.
._426__2" class="block_" lang="en">Trang 426# 2
Chương 852: Lặp lại chiêu cũ
- A…
Phượng Tuyết Nhi bị câu hỏi làm ngẩn ngơ, vốn không biết trả lời như thế nào.
- Trả lời vấn đề của bản tôn, ngươi có còn là xử nữ không?
Linh hồn kim ô nghiêm giọng lặp lại nói:
- Đáp án của vấn đề này, lại có liên quan đến có cứu được Vân Triệt về hay không.
Đối với hai nàng đã hết hy vọng cuối cùng mà nói, câu nói sau cùng của linh hồn kim ô không thể nghi ngờ là long trời lở đất. Tiểu Yêu Hậu nháy mắt xoay người lại, Phượng Tuyết Nhi trong hỗn độn cũng bỗng chốc bừng tỉnh, nàng mở môi mềm, nhưng lại sốt ruột không biết làm sao gật đầu:
- Ta… Ta… Là…
Tuy rằng Phượng Tuyết Nhi gần như tương đương với tờ giấy trắng trong chuyện nam nữ, nhưng rõ ràng biết hàm nghĩa của hai chữ “Xử nữ”.
- Ha ha ha ha ha…
Câu trả lời của Phượng Tuyết Nhi, khiến linh hồn kim ô bỗng nhiên phá lên cười, hơn nữa tiếng cười to này mênh mông mãnh liệt, ngược với trầm trọng và đè nén lúc trước:
- Vân Triệt ngươi thừa nhận huyết mạch Long thần, lại kiêm thêm kim ô viêm, dương khí trong cơ thể vô cùng lớn. Mà ngươi thiên tư quốc sắc, nhìn qua có rễ tình đâm sâu đối với hắn, hắn lại sẽ luôn không chạm vào ngươi, thật đúng là cực kỳ ngạc nhiên!
Tiểu Yêu Hậu: “…”
- Ta…
Sắc mặt Phượng Tuyết Nhi thẹn đỏ mặt hồng, ấp úng nói:
- Lực lượng trong huyết mạch của ta còn chưa… Còn chưa hoàn toàn thức tỉnh… Cho nên không thể… Vân ca ca hắn luôn luôn rất yêu quý ta… Cho nên… Cho nên…
- Hừ, thật sự vớ vẩn!
Linh hồn kim ô tức giận nói:
- Nếu như ngươi vì nam nhân khác mà mất đi nguyên âm phượng hoàng, đúng thật sẽ cản trở nghiêm trọng lực lượng trong huyết mạch của ngươi thức tỉnh. Nhưng mà, thể chất của Vân Triệt, đâu phải nam tử bình thường có thể sánh bằng! Chỉ cần long thần huyết mạch của hắn, chẳng những có thể khiến thể chất của ngươi phát sinh biến đổi về chất, còn có thể ở trên trình độ cực lớn thúc giục lực lượng phượng hoàng huyết mạch của ngươi thức tỉnh.
- Hiện giờ, huyết mạch phượng hoàng của ngươi đại khái thức tỉnh được chừng bốn thành rồi, nếu bảo trì trạng thái hiện tại, muốn thức tỉnh hoàn toàn, cần cần thời gian ít nhất mười lăm năm. Nhưng nếu cùng hắn long phượng song tu, không tới ba tháng, liền có thể thức tỉnh ít nhất chín thành! Không tới nửa năm, liền có thể hoàn toàn thức tỉnh. Đến lúc đó, lực lượng của ngươi còn vượt xa hơn Huyễn Thải Y và linh hồn phượng hoàng ban cho ngươi huyết mạch, ba năm sau, ngươi liền có khả năng bước vào thần đạo, tới một mảnh thiên địa khác!
- Ngươi đã khát vọng lực lượng huyết mạch hoàn toàn thức tỉnh, bên người tồn tại một lô đỉnh nam tính coi như thượng giai mà còn không tự biết, ngược lại bỏ gần cầu xa, quả thật buồn cười đến cực điểm.
- A…?
Linh hồn kim ô một phen “Bàn luận chuyện lạ kỳ quái” khiến Phượng Tuyết Nhi lờ mờ ở đó, không biết làm sao.
- Kim ô thánh thần, người mới vừa nói có biện pháp cứu Vân Triệt, có thật không?
Tiểu Yêu Hậu gấp giọng hỏi.
- Hừ, coi như tiểu tử này mạng lớn.
Linh hồn kim ô thản nhiên nói:
- Nếu hắn sớm đụng vào phượng hoàng nữ này, như vậy hiện giờ hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Người bị thương dương khí rất nặng, đối mặt với một phượng hoàng nữ dung mạo khuynh quốc vả lại chung tình với hắn mà có thể làm được như thế, cũng đúng là không dễ. Như thế, cũng vì chính hắn nhặt về một cái mạng.
Đồng tử màu vàng đỏ trong không trung mở lớn, chiếu xuống ánh lửa càng thêm nồng đậm:
- Hiện giờ có một phương pháp có thể cứu được hắn. Hơn nữa chẳng những có thể khiến cho thương thế của hắn khỏi hẳn, còn có thể khiến tu vi của hắn tăng vọt trong khoảng thời gian ngắn.
- Phương pháp gì!?
Phượng Tuyết Nhi và tiểu Yêu Hậu đồng thời kêu lên, kinh hỉ như từ địa ngục đến thiên đường này, khiến cho máu toàn thân các nàng đều kích động muốn sôi trào hừng hực.
- Mới vừa rồi bản tôn nói nhiều như vậy, các ngươi vẫn không hiểu được sao? Đương nhiên sẽ là nguyên âm phượng hoàng của ngươi!
Linh hồn kim ô nhìn Phượng Tuyết Nhi nói:
- Về lực đốt diệt, phượng hoàng viêm còn lâu mới bằng được kim ô viêm. Nhưng phượng hoàng viêm có một năng lực tinh lọc đặc thù. Trọng thương của Vân Triệt không cách nào hồi phục, là vì lực lượng của Thiên độc tinh thần chiếm cứ trong cơ thể hắn. Lấy phượng hoàng viêm của ngươi, muốn tinh lọc lực lượng ở cấp bậc còn cao hơn ngươi xa xa không thể nghi ngờ là nói chuyện viển vông, nhưng mà, phượng hoàng nguyên âm của ngươi lại có thể thiêu đốt lên “Nguyên thủy viêm” của phượng hoàng trong cơ thể hắn một lần.
- Còn có tên khác là –– niết bàn viêm!
- Niết bàn viêm… Ta đã từng nghe phượng thần đại nhân nói đến.
Phượng Tuyết Nhi ngẩn người ra nói.
- Niết bàn viêm là thần viêm chỉ phượng hoàng mới có, có được lực tinh lọc cực hạn nhất thế gian. Mà cho dù là bản thể phượng hoàng, cả đời cũng chỉ có thể thiêu đốt hai lần. Một lần là lúc mới sinh ra, một lần để làm trọng sinh. Mà nếu như trước khi trọng sinh cưỡng ép thiêu đốt, như vậy lúc chết đi sẽ không cách nào niết bàn trùng sinh
- Niết bàn viêm vốn không có khả năng dấy lên ở trên người thường, nhưng ngươi lại có chỗ khác biệt.
Tuy rằng linh hồn kim ô bài xích phượng hoàng viêm, nhưng đối với Phượng Tuyết Nhi, nó lại có hứng thú và kinh ngạc thật sâu:
- Bởi vì ngươi không đơn thuần là người kế thừa huyết mạch phượng hoàng, còn thừa nhận toàn bộ linh hồn phượng hoàng! Phượng hoàng nguyên âm của ngươi, hoàn toàn đủ để thiêu đốt lên niết bàn viêm một lần mong manh.
- Tuy rằng mong manh, hơn nữa chắc chỉ trong nháy mắ, nhưng cũng đủ để xua tan đi lực lượng Thiên độc tinh thần ở trên người hắn!
Giọng linh hồn kim ô lại chuyển:
- Chỉ có điều cứ như vây, tương lai nếu ngươi chết, sẽ không cách nào niết bàn trùng sinh. Thân thể phượng hoàng vốn có được hai cái mạng, sẽ trở thành giống như người khác chỉ còn tồn tại lại một cái mạng.
- Vậy ta… Ta nên làm như thế nào? Muốn làm như thế nào mới có thể cứu được Vân ca ca?
Phượng Tuyết Nhi hoàn toàn không thèm để ý tới bản thân sẽ mất đi cái gì, nếu có thể cứu Vân Triệt trở về, dù là giá cao gì nàng đều sẽ không hề có bất cứ do dự gì. Tuy rằng nàng ngầm đoán được điều gì đó, nhưng lý giải của nàng về chuyện nam nữ, toàn bộ đều chỉ giới hạn ở chỗ Vân Triệt bình thường đối xử hành động với nàng vô cùng thân thiết, cái khác, ngay cả hồ đồ lờ mờ đều không tính, vốn không biết mình nên làm như thế nào.
- Hiện giờ không biết phải làm như thế nào cũng không sao, bên cạnh ngươi không phải có người có thể dạy ngươi sao!
Linh hồn kim ô hơi nghiền ngẫm nói.
- A?
Phượng Tuyết Nhi khẽ kêu một tiếng, tiểu Yêu Hậu ngược lại hơi sửng sốt.
- Ngươi chưa biết mùi đời, tự nhiên không hiểu. Còn Huyễn Thải Y, ngươi hôm đó không cần thầy dạy cũng biết, chủ động làm vậy, sau khi thành hôn với Vân Triệt càng ngày đêm, sớm am hiểu sâu đạo lý này. Phượng Tuyết Nhi nên làm như thế nào, liền tự ngươi đến dạy nàng hỗ trợ nàng… Huống chi, người nàng ấy phải cứu, cũng là nam nhân của ngươi!
“!@$%…” Môi tiểu Yêu Hậu khẽ nhếch, nàng từ trước đến giờ lạnh lùng đến gần như không có tình cảm, trên mặt rõ ràng lộ ra vẻ thất thố hoảng hốt mà ngay cả Vân Triệt cũng chưa từng thấy.
Không khí giữa hai nàng vốn u ám đè nén bỗng chốc biến thành vô cùng vi diệu, đồng tử linh hồn kim ô chợt lóe lên, hừ nặng một tiếng:
- Hừ, thật sự phiền toái!
Vù!!
Một luồng hỏa diễm hình tròn vô cớ dấy lên ở chung quanh ba người, vây lấy các nàng vào giữa, sau đó hỏa diễm bỗng nhiên luồn lên, tạo thành một vách ngăn hỏa diễm cực lớn, bao phủ ba người vào trong đó.
Mà vách ngăn hỏa diễm này, tiểu Yêu Hậu cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy… Lần trước, nàng và Vân Triệt bị linh hồn kim ô dùng phương thức như vậy phong tỏa vào trong đó… Cũng hạn định cho nàng trong vòng hai tháng cướp lấy ít nhất năm trăm lần nguyên dương của hắn mới có thể đi ra ngoài.
- Huyễn Thải Y, ngươi nghiêm túc tập trung nghe cho kỹ.
Giọng nói nghiêm trang trịnh trọng của linh hồn kim ô vang lên ở bên tai các nàng:
- Nếu như muốn cứu Vân Triệt về, dựa vào phượng hoàng nguyên âm của Phượng Tuyết Nhi thiêu đốt lên “Niết bàn viêm” là có thể xua tan đi lực lượng của Thiên độc tinh thần, Vân Triệt có năng lực tự lành rất mạnh có thể khỏi hẳn trong vòng mấy ngày. Nhưng mà, Phượng Tuyết Nhi không phải là kẻ kế thừa phượng hoàng huyết mạch tầm thường, thân thể của nàng, gần như có thể lấy “Thân thể phượng thần” chân chính để so sánh. Cho nên, phượng hoàng nguyên âm của nàng vô cùng trân quý, cho dù có một chút ít xói mòn, đều không thể đo lường, cũng là tổn thất cực lớn không cách nào cứu vãn.
- Mà nếu có thể hoàn mỹ có được phượng hoàng nguyên âm của nàng. Nhất định sẽ khiến huyền lực của Vân Triệt trong khoảng thời gian ngắn đột phá cực mạnh, đến lúc đó vượt trên cả ngươi cũng không phải không có khả năng.
- Đối thủ các ngươi gặp được có thể khiến cho ngươi thiêu đốt nguyên huyết, lấy thực lực hiện giờ của Vân Triệt, cho dù khỏi hẳn, một khi gặp phải, cũng chắc phải chết không thể nghi ngờ. Nếu ngươi không muốn hắn khó khăn lắm mới nhặt được về cái mạng lại một lần nữa chết thảm, liền yên ổn ở bên cạnh trợ giúp hắn hoàn mỹ có được phượng hoàng nguyên âm của Phượng Tuyết Nhi, đồng thời cũng trợ giúp Phượng Tuyết Nhi cấp tốc thức lực lực lượng huyết mạch.
- Vách chắn này, sẽ tồn tại ba tháng. Lấy thân thể phượng thần của Phượng Tuyết Nhi, ba tháng sau, phượng hoàng nguyên âm của nàng sẽ hoàn toàn ra hết. Về phần để Vân Triệt hoàn mỹ có được phượng hoàng nguyên âm của nàng như thế nào… Ha, ngươi chắc còn rõ ràng hơn bản tôn. Ba tháng sau sẽ là thành quả như thế nào, đều ở chỗ ngươi. Ngàn vạn lần đừng khiến bản tôn thất vọng.
- Ha ha ha ha ha…
Giống như bởi vì làm một chuyện tương đương với thống khoái, linh hồn kim ô phá lên cười. Sau đó đôi mắt màu vàng chợt lóe, vách chắn phía dưới nhất thời hoàn toàn phong kín, phong tỏa chặt chẽ ba người vào trong đó.
Lúc trước, nó cưỡng ép nhốt tiểu Yêu Hậu và Vân Triệt vào bên trong kết giới, vả lại không đạt tới mục tiêu nó định ra không thể đi ra.
Cách không đến hai năm, nó liền lại làm một chuyện giống như vậy. Chỉ thoáng khác biệt chính là, lần này cưỡng ép phong tỏa ba người, vả lại hạn định không phải là “Số lần”, mà là thời gian.
Khác biệt hơn chính là tâm cảnh của nó.
Sau khi ban nguyên huyết kim ô cuối cùng và hồn nguyên của mình cho Vân Triệt, tồn tại của linh hồn kim ô cũng bắt đầu dần dần biến mất. Trước kia, nó thường xuyên sẽ phóng thích ra linh giác của bản thân quan sát Huyễn Yêu giới, mà trong khoảng thời gian này tới nay, phần lớn thời gian nó đều trong hôn mê, để trì hoãn tốc độ biến mất của bản thân.
Cho dù như thế, không tới mười năm, nó cũng sẽ vĩnh viễn biến mất… Kể cả vùng biển tử vong và cả Kim ô lôi viêm cốc.
- Haizzz.
Phong tỏa ba người vào trong kết giới, linh hồn kim ô cũng không lập tức lại tiến vào ngủ yên, nó trầm mặc thật lâu, sau đó phát ra một tiếng thở dài nặng nề.
- Thân là mảnh nhỏ linh hồn phượng hoàng lưu lại hậu thế, cũng là dấu vết tồn tại cuối cùng, nó thế mà lại không để ý đến tôn nghiêm của thần thú, giao toàn bộ của bản thân cho một nhân loại hèn mọn, là vớ vẩn cỡ nào. Đều là linh hồn, cho dù ta mất hồn mất vía, cũng quả quyết không làm ra chuyện như vậy…
- Xem ra, nó cũng nhận ra khí tức đáng sợ kia, cho nên làm ra lựa chọn như vậy. Dốc hết tất cả bộ phận của mình vì lưu lại cho thế giới này một phần lực lượng đối kháng và một chút hy vọng mỏng manh ngay cả xa vời đều không tính…
- Hỗn độn chi bích xuất hiện vết nứt… Sau đó rốt cuộc là cái gì đang rục rịch…