.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_913" class="block_" lang="en">Trang 457# 1
Chương 913: Bụi tan khói diệt
- Hiên Viên Vấn Thiên ngươi… A!! Ngươi làm gì… Dừng tay!!
- Ngươi dám… Ngươi đồ hỗn tạp này… A!! Bản tôn thành quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi!!
- A!!!!!
Ma hồn trong kiếm càng rít càng thống khổ, sau đó trong tiếng gào thét tuyệt vọng cuối cùng hoàn toàn yên lặng đi, đôi mắt ác ma vẫn luôn vùng vẫy chỗ chuôi kiếm cũng hoàn toàn khép kín.
Mà trên người Hiên Viên Vấn Thiên, lại đột nhiên dâng lên một luồng hắc khí dị thường, y rõ ràng đã toàn thân trọng thương, huyền lực suy nhược, khí tức hắc ám trên người lại lấy một biên độ cực kỳ không bình thường mãnh liệt bạo tăng.
Vào lúc này ánh mắt của Hiên Viên Vấn Thiên chậm rãi mở ra, một đôi u quang hắc ám thâm thúy đến không cách nào hình dung bắn về phía Vân Triệt… Giống như một đôi mắt ác ma yên lặng vô số năm đột nhiên mở ra.
“…” Sắc mặt Vân Triệt nặng nề, hai tay cầm Kiếp Thiên kiếm cũng chậm rãi co chặt, thấp giọng nói:
- Hiên Viên Vấn Thiên, ngươi quả nhiên đã điên rồi.
Hành động vừa rồi của Hiên Viên Vấn Thiên, rõ ràng chính là cưỡng ép cắn nuốt ma hồn trong Vĩnh Dạ ma kiếm!
Cắn nuốt ma hồn thượng cổ, khiến ma huyết trong cơ thể y với ma hồn đật ới dung hợp hoàn mỹ chân chính, khiến huyền lực hắc ám bạo tăng trong thời gian ngắn. Nhưng mà, trạng thái này hiển nhiên chỉ có thể duy trì trong thời gian cực ngắn, sau đó, theo ma hồn trong cơ thể y biến mất, huyền lực của Hiên Viên Vấn Thiên sẽ vĩnh viễn rơi khỏi thần đạo, hơn nữa thọ nguyên cũng sẽ ngắn lại trên trình độ cực lớn.
Nếu như nói y liều mạng dùng giá cao bị mất tương lai và thọ nguyên mạnh mẽ lấy lực lượng ma huyết là tát ao bắt cá, như vậy, hành động lúc này của y, đó là mổ gà lấy trứng điên cuồng!
- Không có ai… Có thể chiến thắng bản tôn… Không có ai!!
Cả người Hiên Viên Vấn Thiên phủ đầy hắc quang nồng đậm, trên dưới toàn thân chỗ duy nhất có thể nhìn thấy, đó là cặp mắt giống như ác ma kia.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Hiên Viên Vấn Thiên bước về trước, dưới trọng thương, thân thể y hơi lay động, nhưng mỗi một bước, đều sẽ dẫn đến dưới đáy hải dương kịch liệt chấn động, giống như một đầu ma thần chân chính đang ép tới gần.
Hai tay Vân Triệt chậm rãi nâng lên, quang mang màu son với tối đen lưu chuyển hỗn loạn trên Kiếp Thiên kiếm. Hắn cảm nhận được áp lực nặng nề trước nay chưa từng có… Uy áp khủng bố còn mạnh hơn Hiên Viên Vấn Thiên ở trạng thái toàn thịnh gần một lần!
- Vân Triệt… Bản tôn muốn… Bầm thây ngươi vạn đoạn!!
Giọng nói của Hiên Viên Vấn Thiên đã trở nên khàn khàn giống như giấy ráp, mỗi một chữ, đều mang theo thống khổ và oán hận vô cùng. Bước chân của y tạm dừng, nước biển chung quanh giống như đang chôn diệt cấp tốc biến mất, chưa ra tay, một chân không đáng sợ vô cùng đã xuất hiện ở chung quanh Hiên Viên Vấn Thiên.
-A a a a a!!
