.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_945" class="block_" lang="en">Trang 473# 1
Chương 945: Ngâm Tuyết giới
Không khí hoàn toàn bị rút bớt, tất cả chung quanh dòng như đều biến mất không còn, lưu quang chợt đánh úp lại khiến cho Vân Triệt bỗng chốc nhắm hai mắt lại. Khi hắn chậm rãi mở mắt ra, trước mắt, là một thế giới hắn không thể hiểu được, khi thì hắc ám, khi thì sắc thái rực rỡ.
Thân thể của bản thân đang xuyên qua cực nhanh trong thế giới này.
- Nơi này là kẽ hở không gian, ngươi cũng có thể lý giải là đường hầm không gian.
Bên tai hắn, truyền đến giọng nói của Mộc Băng Vân. Ba người đang đứng chung một chỗ, chung quanh bọn họ, là một vách chắn hình cầu màu băng lam, phía ngoài vách chắn lưu động đường vân huyền trận lóng lánh.
- Bây giờ chúng ta đang “Xuyên qua không gian”, ngươi khẳng định lần đầu tiên đi, về sau có nhiều chuyện có thể dọa ngươi nhảy dựng lên nha, hừ.
Mộc Tiểu Lam hơi đắc ý nói.
“Xuyên qua không gian”… Đường hầm không gian… Kẽ hở không gian?
Vân Triệt nhìn về phía thế giới chung quanh, gần mấy nháy mắt, ánh mắt của hắn liền bị lưu quang không gian đâm tái nhợt, hắn vội khép mắt, một hồi lâu nữa mới mở to mắt, nghi vấn nói:
- Nếu đang “Xuyên qua không gian”, vì sao còn có thể nghe thấy được âm thanh, hơn nữa, giống như cũng không có cảm giác quá mức không giống vậy.
Mộc Băng Vân giải thích:
- Bởi vì có kết giới ngăn cách. Vượt qua không gian trong thời gian ngắn cũng không nguy hiểm, nhưng “Xuyên qua không gian” khoảng cách dài, thời gian dài, sẽ vô cùng có khả năng sinh ra thứ nguyên gió lốc nguy hiểm. Thứ nguyên thạch mà chúng ta sử dụng tuy rằng thuộc về huyền thạch không gian cực kỳ hi hữu, nhưng dù sao lực lượng có hạn, còn lâu mới có thể so sánh với thứ nguyên huyền trận do lực lượng cực lớn thúc giục, cho nên mặc dù có thể mang theo trong người, nhưng xuyên qua chậm chạp, lại tương đối dễ dàng bị lần theo dấu vết, xuyên không từ Thiên Huyền đại lục đến Ngâm Tuyết giới, khoảng cách này nhất định phải mở ra tầng kết giới có thể ngăn cách thứ nguyên gió lốc.
- Chỉ có điều, nếu như đến Thần Quân cảnh, như vậy, thì có thể không dựa vào ngoại lực gì mà giấu mình trong kẽ hở không gian, cũng có thể còn sống lâu dài ở trong đó, hơn nữa không hề sợ gió lốc không gian.
Thần Quân cảnh… Trong lòng Vân Triệt cảm thán một trận. hắn từ trong miệng Mộc Băng Vân đã biết được sự tồn tại của Thần Huyền thất cảnh, cũng rõ ràng biết được Thần Quân cảnh là tồn tại cường đại ra sao, chính là đối với hắn mà nói thì quá mức xa xôi, quá mức phiêu miểu, là cảnh giới thần đạo mà hắn vốn không dám hy vọng xa vời.
- Mộc tiên tử, ngày khác nếu ta muốn về Thiên Huyền đại lục, có phải có thể mượn dùng thứ nguyên thạch này không?
Vân Triệt hỏi.
Mộc Băng Vân còn chưa trả lời, Mộc Tiểu Lam đã cho hắn một cái liếc mắt:
- Hừ, nghĩ hay lắm! Đây là thứ nguyên thạch! Hễ là thứ liên quan đến không gian, cho dù ở thần giới, đều siêu cấp siêu cấp trân quý! Cho dù sư tôn là người cao quý như vậy, cũng phải bình quân hơn một trăm năm mới có thể được phân đến một viên thứ nguyên thạch
Nói xong, nàng lại cẩn thận nói thầm:
- Thứ nguyên thạch đời này sư tôn tích cóp, những năm này đều dùng để đi tới đi lui Thiên Huyền đại lục.
Vân Triệt: “…”
Mộc Băng Vân lại ôn nhu nói:
- Ngươi đừng lo lắng. Đợi ngươi hoàn thành tâm nguyện, hoặc khi nào muốn đi về, ta sẽ có biện pháp cho ngươi trở về Thiên Huyền đại lục. Chỉ có điều, đời này ta sẽ không đi Lam cực tinh nữa, cũng sẽ không có khả năng lần thứ hai dẫn ngươi đến thần giới, cho nên, ngươi phải cẩn thận suy nghĩ thời gian quay về.
Vân Triệt gật đầu:
- Ừm. Trước tạ ơn Mộc tiên tử.
Mộc Tiểu Lam khẽ dẩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm:
- Sư tôn chính là rất ôn nhu, đối đãi với người xấu này đều tốt như vậy…
Thời gian hơn một khắc trôi qua, Mộc Băng Vân bình thản lên tiếng:
- Chúng ta đã đến.
Lời Mộc Băng Vân vừa dứt, thế giới trước mắt Vân Triệt liền thay đổi, trở nên hoàn toàn trắng xóa, gió lạnh tận xương ngay mặt mà đến.
Lúc này, bọn họ đang ở trên không trung cao đến mấy vạn trượng, liếc mắt một cái nhìn xuống, phía dưới, là một thế giới trắng xóa khổng lồ, băng sương tràn ngập, sông băng khắp nơi, mỗi một góc của thế giới, đều giống như bị một tầng băng thật dày hoặc hàn tuyết bao trùm.
Ngâm Tuyết giới, một tinh giới mãi mãi bị băng tuyết bao trùm.
Lần đầu tiên Vân Triệt hít thở ở thế giới này, liền khiến cả người hắn giật mình ở đó. Không khí nơi này thật sự lạnh như băng, nhưng tinh thuần đến mức độ không thể tưởng tượng nổi. Hơi thở hút vào trong thân thể lại khiến cho năm giác quan của hắn đều có phần thanh trong.
Tuy rằng đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng khí tức nguyên tố tràn ngập trong không khí, cùng với cả không gian vẫn nồng đậm đến khiến cho hắn chấn động. Đây tuyệt đối không chỉ ở trình độ đơn thuần vượt trên Lam cực tinh vài lần, mà chí ít là mười lần… Thậm chí mười mấy lần.
Ở trên thế giới này, tốc độ vận chuyển Hoang thần lực của Vân Triệt đột nhiên biến thành nhanh, tốc độ khí tức thiên địa tuôn vào thân thể hắn cũng nhanh hơn mấy lần. Mà ở dưới hoàn cảnh như vậy, huyền lực của Vân Triệt, tốc độ khôi phục thương thế, cũng không nghi ngờ sẽ nhanh hơn rất nhanh.
- Đây là thần giới?
Vân Triệt không tự chủ được lẩm bẩm ra tiếng, sinh linh của nơi này, lại đều sinh tồn và tu luyện ở dưới hoàn cảnh như vậy. So với khí tức nồng đậm và tinh thuần của nơi này, khí tức của Lam cực tinh, quả thật đục ngầu và dơ bẩn giống như đầm lầy vậy.
Biểu cảm kinh ngạc của Vân Triệt không hề khiến Mộc Băng Vân cảm thấy ngoài ý muốn, nàng bình tĩnh nói:
- Khí tức và cấp bậc pháp tắc của thần giới, vượt xa Lam cực tinh chỗ của ngươi có thể sánh bằng. Ngươi mới tới nơi này, sẽ vì khí tức của nơi này mà có một đoạn thời gian rất dài không thoải mái, ví dụ như choáng váng đầu, thân thể trống rỗng, khó có thể hô hấp vân vân. Đại khái chừng một tháng sẽ hoàn toàn thích ứng. Sau đó, ngươi sẽ phát hiện, tốc độ tu luyện của ngươi ở thế giới này, còn xa hơn thế giới ban đầu của ngươi xa xa.
Vân Triệt sửng sốt:
- Không thoải mái? Cũng không có, ta ngược lại cảm thấy vô cùng thoải mái.
- Hả?
Mộc Băng Vân nhìn thoáng qua Vân Triệt, lại phát hiện sắc mặt hắn như thường, ánh mắt chẳng những không hề hỗn độn, ngược lại hoàn toàn trong suốt, hô hấp cũng cực kỳ vững vàng, trong lòng nàng thoáng kinh ngạc, nhưng vẫn chưa quá mức để ý, gật đầu nói:
- Có lẽ do vừa mới đến, chưa kịp sinh ra không thoải mái. Nếu sau này cảm thấy lạ thường, đừng để ý đến là được. Ta đây liền dẫn ngươi về Băng Hoàng giới đi.
Băng Hoàng giới?
Mộc Băng Vân phất tay, quang hoa lướt qua, một bông tuyết mỏng manh dài hơn hai trượng, hiện lên hình thoi chỉnh tề xuất hiện ở trước mặt, nó vừa mới xuất hiện, trong nháy mắt liền kết hợp ra hơn mười băng linh lưu quang mênh mông, vờn quanh nó lóng lánh nhảy múa.
- Đây là?
Vân Triệt ngạc nhiên hỏi.
- Kẻ quê mùa, chỉ cần để ý đi theo chúng ta là được, luôn hỏi tới hỏi lui, phiền chết được.
Bàn tay Mộc Tiểu Lam không kiên nhẫn đẩy tới, trực tiếp đẩy Vân Triệt lên trên băng lăng, sau đó eo nhỏ xoay một cái, bản thân cũng rơi lên trên, tiếp theo quay lưng về phía hắn.
Vân Triệt nhìn bóng lưng bé bỏng của nàng mà nhe răng… Tiểu nha đầu kia, ta đây nam nhân hoàn mỹ làm sao, nàng lại đều nhìn không vừa mắt… Sẽ không phải bị les chứ?
Thôi, ngươi cứ đắc ý trước, chờ ta thân quen với nơi này, mỗi ngày không thể không sờ mông ngươi ba lần!!
- Đi thôi.
Mộc Băng Vân khẽ nói một tiếng, tức thì, băng lăng xé mở không gian, mang theo ba người bay về phía thế giới trắng bệch bát ngát.
Núi tuyết, sông băng, suối băng… Đây hoàn toàn là thế giới của băng tuyết, nguyên tố băng cũng chiếm cứ chủ đạo của khí tức thế giới này.
Cấp độ nơi này cực cao, vả lại khí tức vô cùng nồng đậm khiến Vân Triệt thủy chung không xuất hiện cảm giác không thoải mái theo lời Mộc Băng Vân nói, ngược lại càng ngày càng có một cảm giác sảng khoái giống như đang ở trong tiên cảnh mộng ảo. Hắn đắm chìm vào trong khí tức của thần giới, ánh mắt nhìn thế giới thần vực bên dưới, trong lòng không ngừng cuồn cuộn thật lâu.
Cuối cùng đi tới thế giới trong truyền thuyết… Ta đây ở Lam cực tinh đã là vô địch khắp thiên hạ, ở thế giới này, lại chắc chỉ là một tồn tại hơi nhỏ bé.
Chờ ở phía trước sẽ là cái gì… Ta thật sự có thể gặp lại Mạt Lỵ sao…
Linh hồn kim ô nói trong vòng năm năm ta không gặp được nàng, liền cả đời này đều không cách nào gặp được, rốt cuộc là vì sao…
Hai tay Vân Triệt chậm rãi nắm chặt lại. Tuy rằng, mục đích hắn đi đến thần giới cũng không phải vì theo đuổi lực lượng ở cấp bậc rất cao, nhưng hắn vô cùng rõ ràng, cho dù ở vị diện nào, muốn dễ dàng đạt được mục đích, quan trọng nhất, vĩnh viễn đều là đủ lực lượng cường đại.
Ở tại thần giới, tuổi thọ của cường giả đứng đầu đều thật lâu. Bọn họ cường đại cực đoan, thường thường kèm theo tu luyện hở ra một tí là mấy vạn năm thậm chí mười mấy vạn năm.
Năm năm… Ở thế giới này quá ngắn cực kỳ ngắn, đối với cường giả mà nói, cũng có thể được xưng tụng là “Một cái chớp mắt trong nháy mắt”, nhưng lưu lại cho hắn, cũng chỉ có thời gian ngắn như thế. Cho dù là vậy, trước “Đại hội huyền thần” theo lời Mộc Băng Vân nói, nhiệm vụ chủ yếu của hắn ở Ngâm Tuyết giới, chính là dốc hết toàn lực tăng thực lực của bản thân lên. Bởi vì nhiều thêm mỗi một phần lực lượng, là có thể nhiều thêm một phần hy vọng nhìn thấy Mạt Lỵ.
Trong quá trình tăng lên lực lượng đồng thời cũng phải ước pháp tam chương đã thiết lập với tiểu Yêu Hậu, không tìm chuyện không gây chuyện không mắc chuyện… Tóm lại trong khoảng thời gian ở Ngâm Tuyết giới này chuyện duy nhất chính là dốc lòng tu luyện.
Vân Triệt quyết định như thế.
Vân Triệt hỏi:
- Mộc tiên tử, ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo. Ngươi đã nói, muốn tu thành Băng hoàng phong thần điển, cần máu băng hoàng hoặc hồn băng hoàng mới có thể. Như vậy, có phải chỉ cần trở thành đệ tử của Băng Hoàng thần tông, là có thể có được máu băng hoàng hoặc hồn băng hoàng không? Chẳng lẽ không sợ huyết mạch hay công pháp tiết lộ ra ngoài?
Phượng Hoàng thần tông kế thừa huyết mạch phượng hoàng là một tông môn kiểu thuần gia tộc, khống chế huyết mạch cực kỳ khắc nghiệt… Cũng vì nguyên nhân này, đã gây nên ân ân oán oán giữa hắn với Phượng Hoàng thần tông.
Tuy rằng ngoài mặt khác nhau, nhưng tính chất hẳn tương tự. Nhưng nghe miêu tả lúc trước của Mộc Băng Vân, Băng Hoàng thần tông của Ngâm Tuyết giới dường như không như thế.
- Chuyện này, cũng không phải một hai câu có thể giải thích.
Mộc Băng Vân cho Vân Triệt một câu trả lời khiến cho hắn hơi ngạc nhiên, Mộc Băng Vân khựng lại một chút, vẫn lựa chọn giải thích cho hắn:
- Ở thật lâu trước kia, Băng Hoàng thần tông được xem như một thế lực kiểu nửa gia tộc, tuy rằng cũng sẽ thu đệ tử từ bên ngoài, nhưng số lượng rất ít, khống chế cực kỳ khắc nghiệt, hơn nữa cơ bản chỉ lấy đệ tử giới tính nữ. Nhưng mà, vì Băng hoàng phong thần điển là thần công hệ băng, lại thêm hoàn cảnh của Ngâm Tuyết giới, nam tử tu luyện Băng hoàng phong thần điển rất khó sinh dục, nữ tử cực khó có thai.
Vân Triệt: “…”
- Sinh sản, vẫn là chỗ đau lớn nhất của Ngâm Tuyết giới, ở Băng Hoàng thần tông càng là như vậy, hậu quả trực tiếp nhất, chính là khiến cho đệ tử mỗi một thế hệ của Băng Hoàng thần tông đều kịch liệt giảm bớt.
- Băng Hoàng thần tông có địa vị tối cao ở Ngâm Tuyết giới, cao đến không thể thiếu. Các tinh giới khác, thường thường thế lực lớn san sát, có mấy chỗ, thậm chí hơn mười tông môn cùng xưng bá dẫn dắt một tinh giới. Mà Ngâm Tuyết giới, lại do một mình Băng Hoàng thần tông chúng ta đứng, không tìm ra người có thể địch nổi. Nếu Băng Hoàng thần tông vì vậy mà suy bại, như thế, địa vị của Ngâm Tuyết giới ở thần giới cũng sẽ kịch liệt giảm xuống, nói không chừng, có một ngày sẽ rơi vào tinh giới hạ vị.
- Cho nên, Băng Hoàng thần tông không thể không mở môn quy, thu lượng lớn đệ tử có thiên phú ưu tú ở bên ngoài, về sau, người hạ giới phi thăng, chỉ có thiên tư vừa đủ, thông qua khảo hạch, là có thể nhập tông.
- Vậy… Còn huyết mạch?
Vân Triệt tò mò hỏi.
Mộc Băng Vân nói:
- Đều không phải toàn bộ người nhập tông là có được huyết mạch băng hoàng. Như đệ tử của Lạc Tuyết cung, chỉ có thể tu luyện huyền công hệ băng khác không phải Băng hoàng phong thần điển, không có tư cách đụng chạm đến Băng hoàng phong thần điển. Vào Hàn Tuyết điện cũng giống như thế, chẳng qua có thể chọn lựa huyền công hệ băng cao cấp hơn.
- Mà nếu như có thể đi vào Băng Hoàng cung, lại có được một giọt máu băng hoàng sau khi pha loãng vạn lần, cũng có thể chính thức tu luyện Băng hoàng phong thần điển. Chính là, huyết mạch băng hoàng mỏng manh như thế, nhất định không cách nào truyền thừa đến đời sau, cho nên vốn đừng mong thần huyết bị truyền ra ngoài.
Pha loãng… Vạn lần…
Khóe miệng Vân Triệt co quắp… Cái này cũng quá keo kiệt đi!!
Hơn nữa đây má nó còn là đãi ngộ của đệ tử cao cấp!!
- Nếu có thể đi vào Băng Hoàng thần điện, lại có được một giọt máu băng hoàng sau khi pha loãng ngàn lần, nếu nhận được thưởng thức của trưởng lão, nói không chừng còn có thể được ban cho tinh huyết, khiến thần huyết càng thêm nồng đậm.
Mộc Băng Vân nhắm mắt lại nói:
- Vừa rồi ta ban cho sáu người của Băng Vân tiên cung chính là một giọt tinh huyết của ta. Chẳng những có thể hỗ trợ các nàng tu luyện Băng hoàng phong thần điển. Hơn nữa… Đủ để truyền thừa chừng năm đời.
“…” Môi Vân Triệt khẽ nhếch. Đối với Băng Vân tiên cung, Mộc Băng Vân đúng là có một cảm tình không tầm thường. Có lẽ, nàng ban tặng cho Băng Vân tiên cung khổng lồ như thế, có liên quan rất lớn đến chuyện nàng vì Băng Vân tiên cung mà sống lại cuộc đời mới.
- Còn nếu như có thể trở thành thân truyền của Giới Vương, lại có được một giọt nguyên huyết băng hoàng hoàn chỉnh. Đây chắc là, theo đuổi cực hạn nhất của toàn bộ huyền giả Ngâm Tuyết giới đi.
Mộc Băng Vân nói khẽ.
“…” Ánh mắt Vân Triệt đăm đăm, thật lâu không lên tiếng.
Mộc Băng Vân than nhẹ một tiếng:
- Haizzz, băng hoàng thần huyết vô cùng trân quý, lại không thể sống lại, dùng một giọt liền thiếu đi một giọt, cho nên cho đệ tử của Băng Hoàng thần cung huyết mạch, đại đa số cũng không phải là nguyên huyết, mà lựa chọn cho một người thừa kế tinh huyết trực hệ nào đó. Trừ phi gặp được người có thiên tư cực kỳ cao, mới có thể ban cho một giọt nguyên huyết hoàn chỉnh, cũng do Giới Vương tự mình chỉ dạy…
- Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ nhất của Băng Hoàng thần tông ta, lực lượng của thần hoặc huyết mạch của thần của các thế lực khác có thể thông qua sinh sản truyền thừa đời đời, khai chi tán diệp, cho dù không thu đệ tử bên ngoài cũng sẽ thế hệ sau mạnh mẽ hưng thịnh hơn thế hệ trước. Còn bộ tộc băng hoàng chúng ta, tu luyện Băng hoàng phong thần điển càng cao, liền càng khó có thể sinh sản, chỉ trông mong vào huyết mạch truyền thừa, tông môn chỉ sẽ đời đời suy nhược, chỉ có thể dựa vào tuyển nhận số lượng lớn đệ tử bên ngoài để duy trì hưng thịnh. Nhưng thần huyết băng hoàng vốn cực ít, luôn có lúc hao hết, tương lai lâu dài của Băng Hoàng thần tông… Thật sự làm cho người ta lo lắng.
Nói xong, Mộc Băng Vân lại thở dài một tiếng. Sở dĩ nàng giải thích, vì nàng cho rằng biểu cảm kinh ngạc của Vân Triệt là do “Chế độ” kỳ quái của Băng Hoàng thần tông, nhưng nàng hoàn toàn hiểu sai ý, Vân Triệt khiếp sợ, là Băng Hoàn thần tông… Tông môn hạng nhất Ngâm Tuyết giới này keo kiệt như vậy!!
Đệ tử cao cấp chỉ có thể nhận được đến một phần vạn giọt máu băng hoàng… Hơn nữa rất có thể là người thừa kế tinh huyết nào đó.
Đệ tử hạch tâm chỉ có một phần ngàn giọt máu băng hoàng.
Bình quân hơn một ngàn năm mới có một đệ tử thân truyền Giới Vương, cũng mới chỉ có một giọt nguyên huyết băng hoàng!?
Mà trên thân hắn, hiện giờ lại có tổng cộng ba giọt máu phượng hoàng, sáu giọt máu long thần, chín giọt máu kim ô… Mà tất cả đều là nguyên huyêt!!
Hơn nữa hắn còn có long thần tủy, có thể liên tục không ngừng sản sinh ra máu long thần cho bản thân! Huyết mạch long thần của hắn hiện giờ đã nồng đậm tới trình độ nào, đoán chừng nói ra ngay cả chính hắn cũng sẽ bị hù sợ.
Nơi này chính là Ngâm Tuyết giới, là nơi cao hơn thế giới của hắn không biết bao nhiêu vị diện… Lại thê thảm như thế!?
Sau đó, hắn nghĩ lại, lại bắt đầu thoải mái. Truyền thừa của thần ở Thiên Huyền đại lục và Huyễn Yêu giới, thời gian bị phát hiện rất ngắn, người có thể nhận được ban cho cũng cực ít… Nhất là truyền thừa long thần, hắn là người duy nhất thông qua thí luyện. Hơn nữa, tự nhiên có thể trực tiếp nhận được nguyên huyết.
Ngoại lệ duy nhất là Phượng Hoàng thần tông, Phượng Hoàng thần tông có lịch sử năm ngàn năm, trong tông môn đã không còn nguyên huyết… Bởi vì mười mấy giọt máu phượng hoàng cuối cùng, toàn bộ đều đưa cho Phượng Tuyết Nhi.
Mà ở thần giới, vẻn vẹn trăm vạn năm lịch sử… Còn có thể lưu lại một chút nguyên huyết, có thể nói tương đương khó có được. Chỉ có điều nói đi nói lại, nếu không phải bởi vì bộ tộc băng hoàng hạn chế về sinh sản, bọn họ vốn cũng không cần gượng ép lưu lại một chút nguyên huyết.