Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 849 - Chương 850: Hồi Huyễn Yêu Giới

. ._425__2" class="block_" lang="en">Trang 425# 2

 

 

 

Chương 850: Hồi Huyễn Yêu Giới



Phượng Tuyết Nhi chỉ có thể từ bỏ truy đuổi Hiên Viên Vấn Thiên, nàng chậm rãi điều chỉ khí tức, sau đó xoay người xua tan khí tức hắc ám còn lại, thả tất cả mọi người từ bên trong hắc ám lao tù ra ngoài.

- Tiểu cô, ngươi không sao chứ?

Tiêu Vân với Thiên Hạ Đệ Thất vội vã chạy tới đỡ lấy Tiêu Linh Tịch, lo lắng hỏi.

Tiêu Linh Tịch có chút thẫn thờ lắc đầu, kinh hồn vẫn chưa khôi phục như cũ.

- Còn tưởng rằng lần này chắc chắn phải chết...... Không nghĩ tới, lại còn sống.

Như được trọng sinh, Sở Nguyệt Ly cả người cơ hồ hư thoát.

- Vừa nãy đến cùng xảy ra chuyện gì? Hiên Viên Vấn Thiên vì sao lại đột nhiên...... Phát điên?

Mộ Dung Thiên Tuyết vẫn không rõ.

Mà biết đại khái nguyên nhân, chỉ có ba người Thiên Hạ Đệ Nhất, Thiên Hạ Đệ Thất còn có Tiêu Vân. Thiên Hạ Đệ Nhất liếc mắt nhìn chằm chằm Tiêu Linh Tịch, ngẩng đầu lên, lầm bầm lầu bầu cảm thán:

- Ta đây một đời, tới hôm nay rốt cuộc chân chính tin tưởng thiện hữu thiện báo......

Ban đầu ở Lưu Vân Thành, Tiêu Linh Tịch không cho hắn ra tay giết Phần Tuyệt Trần, lại càng không nhẫn tâm nhìn Phần Tuyệt Trần chết, thậm chí không để ý nguy hiểm đưa hắn đưa vào Tiêu Môn, cũng tự mình chăm sóc hắn...... Nàng rõ ràng gầy yếu vĩnh viễn cần người lo lắng bảo vệ, nhưng dùng tâm chính mình cảm hóa Phần Tuyệt Trần vốn tự xưng là là ma bắt đầu cảm giác được hắn còn là con người...... Thậm chí vì nàng, buông tha ý niệm giết Vân Triệt.

Ngày hôm nay, lại là Tiêu Linh Tịch —— trong mọi người huyền lực yếu nhất, từng trải...ít nhất, người cần bảo vệ nhất, lấy thiên tâm nàng lúc trước, cứu vớt tất cả bọn họ.

Nếu như người Hiên Viên Vấn Thiên lựa chọn là một người khác, đều nhất định có kết quả khác. Nhưng hắn một mực lựa chọn Tiêu Linh Tịch......

Nếu như Hiên Viên Vấn Thiên nghiêm túc xem qua kí ức Phần Tuyệt Trần thì sẽ biết, Tiêu Linh Tịch là bên trong tràn ngập thế giới hắc ám cùng lạnh lẽo..... Ánh sáng ấm áp duy nhất.

Cũng thân nhân duy nhất trên đời này.

Hắn vì đó đồng ý thả xuống sát niệm, vảy ngược tuyệt không có thể đụng chạm.

Lúc ma trảo Hiên Viên Vấn Thiên đưa về phía Tiêu Linh Tịch, hắn bị mất đi, phá hủy thành linh hồn yếu ớt bắn ra sức mạnh tuyệt vọng......

Tiểu Yêu Hậu hoàn toàn không có huyền lực, vừa nãy lại bị khí thế Hiên Viên Vấn Thiên trực tiếp đối đầu, lúc này đã suy yếu không cách nào đứng thẳng. Phượng Tuyết Nhi nâng nàng dậy, nhẫn nhịn đau xót một lần nữa độ cho nàng một ít nguyên khí, sau đó lại vội vã chạy đến Vân Triệt bên kia.

Dáng vẻ Vân Triệt nhìn qua không có bất kỳ biến hóa nào, tuy rằng nhiều lần gặp nguy hiểm, nhưng tia khí tức sinh mệnh yếu ớt vẫn ngoan cường vô cùng dừng lại ở trong cơ thể hắn, cũng chống đỡ lấy tất cả hy vọng cuối cùng của mọi người.

