.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_947" class="block_" lang="en">Trang 474# 1
Chương 947: Làm khó dễ
Thân phận của đệ tử Băng Hoàng cung hơn nữa thêm vào danh hào của Băng Vân cung chủ, Mộc Tiểu Lam mang theo Vân Triệt một đường thông suốt đi vào Hàn Tuyết chính điện.
Đây tuy là một đại điện, nhưng hoàn toàn khác biệt với khái niệm “Đại điện” trong nhận thức của Vân Triệt. Khi tiến vào, Vân Triệt giống như bước vào một mảnh trời đất rộng rãi. Điện phủ cao ngàn trượng, liếc mắt một cái nhìn không thấy giới hạn, không tĩnh lặng giống như Hàn Tuyết thành, nơi này đầy rẫy vô số khí tức cường đại, liếc mắt một cái nhìn lại, khắp nơi trong đại điện sắp hàng đám đông ngay ngắn chỉnh tề, luôn luôn kéo dài đến hết trong tầm mắt.
Khí tức của mỗi người đều vô cùng cường đại –– đây tuyệt đối là khí tức siêu việt hơn cảnh giới Quân Huyền, không có một ngoại lệ! Nhiều người như vậy, trong đại điện lại đặc biệt yên tĩnh nghiêm trang trịnh trọng, những cường giả có thể một tay che trời ở dưới hạ giới này, ở trong này lại người người sắc mặt khẩn trương trịnh trọng, bọn họ sắp hàng thành từng đội ngũ, ánh mắt, động tác dè dặt cẩn trọng, ngay cả châu đầu ghé tai đều không dám.
Mỗi một đội ngũ, đều sắp chừng một vạn người, Vân Triệt vốn liếc mắt một cái không nhìn thấy giới hạn.
- Nhiều người như vậy?
Vân Triệt kinh ngạc nói.
Mộc Tiểu Lam chu môi nói:
- Mấy ngày này vừa đúng là ngày Hàn Tuyết điện khảo hạch tuyển nhận tân đệ tử. Khảo hạch như vậy hàng năm đều sẽ có một lần, mỗi lần liên tục chừng bảy ngày, hôm nay chắc là ngày cuối cùng, mỗi ngày một trăm lẻ tám tổ, vừa khéo ứng với một trăm lẻ tám Hàn Tuyết điện. mỗi một tổ đều do phó điện chủ hoặc đệ tử của Hàn Tuyết điện tiến hành khảo hạch, có đôi khi điện chủ cũng sẽ tự mình tham dự.
- Trừ bỏ kẻ kế thừa huyết mạch băng hoàng ra, đệ tử bên ngoài, nhất là người từ hạ giới đến, muốn đi vào Hàn Tuyết điện, nhất định phải nhận khảo hạch. Để tham dự khảo hạch thấp nhất là đạt tới Thần Nguyên cảnh, khảo hạch thất bại mà nói, phải năm năm sau mới có thể tham gia khảo hạch. Về phần ngươi…
Mộc Tiểu Lam liếc trắng mắt:
- Ngươi là người do sư tôn mang tới, liền không cần như vậy. Nhưng mà, ngươi yếu kém như vậy, đến Hàn Tuyết điện mà bị người khi dễ, ta cũng không quản được ngươi.
- A.
Vân Triệt ưỡn thẳng vai. Thẳng thắn mà nói, chuyện đi cửa sau này… Trong lòng hắn có phần cự tuyệt.
Một đội ngũ một vạn người, một trăm lẻ tám đội ngũ, Thần Nguyên cảnh vẫn chỉ là thấp nhất… Nói cách khác, người ở trong này dè dặt cẩn trọng tham gia khảo hạch, còn không nhất định có thể thông qua, chừng hơn một trăm vạn, tu vi toàn bộ đều là Thần Nguyên cảnh!
Đây chỉ là trong một ngày khảo hạch thôi đó.
Vân Triệt khẽ hít một hơi khí lạnh… Hiên Viên Vấn Thiên liều mạng cả đời, tính kế cả đời theo đuổi thần đạo, ở trong này quả thật giống như cải trắng không cần tiền.
Mộc Tiểu Lam và Vân Triệt tiến vào, nhất thời đưa tới sự chú ý của một vài huyền giả đang chờ khảo hạch, khi bọn họ nhận thấy được khí tức huyền khí trên người Vân Triệt, không có ai không lộ ra vẻ mặt hèn mọn, nhưng khi nhìn thấy minh ngọc tượng trưng cho đệ tử Băng Hoàng cung trên xương quai xanh Mộc Tiểu Lam ở bên người hắn, lại tròng mắt nhanh chóng co rút lại, ánh mắt lộ ra cực kỳ hâm mộ và hướng tới, đầu cũng theo bản năng cúi thấp đi vài phần, thậm chí cũng có người không dám nhìn nhiều thêm vài lần.
Vài đệ tử thủ điện bước nhanh đến đón chào, hơi cung kính nói:
- Tiểu Lam sư tỷ, không biết sư tỷ đến đây có gì phân phó?
- Phụng mệnh sư tôn, đến lấy băng hoàng minh ngọc cho hắn.
Mộc Tiểu Lam dùng ánh mắt ra hiệu về phía Vân Triệt.
Đệ tử thủ điện liếc mắt nhìn Vân Triệt, mặt lộ vẻ kinh ngạc, nhưng là mệnh lệnh của một Băng Hoàng cung chủ, hắn không dám hỏi nhiều, vội vàng nói:
- Mau mời. Chỉ có điều, do là ngày khảo hạch, nghi trượng tổng quản cũng không ở hoàng ngọc cung, mà ở cùng chỗ với tổng điện chủ giám sát khảo hạch, ta đây liền mang hai người qua.
- Tổng điện chủ?
Chân mày Mộc Tiểu Lam khẽ động, dường như có điều mâu thuẫn với “Tổng điện chủ” này, sau đó khoát tay nói:
- Không cần, ta đã tìm được khí tức của hắn, các ngươi quản tốt chuyện thuộc phận sự của mình là được. Vân Triệt, chúng ta đi thôi.
Mộc Tiểu Lam rất có uy nghi nói, sau đó mang theo Vân Triệt, đi thẳng vào trong chính điện.
Thật hiển nhiên, ở Băng Hoàng thần tông, cấp bậc giữa đệ tử cực kỳ rõ ràng. Đệ tử Hàn Tuyết điện ở trước mặt đệ tử Băng Hoàng cung đều cung kính, quả thật giống như hạ nhân.
Đi rất lâu trong đại điện nghiêm trang trịnh trọng, cuối cùng dừng lại ở gần một đám huyền giả đang đợi khảo hạch. Mộc Tiểu Lam đi về phía một người trung niên mặc trường y màu lam đậm. Khi nàng đến gần, người trung niên áo lam kia nhất thời phát hiện, xoay người lại, cười hỏi:
- Hả? Đây chẳng phải tiểu Lam sao? Tại sao lại tới đây?
Mộc Tiểu Lam cung kính nói:
- Tiểu Lam bái kiến Túc Sơn tiền bối, lần này phụng mệnh sư tôn, đến lấy minh ngọc của Hàn Tuyết điện cho Vân Triệt… Vân Triệt, vị này là nghi trượng tổng quản Túc Sơn tiền bối của Hàn Tuyết điện, còn không nhanh đến bái kiến.
Vân Triệt tiến lên trước, học dáng vẻ Mộc Tiểu Lam hành lễ:
- Vãn bối Vân Triệt, bái kiến Túc Sơn tiền bối.
- Hả? Mệnh lệnh của sư tôn ngươi?
Mộc Túc Sơn liếc mắt đánh giá Vân Triệt một phen, đáy mắt thoáng qua kinh ngạc thật sâu, sau đó hỏi:
- Thời gian ngắn gần đây nhất, Băng Vân cung chủ hình như cũng không ở trong tông, hay là kẻ này chính là do Băng Vân cung chủ mang từ tinh giới khác đến?
Mộc Tiểu Lam thành thật trả lời:
- Vâng, là sư tôn mang đến từ một hạ giới tên là Lam cực tinh.
- Hạ giới?
Mộc Túc Sơn kinh ngạc hơn, về phần “Lam cực tinh”, càng nghe cũng chưa từng nghe tới, chỉ có điều hắn không hỏi tới, mà chậm rãi gật đầu:
- Ở trong ký ức của ta, dường như Băng Vân cung chủ chưa bao giờ mang huyền giả từ hạ giới về, lần này lại ngoại lệ, xem ra mặc dù kẻ này huyền lực thấp kém, nhưng tất nhiên có chỗ hơn người. Ha ha, đi theo ta đi. Đúng rồi, tiểu Lam, gần đây thân thể Băng Vân cung chủ như thế nào?
