.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_716" class="block_" lang="en">Trang 358# 2
Chương 716: Phượng Thiên Uy
- Phượng hỏa kết giới mới vừa gia cố lại một lần vào hai tháng trước… cho dù là Thiên Dụ trưởng lão và Thiên Kình trưởng lão là Quân Huyền cảnh cũng tuyệt đối không có khả năng phá vỡ! Vân Triệt hắn… Hắn…
Mọi người trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn lên không trung, đã khiếp sợ đến hoàn toàn không nói ra lời. Phượng hỏa kết giới của Phượng Hoàng thần tông bọn họ, không hề nghi ngờ là kết giới thủ hộ mạnh nhất bảy nước Thiên Huyền. Cho dù là Đế Quân trung kỳ tiến công tập kích, cũng không thể phá vỡ trong khoảng thời gian ngắn. Mà Vân Triệt chẳng qua mới chỉ mười mấy kiếm lại khiến phượng hỏa kết giới trong suốt xuất hiện mảng lớn vết rạn, phát ra từng trận rít vang chói tai muốn nứt ra.
Tuy rằng sau khi kết giới xuất hiện vết rạn liền cấp tốc khôi phục, nhưng tốc độ khôi phục vốn cực nhanh ở dưới oanh kích Bá Hoàng tuyệt luân của Kiếp Thiên kiếm, lại gần như chỉ có thể xưng tụng là như muối bỏ biển. Mỗi một kiếm Vân Triệt nện xuống, Phượng Hoàng thành rung động, Thần Hoàng thành rung chuyển, vết rạn trên kết giới cấp tốc lan tràn giống như điên.
- Sao hắn có thể có lực lượng cường đại đến như vậy… Không có khả năng… Không có khả năng!!
Phượng Phi Liệt kinh hãi rít gào, hắn đã nhớ không rõ trong vòng nửa canh giờ mới vừa rồi chính mình đã nói bao nhiêu lần “Không có khả năng”, nhưng có thể xác định chính là, toàn bộ khiếp sợ cả đời này đã từng trải qua cộng lại, cũng không bì nổi với nửa canh giờ ngắn ngủi này.
Rầm!!!
Kiếm thứ hai mươi chín hạ xuống, trong tiếng nổ giống như sấm dậy, kết giới trước mặt Vân Triệt xuất hiện một mảng lớn vết rạn rộng rãi giống như mạng nhện, màu kết giới cũng không còn là màu trong suốt, mà hiện lên màu đỏ hơi hỗn loạn, trung tâm màu đỏ, là một lỗ hổng bắt mắt dài chừng năm tấc.
Khóe miệng Vân Triệt vừa động, Kiếp Thiên kiếm theo một tiếng cười lạnh nhàn nhạt của hắn đâm về phía trước… Lần này không phải đánh xuống, mà là toàn lực đâm vào.
- Vẫn nguyệt trầm tinh!
Kiếm quang phá nát hư không, dễ như trở bàn tay đâm vào trong phượng hỏa kết giới, theo lực lượng của Kiếp Thiên kiếm bùng nổ, lỗ hổng vốn chỉ có vài tấc nháy mắt bị phá hủy đến rộng chừng năm thước. Toàn bộ lực lượng của phượng hỏa kết giới cũng giống như miệng cống bị nước lũ phá tan, theo lỗ hổng bị đánh mở điên cuồng trào ra.
- Kết giới… Phá!!
Cho dù một màn này là không thể tin cỡ nào, lại vô cùng rõ ràng hiện ra ở trước mặt bọn họ. Ba mươi kiếm… Mỗi một người bọn họ đều đếm rành mạch, tổng cộng ba mươi kiếm… Liền phá tan kết giới hộ tông của tông môn đệ nhất bảy nước Thiên Huyền bọn họ!
Thân thể Vân Triệt xuyên qua lỗ hổng trên kết giới, từ trên không phi xuống, một luồng khí tức lạnh thấu xương, cũng bao phủ trên tâm hồn của mỗi người.
Trước hôm nay, bọn họ tức giận tốc độ của Vân Triệt quá nhanh, gần như mỗi một người đều hận không thể đuổi theo kịp Vân Triệt, tự mình tháo hắn thành tám khối. Mà bây giờ, nhìn thấy Vân Triệt từ trên không lao xuống, cho dù là đệ tử Phượng Hoàng, hay là trưởng lão Phượng Hoàng cường đại, toàn bộ đều trong lòng biến lạnh, gần như toàn bộ theo bản năng lui về phía sau mấy bước, không ai tiến lên phía trước dù chỉ nửa bước.
Phượng hỏa kết giới bị ba mươi kiếm đánh rách nát, khiến cho bọn họ ở trong hoảng sợ cực độ hiểu rõ ràng thực lực Bá Hoàng mà bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo, ở trước mặt Vân Triệt mà một ngày trước bọn họ vẫn còn hoàn toàn không để vào mắt, vốn ngay cả xách giày cũng không xứng!
Không còn có người nào hoài nghi Phượng Thiên Dụ và Phượng Thiên Kình đều thật sự chết ở trong tay hắn!
- Bảo hộ tông chủ!!
Chúng trưởng lão Phượng Hoàng nhanh chóng che chắn đến phía trước Phượng Hoành Không và chúng hoàng tử, nhưng tay cầm vũ khí của bọn họ đều đang run rẩy, phượng hoàng hỏa diễm ở trên người cũng đều đang hỗn loạn bập bùng. Ba ngày trước, Vân Triệt đều lấy mạng của hoàng tử để đe dọa, mà hôm nay, ở trước mặt Phượng Hoàng thần tông, Vân triệt cuối cùng đã lộ ra cường đại chân chính của bản thân, uy hiếp bằng thực lực tuyệt đối đối với Phượng Hoàng thần tông từ trước cho đến nay không ai bì nổi.
- Phượng Hoành Không, tuy rằng ta hận không thể giết chết ngươi một vạn lần, đồ diệt toàn tông toàn tộc ngươi, nhưng vì Thương Phong quốc và Tuyết Nhi, ta liên tục cho ngươi vẻn vẹn bốn lần cơ hội… Nhưng ngươi lại lần lượt cho thể diện mà lên mặt!
Cánh tay Vân Triệt buông xuống, Kiếp Thiên kiếm vung thẳng xuống, kiếm thế mạnh mẽ giống như sóng thần rung động mà đi.
Trên trăm đệ tử Phượng Hoàng ở phía dưới vốn trong toàn lực chạy tán loạn, muốn rời xa khỏi ác ma từ trên trời giáng xuống này, nhưng trong nháy mắt khi Kiếp Thiên kiếm vung xuống, toàn bộ thân thể của bọn họ đột nhiên chấn động, sau đó xương cốt toàn thân vỡ vụn, mạch máu nổ bung, kinh mạch đứt từng khúc… Toàn bộ giống như bùn nhão ngã xuống dưới đất.
Mảnh đất lớn bị máu nhuộm đổ, đã ở trong khoảnh khắc hạ xuống nửa trượng.
Một màn bất thình lình này, khiến tộc nhân Phượng Hoàng vốn sợ hãi kinh hãi đến tim mật như muốn nứt ra. Vân Triệt không ra tay, hăn shcir vung kiếm cầm trong tay xuống…
Vừa rồi khiến trên trăm đệ tử Phượng Hoàng trong nháy mắt chết, chỉ là kiếm thế của thanh cự kiếm màu son kia phóng thích ra!!
Mà một vài đệ tử Phượng Hoàng đã chết, tu vi thấp nhất đã ở Thiên Huyền cảnh!!
- Ngươi… Ngươi… Ngươi… Ngươi rốt cuộc là ai! Ngươi không thể nào là Vân Triệt!
Phượng Phi Liệt đứng đầu, ngón tay chỉ vào Vân Triệt, giọng nói run rẩy đến không còn hình dáng. Cho dù Vân Triệt ở ngay trước mặt hắn, nhưng hắn vẫn như cũ không cách nào liên hệ với Vân Triệt ba năm trước chỉ có Địa Huyền cảnh… Thực lực của hai người, hoàn toàn là chênh lệch hai thứ bậc, làm sao có thể sẽ là một người!
Nhìn chúng trưởng lão Phượng Hoàng vây quanh lấy phía trước Phượng Hoành Không, Vân Triệt vô tình lạnh như băng trào phúng:
- Các ngươi lũ Thần Hoàng lão cẩu này trong ngày thường không phải đều là ngươi điên cuồng vô pháp vô thiên, không để bất cứ kẻ nào vào trong mắt sao? Không phải từng người muốn bầm thây ta vạn đoạn sao? Bây giờ ta đang ở đây, sao các ngươi lại run rẩy giống như cái sàng vậy, thật sự khó coi.
- Vân Triệt…
Hai mắt Phượng Phi Liệt hoàn toàn đỏ đậm, mũi trường kiếm trong tay đã ở dưới phượng viêm biến thành ngôi sao đỏ giống như ngọc:
- Ngươi… Ta đường đường là Phượng Hoàng thần tông… Sao lại sợ ngươi tiểu nhi nhãi nhép!
- Chết!!
Ánh mắt Phượng Phi Liệt trừng trừng, rít gào một tiếng, một kiếm đâm về phía Vân Triệt. Làm người mạnh nhất trong một lứa trưởng lão Phượng Hoàng thần tông này, huyền lực của Phượng Phi Liệt đã là Bá Huyền cảnh cấp mười, tới gần Bá Huyền cảnh đỉnh phong, kiếm trong tay hắn biến thành ngôi sao đỏ, liền ý nghĩa uy lực đã đến mức tận cùng, dưới một kiếm, đủ để thiêu trời nứt đất.
Đối mặt với một kích mạnh nhất dốc hết toàn lực của trưởng lão Phượng Hoàng mạnh nhất, mặt Vân Triệt không biểu cảm, Kiếp Thiên kiếm trong tay nhẹ nhàng bâng quơ vung gạt.
Choang!!
Trọng kiếm gió lốc mạnh mẽ đến mức tận cùng mang theo phượng hoàng hỏa diễm cực nóng còn hơn của Phượng Phi Liệt gấp trăm lần mãnh liệt phóng thích, không gian giống như thủy tinh vỡ vụn, đồng thời vỡ vụn, còn có trường kiếm đã hiện lên ngôi sao đỏ của Phượng Phi Liệt, mảnh nhỏ không gian vòng quanh mảnh nhỏ ngôi sao đỏ, ở trong huyền lực khủng bố đến cực điểm nổ mạnh, giống như bão táp cuồng phong bắn ra chung quanh.
- A ––––
Giữa tiếng gào thê thảm thê lương, Phượng Phi Liệt giống như diều bị đứt dây bay ra ngoài rất xa, tia máu màu đỏ tươi kéo ra độ dài đủ hơn mười trượng trong không trung, cánh tay phải lúc trước nắm chặt, đã hoàn toàn biến mất từ trên thân thể hắn.
- Đại trưởng lão!!
- Phi Liệt!!
- Sư phụ!!
Tuy rằng kiếm của Vân Triệt hủy phượng hỏa kết giới đã triển lộ rõ khủng bố của hắn, nhưng một màn này, vẫn như cũ khiến tất cả mọi người kinh hãi không hiểu. Người mạnh nhất trong lứa trưởng lão Phượng Hoàng thần tông này, dưới dốc hết toàn lực, ở trước mặt Vân Triệt lại gần như chỉ trong một chiêu… Liền thảm bại trọng thương. Nhất là một vài đệ tử Phượng Hoàng tuổi còn hơi trẻ này, nhìn đại trưởng lão bình thường mình tôn làm thần thánh lại bị một người tuổi còn trẻ hơn mình một kiếm đánh bại đến thê thảm không chịu nổi như thế… Bọn họ ở trong hoảng sợ cực độ, tín niệm đều ầm ầm sụp đổ.
Tuy Phượng Phi Liệt trọng thương tổn thất một cánh tay, nhưng còn chưa chết. Mà sao Vân Triệt lại nhân từ bỏ qua cho hắn. Phượng Phi Liệt còn chưa rơi xuống đất, Kiếp Thiên kiếm của Vân Triệt đã lại một lần nữa chém ra, một đường phượng hoàng tiễn phá nát hư không, nhằm thẳng vào Phượng Phi Liệt.
- Dừng tay!!!
Rầm!!
Trong nháy mắt khi Phượng Phi Liệt rơi xuống đất, phượng hoàng tiễn đâm vào chính giữa ngực của hắn, phượng viêm vô tình nổ tung, hóa thân thể Phượng Phi Liệt thành tiêu viêm bay đầy trời.
- Đại trưởng lão!!!
Năm đó, đại trưởng lão Phượng Phi Yên của Phượng Hoàng thần tông táng thân trên Thái cổ huyền chu dưới phẫn nộ của Hạ Nguyên Bá, lúc này, đại trưởng lão mới nhậm chức ba năm của bọn họ lại một lần nữa táng thân… Mà lần này là táng thân ở trước mắt bọn họ.
- Vân Triệt… Phượng Hoàng thần tông ta thề cùng ngươi không chết không ngừng! Tông ta có tổ tiên phượng thần che chở, tổ tiên phượng thần chắc chắn đánh xuống thần phạt đối với ngươi!!
Thập trưởng lão Phượng Hoàng Phượng Lăng Sơn gầm hét lên, hắn muốn dùng ngôn ngữ đi kinh sợ Vân Triệt, nhưng từng chữ hắn gầm ra, lại mang theo run rẩy và sợ hãi… Thậm chí còn có một chút tuyệt vọng mơ hồ.
- A, các ngươi còn có mặt mũi nhắc tới tổ tiên phượng thần?
Thân hình Vân Triệt vừa động, đã từ ngoài trăm trượng xuất hiện trong vòng ba mươi trượng, khí tức tập trung vào Phượng Hoành Không ở trước mặt cùng với tất cả trưởng lão Phượng Hoàng, khiến cho toàn bộ bọn họ trong nháy mắt mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Vân Triệt không có trọng kiếm trong tay và Vân Triệt có trọng kiếm trong tay, uy áp phóng thích ra hoàn toàn không thể giống nhau mà nói, ở dưới Vân Triệt hoàn toàn phóng thích ra uy áp, tất cả trưởng lão Phượng Hoàng cường đại cảm giác mình giống như đối mặt với ma thần khủng bố đến từ vực sâu.
- Ra tay!!
Phượng Lăng Sơn lúc trước nói chuyện cuối cùng không chịu nổi áp lực quá mức đáng sợ này nữa, dữ dội gầm một tiếng lao ra, bốn trưởng lão Phượng Hoàng bên người hắn cũng chấn động toàn thân, cắn răng một cái, kiên trì ra tay.
Tuy bọn họ là năm người ra tay, nhưng nào có một chút nương tay, vừa ra tay, liền toàn bộ đều là sát chiêu hung ác nhất.
- Phần sơn đao!
- Phượng viêm phần thiên!
- Phượng hỏa phá thiên kiếm!
Ngũ đại trưởng lão Phượng Hoàng đồng thời ra tay, đánh ra huyền kỹ đều có uy lực lớn nhất các hệ, uy thế to lớn có thể nói kinh thiên động địa, có lẽ đời này của năm người bọn họ đều chưa bao giờ dốc hết sức lực như thế.
Thật ra, tuy rằng thực lực hiện giờ của Vân Triệt khi đối mặt với bất cứ người nào ở cấp bậc trưởng lão của Phượng Hoàng thần tông đều là nghiền áp, nhưng hắn tuyệt đối không nghiền áp được mọi người cùng liên hợp. Nếu chúng trưởng lão Phượng Hoàng bình tĩnh đối chiến, bày trận đón lấy, tuy rằng không đến mức giết được Vân Triệt, nhưng hoàn toàn có thể bức lui Vân Triệt thậm chí có khả năng bị thương nặng.
Nhưng mà, chuyện Vân Triệt giết hai đại phượng hoàng Đế Quân, ba mươi kiếm đánh nát kết giới đã mang đến đánh sâu vào tâm linh thật sự quá mãnh liệt… Một bầy sói hung ác khát máu có thể bức lui bầy hổ, nhưng một đám sài lang bị sợ nát mật cho dù đối mặt với một con mãnh hổ đều sẽ chạy trối chết.
Giờ phút này ở trước mặt chúng trưởng lão Phượng Hoàng, Vân Triệt là xu hướng vế sau. Lần này tấn công về phía Vân Triệt, cũng chỉ có năm người mà thôi, các trưởng lão Phượng Hoàng khác không nhúc nhích, mà bao quanh lấy bên người Phượng Hoành Không… Bọn họ theo bản năng nghĩ đến chính là Vân Triệt ngay cả đối mặt với hai đại phượng hoàng Đế Quân đều có thể diệt sát, cho dù xông lên cũng chỉ không công chịu chết mà thôi.
Sóng khí do năm luồng lực lượng ngay mặt mà đến mang đến đánh sâu vào khiến y phục toàn thân Vân Triệt phồng lên, nếu mười người hợp kích, hắn có lẽ sẽ cân nhắc một chút xem có cần tránh đi mũi nhọn hay không, nhưng chỉ có năm người… Hắn hoàn toàn không hề có một chút cần thiết phải tránh đi.
Kiếp Thiên kiếm bốc cháy lên phượng viêm, sau lưng, một thương lang ảnh nhiễm lửa hiện lên trong khoảnh khắc, Kiếp Thiên kiếm đột nhiên đánh ra, rạch không gian ra một đường khe rãnh tối đen.
- Phượng hoàng thiên lang trảm!!
Bóng thiên lang vĩ đại mang theo phượng hoàng hỏa diễm nóng cháy bắn ra, mang theo gào thét chấn hồn đồng thời nghênh hướng ngũ đại trưởng lão Phượng Hoàng, xông vào trong ngọn lửa do kiếm quang của ngũ đại trưởng lão Phượng Hoàng đánh ra… Chỉ trong nháy mắt, cho dù là hỏa diễm, kiếm quang hay đao ảnh, toàn bộ bị bẻ gãy nghiền nát đánh sâu vào dập nát.
Phượng hoàng hỏa diễm nát mãnh liệt bay ra hoa lửa đầy trời, ba thanh phượng hoàng kiếm, hai thanh phượng hoàng đao đều vỡ vụn toàn bộ, hóa thành mảnh nhỏ bén nhọn bay đi rất xa, ngực của năm trưởng lão Phượng Hoàng càng như bị sét đánh, giống như năm túi máu vỡ nát bay ngược ra ngoài về các phương hướng khác nhau, tiếng kêu thảm thiết thê lương như quỷ khóc.
- Toàn bộ chết!!
Vân Triệt phi thân đến gần, sát khí lạnh như băng tập trung lên năm trưởng lão Phượng Hoàng bị một kiếm của hắn làm trọng thương, một kiếm đánh về phía Phượng Lăng Sơn cách hắn gần nhất… Một kiếm này hạ xuống, tất nhiên khiến cho Phượng Lăng Sơn tan xương nát thịt.
- Nghiệt súc ngươi dám!!
Đúng lúc này, một tiếng gầm dữ dội giống như lôi đình truyền đến, tiếng gầm dữ dội này mang theo uy áp giống như núi cao vạn trượng lật úp xuống, chấn động đến khiến động tác của Vân Triệt chậm lại. Trong tiếng bạo liệt, mặt đất phía trước cách Vân Triệt không đến năm mươi trượng đột nhiên nổ tung, một ánh lửa to lớn chợt đánh về phía Vân Triệt.
Sau ánh lửa, chiếu ra một lão giả hai mắt đầy giận, mặt như ngọc đỏ. Hắn một thân áo bào đỏ, tóc, chòm râu, thậm chí hai mắt đều hiện ra màu đỏ đen, ấn ký hỏa diễm ở giữa mi tâm phóng thích ra màu đỏ nồng liệt giống như máu.
Vân Triệt hoàn toàn không sợ phượng hoàng viêm, nhưng huyền lực thúc giục ra đường phượng hoàng viêm này lại mạnh mẽ đến cực hạn, còn vượt lên Phượng Thiên Dụ mấy lần! Chân mày Vân Triệt đột nhiên nhíu chặt, lại không để ý đến Phượng Lăng Sơn, Kiếp Thiên kiếm cấp tốc thu hồi, để ngang trước người.
Rầm!!!
Một tiếng vang thật lớn, trong ngọn lửa tận trời, Kiếp Thiên kiếm hung hăng nện vào ngực Vân Triệt, cả người hắn cũng bị mạnh mẽ đánh bay ra ngoài, khí huyết toàn thân Vân Triệt sôi trào, trong miệng điên cuồng bắn ra một ngụm máu lớn, hai mắt hắn giận trừng, một tiếng gầm nhẹ, Tà thần bình chướng mạnh mẽ mở ra.
- Phong vân tỏa nhật!!
Vân Triệt liên tiếp lộn nhào mười mấy vòng trong không trung, Tà thần bình chướng cấp tốc vỡ nát, huyền lực đến từ lão giả áo bào đỏ cuối cùng cũng hoàn toàn bị triệt tiêu. Ánh mắt lão giả áo bào đỏ hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng bàn tay lại nhanh như tia chớp lật lên, sáu mảnh vũ khí nhỏ bay ra trong không trung hóa thành sáu xích viêm tinh sắc bén, đâm thủng không gian, bay vụt về phía Vân Triệt vừa mới cân bằng thân thể.
Phập phập phập phập phập phập…
Mảnh vỡ vũ khí thông thường ở trong tay lão giả áo bào đỏ hóa thành lưỡi dao sắc bén đáng sợ nhất, tốc độ cực nhanh, càng khủng bố xuyên qua không gian, khi Vân Triệt cảm giác được nguy cơ tiến đến, sáu mảnh vũ khí mảnh nhỏ chớp động lên ánh sáng rọi đỏ đậm đã toàn bộ bắn tới thân thể hắn, mang lên sáu bông hoa máu nổ mạnh.
Vân Triệt kêu một tiếng đau đớn, Kiếp Thiên kiếm trong tay biến mất, dưới Huyền quang lôi cực, như gió bão bay vụt về phía đông.
Trong mắt lão giả áo bào đỏ lại hiện lên vẻ kinh hãi… Mới vừa rồi hắn tự nhiên rõ ràng uy lực của sáu điểm xích nhận kia có bao lớn, mà Vân Triệt vừa mới vì phượng viêm oanh kích của hắn mà phòng ngự tán loạn, dưới trạng thái này, cho dù là một Đế Quân cấp bốn, thân thể đều sẽ bị trực tiếp xuyên ra sáu lỗ thủng trong suốt, nhưng ở trên người Vân Triệt, thế mà lại chỉ bị sáu hoa máu, không đâm thủng!
Mặt khác, còn có khí tức huyền lực cấp bậc quá mức thấp cùng với tốc độ quá mức kinh người của hắn.
- Thái tông chủ…
- Thái tông chủ!!
Nhìn lão giả áo bào đỏ giống như thiên thần hiện ra ở không trung, vừa ra tay liền khiến Vân Triệt trọng thương bỏ chạy, các trưởng lão và đệ tử Phượng Hoàng ở trong hoảng sợ không khỏi lệ nóng lưng tròng, ánh mắt nhìn hắn, giống như ngưỡng vọng thần linh cứu thế.
- Phụ hoàng…
Phượng Hoành Không ngẩng đầu, bước chân thong thả tiến lên phía trước. Thần Hoàng đế quân lâm thiên hạ này, ở trước mặt lão giả áo bào đỏ, trong đồng tử co rút lại, ngay cả tư thái, đã nỗ lực hiện ra khiêm nhường.
- Gia gia!
Các hoàng tử ở đây càng vừa kích động, vừa sợ hãi trực tiếp quỳ lạy trên đất.
Lão giả áo bào đỏ hiện thân, chính là thái tông chủ của Phượng Hoàng thần tông, cũng là thái thượng hoàng đế của Thần Hoàng đế quốc… Phượng Thiên Uy!
Từ một trăm chín mươi năm trước tiến vào phượng hỏa lang huyên cảnh, hắn liền gần như chưa từng hỏi đến quốc sự và việc trong tông, một lòng tiềm tu, hắn đã sớm bước vào cảnh giới Đế Quân tu vi càng đột nhiên tăng mạnh. Những năm này có vài lần rời khỏi phượng hỏa lang huyên cảnh, cũng cơ bản đều là vì Phượng Tuyết Nhi.
Trên không, là kết giới thủ hộ đã cấp tốc tán loạn, đã phá thành mảnh nhỏ, phía dưới, trên đất Phượng Hoàng thành đã thừa nhận năm ngàn năm nội tình toàn tông hỗn độn và thương tích, phủ kín là máu phượng hoàng đỏ tươi và thi thể tan hoang, hắn nâng xích mâu lên, trong mâu quang lay động kinh sợ cực độ và phẫn nộ cắn nuốt.
- Tội đáng chết vạn lần!
Nhàn nhạt lầm bầm, Phượng Thiên Uy không để ý đến bất cứ kẻ nào, bóng dáng lóe lên một cái, một khoảnh khắc, đã xuất hiện ngoài trăm trượng, đuổi thẳng về hướng Vân Triệt, khi di chuyển đã làm dậy lên sóng gió khiến một loạt lầu các phía dưới ầm ầm sụp đổ.
Rầm!!
Vân Triệt đánh một quyền trước ngực, chấn toàn bộ sáu mảnh nhỏ vũ khí đâm vào trên thân thể ra, đồng thời cũng chấn ra sáu mảnh hoa máu. Hắn hung hăng cắn răng, không rên một tiếng, cấp tốc che lại miệng vết ngoại thương, sau đó lấy ra hai viên tuyết nhan đan từ trong Thiên độc châu, một viên nuốt vào, một viên bóp nát, sau đó rắc lên trên miệng sáu vết thương rất sâu kia.
- Shh…
Nội thương ngoại thương đều tương đương không nhẹ, Vân Triệt cuối cùng vẫn phải phát ra một tiếng kêu đau, nếu hắn không có long thần tủy, xương cốt toàn thân cứng như huyền kim mạnh mẽ ngăn cản toàn bộ sáu tàn nhận này, cũng không phải là sáu miệng vết thương đơn giản như vậy, mà là sáu lỗ thủng trong suốt.
- Hắn đuổi tới.
Mạt Lỵ nói.
- Ta biết.
Vân Triệt không quay đầu, chân mày gắt gao nhíu lại.
Mạt Lỵ nhàn nhạt cười lạnh:
- Ngươi lại cũng có lúc ăn mệt, thật đúng là hiếm thấy.
- Quỷ mới biết hắn lại từ dưới nền đất xông tới.
Vân Triệt cắn chặt răng:
- Mấy Đế Quân của Phượng Hoàng thần tông kia đều ở nơi tên là phượng hỏa lang huyên cảnh. Cửa vào và cửa ra duy nhất của chỗ kia đều ở góc tây bắc của Phượng Hoàng đại điện, một khi xuất hiện khí tức ta không để địch nổi ở vị trí kia, khoảng cách kia đủ để cho ta mắng hắn một trận lại chạy trốn. Ai ngờ lão nhân áo đỏ này lại không ra bài theo đường lối… Khụ… Khụ khụ…
Một lượng lớn máu bị Vân Triệt liên tục ho ra, nội thương của hắn so ra còn nghiêm trọng hơn ngoại thương.
Có đại đạo phù đồ và long thần thân thể, tốc độ khôi phục huyền lực và thân thể của Vân Triệt đều cực kỳ nhanh, nhưng nhanh hơn nữa cũng không thể lập tức khỏi hẳn. Những thương thế này tự nhiên tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đến tốc độ của Vân Triệt, mà mạnh mẽ vận dụng toàn bộ huyền lực, lại sẽ chuyển biến xấu đến thương thế.
Cho dù như vậy, tốc độ của Vân Triệt vẫn nhanh chóng như tia chớp, ít nhất tốc độ còn nhanh hơn khi Phượng Thiên Dụ đuổi theo hắn “Chạy trốn”.
Nhưng Phượng Thiên Uy không phải Phượng Thiên Dụ, hắn chẳng những không bị bỏ rơi, khoảng cách với khí tức nguy hiểm kia càng ngày càng tới gần.
- Lão đầu này chắc là Phượng Thiên Uy… Tu vi của hắn ở cảnh giới gì?
Vân Triệt nhíu mày hỏi, trong lòng nhanh chóng tính toán cục diện hiện giờ.
- Quân Huyền cảnh cấp sáu trung kỳ.
Mạt Lỵ rất tùy ý trả lời.
- Quân Huyền cảnh… Cấp sáu?
Trong lòng Vân Triệt thoáng kinh ngạc, thực lực này, còn cao hơn dự tính của hắn nhiều lắm. Làm nhân vật cùng vai lứa với Phượng Thiên Kình, Phượng Thiên Dụ, Vân Triệt vốn ước chừng huyền lực của Phượng Thiên Uy đã ở Quân Huyền cảnh trên dưới cấp ba, cao nhất cũng không thể vượt qua Quân Huyền cảnh cấp bốn.
Không nghĩ tới, thực lực của Phượng Thiên Uy lại mạnh hơn Phượng Thiên Dụ vẻn vẹn ba tiểu cảnh giới!
Còn là ba tiểu cảnh giới của Quân Huyền cảnh!
Phượng Hoành Không thân là Phượng Hoàng tông chủ của một thế hệ này, trên tu vi huyền lực xem như cao nhất, nhưng trong Phượng Hoàng trưởng lão cùng thế hệ cũng có mấy người thực lực gần với hắn, những nhân vật cấp bậc trưởng lão khác cũng kém không xa. Nhưng Phượng Thiên Uy… Có lẽ thiên tư cao thần kỳ, rõ ràng là thực lực cường đại hoàn toàn nghiền áp cùng thế hệ.
- Khó trách ra tay hai lần khiến cho ta trong ngoài đều thương tổn…
Vân Triệt thấp giọng nói, nhưng trong mắt lại không phải không thoải mái, mà là phẫn nộ sâu đậm… Còn có một chút điên cuồng bắt đầu thiêu đốt.
Dám để cho Vân Triệt ta từ uy phong lẫm lẫm bỗng chốc trở nên chật vật như vậy.
Phù… Vân Triệt hung hăng hít vào, lồng ngực phập phồng kịch liệt, ánh mắt càng ngày càng trở nên nóng bỏng và dữ tợn, ngay cả Mạt Lỵ ở trong Thiên độc châu cũng cảm giác được một khí tức cực kỳ nguy hiểm.