Phượng Tuyết Nhi ôm Vân Triệt từ trong lòng Mộ Dung Thiên Tuyết, thở hổn hển nói:

- Chúng ta nhất định phải lập tức rời khỏi nơi này, không phải vậy...... Bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm.

- Nhưng là, chúng ta bây giờ có thể đi nơi nào?

Mộ Dung Thiên Tuyết nhìn phương xa, trong mắt lóe lên một vệt đau thương:

- Băng Vân Tiên Cung...... Đã không có......

- Ta sẽ lập tức truyền âm phụ hoàng, để hắn phái người mang Phượng Thần Châu tới. Đến thời điểm chúng ta......

Thanh âm Phượng Tuyết Nhi bỗng nhiên đình chỉ, cả người cũng đột nhiên run lên một cái...... Bởi vì nàng rõ ràng cảm giác được, một cánh tay có chút lạnh, nhẹ nhàng đặt trên tay nhỏ bé của nàng.

- Tuyết...... Nhi......

Tiếng nói này nhỏ như muỗi kêu, trong tâm hải Phượng Tuyết Nhi trong tâm hải vang lên một tiếng sét. Nàng cúi đầu, nhìn thấy Vân Triệt nằm trong lòng nàng đang mở nửa con mắt, đôi môi khô khốc đang nhẹ nhàng động.

- Vân ca ca...... Ngươi đã tỉnh...... Ngươi rốt cuộc tỉnh rồi.

Phượng Tuyết Nhi nỉ non, tất cả kiên cường trong nháy mắt sụp đổ, nước mắt không cách nào khống chế tuôn ra, trong nháy mắt liền ướt nhẹp cả gò má.

Vân Triệt dành cho Phượng Tuyết Nhi, là một loại cảm giác tín nhiệm cùng ỷ lại hơn so với phụ hoàng nàng. Chỉ cần có hắn ở bên người, tâm linh của nàng đều yên ổn thỏa mãn không có một tia bàng hoàng.

Bây giờ Vân Triệt tuy rằng gầy yếu, sức lực không bằng hài tử, nhưng nhìn hắn tỉnh lại, cảm thụ lấy ánh mắt của hắn, tâm linh vẫn như cũ tìm về chỗ dựa kiên cố nhất, làm cho nàng có thể trắng trợn không kiêng dè bày ra sự yếu đuối bất lực của mình.

- Cung chủ!!

Nghe được tiếng kêu Phượng Tuyết Nhi,Băng Vân chúng nữ vui mừng xông tới.

- Đại ca!!

- Phu quân!

- Tiểu Triệt!!

- Vân huynh đệ......

Tất cả mọi người như nghe thấy tiên âm, vội vàng vây đến bên cạnh người Vân Triệt. Vừa như được trọng sinh, Vân Triệt lại tỉnh lại, kinh hỉ bỗng nhiên mà tới khiến cho bọn họ giống như quên mất tình cảnh bây giờ.

Tiểu Yêu Hậu được Thiên Hạ Đệ Thất nâng đỡ đi tới, nàng nhìn thấy Vân Triệt, ngưng trọng nói:

- Ngươi tỉnh lại là tốt rồi...... Lập tức khởi động Thái Cổ Huyền Chu, mang chúng ta đi tới Huyễn Yêu Giới!

- Ta...... Biết.

Vân Triệt nhẹ nhàng nói:

- Chuyện ngày hôm nay phát sinh hết thảy, ta đều biết......

- Hả?

Tất cả mọi người nhất thời sửng sốt, Tiêu Vân trợn mắt lên nói:

- Đại ca, ngươi...... Biết?

Ba ngày trước, ta đã khôi phục không ít ý thức.

Vân Triệt chậm rãi lên tiếng:

- Có thể nghe được thanh âm bên ngoài, cũng có thể cảm nhận được một ít khí tức biến động. Chỉ là, ý thức của ta bất kể như thế nào giãy dụa, đều không thể tỉnh lại. Giống như là...... Thoát ly khỏi thân thể......

Hắn mặc dù không cách nào tỉnh lại, không cách nào mở mắt ra. Nhưng ngày hôm nay phát sinh hết thảy, hắn hôn mê đều nghe được rõ ràng. Hắn liều mạng muốn tỉnh lại, nhưng vô luận như thế nào đều không thể mở mắt ra, cũng không cảm giác được thân thể tồn tại.

Đến khi Hiên Viên Vấn Thiên thoi thóp bị ma kiếm mang đi, nguy cơ được giải trừ. Tâm thần thả lỏng, rồi lại bỗng nhiên bắt đầu cảm thấy nhiệt độ thân thể hơi yếu...... Sau đó từng chút từng chút mở mắt ra.

- Đã như vậy, liền tiết kiệm một chút khí lực, không nên nói nữa, nhanh triệu hoán huyền chu.

Tiểu Yêu Hậu thở hỗn hển nói.

Vân Triệt mỉm cười:

- Thải Y, ngươi yên tâm...... Các ngươi vì ta...... Đều liều mạng như vậy...... Ta chắc chắn sẽ không cho phép mình cứ như vậy chết đi......

Vân Triệt nhắm mắt lại, tinh thần ngưng tụ, phía trên không gian một cơn chấn động, lộ ra ra hình ảnh Thái Cổ Huyền Chu.

- Mộ Dung sư bá...... Báo cho các đệ tử, không được chống cự ý niệm của ta.

Vân Triệt nhẹ giọng dặn dò.

Mộ Dung Thiên Tuyết gật đầu, ánh mắt trong lúc nhất thời có chút phức tạp...... Nàng biết sau khi tiến vào Huyền Chu sẽ bị mang tới nơi nào. Nơi đó hoàn toàn không giống, thậm chí có thể nói đối nghịch Thiên Huyền Đại Lục.

Nhưng, Băng Vân Tiên Cung đã hủy, cội nguồn cũng đã không còn. Tuỳ tùng cung chủ, là các nàng lựa chọn duy nhất.

Một đoàn bạch quang yếu ớt đến từ Thái Cổ Huyền Chu bao phủ ở trên người mỗi người, tiếp theo, tia sáng lấp lóe, tất cả mọi người...... Bao gồm các đệ tử Băng Vân Tiên Cung đều bị nhét vào bên trong Thái Cổ Huyền Chu.

Theo đó, không gian rung động kịch liệt, Thái Cổ Huyền Chu biến mất không còn tăm hơi. Phía dưới, chỉ còn lại một mảnh hoang nguyên vừa hứng chịu tai họa, không tìm được một chỗ hoàn chỉnh.

Hồi lâu, nóng rực tràn ngập thiên địa rốt cuộc chậm rãi tản đi, không khí, bắt đầu nhiễm phải băng hàn càng ngày càng nặng. Theo hoàng hôn lặng lẽ giáng xuống, tuyết hoa lẻ tẻ từ trên không xa xôi chậm rãi hạ xuống, đại địa khô héo một lần nữa từ từ trải lên một tầng trắng mỏng.

——————————————

Thái Cổ Huyền Chu qua lại không gian, một triệu dặm thoáng đã qua.

Đi ra khỏi Thái Cổ Huyền Chu, cảnh tượng xung quanh cũng không phải Yêu Hoàng Thành theo bọn họ dự đoán, mà là một mảnh đất hoang vu rộng lớn, trong không khí, pha thêm khí tức hỏa diễm đặc biệt sinh động.

- Nơi này là......

Thiên Hạ Đệ Nhất lập tức quay lưng nhìn về phía phương bắc, lập tức nhận ra nơi này:

- Kim Ô Lôi Viêm Cốc!

- Thiên Hạ đại ca......

Vân Triệt suy yếu nói:

- Ta hiện tại tuy rằng ý thức thanh tỉnh, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể chết. Có thể cứu ta, chỉ có Kim Ô thần linh, vì lẽ đó ta lựa chọn nơi này...... Làm phiền ngươi mang theo gia gia ta và bọn họ đi đến Yêu Hoàng Thành, để phụ thân ta hỗ trợ thu xếp bọn họ...... Nói cho phụ thân mẫu thân ngoại công ta biết...... Ta nhất định sẽ bình an...... Trở lại......

Vân Triệt làm cho Thiên Hạ Đệ Nhất trong lòng một hồi hộp. Ngay cả chính hắn đều nói ra"Lúc nào cũng có thể chết" câu nói này, có thể tưởng tượng được thương thế của hắn ác liệt đến mức độ nào, cũng khó trách hắn sẽ chọn đi thẳng tới Kim Ô Lôi Viêm Cốc. Hít sâu một hơi, nặng nề gật đầu:

- Vân huynh đệ, ngươi yên tâm đi. Ngươi lúc trở lại, ta bảo đảm bọn họ một sợi tóc cũng sẽ không thiếu.

Vân Triệt cảm kích nở nụ cười, sau đó cật lực giơ cánh tay lên:

- Gia gia...... Tiểu cô...... Nguyệt nhi...... Ta nhất định sẽ...... Không có chuyện gì...... Sư thúc sư bá...... Ta chưa từng có quên nguyện vọng cố cung chủ...... Một ngày nào đó...... Ta sẽ dẫn các ngươi...... Trùng kiến Băng Vân...... Tiên...... Cung......

Bàn giao xong tất cả nói, Vân Triệt buông lỏng tinh thần, bừng tỉnh trước mắt, lần thứ hai ngất đi.

- Không thể trì hoãn nữa rồi!

Tiểu Yêu Hậu ngưng lông mày ra lệnh:

- Tiêu Vân, trước tiên, lập tức mang tất cả mọi người trở về Yêu Hoàng thành. Tuyết Nhi,ngươi ôm Vân Triệt, chúng ta đi Kim Ô Lôi Viêm Cốc!

- A...... Được!

Mỗi một tức, cũng có thể quyết định sinh tử Vân Triệt. Phượng Tuyết Nhi không kịp có nửa điểm bàng hoàng, tay phải nàng cẩn thận ôm lấy Vân Triệt, tay trái mang theo Tiểu Yêu Hậu, dọc theo phương hướng chỉ dẫn bay về phương bắc.

Vân Triệt cho Thái Cổ Huyền Chu qua lại đến nơi vốn cách lối vào Kim Ô Lôi Viêm Cốc rất gần, Phượng Tuyết Nhi không để ý thương thế, toàn bộ khai hỏa tốc độ, không quá nhiều suy tính, Kim Ô Huyền Trận phong tỏa Kim Ô Lôi Viêm Cốc hiện ra trước mắt.

Tiểu Yêu Hậu lấy ra Yêu Hoàng tỷ, sau đó điểm tay, hai giọt huyết châu từ đầu ngón tay của nàng bay ra, một giọt rơi vào Yêu Hoàng tỷ, một giọt rơi vào trung tâm Kim Ô Huyền Trận. Tiếp theo, Yêu Hoàng tỷ chạm vào Kim Ô Huyền Trận, Yêu Hoàng tỷ phát ra một tiếng hí lên, Kim Ô Huyền Trận cũng hí lên từng trận, huyền trận phong tỏa Kim Ô Lôi Viêm Cốc, cũng từ đây một khắc nhanh chóng dần biến mất, cho đến hoàn toàn tiêu tan.

Lối vào duy nhất đi đến Kim Ô Lôi Viêm Cốc, không hề che giấu hiện ra ở trước mắt bọn họ.

Kim Ô huyết mạch dù bặt vô âm tín vẫn là Kim Ô huyết mạch, thông qua Yêu Hoàng tỷ, đồng dạng có thể mạnh mẽ mở ra phong ấn Kim Ô Lôi Viêm Cốc.

- Chúng ta đi mau!

Khí lãng nóng rực phả vào mặt, tràn ngập trong không khí, Thần Viêm khí tức cùng Phượng Hoàng Viêm không giống nhau. Bởi căn nguyên bị Vân Triệt nuốt, vì lẽ đó bây giờ Kim Ô Lôi Viêm Cốc chỉ có hỏa diễm, mà không có lôi quang.

Phượng Tuyết Nhi mang theo hai người, xuyên qua đạo đạo hỏa diễm, từng mảnh từng mảnh biển lửa, hướng về vị trí Kim Ô Hồn Linh mà đi. Phía trước, là...con đường duy nhất, cũng là hy vọng duy nhất. Các nàng không dám nghĩ tới...... Nếu như ngay cả Kim Ô Hồn Linh đều không cứu được Vân Triệt, các nàng nên làm gì......

————————————


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment