Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 958 - Chương 959: Lửa Giận Bùng Nổ

. ._480__1" class="block_" lang="en">Trang 480# 1

 

 

 

Chương 959: Lửa giận bùng nổ



Kỷ Hàn Phong một chưởng đánh bay Vân Triệt, sau đó vội vàng phi thân tiếp được Lệ Minh Thành. Bàn tay vừa mới đụng chạm vào thân thể Lệ Minh Thành, toàn thân liền hung hăng run lên.

Khí tức của Lệ Minh Thành vô cùng hỗn loạn, hơn nữa lấy tốc độ cực nhanh suy nhược, thân thể hoàn toàn mềm yếu, giống như bị gãy toàn bộ xương cốt. Đồng tử tan rã trên phạm vi lớn, trong miệng điên cuồng trào máu, kèm theo tuyệt vọng rên rỉ suy yếu không chịu nổi, toàn thân giống như sắp chết không ngừng run rẩy.

Ngực hắn, hiện ra một vết lõm xuống cỡ chừng miệng chén, nhìn thấy ghê người.

Lệ Minh Thành lao ra từ bên người Kỷ Hàn Phong, Kỷ Hàn Phong cách hai người gần nhất, tuy rằng không kịp ngăn cản Lệ Minh Thành ra tay với Vân Triệt, nhưng cũng đủ kịp ngăn cản Vân Triệt phản kích Lệ Minh Thành, hắn lại không làm như vậy, mà thừa dịp lúc Vân Triệt phản đòn với Lệ Minh Thành thì ra tay công kích Vân Triệt, bởi vì ở dưới thời cơ “Thỏa đáng” này, cho dù Vân Triệt trọng thương bị phế đi, cũng không có ai có thể nói gì hắn.

Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, ở dưới phản đòn của Vân Triệt, Lệ Minh Thành thế mà lại sẽ bị thương đến mức độ như thế này.

Đầu óc Kỷ Hàn Phong lờ mờ một trận, phía sau lưng sinh ra một trận khí lạnh. Trong khoảnh khắc hắn cũng không quên Lệ Minh Thành chính là cháu ruột của tổng điện chủ, cho nên luôn trong sáng lẫn ngoài tối nịnh bợ, vừa rồi nhân cơ hội công kích Vân Triệt, cũng là vì để cho hắn hết giận, lại nằm mơ cũng không nghĩ đến Lệ Minh Thành sẽ trực tiếp bị thương thành nửa người chết.

Lấy che chở của tổng điện chủ đối với Lệ Minh Thành, trách tội xuống… Chỉ cần vừa nghĩ, Kỷ Hàn Phong đã không rét mà run. Nhưng giờ phút này hắn hối hận đã không kịp, chợt xoay người, đổ hết toàn bộ oán khí về phía Vân Triệt

- Vân Triệt! Ngươi thế mà lại dám ra tay ác độc như thế!!

- Xảy ra chuyện gì? Các ngươi đều vây ở đây làm cái gì?

Lúc này, một giọng nói mang theo lạnh như băng vô tận và uy nghiêm đột nhiên từ phía trên truyền xuống, sau đó, một bóng lam ảnh từ trong hư không đi ra, mặt như tuyết sớm, mày như kiếm, trên mặt phủ sương lạnh, chính là tổng điện chủ Hàn Tuyết điện Mộc Phượng Thù.

Nàng đến, khiến tình cảnh hỗn loạn nơi này nháy mắt đông lạnh.

Ánh mắt Mộc Phượng Thù quét ngang, liếc nhìn Lệ Minh Thành đang được Kỷ Hàn Phong ôm ở trước người, toàn thân nhuốm máu, hơi thở mong manh, sắc mặt đột nhiên biến đổi, lam ảnh lóe lên đi tới trước mặt Kỷ Hàn Phong, đồng thời khí tức toàn thân vốn băng lạnh nháy mắt bạo loạn, mang theo tức giận vĩ đại điên cuồng phóng thích.

Đây là phẫn nộ đến từ tổng điện chủ Hàn Tuyết điện, toàn bộ Hàn Tuyết chính điện đều giống như bỗng chốc rơi vào hàn băng luyện ngục, tất cả nguyên tố đều hoàn toàn ngừng lưu động, tất cả mọi người trong Hàn Tuyết điện đều nháy mắt sắc mặt tái nhợt, toàn thân co rúm lại, bọn họ cảm giác được máu của mình, thậm chí linh hồn đều bị băng phong đông lại.

- Là ai, là ai ra tay.

Mộc Phượng Thù xoay người lại, giọng nói đặc biệt bình thản, nhưng cho dù là người có huyền lực yếu nhất, đều rõ ràng cảm nhận được một luồng sát khí cực kỳ âm hàn.

Ở trên địa bàn của mình, cháu ruột của bản thân lại bị người làm trọng thương đến nông nỗi như thế, sao nàng có thể tha thứ cho!

Từng ánh mắt lặng yên chuyển về phía Vân Triệt, vừa rồi khen ngợi với ban thưởng của Mộc Túc Sơn, làm cho bọn họ cực kỳ hâm mộ, nhưng giờ phút này, chỉ có thương hại thật sâu.

Bọn họ vô cùng tin tưởng, một lần này, Vân Triệt tuyệt đối chết chắc rồi –– cho dù là Lệ Minh Thành đánh lén Vân Triệt trước.

Hàm răng của Kỷ Hàn Phong đang run rẩy, mở miệng nói ra câu nói đầu tiên, trái tim hắn liền chợt nhấc lên, đứng dậy chỉ thẳng vào Vân Triệt:

- Thưa… Thưa tổng điện chủ, là Vân Triệt! Là hắn hạ nặng tay ám toán Minh Thành sư đệ, đánh Minh Thành sư đệ thành như vậy. Đệ tử… Đệ tử ngăn cản không kịp, cũng thật không ngờ Vân Triệt lại sẽ ác độc như vậy, không bảo vệ tốt cho Minh Thành sư đệ, đệ tử có tội, xin… Xin tổng điện chủ phạt nặng.

- Ngươi!?

Ánh mắt Mộc Phượng Thù đột nhiên dừng lại ở trên người Vân Triệt, tuy có ba phần kinh ngạc, nhưng nhiều hơn nữa là phẫn nộ với sát khí lạnh như băng.

Mộc Tiểu Lam theo bản năng đứng lên phía trước Vân Triệt, gấp giọng giải thích:

- Ngươi… Ngươi nói bậy! Rõ ràng là Lệ Minh Thành đánh lén, muốn ám toán Vân Triệt, Vân Triệt chẳng qua là…

- Câm miệng!!

Mộc Phượng Thù quát một tiếng chói tai, Mộc Tiểu Lam sợ tới mức lập tức im tiếng. Mộc Phượng Thù hiển nhiên giận dữ, ngực hiện lên phập phồng rõ ràng:

- Ngươi coi bản điện chủ ngu ngốc sao, chuyện cười như vậy cũng có thể nói ra, Vân Triệt chính là Đế Quân, Minh Thành là tu vi cỡ nào, còn cần ám toán hắn!?

Mộc Túc Sơn tiến lên nói:

- Tổng điện chủ, mặc dù Lệ Minh Thành thật sự bị Vân Triệt gây thương tích, nhưng sự tình không phải đơn giản như thế…

Sắc mặt Mộc Phượng Thù âm trầm như nước, trên người lay động lên tức giận khiến mọi người ngay cả thở mạnh cũng không dám:

- Đủ rồi!! Cho dù là ai, cho dù là nguyên nhân gì, lý do gì, dám ác độc trọng thương cháu của Mộc Phượng Thù ta, ta tất nhiên phải khiến cho kẻ đó trả giá cao vạn lần!!

“…” Mộc Túc Sơn há to miệng, lại chỉ có thể than nhẹ một tiếng. Mặc dù Lệ Minh Thành đánh lén trước, nhưng Vân Triệt phản kích vậy thật sự quá nặng, trọng thương Lệ Minh Thành đến gần chết cũng là sự thật, đối mặt với Mộc Phượng Thù triệt để nổi giận, hắn cũng lực bất tòng tâm, chỉ có thể âm thầm truyền âm cho Mộc Tiểu Lam: Tiểu Lam, lập tức truyền âm cho sư tôn của ngươi, bây giờ người có thể bảo vệ được Vân Triệt, cũng chỉ có sư tôn của ngươi… Haizzz, sợ rằng cũng không còn kịp rồi.

- Kỷ Hàn Phong! Lập tức bắt Vân Triệt lại cho ta!

Tuy rằng Mộc Phượng Thù giận dữ, vốn dĩ với thân phận của nàng, quả quyết sẽ không tự hạ mình ra tay với một hậu bối, ánh mắt nàng đảo qua Mộc Tiểu Lam:

- Ta xem ai dám ngăn cản.

- Vâng!

Kỷ Hàn Phong cũng một bụng tức không có chỗ xả, vừa nghe mệnh lệnh, vội vàng lên tiếng trả lời, đặt Lệ Minh Thành xuống đất, sau đó bắn ra, hai tay đều vung lên, chụp thẳng vào yết hầu Vân Triệt.

- Đừng mà!

Mộc Tiểu Lam trong một tiếng kinh hô chắn ở phía trước Vân Triệt, nhưng một bàn tay lại bỗng nhiên chộp lên trên bờ vai nàng, đẩy nàng ra rất xa.

Bao phủ hắn, là phẫn nộ với sát khí của tổng điện chủ Hàn Tuyết điện. Ở toàn bộ Băng Hoàng thần tông, nàng đều có được thực lực ở cấp độ cao nhất với địa vị cực cao. Đổi lại là người khác, đã sớm sợ tới mức tâm khiếp sợ chân mềm nhũn, nhưng trong mắt của Vân Triệt lại không hề có một chút sợ hãi, nếu có, cũng chỉ có âm u nồng liệt đến làm cho người ta sợ hãi.

Ở Lam cực tinh, Thiên Huyền đại lục cũng được, Huyễn Yêu giới cũng thế, hắn đều là Vương tuyệt đối, là tồn tại một tay che trời, không người dám xúc phạm hắn… Sao hắn có thể chịu đựng được đối đãi như vậy!

Phẫn nộ với lệ khí lúc trước hắn luôn luôn cố hết sức đè nén vào một khắc này không hề giữ lại điên cuồng phóng thích. Hai tay hắn nắm lại, hai mắt giống như ưng đói gắt gao nhìn thẳng vào Kỷ Hàn Phong đang áp sát đến gần, trong miệng phát ra gầm nhẹ khàn khàn:

- Muốn bắt được ta… Phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không!!

- Lại còn vọng tưởng phản kháng, không biết tự lượng sức mình!

Lời Vân Triệt khiến Kỷ Hàn Phong cười lạnh, hắn từ trên không mà xuống, nhằm thẳng vào Vân Triệt, toàn bộ không khí chung quanh bị lực lượng của hắn dẫn dắt, hóa thành một lực lượng gió lốc mật độ cực cao, trùm về phía toàn thân Vân Triệt.

Mặc dù huyền lực của Lệ Minh Thành đã vào thần đạo, nhưng áp bách mà hắn gây ra cho Vân Triệt, còn không bằng Hiên Viên Vấn Thiên đã chết ở trên tay Vân Triệt. Cho nên khi đối mặt với Lệ Minh Thành, Vân Triệt vốn không hề có áp lực.

Nhưng Kỷ Hàn Phong trước mắt lại hoàn toàn khác, huyền lực của hắn đã cao đến Thần Nguyên cảnh cấp sáu, khí tức chẳng những còn hơn Hiên Viên Vấn Thiên xa, còn rõ ràng hơn Mộc Tiểu Lam! Tuyệt đối là đối thủ cường đại nhất mà Vân Triệt đã gặp được trong kiếp này.

Uy thế từ trên cao đánh xuống vô cùng đáng sợ, đây là lực lượng thần đạo hoàn toàn không cùng một cấp độ với Lệ Minh Thành. Ở dưới uy thế này, toàn thân hắn đột nhiên cứng đờ, thân thể đã làm ra phản ứng trước ý chí, điều động lực lượng toàn thân để ở trước thân.

Rầm!!

Như bị thiên thạch ngoài trời hung hăng nện trúng, toàn thân Vân Triệt chấn động mạnh, bị va chạm bay ngang mà đi, dưới chân Kỷ Hàn Phong đứng lại, nụ cười lạnh trên mặt lại càng thêm âm độc, cánh tay đột nhiên chụp về phương hướng Vân Triệt bị đánh bay đi, theo thế tay của hắn cấp tốc biến hóa, thân thể bay ngược của Vân Triệt đột nhiên dần hiện ra một huyền trận lục giác màu lam, khoảnh khắc thoáng hiện, lợi dụng thân thể của Vân Triệt làm mồi vô tình nổ tung.

- Shhh…

Toàn bộ chúng huyền giả chung quanh bị kinh hãi thay đổi sắc mặt, mệnh lệnh của Mộc Phượng Thù là “Bắt”, bọn họ vốn tưởng rằng Kỷ Hàn Phong sẽ chế ngự Vân Triệt, sau đó phong bế huyền lực của Vân Triệt lại, không nghĩ tới, thế mà lại sẽ ra tay nặng như vậy.

Một chiêu này, Vân Triệt có thể chết ngay tại chỗ, cho dù không chết, cũng nhất định nhận lấy trọng thương.

- Cái này…

Mộc Túc Sơn chợt tiến lên phía trước một bước, nhưng kết quả đã đúc thành, hắn cũng chỉ có thể phát ra một tiếng thở dài.

- Vân Triệt!!

Mộc Tiểu Lam quá sợ hãi, thất thố bổ nhào bay qua, nàng mới vừa tới gần, lại nhìn thấy Vân Triệt một tay chống đất, chậm rãi đứng lên.

Mọi ánh mắt, trong nháy mắt bị rút lên trên người Vân Triệt, tuy rằng Vân Triệt chỉ có một động tác đứng lên đơn giản, nhưng lại khiến cho tròng mắt của bọn họ phóng đại, gần như không dám tin vào hai mắt của mình.

Quần áo của Vân Triệt đã rách nát, ngực và sau lưng in lên ba vết máu dài nửa xích, nhưng đã không có máu tươi chảy ra. Trừ đó ra, khí tức của hắn lại gần như hoàn toàn không suy giảm, trong tròng mắt không hề tan rã một chút nào, chỉ có hung ác làm cho người ta sợ không rét mà run.

- Cái gì?!

Nụ cười lạnh trên mặt Kỷ Hàn Phong biến mất, ánh mắt bỗng chốc sa sầm xuống. Một chiêu vừa rồi, hắn đầy đủ nắm chắc triệt để phế Vân Triệt đi, nếu không được, cũng sẽ xoắn gãy nhiều nhất hơn phân nửa xương cốt toàn thân Vân Triệt.

Nhưng Vân Triệt thế mà lại đứng lên, trên người chính là nhiều thêm vài vết thương không nặng không nhẹ?

Không đúng! Vân Triệt nhất định chính là đang gắng gượng chống đỡ, không có khả năng không bị thương nặng.

- Vân Triệt, ngươi… Ngươi không sao chứ?

Mộc Tiểu Lam ngây ngốc nhìn hắn, lo sợ hỏi.

- Tránh ra!

Ánh mắt của Vân Triệt, lại gắt gao khóa chặt vào trên người Kỷ Hàn Phong. Dáng vẻ đáng sợ lúc này của hắn, khiến Mộc Tiểu Lam sợ tới mức rút lui một bước, nhất thời không dám tiến lên phía trước.

- Luyện ngục!

Trên người Vân Triệt giống như có một ngọn núi lửa phun trào, huyền lực nháy mắt bạo tăng, màu sắc của huyền khí cũng chuyển thành màu đỏ nhạt, hai tay hắn nâng lên, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm ngang trời mà rơi, ở trong một tiếng nổ vang rung trời nện lên trên mặt đất, đâm thật sâu vào trong thần thạch đại điện.

- Hả!!?

Ánh mắt Mộc Túc Sơn biến đổi gấp, cảm giác uy áp do khí tức của Vân Triệt vào lúc này gây ra, rõ ràng đã gần đến cường độ Thần Nguyên cảnh cấp năm!

Lúc trước hắn đã nói khi Vân Triệt chiến thắng Lệ Minh Thành nhất định còn không phải toàn bộ thực lực, nhưng quả quyết không thể tưởng tượng nổi, thực lực mà Vân Triệt che giấu lại đáng sợ như vậy.

Huyền lực Quân Huyền cảnh cấp năm… Phóng xuất ra uy thế có thể so sánh được với Thần Nguyên cảnh cấp năm!!

Lần này, ngay cả ánh mắt của Mộc Phượng Thù cũng thoáng thay đổi, phẫn nộ mới vừa rồi không bốc lên không thôi, dần dần bị khiếp sợ càng ngày càng sâu thay thế.

- Tiểu tử, ngươi thế mà lại…

Kỷ Hàn Phong đối diện trực tiếp với uy thế của Vân Triệt đã khiếp sợ đến không biết nên hình dung như thế nào.

Vân Triệt không nói lời nào, hai tay nắm lấy Kiếp Thiên Tru Ma kiếm, phi thân lên, thân kiếm màu son trong khi vung lên cuốn lấy gió bão hủy diệt khủng bố tuyệt luân, quét ngang về phía Kỷ Hàn Phong mà đi.

- Ngươi cho rằng là như vậy, liền xứng làm đối thủ của ta?

Kỷ Hàn Phong khẽ cắn răng, gầm nhẹ một tiếng, đón lấy Vân Triệt nhảy dựng lên, nhưng lại trực tiếp đưa tay chụp vào thân kiếm của Vân Triệt.

Nhưng vừa mới tới gần, sắc mặt của hắn liền chợt biến đổi, chỗ sâu trong mắt thoáng qua hoảng sợ trong khoảnh khắc. Bởi vì sự đáng sợ của kiếm uy ngay mặt đánh tới, nằm ngoài dự đoán của hắn rất xa, khiến linh hồn của hắn thế mà lại nảy sinh sợ hãi!

Kỷ Hàn Phong phản ứng cực nhanh, bàn tay nhanh như tia chớp thu hồi, toàn thân chợt cuộn lại, lộn một vòng về phía sau.

Rầm!!!!!

Kiếp Thiên kiếm nện xuống trên mặt đất, trên mặt đất trải đầy thần thạch nháy mắt nứt vỡ, vết rách giống như mạng nhện cấp tốc kéo dài ra chung quanh, vẫn luôn lan tràn đến ngoài ba mươi trượng. Lấy thân kiếm làm trung tâm, một luồng trọng kiếm gió lốc cuốn ngang mà đi, khiến tầm mắt của mọi người xuất hiện vặn vẹo đáng kể.

Đây may mà ở thần giới, nếu ở Thiên Huyền đại lục, không gian trăm trượng chung quanh đều sẽ hoàn toàn sụp xuống.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment