.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_718" class="block_" lang="en">Trang 359# 2
Chương 718: Hoàng tuyền tro tàn
Vầng sáng nóng cháy từ phía trên không chiếu xuống, chiếu rọi mỗi một góc của Phượng Hoàng thành biến thành màu vàng đỏ. Nơi phát ra sáng rọi thong thả hạ xuống, giống như một vũng hỏa diễm luyện ngục đang cắn nuốt trời xanh, độ khổng lồ này đủ để che đậy một phần ba Phượng Hoàng thành… Hơn nữa còn đang liên tục khuếch đại.
Tất cả huyền giả của Phượng Hoàng thần tông đều dừng công việc trong tay lại, ngơ ngác nhìn lên không trung, cả kinh vốn nói không ra lời.
- Cái đó là… Cái gì??
Không chỉ Phượng Hoàng thành, Thần Hoàng thành… Thậm chí giáp ranh với Thần Hoàng thành, gần như tất cả mọi người đi ra khỏi chỗ ở hoặc nơi tu luyện, trợn mắt há hốc mồm nhìn một vầng mặt trời chói lọi màu máu đang từ không trung hạ xuống Phượng Hoàng thành.
Gương mặt và đôi mắt của Phượng Hoành Không đã bị chiếu rọi thành màu vàng đỏ, kèm theo ánh lửa màu vàng đỏ, nhiệt độ đang với tốc độ khủng bố tăng lên cao, mà đáng sợ hơn nhiệt độ cao, là uy áp mạnh đến cho dù như thế nào hắn đều không thể tin được…
Uy áp như tận thế đến!! Còn đáng sợ hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc trước Vân Triệt khai hỏa ra toàn bộ huyền lực, thậm chí từ trên người phụ thân Phượng Thiên Uy, hán đều chưa bao giờ cảm giác được uy áp kinh khủng như thế… Ở dưới uy áp này, trái tim hắn lấy tần suất vô cùng cao điên cuồng nhảy lên, mỗi một tế bào trên dưới toàn thân, mỗi một dây thần kinh, đều đang kịch liệt run rẩy.
- Đây là có chuyện gì?
Một trưởng lão Phượng Hoàng kinh hãi nói.
- Không phải gia gia đã đuổi theo Vân Triệt rồi sao… Sao Vân Triệt lại có thể xuất hiện ở đây? Gia gia đâu?
Cho dù như thế nào, Phượng Hi Minh đều không thể tin được hình ảnh mà bản thân nhìn thấy. Không đến một phút đồng hồ trước, Vân Triệt mới bị Phượng Thiên Uy hai chiêu đánh lui… Toàn bộ công kích của Phượng Thiên Uy thật sự đánh trúng Vân Triệt, hắn có thể bất tử, còn có năng lực chạy trốn đã có thể coi là kỳ tích, ít nhất cũng nên bị trọng thương, không có bất cứ lý do gì có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của Phượng Thiên Uy.
Nhưng bây giờ Vân Triệt lại xuất hiện ở đây, mà Phượng Thiên Uy lại không thấy bóng dáng.
- Lập tức truyền âm cho gia gia con!
Phượng Hoành Không ngẩng đầu nhìn trời, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Vân Triệt rất nhiều quỷ kế, nhất định là dùng phương pháp đặc thù gì thoát khỏi đuổi theo của gia gia con… Nói không chừng, còn là cố ý dẫn gia gia con rời đi!
- Kêu gia gia con nhanh chóng quay về!
Khí tức nhiếp tâm kinh hồn, đã khiến cho Phượng Hoành Không cảm thấy nguy cơ rất lớn.
- Vâng, phụ hoàng!
Phượng Hi Minh nhanh chóng lấy truyền âm ngọc có ấn ký phượng hỏa ra.
- Vân Triệt… Ngươi muốn làm gì!
Phượng Hoành Không trầm giọng gầm nhẹ nói.
Trên người mỗi một người của Phượng Hoàng thần tông đều có huyết mạch và huyền lực phượng hoàng trong người, có năng lực chống đỡ đối với nhiệt độ cao vượt xa người thường, nhưng lúc này, nhiệt độ trong không khí đã nóng rực giống như hỏa diễm, mạnh như Phượng Hoành Không, đều đã bắt đầu cảm giác được khô nóng, mà đệ tử cấp thấp huyền lực hơi yếu đều đã bắt đầu vận chuyển huyền lực chống đỡ.
Hơi nước càng ngày càng nồng đậm đã bắt đầu từ bốn phương tám hướng bốc lên, không khí với tầm mắt đã rõ ràng vặn vẹo lên.
Mà theo hỏa ngục trong không trung tiếp tục phóng đại, nhiệt độ không khí, vẫn như cũ liên tục tăng lên.
Thân thể Vân Triệt dừng lại ở ba trăm trượng trên không trung, không tiếp tục hạ xuống, sắc mặt của hắn hơi tái nhợt… Bởi vì “Hoàng tuyền hôi tẫn lĩnh vực” trút xuống tất cả huyền lực của hắn, gần như không hề giữ lại chút nào.
Mạnh hơn “Hoàng tuyền hôi tẫn lĩnh vực” lú trước đốt diệt bảy mươi vạn Thần Hoàng đại quân mấy lần!!
- Phượng Hoành Không, cứ chờ xem. Lập tức, nơi chứa đầy ý chí thần linh, lại biến thành dơ bẩn tội ác vô cùng này, liền sẽ vĩnh viễn bụi tan khói diệt!!
Vân Triệt cười lạnh, giọng nói âm trầm giống như ma quỷ ngâm nga.
Ở Huyễn Yêu giới, Huyễn Yêu hoàng tộc bằng vào bốn tầng “Kim ô phần thế lục” khiến toàn bộ sinh linh Huyễn Yêu thần phục vạn năm, ở Thiên Huyền đại lục, Phượng Hoàng thần tông bằng vào bốn tầng “Phượng hoàng tụng thế điển” xưng bá bảy nước, cũng lấy phát triển năm ngàn năm ngắn ngủi ép thẳng thánh địa vạn năm.
Ở Huyễn Yêu giới, huyền công mạnh nhất không hề nghi ngờ là Kim ô phần thế lục. Ở Thiên Huyền đại lục, huyền công mạnh nhất, cũng được công nhận là Phượng Hoàng tụng thế điển.
Mà Vân Triệt, chẳng những có được huyết mạch kim ô có độ tinh thuần còn muốn vượt qua tiểu Yêu Hậu và tất cả Yêu Hoàng các triều đại, “Hoàng tuyền hôi tẫn lĩnh vực” lúc này thi triển ra, là lực lượng cảnh giới tầng thứ bảy của “Kim ô phần thế lục”!
Bàn về huyền lực, Vân Triệt tuyệt đối không tính là đứng đầu đương thời.
Nhưng “Hoàng tuyền hôi tẫn” mà lúc này hắn phóng thích ra, lại tuyệt đối ở cấp bậc tầng cao nhất đương thời, cũng là huyền kỹ mạnh nhất.
Không có hạng nhất!
Đừng nói Phượng Hoành Không, cho dù tất cả tổ tiên đời trước của Phượng Hoàng thần tông hắn ở đây, tâm hồn cũng sẽ bị áp chế tuyệt đối ở cấp bậc cảnh giới này đến run rẩy không cách nào khống chế.
Lời Vân Triệt nói chẳng phải nói chuyện giật gân.
Khi lĩnh vực này hoàn toàn thành hình, cũng bao phủ xuống…
Đủ để triệt để hóa thành tro tàn trọn cả Phượng Hoàng thành, nội tình tông môn năm ngàn năm to lớn này!
Thân thể của Phượng Hoành Không chợt run lên, cảm giác đáng sợ quá mức ở trong lòng kia, khiến cho hắn mơ hồ cảm giác được Vân Triệt không phải đang phô trương thanh thế.
- Ngươi nghiệt súc này, chết đã đến nơi còn mở miệng ngông cuồng!
Trưởng lão Phượng Hoàng Phượng Chỉ Thủy dữ dội gầm lên một tiếng, sau đó thấp giọng nói với Phượng Hoành Không:
- Tông chủ, hiện giờ hắn ở trên không trung, không dám xuống dưới, khí tức huyền khí dao động trên người hắn rõ ràng đang toàn lực súc tích lực lượng, hơn nữa lúc trước hắn ở dưới tay thái tông chủ nhất định đã bị trọng thương, hiện giờ mặc dù khí thế kinh người, nhưng vô cùng có khả năng vốn không hề có lực lượng chống đỡ… Chính là thời cơ tốt để công kích hắn!
- Xem ta để cho hắn lộ ra nguyên hình!
Phượng Chỉ Thủy thật tự tin với phán đoán của mình, giọng nói vừa dứt, hắn đã bay vút vào trong không trung, một trảo đánh về phía Vân Triệt.
Mà sự thật cũng đúng là không kém dự đoán của hắn bao nhiêu… Mặc dù Vân Triệt không bị trọng thương, nhưng giờ phút này chính là trút toàn bộ lực lượng vào trong Kim ô lĩnh vực, không lưu lại một chút lực lượng chống đỡ.
Nhưng cho dù như thế, Kim ô viêm toàn lực phóng thích, một trưởng lão Phượng Hoàng làm sao có khả năng tới gần!!
Phượng Chỉ Thủy nháy mắt vút lên trên trăm trượng, thẳng hướng Vân Triệt, nhưng khi kéo khoảng cách gần hơn đến trăm trượng, sắc mặt Phượng Chỉ Thủy chợt thay đổi, thân hình vốn vội xông lên lấy tốc độ nhanh nhất dừng lại, sau đó giống như điên rơi xuống, sau khi rơi xuống đất liền lăn lộn trên đất, quay cuồng liên tiếp mấy vòng, trong miệng phát ra từng trận kêu rên thống khổ.
- Chỉ Thủy trưởng lão!
Toàn bộ húng huyền giả Phượng Hoàng kinh hãi, Phượng Hoành Không và chúng trưởng lão Phượng Hoàng nhanh chóng xông lên, vừa mới tới gần, liền ngửi thấy một mùi khét lẹt gay mũi. Trong lúc Phượng Chỉ Thủy lăn lộn, toàn thân phượng y, tóc, chòm râu đều đã hóa thành cháy xém rụng xuống, thân thể trần trụi một nửa đỏ bừng, một nửa, đã là cháy đen!
Nhìn thấy ghê người nhất là hai tay của hắn… Chính xác là trên cánh tay biến mất toàn bộ, chỉ còn lại hai đoạn xương tay khô đen.
- Tông chủ… Đừng… Tới gần…
Phượng Chỉ Thủy chìa cánh tay phải không còn bàn tay, gương mặt dưới thống khổ cực độ run rẩy vặn vẹo, sau đó mất tiếng, chết ngất.
Phượng Hoành Không và toàn bộ các trưởng lão Phượng Hoàng tái nhợt sắc mặt, su lưng dâng lên một luồng khí lạnh thấu xương.
Thân thể Phượng Hoành Không khẽ lắc lư, vô lực lui về phía sau hai bước, sau đó ánh mắt bỗng nhiên ngưng lại, chợt cắn răng một cái, cả người bay vút lên không trung, phóng đi về phía Vân Triệt.
- Tông chủ!
Thảm trạng của Phượng Chỉ Thủy ở ngay trước mắt, toàn bộ chúng trưởng lão Phượng Hoàng quá mức sợ hãi, liền vội vàng bay theo lên, định kéo Phượng Hoành Không lại.
Chỉ có điều, Phượng Hoành Không cũng không lỗ mãng giống như Phượng Chỉ Thủy, sau khi bay lên không, tốc độ của hắn liền chậm dần xuống trên phạm vi lớn, nhíu chặt chân mày, thong thả tới gần Vân Triệt… Mỗi khi tới gần một phần, sẽ thấy nhiệt độ bạo tăng một phần, khi đến độ cao trăm trượng, thân thể của hắn có huyền lực phượng hoàng hộ thân Bá Huyền cảnh cấp mười liền đã cảm thấy cảm giác không thích ứng mãnh liệt, mà khi tới gần đến một trăm năm mươi trượng, lồng ngực của hắn đã bắt đầu hít thở không thông, thân thể giống như đang đứng trên miệng núi lửa ở luyện ngục.
Phượng Hoành Không cắn răng một cái, thân thể đột nhiên lại cao thêm mười trượng, nháy mắt, giống như một tầng bàn ủi nóng bỏng bao vây ở trên thân hắn, khiến cho hắn thống khổ đến khuôn mặt vặn vẹo.
Mà lúc này, cách Vân Triệt còn có ít nhất một trăm ba mươi trượng!
Cho dù bản thân đi thử, Phượng Hoành Không vẫn như cũ không thể tin nổi, chỉ với nhiệt độ của hỏa diễm màu vàng đỏ mà Vân Triệt phóng thích ra ở trên không, nhưng lại khiến cho hắn ngay cả tới gần trong một trăm trượng cũng không thể!
Cho dù là phụ thân của hắn Phượng Thiên Uy đều tuyệt đối không có khả năng làm được một điểm này!!
Ở ngoài trăm trượng đã như thế, vậy ngọn lửa kia… Rốt cuộc còn đáng sợ đến trình độ nào!
- Tông chủ, đừng tới gần nữa!
Chúng trưởng lão Phượng Hoàng theo sát tới phía sau cũng không khỏi sắc mặt hoảng sợ tái nhợt, tự mình tới gần, bọn họ cuối cùng rõ ràng vì sao Phượng Chỉ Thủy lại bỗng nhiên rơi vào kết cục như vậy. Bọn họ nhìn Vân Triệt ở trên không, tâm hồn rung động, đã hoàn toàn không thể dùng kinh hãi để hình dung.
- Phượng hỏa phần thiên!!
Một trưởng lão Phượng Hoàng cẩn thận lui về phía sau vài bước, sau đó đột nhiên ngưng tụ ra huyền lực toàn thân, phóng xuất ra phượng viêm mạnh nhất của bản thân mình. Một phượng hoàng hỏa quang khổng lồ nhất thời mang theo tiếng phượng hoàng hót to rõ phóng lên cao, tấn công về phía Vân Triệt… Nhưng mà, phượng hoàng hỏa quang này chẳng qua mới chỉ xông qua khoảng cách chừng ba mươi trượng, liền bỗng nhiên vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vụn hỏa diễm bắn tung tóe, sau đó biến mất ở trong không trung.
- Cái… Cái gì!?
Trưởng lão Phượng Hoàng kia triệt để dại ra.
- Tông chủ, mau đi xuống!!
Chẳng qua chỉ mới dừng lại thời gian vài hơi, bọn họ đã cảm giác toàn thân của mình giống như bị đặt trên lửa luyện ngục nướng. Lấy thực lực của bọn họ còn như thế, nếu đổi lại là hộ pháp hoặc là đệ tử Phượng Hoàng, tất nhiên đã sớm bị đốt thành tro tàn.
Không đợi Phượng Hoành Không đáp lại, hai trưởng lão Phượng Hoàng đã kéo cánh tay hắn, cưỡng ép đưa hắn từ trên không trung xuống, mãi cho đến khi rơi xuống mặt đất, hô hấp của bọn họ cuối cùng mới thoải mái một chút như vậy.
Tự mình thừa nhận sự đáng sợ của hỏa diễm lĩnh vực của Vân Triệt, sắc mặt của Phượng Hoành Không đã trắng bệch như giấy, lời Vân Triệt nói mới vừa rồi, đã rõ ràng thêm mấy lần ở trong đầu óc hắn, cũng giống như ấn ký bị ma quỷ khắc vào trong tâm hồn hắn khiến cho khắp cả người hắn phát lạnh:
- Vân Triệt… Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì!!
- Muốn làm cái gì? Không phải mới vừa rồi ta đã nói rất rõ ràng rồi sao?
Vân Triệt âm trầm mặt khẽ cười lạnh, kim ô lĩnh vực vẫn đang dần dần khuếch đại trong không gian, cho tới bây giờ, đã gần như đủ để bao phủ một nửa Phượng Hoàng thành:
- Khi hỏa diễm lĩnh vực này hạ xuống… Chính là lúc Phượng Hoàng thành này vĩnh viễn biến mất ở trên đời này từ nơi đây!
- Ngươi dám!!
Hai mắt Phượng Hoành Không đỏ đậm như máu, âm điệu càng có vẻ thay đổi hoàn toàn:
- Nếu ngươi dám tổn thương Phượng Hoàng thành một chút nào… Trẫm thề phải khiến Thương Phong quốc của ngươi hoang tàn!!
- Ha ha ha ha!
Vân Triệt lớn tiếng cười như điên:
- Phượng Hoành Không, ngươi thật đúng là không thấy quan tài không rơi lệ. Ta giết nhi tử của ngươi giống như giết gà, chân mày đều lười nhíu lại… Ngươi nói ta có dám hay không đây!!