Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 654 - Chương 655: Hoàng Tuyền Tro Tàn

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_655" class="block_" lang="en">Trang 328# 1

 

 

 

Chương 655: Hoàng Tuyền Tro Tàn



Trước ngày hôm nay Tề Trấn Thương và Đoàn Thanh Hàng chưa bao giờ được chứng kiến sự cường đại của Đế Quân, nhưng rõ ràng “Bá Hoàng” là khái niệm như thế nào. Ở Thần Hoàng đế quốc cường đại nhất trong bảy nước, Bá Hoàng được tôn sùng là tồn tại siêu nhiên giống như thần linh… Nhưng từ sau Phượng Phi Ưng, bọn họ lại trơ mắt nhìn Phượng Phi Hằng thân là Bá Hoàng hậu kỳ chỉ gần hai chiêu, liền táng thân dưới tay Vân Triệt.

Hoảng sợ và kinh hoàng trong lòng hai người đã đến tột đỉnh, bọn họ quay đầu ở giữa không trung, rõ ràng phát hiện Thần Hoàng đại quân vốn có thể nói là mênh mông, nhưng ở trong một nháy mắt này lại điêu linh không chịu nổi, hỏa diễm tai họa vẫn như cũ từ trên không trung không ngừng hạ xuống, đưa một đám lại một đám Thần Hoàng quân vào địa ngục tử vong.

Tề Trấn Thương dùng ngón tay run run lấy ngọc truyền âm lên, gầm rú nói:

- Toàn bộ giải tán… Tiền quân hướng đông, trung quân hướng tây, hậu quân hướng nam!!

Ở dưới mệnh lệnh của Tề Trấn Thương, Thần Hoàng quân chạy trốn bắt đầu phân tán về ba phương hướng, tập trung phân tán về cùng một phương hướng, chỉ biết sẽ tiện cho đối phương giết hại, mà phân tán về ba phương hướng, tất nhiên sẽ khiến cho Vân Triệt chỉ có thể đuổi kịp một phương hướng mà không cách nào bận tâm đến phương hướng khác.

Đối mặt với Thần Hoàng quân tản ra, Vân Triệt khựng lại giữa không trung, ngừng đuổi theo, giống như đang do dự nên đuổi theo về phương hướng nào. Tề Trấn Thương trốn về hướng đông nhìn Vân Triệt khựng lại ở đó, nhất thời hung hăng thở phào nhẹ nhõm càng xuất ra tất cả huyền lực toàn thân chạy trốn về phía trước… Cả đời này, hắn vẫn là lần đầu tiên chạy trốn triệt để như vậy, chật vật như vậy. Cho dù chiến tranh thất bại thảm thiết nhất, hắn cũng tuyệt đối không đến mức độ như vậy… Nhưng đây không phải là chạy tán loạn trên chiến trường, mà đang đào thoát khỏi tàn sát của ác ma!

Qua một hồi lâu, Vân Triệt vẫn không tiếp tục đuổi theo, cứ trơ mắt nhìn ba đường Thần Hoàng quân cấp tốc đi xa trong tầm mắt như vậy. Nhưng hỏa diễm oán hận điên cuồng thiêu đốt trong mắt, và sát khí sôi trào toàn thân, lại không hề yếu bớt chút nào… Lúc này, hắn cuối cùng có động tác, vẫn như cũ không đuổi theo, mà chậm rãi nâng lên trên không trung, cho đến trên không cao ngàn trượng.

Lơ lửng ở độ cao này nhìn xuống, tầm nhìn của hắn, bao phủ toàn bộ Thần Hoàng đại quân đang chạy trốn.

- Các ngươi lũ chó săn Thần Hoàng tội ác này… Tất cả… Đều phải chết!!

Vân Triệt oán hận than nhẹ… Giọng nói của hắn rất thấp, lại như nguyền rủa của ác ma đâm thủng lòng người, rõ ràng vô cùng vang lên bên tai và bên trong tâm hồn của mỗi người.

Cánh tay hắn, chậm rãi mở ra trong không trung, ngoài thân thể, cũng chậm rãi dấy lên một tầng hỏa diễm màu đỏ sậm, tầng hỏa diễm này cũng không mạnh mẽ, nhưng lại quỷ dị khiến bầu trời bao la phía trên dần dần trở nên đỏ bừng… Đối diện với mấy vạn Thần Hoàng quân, hắn thiêu đốt, vẫn luôn là Kim ô viêm, mà không phải là Phượng hoàng viêm dễ dàng khống chế. Bởi vì chỉ có tuyệt tình và bạo liệt của Kim ô viêm, mới có thể phóng thích oán hận và lửa giận trong lòng hắn.

“Ác ma” đáng sợ kia dừng lại ở đó, thật lâu không đuổi theo. Thần Hoàng quân dưới toàn lực chạy tán loạn thoáng thả lỏng tinh thần, cho rằng đã thoát khỏi dao mổ tàn nhẫn của ác ma kia. Lúc này, bọn họ bỗng nhiên cảm giác được nhiệt độ không khí chung quanh, lấy một biên độ cực kỳ khoa trương tăng lên, từ ấm áp, đến khô nóng, đến nóng rực khiến cho thân thể của bọn họ khó chịu… Ngắn ngủi mấy giây sau, liền đã trở nên giống như có một bàn ủi nung đỏ đang cháy làn da của bọn họ.

Thậm chí, ngay cả không khí bọn họ hô hấp vào trong thân thể, đều hóa thành luồng nhiệt nóng bỏng, bị bỏng đến lục phủ ngũ tạng của bọn họ kịch liệt run rẩy từng trận. Nhiệt độ đáng sợ này vẫn như cũ mỗi một giây đều cấp tốc tăng lên. Bọn họ trong hoảng sợ quay đầu, nhìn về phía bóng dáng đang thiêu đốt lên hỏa diễm màu đỏ ở trên bầu trời phía sau… Không khí, giống như đã hóa thành ngọn lửa vô hình, làn da bọn họ bị bỏng đến hoàn toàn đỏ bừng. Áo giáp đỏ đậm trên người dán sát vào làn da, cũng như sắt nung đỏ bừng, khiến càng ngày càng nhiều Thần Hoàng quân phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ.

- Sao… Sao lại thế này!

Tề Trấn Thương có huyền lực Vương Huyền hộ thân, lại vẫn như cũ cảm giác được bản thân giống như đang ở trong một cái lò luyện cực lớn, trên dưới toàn thân, không một chỗ nào không bị bỏng đau nhức, hắn trừng lớn tròng mắt, gắt gao ngừng thở, bởi vì không khí hút vào lồng ngực, còn nóng rực hơn hỏa diễm. Mà phía dưới hắn, hơn phân nửa Thần Hoàng quân đã dừng chạy trốn, vô cùng thống khổ lăn lộn trên mặt đất, giống như điên kéo áo giáp trên người ra, nhưng áo giáp này đã sớm nóng bỏng giống như dung nham, gắt gao dính vào trên da, khi bị cưỡng ép lột xuống mang lên từng mảng lớn máu thịt kèm với mùi khét lẹt.

Mỗi một tiếng thét lên kia, thê thảm giống như ác quỷ thừa nhận hình phạt luyện ngục.

Luồng hỏa diễm buông xuống từng chút một này bao phủ xung quanh Vân Triệt toàn bộ khu vực bảy mươi dặm, toàn bộ Thần Hoàng đại quân đều bị bao trùm hoàn toàn ở trong đó, không có một ngoại lệ. Phía bắc của Thương Phong hoàng thành và Thương Phong quân tự nhiên cũng không bị lan đến, chính là cảm giác được không khí trở nên hơi nóng rực, nhưng bọn họ đều thấy rõ tình huống kỳ quái của Thần Hoàng quân, tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng thê lương kia vô cùng rõ ràng.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Thiên Hạ Đệ Thất kinh ngạc nói, đột nhiên, môi nàng há to, chỉ về phía Vân Triệt nói:

- Kia… Đó là…

Trên người Vân Triệt, xuất hiện một bóng dáng màu vàng cực lớn. Đó là một bóng chim dáng vẻ hoa lệ, cao quý tới cực điểm, hiện lên trạng thái giương cánh bay lượn, đầu chim ngẩng đầu, giống như đầu phượng hoàng, toàn bộ lông chim của nó hiện ra màu vàng thuần túy nhất, giống như nhiều ngọn hỏa diễm màu vàng trong thiêu đốt. Ba chân dưới chân, lông đuôi thật dài, giống vậy là màu vàng tươi chói mắt.

Mà kèm theo bóng dáng màu vàng xinh đẹp đẹp đẽ quý giá tới cực điểm này, lại là uy áp khiến mặt đất với trời cao đều run rẩy, cùng với khí tức hủy diệt.

- Là hình ảnh Kim ô!

Thiên Hạ Đệ Nhất kinh hãi nói. Đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy hình ảnh Kim ô, mỗi một đời Yêu Hoàng khi vận chuyển Kim ô phần thế lục, đều sẽ hiện ra hình ảnh Kim ô trong khoảnh khắc, hoặc thời gian dài. Nhưng mà, hình ảnh Kim ô mà hắn thấy đều như ẩn như hiện, tình trạng hiện lên hơi mờ, màu vàng cũng tương đối ảm đạm, mà lúc này hình ảnh Kim ô viêm xuất hiện sau lưng Vân Triệt, lại giống như thực chất… Giống như thần linh Kim ô kia chân thật lâm thế. Màu vàng chói mắt kia, chói đến hắn gần như mở mắt không ra, uy áp và khí tức hủy diệt mạnh mẽ tới cực điểm kia, khiến cho hắn cho dù cách rất xa, hơn nữa không bị khí tức của đối phương tập trung vào, tâm hồn đều không thể khống chế run rẩy thật sâu.

Khi Yêu Hoàng đời trước ở Huyễn Yêu giới thức tỉnh huyết mạch Kim ô ở đất tổ, đều được ban cho ba giọt nguyên huyết, tìm hiểu Kim ô phần thế lục, cũng chỉ cho ba tháng, Yêu Hoàng cường đại nhất trong lịch sử Yêu Hoàng tộc, Kim ô phần thế lục cũng chỉ đến cảnh giới tầng thứ tư.

Mà Vân Triệt, lại được ban cho chín giọt nguyên huyết, Kim ô phần thế lục, cũng vì tà linh hỏa thể đặc thù và ngộ tính cực cao, không đến ba tháng, liền đã lĩnh ngộ trọn vẹn bảy tầng cảnh giới.

Nói các khác, Vân Triệt người ở rể bộ tộc Yêu Hoàng này, Kim ô viêm lực của hắn, còn siêu việt hơn tất cả Yêu Hoàng trong lịch sử toàn bộ Yêu Hoàng tộc… Cho dù là tổ tiên Yêu Hoàng, đều không thể so sánh được! Lúc này đừng nói Thiên Hạ Đệ Nhất, cho dù là Yêu Hoàng tiền nhiệm sống lại ở đây, cũng sẽ bị khí tức Kim ô mà Vân Triệt phóng thích ra lúc này làm cho kinh hãi trợn mắt há hốc mồm.

Bởi vì lúc này Vân Triệt thi triển ra, chính là Kim ô phần thế lục cảnh giới tầng thứ bảy bọn họ chưa bao giờ chạm đến, ngay cả nằm mơ cũng không dám hy vọng xa vời.

- Toàn bộ… Đi tìm chết… Đi…

Vân Triệt cúi đầu trầm ngâm, nghe tiếng kêu rên thống khổ bên tai, trong tròng mắt của hắn lóe ra khoái cảm được phát tiết. Kim ô phần thế lục cảnh giới tầng thứ bảy… Cho dù lấy năng lực hiện giờ của hắn, khống chế lên cũng tương đối miễn cưỡng, hơn nữa sẽ kèm theo tiêu hao vĩ đại, nhưng mà, những kẻ xâm nhập phạm phải tội ác tày trời ở Thương Phong quốc, tội ác muôn lần chết cũng khó chuộc này… Bọn họ phải chết… Toàn bộ đều phải chết!!

- Kim ô phần diệt lĩnh vực… Hoàng tuyền tro tàn!!!

Ngọn lửa trên người Vân Triệt còn có hình ảnh Kim ô phía sau hắn bạo liệt trong tiếng gầm của hắn…

Rầm!!!!!!!!!!

Tiếng gầm rú giống như tận thế đến che mất tất cả âm thanh. Thương Phong tường thành, mọi người ở dưới tường thành, thế giới trước mắt bọn họ, ở trong một nháy mắt bị hỏa diễm màu đỏ sậm tràn ngập hoàn toàn, hóa thành một thế giới hỏa diễm vô cùng thuần túy… Thần Hoàng quân, mặt đất, đường chân trời, thậm chí là trời cao phía trên, tất cả toàn bộ, đều bị ngọn lửa che phủ hoàn toàn, trừ bỏ hỏa diễm, cuối cùng không nhìn thấy gì khác, giống như toàn bộ thế giới, đều ở trong tích tắc này, hóa thành hỏa diễm luyện ngục.

Từng đôi đồng tử trong phóng đại, miệng càng há to đến cực điểm, lại không ai có thể phát ra một chút âm thanh. Hai tai của hắn đã hoàn toàn mất đi thính giác, ánh mắt, cũng toàn bộ hóa thành màu đỏ sậm chói mắt, giống như trong ngọn lửa vô biên vô hạn, tất cả đều bị vô tình đốt cháy. Mỗi một người bọn họ nhìn thấy, đều là hình ảnh chấn động nhất, khủng bố nhất cả đời này. Bọn họ tin tưởng kể cả núi lửa đáng sợ nhất Thiên Huyền đại lục phun trào, cũng không cách nào tạo ra hỏa diễm khôn cùng che lấp mặt trời, gần như có uy thế hủy diệt này. Thiên Hạ Đệ Nhất, Thiên Hạ Đệ Thất, Tiêu Vân đều trưởng thành trong gia tộc thủ hộ cấp bậc cao nhất ở Huyễn Yêu giới, hiểu biết của bọn họ, còn thắng được người thường không biết bao nhiêu cảnh giới, đối mặt với ngọn lửa che trời này, cũng toàn bộ bị chấn động đến gần như mất hồn mất vía… Huống chi là những người kia.

Bầu trời bao la bát ngát hoàn toàn bị chiếu rọi thành màu đỏ sậm. Trận lửa che trời này cũng không kéo dài lâu lắm, bởi vì đối với Thần Hoàng quân yếu ớt mà nói, Kim ô lĩnh vực đáng sợ chỉ cần trong nháy mắt như vậy là đủ rồi. Mười giây sau, không khí bành trướng trên phạm vi lớn gào thét một trận, hỏa diễm ngập trời cấp tốc lụi tắt… Nhưng mỗi một gương mặt dại ra của Thương Phong hoàng thành lại không hề có một ai xoay chuyển, vẻ mặt càng thêm hoảng sợ hiện ra ở dưới nét mặt và trong ánh mắt của bọn họ.

- A… A… A… A…

Hai tai bắt đầu khôi phục từ trong mất thính giác, Tiêu Vân nghe được trong cổ họng mình không ngừng tràn ra âm thanh run rẩy.

Mảnh đất khổng lồ phía trước Thương Phong hoàng thành, biến thành một bãi trống trải đáng sợ, phạm vi trọn vẹn bảy mươi dặm, tất cả toàn bộ, đều biến mất… Cây cối khô tàn, kiến trúc sụp đổ, cồn cát cao thấp, đá vụn phân tán, thi thể chồng chất thành núi, máu ngưng tụ thành dòng suối… Toàn bộ biến mất không thấy gì nữa!

Hơn mười vạn Thần Hoàng quân khổng lồ trùng trùng điệp điệp, khi di chuyển như biển giận sóng gầm, cũng hoàn toàn triệt để biến mất… Là biến mất, mà không phải chết đi! Bởi vì trong thế giới trống trải, không có thi thể, không có áo giáp rách nát, thậm chí không có một chút máu… Biến mất hoàn toàn triệt để, không lưu lại dù chỉ một chút gì.

Mặt đất bị hạ xuống hơn mười trượng, vẻn vẹn bảy mươi dặm mặt đất bị san bằng giống như mặt kính, màu sắc hiện ra tái nhợt làm cho lòng người sợ… Trừ bỏ tái nhợt, không tìm thấy được màu sắc gì khác mà mắt thường có thể nhận thấy. Bên trên trời cao, màu đỏ sậm đã bắt đầu rút đi, nhưng đám mây vốn lơ lửng trên không trung biến mất toàn bộ, cho dù một chút mây vụn nhỏ bé cũng tìm không thấy.

Đây không phải giết chóc… Không phải hủy diệt, mà là biến thế giới trọn vẹn bảy mươi dặm này, thành trống rỗng!

Vân Triệt, trở thành tồn tại duy nhất của thế giới này.

Ở trong thế giới trở nên yên tĩnh không tiếng động, Vân Triệt chậm rãi buông cánh tay xuống. Theo hỏa diễm ngập trời tắt đi, khí tức thô bạo trong đồng tử của hắn cũng chậm rãi trầm xuống. Nhìn mặt đất phía trước hoàn toàn trống trải, sắc mặt của hắn hoàn toàn bình tĩnh. Chậm rãi, hắn quay đầu về phía tây nam… Nơi đó là chỗ của Thần Hoàng đế quốc.

Tiêu diệt Thần Hoàng đại quân này… Chỉ là bắt đầu!

Hắn là người có thù tất báo… Huống chi thù diệt quốc này, mối hận ngập trời!!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment