.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_676" class="block_" lang="en">Trang 338# 2
Chương 676: Thoát khỏi kiếp nạn
Mười chín người Nhật Nguyệt Thần Cung nhanh chóng chui vào bên trong Nhật Nguyệt Thánh Chu, toàn bộ quá trình không phát sinh nửa điểm âm thanh, e sợ hắc y lão giả kinh khủng kia bỗng nhiên thay đổi chủ ý. Theo thuyền môn đóng kín, Nhật Nguyệt Thánh Chu khởi động, chỉ trong nháy mắt, liền bay vụt về phía chân trời, biến mất trong mênh mông gió tuyết, chỉ để lại một luồng sóng khí băng hàn thật lâu.
Thời điểm bọn họ tới tổng cộng hai mươi người, thiếu chủ đích thân tới, Tứ Đại Trưởng Lão đi theo, phía sau còn theo mười lăm hộ pháp, bọn họ vốn tưởng rằng đội hình như vậy đã là giết gà lấy đao mổ trâu. Nhưng trong chốc lát, bọn họ không thể gây tổn thương đến Vân Triệt một phân một hào...chút nào, nhưng tổn hại một trưởng lão, đồng thời rút khỏi cực kỳ chật vật...... Mãi đến tận Nhật Nguyệt Thánh Chu bay xa mấy trăm dặm, bọn họ lòng còn sợ hãi, toàn thân mồ hôi lạnh không thôi.
- Đi rồi...... Rốt cuộc đi rồi......
Vẻ cường đại đến Đế Quân đều run rẩy trong nháy mắt biến mất không thấy hình bóng, toàn bộ thế giới cũng từ trạng thái đông lạnh tuyệt đối trở về với bình thường. Theo Nhật Nguyệt Thần Cung hốt hoảng rời đi, Băng Vân chúng nữ không phải cảm giác nên có như trút được gánh nặng, mà toàn bộ kinh ngạc nhìn không trung"Hắc y lão giả", ánh mắt như ngước nhìn Thần Minh.
Mộ Dung Thiên Tuyết tiến lên một bước, lấy vãn bối chi lễ, cung kính vạn phần nói:
- Vãn bối Mộ Dung Thiên Tuyết, thay mặt Băng Vân Tiên Cung, cảm ơn tiền bối đại ân!
"Hắc......" Hắc y lão giả phát sinh một tiếng cười có chút suy yếu:
- Mộ Dung sư bá...... Câu ‘ tiền bối ’, ta chịu...... Không nổi......
Thanh âm của"Hắc y lão giả", khiến Mộ Dung Thiên Tuyết đột nhiên ngây người, theo bản năng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về bóng người màu đen trên không trung. Băng Vân chúng nữ phía sau nàng cũng toàn bộ hoá đá...... Vì âm thanh đã không chút nào trầm thấp, lãnh đạm, tang thương...... Này rõ ràng là giọn nói của Vân Triệt!!
"A......"
Theo một tiếng hút khí thật dài, thân hình"Hắc y lão giả" kịch liệt loáng một cái, từ không trung mới rơi thẳng xuống, nặng nề rơi xuống phía dưới tuyết địa.
- A...... Đại ca!
- Vân Triệt
Một tiếng thét kinh hãi, vội vã vọt tới trước người"Hắc y lão giả", đỡ hắn lên. Lúc này, trên người"Hắc y lão giả" đừng nói uy thế che kín bầu trời, thậm chí suy yếu giống như trọng thương gần chết.
Mộ Dung Thiên Tuyết hai mặt nhìn nhau, Mộc Lam Y nhẹ giọng hỏi:
- Cung chủ, chuyện gì thế này? Tiền bối hắn......
- Không...... Không phải!
"Vân Triệt" vội vã phất tay, có chút cà lăm nói:
- Ta không phải cung chủ, đại ca mới phải cung chủ...... A...... Hắn...... Hắn mới phải đại ca......
Hắc y trên người lão giả vào lúc này bị thu hồi, bên dưới lộ ra, rõ ràng là khuôn mặt Vân Triệt...... Cùng"Vân Triệt" đỡ hắn giống như đúc!! Cởi ra hắc y sắc mặt Vân Triệt trắng bệch đến đáng sợ, lồng ngực của hắn chập trùng đặc biệt kịch liệt, hô hấp ồ ồ gấp gáp,
Toàn thân ngồi phịch ở nơi đó thật lâu không cách nào đứng lên, nhắm mắt lại, trên mặt lộ ra ý cười an nhiên:"Quá tốt rồi...... Ta Long Hồn...... Cuối cùng cũng coi như chống đỡ được rồi.
Tiếng nói của hắn nhất thời suy yếu, nhưng đích xác chính là giọng Vân Triệt. Ngược lại,"Vân Triệt" đỡ lấy hắn thanh âm lại hoàn toàn xa lạ."Vân Triệt" lúc này luống cuống tay chân ở trên mặt xé một vệt, khôi phục khuôn mặt vốn có, căng thẳng lo lắng nói:
- Đại ca, ngươi không sao chứ...... Hơi thở của ngươi...... Làm sao trở nên suy yếu như thế?
- Ta không sao,
Vân Triệt lắc đầu, mỉm cười nói:
- Chỉ là tinh thần tiêu hao quá độ, có chút mệt nhọc mà thôi, nghỉ ngơi một lúc là tốt rồi.
Nhật Nguyệt Thần Cung kinh sợ thối lui, có khả năng"Hắc y lão giả" đã biến thành Vân Triệt, mà"Vân Triệt" lại trở thành một người xa lạ, Băng Vân chúng nữ toàn bộ mù mịt, các nàng nhìn Vân Triệt, lại nhìn Tiêu Vân, ánh mắt trở nên hoảng hốt. Sở Nguyệt Ly ngạc nhiên nghi ngờ hỏi:
- Cung chủ, đây là...... Xảy ra chuyện gì?
- Đây là ta kết bái huynh đệ...... Tiêu Vân.
Khí tức ổn định, Vân Triệt có chút gian nan thẳng người lên, đỡ bả vai Tiêu Vân nói:"Trước hắn vẫn luôn ở bên trong huyền chu, được ta dịch dung thành bộ dáng của ta. ta vừa mới đột nhiên biến mất, chính là tiến vào bên trong huyền chu, sau đó các ngươi đã thấy ‘ ta ’, chính là hắn.
-...... Các vị...... Tiên nữ tỷ tỷ...... A, còn có tiên nữ tiền bối, ta...... Ta tên Tiêu Vân.
Tiêu Vân một trận cà lăm, lúc nói chuyện đầu cũng không dám ngẩng lên. Những nữ tử tựa như thiên tuyết này, hắn đối mặt, phỏng chừng đều sẽ tim đập nhanh hơn, nói năng lộn xộn, huống hồ lập tức nhìn thấy nhiều như thế.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn đều sẽ không tin tưởng thế gian này sẽ có như vậy...... Tiên cảnh?
- Cho tới các ngươi đã thấy ‘ sư phụ ’ ta, vẫn luôn là ta.
Vân Triệt cười nói, đối với phản ứng Tiêu Vân, hắn không chút nào bất ngờ.
- Nhưng là......"
- Những kia đều là giả tạo.
Vân Triệt biết các nàng đang ngạc nhiên nghi ngờ cái gì, cười tủm tỉm nói:
- Luồng khí thế kia, là ta dùng phương pháp đặc thù mạnh mẽ đẩy lên tới. Tinh hỏa giết Dạ Thạch, là ta ở Băng Di Thần Điện mấy người... trước một canh giờ chuẩn bị xong, cho tới ngoài hắn ra...... Cũng là vì kinh sợ bọn họ mà ra......Uy thế che trời kinh sợ Nhật Nguyệt Thần Cung, tự nhiên đến từ Long Hồn Vân Triệt. Hắn giống như lấy toàn bộ tinh thần lực đến cật lực thôi thúc Long Thần Chi Hồn, thả ra uy thế Long Thần. Tuy rằng lấy năng lực Vân Triệt hiện nay còn rất xa không thể thôi thúc hoàn toàn Thần Long Chi Hồn, nhưng này dù sao cũng đến từ Long Thần, là uy thế"Thần", cho dù chỉ nông cạn một vệt, cũng đủ để cho cường đại Đế Quân bên trong run rẩy.
Luồng áp lực"Long Hồn Lĩnh Vực" này mạnh tuy rằng còn kém rất xa có thể đánh tan địch nhân trong nháy mắt, nhưng đối với tinh thần Vân Triệt vẫn như cũ tiêu hao cực kỳ to lớn, hắn trước đó cũng không biết mình có thể chống đỡ bao lâu, hôm nay tất cả, đều là đánh cược. Cũng may...... Hắn thắng rồi!
Giết chết Dạ Thạch, để Nhật Nguyệt Thần Cung sợ hãi hồn bay lên trời, chính là Vân Triệt lấy Băng Di cùng Phượng Hoàng Viêm dung hợp"Băng viêm". Mà muốn dung hợp băng viêm, cần thời gian tương đối dài, đồng thời trong toàn bộ quá trình tập trung tâm niệm, không thể chịu đến bất kỳ quấy rối, lúc giao thủ hoặc đối mặt kẻ địch căn bản không khả năng thực hiện.