Mộc Tiểu Lam vừa định trả lời, bỗng nhiên, một giọng nữ chua ngoa từ phía sau truyền đến:
- Hừ, chẳng phải là Mộc Tiểu Lam của cung thứ ba mươi sáu đây sao, hôm nay là ngày cuối Hàn Tuyết điện tuyển nhận tân đệ tử, ngươi tới nơi này làm cái gì
Dưới giọng nói này, Vân Triệt nhất thời nhìn thấy toàn thân Mộc Tiểu Lam chợt cứng đờ, sắc mặt bỗng chốc trở nên hơi khó coi. Nàng khựng lại một lát, mới cuối cùng xoay người sang chỗ khác, cúi đầu nói:
- Tiểu Lam bái kiến Phượng Thù điện chủ… Hôm nay phụng mệnh sư tôn tới đây.
Vân Triệt xoay người theo, đến gần là một nữ tử một thân áo lam, tóc dài buộc lên, mắt phượng khẽ nhếch, trong xinh đẹp mang theo một luồng hàn ý làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào… Mà luồng hàn ý này, dường như nhằm vào Mộc Tiểu Lam.
Mà nhìn dáng vẻ Mộc Tiểu Lam, nàng rõ ràng đang sợ, còn giống như hơi chán ghét người này.
Nói đến cái tên Mộc Băng Vân, khóe môi Mộc Phượng Thù rõ ràng nhếch lên nụ cười lạnh thù địch:
- Mộc Băng Vân? Nàng ta muốn ngươi tới làm cái gì?
Mộc Túc Sơn cười nhạt nói, ánh mắt của hắn nhìn về phía Vân Triệt:
- Ha ha, chỉ là một việc nhỏ. Vị hậu bối này là huyền giả do Băng Vân cung chủ mang từ hạ giới về, Băng Vân cung chủ muốn để cho hắn gia nhập Hàn Tuyết điện, ta đây liền dẫn hắn đi lấy băng hoàng minh ngọc, về phần vào điện nào, nếu Băng Vân cung chủ không có yêu cầu rõ ràng, liền do tổng điện chủ an bài đi.
Tổng điện chủ?
Xưng hô như thế này khiến cho Vân Triệt cả kinh trong lòng.
Mộc Phượng Thù –– tổng điện chủ Hàn Tuyết điện thống lĩnh một trăm lẻ tám Hàn Tuyết điện, mấy trăm điện chủ và phó điện chủ, hơn hai trăm vạn đệ tử Hàn Tuyết điện.
Là nhân vật có địa vị khá cao ở toàn bộ Băng Hoàng thần tông!
- Hạ giới? Hắn? Vào Hàn Tuyết điện?
Từ vừa mới bắt đầu Mộc Phượng Thù liền chú ý đến Vân Triệt, nhưng chỉ gần như nhìn lướt qua mà thôi, bởi vì hắn ngay cả khí tức gần đến thần đạo còn chưa thể đụng chạm đến, vốn không có tư cách để cho nàng nhìn nhiều thêm một lần.
Mộc Phượng Thù bỗng nhiên đưa tay, chỉ về Vân Triệt:
- Ngươi kêu một kẻ phế vật còn chưa bước vào thần đạo gia nhập Hàn Tuyết điện ta? Hừ, quả thật là chê cười cực lớn! Các ngươi coi đường đường Hàn Tuyết điện ta trở thành chỗ nào!?
Giọng Mộc Phượng Thù cực cao, gần như truyền khắp hơn phân nửa chính điện, huyền giả đang đợi khảo hạch ở gần đó toàn bộ liếc mắt, nhất thời, vô số ánh mắt hèn mọn đã rơi vào trên người Vân Triệt.
- Mới Quân Huyền cảnh cấp năm? Má nó, rác như vậy cũng muốn gia nhập Hàn Tuyết điện?
- Năm đó khi ta là Quân Huyền cảnh cấp năm, ngay cả Lạc Tuyết cung còn không thể nào vào được, hắn thế mà lại muốn vào Hàn Tuyết điện? Uống lộn thuốc hả?
- Suỵt, đừng nói lung tung, chắc có hậu đài. Các ngươi thấy hắn được một đệ tử Băng Hoàng cung mang vào sao… Chẳng qua nghe lời tổng điện chủ nói, hắn đến từ hạ giới?
- Phi, loại phế vật một đường dựa vào đi cửa sau này thật sự khắp nơi đều ó.
Một huyền giả cũng đến từ hạ giới trong khinh bỉ mang theo ghen tỵ.
Chân mày Vân Triệt nhất thời nhíu lại, sau đó lập tức vững vàng, không nói gì. Còn sắc mặt của Mộc Tiểu lam lại thay đổi vài lần, hơi cắn môi nói:
- Đây là… Ý tứ của sư tôn.
Giọng điệu của Mộc Phượng Thù đột nhiên lại tăng lên:
- Vậy thì như thế nào? Băng Hoàng thần tông ta là mảnh đất thần thánh số một của Ngâm Tuyết giới, sở dĩ có thể có ngày hôm nay, đều dựa vào cấp bậc sâm nghiêm, chế độ nghiêm minh! Đệ tử loại ưu là tương lai của tông ta, hưởng thụ ưu đãi, là phế vật nên đến nơi phế vật nên đến đi! Cho dù kẻ nào đều không được tư tâm vi phạm, lãng phí tài nguyên vô ích lên trên người phế vật! Thân là cung chủ, ngược lại càng nên làm gương tốt, nghiêm minh!
- Nhưng mà…
Mộc Tiểu Lam vừa định mở miệng, liền đã bị Mộc Phượng Thù lớn tiếng ngăn cản, mắt phượng của nàng hơi trầm xuống, từng chữ bén nhọn:
- Nhưng mà cái gì!? Nếu để cho một phế vật mới Quân Huyền cảnh trung kỳ, ngay cả ngưỡng cửa thần đạo cũng chưa đụng đến vào Hàn Tuyết điện như vậy, tôn nghiêm của Hàn Tuyết điện ta ở đâu?
Nàng chỉ vào đội huyền giả đang đợi khảo hạch:
- Lại đặt những huyền giả đã kinh lịch vô số gian khổ mới đứng ở chỗ này vào đâu? Nếu ngay cả công bằng cơ bản nhất đều không làm được, mà không kiêng nể gì đi làm tư, chúng ta có mặt mũi và uy nghiêm nào đối đãi với bọn họ!
Lời nói này của Mộc Phượng Thù nói năng có khí phách, nghĩa chính ngôn từ, càng đánh vào trong tâm khảm của các huyền giả. Nhất thời, một loạt tiếng phụ họa vang lên, mà có người ngẩng đầu, tiếng phụ họa cũng nhất thời càng lúc càng lớn, càng ngày càng dâng trào… Thậm chí phẫn nộ, trong nháy mắt liền dẫn tới tiếng gầm ngập trời bao phủ Vân Triệt và Mộc Tiểu Lam.
- Chính vậy! Một phế vật ngay cả Lạc Tuyết cung cũng không có tư cách tiến vào, dựa vào cái gì nhập Hàn Tuyết điện!
- Tổng điện chủ công chính anh minh!
- Chúng ta tu luyện nhiều năm như vậy, mới cuối cùng vào được Lạc Tuyết cung, lại khổ tu ở Lạc Tuyết cung mười mấy năm trời, mới có tư cách nhận khảo hạch, hắn dựa vào cái gì!!
- Phế vật cút đii! Đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ! Hậu trường lớn hơn nữa cũng là phế vật… Không hổ là tổng điện chủ, tuy rằng nghiêm khắc, nhưng thật sự công chính nghiêm minh.
… …
Chỉ có điều, trong đám người này, cũng có số ít biết được nội tình đang xì xào bàn tán trong đám người.
- Tình huống có phần không đúng? Mới vừa rồi hình như ta nghe được “Mộc Băng Vân”… Đó cũng chính là tên của cung chủ cung thứ ba mươi sáu Băng Hoàng cung! Địa vị của Băng Hoàng cung chủ cao hơn điện chủ một bậc… Hơn nữa, Mộc Băng Vân còn là thân muội muội của Đại Giới Vương… Cái này này này… Tổng điện chủ đây gần như trực diện oán hận Mộc Băng Vân cung chủ hả?
