Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 757 - Chương 758: Hiên Viên Cửu Đỉnh

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_758" class="block_" lang="en">Trang 379# 2

 

 

 

Chương 758: Hiên Viên cửu đỉnh



Vân Triệt hô lên bốn chữ"Thiên Uy Kiếm Vực", để đám người Hiên Viên Ngọc Phượng cùng Lăng Nguyệt Phong đều cảm thấy kinh dị trong lòng, mà bọn hắn càng kinh dị hơn là vẻ mặt cùng ngữ khí lúc Vân Triệt đang kêu"Thiên Uy Kiếm Vực", bên trong lời nói rõ ràng mang theo sự bất kính. Bốn chữ"giấu đầu lộ đuôi", càng mang theo nhục nhã nhất định.

Thiên Uy Kiếm Vực là thế lực ở tầng cao nhất Thiên Huyền đại lục, ở trong mắt Thiên Kiếm Sơn Trang càng giống như là thần vực ở bên trên thiên khuyết, là tồn tại mà bọn hắn liều mạng muốn phụ thuộc, tuyệt đối không dám có chút bất kính hoặc mạo phạm nào. Bọn hắn cũng chưa bao giờ thấy qua, thậm chí chưa từng nghe qua có người đối mặt với Thiên Uy Kiếm Vực còn dám cường ngạnh như vậy.

Mà hai cái lão giả này, vẫn là người có địa vị cực cao trong Thiên Uy Kiếm Vực, huyền lực mạnh đến mức có thể nói là thông thiên!

- Vân Triệt, ngươi thực là thật to gan!!

Mặt mũi Hiên Viên Ngọc Phượng tràn đầy sự giận dữ, có hai trưởng lão Thiên Uy Kiếm Vực ở bên, nên khi nàng đối mặt với Vân Triệt làm gì có nửa điểm cố kỵ, nàng nổi giận nói:

- Ngươi đã biết ta hai vị quý khách của sơn trang đến từ Thiên Uy Kiếm Vực, lại còn dám mở miệng bất kính như thế! Ngươi cho là mình ra vẻ ta đây ở Thần Hoàng đế quốc, thì có tư cách giương oai ở trước mặt Thiên Uy Kiếm Vực sao!

- Phu nhân!

Lăng Nguyệt Phong lập tức lên tiếng, muốn ngăn cản Hiên Viên Ngọc Phượng nói tiếp. Vân Triệt làm tức giận hai nhân vật có huyền lực ngập trời, có thể là trưởng lão của Thiên Uy Kiếm Vực thì hôm nay không có khả năng còn sống rời đi.

Ở trong nhận thức của hắn, mặc dù huyền lực của Vân Triệt ở trong những năm này có mức độ trưởng thành lật trời, đủ để chấn nhiếp thần tông, nhưng làm sao có thể chống lại cùng Thiên Uy Kiếm Vực, đây chính là khinh thường thần thánh chi địa, chí cao vô thượng ở Thiên Huyền đại lục vạn năm!

Hiên Viên Ngọc Phượng không nhìn Lăng Nguyệt Phong ngăn cản, mặt hướng hai vị lão giả nói:

- Hai vị thúc thúc, cái thằng nhãi ranh này lấn Thiên Kiếm Sơn Trang ta thì cũng thôi đi, bây giờ Thiên Uy Kiếm Vực cũng dám không để vào mắt. Từ lúc Ngọc Phượng sinh ra cho tới bây giờ, còn chưa bao giờ thấy người nào dám làm càn đối với Thiên Uy Kiếm Vực như thế, người có thể nhẫn nại nhưng nhục không thể nhẫn! Còn xin hai vị thúc thúc xuất thủ bắt hắn lại!

- Hai vị trưởng lão!

Trong lòng Lăng Nguyệt Phong máy động, liền vội vàng tiến lên nói:

- Vân Triệt tuổi nhỏ, huyết khí phương cương, lại đang tức giận mà đến, cho nên mở miệng không biết nặng nhẹ, còn xin hai vị trưởng lão không cần chấp nhặt với Vân Triệt, Thương Phong hoàng thất bên kia, Thiên Kiếm Sơn Trang ta sẽ tự nói chuyện. Hai vị cao nhân này chính là trưởng lão Thiên Uy Kiếm Vực, là khách nhân tôn quý nhất của Thiên Kiếm Sơn Trang ta từ trước tới nay, cho nên ngươi phải tiếp đãi cho tốt, ngươi nhanh chóng rời đi đi.

Vân Triệt sở vi bất động, nhưng ánh mắt vẫn thản nhiên nhìn Lăng Nguyệt Phong một chút, mặc dù hắn tự tư phụ nghĩa, nhưng cuối cùng vẫn là một người chính phái, không uổng công Thương Nguyệt khoan dung!

- Phu quân, hắn đến hiếp đáp sơn trang ta, vì sao ngươi còn phải che chở cho hắn! Hơn nữa hôm nay hắn dám đối đãi với Thiên Kiếm Sơn Trang ta như vậy, nếu cứ để hắn rời đi, ngày sau sẽ chỉ làm trầm trọng thêm!

Hiên Viên Ngọc Phượng lớn tiếng nói:

- Được! Lưu mệnh của hắn cũng được, nhưng phải để hai vị thúc thúc phế đi huyền lực toàn thân hắn, xem hắn về sau còn cuồng vọng như thế nào.

- Ai.

Thanh y lão giả lại nâng cánh tay phải lên, bàn tay lay động, trên mặt vẫn là biểu lộ cười ha hả, hoàn toàn không có vì lời nói của Vân Triệt mà động khí:

- Ngọc Phượng, không cần tức giận. Tính nết của Vân Triệt, chúng ta cũng sớm nghe thấy, không sao không sao. Huống chi, Vân Triệt còn là người kiếm chủ đại nhân muốn gặp nhất ở trên Ma Kiếm đại hội, nếu thật như ngươi nói, chẳng phải kiếm chủ đại nhân sẽ trách tội sao.

Vân Triệt:

-?

- Kiếm chủ đại nhân muốn gặp hắn?

Lông mày Hiên Viên Ngọc Phượng nhíu chặt, rất là không hiểu. Lăng Nguyệt Phong cùng Lăng Thiên Nghịch cũng một mặt sợ hãi. Kiếm chủ Hiên Viên Vấn Thiên là chúa tể tối cao của Thiên Uy Kiếm Vực, những năm này bọn hắn đi đến Thiên Uy Kiếm Vực nhiều lần, chưa bao giờ dám hy vọng xa vời có thể nhìn thấy, vậy mà hắn chủ động muốn gặp được Vân Triệt!?

- Ha ha, lời thập tam thúc của ngươi nói, không có nửa chữ nói dối đâu.

Lão giả áo xám mở miệng nói, hắn hướng Vân Triệt, sắc mặt bình thản, nhưng chỗ sâu trong đôi mắt lại là ngưng trọng, còn có sự kiêng kị hắn cố gắng che đậy bởi vì hắn rõ ràng biết, sau lưng của Vân Triệt, có một vị sư phụ cường đại đến mức không thể nào hiểu được!

Sở dĩ Vân Triệt dám ở trước mặt bọn hắn hung hăng như vậy, chính là bởi vì cái tên sư phụ"đoạt thiên" kia.

Hắn tự nhận đánh giết Vân Triệt dễ như trở bàn tay, nhưng nghĩ tới vị sự phụ của Vân Triệt kia chỉ dùng một điểm tinh hỏa liền để Nhật Nguyệt trưởng lão có thực lực gần mình hóa thành hư vô, thì hắn làm sao dám thực sự xuất thủ.

- Vân tiểu hữu.

Lão giả áo xám cười ha hả nói:

- Lão phu họ Mục tên Danh Uyên, đứng hàng trưởng lão của Thiên Uy Kiếm Vực. Mặc dù Ngọc Phượng gả cho Thiên Kiếm Sơn Trang, nhưng xuất thân từ Thiên Uy Kiếm Vực, là con gái duy nhất của cửu trưởng lão Hiên Viên Tuyệt trong Thiên Uy Kiếm Vực, không biết Vân tiểu hữu cùng Ngọc Phượng có ân oán gì, mà khiến ngươi nhất định nhằm vào nàng như thế?

Lăng Nguyệt Phong cùng Lăng Thiên Nghịch đều nhìn về phía Vân Triệt, bọn hắn hoàn toàn không biết ở giữa Vân Triệt cùng Hiên Viên Ngọc Phượng sẽ có quan hệ gì.

- Ân oán gì?

Vân Triệt cười trầm thấp, từ lúc hắn nhìn thấy Hiên Viên Ngọc Phượng, một cỗ lệ khí điên cuồng bốc lên ở trong lồng ngực, vừa rồi hắn hướng Hiên Viên Ngọc Phượng xuất thủ bị hai cái lão giả ngăn lại, càng làm cho cỗ lệ khí này tăng lên, gần như muốn nổ tung ở bên trong lồng ngực. Đến lúc này, đã gần như là mất khống chế.

- Các ngươi đã muốn biết như vậy, ta liền để nàng chính miệng trả lời cho các ngươi nghe!!

Khi chữ cuối cùng rơi xuống, thân thể của Vân Triệt hơi chao đảo một cái, bỗng nhiên xông về phía Hiên Viên Ngọc Phượng được hai vị trưởng lão Kiếm Vực bảo hộ ở sau lưng.

So với tốc độ, thứ kinh khủng hơn chính là khả năng bộc phát lực lượng tức thì của Vân Triệt, từ lúc đứng im đến khi hóa thành một đạo lôi quang. Vẻn vẹn chỉ trong một cái nháy mắt.

Sắc mặt hai vị lão giả đột biến, mặc dù kinh hãi nhưng không loạn, đầu tiên họ nhanh chóng xuất thủ, cùng chộp tới chỗ Vân Triệt, hơn nữa tốc độ xuất thủ, không chậm chút nào so với Vân Triệt.

Dù sao, đây cũng là hai cái Đế Quân trung kỳ vô cùng cường đại!

Tê lạp!!

Bàn tay hai vị trưởng lão Kiếm Vực đồng thời chộp vào cánh tay của Vân Triệt, nhưng năm ngón tay lại không có nửa điểm cảm giác, mà là một trảo bắt vào không trung, mang không gian kéo ra một đợt gợn sóng hơi nhỏ, thân ảnh Vân Triệt, cũng theo gợn sóng không gian này đung đưa mà biến mất.

Thứ bọn hắn bắt được chỉ là tàn ảnh!

- A!

Một tiếng thét chói tai từ phía sau truyền đến, hai người cấp tốc trở lại, trong con ngươi kịch liệt co rút hiện ra thân ảnh Vân Triệt, hắn đã đứng ở bên cạnh Hiên Viên Ngọc Phượng, bàn tay phải không có chút thương tiếc nào khóa ở trên cổ của nàng, hơn nữa năm ngón tay nắm rất chặt, để sắc mặt của Hiên Viên Ngọc Phượng ở trong một cái chớp mắt ngắn ngủn liền trở nên hoàn toàn trắng bệch.

- Phu nhân.

- Ngọc Phượng!

- Ngươi!!

Lăng Thiên Nghịch cùng Lăng Nguyệt Phong quá sợ hãi, hết thảy đều phát sinh ở trong điện quang hỏa thạch, tiếng nói của Vân Triệt còn chưa hoàn toàn tiêu tán ở trong tai bọn hắn, đừng nói bọn hắn kịp phản ứng, ngay cả việc Vân Triệt làm sao đến phía sau đều hoàn toàn không biết. Mà khuôn mặt hai vị trưởng lão Kiếm Vực càng biến thành màu gan heo, bọn hắn từng nghe nói tính tình cùng hành vi của Vân Triệt không thể theo lẽ thường, hơn nữa từ trước tới giờ không theo một cái quy củ nào, lại không nghĩ rằng tính tình của hắn lại ngang ngược đến trình độ như vậy, ngay trước mặt hai người bọn họ, bỗng nhiên xuất thủ mà không hề cố kỵ cùng báo hiệu.

Hai người bọn họ đồng thời xuất thủ, thế mà không thể nào ngăn lại, ngay cả góc áo của hắn đều không thể đụng tới.

Đây là tốc độ cùng thân pháp hạng gì? bên trong tâm hồn hai vị trưởng lão Kiếm Vực đồng thời vang lên thanh âm này.

- Vân Triệt lập tức buông nàng ra!!

Sắc mặt thanh y lão giả âm trầm xuống.

- Vân Triệt, nàng là con gái cửu trưởng lão Kiếm Vực, ngươi muốn làm địch cùng Thiên Uy Kiếm Vực ta sao!

Lão giả áo xám cũng nhíu mày nói:

- Lập tức buông nàng ra! ngươi còn có đường lùi!

- Ta quan tâm nàng là nữ nhi của ai! Đây là nữ nhân ác độc có ân oán với ta, còn chưa tới phiên hai lão bất tử không biết từ chỗ nào xông tới như các ngươi khoa tay múa chân!

Tư thái hai vị trưởng lão Kiếm Vực đã vô cùng cường ngạnh, nhưng mà tư thái của hắn so với bọn hắn càng cường ngạnh hơn:

- Không muốn rước họa vào thân, cút ngay ra tầm mắt của ta càng xa càng tốt!

"..."

Ngực của thanh y lão giả chập trùng một trận, hiển nhiên nộ khí đã lan tràn. Hắn sống gần ngàn năm, lại chưa từng tao ngộ qua tình cảnh như thế, ánh mắt của hắn lạnh lại, thanh âm cũng càng ngày càng trầm thấp:

- Lão phu họ kép Hiên Viên, tên Cửu Đỉnh, đứng thứ mười ba trong hàng ngũ trưởng lão Kiếm Vực! Ngọc Phượng là cháu gái ruột của lão phu! vừa rồi lão phu đối với ngươi đã đầy đủ khách khí, ngươi cũng không nên được đà lấn tới! không phải là ngươi thực sự cho là Thiên Uy Kiếm Vực ta là thứ ngươi có thể chọc nổi đi!?

Hiên Viên?

Vân Triệt đã nghe Tử Cực nói qua, Hiên Viên là dòng họ của kiếm chủ trong Thiên Uy Kiếm Vực, là nhất mạch được Thiên Uy Kiếm Vực tôn sùng nhất. Từ ngôn ngữ cùng động tác của hai người, cũng có thể nhìn ra được, giữa hai người hắn rõ ràng lấy tên này làm chủ đạo.

Mà lời hắn nói, để tâm hồn của Vân Triệt có chút khẽ động, thời điểm ánh mắt bọn họ đối mặt với hắn rõ ràng mang theo kiêng kị rất sâu, hiển nhiên là kiêng kị vị sư phụ hư cấu của hắn. Nhưng cái này, nhìn qua hoàn toàn không có loại ý nghĩ kia. Mà vài câu nói này tựa hồ có ý giễu cợt?

- Vân Triệt, lão phu cần phải nhắc nhở ngươi!

Mục Uyên Chi cũng trầm giọng nói:

- Thiên Uy Kiếm Vực thần uy vạn năm, còn chưa bao giờ có người dám động đến Hiên Viên nhất mạch! mặc dù Ngọc Phượng đã thoát ly Thiên Uy Kiếm Vực, nhưng huyết mạch trong cơ thể nàng, vẫn là máu của Hiên Viên nhất mạch! Nếu ngươi dám động nàng, người thứ nhất không bỏ qua cho ngươi, chính là kiếm chủ đại nhân của Thiên Uy Kiếm Vực!

- Ồ? Thật sao?

Trên mặt của Vân Triệt không lộ ra vẻ kiêng dè, vẫn là nụ cười băng lãnh và nguy hiểm.

- Hai vị thúc thúc, không cần phải để ý đến ta cứ việc xuất thủ phế hắn đi!

Hiên Viên Ngọc Phượng bị Vân Triệt khóa cổ họng lại khiến gương mặt vặn vẹo lên, phát ra thanh âm khàn khàn hư nhược:

- Vân Triệt, có gan ngươi hãy giết ta đi! ngươi giết ta rồi ngươi và tất cả những người có liên quan tới ngươi đều sẽ chết không toàn thây, cũng đừng nghĩ còn sống trên cõi đời này ha ha ha.

- A, vẫn còn có thể nói ra lời, xem ra ta ra tay vẫn là quá mềm.

Vân Triệt cười một tiếng lạnh như băng, năm ngón tay đột nhiên nắm chặt.

“Két” một tiếng, một cây xương cổ Hiên Viên Ngọc Phượng ứng thanh đứt gãy, con mắt nàng lập tức lồi ra bên ngoài, mặt như giấy trắng, ngay cả tiếng kêu thảm đều không thể phát ra.

- Dừng tay dừng tay! Dừng tay!

Mặt mũi Lăng Nguyệt Phong tràn đầy thống khổ gầm thét:

- Vân Triệt, đến cùng vì cái gì, ngươi muốn hạ độc thủ như vậy! Có chuyện gì ngươi hướng về phía Lăng Nguyệt Phong ta là được!

- Xem ra, ngươi không biết chút nào a.

Vân Triệt lạnh lùng nói:

- Thực sự là vợ chồng làm bậy hơn hai mươi năm!

- Rất tốt Vân Triệt, xem ra ngươi là muốn rượu mời không uống chỉ muốn uống rượu phạt!!

Áo bào nâng lên, huyền khí khuấy động, mấy chục đạo kiếm khí kinh người bắt đầu tung hoành chung quanh thân thể hắn.

- Thập tam trưởng lão.

Thấy người mình có dấu hiệu mạnh mẽ động thủ, Mục Uyên Chi liền vội vàng tiến lên, trầm thấp khuyên can. Dù sao, Vân Triệt cũng là người bọn hắn không thể trêu chọc, vị sư phụ sau lưng hắn đã khiến Nhật Nguyệt Thần Cung phải trả giá bằng máu, hơn nữa đến bây giờ cũng không dám tìm Vân Triệt gây nửa điểm phiền phức.

Ầm!

Bên trong âm thanh trầm thấp, thân thể hắn đột nhiên đập ra nhưng vị trí hắn nhào đến lại không phải là Vân Triệt, mà là phía sau Vân Triệt!

Hắn nhào về phía nữ tử đứng im không nói, bạch y tung bay, khí tức giống như tiên cơ đi cùng Vân Triệt đến.

Hắn không dám tùy tiện xuất thủ với Vân Triệt, bởi vì lấy tính tình cực đoan của Vân Triệt trong truyền thuyết, coi như biết rõ Hiên Viên Ngọc Phượng là người dòng họ Hiên Viên nhất mạch, hắn cũng có thể trực tiếp đánh chết nàng.

Mà cô gái này, mặc dù không biết thân phận, không biết tướng mạo, nhìn qua có thể là đệ tử Băng Vân Tiên Cung. Nhưng nếu có thể đi cùng hắn đến, tất nhiên quan hệ với hắn cũng không tầm thường, bắt nàng lại, cũng có thể bức Vân Triệt đi vào khuôn khổ!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment