Thỉnh cầu
“Thi thể này rất kỳ lạ…”
Lý Ngang nhìn gân và thịt đã mổ xẻ của con ma thú bóng tối, nhíu mày nói, “Các cơ quan trong cơ thể nó hệt như được cắt ra từ hàng chục loài sinh vật khác biệt rồi ghép lại với nhau.”
“Nghĩa là sao?”
Liễu Vô Đãi nhíu mày hỏi: “Một con quái vật tương tự như Frankenstein sao?”
“Frankenstein” là một tiểu thuyết khoa học viễn tưởng được viết bởi nữ nhà văn người Anh Mary Shelley vào thế kỷ 19, trái ngược với thông tin thường bị hiểu lần, Frankenstein là một nhà sinh vật học đã tạo ra quái nhân từ việc khâu các xác chết lại với nhau, còn cái xác khâu (abomination) được cho là Frankenstein kia thực tế không hề có tên thật.
“Hơi giống.”
Lý Ngang gật đầu nói: “Những cơ quan trong cơ thể nó có xuất phát điểm cực kỳ kém, không được coi là thành phần rất mạnh.
Thế nhưng phương pháp ghép nối lại cực kỳ thông minh, sự phối hợp giữa các cơ quan cũng vô cùng hài hòa, hoàn toàn không có phản ứng đào thải nào, thậm chí còn hoàn hảo hơn nhiều so với những sinh vật được chọn lọc tự nhiên.
Người tạo ra nó rất lợi hại, cực kỳ lợi hại.”
Liễu Vô Đãi ngẫm nghĩ, hỏi: “Có khi nào nó là một loài sinh vật đặc biệt, không hề tồn tại người sáng tạo nào hay không?
Ta từng nhìn thấy một loại yêu ma đặc biệt trong hồ sơ của Cục Đặc Sự, khi còn nhỏ nó giống như một con rắn mù, trong quá trình trưởng thành, nó sẽ bổ sung thêm nhiều cơ quan mới lạ cho mình bằng cách nuốt chửng các sinh vật khác.
Kết quả là ngoại trừ hệ thống sinh sản, mỗi cá thể trưởng thành đều có hình dạng hoàn toàn khác biệt, nguyên nhân là do môi trường sinh sống và mục tiêu săn mồi không giống nhau.
Hoàn toàn không thể tưởng tượng được chúng là cùng một loài sinh vật nếu chỉ nhìn vào ngoại hình.”
“Nó là giống loài đặc biệt bên trong hang Tù Ma sao?”
Lý Ngang nhướng mày tỏ vẻ hứng thú, thế nhưng bởi vì không được coi là người của Cục Đặc Sự, cho nên hắn cũng ngại hỏi thêm, chỉ thản nhiên nói: “Có lẽ là không.
Khả năng cao là con ma thú bóng tối này là sinh vật nhân tạo, chứ không phải là sinh vật nguyên sinh.
Bởi vì nó không có cái bên dưới.”
Lý Ngang chỉ vào giữa hai chân của con ma thú, bình tĩnh nói: “Hơn nữa trên cơ thể nó cũng không có cơ quan sinh sản nào tương đối rõ ràng.
Trừ khi cái thứ này có thể sinh sản bằng cách phun trứng ra khỏi miệng giống như đại ma vương Piccolo.”
Liễu Vô Đãi ngẫm nghĩ một lúc, “Nếu như nó được tạo ra bởi một người, thế thì người kia so với phương pháp cải tạo sinh vật của ngươi thì thế nào?”
“Phong cách không giống nhau, ta đi theo chủ nghĩa tương đối thực dụng, có thể chạy có thể nhảy là được, còn cơ thể của con ma thú này lại tỉ mỉ hơn nhiều, nhìn qua thì có vẻ ngốc nghếch thô kệch, nhưng thực ra lại đầy đủ chi tiết và đầy tính mỹ cảm nghệ thuật.”
Lý Ngang suy nghĩ, thành thật trả lời.
Trên thực tế ngoại trừ điều chỉnh bản thân và trùng não ra, các ca phẫu thuật cải tạo sinh vật mà hắn thực hiện cho khách hàng tại cửa hàng Vô Cấu Dung Lô đều không hoàn hảo.
Ngắn thì nửa năm một năm, dài thì mười năm mấy chục năm, những người thực hiện những ca phẫu thuật cải tạo đó đều sẽ phát hiện ra sự vận hành giữa các bộ phận cơ quan và cơ thể xuất hiện vấn đề.
Hoặc là cơ thể lão hóa, các bộ phận hấp thụ quá nhiều năng lượng khiến cho người sử dụng chúng ngày càng suy yếu.
Hoặc là bộ phận cơ quan đó không theo kịp mức độ cường hóa thân thể của người cải tạo.
Hệt như điện thoại không cần phải quá bền, bởi vì dù sao người dùng cũng phải thay thế.
Điện thoại dễ vỡ dễ xước dễ chai pin sẽ khiến người dùng phải tiếp tục mua cái mới – là một nhà sản xuất không có đạo đức nghề nghiệp, Lý Ngang rất thông thạo các quy tắc ngầm của ngành sản xuất tiêu dùng nhanh.
Hắn thật sự chưa từng dốc hết một trăm phần trăm tâm trí và sức lực cho các ca phẫu thuật cải tạo của khách hàng.
Dù sao cùng lắm một cuộc phẫu thuật cải tạo cũng chỉ cần mấy nghìn g-coin, còn đòi hỏi gì nữa, người tiêu dùng phải biết ơn giáo sư Lý đã đích thân thực hiện các ca phẫu thuật mới đúng.
“Nếu như so sánh, chắc hẳn người tạo ra con ma thú này ngang ngửa với ta trong lĩnh vực cải tạo sinh vật.”
Lý Ngang xoa lòng bàn tay, cảm thấy khá ngứa ngáy, rất muốn gặp người tạo ra thi thể ma thú này, “Ừm… Xem xét những bức tranh tường mà chúng ta nhìn thấy trước đó ở lối vào của địa cung, nói không chừng thứ này chính là tác phẩm của một pháp sư tử linh đến từ thế giới này.”
“Ờm… Cái đó…”
Đinh Chân Tự đứng cách đó không xa giơ tay lên, nói: “Nếu như con ma thú này là do một người tạo ra, hơn nữa người đó còn cực kỳ mạnh, trọng điểm bây giờ không phải là nên nghiên cứu xem ai là người tạo ra nó cũng như hắn có thể tạo thành mối đe dọa gì cho chúng ta sao?