Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 978 - Chương 979: Yêu Nữ

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_979" class="block_" lang="en">Trang 490# 1

 

 

 

Chương 979: Yêu nữ



- Bảy ngày này con đều không đi đâu cả, nhất định điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.

Mộc Tiểu Lam khó ức chế hưng phấn.

“…” Vân Triệt nhíu chân mày lại, trong đầu hiện ra vùng biển tử vong trong Kim ô lôi viêm cốc. Vùng biển tử vong do thần lực của kim ô mà sinh, minh hàn thiên trì, là thần mạch do băng hoàng lưu lại mà sinh, hai bên hẳn là thứ tính chất ngang nhau. Hơn nữa do vì ở thần giới, cấp bậc của minh hàn thiên trì tự nhiên xa hơn vùng biển tử vong.

- Vân Triệt, hay ngươi có tính toán khác?

Thấy Vân Triệt im lặng không nói, Mộc Băng Vân hỏi.

Vân Triệt cấp tốc hoàn hồn:

- A, không có. Ta sẽ cùng tiểu Lam sư tỷ chuẩn bị sẵn sàng.

- Ai muốn cùng với ngươi đồ gây tai họa này.

Mộc Tiểu Lam nhỏ giọng hừ nhẹ, sau đó lại lo lắng cảnh cáo nói:

- Bảy ngày này không cho phép ngươi tới quấy rầy ta, ở trong phòng tu luyện chỗ nào cũng không cho phép đi! Nếu lại chọc họa gì, ta cũng mặc kệ ngươi.

- Đã biết.

Vân Triệt vô lực lên tiếng trả lời, trong lòng thầm nói một câu: Chuyện đó ai cần ngươi quản, đều do chính ngươi tự chạy tới xen vào việc của ngươi khác.

- Sư tôn, người nói Hàn Dật sư huynh và Phi Tuyết sư tỷ, tông chủ có khả năng sẽ chọn lựa ai đây?

Mộc Tiểu Lam nhịn không được tò mò hỏi, đây cũng là chuyện mà mọi người trong tông quan tâm nhất trong gần vài năm nay.

Mộc Hàn Dật và Mộc Phi Tuyết, đệ tử thân truyền của Giới Vương cũng chỉ có thể là một trong hai người này, các đệ tử khác không có khả năng có tư cách so sánh với bọn họ… Đây cũng là nhận thức chung của toàn tông môn.

Mộc Băng Vân nói:

- Bảy ngày sau, tự nhiên sẽ biết. Nhưng về khuynh hướng mà nói, ngược lại có sáu thành có khả năng là Hàn Dật. Bốn thành là Phi Tuyết. Đại đa số người đều cho rằng như thế.

Vân Triệt không hiểu nói:

- Vì sao? Ta mới vừa nghe tiểu Lam sư tỷ nói, về tuổi Mộc Phi Tuyết còn nhỏ hơn Mộc Hàn Dật, nhưng tu vi cao hơn Mộc Hàn Dật, cứ như vậy, về thiên phú Mộc Phi Tuyết hẳn là vững vàng hơn Mộc Hàn Dật, vì sao ngược lại Mộc Hàn Dật lại có khả năng được tuyển chọn làm đệ tử thân truyền?

Mộc Băng Vân giải thích:

- Bởi vì từ nhỏ Phi Tuyết kế thừa huyết mạch băng hoàng, tu vi của nàng còn hơn Mộc Hàn Dật, đều vì ưu thế huyết mạch. Nếu như không có ưu thế huyết mạch, Hàn Dật chắc sẽ không thua Phi Tuyết. Sau khi trở thành đệ tử thân truyền của Giới Vương, sẽ nhận được một giọt băng hoàng nguyên huyết hoàn chỉnh, cho nên vốn có huyết mạch băng hoàng hay không cũng không quan trọng, thiên phú, và năng lực lĩnh ngộ đối với pháp tắc hệ băng, mới là chỗ mà Đại Giới Vương xem trọng nhất.

- Về một điểm này, Hàn Dật và Phi Tuyết hẳn không kém bao nhiêu. Chỉ có điều, Hàn Dật đã có hai ưu thế khác. Thứ nhất, Mộc Hàn Dật là thân nam nhi, cũng có ưu thế đối với truyền thừa huyết mạch hệ băng, hơn nữa có thể lấy thân nam nhi như thế thân thiết với pháp tắc hệ băng vốn cực kỳ khó có được, thứ hai…

- Thứ hai, hẳn là người hy vọng hắn trở thành đệ tử thân truyền càng nhiều đi?

Vân Triệt xen ngang nói.

