.
._357__1" class="block_" lang="en">Trang 357# 1
Chương 713: Trọng kiếm nghiền áp
Vân Triệt khai hỏa toàn bộ thực lực đối mặt với phượng hoàng tiễn ngay mặt mà đến, nhưng lại chìa cánh tay, trực tiếp nắm lấy, theo một tiếng quát khẽ của hắn, phượng hoàng tiễn ngưng tụ phượng hoàng viêm lực rất mạnh bị Vân Triệt lấy bàn tay hung hăng xé rách, hóa thành hai đường tàn viêm vặn vẹo, bị Vân Triệt ném ra phía sau.
- A!!
Đồng tử của Phượng Thiên Dụ phóng đại, khuôn mặt dưới khiếp sợ, thậm chí mang theo hoảng sợ mơ hồ.
- Người phải chết là ngươi!
Toàn thân Vân Triệt thiêu đốt phượng huyết, sau lưng, dần dần hiện ra bóng dáng phượng hoàng, nhất thời, uy áp phượng hoàng chồng chất lên khí tức huyền lực, về mặt khí thế đúng là ngầm lấn áp được Phượng Thiên Dụ.
Cánh tay Vân Triệt đánh ra, chỉ trong nháy mắt, phượng viêm bùng nổ tràn ngập cả không gian, ở giữa trời đất, nhất thời chỉ còn lại màu đỏ thuần túy tới cực điểm. Có mầm mống hỏa của Tà thần ở trong người, tốc độ điều động lực lượng hệ hỏa của hắn, cho dù đối phương là Phượng Thiên Dụ tu luyện phượng hoàng viêm lực hơn sáu trăm năm cũng không cách nào so sánh bằng.
Trong nháy mắt hỏa diễm tràn ngập toàn bộ tầm nhìn, khiến khiếp sợ trong lòng Phượng Thiên Dụ càng lên tới tột đỉnh, phượng hoàng hỏa diễm tới gần để cho huyền lực hộ thể của hắn kịch liệt run run. Hắn không dám coi thường và sơ ý, huyền lực lấy tốc độ nhanh nhất điều động đến tám phần, toàn thân bùng nổ lên một luồng hỏa diễm gió lốc khổng lồ.
- Phượng hỏa liêu thiên!!
Rầm!!
Giống như một tảng đá lớn ngàn trượng rơi vào trong biển cả yên tĩnh, không khí trong phạm vi hơn mười dặm bị đẩy ra thô bạo, tạo nên một vòng gợn sóng khủng bố kinh người đập vào mắt, toàn bộ bầu trời thay đổi hoàn toàn màu sắc, dưới ánh sáng màu đỏ nóng cháy, hai luồng phượng hoàng hỏa diễm đủ để đốt diệt trời đất lấy phương thức kịch liệt nhất va chạm vào nhau, đốt diệt nhau, xé rách, cắn nuốt.
Nhưng mà, chỉ là bắt đầu. Hai luồng phượng hoàng hỏa diễm nổ tung oanh kích nhau, cắn nuốt nhau chẳng những không dần dần tiêu tán tắt đi, ngược lại bành trướng với tốc độ kinh người, màu sắc đỏ đậm cũng càng ngày càng thâm thúy, trong vòng hơn mười dặm, tất cả thảm thực vật toàn bộ cháy nóng lên, nham thạch dưới hỏa diễm bao vây cũng bắt đầu cấp tốc hòa tan.
Rầm rầm rầm rầm rầm…
Luận về huyền lực hùng hậu, Vân Triệt tự nhiên không theo kịp Phượng Thiên Dụ, nhưng đều sử dụng phượng hoàng viêm giống nhau, trên cảnh giới huyền công, lý giải pháp tắc, khống chế viêm lực của Vân Triệt, toàn bộ đều phải nghiền áp Phượng Thiên Dụ –– Cho dù hắn là Đế Quân cường đại nhất!
Huyền lực của Vân Triệt bỗng nhiên bạo tăng mặc dù khiến Phượng Thiên Dụ khiếp sợ, nhưng trong tiềm thức của hắn vẫn không cho rằng Vân Triệt có lực lượng chiến đấu với hắn. Chỉ hỏa diễm đơn thuần oanh kích, hắn vận dụng vẻn vẹn tám phần huyền lực, nhưng lại không đè áp được phượng hoàng viêm của Vân Triệt, sau giằng co ngắn ngủi, hắn thậm chí bắt đầu cảm thấy áp lực càng ngày càng trầm trọng.
- A!!
Sau lưng Phượng Thiên Dụ hiện lên một bóng dáng phượng hoàng cực lớn, tăng huyền lực lên đến chín thành, phượng hoàng hỏa diễm trên người lại một lần nữa bùng nổ, cuốn lấy một hỏa diễm lốc xoáy khổng lồ, nhất thời mạnh mẽ áp chế phượng hoàng viêm của Vân Triệt.
- Phá cho ta!!
Phượng viêm bùng nổ, không gian vỡ vụn, vô số mảnh nhỏ không gian giống như cương châm bay ra bắn vào, xuyên thủng trời cao và mặt đất. Dưới hỏa diễm gió lốc nổ tung, Vân Triệt và Phượng Thiên Dụ bị tách ra xa xa. Đồng tử của Phượng Thiên Dụ co rút lại, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Vân Triệt… Tuy rằng Vân Triệt trong tầm mắt bị đánh ra xa hơn, nhưng sắc mặt của Vân Triệt trầm tĩnh, không hề trở nên trắng bệch, trên người chỉ có quần áo rách nát, lại không tìm thấy nửa dấu vết bị thương.
Hai mươi tuổi… Vương Huyền cảnh cấp ba… Lại dưới huyền lực đơn thuần đụng chạm khiến cho hắn dùng ra chín thành lực lượng, đây là chuyện mà trước kia cho dù hắn nằm mơ đều khó khả năng nghĩ đến.
- Kẻ này… Quyết không thể lưu!
Giao thủ với Vân Triệt, Phượng Thiên Dụ vốn không để Vân Triệt vào mắt mới chính thức ý thức được đáng sợ của Vân Triệt. Mới hai mươi hai tuổi đã như thế, hắn không thể tưởng tượng được khi Vân Triệt đến tuổi của mình sẽ đến cảnh giới kinh khủng cỡ nào. Mà người này, còn là tử địch của Phượng Hoàng thần tông…
Cho dù như thế nào, không tiếc giá cao gì, cũng phải khiến cho hắn chết!!
- Sư phụ của ngươi… Là ai?
Cơ bắp, mạch máu toàn thân Phượng Thiên Dụ phồng lên, chung quanh thân thể, bắt đầu xuất hiện hỏa linh càng ngày càng dày đặc. Ý thức được sự đáng sợ của Vân Triệt, hắn đã quyết định không tiếc dùng hết toàn lực đối với một tiểu bối như vậy, trong khoảng thời gian ngắn nhất đưa Vân Triệt vào chỗ chết. Nếu Vân Triệt không chết… Tương lai, nhất định là ác mộng của Phượng Hoàng thần tông.
Cũng giống như tất cả những người khác, hắn muốn biết rốt cuộc là ai có thể dạy dỗ ra một đệ tử như vậy khiến cho hắn thân là một Đế Quân đều kinh hãi đến tim đập nhanh!
- Ngươi còn không xứng để biết.
Vân Triệt lạnh lùng nói.
- Vậy ngươi liền đi chết đi.
Phượng Thiên Dụ không còn trông cậy vào từ trong miệng Vân Triệt có thể nhận được câu trả lời, hai tay hắn mở ra, tóc đang trong thiêu đốt thẳng tắp lên, bóng dáng phượng hoàng ở phía sau phát ra một tiếng phượng hót lảnh lót đến chói tai.
Trên thân hắn không phóng thích phượng hoàng viêm, nhưng nhiệt độ không khí lại đang lấy tốc độ khủng bố tuyệt luân tăng lên, không gian, đã trong vặn vẹo cấp tốc biến thành màu đỏ, đá vụn cát nhỏ trên mặt đất đang rung động, thậm chí lơ lửng lên số lượng lớn.
- Phượng hoàng lĩnh vực!!
Theo mâu quang của Phượng Thiên Dụ đột nhiên lóe lên, khu vực mấy chục dặm chung quanh, ở trong một nháy mắt, hóa thành biển lửa khổng lồ, trong biển lửa, vô số phượng hoàng viêm ảnh tùy ý bay lượn, hót vang, phóng thích ra lực lượng hủy diệt đủ để đốt cháy tất cả.
Lĩnh vực hỏa diễm khổng lồ, ở nơi trung tâm của lĩnh vực chính là Phượng Thiên Dụ và Vân Triệt, hai tay Phượng Thiên Dụ nâng lên, lĩnh vực của hắn, hắn tự nhiên là chúa tể, hắn có thể tùy ý biến hóa lĩnh vực và điều động lực lượng ở mỗi một góc, tất cả trong lĩnh vực, đều hóa thành nhân tố có lợi cho hắn:
- Tiểu tử nhãi con, trước khi ngươi chết, dùng tính mạng của ngươi cố mà kiến thức một phen như thế nào là lĩnh vực của Đế Quân đi! Ở trong phượng hoàng lĩnh vực này, cho dù ngươi dùng hết tất cả lực lượng toàn thân làm phòng ngự, trong vòng mười giây cũng sẽ hóa thành tro tàn!
Lĩnh vực cấp bậc Đế Quân, đúng là vô cùng cường đại, có thể nói là cấp độ lực lượng tầng cao nhất ở Thiên Huyền đại lục.
Nhưng mà, Phượng Thiên Dụ nằm mơ cũng không thể nghĩ đến, lực lượng hỏa diễm thuần túy, cho dù cường thịnh hơn gấp mười lần nữa, cũng không thể tạo thành chút tổn thương nào cho Vân Triệt có được hỏa linh tà thể.
Đứng ở nơi trung tâm lĩnh vực hủy diệt này, Vân Triệt nhàn nhạt đưa mắt nhìn chung quanh, trên mặt lộ ra không phải là lo sợ không yên và kinh hãi, ngược lại là cười lạnh mà Phượng Thiên Dụ không cách nào lý giải:
- Nếu ngươi không vận dụng phượng hoàng lĩnh vực này, có lẽ chết còn chậm một chút.
- Hồng nhi, đi ra làm việc!!
- A… Nha!
Quang mang màu son chợt lóe, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm đã được Vân Triệt cầm vào trong tay, trong nháy mắt kia, toàn bộ hỏa diễm cháy bùng trong phượng hoàng lĩnh vực đều giống như xuất hiện tạm dừng, mà một đôi đồng tử của Phượng Thiên Dụ cũng như bị cương châm đâm vào, chợt co rút.
Phượng Thiên Dụ sống mấy trăm năm, lần đầu tiên nhìn thấy kiếm khổng lồ như thế. Từ trên thanh kiếm thật lớn này, hắn gần như không cảm giác được khí tức gì, nhưng mà, chỉ với tầm mắt đụng chạm vào, trái tim hắn còn có linh hồn, nhưng lại không cách nào khống chế xuất hiện run rẩy e ngại.
Vụt!!
Cánh tay Vân Triệt vung lên, Kiếp Thiên kiếm chém ra một đường cong màu đỏ thắm. Mà chẳng qua chỉ là một lần vung lên vô cùng đơn giản, lại mang đến một tiếng xé rách giống như thiên lôi kêu… Phượng hoàng lĩnh vực cấp bậc đế quân này, lực lượng cường đại nhất của Phượng Thiên Dụ, nhưng lại ở trước quỹ tích vung lên của cự kiếm, xé mở ra một vết rách dài hơn bốn trượng, rộng chừng nửa thước.
Mặc cho chung quanh phượng viêm tùy tiện lướt qua, phượng ảnh vũ động, vết rách này lại thật lâu cũng không khép lại.
- Đó là… Kiếm gì?
Giọng Phượng Thiên Dụ đang run rẩy.
Vân Triệt không trả lời, xương cốt toàn thân kêu vang một trận… Sau khi lập gia đình với tiểu Yêu Hậu, hắn nhận được lượng lớn danh kiếm tuyệt thế, dưới Hồng nhi cuồng ăn mỗi ngày, lực lượng súc tích trong Kiếp Thiên kiếm càng ngày càng khủng bố, chỉ riêng sức nặng này, cũng đã đạt tới hơn sáu mươi vạn cân.
Nếu là Vân Triệt mới tới Huyễn Yêu giới, gần như không thể khống chế được. Nhưng Vân Triệt hiện giờ, lại thoải mái giống như khống chế thân thể của chính mình!
Thấy được Phượng hoàng lĩnh vực của Phượng Thiên Dụ, Vân Triệt cũng liền nhìn ra được cực hạn thực lực của Phượng Thiên Dụ, cũng để cho hắn xác nhận, hắn chẳng những tuyệt đối không có lý do bại bởi Phượng Thiên Dụ, ngay cả nắm chắc hôm nay đánh chết Phượng Thiên Dụ, đã ngoài bảy phần!
Vân Triệt phi thân lên, cho đến xuyên qua phượng hoàng lĩnh vực, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm quét ngang về phía Phượng Thiên Dụ mà đi.
Kiếp Thiên kiếm đến đâu, phượng hoàng lĩnh vực nổ tung từng tầng, phượng hoàng viêm vốn nóng bỏng bị áp chế tắt hoàn toàn, trong nháy mắt cắt ra một vết rãnh dài trăm trượng trong lĩnh vực mười mấy dặm, gương mặt Phượng Thiên Dụ vặn vẹo, phượng ảnh sau lưng hắn giãy giụa, huyền lực hộ thân chung quanh thân thể giống như bị ngàn vạn cương châm đâm vào, rung động rắc rắc. Hắn nắm lấy thanh hỏa diễm trường kích, toàn bộ hỏa diễm chung quanh trăm trượng tập trung trên trường kích, hóa thành một hỏa diễm cự mãng, đánh về phía Vân Triệt.
Rầm!!
Ánh lửa bạo liệt, bầu trời lại biến sắc, dưới lực lượng gió lốc của Kiếp Thiên kiếm, hỏa diễm cự mạng của Phượng Thiên Dụ chống đỡ gần nửa hơi, liền đã bị cắn nát. Trước mặt Phượng Thiên Dụ trắng bệch, cảm giác ngực như bị núi lớn đánh vào, da thịt nháy mắt bị hủy diệt nát nhừ, sau đó bị xương sườn và huyền lực hộ thân một lần nữa dâng lên khó khăn ngăn trở.
Tiếng gió gào thét bên tai, Phượng Thiên Dụ bay thẳng ngược ra năm sáu dặm, mới cuối cùng dừng lại, khí huyết toàn thân hắn sôi trào, bụng chảy máu đầm đìa, hắn chìa cánh tay, lại phát hiện trên cánh tay trái phải, đều bị đánh ra mấy vết rách thật dài.
Hỏa diễm chung quanh đang tiêu tán, nhiệt độ cũng mau chóng giảm xuống, mất đi lực lượng chống đỡ, phượng hoàng lĩnh vực trực tiếp hỏng mất.
Hắn mới vừa nói trong phượng hoàng lĩnh vực, trong vòng mười giây Vân Triệt nhất định bị đốt diệt, nhưng mà mười giây đi qua… Lại là thảm kịch phượng hoàng lĩnh vực trực tiếp hỏng mất.
- Không có khả năng…
Tay Phượng Thiên Dụ ôm bụng, lại quên mất đi áp chế thương thế không tính là quá nặng, hắn nhìn Vân Triệt ở trước mặt, biểu cảm vặn vẹo trên mặt, giống như gặp ác mộng đáng sợ:
- Không có khả năng… Sao có thể phát sinh chuyện như vậy…
Hắn dùng ra mười thành huyền lực, lại bị một kích của đối phương đánh thương tổn… Lực lượng lĩnh vực cấp bậc cao nhất hắn ngưng tụ ra, lại trong mười giây ngắn ngủi, liền cứ hỏng mất như vậy.
Lực lượng vừa rồi đánh lên trên người hắn… Tại sao có thể đến từ trên tay người chỉ có hơn hai mươi tuổi trước mắt này được!!
- Ta đã từng nói, không cần lĩnh vực, tiết kiệm thêm chút khí lực mà nói, ngươi có thể sẽ chết chậm một chút!
Trong mắt Vân Triệt thoáng qua sát khí lạnh như băng, hắn không cho Phượng Thiên Dụ cơ hội thở dốc, Kiếp Thiên kiếm lại một lần nữa đánh ra, không gian hơn mười trượng phía trước dưới lực trọng kiếm bá đạo tới cực điểm lõm xuống trên phạm vi lớn.
Lực lượng vừa rồi tiếp nhận đáng sợ như ác mộng, Phượng Thiên Dụ không dám chính diện đối kháng, đồng tử của hắn co rút lại, thân thể lóe ra một hỏa diễm ảnh, cấp tốc lui lại phía sau hơn mười trượng… Nhưng phạm vi oanh kích của trọng kiếm rộng lớn, tuyệt đối không phải vũ khí tầm thường có thể so sánh bằng, cho dù Phượng Thiên Dụ lấy tốc độ cực nhanh rời khỏi rất xa, vẫn như cũ bị dư ba lực lượng của Kiếp Thiên kiếm quét đến, mặc dù chỉ là dư ba, lại khiến cho toàn thân hắn lật chuyển, thiếu chút nữa ngã xuống.
Phượng Thiên Dụ vừa giận vừa sợ, hai trảo đều xuất hiện, hai đường phượng hoàng hỏa diễm thô mấy trượng mãnh liệt đánh ra, hợp thành một đường, đánh thẳng về Vân Triệt.
Rầm!!
Một tiếng nổ vang, phượng viêm do Phượng Thiên Dụ toàn lực đánh ra bị Kiếp Thiên kiếm một kiếm đánh tan, sau khi hỏa diễm tiêu tán, thân kiếm thật lớn cấp tốc tới gần, Phượng Thiên Dụ quá sợ hãi, lại một lần nữa toàn lực lui lại phía sau, huyền lực toàn thân gắt gao che trước người, ở trong kinh hãi, lại càng không dám ra tay phản kích.
––––––––––––––––
Trong Phượng Hoàng thành, có thể thấy rõ ràng trên bầu trời bao la phía đông nam không ngừng chớp động lên ánh sáng đỏ, tuy rằng tiếng động nổ vang kia cách cực xa, vẫn như cũ hơi điếc tai.
- Ha ha, Vân Triệt kia quả nhiên không có khả năng thoát khỏi lòng bàn tay của thái trưởng lão.
Phượng Hi Minh cười lạnh nói:
- Thái trưởng lão tự mình ra tay… Quả thật lợi cho hắn quá!!
- Từ khi thái trưởng lão ra tay đến nay đã qua một hồi lâu, lại còn chưa kết thúc… Chẳng lẽ thái trưởng lão đang chơi trò chơi đuổi chuột?
Phượng Phi Liệt cười nhạt nói, cho dù bất cứ kẻ nào trong bọn họ đều tuyệt đối không nghi ngờ Phượng Thiên Dụ muốn giết Vân Triệt vốn dễ như trở lòng bàn tay.
Mới đầu sắc mặt Phượng Thiên Kình rất bình tĩnh, mà theo quang mang bầu trời phía đông nam càng ngày càng đậm hơn, âm thanh càng ngày càng trầm trọng, chân mày của hắn cũng nhanh chóng sa sầm xuống.
Chú ý tới hắn biến hóa sắc mặt, Phượng Hoành Không hỏi:
- Thái trưởng lão, chẳng lẽ bên chỗ Thiên Dụ trưởng lão có biến cố gì?
Phượng Thiên Kình thấp giọng nói:
- Mới đầu Thiên Dụ dùng hết một nửa huyền lực… Sau đó là tám phần lực… Hiện giờ, lại tăng lên tới mười thành lực! Sao lại thế này? Cho dù thực lực của Vân Triệt khoa trương, cũng không thể có khả năng làm cho Thiên Dụ trưởng lão dùng hết toàn lực… Chẳng lẽ xuất hiện những người khác? Hoặc là một cường lực nào đó giúp đỡ Vân Triệt?
Lúc này, bên tai Phượng Thiên Kình đột nhiên truyền đến truyền âm trong dồn dập lộ ra lo sợ không yên của Phượng Thiên Dụ:
- Nhanh chóng đến… Ta không phải là đối thủ của hắn!!
Sắc mặt Phượng Thiên Kình kịch biến, vốn không thể tin nổi vào giọng nói mà mình nghe thấy. Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời bao la phía đông nam, hít mạnh một hơi, không kịp giải thích với đám người Phượng Hoành Không, lấy tốc độ nhanh nhất vọt lên xông tới.