm quý tạo thành, đều vô giá, mặt khác…

Kiếm các trưởng lão đang nói chuyện tạm dừng nói, trong cổ họng hung hăng nuốt vào, hơi gian nan nói:

- Còn có bảy thanh… Vẻn vẹn bảy thanh Bá Huyền kiếm!

- … Bảy thanh?

Đuôi chân mày Vân Triệt nhảy lên, trong lòng cũng thầm giật mình. Bảy thanh… Dùng cho kiếm bình thường, đây là một số lượng bé nhỏ không đáng kể, nhưng bảy thanh Bá Huyền kiếm, đây là con số đủ để cho cường giả cấp bậc cao nhất ở Huyễn Yêu giới đều hoảng sợ thất sắc. Vương Huyền khí đã vô cùng hiếm quý, Bá Huyền khí càng là ít như phượng mạo lân giác, nhìn chung trong lịch sử Huyễn Yêu giới, phải bình quân trăm năm, mới có một món Bá Huyền khí ra đời. Trước mắt toàn bộ Bá Huyền kiếm của Huyễn Yêu giới cộng lại, khả năng cũng chỉ có mười mấy thanh mà thôi…

Hiện giờ, lại có bảy thanh, làm hạ lễ đại hôn của hắn đưa đến Vân gia!

Vương Huyền kiếm, cũng nhiều đến hơn hai trăm thanh vô cùng kinh người.

Nhớ ngày đó, một thanh Vương Huyền Long Khuyết của hắn tiếu ngạo Thương Phong, không người có thể chặn, ngay cả Thần Hoàng đế quốc cường đại, Long Khuyết cũng uy phong vô cùng –– Bởi vì ngay cả đối với Phượng Hoàng thần tông mà nói, có thể có được một món Vương Huyền khí, đã là hy vọng xa vời suốt đời.

Mà hiện giờ, Bá Huyền kiếm giống như thần thoại, hắn bỗng nhiên thu hoạch được tròn bảy thanh. Mà Vương Huyền kiếm có thể so với Long Khuyết… Càng là mấy trăm thanh không lấy tiền đến đây!

Đây là ưu việt của quyền lực và uy danh!

Nếu hắn không cưới tiểu Yêu Hậu, cho dù hắn là thiếu chủ Vân gia, muốn một thanh Vương Huyền kiếm đều cực kỳ không dễ dàng, muốn một thanh Bá Huyền kiếm, càng là khó càng thêm khó.

- Thanh Bá Huyền kiếm này tên là “Chiết tinh”, là gia chủ Tô gia tự tay tặng cho, là vì chúc mừng thiếu gia chủ tân hôn, cũng vì cảm tạ cứu trị cho lão gia chủ Tô gia.

- Thanh kiếm này tên là “La sát thập cửu trảm”, là kiếm chấn tông của La Sát tông Xích La sơn, nặng tròn mười chín vạn cân, có thể nói là một kiếm bá đạo nhất Huyễn Yêu giới, nhưng tục truyền đã vẻn vẹn chín trăm năm không có ai có thể hoàn toàn khống chế được nó… Nghe nói thiếu gia chủ yêu trọng kiếm, La Sát tông liền tặng kiếm này cho thiếu gia chủ, bên ngoài là tình cảm kính ngưỡng đối với thiếu gia chủ. Khụ… Còn cố ý nói mong thiếu gia chủ có thể ở bên gối tiểu Yêu Hậu nói tốt vài câu, quên đi tội lỗi lúc trước đầu nhập Hoài Vương phủ.

- Thanh kiếm này tên là “Xích luyện xuyên vân”, năm đó khi ra đời, từng dẫn tới vô số huyền giả tranh đoạt, suýt nữa gây thành gió tanh mưa máu…

… …

Mỗi một món Bá Huyền khí, đều có uy danh hiển hách ở Huyễn Yêu giới. Bảy thanh Bá Huyền kiếm này tự nhiên cũng không ngoại lệ. Huyễn Yêu giới chưa từng xuất hiện Quân Huyền khí, bảy thanh Bá Huyền kiếm này, đã là Đế Quân trong kiếm ở mảnh thế giới này, cũng là theo đuổi cao nhất của huyền giả kiếm đạo. Bọn chúng đồng thời hiện ra ở trước mặt Vân Triệt, kiếm khí bàng bạc kia đủ để khiến cho huyền giả tu vi hơi yếu ngay cả hô hấp cũng không thể.

Chỉ có điều, vì là huyền khí hiếm thấy, trong bảy thanh Bá Huyền kiếm này, cũng chỉ có một thanh là trọng kiếm.

- Kiếm này không chỗ nào không phải là vật phàm, nhất là bảy thanh Bá Huyền kiếm này, tên của mỗi một thanh đều như sấm bên tai lão phu, lại nằm mộng cũng không nghĩ tới có thể trong một chiều đồng thời nhìn thấy. Thiếu gia chủ, kiếm này… Ngài đều muốn mang ở trên người sao?

Kiếm các trưởng lão giới thiệu xong bảy thanh Bá Huyền kiếm thu hồi nóng rực trong mắt. Lão bình thường chưa từng thấy Vân Triệt luyện kiếm, càng không biết vì sao hắn phải mang nhiều kiếm như vậy ở trên người, mà không phải để lại trong Kiếm các… Chẳng lẽ thật sự chỉ là đơn thuần nghiện cất chứa?

- Ừ, thu lại toàn bộ cho ta đi.

Vân Triệt gật đầu nói:

- Không cần chia ra chuẩn bị hộp kiếm gì, trực tiếp đặt ở trong không gian giới chỉ là được rồi.

Kiếm các trưởng lão thu tất cả kiếm vào trong một không gian giới chỉ màu tím, sau đó cẩn thận giao vào trong tay Vân Triệt… Lão nằm mơ đều khó có khả năng nghĩ đến, mỗi một thanh huyền kiếm giá trị liên thành này, hắn lấy ra chỉ vì làm…

Đồ ăn cho một tiểu quái vật nào đó!!

Kiếm Hồng nhi ăn vào, đều sẽ chuyển hóa thành lực lượng của bản thân nàng, cũng đồng thời khiến cho Kiếp Thiên kiếm mà nàng biến hóa thành tăng lớn uy lực. Hắn hiện giờ không cách nào tưởng tượng, nếu những huyền kiếm này toàn bộ bị Hồng nhi ăn vào, uy lực của Kiếp Thiên kiếm sẽ bành trướng đến mức độ nào… Nhưng mà hắn cũng chỉ thử nghĩ một chút, cũng không có ý đồ đi thử, trước không nói đến Hồng nhi có thể trong một khoảng thời gian ngắn nuốt trôi toàn bộ hay không, nếu Kiếp Thiên kiếm trưởng thành quá nhanh, không cẩn thận đến mức độ hắn không cách nào khống chế, đã có thể thành vui quá hóa buồn.

Hơn nữa, những “Món ngon” này đương nhiên phải từng chút từng chút một đút cho Hồng nhi… Nếu sơ ý một cái đưa hết cho, về sau tiểu tổ tông này lỡ như vào thời khắc mấu chốt không nghe lời, đã không lấy ra được thứ gì hấp dẫn nàng.

… … … … …

Đã gia nhập Yêu Hoàng tộc, tự nhiên cũng từ đó ở trong Yêu Hoàng cung. Chỉ có điều do thương thế của Vân Khinh Hồng chưa lành, sau khi lập gia đình với tiểu Yêu Hậu, Vân Triệt vẫn như cũ sẽ mỗi ngày về Vân gia một chuyến, nhưng thời gian lưu lại đều sẽ không quá dài… Bởi vì hắn phải vội vàng trở về tạo ra hài tử với tiểu Yêu Hậu.

Ừm, trong khoảng thời gian này, mỗi ngày đều là một canh giờ chữa thương cho Vân Khinh Hòng, một hai canh giờ ngủ, một hai canh giờ tu luyện, thời gian khác cơ bản đều ở trên giường với tiểu Yêu Hậu… Cùng với đủ loại chỗ kỳ quái khác.

Tuy là tân hôn, nhưng nên tiết chế một chút… Vân Triệt mặc niệm ở trong lòng. Nhưng vấn đề là… Hắn đánh không lại tiểu Yêu Hậu. Được rồi, đây là nguyên nhân thứ yếu, nguyên nhân chủ yếu chính là… Tiểu Yêu Hậu thoáng quyến rũ, máu toàn thân hắn sẽ bị đốt lên, vốn cầm giữ không được.

- Lại có vài ngày, thương tổn của phụ thân chắc khỏi hẳn.

Yêu Hoàng cung, Vân Triệt nửa nằm trên một chiếc lá sen vĩ đại trong hồ sen, nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu. Trước người của hắn, Hồng nhi đang ngồi trên đầu gối hắn, ôm một thanh trường kiếm toàn thân đỏ lóng lánh, bén sắc ngây ngất gặm cắn, môi Hồng nhi hiện lên màu hồng rất nhạt, nhìn qua còn non mềm hơn cánh hoa mới nứt, nhưng nàng một miếng cắn xuống, thanh Vương Huyền kiếm có thể một kiếm hủy diệt một ngọn núi cao quả thật giống như bánh xốp bị “Rắc rắc” cắn ra từng lỗ hổng, ngay cả dấu răng đều ấn rõ ràng trên thân kiếm.

Lúc này nếu đổi lại là bất kỳ một người nào khác, đều sẽ bị chấn kinh đến rớt cằm, nhưng Vân Triệt đã sớm coi như không thấy gì, không phản ứng chút nào… Tiểu quái vật này ngay cả cửu dương ngọc đều có thể nuốt vào, so ra, ăn một thanh Vương Huyền kiếm quả thật không là gì!

- Tiểu Yêu Hậu đến đây, Hồng nhi trở về!

Mạt Lỵ bỗng nhiên lên tiếng nói.

- A? Nha!

Hồng nhi gần như Mạt Lỵ nói gì nghe nấy, nghe được triệu hồi, nàng hung hăng cắn một miếng trên mũi kiếm sắc bén dưới kiếm quang chói mắt, vừa ăn vừa liên tục hóa thành một luồng ánh sáng đỏ, về trong Thiên độc châu.

Theo Vân Triệt nhấc người ngồi dậy, trong tầm mắt hiện ra bóng dáng của tiểu Yêu Hậu. Nàng một thân cung thường màu xanh nhạt, bởi vì dáng người quá mức nhỏ bé, váy hơi rộng rãi uốn lượn phía sau, nhưng cũng càng lộ vẻ thanh nhã phiêu dật. Tóc dài giống như mặc ngọc lại không buông xuống vai thơm, mà búi một búi tóc phi tiên đơn giản, mấy viên ngọc châu no đủ mượt mà tùy ý điểm xuyết giữa tóc. Đôi mắt đẹp của nàng vốn lạnh băng như tuyết, khi nhìn thấy Vân Triệt, cuối cùng tràn ra chút sắc thái tuyệt mỹ.

Sau khi thành thân cùng Vân Triệt, tiểu Yêu Hậu cuối cùng không mặc áo bào màu xám tro kia nữa, chỉ có điều đây là một biến hóa mà tất cả mọi người có thể nhìn ra. Những biến hóa lớn nhất kia của nàng, chỉ có Vân Triệt mới cảm giác được rõ ràng. Tiểu Yêu Hậu không một thân áo xám phóng thích ra tuyệt mỹ đủ để khiến cho thiên địa thất sắc, hơn nữa trong lòng nàng khát vọng có thể nhanh chóng có được con nối dòng với Vân Triệt, sau cưới mỗi ngày đều cùng Vân Triệt trắng đêm… Thậm chí ban ngày triền miên, khiến cho ngọc nhan trong ngày thường lạnh như băng mà uy nghiêm của nàng mang theo một chút kiều mị không cách nào tản đi…