Mộc Tiểu Lam lấy tư thái sư tỷ hung hăng trừng mắt liếc nhìn Vân Triệt, cảnh cáo nghiêm trọng hành vi không lễ phép cắt ngang lời sư tôn nói của hắn.

Mộc Băng Vân nhẹ nhàng gật đầu:

- Không sai. Tính tình Hàn Dật ôn hòa thanh nhã, tôn trọng trưởng bối có thừa, cũng không kiêu căng với đồng môn, nếu như gặp chuyện bất bình, đều sẽ dốc sức lực chân thành tương trợ, cho nên ở trong tông có được danh tiếng và danh vọng vô cùng tốt, bên ngoài tông cũng thanh danh truyền xa. Tương đối mà nói, Phi Tuyết trời sinh tính tình lãnh ngạo, một lòng tiềm tu, cực kỳ ít đi ra khỏi thần điện, cho dù là đệ tử Băng Hoàng cung, từng gặp nàng đều lác đác lơ thơ. Cho nên, Hàn Dật không thể nghi ngờ trở thành mục đích chung.

- A.

Vân Triệt gật đầu, còn nhân tiện thoáng cong môi.

Động tác “Dư thừa” của Vân Triệt cũng không tránh được tầm mắt của Mộc Băng Vân, nàng nói nhỏ:

- Khi ở trong phòng tu luyện, nhớ phải lưu một phần ý niệm chú ý động tĩnh ở bên ngoài. Vì phối hợp với bảy ngày sau minh hàn thiên trì mở ra, “Phù vận hàn lộ” của năm nay sẽ được cấp phát trước thời gian, trong vòng ba ngày sau sẽ gặp một đệ tử thần điện tự mình đưa tới, mấy ngày nay ta cũng cần bế quan ngắn ngủi, không ở trong cung, hai đứa đừng lỡ mất.

- Vâng sư tôn. Con sẽ chú ý kỹ động tĩnh bên ngoài.

Nghe được phù vận hàn lộ, Mộc Tiểu Lam lại hưng phấn lên.

- Phù vận hàn lộ?

Vân Triệt không hiểu liền hỏi.

Mộc Tiểu Lam tỏ vẻ nói:

- Chỉ biết ngươi sẽ hỏi. Phù vận hàn lộ là một linh dịch siêu trân quý, là do phù vận thảo của minh hàn thiên trì kết thành, trong hàn khí rất mạnh đều sẽ không ngưng kết thành giọt sương, cho dù huyền lực thấp nữa, cũng có thể trực tiếp uống vào, không có bất cứ thương tổn gì cho huyền mạch và thân thể, trong vòng ba ngày sau khi uống vào sẽ tẩy tủy phạt kinh, tuy rằng không gia tăng huyền lực, nhưng có thể tăng cường lực tương tác của thân thể với huyền mạch đối với huyền lực hệ băng vĩnh cửu, cho nên vô cùng trân quý. Đệ tử Băng Hoàng cung chúng ta một năm mới có thể nhận được một giọt, ngươi mới đến ba tháng đã có thể được nhận một giọt, quả thật kiếm lời chết được.

- A.

Vân Triệt chậm rãi gật đầu. Tăng cường lực lượng tác đối với hệ băng… Ta cần thứ này!?

Mộc Tiểu Lam không chú ý đến phản ứng không hề hứng thú của Vân Triệt, tiếp tục nói:

- Bởi vì phù vận hàn lộ quá mức trân quý, hơn nữa trước khi uống vào phải lấy huyền lực rất mạnh phong tỏa đề phòng linh khí tiết ra ngoài, cho nên mỗi lần đều do đệ tử của Băng Hoàng thần điện tự mình vận chuyển đến các Băng Hoàng cung, đây cũng là cơ hội khó có được có thể nhìn thấy các sư huynh sư tỷ của thần điện đó!

- Bảy ngày sau không phải cũng có thể gặp được sao?

Vân Triệt không hứng thú nói.

Một câu nói, nhất thời ngăn Mộc Tiểu Lam không muốn lại nói chuyện tiếp với hắn.

- Sau khi lấy được phù vận hàn lộ, nhớ trước tiên uống vào, bằng không sau khi giải trừ phong tỏa, linh khí sẽ cấp tốc tiêu tán.

Câu nói này, chủ yếu nói cho Vân Triệt nghe, sau đó nói

- Hai đứa đi đi.

- Vâng, sư tôn.

Mộc Tiểu Lam kéo Vân Triệt thi lễ thật sâu với Mộc Băng Vân, su đó cùng nhau tiến vào trong Băng Hoàng cung.

Mộc Băng Vân đứng yên hồi lâu, mới từ từ xoay người, nhìn về phía phương hướng bóng lưng Vân Triệt biến mất, trong tuyết mâu chớp động lên tia sáng phức tạp.

Ban đầu khi Vân Triệt cưỡng ép sử dụng ngọc lạc băng hồn đan, khiến huyền lực tăng lên trên phạm vi lớn, sau đó nàng liền khuyên giải Vân Triệt, tiếp theo không thể mạnh mẽ tu luyện tiếp, mà toàn lực củng cố huyền lực, bằng không sẽ có hậu hoạn thật lớn, nhưng hiện giờ, huyền lực của hắn, đã là Quân Huyền cảnh cấp mười. Nói cách khác, sau đó, hắn chẳng những không nghe lời khuyên giải của nàng củng cố huyền lực, ngược lại như si như cuồng cưỡng ép tu luyện, bằng không làm sao có khả năng có được tiến cảnh to lớn như thế.

Nhưng mà…

Thời gian ba tháng ngắn ngủi, vượt qua nửa đại cảnh giới của Quân Huyền cảnh, vừa rồi nàng mới thử, huyền khí của Vân Triệt lại vô cùng kiên cố, không hề có dù chỉ một chút dấu hiệu trống rỗng.

Lúc trước khi hắn đối mặt với Mộc Nhất Chu và Mộc Lạc Thu, huyền khí và tốc độ bùng nổ trong nháy mắt kia, nàng cũng nhìn hoàn chỉnh vào trong mắt –– rõ ràng là Quân Huyền cảnh tăng lên, nhưng lực lượng của hắn bùng nổ khi đó, so với ba tháng trước, lại giống như cảnh giới Thần Nguyên vượt qua nửa đại cảnh giới.

Sống ở hạ giới, nhưng dị tượng đã phát sinh trên người hắn, cho dù ở thần giới, coi như ở cấp bậc cao của nàng cùng với lịch duyệt cả đời, đều chưa từng nghe nói đến.

Vân Triệt, người được Thiên độc châu nhận chủ này, hắn rốt cuộc là…

“Xem ra, ta cần thiết phải nói chuyện của hắn cho tỷ tỷ biết.” Mộc Băng Vân đột nhiên khẽ tự nói, sau đó tiên ảnh lay nhẹ, tuyết y tung bay, biến mất trong tuyết bay mờ mịt.

––––––––––––

Minh hàn thiên trì theo Mộc Băng Vân miêu tả, cùng với hưng phấn lạ thường của Mộc Tiểu Lam, đã đủ thấy tiến vào minh hàn thiên trì nhất định có chỗ tốt rất lớn đối với tu vi, Vân Triệt một lòng theo đuổi huyền lực đương nhiên tuyệt đối không để cho bản thân lỡ mất.

Vì vậy sau khi tiến vào trong phòng tu luyện, Vân Triệt lại không tiếp tục liều mạng tu luyện như lúc trước, mà vâng theo dạy bảo của Mộc Băng Vân, toàn lực tỉ mỉ liễm khí.

Giữa dòng thời gian tĩnh lặng trôi qua, toàn bộ Băng Hoàng thành đều yên tĩnh hơn ngày thường rất nhiều, toàn bộ các đệ tử của các Băng Hoàng cung được lựa chọn đều tiến vào trạng thái ngưng tâm, vì kỳ ngộ ngàn năm một thuở bảy ngày sau, có lẽ kiếp này đều sẽ không có lần thứ hai.

Buổi chiều ngày thứ ba, trong Băng Hoàng cung thứ ba mươi sáu, một khí tức băng hàng từ phương hướng chính điện truyền đến, tuy rằng thoáng cái đã qua, nhưng cũng khiến Vân Triệt trong phòng tu luyện mở mắt.

Khí tức này… Là đệ tử thần điện đến đưa “Phù vận hàn lộ”?

Hắn không lập tức đứng dậy, mà nhắm hai mắt lại, nhưng qua một lúc, hắn lại không nghe thấy động tĩnh của Mộc Tiểu Lam rời khỏi phòng tu luyện, rất có thể trong tĩnh tâm không tự chủ tĩnh lặng ngũ cảm, đành phải đứng dậy, bất đắc dĩ nói thầm: “Tiểu nha đầu kia quả nhiên không đáng tin, thôi, ta đi nhận vậy.”

Đẩy cửa chính phòng tu luyện ra, hướng chính điện, ánh mắt vừa chuyển qua băng trụ, cả người như bị đột nhiên đóng băng, giật mình ở đó.

Chính điện Băng Hoàng cung, đập vào mắt là đủ loại bông tuyết hoa lệ, từng đợt từng đợt ánh sáng nhè nhẹ nhu hòa từ hai cửa sổ bằng băng chiếu nghiêng vào. Dưới cửa băng, băng ghế của Băng Hoàng tạo hình hoa lệ, đang ngồi một bóng dáng hơi mơ màng như huyền ảo, dáng ngồi của nàng trong tùy ý mang theo lười nhác, giống như ở trên giường thơm trong khuê phòng của mình, một thân tuyết y thuần trắng, làn váy vì dáng ngồi của nàng mà hơi vén lên, lộ ra một đoạn mắt cá chân, non mềm óng ánh, hoàn toàn như không xương, trên da mịn như phủ một tầng phấn trắng.

Một mái tóc dài xõa thẳng đến bên hông, sợi tóc, là sắc băng mà trước đây Vân Triệt chưa từng gặp, không thuần trắng, mà trong óng ánh trắng muốt mang theo sắc băng kỳ dị giống như bông tuyết, cũng hơi lộ ra màu lam nhạt, ở dưới ánh sáng chiếu rọi xuống, tươi đẹp làm cho người ta hoa cả mắt.

Khi Vân Triệt nhìn thấy nàng, tròng mắt của nàng, cũng đã ném về phía Vân Triệt.

Trên đời này, nữ tử có thể khiến cho Vân Triệt mất hồn ngắn ngủi cực ít cực kỳ hiếm, chính hắn còn tự nhận đã vốn không có khả năng còn tồn tại. Nhưng mà, nữ tử trước mắt, lại để cho hắn sợ run thật lâu sau đó.

Luận về dung nhan, Mộc Băng Vân đã xinh đẹp tuyệt luân, mà nữ tử trước mắt lại còn xinh đẹp hơn Mộc Băng Vân đến ba phần, tính tình của Mộc Băng Vân lạnh lẽo đạm bạc đến mức tận cùng, xinh đẹp như tiên trong tranh, nhưng cho dù là ai đối mặt với nàng, đều không sinh ra một chút lòng khinh nhờn. Mà người này, lại là một cực hạn hoàn toàn khác biệt.

Hiện ra ở trong tầm mắt của Vân Triệt, không chỉ là một dung mạo tuyệt sắc đủ để khuynh đảo thiên hạ. Dưới mày nguyệt khẽ nhếch, cặp mắt đang nhìn Vân Triệt lờ mờ hơi nước, giống như tràn đầy khói sóng, bao hàm ma lực làm cho người ta thất hồn lạc phách. Đôi môi của nàng khẽ vểnh, giống như đang cười nhẹ, cánh môi phấn nhạt còn mềm đẹp hơn hoa, lại có kiều mị mà ngàn vạn biển hoa đều phác họa không ra.

Da nàng như tuyết như son, giống như phủ một tầng quang hoa thánh khiết, không nhiễm hạt bụi nhỏ. Mà cố tình gương mặt của nàng lộ ra một chút mềm mại nhàn nhạt, tô điểm mị hoặc làm cho người ta hít thở không thông.

Không chỉ là dung nhan, dáng người của nàng, càng xinh đẹp đến cực hạn, tất cả nữ tử hắn từng thấy trong kiếp này, vốn không có một ai có thể so sánh được với nàng. Một dây lưng buộc lấy vòng eo tinh tế như liễu yếu, nhưng tuyết y trước ngực lại phồng lên cao cao, gần như bất cứ lúc nào đều có thể nứt toác sang bên. Dưới lưng nhỏ, cái mông càng rất tròn rất vểnh, rõ ràng là dáng ngồi, nhưng đường cong nghiêng lại như phác họa ma quỷ, nảy nở đến kinh tâm động phách.

Trên dưới toàn thân nàng, không một chỗ nào không xinh đẹp hoặc mị hoặc câu hồn khoét cốt, giống như nữ yêu do ma giới phái tới mị hoặc nhân gian. Vân Triệt chỉ đứng từ xa nhìn nàng, nhưng lại hoàn toàn quên mất di chuyển bước chân, một luồng nhiệt lưu mãnh liệt không khống chế được tán loạn ở trong cơ thể hắn… Nhưng cũng may, lực ý chí không giống người thường của hắn khiến cho hắn cứng rắn thanh tỉnh lại, cố hết sức áp chế chước khí bùng phát trong hạ thể.

Yêu tinh này… Không đúng, nàng chính là đệ tử đến đưa phù vận hàn lộ?

Lại là một nữ đệ tử, hơn nữa… Hơn nữa…

Trong thần điện, lại còn có nữ đệ tử đủ để hại nước hại dân bực này!

Phải nói… Trên đời này thế mà lại sẽ có yêu tinh câu hồn nhiếp phách người như vậy!

Băng Hoàng thần tông đều tu luyện huyền công hệ băng, cho nên đại đa số đều băng tâm lãnh ngạo mới đúng… Nàng thật sự là người của Băng Hoàng thần điện?


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment