.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_976" class="block_" lang="en">Trang 488# 2
Chương 976: Băng tông đại sự
Khóe môi Mộc Nhất Chu run rẩy, sắc mặt xuất hiện chút đỏ sậm, lại hồi lâu không nghẹn ra được một câu.
Vân Triệt cũng tự nhiên không có lý do không tiếp nhận, dù sao sự tình náo loạn quá lớn, cũng không có chỗ tốt gì cho mình, cũng giống vậy sẽ có hậu hoạn thật lớn đối với Phong Mạch, nhất thời vui vẻ gật đầu:
- Được, ta cam đoan chuyện hôm nay về Liễu Hàng, sẽ không nói cho bất cứ kẻ nào.
- Vân Triệt sư đệ quả nhiên không làm cho người ta thất vọng.
Mộc Hàn Dật gật đầu với hắn:
- Nhất Chu sư đệ, Vân Triệt sư đệ đã đưa ra hứa hẹn, đệ tính toán như thế nào?
Việc đã đến nước này, Mộc Nhất Chu còn có thể nói cái gì. Hắn hít sâu một hơi, trong giọng nói vẫn mang theo trầm thấp:
- Được, nể mặt mũi Hàn Dật sư huynh, chuyện ngày hôm nay, đệ sẽ không nhắc lại chuyện cũ!
Tuy nói như thế, nhưng quả quyết không có khả năng không còn khúc mắc và oán giận… Hơn nữa còn là oán giận dưới cố nén. Nhưng khiến hắn ngoài ý muốn chính là, sau khi nói ra câu nói này, ở sâu trong nội tâm lại có một chút cảm giác thoải mái.
Người hiền hay bị bắt nạt, người ngoan độc bị người e ngại. Vân Triệt làm việc ác độc ngoan tuyệt, tuyệt đối là đời này Mộc Nhất Chu hiếm thấy. Người như vậy, cho dù cấp bậc yếu kém hơn mình rất nhiều, vẫn khiến cho bất cứ kẻ nào cũng không quá muốn nguyện ý đi trêu chọc. Cho nên “Hòa giải” như vậy, bên ngoài tỏ vẻ vô cùng bực tức không cam lòng, nhưng trong tiềm thức ngược lại hơi thoải mái.
Trái lại Vân Triệt, tuân theo nguyên tắc “Điệu thấp” đã vào ngày đầu tiên đến thần giới xé cái nát nhừ, cho nên rõ ràng có phần cho phép bản thân tự buông thả. Ở Lam cực tinh, hắn có rất nhiều người vướng bận, mà ở thần giới, hắn cô độc, có thể không còn cố kỵ, cho nên có thể hoàn toàn dựa theo tính tình và nguyên tắc của mình, cùng với ỷ vào núi dựa lớn Mộc Băng Vân này mà “Tùy ý làm bậy”.
Mộc Tiểu Lam liên tục thở phào nhẹ nhõm, sùng bái và cảm kích Mộc Hàn Dật vô hạn:
- Thật tốt quá! Hàn Dật sư huynh, cám ơn huynh.
- Đều là đồng môn, không cần cám ơn.
Mộc Hàn Dật mỉm cười lắc đầu:
- Phong Mạch sư đệ có thương tích trong người, không nên chậm trễ hai người dẫn đệ ấy đi chữa thương đi, a, làm phiền tiểu Lam sư muội thay ta ân cần hỏi thăm Băng Vân cung chủ.
- Ừm, nhất định sẽ.
Mộc Tiểu Lam cấp tốc gật đầu, lại cần thận liếc nhìn sắc mặt của Mộc Nhất Chu và Mộc Lạc Thu, tay nhỏ bé túm lấy vạt áo của Vân Triệt:
- Vân Triệt sư đệ, Phong Mạch sư đệ, chúng ta đi thôi.
- Vân Triệt sư đệ, xin tạm dừng bước.
Ba người vừa định rời đi, Mộc Hàn Dật giống như nghĩ đến điều gì, bỗng nhiên lên tiếng… Kêu người lại, rõ ràng là Vân Triệt.
Tất cả mọi người sửng sốt, trên mặt Vân Triệt cũng lộ vẻ ngạc nhiên quay đầu:
- Không biết Hàn Dật sư huynh có gì chỉ giáo?
Mộc Hàn Dật phi thường khiêm tốn:
- Chỉ giáo không dám nhận. Mặc dù ta cực ít đi ra thần điện, lại đã từ lâu nghe được cái tên của Vân Triệt sư đệ. Hôm nay ngẫu nhiên nhìn thấy, coi như duyên phận vi diệu. Nghe nói Vân Triệt sư đệ đến từ hạ giới, sau khi đến thần giới tất nhiên sẽ có rất nhiều không quen…
Khi nói chuyện, ngón tay của hắn đột nhiên điểm một cái, một đường la quang bay vào trong băng hoàng minh ngọc của Vân Triệt.
- Đây là băng hoàng ấn ký của ta, sau này nếu như gặp phải chuyện khó giải quyết, có thể truyền âm cho ta, ta có khả năng tương trợ một hai.
Cánh môi Mộc Tiểu Lam trực tiếp mở thành hình chữ “O”, những người khác cũng đều kinh ngạc đến ngây người ngay tại chỗ.
Mộc Hàn Dật… Đệ tử kiệt xuất nhất Băng Hoàng thần điện, nhân vật được công nhận là chúa tể Băng Hoàng thần tông trong tương lai, lại chủ động lưu lại truyền âm ấn ký cho Vân Triệt lần đầu tiên gặp mặt!
Phải biết rằng, ngay cả nhân vật cấp bậc như Mộc Nhất Chu, đều không có truyền âm ấn ký của Mộc Hàn Dật, chứ đừng nói tới Mộc Lạc Thu.
Phản ứng của Vân Triệt ngược lại không kịch liệt như vậy, nhưng rõ ràng hơi kinh ngạc, sau đó mặt hiện cảm kích hành lễ nói:
- Đa tạ Hàn Dật sư huynh chiếu cố. Vân Triệt mới tới Ngâm Tuyết giới, về sau tất nhiên có nhiều chỗ cần dựa vào sư huynh.
Sau đó, chính là Vân Triệt kéo Mộc Tiểu Lam còn lờ mờ và Phong Mạch rời đi.
Ba người Vân Triệt rời đi, Mộc Nhất Chu mới một giây thật sự không cách nào dừng lại, hỏi:
- Hàn Dật sư huynh, Vân Triệt người kiêu ngạo vô lễ này, không biết điều, còn đến từ một hạ giới không biết tên nào đó. Tại sao huynh phải chiếu cố hắn như vậy? Còn chủ động lưu lại truyền âm ấn ký cho hắn, chuyện này… Đệ đây thật sự không hiểu.
Tuy rằng thiên tư, địa vị của Mộc Hàn Dật cực cao, nhưng cũng không kiêu ngạo, cho dù đối xử với người nào đều ôn hòa khiêm nhã, cho dù là đệ tử Lạc Tuyết cung tầng lớp thấp nhất đều chiếu cố có thừa… Nhưng đối với Vân Triệt, lại chiếu cố quá mức rồi.
- Đúng vậy, sao hắn có thể xứng được Hàn Dật sư huynh đối xử tốt như vậy.
Mộc Lạc Thu cũng không nhịn được nữa phụ họa, trong giọng nói rõ ràng còn mang theo đố kỵ.
Ánh mắt Mộc Hàn Dật bình thản, toàn thân không hề có khí tức, tĩnh nhã như tuyết bay đầy trời không tiếng động:
- Nhất Chu sư đệ, Lạc Thu sư muội, mặc dù Vân Triệt sư đệ đến từ hạ giới, nhưng hai người ngàn vạn lần đừng coi thường đệ ấy. Tuy rằng tu vi huyền lực của đệ ấy hơi thấp, thậm chí chưa vào thần đạo, nhưng mà, lại có thể đánh bại Liễu Hàng sư đệ Thần Nguyên cảnh cấp bảy, khi chế trụ Liễu Hàng sư đệ, càng khiến cho Liễu Hàng sư đệ không hề có lực chống cự.
- Thiên phú cực cao, tu vi xuất chúng thông thường. Nhưng có thể lấy huyền lực chưa vào thần đạo nghiền áp huyền giả Thần Nguyên cảnh hậu kỳ, Mộc Hàn Dật ta nghe những điều chưa hề nghe, thấy những điều chưa hề thấy. Ba tháng trước nghe nói Vân Triệt sư đệ đánh bại một gã đệ tử Hàn Tuyết điện Thần Nguyên cảnh cấp sáu, ta còn chín phần hoài nghi, lúc này lại tận mắt nhìn thấy, còn hơn nghe đồn xa xa, để cho ta không thể không kinh thán thật sâu. Thiên phú như vậy, nếu so với hai mươi tuổi bước vào Thần Hồn cảnh càng khó có được.
- Vân Triệt trừ bỏ thiên tư dị bẩm, mặc dù lời nói việc làm của đệ ấy ngạo mạn cuồng tứ, làm việc cũng quá mức mạnh mẽ lỗ mãng, nhưng ta có thể mơ hồ cảm giác được một khí tức bá giả không khỏi khiến cho người ta thưởng thức. Hiện giờ tuy huyền lực của đệ ấy còn thấp, nhưng ta nghe nói tuổi của đệ ấy còn chưa được nửa giáp, có thể ở hạ giới lấy độ tuổi chưa được nửa giáp có được tu vi như hiện giờ, đã không tầm thường, hiện giờ đến Ngâm Tuyết giới chúng ta, tiến cảnh nhất định sẽ nhanh hơn mấy lần, lại thêm vào thiên phú kinh người của đệ ấy, như vậy có thể đoán được, tương lai của đệ ấy nhất định có thể phóng ra ánh sáng lạ, nói không chừng, có thể đạt tới trình độ không kém gì Nhất Chu sư đệ, nếu Băng Hoàng thần tông ta có thể có nhiều nhân tài như vậy, không thể nghi ngờ là may mắn của tông môn.
Những lời này của Mộc Hàn Dật nói ra, Mộc Nhất Chu và Mộc Lạc Thu không phải không thay đổi sắc mặt. Nếu đây là lời của những người khác nói ra, bọn họ đoán chừng chỉ biết cười lớn một tiếng, đều lười lọt vào tai. Nhưng mà, những từ ngữ này, đều do chính miệng Mộc Hàn Dật nói ra. Hơn nữa hai người đều nghe ra được, câu nói “Nói không chừng có thể đạt tới trình độ không kém gì Nhất Chu sư đệ” chính là lời nói giữ gìn mặt mũi cho Mộc Nhất Chu.
Nói cách khác, ở trong mắt Mộc Hàn Dật, lấy thiên phú kinh người mà Vân Triệt biểu lộ ra, tương lai rất có thể có tư cách tiến vào Băng Hoàng thần điện!
Mộc Hàn Dật nghiêm mặt nói:
- Nhất Chu sư đệ, ta biết trong lòng đệ tất nhiên có oán hận Vân Triệt, hơn nữa cực kỳ khinh thường tu vi và xuất thân của đệ ấy. Ta cần khuyên bảo sư đệ một phen, mặc dù Vân Triệt đến từ hạ giới, nhưng đệ ấy là do Băng Vân cung chủ tự mình mang đến. Ở độ tuổi của chúng ta, cực ít nghe nói tới tên của Băng Vân cung chủ, uy vọng càng nhạt nhẽo như mây khói. Nhưng ở thời đại sư tôn chúng ta, Băng Vân cung chủ là tồn tại siêu nhiên gần với tông chủ, hiện giờ thân thể Băng Vân cung chủ phục hồi như cũ, huyền lực khôi phục, địa vị ở trong tông môn hoàn toàn không giống với trước kia. Lúc trước cực kỳ ít nghe nói tới cái tên Băng Vân, nhưng hiện giờ, ngay cả các trưởng trưởng lão thần điện, đều phải tám phần kinh sợ Băng Vân cung chủ.
- Ở trong ba mươi sáu Băng Hoàng cung, dưới tay các cung chủ khác đều là ba ngàn đệ tử, hiện giờ dưới tay Băng Vân cung chủ chỉ có hai đệ tử, hơn nữa không hề có tính toán thu thêm đệ tử, trọng chấn cung thứ ba mươi sáu, lại thêm mấy ngàn năm Băng Vân cung chủ chỉ mang về một mình Vân Triệt từ hạ giới, có thể thấy được coi trọng đối với đệ ấy. Tuy rằng ở thần giới Vân Triệt cô lẻ một thân, nhưng có Băng Vân cung chủ che chở cho đệ ấy, đủ để còn hơn gia tộc cự phách sau lưng sư đệ, cho nên, vẫn đừng vọng tưởng trêu chọc mới thỏa đáng, khi đối mặt với sư đệ mà đệ ấy không hề có vẻ e sợ, chính là như thế. Chuyện hôm nay, tạm thời quên đi.
Lời khuyên bảo phen này của Mộc Hàn Dật, Mộc Nhất Chu nghe từng lời vào trong tai, hắn nghiêng người thật sâu:
- Lời Hàn Dật sư huynh nói tất nhiên không sai, Nhất Chu thụ giáo. Về sau, chỉ cần hắn không trêu chọc đệ, đệ nhất định không đi trêu chọc hắn là được.
Mộc Lạc Thu lại một lần nữa cấp tốc gật đầu, sáng rọi trong mắt càng tăng lên:
- Đúng đúng đúng! Chuyện ngày hôm nay, vốn chính là hiểu lầm không lớn, về sau, muội nhất định cũng sẽ giống như Hàn Dật sư huynh, chiếu cố nhiều đến sư đệ sư muội mới tới. Hàn Dật sư huynh, lại còn bảy ngày, chính là ngày tông chủ tuyển chọn đệ tử thân truyền, mà người kia, nhất định chính là Hàn Dật sư huynh! Đến lúc đó, một thế hệ chúng ta, đều ở dưới dẫn dắt của Hàn Dật sư huynh… Nghĩ tới đều thật vui vẻ.
Mộc Hàn Dật lại cười nhạt lắc đầu:
- Các phương diện Phi Tuyết sư muội đều còn hơn ta, có nàng ở đây, ta thật sự không quá nhiều tin tưởng.
Mộc Lạc Thu lập tức phủ nhận:
- Mới không phải, nghe nói trước kia khi tông chủ lựa chọn đệ tử thân truyền, xem trọng nhất thiên phú và lĩnh ngộ khống chế pháp tắc hàn băng, tu vi ngược lại là thứ yếu, nếu Phi Tuyết sư tỷ không có ưu thế huyết mạch, nhất định không sánh bằng Hàn Dật sư huynh.
Mộc Hàn Dật cười nhẹ một tiếng:
- Có thể trở thành đệ tử thân truyền của tông chủ, là nguyện vọng lớn nhất đời này của ta. Nếu có thể may mắn như nguyện, ta sẽ lấy cả đời còn lại cảm kích trời xanh, nhưng nếu bị thua bởi Phi Tuyết sư muội, ta cũng sẽ vui vẻ tiếp nhận. Tóm lại, trước tạ ơn lời chúc của Lạc Thu sư muội, đến lúc đó ta sẽ cố gắng. A đúng rồi, bảy ngày sau, tiến vào minh hàn thiên trì không chỉ có đệ tử thần điện, mỗi một cung trong ba mươi sáu Băng Hoàng cung đều có thể lựa chọn ra một trăm đệ tử nổi trội xuất sắc nhất cùng vào minh hàn thiên trì, ta mong, bảy ngày sau, chúng ta sẽ gặp lại.
Mộc Nhất Chu và Mộc Lạc Thu đều đồng thời vừa kinh ngạc vừa vui mừng, vẫn còn có phần không dám tin tưởng nói:
- A? Đây là thật?
- Không qua hôm nay, mọi người chắc đều sẽ nhận được tin tức. Hôm nay ta tiến đến Hàn Tuyết điện, chính là gặp Túc Sơn tiền bối báo cho biết chuyện này, để cho tiền bối thông báo cho các vị tiền bối của Hàn Tuyết điện cũng cùng vào minh hàn thiên trì. Mấy ngày này hai người phải cố hết sức tĩnh tâm liễm khí, nhất là Nhất Chu sư đệ, lần này cùng vào minh hàn thiên trì, là kỳ ngộ ngàn năm một thuở để sư đệ đột phá tới Thần Kiếp cảnh.
- Được, được!
Mộc Nhất Chu liên tục gật đầu, kích động đến sắc mặt hiện đỏ.
––––––––––––––––
- Thần Huyền thất cảnh: Thần Nguyên cảnh -> Thần Hồn cảnh -> Thần Kiếp cảnh -> Thần Linh cảnh -> Thần Vương cảnh -> Thần Quân cảnh -> Thần Chủ cảnh ->???
- Vân Triệt: Nam chính, một nhân loại duy nhất trong thế giới hỗn độn thân có truyền thừa cấp bậc sáng thế thần (Tà thần), cũng là một quái thai duy nhất có thể thân kiêm nhiều loại thần lực thần huyết thần hồn mà không bài xích lẫn nhau. Vì tìm Mạt Lỵ mà đến chúng thần giới, trước mắt lòng tràn đầy suy nghĩ đều là trong khoảng thời gian ngắn nhất tăng huyền lực lên, lấy được tư cách tiến vào Trụ Thiên giới.
- Phong Mạch: Đệ tử mới vào Hàn Tuyết điện, giống như Vân Triệt là huyền giả đến từ hạ giới, dùng để dẫn xì dầu tinh phẩm Mộc Hàn Dật.
- Mộc Huyền Âm: Tông chủ Băng Hoàng thần tông, Giới Vương Ngâm Tuyết giới. Mặc dù sinh ra ở tinh giới trung vị, nhưng thiên tư cực cao, khi ở Thần Kiếp cảnh hoàn mỹ thông qua bốn tầng lôi kiếp mà khiếp sợ thần giới, cuối cùng trở thành người duy nhất trong lịch sử chín mươi vạn năm của Ngâm Tuyết giới thành tựu Thần Chủ cảnh. Kế vị Giới Vương Ngâm Tuyết giới đã qua vạn năm, không thể lay động. Tính tình kiên cường tuyệt tình, luôn một câu chôn diệt một vương triều, nhưng đối với người mình yêu thích lại sẽ dung túng che chở vô biên, mặt khác… Hư hư thật thật có tinh thần phân liệt rất nhỏ.
- Mộc Băng Vân: Bào muội của Mộc Huyền Âm Giới Vương Ngâm Tuyết giới, một lòng tu thần, lòng không chút bụi. Đều xem tất cả cực nhạt, sau khi thừa nhận viêm độc ngàn năm, cũng xem nhẹ cái chết. Gần như trong tuyết mâu vĩnh viễn không gợn sóng, ẩn chứa cơ trí vượt xa người thường, cũng là người đầu tiên nhận định cho dù Vân Triệt đến thần giới cũng nhất định là người bất phàm.
- Mộc Phi Tuyết: Đệ tử ít tuổi nhất của Băng Hoàng thần điện, cháu gái đại trưởng lão Băng Hoàng thần tông, người thừa kế trực hệ huyết mạch băng hoàng. Được công nhận là một trong hai người có khả năng trở thành đệ tử thân truyền của Giới Vương nhất.
- Mộc Hàn Dật: Nam đệ tử được Băng Hoàng thần điện công nhận nổi trội xuất sắc nhất, là hoàng tử một nước lớn ở phía bắc Ngâm Tuyết giới, mặc dù tu vi không bằng Mộc Phi Tuyết, nhưng càng nhiều người cho rằng thiên tư của hắn còn ở trên Mộc Phi Tuyết, được công nhận là một trong hai người có khả năng trở thành đệ tử thân truyền của Giới Vương nhất.
- Vân Triệt:???? Vì sao chỉ có ta không họ Mộc?