- Khoảng thời gian trước ta nghe nói, thật lâu trước kia Băng Vân cung chủ trúng độc của Viêm thần giới, chắc phải chết không thể nghi ngờ. Nếu như cung chủ chết mà nói, có tư cách kế nhiệm cung chủ cung thứ ba mươi sáu nhất chính là tổng điện chủ. Nhưng Băng Vân cung chủ dù sao cũng là thân muội muội của Đại Giới Vương, cho nên tuy rằng phải chết, nhưng Đại Giới Vương vẫn không tiếc hao phí vô số huyền tinh linh dược cao cấp nhất, để níu giữ mạng của Băng Vân cung chủ… Hơn một ngàn năm vẫn chưa chết, tổng điện chủ vẫn không thể thượng vị…
- Hơn nữa mấy trăm năm trước, loại linh dược nào đó tổng điện chủ dùng để trợ giúp đột phá bị Đại Giới Vương cưỡng ép lấy đi dùng để cứu trị cho Băng Vân cung chủ, khiến cho tổng điện chủ đến bây giờ vẫn không thể đột phá… Cho nên liền…
- A! Thì ra là thế…
- Haizzz, tâm tư nữ nhân thật đáng sợ.
Âm thanh oán giận bùng nổ đầy trời chung quanh khiến Mộc Tiểu Lam giật nảy mình, nàng là tiểu cô nương ngay cả cưỡng ép người khác đều khẩn trương đến phát run, nào từng gặp cảnh tượng “Xúc phạm nhiều người tức giận” như thế này, bị dọa đến sắc mặt trắng bệch. Mà Mộc Phượng Thù còn chưa xong, trầm giọng gọi:
- Minh Thành, tới đây!
Ở trong tiếng gọi của nàng, một người bước nhanh ra từ trong số các huyền giả đang đợi khảo hạch, đi đến trước mặt Mộc Phượng Thù, cung kính nói:
- Tổng điện chủ có gì phân phó.
Phượng mi của Môc Phượng Thù nhếch lên:
- Hắn tên là Lệ Minh Thành, là cháu ruột của ta!
Lời này của nàng vừa nói ra, chung quanh nhất thời vang lên thấp giọng hô, một vài huyền giả lúc trước đứng chung một chỗ với hắn càng kinh hãi hai mắt trừng trừng. Lệ Minh Thành mỉm cười, hoàn mỹ giấu đi vẻ đắc ý, đồng thời không quên dùng ánh mắt khinh miệt nhìn lướt qua Vân Triệt.
- Hơn nữa thiên tư của hắn không tầm thường, hiện giờ huyền lực đã là Thần Nguyên cảnh cấp ba, cách đột phá tới Thần Nguyên cảnh cấp bốn cũng chỉ kém một đường, ở trong một tổ này, có thể nói không có người nào khác. Nhưng hắn vẫn muốn đàng hoàng tử tế, hoàn hoàn chỉnh chỉnh nhận khảo hạch, thông qua tài năng nhập Hàn Tuyết điện! Ta thân là tổng điện chủ Hàn Tuyết điện, lại không bởi vì hắn là cháu ruột của ta mà làm việc thiên tư, cũng không vì thiên phú của hắn mà miễn trừ khảo hạch… Còn tên kia một phế vật thuần túy, lại có tư cách gì?
- Đi về hỏi sư tôn của ngươi xem, nàng ta đây là đang trắng trợn không kiêng nể gì dẫm lên trên uy nghiêm của Băng Hoàng thần tông ta, hay là đang cố ý nhục nhã Hàn Tuyết điện ta!
Mộc Phượng Thù quát chói tai và đột nhiên chụp mũ khiến Mộc Tiểu Lam sợ tới lui liền hai bước, ánh mắt khác thường chung quanh càng khiến cho nàng tâm thần đại loạn, lắp bắp nói:
- Ta… Ta… Sư tôn người… Người… Không có…
- Haizzz.
Không khí càng ngày càng trở nên không đúng, Mộc Túc Sơn vẫn luôn luôn ở bên cạnh thầm than một tiếng, thật ra, điện chủ, cung chủ trực tiếp an bài người nhập Lạc Tuyết cung, Hàn Tuyết điện, thậm chí Băng Hoàng cung đều là chuyện thường có, vốn không coi là đại sự gì. Nhưng hắn biết rõ “Ân oán” giữa Mộc Phượng Thù và Mộc Băng Vân, Mộc Phượng Thù nhằm vào không phải là chuyện hôm nay, mà là Mộc Băng Vân.
Nàng chất chứa oán hận với Mộc Băng Vân đã dư ngàn năm.
Hắn lên tiếng hòa giải:
- Tiểu Lam, ngươi tạm thời rời đi, đợi đi hỏi ý tứ của sư tôn ngươi đi. Tổng điện chủ, đây dù sao cũng là ý tứ của Băng Vân cung chủ, cũng đừng làm cho quá mức khó có thể thu thập, ngươi xem…