Hắn đang đối mặt Nhật Nguyệt Thần Cung lúc bày ra hai đám băng viêm, là hắn ở Nhật Nguyệt Thần Cung lấy băng di bên trong thần điện dung hợp mà thành. Nhưng bất luận loại sức mạnh nào, sau khi tạo ra tự nhiên sẽ tiêu tan, một khi rời khỏi vật dẫn, đụng chạm lấy những vật khác, sức mạnh càng trong nháy mắt bạo phát, tiêu tán trong vô hình.
Mà vật dẫn duy nhất băng viêm có thể lấy, tự nhiên chính là thân thể Vân Triệt. Nhưng Vân Triệt dù cho có thể sớm dung hợp, cũng không thể vừa mới bắt đầu liền nâng hai đám băng viêm cùng Nhật Nguyệt Thần Cung chạm mặt, nói như vậy, khả năng uy hiếp nhất định mất đi rất nhiều, thậm chí không còn sót lại chút gì, không chỉ không cách nào xây dựng một"Sư phụ cường đại đến tuyệt không thể trêu chọc", liền ngay cả lá bài tẩy của mình đều hoàn toàn bại lộ.
Nhưng Vân Triệt có thể có một đặc thù vật dẫn...... Đó chính là Thiên Độc Châu!
Bởi vì Thiên Độc Châu đã dung hợp vào thân thể của hắn, là thuộc về một phần thân thể hắn. Từ hắn dung hợp mà sinh ra băng viêm chỉ có thể lấy thân thể của hắn làm vật trung gian, cũng tự nhiên có thể lấy một phần thân thể thuộc về hắn, Thiên Độc Châu làm vật trung gian. Vì lẽ đó, Vân Triệt ở bên trong băng di thần điện trước sau dung hợp ra hai đám băng viêm, cũng đặt vào bên trong Thiên Độc Châu...... Có điều, ngay cả là ở trong Thiên Độc Châu, sức mạnh băng viêm vẫn sẽ tự nhiên tiêu tan. Đám băng viêm Vân Triệt giết chết Dạ Thạch, chính là đám đầu tiên ở băng di thần điện dung hợp, bởi vì càng sớm hơn dung hợp, vì lẽ đó cũng tự nhiên tiêu tan càng nhiều...... Muốn so với cái thứ hai nhỏ hơn gần một nửa.
Chỉ cần là Long Thần Chi Hồn uy thế, đủ để khiến Nhật Nguyệt Thần Cung kinh sợ, nhưng còn chưa đủ dọa bọn họ chạy tán loạn. Chỗ dựa lớn nhất Vân Triệt hôm nay, chính là băng viêm chưa bao giờ hiện ra. Lúc trước huyền lực chỉ có Địa Huyền Cảnh, một đóa băng viêm cũng có thể trong nháy mắt hủy diệt hai Phách Hoàng. Lúc Thiên Huyền Cảnh, liền có thể dùng băng viêm đốt thượng cổ thần vật Thái Cổ Huyền Chu thành một lỗ thủng to, bây giờ đã là Vương Huyền Cảnh, hắn tin tưởng dù cho cường đến Đế Quân, cũng không thể hoàn toàn đỡ băng viêm uy lực.
Có điều, băng viêm khủng bố, vẫn nằm ngoài dự đoán của hắn. Hắn nguyên bản dự đoán chính là đối mặt với khí tức băng viêm, đối phương tất nhiên sẽ khinh bỉ chống đối, hậu quả chỉ trong nháy mắt trọng thương, dùng hết toàn lực mới có thể trung hoà băng viêm...... Dù cho chỉ là cắn nuốt một cái tay, cũng đủ để đối với đối phương tạo thành uy hiếp to lớn...... Dù sao, đó chỉ là"Sư phụ" tiện tay ném ra sức mạnh.
Hắn trước đó tuyệt không có nghĩ đến, một cường đại cấp bốn Đế Quân, lại bên dưới băng viêm trong nháy mắt bị hủy diệt thành hư vô, cơ hồ khí lực giãy dụa đều không có! Hơn nữa, vậy đã tiêu tán hơn nửa băng viêm!
Lấy Tà Thần lực lượng mạnh mẽ làm trái pháp tắc tự nhiên, dung hợp sức mạnh băng với hỏa cùng nhau, càng khủng bố đến mức độ như vậy!
Mà tạo thành uy hiếp, cũng tự nhiên là lớn đến cực điểm. Để một đám cường giả Nhật Nguyệt Thần Cung kinh sợ đến mức mặt xám xịt, sợ hãi đến mức Nhật Nguyệt trưởng lão ngày thường cao ngạo nói chuyện đều mang theo run cầm cập, cuối cùng đào tẩu, càng giống như liên tục lăn lộn, liền đầu cũng không ngoảnh lại.
- Nguyên lai...... Là như vậy......
Sở Nguyệt Ly thấp giọng lẩm bẩm, nhưng tuyết nhan không có biểu hiện tiêu tan, trái lại càng thêm kinh ngạc. Tất cả những thứ này, nguyên lai đều là giả tạo...... Nhưng các nàng không thể nào tưởng tượng được, đến tột cùng là dùng phương pháp gì, mới có thể giả tạo như vậy?
Chẳng trách sau khi"Vân Triệt" xuất hiện lần nữa, biểu hiện lại không thái độ cuồng ngạo, trái lại phần lớn thời gian cúi đầu, tiếng nói cũng thấp rất nhiều, hơn nữa còn giống như có chút khàn khàn...... Vốn tưởng rằng đó là đối mặt sư phụ cung kính cẩn thận, nguyên lai, vậy căn bản là che dấu Vân Triệt giả.
- Mặc kệ như thế nào, Nhật Nguyệt Thần Cung những người xấu kia toàn bộ đều bị doạ chạy, dáng vẻ lúc bọn họ đào tẩu, còn run cầm cập.
Phong Hàn Nguyệt hai tay đặt trước ngực, rất kích động nói.
- Đúng vậy đúng vậy!
Phong Hàn Tuyết cũng dùng sức gật đầu:
- Mặc dù là giả, nhưng cung chủ thật sự thật lợi hại, đều toàn bộ doạ chạy, hơn nữa...... Sẽ không trở lại chứ?
- Đúng...... Chí ít trước khi bại lộ, bọn họ không có lá gan trở lại, dù sao, người càng mạnh, thường càng sợ chết...... Sau đó, nơi này không những sẽ không có thêm nguy hiểm, trái lại có thể nói...... Là chỗ an toàn nhất, hô......
Âm thanh hạ xuống, đại não Vân Triệt một trận mê muội, hắn liên tục hít khí, nhắm hai mắt lại. Hôm nay thu hoạch lớn, vượt qua hắn mong muốn. Đã như thế, không chỉ Nhật Nguyệt Thần Cung cũng không dám đến Băng Vân Tuyết Vực, ngay cả mình cũng an toàn hơn rất nhiều. Bởi vì hắn vững tin cái tên"Đoạt Thiên""Sư phụ mạnh mẽ" chẳng mấy chốc sẽ bị Nhật Nguyệt Thần Cung thông cáo ra ngoài, đến lúc đó, bất kể là người nào hoặc là thế lực nào muốn lấy mạng của mình, còn phải cân nhắc một chút người"Sư phụ" dọa đến Nhật Nguyệt Thần Cung đều sợ hãi đến tiểu ra quần!
Tuy rằng"Sư phụ" là hắn thiết kế giả tạo, nhưng cỗ uy thế, hỏa diễm kinh thế hãi tục, còn có Dạ Thạch hóa thành hư vô...... Những này đều không phải giả tạo!
Đã như thế, Băng Vân Tiên Cung triệt để thoát khỏi hiểm cảnh. Mà mình cũng có thể yên tâm...... Đi xử lý chuyện Thần Hoàng Đế Quốc!!
- Cung chủ......
Dáng vẻ Vân Triệt làm Mộ Dung Thiên Tuyết hô khẽ, nàng vội vàng hướng về phía trước, tự mình đỡ lấy Vân Triệt:
- Cung chủ hiện tại rất suy yếu, mau đỡ cung chủ đi Băng Tuyết Cung Nghỉ ngơi...... Tiêu công tử, cũng xin mời cùng đi.
"A?" Tiêu Vân sững sờ, sau đó vội vã xua tay, một mặt băn khoăn nói:
- Không không...... Ta sẽ không đi vào, ta nghe đại ca nói, Băng Vân Tiên Cung cũng không có...... Không có nam tử......
Quân Liên Thiếp chậm rãi nói:
- Cung ta mặc dù rất ít tiếp đón nam khách, nhưng Tiêu công tử là cung chủ kết bái huynh đệ, cũng chính là quý khách. Hơn nữa Tiêu công tử tương trợ cung chủ đánh lui cường địch, cũng coi như là ân nhân Băng Vân Tiên Cung, chí ít để chúng ta tận tình một phen, xin mời.
Tiêu Vân mang theo ánh mắt cầu viện nhìn về phía Vân Triệt trong lòng Mộ Dung Thiên Tuyết, lại phát hiện hắn hai mắt khẽ nhắm, hô hấp đều đặn, tựa hồ đã tiến vào trạng thái ngưng tâm, không thể làm gì khác hơn là gãi gãi cái trán, có chút xin lỗi nói:
- Tốt...... Vậy thì quấy rầy."
Dù sao ở nơi này hắn hoàn toàn xa lạ, không có Vân Triệt Thái Cổ Huyền Chu, hắn cũng không có cách nào về Thương Phong Hoàng Thành.