Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 828 - Chương 829: Ngục La Độc Tâm

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_829" class="block_" lang="en">Trang 415# 1

 

 

 

Chương 829: Ngục La độc tâm



- Đi!

Hải Hoàng Khúc Phong Ức lạnh lùng bỏ lại một chữ, ống tay áo vung một cái, lạnh lùng rời đi...... Hiên Viên Vấn Thiên vấn còn hỏi thăm một chút, nàng ta ngay cả nhìn đều không chịu nhìn Phượng Hoành Không một chút.

Mà xác chết tam tôn giả chết ở trong tay Ngục La bị độc diệt, hóa thành bụi bay, bọn họ dù cho muốn mang đi cũng không thể.

Chúng Hải Điện tôn giả, trưởng lão mau chóng theo rời đi. Tử Cực ở lại cuối cùng, hướng về Phượng Hoành Không chắp tay:

- Phượng Hoàng tông chủ, cáo từ.

- Thứ cho không tiễn được.

Phượng Hoành Không vội vã đáp lễ.

"Hừ!" Dạ Mị Tà hừ lạnh một tiếng, mang theo người Nhật Nguyệt Thần Cung rời đi.

Hoàng Cực không muốn nhìn Phượng Hoành Không một chút, sau đó cho Cổ Thương chân nhân một ánh mắt bình thản. Cổ Thương chân nhân lên tiếng nói:

- Nguyên bá, chúng ta cũng nên cáo từ.

- Hả?

Hạ Nguyên Bá xoay người lại:

- Sư phụ, Thánh chủ đại nhân, tỷ phu cùng Tuyết Nhi muội muội vừa mới đính hôn, ta muốn ở thêm mấy ngày.

- Đây là việc của hai người họ, cũng là việc nhà Phượng Hoàng Thần Tông, ngươi ở nơi này còn thể thống gì.

Cổ Thương chân nhân nghiêm nghị lắc đầu.

- Nguyên Bá, trở về đi thôi.

Vân Triệt mỉm cười nói, sau đó nhỏ giọng truyền âm:

- Lần này sau khi rời đi, ta lập tức trở về Huyễn Yêu Giới, sau mấy năm, muốn gặp mặt có lẽ sẽ có chút khó khăn. Bất quá an nguy của ta, ngươi hoàn toàn không cần lo lắng, coi như Hiên Viên Vấn Thiên ngày mai tới giết Huyễn Yêu Giới cũng không quan hệ. Sư phụ ta chính miệng đã nói, chính là tứ đại thánh chủ liên thủ, cũng không nhất định đánh thắng được Tiểu Yêu Hậu.

Hạ Nguyên Bá cầm nắm đấm, rốt cuộc vẫn khẽ gật đầu một cái:

- Tỷ phu, những năm này ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện. Lần sau chúng ta gặp mặt lại, nhất định sẽ doạ ngươi giật mình.

- Ha ha ha, điểm này ta tuyệt đối tin tưởng.

Vân Triệt nở nụ cười. Những năm này, Hạ Nguyên Bá mang cho hắn quá nhiều kỳ tích lẫn kinh hỉ.

Hoàng Cực Vô Dục mang theo Hạ Nguyên Bá, còn có tất cả mọi người Hoàng Cực Thánh Vực cũng theo đó rời đi, đồng dạng không có hướng tới Phượng Hoành Không chào hỏi.

Tứ Đại Thánh Địa trong nháy mắt toàn bộ rời đi, bầu không khí có thể nói lúng túng đến cực điểm, những thế lực khác thấy thế cũng chỉ đành dồn dập lên trước thỉnh về.

Không lâu sau, thế lực Thiên Huyền vạn dặm xa xôi tới tham gia đại yến liền đi vô ích, chỉ còn dư lại khắp nơi bừa bộn, Phượng Hoàng đại điện đều hóa thành bình địa.

Phượng Hoành Không nhắm hai mắt lại, hít một hơi thật sâu, trong yết hầu tràn ra thở dài nặng nề đến cực điểm.

Hắn kế vị Phượng Hoàng tông chủ, Thần Hoàng Đại Đế ròng rã trăm năm, ngày hôm nay,

Lần đầu tiên cảm giác rõ ràng được cái gì gọi là hiện thực.

Trước và sau khi Mạt Lỵ đi...... Cảnh ngộ đâu chỉ khác nhau một trời một vực.

"Haizz." Phượng Thiên Uy cùng Phượng Tổ Khuê cũng đồng dạng liên tục thở dài, mà các trưởng lão trong tông, chấp sự đều là sắc mặt hoảng sợ, không biết làm sao.

Ánh mắt Phượng Hoành Không nhìn về phía Phượng Thiên Uy lẫn Phượng Tổ Khuê, ánh mắt ba người tất cả đều là bất đắc dĩ. Phượng Hoành Không lặng lẽ thở dài, hướng về phía Vân Triệt cùng Phượng Tuyết Nhi.

- Vân Triệt, ngươi đi đi.

Phượng Thiên Uy thản nhiên nói:

- Thân phận ngươi là yêu hoàng Huyễn Yêu Giới, cùng với trên người ngươi ẩn giấu Luân Hồi Kính, nhất định Tứ Đại Thánh Địa sẽ không bỏ qua ngươi. Hiện tại sư phụ ngươi đi rồi, không có ai có thể bảo hộ được ngươi...... Lập tức đi thôi, đến chỗ an toàn đi. Bằng không......

Phượng Thiên Uy ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời:

- Bọn họ sau khi tản đi, nói không chắc lập tức liền sẽ trở về.

Rất hiển nhiên, Phượng Thiên Uy cũng nhìn thấu điểm này. Dù sao, ở Ma Kiếm Đại Hội, hắn chính mắt thấy thái độ Tứ Đại Thánh Địa đối mặt"Yêu Hoàng" cùng sắc mặt khi đối mặt"Luân Hồi Kính".

- Ta lập tức sẽ đi.

Vân Triệt trong lòng sớm đã có tính toán, hắn cầm tay Phượng Tuyết Nhi:

- Có điều không phải một mình ta, ta sẽ dẫn Tuyết Nhi cùng đi.

Phượng Hoành Không ánh mắt trợn lên, phẫn nộ nói:

- Không được! Ngươi muốn cùng kéo Tuyết Nhi vào vũng bùn à!

- Không,

Vân Triệt kiên quyết lắc đầu:

- Ngược lại, chính là vì an nguy Tuyết Nhi, ta nhất định phải dẫn nàng rời đi. Tuyết Nhi bây giờ đã là vị hôn thê của ta, những người muốn đối phó ta nếu là không tìm được ta, sẽ có khả năng ra tay với Tuyết Nhi...... Đặc biệt là Hiên Viên Vấn Thiên, lão hồ ly đê tiện vô liêm sỉ tuyệt đối làm được!

- Phượng Hoàng Thần Tông ta có Phượng Thần thủ hộ, Tuyết Nhi lại là người thừa kế Phượng Thần, ai dám đối với Tuyết Nhi ra tay!" Phượng Hoành Không gầm nhẹ, nhưng mới vừa rống xong, khí thế của hắn bỗng nhiên yếu đi ba phần...... Bởi vì hắn chợt nhớ tới, Vân Triệt đã sớm biết Phượng Thần đã chết.

- Ngươi yên tâm đi, nơi ta muốn mang Tuyết Nhi đi, sẽ là chỗ an toàn nhất, chắc chắn sẽ không có nửa điểm uy hiếp an nguy nàng, bằng không, ta cũng sẽ không lựa chọn mang theo nàng cùng rời đi. Còn có......

Thanh âm Vân Triệt rất bình tĩnh, hiển nhiên tính trước kỹ càng từ lâu:

- Ta có biện pháp tăng nhanh lực trưởng thành Tuyết Nhi. Sau khita mang Tuyết nhi rờiđi, khả năng trong vòng mấy năm không thể trở về. Nhưng trở về một ngày kia, ta bảo đảm Phượng Hoàng Lực của Tuyết Nhi sẽ trưởng thành đến cảnh giới để cho các ngươi giật mình.

Thanh âm Vân Triệt trong bình tĩnh mang theo một loại khí thế làm cho không người nào có thể nghi ngờ, Phượng Hoành Không bình tĩnh đối diện với hắn, sau đó ánh mắt chuyển hướng về phía Phượng Tuyết Nhi:

- Tuyết Nhi, ngươi muốn ở nhà, hay là theo hắn?

- Phụ hoàng......

Phượng Tuyết Nhi nhẹ nhàng nói:

- Vân ca ca đi nơi nào, ta liền đi nơi đó.

"......" Phượng Hoành Không khóe miệng giật giật, thật lâu không nói gì, sau đó quay lưng lại, thở dài một tiếng, thăm thẳm nói:

- Vân Triệt, ngươi giết nhi tử của ta...... Đó là ta tự tạo nghiệp chướng, ta có thể ép mình quên. Nhưng...... Nếu như Tuyết Nhi có chuyện gì, ta thành quỷ cũng không tha ngươi!!

- Phụ hoàng......

Nước mắt Phượng Tuyết Nhi trong nháy mắt chảy xuống, nàng run giọng:

- Tuyết Nhi bất hiếu, những năm này đều làm cho người lo lắng...... Ta cùng Vân ca ca nhất định sẽ sớm trở về...... Nhất định sẽ...... Phụ hoàng phải bảo trọng......

Phượng Hoành Không khoát tay áo một cái về phía sau, không nói gì, làm như đang thúc giục thúc bọn họ lập tức đi. Phượng Tuyết Nhi đối với Vân Triệt, không chỉ dừng ở thâm tình, quả thực như trúng rồi ma chú. Tuy rằng, hắn tất cả không muốn, tất cả lo lắng, đối với Vân Triệt hận triệt tâm, nhưng, một cô nương một đời có thể gặp được một người cam nguyện chân thành, cũng là một niềm hạnh phúc đi.

Phượng Thiên Uy cùng Phượng Tổ Khuê một mực lặng yên nghe bọn họ, không có nói chen vào, cũng không có ngăn cản quyết định Phượng Tuyết Nhi và Phượng Hoành Không. Phượng Tổ Khuê hướng đến lão nhân bên cạnh nói:

- Thanh Sơn, đi lấy tất cả ba vân Phượng Linh Đan mang tới, để Tuyết Nhi mang đi.

- Vâng.

Lão nhân được gọi là"Thanh Sơn" tuân lệnh đi.

- Vân ca ca, chúng ta bây giờ liền đi sao?

Phượng Tuyết Nhi hai mắt đẫm lệ nói.

- Ừ.

Vân Triệt nhẹ nhàng gật đầu:

- Bất kể là thân phận của ta, vẫn là Luân Hồi Kính trên người ta, đều nhất định ta không thể không tạm thời rời khỏi Thiên Huyền Đại Lục. Có điều như vậy cũng tốt, ta vốn đáp ứng ngươi cùng đi đến Huyễn Yêu Giới gặp cha nương ta...... Rời đi nơi này, chúng ta đi Thương Phong Hoàng Thành đưa Thương Nguyệt tỷ tỷ, đi Lưu Vân Thành đưa gia gia, tiểu cô, còn có Tiêu Vân bọn họ, sau đó sẽ đi Băng Cực Tuyết Vực mang tất cả mọi người Băng Vân Tiên Cung đi...... Sau mấy năm, cũng có có thể là mười mấy năm, ngươi liền phải bên cạnh ta ở lại Huyễn Yêu Giới rồi.

Hắn trở lại Huyễn Yêu Giới trước, nhất định phải mang người liên quan theo...... Bao gồm Băng Vân Tiên Cung. Bằng không, các nàng tất sẽ bởi vì hắn rời đi mà gặp đại họa. Hắn vừa được Cung Dục Tiên lâm chung giao phúc, hơn nữa đã đối với Băng Vân Tiên Cung có cảm tình thâm hậu, quyết không thể bỏ đi không thèm để ý.

Hơn nữa lấy thế giới khổng lồ bên trong Thái Cổ Huyền Chu, mang mấy vạn Băng Vân Tiên Cung đều dễ như ăn cháo.

- Chỉ cần nơi có Vân ca ca, đi nơi nào đều tốt

Phượng Tuyết Nhi nhìn kỹ lấy hắn, nhu hòa nói. Đối với Huyễn Yêu Giới xa lạ, không có bất kỳ lo âu.

Vừa mới dứt lời, nàng chợt cảm giác được Vân Triệt toàn thân cứng đờ, theo bản năng hỏi:

- Vân ca ca, ngươi làm sao vậy?

Vân Triệt trên mặt bỗng nhiên không còn bình tĩnh, mà trở nên nghiêm nghị, ngay cả ánh mắt đều lộ ra một luồng âm lệ.

Cái cảm giác này......

Vì sao lại bỗng nhiên có một loại nguy hiểm trí mạng.....

Cái cảm giác đáng sợ này, còn muốn vượt qua ở bên trong Thí Nguyệt Ma Quật lúc lần đầu gặp gỡ Thí Nguyệt Ma Quân......

Rốt cuộc là cái gì?

Rốt cuộc là từ nơi nào truyền tới?

Hắn đối với khí tức nguy hiểm mẫn cảm gần như kinh khủng. Mà ngay mới vừa rồi một sát khắc kia, một luồng khí tức nguy hiểm không biết đến từ đâu khiến toàn thân hắn tóc gáy trong nháy mắt dựng thẳng lên, trên người mỗi một dây thần kinh đều căng thẳng đến mức tận cùng...... Cảm giác đáng sợ kia, giống như là miệng lớn một con Thôn Thiên Cự Mãng ngay ở đỉnh đầu mình trong gang tấc.

Nhưng, đất đai xung quanh bị Mạt Lỵ phá hủy bằng phẳng một mảnh, ngoại trừ người Phượng Hoàng Thần Tông, không có bất kỳ người ngoài, cũng không có bất kỳ người ngoài đang đến gần, càng không có bất cứ người nào lộ ra sát khí, nhưng cỗ khí tức đáng sợ vô cùng nguy hiểm, cứ như vậy quỷ dị tồn tại, như hư không không thể nhìn thấy.

Bàn tay Vân Triệt nắm thật chặt Phượng Tuyết Nhi đưa nàng ngăn ở phía sau, hàm răng cắn chặt, ánh mắt không ngừng quét bốn phía...... Lúc này, không hề có thứ gì trên mặt đất, bỗng nhiên lóe qua một tia rất là nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đến người thường căn bản là không có cách dùng mắt thường phát giác phản quang.

Ở Thí Nguyệt Ma Quật kiên quyết hái U Minh Bà La hoa, tỉnh lại hắn hồn lực không tên tăng nhiều, thứ phản quang cực kỳ nhẹ nhàng tiến vào linh giác của hắn, định cách ánh mắt của hắn.

Đó là một cái đầu thật dài...... Ngục La trước khi rời đi, từ nàng giữa ngón tay lướt xuống này một cái đầu.

Tia màu đen thật dài, mơ hồ, tựa hồ mang theo một chút màu xanh thẫm.

Vân Triệt bình tĩnh nhìn, đột nhiên hoàn toàn biến sắc, con ngươi phóng to đến gần như nổ tung, trên tay vội vàng dâng lên toàn lực, đem Phượng Tuyết Nhi mạnh mẽ đẩy ra.

- Tuyết Nhi đi mau!!

Phốc!!!

Phượng Tuyết Nhi bỗng nhiên bị đẩy ra còn không có phục hồi tinh thần lại, phía sau, liền vang lên thanh âm của......

Cái Ngục La lưu lại hóa thành một đạo u mang ánh sáng xanh lục to lớn, lấy Vân Triệt căn bản là không có cách đáp trả, thậm chí không thể nào hiểu được độ bay vụt mà tới, đâm vào trong lòng hắn, từ sau lưng xuyên qua, mang theo đầy trời tiêu tán...... Dòng máu màu xanh lục.

Ầm!

Vân Triệt bị bay ra xa, rơi vào bên ngoài trăm trượng, mũi xanh biến mất, nhưng Vân Triệt từ trong lòng đến ngực trái, xuất hiện một lỗ máu to lớn...... Tim hoàn toàn nát tan.

Kịch độc màu xanh lục ở lỗ máu lan tràn...... Nhưng ngay lúc đó, liền bị Thiên Độc Châu mau làm sạch, cho đến hoàn toàn biến mất.

Vân Triệt ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, con ngươi tan rã, môi gian nan nhu động......

- Hồng......

Con ngươi Vân Triệt triệt để mất đi tiêu cự, lại không một tiếng động.

Vân Triệt cả đời này bị thương vô số, rất nhiều lần đều là trọng thương. Nhưng thân thể, ý chí hắn đều khác hẳn với người thường, dù cho thương nặng đến đâu cũng sẽ không để cho mình ngất, sau khi cùng Thí Nguyệt Ma Quân ác chiến toàn thân băng liệt, huyền lực tiêu hao hết, hắn đều gắng gượng không có lập tức ngất.

Nhưng lần này, hắn ngay cả tên"Hồng Nhi" cũng không kịp hô lên, mất đi ý thức, không rõ sống chết, lỗ máu trước ngực, máu tanh dưới thân, nhìn thấy mà giật mình.

Ngục La đáp ứng Mạt Lỵ sau khi trở về, chắc chắn sẽ không hướng về bất kỳ ai đề cập Vân Triệt. Nàng ta đáp ứng rồi, cũng xác thực sẽ làm được...... Bởi vì nàng ta đáp ứng sẽ không nhấc lên chuyện Vân Triệt, nhưng chưa từng nói sẽ không giết Vân Triệt.

Ở thời gian nàng ta đáp ứng Mạt Lỵ...... Hoặc là nói ả phát hiện trên người Vân Triệt có khí tức Mạt Lỵ, Vân Triệt ở trong mắt ả đã là người chết.

Nàng ta lưu lại, mặc dù chỉ là một ít, nhưng bên trong ẩn chứa độc cùng thần lực đáng sợ vô cùng. Mà bất kể là độc, hay là thần lực, cũng có thể dễ dàng độc sát bất luận một ai Thiên Huyền Đại Lục!

Tuyệt không khả năng sống sót.

Vân Triệt có Thiên Độc Châu, độc Ngục La được làm sạch.

Hắn có Long Thần thể, có Hoang Thần lực thủ hộ, thân thể hắn không có trực tiếp bị nát tan, nhưng, dù sao cũng là Thần Đạo, hắn không chỉ trước ngực bị đâm xuyên một cái lỗ thủng to, sức mạnh chui vào trong cơ thể hắn cơ hồ nội tạng ngàn phần vạn nứt, tất cả kinh mạch toàn bộ cắt đứt.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment