Trên sân thượng, Liễu Vô Đãi cầm cây cung ngắn làm bằng gỗ, mồ hôi trên trán tuôn ra thành giọt, cô nhìn về phía sân thượng chỗ của Chấp Tước không thấy có dấu vết của muối tiêu nữa, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lúc trước Lý Ngang dùng súng Barret ngắm bắn thẳng vào huyệt thái dương của Tế Tửu, kết quả viên đạn lại bị lá bùa màu vàng ngăn cản một cách dễ dàng, hơn nữa bản thân Tế Tửu cũng bị kỹ năng {Sắc lệnh tịnh hoá} làm tổn thương, khiến cho Liễu Vô Đãi cũng không được nhàn rỗi.
Cô dựa vào phương thức hành động của Tế Tửu và kiểu dáng bên ngoài của ba lô, mà phán đoán món đồ chơi này chắc chắn là một vật phẩm dễ nổ có uy lực cực lớn, có thể dùng điều khiển để kích nổ hoặc hẹn giờ cho nổ.
Bên trong cột ba lô của Liễu Vô Đãi, có đựng một thanh Cục Đặc Sự cung cấp một khẩu súng trường điện tử mạch xung đơn giản, đã có thể bắt được máy bay không người lái ở trên không trung, cũng có thể phóng thích EMP* cỡ nhỏ để phá huỷ các thiết bị điện tử ở khoảng cách gần.
(*): sóng điện tử (Electromagnetic pulse).
Có điều, có trời mới biết trong cái bọc hành trang này có cái thiết bị dễ nổ gì chứ, lỡ đâu một phát EMP trực tiếp kích nổ thì phải làm sao bây giờ?
Trong chớp mắt, có ba sự lựa chọn xuất hiện trước mắt cô.
Một là lập tức quay đầu bỏ chạy.
Có điều, Tế Tửu đã chọn loại thiết bị dễ nổ này để tiến hành tập kích, thì cũng đủ để chứng tỏ rằng hắn rất có lòng tin đối với uy lực của cái ba lô này, chạy trốn có lẽ không còn kịp nữa.
Hơn nữa, Liễu Vô Đãi – đồng đội của Lý Ngang còn đang vướng ở mép sân thượng, nếu như tiếp tục nhận nhiệm vụ từ đồng đội thì càng khó khăn hơn.
Hai là trực tiếp vứt thẳng ba lô xuống tầng.
Khoảng cách đến thế giới muối tiêu khoảng chừng một ngàn mét, mà toà nhà cao tầng này cũng tầm hai ba trăm mét.
Dựa theo công thức tính hình tam giác vuông để tính hai cạnh bên và cạnh huyền thì trừ khi là thiết bị dễ nổ có bán kính 960 mét, còn không người đi trên đường sẽ được an toàn.
Chỉ là, Liễu Vô Đãi không có cách nào để kiểm soát được mức độ tổn thương của {Sắc lệnh tịnh hoá} lên Tế Tửu và thời gian tử vong của hắn.
Nếu như Tế Tửu đã sớm chết trước khi thiết bị dễ nổ bị kích hoạt, thì lĩnh vực muối tiêu sẽ trực tiếp biến mất. Còn thiết bị dễ nổ bị Liễu Vô Đãi vứt xuống từ trên tầng sẽ lập tức phá huỷ đường phố và những người đang ở trên đường.
Khiến cho người vô tội bị chết bởi trận đấu giữa bản thân và người chơi khác là điều mà Liễu Vô Đãi tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Phương pháp thứ ba, đó là tống cái ba lô đó đi. Không thể khiến cho bản thân gặp nguy hiểm, cũng không được để người vô tội phải chịu tổn thương.
Vậy nên, Liễu Vô Đãi lập tức cúi người xuống, sử dụng một loại chức năng nào đó giúp tăng cường sức mạnh trong thời gian cực ngắn, có tác dụng phụ nhiều xấp xỉ bằng với năng lực, kéo căng dây cung Mãn Nguyệt, dùng thiết bị dễ bạo làm mũi tên bắn đi.
Mục tiêu của mũi tên tất nhiên là Chấp Tước xui xẻo kia ở một nơi rất xa trên sân thượng.
Thiết bị dễ nổ xé gió mà lao đi, lập tức rơi xuống trên vòm không gian nơi Chấp Tước đang từ từ hồi phục vết thương, đột nhiên lại bị Tế Tửu bấm vào nút bắn trả khiến cho chúng nổ tung.
Sức sống mạnh mẽ dẻo dai của Chấp Tước giúp hắn ta thoát khỏi số mệnh phải chết. Chỉ có điều người chơi Martin cũng nằm trên sân thượng lại không được may mắn như vậy, hắn ta trực tiếp bị sóng xung kích xé thành những mảnh nhỏ, chuyện này đối với người có thân hình vặn vẹo, ý thức bị mất, sống không bằng chết như hắn ta mà nói thì lại là chuyện tốt.
Sau khi Martin chết, quả cầu kỹ năng cũng lập tức biến mất.
Khoảng trời ở trên sân thượng chỗ Tế Tửu nằm vang lên một tiếng nổ lớn, gió to thổi cuồn cuộn, nhưng chỉ ở trong không gian này.
Những người đang đi trên đường ở phía dưới không hề hay biết bọn họ vừa sống sót trở về từ cõi chết.
- Kết thúc rồi…
Vai trái của Tế Tửu bị thủng một lỗ, toàn bộ cánh tay phải đã bị viên đạn bắn nổ tung, {Sắc lệnh tịnh hoá} vẫn còn tồn tại bên trong cơ thể, súng ngắn đặc hiệu ở ngay bên cạnh cũng không thể dùng được.
Nếu như tình trạng của hắn ta ổn định, thì dựa vào kỹ năng tích luỹ dụng cụ hơn xa những người chơi bình thường khác, hắn ta còn có sức đánh một trận.
Nhưng trước mắt hắn ta là một con rối đỏ trắng, một tay của nó vẫn luôn bóp chặt cổ của hắn ta, tay kia thì đè chặt trên ngực hắn ta, khiến cho lục phủ ngũ tạng của hắn ta không ngừng cứng lại. Trạng thái tồi tệ đến mức không thể nào cứu nổi.
Bộp, bôp.
Lý Ngang nhẹ nhàng vui sướng bẻ gãy từng cái tay, cái chân của Tế Tửu giống như đang bẻ một củ sen vậy.
Dòng máu đỏ tươi rơi xuống đầm đìa trên mặt đất, bị những người qua đường ở trong thế giới muối tiêu hoàn toàn không hay biết gì mà dẫm đạp lên, dòng máu từ từ trôi xuống khe nước thấm vào dòng nước bên đường.
- Muốn, chết ở đây à…
Ý thức của Tế Tửu càng lúc càng mơ màng, giờ phút này, nửa cái thân thể của hắn ta đã hoá thành băng đá, chân tay đứt gãy hết, đã không còn máu để mà chảy nữa rồi.
Đừng nói là người chơi, ngay cả người bình thường nếu như có vũ khí trong tay mà muốn giết hắn ta là chuyện rất đơn giản.
Trước đó, Tế Tửu đã dùng thuốc thử Hoa Quỳnh thế hệ 3, cho nên hắn ta không hề cảm nhận được sự đau đớn, vốn là người chơi có sức sống tràn đầy nên hắn ta còn có thể mở to hai mắt.
Hắn ta hiểu rõ, nguyên nhân khiến đối phương không lập tức giết chết hắn ta, là bởi vì tiếng nổ vừa vang lên trên toà nhà cao tầng kia.
Người bình thường có lẽ không phát hiện ra, nhưng Cục Đặc Sự nhất định không chậm trễ mà phóng tới. Kẻ thù ở ngay trước mắt, đương nhiên phải cần đến một người chơi đối địch, để giữ nguyên được kỹ thuật không gian bí mật.
Tế Tửu nhìn chằm chằm vào Lý Ngang, muốn ghi nhớ thật kỹ dáng vẻ của đối phương, nhớ kỹ cái người chuẩn bị lấy đi tính mạng của hắn ta.