Hiên Viên Vấn Thiên gầm thét, ma hồn của Vĩnh Dạ ma kiếm bị cắn nuốt mang theo uy áp và oán hận đến từ chín tầng địa ngục đánh về phía Vân Triệt.
Kiếm thế còn chưa tới gần, Vân Triệt liền vô cùng xác định, một kiếm này cũng không phải mình hiện giờ có thể đón được, nếu gượng ép đón đỡ, nhất định bị thương nặng.
Bước chân Vân Triệt nhanh chóng xê dịch về phía sau, khoảnh khắc khi ma kiếm tối đen đánh tới nháy mắt biến mất.
Ầm!
Vĩnh Dạ ma kiếm nổ nát tàn ảnh của Vân Triệt, trọn vẹn mấy trăm trượng hải nham phía dưới bị nhấc lên toàn bộ, một đường vết rách cực lớn điên cuồng nổ tung dưới đáy biển, không biết lan tràn đến nơi nào.
Vân Triệt lắc mình ra ngoài năm mươi trượng, vẫn như cũ bị dư ba hung hăng quét tới té ngã một cái, thần sắc hắn âm u, cánh tay trái chém ra, Huyền cương màu xanh hóa thành lợi kiếm, đâm thẳng vào ánh mắt tối tăm đến gần như “Chói mắt” của Hiên Viên Vấn Thiên.
Huyền lực hắc ám của Hiên Viên Vấn Thiên tăng vọt, nhưng thân thể dưới trọng thương, hành động đặc biệt chậm chạp khó khăn, khoảnh khắc khi y thu hồi Vĩnh Dạ ma kiếm, bị Huyền cương đâm thẳng vào trong mắt.
- A a a a a!!
Hiên Viên Vấn Thiên phát ra tiếng gầm thê thảm giống như dã thú, tay phải gắt gao bụm lấy mắt. Mà Vân Triệt vào lúc này nhanh như tia chớp xông đến, trong mắt phóng thích ra ánh sáng tối đen còn hung ác hơn Hiên Viên Vấn Thiên.
- Người phải chết… Là ngươi!!
- Oanh –– thiên!!
Huyền quang trên người Vân Triệt phá nát, trong một nháy mắt huyền khí tăng vọt… Biên độ tăng vọt thậm chí còn vượt lên trên cả Hiên Viên Vấn Thiên cưỡng ép cắn nuốt ma hồn.
- Hu a a a a! Bản tôn giết ngươi! Giết ngươi!!
Cảm nhận được Vân Triệt tới gần, Hiên Viên Vấn Thiên giống như điên kêu lên quái dị, Vĩnh Dạ ma kiếm cuốn động lên xu thế ma thần khiến biển cả run rẩy, lại đánh về phía Vân Triệt.
- Diệt thiên tuyệt địa!!
Một lần này, Vân Triệt không lựa chọn tránh lui, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm mang theo lực lượng cực hạn dưới hắn cưỡng chế mở “Oanh thiên”, đánh về phía Hiên Viên Vấn Thiên.
Rầm!!!!!!!
Tất cả mọi thứ trong vòng mười mấy dặm, cho dù nước biển, hay hải thạch, đều biến mất không còn tung tích toàn bộ, triệt để hóa thành hư vô, trong nháy mắt đó, có chừng trăm cái hắc động lớn lớn nhỏ nhỏ đồng thời chớp hiện.
Trong tiếng nổ gần như đảo điên đại dương, hai tay Vân Triệt tóe máu, mà toàn thân Hiên Viên Vấn Thiên nổ tung thành hoa máu tối đen, cánh tay phải trực tiếp bể thành bột phấn, Vĩnh Dạ ma kiếm giống như cục đá bị thiên thạch đánh trúng, bay ra ngoài rất xa.
- Chết… Đi!!
Ánh mắt của Vân Triệt còn dữ tợn hơn ma quỷ, hắn không hề chú ý đến thương thế trên người và khí huyết bắt đầu hỗn loạn, điều động lực lượng cuối cùng của huyền mạch và ma nguyên châu, cũng mang theo tất cả hận ý và sát ý của hắn, đâm Kiếp Thiên Tru Ma kiếm về phía Hiên Viên Vấn Thiên.
Phụt!!!!!
Kiếm quang màu đỏ thắm thành một sao băng trong đêm tối, đâm vào thân thể Hiên Viên Vấn Thiên… Sau đó mang theo Vân Triệt, xuyên qua!
- A… A… A… A…
Mắt phải của Hiên Viên Vấn Thiên máu chảy như suối, mắt trái phủ kín tơ máu trừng đến gần phá nát, chậm rãi, y cúi đầu nhìn về phía thân thể của chính mình, ánh mắt, lại không chạm đến ngực, mà xuyên thấu qua một lỗ hổng cực lớn, thấy được hắc ám phía sau.
Thân thể y, nhiều thêm một cái động lớn dài rộng gần thước, nội tạng, huyền mạch bị phá hủy hoàn toàn, “Ma thân” đã từng vô địch khắp thiên hạ, hóa thành một túi máu bị phá ra một lỗ hổng cực lớn, máu đỏ đen vỡ đê mà tuôn.
- Ưm…
Vân Triệt xuyên qua thân thể Hiên Viên Vấn Thiên có sắc mặt trắng như tờ giấy, hắn quỳ trên mặt đất, trọn vài giây mới thở nổi, toàn thân lộ ra mềm yếu trước nay chưa từng có, hai tay, thậm chí đã không cách nào cầm lên Kiếp Thiên Tru Ma kiếm.
Lấy thân hình hiện giờ của hắn, hậu quả cưỡng ép mở “Oanh thiên” tuy rằng không đến mức thảm thiết như trước kia, nhưng vẫn như trước rất khó thừa nhận. Mà hôm nay khi hắn đối mặt với Hiên Viên Vấn Thiên đã hai lần cưỡng ép mở Oanh thiên, sức thừa nhận của thân thể cũng đã đạt đến cực hạn, lực lượng của ma nguyên châu cũng dưới một kiếm sau cùng hao hết toàn bộ, chỉ có bên trong huyền mạch, còn sót lại một chút lực lượng.
Hắn gian nan xoay người, nhìn thân thể Hiên Viên Vấn Thiên bị mình đánh ra động lớn, khoái ý phá lên cười:
- Ha… Ha ha ha ha… Ha ha ha ha ha! Hiên Viên Vấn Thiên… Đây là… Kết quả của ngươi! Khụ khụ…
Hắn hung hăng cười to tác động đến thương thế toàn thân, hắn lau chùi máu tươi ở khóe miệng, trên mặt vẫn là nụ cười ngạo nghễ điên cuồng tùy ý như cũ.
- A… A… Không… Không có… Khả năng… Bản tôn… Sao lại… Sẽ…
Phù!!
Nước biển chung quanh lại một lần nữa dâng lên, lấp đầy vùng chân không do lực lượng hủy diệt ra của hai người.
Nước biển cuốn lấy máu đen của Hiên Viên Vấn Thiên, lực lượng của y cũng theo máu chảy ra mà cấp tốc trôi đi, thân thể mất đi lực lượng thậm chí đã không cách nào chống đỡ được trọng áp dưới biển sâu, bắt đầu chậm rãi vặn vẹo biến hình.
Cảm nhận được lực lượng của bản thân cấp tốc xói mòn, trong tròng mắt phóng đại của Hiên Viên Vấn Thiên lộ ra hoảng sợ vô cùng, trong miệng phát ra âm thanh khàn khàn sợ hãi…
- Không… Lực lượng của bản tôn… Lực lượng của bản tôn… Không… Không… Không… Không!!!
- Đây… Đây không phải là thật… Lực lượng của bản tôn… Lực lượng của bản tôn…
Cánh tay còn sót lại của y giãy giụa cuồng loạn trong nước, giống như muốn một lần nữa bắt lực lượng đang cấp tốc bị xói mòn vào trở lại thân thể của mình, nhưng giãy giụa và quát to sợ hãi của y, đổi lấy vẫn là sinh mệnh với lực lượng vô tình xói mòn như cũ.
- A a a… Không! Lực lượng của bản tôn… Trở về… Trở về!! Bản tôn không muốn biến thành phế vật… Trở về… Trở về a a… Hu a a a a a…
Y giãy giụa, quát to, đến cuối cùng, nhưng lại biến thành khóc rống tuyệt vọng bất lực, thân thể cấp tốc mất đi lực lượng đã dưới áp lực của nước vặn vẹo thành một hình dạng cực kỳ đáng sợ.
Vân Triệt thở hổn hển, lợi dụng nguyên tố thủy chậm rãi khôi phục nguyên khí và huyền lực của bản thân. Hắn nhìn tình trạng thảm hại của Hiên Viên Vấn Thiên, trong lòng sảng khoái rất nhiều, thậm chí sinh ra một chút thương hại.
Cả đời này y đều liều mạng theo đuổi lực lượng, vì thế cả đời này đều tính kế, cả đời đều không từ thủ đoạn. Cuối cùng, y dùng thời gian ngàn năm đạt được ước muốn, nhưng lại vào ngày đầu tiên thành “Thiên tôn”, bị hắn đưa vào địa ngục.
Đối với y mà nói, mất đi lực lượng, không thể nghi ngờ là khổ hình lớn nhất thế gian.
- Lực lượng của bản tôn… Bản tôn là… Tôn chủ thiên hạ… Vì sao… Vì… Sao…
Cho dù thân thể đã tàn phá vặn vẹo đến nhìn không ra một chút hình dáng người, y vẫn như cũ không cam lòng chết đi, tuyệt vọng kêu ré lên…
- Vì sao? Bởi vì ham muốn của bản thân ngươi, không từ thủ đoạn, làm nhiều việc ác, giết bao nhiêu người vô tội, hủy đi cuộc đời của bao nhiêu người… Cho dù hôm nay ta không giết ngươi, cuối cùng có một ngày, ngươi cũng sẽ bị thiên đạo phán quyết!!
Vân Triệt gầm xong, bàn tay bỗng nhiên chìa ra, một đường hỏa diễm xuyên qua nước biển đánh lên trên thân thể tàn tạ của Hiên Viên Vấn Thiên.
Rầm!!
Đường hỏa diễm này cũng không mãnh liệt, ngay cả một sợi tóc của Hiên Viên Vấn Thiên khi trước đều khó có khả năng đốt diệt. Nhưng đối với Hiên Viên Vấn Thiên giờ phút này mà nói, nó là ngọn lửa hủy diệt. Trong ngọn lửa phá nát, Hiên Viên Vấn Thiên phát ra tiếng rít không cam lòng cuối cùng, rồi cấp tốc biến mất trong hỏa diễm.
Cho đến khi hoàn toàn bị đốt thành tro tàn tối đen, bị nước biển cuốn trôi tán loạn về bốn phương tám hướng.
Cả đời này của y, có lẽ có vài ngày đủ để được xưng tụng đã lên đỉnh cao nhất như vậy. Nhưng mà, y vẫn còn chưa kịp hưởng thụ kết quả cuối cùng cả đời này, liền đã tan thành mây khói.
- Phù!!
Vân Triệt hít vào thật sâu, toàn thân vô lực lơ lửng trong nước biển, gần như không có lực lượng gì để cân bằng thân thể.
“Thật ra, ta lại có tư cách gì nói Hiên Viên Vấn Thiên làm nhiều việc ác… Người vô tội chết ở trên tay ta… Còn nhiều hơn y không biết bao nhiêu lần… A, có lẽ chân chính nên thừa nhận phán quyết của thiên đạo… Phải là người như ta đây.”
Vân Triệt tự giễu cười cười, sau đó nhắm hai mắt lại, nhẹ nhàng nói: “Mạt Lỵ, ngươi thấy được không, ta thắng, ta chiến thắng Hiên Viên Vấn Thiên, không có ngươi ở bên cạnh, ta cuối cùng vẫn chiến thắng một kẻ địch cường đại như vậy… Nếu ngươi thấy được… Ha… Có phải sẽ không tiếc khen ta một câu như vậy không…
Trong đầu hiện ra dáng vẻ luôn lãnh khốc nghiêm túc của Mạt Lỵ, hắn không tự chủ được nở nụ cười, ý cười trong ấm áp mang theo chua xót, mở to mắt, bóng dáng một lão nhân, hiện lên ở trước mắt hắn.
“Gia gia, cháu cuối cùng… Tự tay báo thù cho ông… Ông đang ở trên thiên đường, nhất định phải hạnh phúc yên vui.