.
._474__2" class="block_" lang="en">Trang 474# 2
Chương 948: Bản tính khó dời
Mộc Phượng Thù khẽ hừ một tiếng:
- Hừ, Túc Sơn tổng quản nói cũng đúng. Mộc Băng Vân chính là cung chủ cung thứ ba mươi sáu Băng Hoàng, lại là người thân của Đại Giới Vương, ta thân là tổng điện chủ Hàn Tuyết điện, tuy rằng không cách nào cho phép phát sinh chuyện làm việc thiên tư này, nhưng lại không dám một chút mặt mũi cũng không cho.
Mộc Phượng Thù nghiêng mắt liếc nhìn Vân Triệt, nói:
- Ngươi tên là Vân Triệt đúng không Tốt, nếu là mệnh lệnh của chính miệng Băng Vân cung chủ, ta đây cho ngươi một cơ hội. Người muốn gia nhập Hàn Tuyết điện ta, đều phải trải qua ba lần khảo hạch. Hiện giờ mọi người đứng ở trong điện này, đều đã là người thông qua lần khảo hạch đầu tiên. Nếu nói khảo hạch đầu tiên là khảo nghiệm huyền lực, toàn bộ người huyền lực thấp hơn Thần Nguyên cảnh đều bị loại đi. Bởi vì người ngay cả thần đạo đều chưa chạm đến, vốn không có tư cách nhận khảo nghiệm tiếp sau. Về phần tu vi này của ngươi, a…
Tiếng cười nhẹ cuối cùng kia của Mộc Phượng hù, không hề che giấu ý trào phúng thật sâu. Chỉ có điều, lấy thực lực và địa vị của nàng, đương nhiên sẽ không rảnh rang đến chuyên môn đi trào phúng Vân Triệt… Mà rõ ràng đang giễu cợt người mang hắn tới Mộc Băng Vân.
“…” Vân Triệt không nói một lời.
- Chỉ có điều hôm nay, ta liền phá lệ, trực tiếp miễn trừ khảo hạch đầu tiên cho ngươi, có thể cùng với mọi người ở nơi này, trực tiếp tham gia khảo hạch thứ hai và thứ ba, nếu như thông qua, ngươi dĩ nhiên có thể quang minh chính đại tiến vào Hàn Tuyết điện, ta sẽ không nói thêm nửa chữ. Như thế nào? Ta thân là điện chủ Hàn Tuyết điện, ngay cả cháu ruột của ta đều không là việc thiên tư chút nào, lại phá tiền lệ lớn như vậy cho ngươi… Đây ngàn vạn lần đừng nói ta chưa cho Mộc Băng Vân mặt mũi!
- Phụt…
- Ha ha… Ha ha ha ha ha…
Lời này của Mộc Phượng Thù khiến các huyền giả đang xem náo nhiệt trực tiếp phun ra, sau đó càng ngày càng thành nhóm tùy ý cười ha hả.
Cho dù là kẻ ngốc đều có thể nghe ra rõ ràng, nhượng bộ này, rõ ràng chính là châm chọc… Hoặc có thể được gọi là làm nhục nhã. Kêu một người mới Quân Huyền cảnh cấp năm trực tiếp tham gia khảo nghiệm thứ hai, thứ ba của Hàn Tuyết điện… Đây vốn là câu chuyện cười.
- Haizzz.
Mộc Túc Sơn lắc lắc đầu, bất đắc dĩ lại không nói gì nữa.
Đệ tử Hàn Tuyết điện hỗ trợ khảo hạch ở chung quanh cũng đều cố nén cười, không hề đứt đoạn dùng ánh mắt thương hại quét nhìn Vân Triệt.
Mộc Tiểu Lam tức đến xanh mặt, nhưng đối diện là tổng điện chủ Hàn Tuyết điện, cho dù trong lòng nàng vô cùng nén giận nhưng cũng không dám thốt ra lời trách mắng, chỉ có thể cắn răng xoay người, tức giận nói:
- Vân Triệt, chúng ta đi!
Mộc Phượng Thù khinh thường quay đầu đi, trong mắt phượng thoáng qua vẻ khoái ý:
- Hả? Nói như vậy, các ngươi cự tuyệt ý tốt của bản điện chủ? Vậy sau khi các ngươi trở về, cũng đừng quên nhắn dùm ý tốt của ta cho Mộc Băng Vân, mặt mũi, ta đã cho nàng ta rồi!
Mộc Tiểu Lam kéo Vân Triệt đi ra ngoài rất xa, phía sau vẫn là một đám lớn cười vang. Hai tay Mộc Tiểu Lam siết chặt, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng:
- Hơi quá đáng… Hơi quá đáng!
Nàng tức giận căm phẫn kêu, trong hốc mắt đã ngấn lệ đảo quanh.
So ra, Vân Triệt lại lạnh nhạt hơn, hắn đưa tay quơ quơ trước mặt Mộc Tiểu Lam, nghi ngờ nói:
- Tổng điện chủ vừa rồi kia, nàng ta có phải có thù oán với Mộc tiên tử không?
Mộc Tiểu Lam liếc xéo mắt, giống như phát tiết kêu lên:
- Nào có thù gì! Còn không phải bởi vì nàng ta muốn thay thế vị trí của sư tôn muốn trở thành Băng Hoàng cung chủ!
- Vào hơn một ngàn năm trước sư tôn bị trúng viêm độc, lại vì thế mất đi lực lượng, khiến cho viêm độc nhập hồn, khi trở lại Ngâm Tuyết giới, đã vốn không cách nào chữa trị, nên phải chết không thể nghi ngờ. Nếu sư tôn đi về cõi tiên, nàng ta thân là tổng điện chủ Hàn Tuyết điện thì có thể thuận lợi thành chương kế thừa chức vị cung chủ cung thứ ba mươi sáu của sư tôn, bởi vì địa vị của phân cung chủ, cũng cao hơn tổng điện chủ. Vì thế bắt đầu từ hơn một ngàn năm trước, nàng ta liền hoàn toàn làm xong chuẩn bị trở thành Băng Hoàng cung chủ, trên dưới Băng Hoàng thần tông đều biết được chuyện này. Kết quả, Đại Giới Vương và sư tôn tỷ muội tình thâm, không tiếc giá cao kéo dài mệnh cho sư tôn, trên dưới toàn tông tất cả những thứ có thể dùng để kéo dài mệnh đều bị Đại Giới Vương dùng ở trên người sư tôn, cho nên mỗi một năm đi qua, sư tôn vẫn còn, mà Mộc Phượng Thù đã sớm tuyên cáo muốn trở thành cung chủ lại mất hết mặt mũi, giống như còn bị cười nhạo không ít.
- Ta còn nghe nói, mấy trăm năm trước, ở nơi thí luyện Mộc Phượng Thù chiếm được một gốc “Mộ hàn phi hồng hoa” ngàn năm khó tìm, có thể phụ trợ nàng ta đột phá huyền lực, lại bị Đại Giới Vương biết được, cưỡng ép lấy đi kéo dài mệnh cho sư tôn… Kết hợp với chuyện này, khiến cho nàng ta luôn có oán hận rất sâu đối với sư tôn. Nàng ta không dám trắng trợn đối xử nọ kia với sư tôn, nhưng lời nói bậy ngầm truyền lưu về sư tôn, đại bộ phận đều phát ra từ chỗ nàng ta. Mà sư tôn quá mức thiện tâm, lại cảm thấy bản thân thẹn với nàng ta, cho nên chưa bao giờ phản kích, điều này ngược lại khiến cho nàng ta càng ngày càng nghiêm trọng.
- … Thì ra là thế.
Vân Triệt khẽ gật đầu.
Mộc Tiểu Lam dùng sức dẫm dẫm chân, buồn bực nói:
- Nhưng hôm nay… Hôm nay nàn ta thật hơi quá đáng. Sư tôn dù sao cũng là Băng Hoàng cung chủ, còn là muội muội của Đại Giới Vương, trước kia cho dù Mộc Phượng Thù như thế nào, cũng không thể ở trước mặt mọi người nhằm vào sư tôn như vậy… Hôm nay… Hôm nay… Tức chết ta!!
Vân Triệt buông tay nói:
- Rất đơn giản, bởi vì lần này nàng ta chiếm lý! Lời chửi bới, đương nhiên không dám nói ra ở trước mặt mọi người. Nhưng lời nàng ta nói hôm nay, lại từng từ nghĩa chính ngôn từ, đi cửa sau vốn là hành vi đáng xấu hổ, nàng ta nói hoàn toàn không sai, liền ngay cả chính cháu ruột của nàng ta còn ở trong đội ngũ khảo hạch, nàng ta không hề làm việc thiên tư chuyện này người người đều có thể thấy được. Truyền đi, cho dù đều biết nàng ta nhằm vào Mộc tiên tử, dư luận cũng chỉ quay về phía nàng ta… Nhất là các huyền giả trăm ngàn cay đắng tiến vào cùng muốn đi vào Hàn Tuyết điện mà nói. Vừa rồi ngươi cũng nghe được bọn họ cười vang, thẳng thắn mà nói, nếu ta ở bên trong, đoán chừng ta cũng sẽ cùng cười nhạo như vậy.
- Ngươi… Sư tôn không phải vì ngươi, ngươi còn nói chuyện giúp nàng ta.
Mộc Tiểu Lam khó thở nói.
- Đi thôi, chúng ta quay lại.
Vân Triệt dừng bước lại, sau đó bỗng nhiên xoay người lại.
- Quay lại? Này? Ngươi định làm gì?
Mộc Tiểu Lam liền vội vàng kéo hắn.
Vân Triệt thoáng thở ra một hơi:
- Tuy rằng, nguyên tắc đầu tiên của ta ở thần giới chính là tuyệt đối không gây chuyện. Nhưng mà, chuyện này vì ta mà gây nên, Mộc tiên tử tất cả vì ta, ta dù thế nào cũng không thể để cho nàng bởi vì ta mà gặp nhục nhã như vậy.
- Ngươi… Ngươi muốn làm gì? Này này! Ngươi cũng đừng xằng bậy! Nơi này là Ngâm Tuyết giới, không phải là Thiên Huyền đại lục các ngươi, đừng nói là tổng điện chủ, cho dù bất cứ một đệ tử Hàn Tuyết điện nào đó cũng có thể đem ngươi… A a a a đứng lại!!
Vân Triệt hoàn toàn mắt điếc tai ngơ với lời của Mộc Tiểu Lam nói, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, trong nháy mắt liền đi vòng vèo đến chỗ Mộc Túc Sơn và Mộc Phượng Thù, Mộc Tiểu Lam muốn ngăn cản đã không kịp, chỉ có thể kiên trì đuổi theo phía sau.
Khí tức của bọn họ, sao có thể tránh được linh giác của Mộc Phượng Thù, khi hai người vòng trở lại, Mộc Phượng Thù đã quay người lại, lạnh lùng nói:
- Như thế nào? Còn nói gì nữa
Vân Triệt học dáng vẻ Mộc Tiểu Lam xưng hô với Mộc Phượng Thù:
- Phượng Thù điện chủ, ngươi mới vừa nói cho phép ta có thể miễn trừ khảo hạch đầu tiên, trực tiếp tham gia khảo hạch thứ hai, thứ ba của Hàn Tuyết điện, lời này có tính không?
Mộc Phượng Thù cười nhạt một tiếng:
- A, lời bản điện chủ nói, đương nhiên từng chữ cửu đỉnh. Thế nào? Hay là các ngươi thay đổi chủ ý, chuẩn bị nhận lệ riêng bản điện chủ cho ngươi?
Mộc Tiểu Lam gấp giọng:
- Vân Triệt, ngươi đừng loạn…
Vân Triệt hoàn toàn coi như không nghe thấy Mộc Tiểu Lam la lên, vô cùng nghiêm túc nói:
- Đương nhiên! Phượng Thù điện chủ công chính nghiêm minh, lại thoáng mở một mặt cho vãn bối, tính toán tốt như vậy, nếu vãn bối không cảm kích, liền rất không nên. Lời nói lúc trước của Phượng Thù điện chủ từng chữ có lý. Nếu vãn bối muốn gia nhập Hàn Tuyết điện, trải qua khảo hạch là chuyện đương nhiên, ỷ lại đường tắt chẳng những bất công với những người khác, cũng không tôn trọng khuôn phép quy tắc của tông môn. Như vậy, liền làm phiền Phượng Thù điện chủ an bài cho vãn bối tham dự khảo hạch ngày hôm nay.
- Vân Triệt, ngươi…
Mộc Tiểu Lam vừa nóng vừa giận, hận không thể nhảy lên, nhưng ở trước mặt mọi người, lại không thể kêu lên quá lớn tiếng, chỉ có thể đè âm điệu xuống nói:
- Ngươi… Ngươi điên rồi sao!
- Ha ha ha ha!
Mộc Phượng Thù nở nụ cười, một đám huyền giả chung quanh chờ đợi khảo hạch cũng tất cả đều cười lớn ra tiếng, lần này Mộc Phượng Thù tương đối có thâm ý liếc mắt nhìn Vân Triệt… Thật hiển nhiên, nàng coi lời nói phen này của Vân Triệt thành nịnh nọt nàng, mà nàng làm tổng điện chủ Hàn Tuyết điện hơn hai ngàn năm, a dua nịnh hót từng gặp vô số, đã sớm chẳng thèm ngó tới, nhưng lời nói phen này của Vân Triệt lại khiến cho nàng có chút thích ý tăng thêm sảng khoái –– vì đây là người do Mộc Băng Vân mang đến, còn đặc biệt an bài cho hắn tiến thẳng vào Hàn Tuyết điện, có thể thấy được khá coi trọng. Mà bây giờ người này đang nịnh nọt nàng, điều này khiến cho nàng càng thêm khinh thị hèn mọn Vân Triệt, đồng thời trong lòng lại sảng khoái mọc lan tràn.
“…” Mộc Túc Sơn ngầm thở dài một hơi, thất vọng đến cực điểm lắc đầu, lời nói phen này của Vân Triệt, không chỉ có ở trong mắt Mộc Phượng Thù, ở trong mắt bất cứ người nào, đều là thật nịnh hót vỗ mông ngựa. Vân Triệt là người duy nhất trong những năm này mà Mộc Băng Vân mang từ hạ giới về, tuy rằng huyền lực rất thấp, nhưng để cho hắn có phần để bụng và tò mò, không nghĩ tới, lại là một người không chịu được như thế.
Mộc Phượng Thù khẽ gật đầu, lại xoay người sang chỗ khác, khinh thường liếc nhìn Vân Triệt nhiều thêm một lần:
- Rất tốt. Một khi đã như thế, vậy ngươi liền tiến vào tổ thứ nhất đi. Kỷ Hàn Phong, sắp xếp hắn vào tổ thứ nhất, chỉnh đốn và sắp xếp đã không sai biệt lắm, khảo hạch ngày hôm nay cũng nên bắt đầu.
- Vâng, điện chủ.
Một nam tử thanh niên áo lam, cao lớn rắn rỏi đứng dậy hành lễ. Mà hắn, là đệ tử điện thứ nhất thuộc Hàn Tuyết điện –– Kỷ Hàn Phong. Khảo hạch tổ một ngày hôm nay, do hắn đến an bài, chủ trì và chứng kiến.
Mà tổ thứ nhất, đó là tổ cách Vân Triệt và Mộc Tiểu Lam gần nhất, toàn bộ quá trình nhìn bọn họ chê cười… Đứa cháu Lệ Minh Thành của Mộc Phượng Thù vừa mới gọi ra, huyền lực cao tới Thần Nguyên cảnh cấp ba cũng ở trong một tổ này.
Mộc Tiểu Lam “Đi từ từ” lên phía trước hai bước, một phát túm lấy Vân Triệt, hạ giọng hung tợn nói:
- Mau theo ta đi, đừng ở đây mất mặt. Ngươi như vậy sẽ liên lụy sư tôn bị chê cười theo.
Vân Triệt lại không nhanh không chậm nói:
- Ta đây làm vậy, vì không liên lụy Mộc tiên tử bị người chê cười, ngươi cứ ở bên cạnh nhìn là được rồi. Haizz, thật sự là phiền toái…
Vân Triệt hơi bất đắc dĩ nói thầm một tiếng, thân thể vừa chuyển, đồng thời tránh thoát khỏi tay nhỏ bé của Mộc Tiểu lam đang cầm lấy ống tay áo của mình.
Kỷ Hàn Phong đi về phía Vân Triệt, thản nhiên nói:
- Ngươi, nhập tổ đi, khảo hạch sẽ lập tức bắt đầu… Ngươi chính là “Người đệ nhất” trong lịch sử Hàn Tuyết điện tiến vào đợt khảo hạch thứ hai, phải ngàn vạn lần đừng quên phần ban ơn đặc biệt này của tổng điện chủ đối với ngươi.
- Phụt…
Chung quanh lại nhất thời cười vang, ai mà không biết “Người đệ nhất” này là có ý gì - -là chỉ người đệ nhất có huyền lực thấp nhất.
Khi Vân Triệt bước vào đội ngũ khảo hạch, ánh mắt của trên vạn huyền giả tổ thứ nhất đều đi theo hắn, bọn họ đều quét qua khẩn trương và dè dặt cẩn trọng lúc trước, ánh mắt tràn đầy hèn mọn và châm biếm, bởi vì bọn họ ở Hàn Tuyết điện vẫn luôn luôn không dám thở mạnh, vào lúc này lại từ trên người một người tìm được về cảm giác ưu việt… Một cảm giác ưu việt mãnh liệt về thực lực và chỉ số thông minh.
Mộc Phượng Thù đưa ra “Nể mặt mũi của Mộc Băng Vân” mà miễn trừ khảo hạch vòng thứ nhất cho hắn, vốn là một trào phúng và nhục nhã. Cho dù là ai đều không nghĩ tới, người huyền khí chỉ có Quân Huyền cảnh cấp năm, lại đến từ hạ giới này chẳng những không thức thời chạy trối chết, ngược lại chính là đón xuống như vậy.
Bọn họ đã bắt đầu nhìn thấy, một chê cười cực lớn bắt đầu trình diễn trong khảo hạch ở Hàn Tuyết điện này.