Dung nhan khuynh thế, uy nghiêm nhiếp thế… Hơn nữa một chút quyến rũ tươi đẹp tự nhiên phát ra, dưới kết hợp, đủ để trong nháy mắt tán loạn lòng đề phòng của bất kỳ nam nhân nào… Khi nghị sự với các thần tử, trước kia, bọn họ dưới uy áp trầm trọng không dám nhìn thẳng vào nàng, hiện giờ, càng gắt gao cúi đầu, tuyệt đối không dám ngẩng đầu liếc nhìn nhiều tiểu Yêu Hậu một lần, e sợ tâm hồn bản thân mình không giữ được.

- Thải Y.

Vân Triệt mỉm cười khẽ gọi một tiếng.

Tiểu Yêu Hậu đạp nước tới, nhẹ nhàng dừng ở trên lá sen chỗ Vân Triệt, đôi mày thanh tú của nàng hơi chau lại, giống như có tâm sự, chậm rãi nói:

- Sáu ngày sau, là hôn sự của Tiêu Vân và Thiên Hạ Đệ Thất. Ngươi vẫn quyết định sau đó trở về Thiên Huyền đại lục sao?

Sau khi định ra hôn kỳ của Tiêu Vân và Thiên Hạ Đệ Thất, Vân Triệt đã tính, kia đại khái là lúc Vân Khinh Hồng khỏi hẳn. Đợi hôn sự của Tiêu Vân hoàn tất, Vân Khinh Hồng khỏi hẳn, hắn cũng nên lập tức trở về Thiên Huyền đại lục.

- Ừm.

Vân Triệt gật đầu:

- Nếu không phải bởi vì thân thể của phụ thân, ta đã sớm phải trở về. Hiện giờ lại kéo dài lâu như vậy… Thật sự không thể kéo dài tiếp.

- Cho dù như thế nào, đều phải trở về sao?

Tiểu Yêu Hậu dời ánh mắt, trong giọng nói bình thản, mang theo tình cảm dao động cố hết sức che giấu:

- Theo kinh lịch của ngươi ở Thiên Huyền đại lục đã nói với ta, ngươi ở đó sống cũng không ổn định, còn có rất nhiều kẻ địch. Nhưng ở Huyễn Yêu giới này, mặc dù huyền lực của ngươi không phải đứng đầu, nhưng ngươi là thiếu gia chủ Vân gia, càng là “Yêu Quân” của Huyễn Yêu hiện giờ người người đều biết, địa vị ngang bằng với ta, không ai sẽ bất kính với ngươi, không ai dám không tuân theo ngươi, càng không có khả năng có người khi dễ ngươi. Ngươi muốn cái gì, chỉ cần Huyễn Yêu giới này có, ngươi đều dễ như trở bàn tay. Nếu ta ba năm… Nếu ta một ngày kia qua đời sớm hơn ngươi, vậy toàn bộ Huyễn Yêu giới, đều là thiên hạ của ngươi… Như vậy, không tốt sao? Vì sao ngươi còn muốn cố ý trở lại nơi đối với ngươi mà nói không có quyền thế, còn nguy hiểm khắp nơi?

Đây là lần đầu tiên, tiểu Yêu Hậu nói như vậy với hắn. Thời gian Vân Triệt đến Huyễn Yêu giới này cũng không dài, tính toán đâu ra đấy cũng không đến thời gian một năm, nhưng kinh lịch trong một năm này, còn bốn bề sóng dậy xa xa hơn kinh lịch cả đời của một người.

Chính là thời gian không đến một năm… Hắn vào hoàng tộc tôn quý nhất của Huyễn Yêu giới, có thanh danh hiển hách nhất, chiếm được tiểu Yêu Hậu đệ nhất mỹ nữ của Huyễn Yêu giới, cũng là người nắm trong tay quyền lực cao nhất… Hoàn toàn đứng ở đỉnh cao nhất của thế giới này.

Cho dù cả huyền lực, cũng vì vùng biển tử vong và Kim ô thần linh, có tăng trưởng nghiêng trời lệch đất.

Hiện giờ, hắn có thân phận “Yêu Quân”, có thể hô mưa gọi gió ở Huyễn Yêu giới, một tay che trời, không chỗ nào không đáp lại, không chỗ nào không theo, lại càng không hề có một chút phiêu lưu và đau khổ… Thẳng thắn mà nói, mặc dù hắn không cam lòng ở dưới người, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới, bản thân lại sẽ có một ngày, có được quyền thế lớn như thế.

Tuy rằng Vân Triệt hai đời sóng dậy, nhưng cũng không phải người không thích an nhàn. Nếu không có vướng bận ở Thiên Huyền đại lục, hắn sẽ vô cùng nguyện ý cứ ngồi ôm tiểu Yêu Hậu như vậy, làm bạn với phụ mẫu, dựa lưng vào gia tộc, đứng ở trên đỉnh cao nhất của kim tự tháp Huyễn Yêu giới, mắt nhìn xuống toàn bộ Huyễn Yêu giới, thích ý mà xa xỉ hưởng thụ một đời vinh hoa.

Nhưng đã có vướng bận ở Thiên Huyền đại lục, vậy hắn tuyệt đối không có khả năng vì an nhàn và vinh hoa ở Huyễn Yêu giới, mà quên mất Thiên Huyền đại lục. Cho dù không có Thái cổ huyền chu, hiện giờ hắn cũng sẽ không thể ngồi hưởng thụ an nhàn, mà không tiếc tất cả tìm kiếm phương pháp trở về. Hắn nhìn tiểu Yêu Hậu, nói khẽ:

- Đúng… Ta cho dù như thế nào, nhất định phải trở về. Nơi đó dù sao cũng là nơi ta sinh ra, là nơi ta sinh trưởng mười chín năm. Chuyện khác, ta không để ý đến, nhưng nơi đó còn có gia gia của ta, tiểu cô của ta, còn có…

- Còn có nữ nhân không dứt bỏ được, đúng không?

Giọng tiểu Yêu Hậu lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi thích nữ nhân như vậy, ta chưa bao giờ nói sẽ hạn chế ngươi! Cung nữ của Yêu Hoàng cung này, cho dù dung mạo, tư chất, đều là trăm vạn dặm mới tìm được một, ngươi muốn ai, đều tùy ngươi chọn. Vương phủ này, nữ nhi thế gia, ngươi nhìn trúng ai, Tô Chỉ Hề của Tô gia cũng được, Lan Chi công chúa của Thanh Vương phủ cũng được, ta đều có thể chính miệng chỉ hôn làm thiếp cho ngươi…

- Khụ…

Vân Triệt tiến lên trước nắm lấy tay nhỏ bé của tiểu Yêu Hậu, cười nói:

- Thải Y lão bà, hóa ra nàng luyến tiếc ta như vậy hả. Ta về Thiên Huyền đại lục cũng không phải không trở lại, nếu tiêu hao không quá lớn mà nói, mà bọn họ cũng đều bình an vô sự mà nói, ta có thể cách vài ngày sẽ trở lại, nói không chừng còn có thể cùng mang bọn họ tới, để cho bọn họ gặp phụ mẫu ta, còn có Thải Y lão bà của ta.

Vân Triệt thật sự đã sớm nghĩ tới, sau khi trở lại Thiên Huyền đại lục, hắn có thể mang Tiêu Liệt, Tiêu Linh Tịch, còn có công chúa lão bà đến Huyễn Yêu giới, bởi vì nơi này không có nguy hiểm, không có áp lực, có thể để cho bọn họ có được cuộc sống an nhàn nhất… Kết quả hoàn mỹ nhất, là có thể tìm được Sở Nguyệt Thiền, cũng mang cả nàng ấy về đến. Về phần Hạ Khuynh Nguyệt… Chắc chắn sẽ không theo mình đến.

- Bọn họ? Cũng bao gồm mấy thê thất kia của ngươi sao?

Tiểu Yêu Hậu hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi sẽ không sợ ta nhìn không vừa mắt các nàng, giết các nàng sao?

- Đương nhiên không sợ!

Cánh tay Vân Triệt kéo lại, bỗng chốc kéo tiểu Yêu Hậu không hề đề phòng vào trong ngực mình, sau đó trực tiếp thô bạo xé rách cung thường từ dưới lên trên của nàng, nhất thời, một đôi chân trắng mịn hoàn toàn trần trụi hiện ra ở trước mắt Vân Triệt. Trên thế giới này chỉ có Vân Triệt biết được, bộ phận mê người nhất trên người tiểu Yêu Hậu, chính là hai chân của nàng… Giống như mỹ ngọc bôi sữa mỡ lên, lưu động quang hoa chọc người nhất trên đời này.

- Ngươi…

Bọn họ mới tân hôn mười ngày, xiêm y của tiểu Yêu Hậu đã bị hắn xé nát mười mấy bộ, nàng vội vã ngăn cản hai tay vuốt ve chân tuyết của nàng:

- Nơi này là bên ngoài…

- Các nàng đã sớm thấy quen rồi.

Vân Triệt liền ôm tiểu Yêu Hậu ngồi vào giữa hai chân mình, tỏ vẻ nghiêm túc nói:

- Thải Y lão bà, nàng quên ta đã nói gì với nàng rồi sao, nếu như mong muốn có hài tử mà nói, chẳng những phải mỗi ngày nỗ lực nhiều hơn, còn phải không ngừng sử dụng những tư thế khác nhau và những địa điểm khác nhau… Còn có, động tác nhất định phải kịch liệt, giọng nói cũng nhất định phải lớn hơn một chút…

- Ưm…

Nghe được hai chữ “Hài tử”, thân thể tiểu Yêu Hậu mềm nhũn ra, không còn có phản kháng gì. Nàng chỉ còn lại ba năm tuổi thọ, hiện giờ nguyện vọng lớn nhât, chính là trước đó lưu lại hài tử của nàng và Vân Triệt. Nhưng về phương diện này, nàng không biết chút gì, lại không thể đi hỏi người khác, mà Vân Triệt, lại là “Thần y” danh chấn Huyễn Yêu, cho nên, đối với “Quyền uy chỉ đạo” của Vân Triệt, cho dù hổ thẹn như thế nào, nàng đều sẽ vâng theo.

Ai đều sẽ không nghĩ tới, tiểu Yêu Hậu có uy nghiêm và uy áp tuyệt đối, khiến một đám Đế Quân đều nín thở và run rẩy, ở dưới thân Vân Triệt lại sẽ bày ra đủ loại tư thế dâm mị khiến cho nữ tử phong trần nhìn thấy đều sẽ che mắt, tiếng rên rỉ càng làm cho tất cả cung nữ trong Yêu Hoàng cung đều mặt đỏ tai hồng.

Sáu ngày sau đó, Tiêu Vân và Thiên Hạ Đệ Thất chính thức thành hôn. Thiên Hạ Đệ Thất cũng từ đó vào Vân gia, trở thành con dâu của Vân gia. Thiên Hạ Hùng Đồ có sáu người nhi tử, cũng chỉ có một nữ nhi như vậy, ngày xuất giá đó thật sự khiến cho hắn đỏ tròng mắt, nhưng cũng may hai nhà Vân, Thiên Hạ cách nhau không xa, hắn muốn gặp được cũng là chuyện dễ dàng, ngược lại chưa tính triệt để đã đánh mất nữ nhi.

Lại cách hai ngày, cuối cùng đã đến ngày Vân Triệt dự định rời đi.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment