Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 693 - Chương 694: Đây Là Muốn Phất Lên

. ._347__2" class="block_" lang="en">Trang 347# 2

 

 

 

Chương 694: Đây là muốn phất lên



Giọng điệu bỗng nhiên thay đổi, khiến trong khoảng thời gian ngắn Tử Cực bất ngờ không đề phòng. Tuy rằng bề ngoài của lão chỉ giống như người thường bốn mươi năm mươi tuổi, ngay cả tóc chòm râu đều không có một chút bạc, nhưng tuổi của lão, đã hơn ngàn năm, có uyên bác hiểu biết mà người thường không thể tưởng tượng nổi, từng thừa nhận tang thương lâu dài mà người thường không thể lý giải.

Bởi vậy, lão có thể dễ dàng nhìn thấu lòng dạ tâm linh của một người, mà lão, nội tâm đã sớm khó gợi lên gợn sóng… Nhưng mà, đối mặt với người thanh niên trước mắt chỉ có hai mươi hai tuổi, tuổi còn nhỏ hơn tuổi của lão mấy chục lần, ánh mắt lúc này của hắn, lợi hại đến khiến cho lão có một cảm giác ngay cả tâm hồn đều bị đâm thủng.

Đối mặt với ánh mắt của Vân Triệt, lời lão sắp nói ra khỏi miệng hơi do dự một lúc, sau đó hóa thành cười khổ:

- Thật sự là năng lực nhìn thấu sâu sắc đến làm cho người ta khó có thể tin… Không, nếu nói là năng lực nhìn thấu, chẳng bằng nói… Là một loại bản năng đi?

- Ta thừa nhận, báo cho ngươi chuyện về Hiên Viên Ngọc Phượng, ta thật sự có tư tam. Nhưng lời mới vừa rồi, không có một chút giả dối, càng không có ý hại ngươi. Ta chỉ bán cho ngươi một nhân tình, đồng thời cũng thỏa ý nhìn thấy Thiên uy kiếm vực nhiều thêm một kẻ địch có thể nói là “Sâu không lường được”.

Vân Triệt nhàn nhạt cười cười:

- Ta ngược lại tin tưởng. Nếu ta thật sự cảm giác được lời nói có lòng hại ta, ta đã sớm sẽ không đoan chính như vậy ngồi ở trước mặt ngươi.

Ba năm trước khi lần đầu tiên nhìn thấy Tử Cực, hắn chẳng qua cảm thấy lão ta tất nhiên có thân phận phi phàm, hiện giờ nói với hắn càng nhiều, càng cảm giác người này cho dù thực lực, hay là thân phận đều sâu không lường được. Hắn không nói lời vô ích, vừa chìa tay, lấy thẻ huyền tệ màu tím lóng lánh ra, đập vào trước mặt Tử Cực:

- Hôm nay đã quấy rầy Tử tiền bối hồi lâu, vẫn sớm nói chính sự đi. Ta cần chín vạn cân luyện ngục nham, ba trăm cân phần ma đằng chín mươi năm trở lên, dưới chín mươi năm, sáu mươi năm cũng có thể, nhưng số lượng phải gấp đôi, còn có sáu ngàn gốc sát la tồi tâm đường, một vạn hai ngàn khối khô lâu tử, sáu ngàn gốc khô hồn thảo…

Vân Triệt một chữ không ngừng, lưu loát, tổng cộng nói ra vẻn vẹn bốn mươi chín loại nguyên liệu. Nếu chỉ đơn thuần nói một thứ, cũng sẽ không khiến Tử Cực cảm thấy có gì khác thường, nhưng bốn mươi chín loại nguyên liệu mà Vân Triệt nói ra, toàn bộ đều là vật chí bạo chí liệt! Mỗi một loại, đều chứa năng lượng có mật độ cực cao, cũng vì như thế, chúng nó đều là vật nguy hiểm cực đoan… Ví dụ như một đoạn phần ma đằng dài ba tấc, một khi lực ăn mòn trong đó bị dẫn ra, có thể trong thời gian vài hơi hủy diệt một cường giả cảnh giới Thiên Huyền.

Sở dĩ Tử mạch thiên tinh trân quý, không chỉ vì nó ẩn chứa lực lượng có mật độ và cấp độ cực cao, càng vì lực lượng khác rất ôn hòa, thật dễ dàng khống chế, dẫn đường, chuyển hóa đến dùng cho đủ loại công dụng, hoặc là trực tiếp hấp thu. Nhưng mấy thứ mà Vân Triệt kêu ra tuy rằng giống vậy có năng lượng cực cao, nhưng là một cực đoan khác, thuộc tính lực lượng của chúng nó không giống nhau, nhưng hoàn toàn giống nhau ở một điểm, chính là cực kỳ bạo liệt, cực kỳ khó khống chế!

Nhưng bởi vì thuộc tính “Bạo liệt”, một hoặc vài loại trong đó ngẫu nhiên có thể dùng để chế thành đan dược đánh sâu vào bình cảnh… Nhưng xác suất thành công không thể nghi ngờ thấp đến làm cho người ta giận sôi, còn kèm theo phiêu lưu tương đương với vĩ đại.

Nhưng một khi thành công… Đan dược có thể đánh sâu vào bình cảnh, kia không thể nghi ngờ là bảo vật giá trên trời!

Cho nên, tuy rằng bốn mươi chín loại nguyên liệu này có cấp độ lực lượng cực cao, nhưng lượng nhu cầu rất ít, giá cũng tự nhiên đắt không kém bao nhiêu… Dù sao, cho dù là đn dược sư cao cấp nhất toàn bộ Thiên Huyền đại lục, cũng không dám nói có thể làm được khống chế hoàn mỹ.

Nếu nói đồng thời khống chế, khống chế vài loại thậm chí mười mấy loại trong đó… Đoán chừng mười mấy năm đều không nhất định có thể thành công một lần.

Mà Vân Triệt, chẳng những cần vẻn vẹn bốn mươi chín loại vật bạo liệt chỉ cần nghe vào trong tai đều có phần kinh tâm, số lượng, càng lớn đến kinh người.

Ba thiếu nữ bên cạnh nghe đến nghẹn họng nhìn trân trối.

Hai mắt Tử Cực khép kín, trên tay phải khẽ nâng lên xuất hiện một huyền trận khéo léo, một lúc, huyền trận biến mất, hai tròng mắt của lão mở ra, khẽ thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Bốn mươi chín loại nguyên liệu này, toàn bộ đều có hàng trữ bên trong Hắc Nguyệt, chính là mỗi một món đều xa còn lâu mới bằng mong muốn của ngươi. Muốn toàn bộ đến cửa, cần một khoảng thời gian.

- Cần bao lâu?

Vân Triệt bình tĩnh hỏi. Hắn biết rõ số lượng mình muốn hơi vĩ đại, ở thương hội gì khác đều khó có khả năng mua đủ, nhưng Hắc Nguyệt thương hội chắc sẽ không khiến hắn thất vọng… Chỉ cần giao đủ huyền tệ.

- Luyện ngục nham cần thu hoạch dưới đáy dung nham, chín vạn cân mà nói, đại khái cần thời gian mười lăm ngày. Về phần khác, trong vòng năm ngày liền có thể đến cửa.

Tử Cực đáp lại.

- Được!

Vân Triệt gật đầu:

- Ta đây liền mười lăm ngày sau lại đến. Mời Tử tiền bối báo giá đi, để cho Hắc Nguyệt các ngươi yên tâm, ta sẽ dự chi một nửa.

Tuy rằng nói thật chắc chắn, nhưng trong lòng Vân Triệt vẫn có phần không yên… Hiện giờ trên người có hơn chín trăm vạn tử huyền tệ, mua một thành nhỏ đều đủ. Những nguyên liệu này đều không phải quý giá đến quá mức, tuy rằng số lượng hơi lớn… Nhưng chắc vẫn đủ chi trả đi?

Lỡ như không trả nổi mà nói… Ngược lại có thể cân nhắc vét một ít từ chỗ Phượng Hoàng thần tông.

Tử Cực cũng không khách khí dong dài về chuyện tiền tài với hắn, gật đầu nói:

- Như vậy rất tốt. Những thứ này mặc dù cũng không phải thứ vạn kim khó cầu, nhưng cũng giá trị xa xỉ. Giá cả tạm ước lượng tổng cộng là tám trăm vạn… Tử huyền tệ! Tiền đặt cọc liền như ngươi nói, tạm giao một nửa đi.

Tám trăm vạn, còn là tử huyền tệ, không thể nghi ngờ là một con số cực lớn. Ngay cả đối với Hắc Nguyệt thương hội, cũng là một khoản mục lớn. Vân Triệt lại thầm thở phào nhẹ nhõm, gọn gàng giao thẻ huyền tệ cho Tử Cực, chi trả bốn trăm vạn tử huyền tệ.

Chờ thanh toán tiền xong, ngàn vạn tử huyền tệ lừa gạt từ chỗ Tiêu tông cơ bản thấy đáy…

Vân Triệt rên rỉ trong lòng… Vốn cho rằng khoản tiền lớn này đủ tiêu xài trong mấy đời, không nghĩ tới… Haizzz! Giờ muốn táng gia bại sản.

Tiền đặt cọc chi trả hoàn thành, Tử Cực sau do dự gian nan mà ngắn ngủi, cuối cùng vẫn phải hỏi:

- Vân Triệt, Hắc Nguyệt thương hội không khỏi khách quý mua đồ dùng làm gì. Nhưng ta thật tò mò, bốn mươi chín loại nguyên liệu này, đều là vật chí bạo chí liệt, ngược lại số lượng kinh người như thế, ngươi rốt cuộc muốn dùng làm đồ gì? Ha ha, nếu tiện, mong rằng vui lòng giải thích nghi hoặc, nếu như không tiện, liền không để bụng. Lão hủ sẽ không truy hỏi đến cùng, càng sẽ không âm trầm điều tra đến cùng.

Vân Triệt cười cười, bàn tay vừa lật, đặt một viên châu màu nâu sẫm lên trên bàn đá, nhất thời, một mùi thuốc nồng đậm đến gay mũi bằng tốc độ kinh người phát tán, khiến cho ba thiếu nữ ở bên người đồng thời nhíu đôi mày thanh tú lại.

- Làm phiền Tử tiền bối giúp vãn bối phán định một chút, nếu ủy thác viên thuốc này cho Hắc Nguyệt thương hội bán đấu giá, có thể bán đi với giá như thế nào?

- Đây là…

Ánh mắt Tử Cực nhất thời khóa chặt tập trung lên trên bàn, chỉ dựa vào khí tức, liền đủ để cho lão phán đoán ra đây tuyệt đối không phải đan dược tầm thường. Hắn chìa hai ngón tay, cẩn thận cầm lấy, cầm tới trước mặt, chỉnh thể của nó rất oánh nhuận trong sáng, ánh mắt của Tử Cực có thể trực tiếp nhìn xuyên qua nó, thấy rõ gương mặt của Vân Triệt. Mà để cho Tử Cực kinh hãi, chính là khí tức nó phát tán ra, lão quan sát ngắn ngủi, sau đó bắt đầu ngưng tụ tinh thần, chậm rãi xâm nhập huyền khí vào trong đó…

Chỉ trong thời gian một khoảnh khắc, Tử Cực chợt ngẩng đầu, phát ra âm thanh mang theo kinh ngạc thật sâu:

- Đây lại là bảo đan có thể đột phá bình cảnh cực cao!!

- Hơn nữa dưới Bá Huyền… Có thể trực tiếp đột phá!!

“Dưới Bá Huyền, trực tiếp đột phá”, mấy chữ này, Tử Cực mang theo khiếp sợ thật lớn kêu lên. Mà đừng nói là huyền giả thông thường, cho dù là đứng đầu tứ đại thánh địa nghe được mấy chữ này, đều sẽ chấn động.

Bởi vì ý tứ của những lời này rõ ràng chính là… Viên thuốc này, có thể cho dưới Bá Huyền… Không còn bình cảnh!

Viên thuốc này, đó là “Bá Hoàng đan” khiến cho một gã huyền giả Vương Huyền đỉnh phong ở Huyễn Yêu giới trực tiếp đột phá bình cảnh thành Bá Hoàng. Mà không giống trước chính là, Bá Hoàng đan ở Huyễn Yêu giới dùng ba mươi sáu loại nguyên liệu luyện thành, mà viên Vân Triệt lấy ra, chính là bốn mươi chín loại, tỷ lệ càng hoàn mỹ không tỳ vết. Về hiệu lực của thuốc mà nói, Bá Hoàng đan luyện chế ra ở vương tộc Huyễn Yêu quả thật không thể so sánh nổi.

- Tử tiền bối quả nhiên con mắt tinh tường.

Vân Triệt có phần chân thành tán thán nói. Chỉ thăm dò đơn giản như thế, liền rất chuẩn xác mà nói ra hiệu quả của Bá Hoàng đan, tuyệt đối không phải người thường có thể bằng:

- Kính xin Tử tiền bối chỉ giáo nó đại khái có thể bán đi với giá bao nhiêu?

Lúc này tinh thần Tử Cực đã hoàn toàn bị Bá Hoàng đan hấp dẫn, theo huyền lực cảm ứng của lão càng ngày lúc càng thâm nhập, trên vẻ mặt luôn như giếng cạn không có sóng lộ ra kinh ngạc càng ngày càng rõ ràng, yên lặng đủ mười mấy giây, lão mới chậm rãi buông Bá Huyền đan xuống, sau đó nhìn Vân Triệt, chậm rãi lắc đầu:

- Cả đời này của lão hủ từng tiếp xúc với vô số linh đan dị bảo, từ trước đến nay lúc vào tay, liền có thể nhận ra thật giả và giá trị… Nhưng bảo đan này, giá trị của nó, lão hủ thật khó đánh giá.

- Đan dược có thể đánh sâu vào bình cảnh, cần phải có dược tính cực kỳ kịch liệt. Cũng bởi vậy chẳng những rất khó luyện chế, hơn nữa phiêu lưu khi sử dụng cũng cực cao… Có khả năng đánh sâu vào bình cảnh càng cao, liền càng khó luyện chế, phiêu lưu cũng càng cao. Một viên đan dược có thể đánh sâu vào bình cảnh Thiên Huyền, phiêu lưu trung đẳng, ngay cả ở tứ đại thánh địa, đều là bảo vật vô giá, chỉ biết dùng cho đệ tử trẻ tuổi quan trọng nhất. Mà viên bảo đan này…

Lúc Tử Cực nói chuyện, cảm xúc kích động không cách nào dừng:

- Dược lực xúc tích trong đó huyền diệu, phức tạp, bá đạo vô cùng, khí tức càng nhiều đến hơn mười loại, chỉ cần kết hợp, đều phải khó như lên trời, càng kinh người chính là, mười lấy loại dược lực bá đạo dưới dung hợp, lai vô cùng dịu ngoan đối với phản ứng của ngoại lực, rất dễ khống chế, lấy huyền lực của cảnh giới Bá Huyền, là có thể dễ dàng dẫn đường. Một huyền giả đạt tới Vương Huyền cảnh đỉnh phong, trở ngại ở bình cảnh dùng viên thuốc này, chỉ cần một hai ngày, liền có thể thành Bá Hoàng, trừ phi bị ngoại lực can thiệp, bằng không gần như không có khả năng thất bại! Hơn nữa cả quá trình không hề có phiêu lưu, hoàn toàn không cần lo lắng đến dươc lực bạo tẩu phản phệ.

- Càng kinh người hơn là, dược khí tinh thuần này, quả thật hoàn mỹ không tì vết, ta mới vừa dò xét mấy lần, đúng là không tìm thấy một chút ô tạp! Bảo đan cấp bậc như vậy lại tinh thuần như thế, lão hủ sống hơn ngàn năm, cũng là đời này ít thấy.

Tử Cực không hề bủn xỉn khen ngợi với kinh thán như thế, Vân Triệt nghe vào còn không cảm thấy gì, dù sao Bá Hoàng đan này lấy ra từ tay hắn, mức độ tinh thuần của dược lực dược hiệu này còn rõ ràng hơn bất cứ kẻ nào, nhiều nhất là kinh ngạc vì Tử Cực thế mà lại tinh thông đan dược như thế. Nhưng ba thiếu nữ bên cạnh lại toàn bộ mắt đẹp trừng lớn, miệng mở to thật lâu không khép lại được…

Bởi vì các nàng vẫn là lần đầu tiên, từ trong miệng Tử Cực nghe được từ ngữ tán dương đẹp đẽ như thế.

- Viên thuốc này đã được Tử tiền bối khen ngợi như vậy, như thế nếu như bán nó cho tứ đại thánh địa, một viên có đổi được đến ba lạng Tử mạch thần tinh không?

Vân Triệt rất chăm chú hỏi.

Tử mạch thần tinh bậc thần vật này, toàn bộ Thiên Huyền đại lục, cũng chỉ có tứ đại thánh địa bậc thế lực có tích lũy nội tình vạn năm mới có thể xuất ra số lượng lớn, tông môn phổ thông, ngay cả dáng vẻ của Tử mạch thần tinh như thế nào đoán chừng đều chưa từng thấy.

- Ha ha.

Tử Cực lại cười cười, sau đó lắc đầu, chậm rãi giơ hai ngón tay với Vân Triệt.

- A, chừng hai lạng?

Vân Triệt chậm rãi gật đầu nói. Chỉ có điều ngược lại hoàn toàn không thất vọng, dù sao, Tử mạch thần tinh quá mức thưa thớt và quý trọng, một viên Bá Hoàng đan phí tổn không quá cao đối với hắn mà nói có thể đổi lấy nhiều đến hai lạng Tử mạch thần tinh, đã là vô cùng có lời.

- Không!

Tử Cực vẫn như cũ lắc đầu:

- Là hai cân!

- Hả?

Vân Triệt nhất thời kinh ngạc.

- Ngươi quá coi thường giá trị và mức độ hiếm quý của đan dược có thể đánh sâu vào bình cảnh như vậy.

Tử Cực cảm thán nói:

- Tử mạch thần tinh tất nhiên vô cùng trân quý, có thể ở trong khoảng thời gian ngắn, khiến huyền lực của một huyền giả bạo tăng. Nhưng nếu kẹt ở bình cảnh, không cách nào đột phá, nhiều Tử mạch thần tinh hơn nữa cũng uổng công. Ở tứ đại thánh địa địa phương như vậy, bình cảnh Vương Huyền trở xuống, có thể được lực lượng của mấy Đế Quân đến hỗ trợ mạnh mẽ đột phá, nhưng đến Vương Huyền đỉnh phong, bình cảnh thông đến cảnh giới Bá Huyền, cho dù là lực lượng của Đế Quân cũng không cách nào hỗ trợ đột phá. Trong vạn năm, bao nhiêu tài tuấn của thánh địa vì sớm ngày đột phá bình cảnh Vương Huyền, không bị rớt lại sau người khác, liều mạng tu luyện, đồng thời cũng đau khổ tìm bảo đan có thể hỗ trợ đột phá. Mà bảo đan có thể đánh sâu vào bình cảnh Vương Huyền, thiên hạ ít có, ngẫu nhiên có được, nhất định là cho đệ tử quan trọng trong tông… Mà loại bảo đan này lại đi kèm theo phiêu lưu không cách nào khống chế, lại không biết có bao nhiêu đệ tử trẻ tuổi có địa vị, thiên tư cực cao chịu phản phệ của đan dược này, kinh mạch bị thương, thiên tư hao tổn, huyền đạo hủy hết. Mà không muốn, hoặc không dám mượn dùng ngoại lực, lại không biết có bao nhiêu người lưu lại mấy năm ở bình cảnh Vương Huyền, thậm chí hơn mười năm không cách nào đột phá… Cuối cùng đột phá, cũng đã rớt xuống sau người khác xa xa, rơi vào nhóm hạng trung.

- Mà viên bảo đan trong tay ta, chẳng những có thể trực tiếp đột phá bình cảnh Vương Huyền, còn không hề có phiêu lưu… Thậm chí có được tác dụng tương đương với to lớn đối với đánh sâu vào bình cảnh Bá Huyền.

Cho dù đã có rất nhiều lời tán thưởng, nhưng trong mắt Tử Cực vẫn như cũ tràn đầy ánh sáng kinh ngạc:

- Nếu viên thuốc này bị tứ đại thánh địa biết được, chắc chắn sẽ dẫn đến sóng to gió lớn, không tiếc hao phí giá cao vĩ đại đến tranh đoạt, hai cân Tử mạch thần tinh, vẫn là dự tính bảo thủ nhất… Dù sao, bảo đan này vào tay, liền có thể khiến một hậu bối trong thời gian ngắn nhất đột phá đến Bá Hoàng, khiến tông môn tương lai nhiều thêm một trụ cột cường đại.

- A…

Ánh mắt của Vân Triệt mơ hồ… Lanh khôn lên, đây là muốn phất lên!

- Vân Triệt, có thể tiện báo cho biết, bảo đan này tên như thế nào? Lại do vị cao nhân nào luyện chế?

Tử Cực tràn đầy tha thiết hỏi. Những đan dược sư cấp bậc cao nhất ở Thiên Huyền đại lục, lão đều biết rất rõ. Nhưng trong những người này, tuyệt đối không có một ai có năng lực luyện chế ra bảo đan như vậy… Nếu như có, lão đã biết được từ lâu.

- A, bởi vì viên thuốc này tùy tay luyện ra, còn chưa đặt tên.

Vân Triệt thật lạnh nhạt nói. Hắn cũng không nói cái tên “Bá Hoàng đan” này ra, bởi vì lỡ như Thiên Huyền đại lục có ghi chép lại liên quan đến “Bá Hoàng đan” ở Huyễn Yêu giới, liền không dễ chơi lắm. Mặt khác, dược hiệu này còn cao hơn Bá Hoàng đan xa xa, cho nên không gọi là Bá Hoàng đan cũng không có vấn đề gì.

Tử Cực lắc đầu mà cười:

- Ha ha, chuyện này lão hủ ngược lại không tin, bảo đan như thế, được một viên liền đủ chấn thế, sao lại tùy tay luyện ra được. Nếu như không tiện báo cho biết, lão hủ sẽ không hỏi lại.

Vân Triệt liếc nhìn lão, khóe miệng khẽ nhếch, tay trái vừa lật…

“Rào rào” một trận vang lên, hơn ba mươi viên Bá Hoàng đan được Vân Triệt ném một phát lên trên bàn đá, tùy ý giống như ném ra một đống kẹo đậu.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment