.
._331__1" class="block_" lang="en">Trang 331# 1
Chương 661: Tân nhiệm cung chủ
Nhưng Dạ Thanh Thịnh tốc độ coi như tăng lên gấp mười lần, cũng tuyệt đối không thể chạy khỏi lòng bàn tay Vân Triệt. Vân Triệt tại chỗ bất động, cánh tay duỗi một cái, một đạo hàn khí vô hình đâm thủng không gian, trong nháy mắt oanh kích ngoài trăm trượng, Dạ Thanh Thịnh liều mạng chạy trốn toàn thân cứng đờ, trong tiếng kêu gào thê thảm ngã xuống đất, sau đó toàn thân nhanh chóng ngưng tụ tầng băng càng ngày càng dầy.
- Lưu...... Lưu lại người sống!
Giọng Cung Dục Tiên dồn dập nói.
Không cần Cung Dục Tiên nhắc nhở, Vân Triệt vốn không có ý định giết chết Dạ Thanh Thịnh. Hắn đã xác định những người này đến từ Nhật Nguyệt Thần Cung, nhưng còn không biết bọn họ vì sao lại ra tay với Băng Vân Tiên Cung...... Đặc biệt là, những người này rõ ràng do Dạ Tinh Hàn chính miệng bày kế!
Chí ít, hắn nhất định phải biết rõ nguyên do...... Đặc biệt là mục đích Dạ Tinh Hàn.
Trong nháy mắt, Dạ Thanh Thịnh toàn thân hoàn toàn bị đóng băng, bất luận thân thể hay huyền lực, đều bị hoàn toàn phong kín, ngã trên mặt đất không nhúc nhích. Vân Triệt mở bàn tay, theo khí lưu di chuyển, Dạ Thanh Thịnh bị đóng băng thân thể bay lên khỏi mặt đất, nhanh chóng bay ngược trở về, hạ xuống bên chân Vân Triệt, bị Vân Triệt nặng nề đạp dưới chân...... Khoảnh khắn khi hắn đặt chân xuống, tầng băng toàn thân Dạ Thanh Thịnh cũng thuận theo vỡ vụn, ý thức Dạ Thanh Thịnh cũng không có tan rã, đã không còn tầng băng, toàn thân hắn vẫn còn đang lạnh lẽo run lẩy bẩy, trên mặt xanh tím một mảnh, nhưng hắn toàn thân huyền lực lại bị một luồng mạnh mẽ đến căn bản không có cách chống cự hoàn toàn áp chế phong tỏa, mặc cho hắn cố gắng như thế nào, đều không thể vận dụng mảy may.
Vân Triệt ngước mắt, chậm rãi nhấc chân từ phía sau lưng hắn dời đi. Đã không còn bị Vân Triệt dẫm đạp, áp chế quá mức mạnh mẽ vẫn như cũ tồn tại, lại thêm thân thể của hắn đã bị hoàn toàn đông cứng, không cần nói đứng lên, liền ngay cả nhấc cánh tay, quay đầu, đều không thể làm được, chỉ có trong miệng, có thể phát sinh rên rỉ yếu ớt mà mơ hồ.
Ầm!
Vân Triệt một cước đá bay Dạ Thanh Thịnh sang góc phải Băng Di Thần Điện, sau đó không nhìn hắn thêm một chút, bước nhanh đi tới trước mặt Cung Dục Tiên. Bởi vì hắn cảm giác được, Cung Dục Tiên khí tức đã càng ngày càng yếu ớt, cứ như vậy, sinh cơ cuối cùng lúc nào cũng có thể tan hết.
- Cung chủ, ngươi để ta lưu hắn một mạng, phải hỏi dò đám người này đến tột cùng đến từ nơi nào?
Vân Triệt nhìn về phía Cung Dục Tiên, bình tĩnh nói, đồng thời bắt đầu nhanh chóng vận chuyển đại đạo phù đồ quyết, tụ nạp thiên địa khí.
Mộ Dung Thiên Tuyết, Quân Liên Thiếp, Mộc Lan Y, Sở Nguyệt Ly, Phong Hàn Nguyệt, Phong Hàn Tuyết...... Còn có tất cả Băng Vân nữ tử đều kinh ngạc nhìn thẳng hắn, tất cả ánh mắt, giống như băng vụ mông lung, mê ly như mộng...... Có thể cho tới bây giờ, các nàng còn hoài nghi mình đang ở...trong mộng cảnh hư huyễn.
Thiên tướng kiếp nạn, trong nửa năm này, các nàng không thời khắc nào không rơi vào tuyệt vọng trong tuyệt cảnh...... Đối diện là hai Phách Hoàng cùng mười cao cấp Vương Tọa, các nàng vô luận như thế nào đều không thể chống lại sức mạnh, sáu tháng, các nàng dựa vào Băng Di Thần Điện giữ chút hơi tàn cuối cùng.
Hôm nay, ở kẻ ác phá tan Băng Di Thần Điện, các nàng sẵn sàng giác ngộ cái chết, từ lâu không dám hy vọng xa vời bất kỳ kỳ tích xuất hiện...... Nhưng, ba năm trước Vân Triệt bỏ mệnh ở Thái Cổ Huyền Chu...... Nam đệ tử duy nhất Băng Vân Tiên Cung, dĩ nhiên vào thời khắc cuối cùng trở về, xuất hiện trước mặt các nàng.
Hắn không chỉ có sống sót như kỳ tích trở về, thực lực càng trở nên mạnh mẽ căn bản không thể tin, không thể nào hiểu được. Mười cường đại cao cấp Vương Tọa, bị hắn trong chớp mắt toàn bộ đánh giết, mà cường đại đến khủng bố, đối với Thương Phong mà nói nhân vật thần thoại như Phách Hoàng, ở trước mặt hắn càng không có một chút sức phản kháng, quả thực không khác hài tử mới sinh là mấy.
Làm cho các nàng rơi vào nguy cơ tuyệt cảnh, bởi vì Vân Triệt trở về, cứ như vậy trong nháy mắt giải trừ. Mười một người các nàng căm hận cùng hoảng sợ đã chết không toàn thây, lưu lại một người cũng ngồi phịch ở nơi đó như chết. Các nàng nhưng không một ai vỗ tay nhảy nhót, bởi vì...tất cả thực sự quá mức hư huyễn. Các nàng trong lúc nhất thời, căn bản không có cách tin tưởng Vân Triệt trước mắt chính là Vân Triệt các nàng từng biết.
- Phải.....
Cung Dục Tiên chậm rãi gật đầu:
- Băng Vân Tiên Cung...... Không thể...... Không minh bạch...... Được kiếp nạn này...... Khặc...... Ho khan một cái......
Cung Dục Tiên một trận ho kịch liệt, một đường máu đen từ khóe miệng nhanh chóng chảy ra.
- Cung chủ!
Mộ Dung Thiên Tuyết cùng Quân Liên Thiếp thét kinh hãi, liền vội vàng lấy huyền khí liều mạng nhập trong cơ thể nàng. Vân Triệt tiến lên trước, bàn tay đặt tại trong lòng nàng, vừa tụ nạp khí tức thiên địa tràn vào bên trong tâm mạch của nàng:
- Cung chủ yên tâm, chuyện này, chúng ta nhất định có thể tra, cháy nhà sẽ ra mặt chuột...... Người giật dây, bất kể là ai, đều phải trả giá lớn...... Cung chủ, ngươi bây giờ trước tiên không cần nói chuyện, nhắm mắt lại, bình thản...... Hiện tại đã không có nguy hiểm, ngươi bây giờ chỉ cần an tâm dưỡng thương, nhất định có thể rất nhanh khỏi hẳn.
- Không......
Cung Dục Tiên lắc đầu:
- Có mấy lời, ta nhất định phải...... Hiện tại phải nói......
Cung Dục Tiên thanh âm run rẩy mà suy yếu, nhưng đồng mâu không có tan rã, một mảnh thanh minh, liền ngay cả sinh cơ trong cơ thể suy yếu, bỗng nhiên trở nên vững vàng...... Mà sự biến hóa này, không để cho Vân Triệt yên tâm, trong lòng đột nhiên chìm xuống......
Đây là...... Hồi quang phản chiếu!
Là Cung Dục Tiên đang dùng hết thảy sinh mệnh tàn dư...... Đổi lấy chút thanh tỉnh ngắn ngủi cuối cùng.
- Cung chủ, ngươi......
- Không câng...... Nói chuyện...... Nghe ta nói...... Nghe ta nói......
Cung Dục Tiên môi run rẩy, thanh âm suy yếu đầy rẫy cấp thiết, Vân Triệt cũng không dám đánh gãy lời nàng:
- Vân Triệt...... Ngươi có thể nói cho ta biết...... Ngươi thực lực hôm nay, đã là cảnh giới cỡ nào?
Mọi ánh mắt, cũng lần thứ hai tập trung ở trên người Vân Triệt. Hắn hôm nay cảnh giới cỡ nào thực lực, các nàng đều vô cùng hiếu kì, nhưng Vân Triệt biết Cung Dục Tiên hỏi ra vấn đề này, cũng không phải bởi vì tò mò, hắn nghiêm túc nói:
- Ta huyền lực cảnh giới Vương Huyền Cảnh cấp ba, nếu như vận dụng toàn lực, hay là có thể cùng Đế Quân cấp ba trở xuống đánh một trận.
Cùng...... Đế Quân đánh một trận?
Kinh ngạc không cách nào hình dung hiện ra trên mặt Băng Vân nữ tử, từng tiếng hô khẽ càng thất thanh mà ra. Thực lực toàn bộ khai hỏa Vân Triệt có thể cùng Đế Quân đánh một trận...... Nói cách khác, Vân Triệt thực lực hôm nay, đã là trong truyền thuyết...... Quân Huyền Cảnh!!
Này không chỉ có là Thương Phong Quốc, hay toàn bộ huyền giả Thiên Huyền Đại Lục có khả năng đạt tới cảnh giới tối cao! Là mức độ cao nhất! Vừa vào cảnh này, chính là nhân trung Đế Quân chân chính! Chân chính thần thoại Huyền Đạo.
Cung Dục Tiên sắc mặt rất bình tĩnh, nhưng trong con ngươi, né qua ánh sáng trong nháy mắt, nàng từ từ hỏi:
- Vậy ngươi...... Còn thừa nhận...... Mình là đệ tử Băng Vân Tiên Cung?
- Chỉ cần cung chủ không trục xuất ta, ta trước sau đều là đệ tử Băng Vân Tiên Cung.
Vân Triệt không hề do dự, hắn xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay, một viên hàn tinh màu băng lam chậm rãi lộ ra:
- Cái này Băng Vân Hồn Tinh, là thái thượng cung chủ năm đó tự tay phú, là căn cứ chính xác minh thân phận Băng Vân đệ tử. Mặc dù rời đi Băng Vân Tiên Cung ba năm, nhưng vẫn luôn mang trên người, chưa bao giờ rời khỏi.
Nhìn Băng Vân Hồn Tinh trong tay Vân Triệt, Cung Dục Tiên sóng mắt rung chuyển, dụng hết toàn lực chậm rãi gật đầu, âm thanh, cũng mang tới kích động:
- Tốt...... Tốt...... Tốt...... Sáu năm ngắn ngủi...... Từ không có huyền lực, có thể chiến Đế quân...... Vẻn vẹn sáu năm...... Thiên Huyền Đại Lục từ xưa đến nay chưa hề có...... Ngươi bây giờ, đã có thê khinh thường toàn bộ Thiên Huyền...... Tương lai thành tựu, càng không người nào có thể suy đoán...... Đối với ngươi bây giờ mà nói, Băng Vân Tiên Cung...... Bất quá thấp kém tồn tại...... Ngươi lại vẫn như cũ...... Nguyện thừa nhận mình là đệ tử cung ta...... Ngươi quả nhiên là...... Nam nhi trọng tình trọng nghĩa...... Không trách...... Nguyệt Thiền đồng ý vì ngươi ruồng bỏ Băng Vân...... Khuynh Nguyệt bởi vì ngươi trước sau không cách nào tĩnh tâm...... Sư bá không tiếc đánh vỡ ngàn năm môn quy cho ngươi trở thành nam đệ tử đầu tiên......
Cung Dục Tiên liên tiếp nói nhiều lời như vậy, sắc mặt từ trắng xám, chuyển hướng về phía hồng hào. Mà Vân Triệt rõ ràng, đây không phải tình trạng nàng chuyển biến tốt, mà là cách tử vong gần thêm một bước:
- Khuynh Nguyệt thành hôn cùng ngươi...... Nguyệt Thiền bởi vì ngươi ly cung...... Ta từng coi ngươi như tặc nhân Băng Vân...... Sư bá thu ngươi là nam đệ tử, ta cũng từng không thể nào tiếp thu được...... Hôm nay mới biết, ngươi không những không phải tặc nhân Băng Vân, là trời cao ban tặng cứu tinh Băng Vân Tiên Cung...... Nếu không có ngươi, Băng Vân Tiên Cung hôm nay đã không còn tồn tại nữa...... Sư bá quả nhiên mắt sáng anh minh......
- Cung chủ, người không nên nói nữa.
Phong Hàn Nguyệt và Phong Hàn Tuyết lo lắng sắp khóc lên:
- Hiện tại đã không có nguy hiểm, chúng ta lập tức dẫn người đi Băng Tâm Điện...... Đến nơi đó, ngươi nhất định sẽ lập tức khá hơn.
- Không......
Cung Dục Tiên đã rất suy yếu, mà kiên quyết lắc đầu:
- Đừng động tới ta...... Nghe ta...... Nghe ta nói hết lời...... Vân Triệt...... Ngươi vừa còn thừa nhận chính mình thân phận đệ tử Băng Vân, vậy ngươi...... Có thể nguyện ý nghe ta từ đây cung chủ...... mệnh lệnh.
"......" Vân Triệt gật đầu, hắn không có khuyên can Cung Dục Tiên, bởi vì hắn biết, tất cả là dư thừa. Ý chí người sắp chết mà nói, mạnh hơn y thuật:"Ta là đệ tử Băng Vân Tiên Cung, đương nhiên phải nghe theo mệnh lệnh cung chủ.
- Tốt......
Cung Dục Tiên thanh âm của run rẩy càng thêm kịch liệt, ngữ điệu, bỗng nhiên trở nên cực kỳ nghiêm chính:
- Băng Vân đệ tử Vân Triệt...... Quỳ xuống nghe lệnh!
Vân Triệt nhỏ bé, đối mặt Cung Dục Tiên lúc này, hắn căn bản không có cách từ chối, ở trước mặt nàng trịnh trọng đơn độc đầu gối quỳ xuống, mà lúc này, hắn nhìn thấy bàn tay phải Cung Dục Tiên chậm rãi mở ra, một viên Băng Lăng hư Không phiêu du trên mu bàn tay, phóng ra lam quang mộng ảo dị dạng.
Nhìn Băng Lăng, Băng Vân thất tiên toàn bộ kịch liệt thay đổi sắc mặt, thất thanh nói:
- Này...... Đó là......
- Băng Phách này, tên ‘ Băng Vân Tiên Phách ’, nó chứa hết thảy công pháp Băng Vân Tiên Cung, kí ức quý giá qua các đời cung chủ, có nó bên người, cũng có thể mở ra Tiên Cung hết thảy cấm chế...... Mà nó, càng là căn cứ chính xác minh thân phận cung chủ Băng Vân Tiên Cung......
Cung Dục Tiên run rẩy đưa tay ra, phóng Băng Vân Tiên Phách tới trước người Vân Triệt:
- Ta hiện tại...... Giao ‘ Băng Vân Tiên Phách ’ cho ngươi...... Kể từ hôm nay, ngươi chính là Băng Vân Tiên Cung...... Tân nhiệm cung chủ!