Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 77 - Chương 77: Giới Hạn Phạm Vi Hoạt Động

Chương 77: Giới hạn phạm vi hoạt động Chương 77: Giới hạn phạm vi hoạt động

Không biết là do mình may mắn, hay là Phương Lan may mắn.

Nếu như Lộ Nhiên không đoán sai, con Vua Đột Tử này lần đầu thức tỉnh lực lượng siêu phàm đã có đẳng cấp chủng tộc là... Siêu phàm cao cấp!

Không có ngự thú sư ký khế ước phản hồi mà có thể tự mình thức tỉnh đến siêu phàm cao cấp!

Tư chất như vậy có lẽ càng mạnh hơn những con hổ dữ và gấu đen mà bảng Thần Sủng đánh giá là 'chủng tộc mạnh mẽ' kia.

Phải biết rằng, trước thức tỉnh nó chỉ là một con thằn lằn nhỏ bằng lòng bài tay.

Cho nên theo lý thì con Vua Đột Tử này có tư chất còn cao hơn cả con Nhện Sói Dị Sắc của Phương Lan.

Không phải những con thú cưng mà cô nàng Phương Lan từng nuôi dưỡng đều bắt đầu từ chủng tộc siêu phàm cao cấp đấy chứ...

Lộ Nhiên đứng trên sàn nhà, trầm ngâm nhìn Vua Đột Tử giả chết không có chút sơ hở nào, tuy nhiên với tính cách này... Tuy rằng có tư chất nghịch thiên, nhưng cảm giác không dễ bồi dưỡng a.

Khi bị kích thích, nhóc không thể để cho người kích thích nhóc đột tử chứ không phải chính nhóc đột tử sao? ? ?

Hơn nữa. . . Vì sao kích thước lại nhỏ như vậy? Không hề phù hợp với hình tượng cự long trong tưởng tượng của hắn chút nào. Tuy rằng hiện tại đẳng cấp chủng tộc có lẽ không thấp, nhưng một con thằn lằn bé bằng cái lòng bài tay thì có thể làm gì?

Sau khi bị Hà Tổng lè lưỡi liếm, chỉ chốc lát sau Vua Đột Tử lại xác chết vùng dậy.

Bởi vì không muốn dùng nước miếng của chó thay cho sữa tắm.

Còn Hà Tổng thì chỉ muốn biết cảm giác tê tê khi tiếp xúc với Vua Đột Tử rốt cuộc là chuyện gì. . .

"Hệ sét sao?"

Lộ Nhiên ở bên cạnh trầm ngâm suy nghĩ. Nó kỳ tiếp cận chủng tộc thống lĩnh, vậy thì sớm xuất hiện dấu hiệu cũng là chuyện bình thường.

Lúc nào rảnh. . . đến chỗ viên Đá Thuộc Tính kiểm tra là biết ngay.

Nếu như là hệ sét thì cũng không tệ lắm, dù sao cũng là thuộc tính được coi là có lực phá hoại mạnh nhất.

Lúc này, Vua Đột Tử có cảm giác rất kỳ lạ.

Nó cảm giác trong cơ thể mình đang cất chứa lực lượng khổng lồ. Tuy nhiên mặc dù đã trở nên mạnh hơn, nhưng tính cách không phải là thứ có thể thay đổi một cách dễ dàng. Nó ngơ ngác nhìn một người một chó trước mắt, không dám nhúc nhích.

Chỉ số thông minh của thằn lằn cũng không phải thấp. Trước mắt Vua Đột Tử trải qua tiến hóa, ánh mắt lại càng thêm linh động.

"Chúng ta thỏa thuận một chút đi."

Lộ Nhiên nhìn nó, biết rõ sau này không thể tùy tiện nuôi thả nó được.

Có lẽ chính Vua Đột Tử cũng không biết, bây giờ sức chiến đấu nó đã có thể so với sư tử hổ báo.

Đừng thấy nó nhỏ, nhưng nếu như hoàn toàn bạo phát lực lượng và tốc độ thì chắc chắn sẽ vô cùng khủng bố. Nhất là với dáng người nhỏ nhắn của nó lại càng có lực uy hiếp hơn sư tử hổ báo nhiều. Nếu bị nó để mắt tới thì khả năng chết như thế nào cũng không biết.

Ám sát hay gì đó. . . quá tiện lợi.

Đương nhiên, đó chỉ là ví dụ thôi. Với tính cách của Vua Đột Tử, ngoại trừ lúc kiếm đồ ăn còn chủ động một chút, còn những lúc khác đều rất ôn hòa. . .

"Sau này phạm vi hoạt động của nhóc vẫn là bên trong cái nhà này, không cho phép một mình ra ngoài, anh sẽ chuẩn bị thức ăn đầy đủ cho nhóc, đồng thời không được đụng linh tinh vào tất cả mọi thứ trong nhà."

Lúc trước Vua Đột Tử chạy loạn ở trong nhà sẽ không có ảnh hưởng gì, dẫu sao lúc đó nó rất yếu. Nhưng hiện tại, nếu như bỏ mặc nó rất có thể sẽ tạo thành chuyện gì nghiêm trọng, ví dụ như hỏa hạn.

"Oa ca." Vua Đột Tử không hiểu lắm, lúc trước không phải nó vẫn luôn như vậy à.

"Nhớ kỹ đấy, ngoan ngoãn nghe lời, nếu không anh sẽ cho nhóc đột tử thật đấy." Lộ Nhiên đe dọa nó, làm cho Vua Đột Tử sợ tới mức trừng mắt, lại giả bộ chết nữa.

Khi đối xử với động vật và thú cưng không thể nhân hóa chúng, hãy cho đối phương biết rằng nắm đấm của ai cứng hơn, có đôi khi như vậy càng có tác dụng hơn lộ tình cảm.

"Vù vù. . ." Lộ Nhiên gãi gãi đầu, ài, trước tiên cứ như vậy đã. Nói rồi, hắn bắt đầu gọi điện cho Phương Lan.

Rất nhanh, bên đó đã bắt máy.

"Cậu ra ngoài rồi à! ! !" Phương Lan ngạc nhiên nói: "Bất ngờ ghê, cuồng tu luyện của chúng ta còn biết về nhà cơ đấy."

"Đừng bởi vì danh tiếng của chị ở thành phố Vô Hạn kém quá nên âm mưu đặt biệt danh cho tôi." Lộ Nhiên nói: "Tôi như vậy là chăm chỉ phấn đấu!"

"Hừ."

"Cha nuôi mẹ nuôi đêm nay ở nhà không?"

"Có."

"Cùng ra ngoài ăn cơm đi?" Lộ Nhiên hỏi.

"Được để tôi gọi cho bọn họ, đi ăn cái gì được?"

"Món cay Tứ Xuyên hoặc món Hồ Nam đi?" Lộ Nhiên mở miệng, mấy ngày nay ăn mấy món giống Hà Tổng làm hắn nhạt mồm nhạt miệng quá.

"OK OK." Phương Lan nói: "Tôi sẽ chọn nhà hàng trước, đến lúc đó gặp lại."

Cúp điện thoại rồi Lộ Nhiên lại nhấc Vua Đột Tử lên, thả nó bỏ vào túi rồi nói: "Hôm nay cùng anh đi ra ngoài một chuyến đi, để kiểm tra khả năng thích nghi với môi trường bên ngoài của nhóc. Cảm thấy không thoải mái ở đâu thì nói cho anh biết, nếu như có thể thích nghi tốt thì sau này anh sẽ dần mở rộng phạm vi hoạt động cho nhóc."

"Uông uông uông!" Trong phòng khách, Hà Tổng đang nằm lăn lộn chơi đùa trên thảm trải sàn lập tức nhìn sang. Vì sao, vì sao Hà Tổng không được mở rộng phạm vi hoạt động?

"Nhóc quá to lớn, sẽ làm cho người già và trẻ nhỏ sợ hãi. Lúc không có anh ở cạnh thì không được tự mình ra ngoài, nhớ chưa!" Lộ Nhiên nói.

Sau khi được thuần hóa, Hà Tổng tuy rằng rất hiểu chuyện, nhưng mỗi lần Lộ Nhiên dắt nó ra ngoài đều phải mang theo dây xích.

Lớn cũng là sai sao?

Hà Tổng sững sờ, nhìn về phía Vua Đột Tử đang ló đầu ra từ miệng túi.

Nho nhỏ không đáng yêu chút nào.

Thù này, nó nhớ kỹ.

Vua Đột Tử: ? ? ?

Bình Luận (0)
Comment