Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 959 - Chương 960: Cường Chiến Kỷ Hàn Phong

. ._480__2" class="block_" lang="en">Trang 480# 2

 

 

 

Chương 960: Cường chiến Kỷ Hàn Phong



Vân Triệt giống như dị đoan do phàm thế sáng tạo ra ở trên trời, sự xuất hiện của hắn luôn có thể liên tục hung hăng phá vỡ nhận thức của thế nhân, ở Thiên Huyền đại lục như thế, ở Huyễn Yêu giới cũng như thế.

Hiện giờ đến thần giới, vẫn như thế.

Một kiếm này của Vân Triệt giống như đánh lên trên tâm hồn của tất cả mọi người, khiến cho bọn họ kinh hãi thật lâu không nói ra lời.

Hắn đánh bại Lệ Minh Thành, đã làm cho mọi người không dám tin, lúc này, huyền lực của hắn lại một lần nữa tăng mạnh, sau đó lại một kiếm… Ép Kỷ Hàn Phong ra!

Kỷ Hàn Phong là đệ tử chính thức của Hàn Tuyết điện, hơn nữa đã tu luyện ở Hàn Tuyết điện gần hai mươi năm, hiện giờ hắn đã có thể có tư cách chủ trì khảo hạch đệ tử mới vô Hàn Tuyết điện, đã đủ để hiển lộ rõ ràng thực lực và tư lịch ở Hàn Tuyết điện của hắn.

Lại bị một người hôm nay tham gia khảo hạch Hàn Tuyết điện, huyền lực chỉ có Quân Huyền cảnh một kiếm bức lui!!

Một màn này đánh sâu vào lớn đến không cách nào hình dung. Gần như mỗi một người, đều có một cảm giác hoảng hốt giống như cảnh trong mơ.

Kỷ Hàn Phong vội vàng trốn đi luôn luôn lật ra sau đến ngoài trăm trượng, lúc rơi xuống đất cảm giác tim đập nhanh vẫn tồn tại như trước. Điều này khiến cho hắn khiếp sợ, đồng thời trong lòng càng vô cùng khuất nhục. Hắn hoàn toàn bị một người lúc trước bị hắn coi là trò cười một kiếp ép lui… Quả thật là chê cười cực lớn!!

Nhưng cho dù hắn không cam lòng và không thể tin cỡ nào, cũng không dám lại khinh thị Vân Triệt, bởi vì một kiếm khủng bố ở ngay trước mắt.

Kỷ Hàn Phong chợt cắn răng một cái, đưa tay nắm lấy, từ trong không gian giới chỉ rút ra một cây trường thương màu bạc, thương dài chín thước, cả thân chớp động lên ngân quang như tuyết như sương, khoảnh khắc khi thân thương hiện hình, lại kèm theo một âm thanh rồng ngâm vang dội.

- Băng long thương!

Mấy đệ tử Hàn Tuyết điện đồng thời kêu lên kinh hãi.

Thân là đệ tử chính thức của Hàn Tuyết điện, chủ trì trận khảo hạch này, nhưng khi đối mặt với Vân Triệt lại lấy ra băng long thương, hiển nhiên, là Kỷ Hàn Phong sinh ra kiêng kỵ đối với Vân Triệt!!

Ánh mắt Kỷ Hàn Phong âm trầm, trong giọng nói mang theo tiếng nghiến răng:

- Vân Triệt, một kiếm vừa rồi có phải rất đắc ý không? Ta lập tức… Liền trả lại gấp bội cho ngươi!

- Rác của hạ giới dù giãy giụa như thế nào, cũng vĩnh viễn chính là rác!!

Trong tiếng thét phát tiết, Kỷ Hàn Phong nắm lấy băng long thương, không bay lên, mà đi tới như mũi tên, gần như mỗi khi tiến lên một bước, thương mang sẽ tăng trưởng lên một phần, sau đó gầm to một tiếng, bước chân đạp mạnh, băng long thương đột nhiên đâm về phía Vân Triệt.

Trong nháy mắt đó, mặt đất dưới chân hắn trực tiếp nát bấy, băng long thương phóng xuất ra một đường rồng ngâm vô cùng vang dội, toàn bộ thân thương giống như hóa thành một chân long màu bạc, mang theo long uy vô tận đánh về phía Vân Triệt.

Dưới âm thanh rồng ngâm này, tất cả huyền giả ở đây đều cảm giác khí huyết và huyền khí toàn thân mình đều táo động theo rất nhỏ, trái tim cũng chợt co rút lại.

Kỷ Hàn Phong thêm băng long thương, thương uy này đáng sợ không ngờ!!

Trong lòng mọi người đều thoáng qua ý niệm: Công kích như vậy, sao Vân Triệt có thể tiếp được!

Chân mày Vân Triệt trầm xuống, song chưởng nổi gân xanh, ở dưới uy thế khiến huyền giả toàn trường hoảng sợ, hắn chẳng những không tránh lui nửa bước, ngược lại đột nhiên chợt tiến lên phía trước, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm đón băng long thương thẳng đánh tới

Rắc rắc!!

Thương kiếm chạm nhau, tiếng vang kim loại nổ tung văng khắp toàn bộ Hàn Tuyết chính điện, lấy vị trí hai người đứng làm trung tâm, toàn bộ thần thạch dưới chân bị hung hăng tung bay, nổ tung.

Hai chân hai người đều hãm sâu vào trong đất, nhưng lại ai đều không lui lại một bước, hai tay Kỷ Hàn Phong gắt gao cầm lấy băng long thương, trong ánh mắt là khó có thể tin còn mạnh hơn trước mấy lần:

- Ngươi… Ngươi thế mà lại…

Một thương này, mang theo phẫn nộ và khuất nhục của hắn vì mới vừa rồi bị Vân Triệt một kiếm ép lui, chẳng những lấy ra băng long thương, còn toàn lực đánh ra, không hề giữ lại một chút nào, hận không thể trực tiếp đánh Vân Triệt thành bụi phấn.

Nhưng một thương dưới toàn lực của mình, lại bị Vân Triệt đón đỡ được… Còn đón đỡ hoàn toàn chính diện, không hề xinh đẹp!

- A a a!!

Một tiếng gầm to phát tiết, Kỷ Hàn Phong rút thương về phía sau, sau đó đột nhiên rút ngược ra, thân kiếm của Vân Triệt cũng đột nhiên nhấc lên.

Tinh!!

Băng long thương với Kiếp Thiên kiếm lại một lần nữa va chạm, dưới nổ vang giống như rung trời, hai người bị lực lớn đồng thời đánh văng ra, thân thể Vân Triệt mất cân bằng, Kỷ Hàn Phong cũng gập người trong không trung, thương mang dẫn theo rét căm căm quét ngang xuống.

- Tuyết táng phong sa!!

Trọng kiếm tự nhiên không linh hoạt bằng thương xa xa, hơn nữa Vân Triệt vốn không thể khống chế hoàn mỹ Kiếp Thiên Tru Ma kiếm mới có sinh mạng mới, Vân Triệt còn chưa kịp vung ngang thân kiếm qua người, liền bị thương mang hung hăng quét trúng, nhất thời bay sát đất ra ngoài, hắn gượng ép áp chế khí huyết bốc lên toàn thân, mũi kiếm mạnh mẽ chống đất, ở trong tiếng kêu chói tai do mũi kiếm cày đất cấp tốc dừng người lại.

Mà gần như ngay trong nháy mắt khi hắn dừng thân thể lại, Kỷ Hàn Phong đã phi đến trên cao nhất, thân trên như rồng, đánh thẳng xuống.

Vân Triệt không ngẩng đầu, song trưởng nháy mắt tăng vọt tới thô gấp ba lần bình thường, khớp xương phát ra tiếng vang rắc rắc rắc rắc, Kiếp Thiên Tru Ma kiếm toàn lực đánh lên, tiếng nổ vang tai họa mang lên hoàn toàn đè tiếng rồng ngâm của băng long thương xuống.

Vân Triệt vừa bị một thương của hắn quét bay, cho dù thương tổn không tính là nặng cũng sẽ khí huyết đại loạn, hắn truy kích vừa nhanh như tia chớp, Kỳ Hàn Phong nằm mơ cũng không nghĩ đến Vân Triệt mới khó khăn ổn định thân thể, lại có thể trong nháy mắt làm ra phản kích, hơn nữa kiếm uy ngay mặt mà đến lại không hề yếu kém hơn trước chút nào.

Rầm!!

Mặt đất dưới chân Vân Triệt lại một lần nữa văng tung tóe, hai chân gần như hoàn toàn chìm sâu vào dưới mặt đất, Kỷ Hàn Phong đang ở trên không trung không hề có chỗ nào mượn lực như lá rụng bị cuồng phong cuốn lấy, trong lộn nhào một vòng bay ra ngoài.

Vân Triệt không đuổi theo, thân kiếm ngược lại đột nhiên đánh xuống, đánh lên trên mặt đất, qua một hồi lâu mới một lần nữa nâng lên, hô hấp của hắn, cũng cuối cùng trở nên nặng nề.

Kỷ Hàn Phong nặng nề rơi xuống đất, ở dưới dư lực lui liền mười mấy bước, tương đối lộ vẻ chật vật, khí huyết toàn thân càng bốc lên không ngừng, nhưng nhìn trạng thái Vân Triệt, hắn ngược lại nở nụ cười:

- Thì ra là thế, ngươi hoàn toàn đang ỷ lại vào thanh kiếm kia… Ha, thanh kiếm kia rất nặng đi, cũng không biết ngươi còn có thể gắng gượng chống đỡ mấy lần!!

Vân Triệt: “…”

Lời Kỷ Hàn Phong nói, thật sự đâm thẳng vào điểm yếu của Vân Triệt.

Tu vi huyền lực của Vân Triệt và Kỷ Hàn Phong chênh lệch thật sự quá lớn, kia tuyệt đối không chỉ có khác biệt giữa đại cảnh giới, mà là rãnh trời thiên đạo. Cho dù thêm vào tăng phúc của Tà thần quyết với lực lượng thân thể hơn hẳn người thường, cũng vẫn như trước không có khả năng đánh đồng với Kỷ Hàn Phong Thần Nguyên cảnh cấp sáu, mượn dùng kiếm uy cường đại của Kiếp Thiên Tru Ma kiếm, mới có khả năng giằng co với hắn trong ngắn ngủi.

Nhưng sau khi Hồng nhi ăn luôn Vĩnh Dạ ma kiếm, tuy rằng lực lượng của Kiếp Thiên Tru Ma kiếm bạo tăng, nhưng đồng thời bạo tăng còn có trọng lượng của nó. Sức nặng gần vạn cân, vốn không phải Vân Triệt hiện giờ có khả năng khống chế, hắn ở trạng thái bình thường ngay cả nâng lên đều đặc biệt khó khăn, cho dù ở dưới trạng thái Luyện ngục, chỉ vung không ba mươi kiếm đã gần như đạt đến cực hạn.

Huống chi là tử chiến toàn lực trước mắt.

Tuy rằng vừa mới chỉ tổng cộng đánh ra ba kiếm, cũng đã khiến hai tay Vân Triệt tê dại, thở hổn hển thô nặng.

- Ta xem ngươi… Còn có thể giãy giụa bao lâu!

Kỷ Hàn Phong cấp tốc bình ổn khí huyết, bay nhào lên trước.

Keng! Rầm! Rầm!!!

Mặt đất phá nát, đá vụn văng tung tóe, toàn bộ đại điện đều đang ngầm phát run. Âm thanh thương kiếm va chạm, giống như một chiếc chuông thần đang không ngừng gõ vang trong trời đất. Mà mỗi một lần nổ vang, đều giống như đánh vào trái tim mọi người.

Đệ tử mới vào vừa mới thông qua khảo hạch đã không khỏi sắc mặt trắng bệch, bước chân không ngừng lui về phía sau, lui về sau nữa. Bởi vì bọn họ ngầm cảm giác được, thật sự nếu không rời xa, chỉ tiếng gầm rú bao hàm như thần uy này sẽ khiến cho bọn họ nhận lấy nội thương.

Kỷ Hàn Phong cường đại như thế, bọn họ còn có thể tiếp nhận, nhưng Vân Triệt… Thế mà lại cường đại đến trình độ như vậy.

Bọn họ tin tưởng cho dù bản thân phóng thích toàn bộ huyền lực rút sạch một lần, cũng không thể tạo thành uy lực đáng sợ như thế. Mà Vân Triệt, cứ một kiếm lại một kiếm… Hắn rốt cuộc dùng bí pháp gì, hay là quái vật gì, thế mà lại chỉ lấy thân thể Quân Huyền cảnh cấp năm, phóng xuất ra thần uy làm cho người ta sợ hãi như thế.

Nhất là các huyền giả ở cùng một tổ khảo hạch với Vân Triệt, ở trong hoảng sợ thất sắc, nghĩ tới lúc trước bản thân thế mà lại lấy tư thái cường giả chê cười nhìn Vân Triệt, còn nhiều lần phát ra tiếng cười vang tùy ý, không khỏi cảm thấy có phần xấu hổ vô cùng.

Mộc Tiểu Lam luôn luôn coi Vân Triệt là kẻ yếu hạ giới triệt để kinh ngạc đến ngây người, trong lúc nhất thời hoàn toàn không nói được ra lời. Bởi vì băng long thương dưới toàn lực của Kỷ Hàn Phong, liền ngay cả nàng cũng vốn khó có thể đón được. Mà Vân Triệt lại hết lần này đến lần khác đón lấy!

Sắc mặt Mộc Phượng Thù thay đổi, phẫn nộ trong lòng đã sớm bị khiếp sợ càng ngày càng nhiều thay thế. Đồng thời nàng cũng bắt đầu ý thức được, Lệ Minh Thành ám toán Vân Triệt trước… Có lẽ không phải ăn nói bừa bãi.

- Chấp Mặc, trước đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nói rõ ràng từ đầu đến đuôi cho ta!

Mộc Phượng Thù đột nhiên gọi một đệ tử Hàn Tuyết điện ở phía bên tay phải.

Đệ tử Hàn Tuyết điện tên “Chấp Mặc” trong lòng run lên, vội vàng nói:

- Bẩm báo tổng điện chủ, trước đó… Khảo hạch băng huyền cảnh trước đó, Vân Triệt lấy được hạng nhất. Lệ Minh Thành chất vấn Vân Triệt gian lận, đề nghị giao thủ nghiệm chứng, kết quả… Kết quả lại là Lệ Minh Thành thua. Sau đó… Sau đó…

Chấp Mặc dừng lại một chút, khẽ cắn răng một cái, nói tiếp:

- Sau đó Lệ Minh Thành đột nhiên đánh lén Vân Triệt, hơn nữa còn lấy kiếm đâm thẳng vào chỗ yếu hại, không nghĩ tới lại bị Vân Triệt trở tay…

- Đồ hỗn trướng!!

Sắc mặt Mộc Phượng Thù âm trầm, tức giận mắng ra tiếng, Chấp Mặc liền vội vàng cúi đầu:

- Tổng điện chủ bớt giận.

- Cho dù là nguyên nhân gì, dám thương tổn Minh Thành đến mức độ như vậy, phải lấy cái chết đền mạng!

Mộc Phượng Thù vô cùng âm trầm nói nhỏ.

Rầm!!!

Lại là một tiếng vang thật lớn, hai luồng lực lượng khổng lồ nổ tung trong không trung, hai bóng người từ trung tâm gió lốc đồng thời bay ra, Vân Triệt rơi xuống đất xa xa, thân thể bỗng nhũn đi, Kiếp Thiên kiếm cũng nặng nề đâm vào trong đất.

Vân Triệt đỡ thân kiếm, toàn thân đổ mồ hôi nóng như mưa, trong miệng thở hồng hộc như trâu, đánh liên tiếp hai mươi kiếm với Kỷ Hàn Phong, dưới sức nặng vĩ đại của Kiếp Thiên kiếm, toàn thân của hắn đã trở nên mềm yếu, hai tay hoàn toàn mất đi tri giác, một kiếm vừa rồi, đã gần đến lực lượng cuối cùng của hắn rút sạch, theo thân thể hạ xuống, hắn đã gần như ngay cả một lần nữa nâng Kiếp Thiên kiếm lên đều không làm được.

- Ha… Ha… Ha…

Kỷ Hàn Phong cũng thở dốc vô cùng nặng nề giống vậy, ngực phập phồng đặc biệt kịch liệt, nhưng dư lực của hắn còn xa hơn Vân Triệt. Nhìn trạng thái lúc này của Vân Triệt, tròng mắt hắn trừng lớn, điên cuồng cười một tiếng, không để cho Vân Triệt một chút cơ hội thở dốc, điều động lực lượng toàn thân ngưng tụ lên trên băng long thương, đâm thẳng vào mi tâm của Vân Triệt.

- Nguy rồi!!

Hai tay Mộc Túc Sơn nắm chặt, ánh mắt đột nhiên thay đổi.

Bởi vì một thương này của Kỷ Hàn Phong, rõ ràng là tử thủ không hề lưu bất kỳ đường sống nào!

Mà Vân Triệt rõ ràng đã kiệt lực, vốn không có khả năng tiếp được.

- Chết đi!!

Gần như đã nhìn thấy một thương này của mình trực tiếp đâm thủng Vân Triệt, trong lòng Kỷ Hàn Phong bốc lên khoái ý mãnh liệt. Mà đúng lúc này, từ đầu mũi thương chỉ tới, hắn nhìn thấy Vân Triệt chậm rãi ngẩng đầu, khóe miệng lộ ra một nụ cười ác độc âm trầm.

Một luồng hàn ý không biết từ đâu mà đến đột nhiên đánh úp vào trong tâm hồn hắn, khiến toàn thân hắn đột nhiên cương cứng, động tác cũng theo đó mà chậm lại.

Rầm!!!

Trên người Vân Triệt, đột nhiên nổ tung lên một luồng sóng khí mãnh liệt, Kỷ Hàn Phong thúc giục huyền lực toàn thân vừa định tới gần Vân Triệt kịch chấn toàn thân, hoàn toàn bị luồng sóng khí này trực tiếp đánh văng ra, vội vàng lui về phía sau, hắn trong hoảng sợ ngẩng đầu, nhìn thấy Vân Triệt chậm rãi đứng lên, hai tay đặt trên chuôi cự kiếm màu son, huyền khí nóng bỏng màu đỏ lượn lờ quanh thân, trong đôi mắt, lại hiện lên màu đỏ khiến cho người ta sợ hãi.

Bên tai hắn, truyền đến giọng nói âm trầm như ác quỷ của Vân Triệt:

- Ta đã phế đi một tên… Không để ý lại phế đi một tên nữa!!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment