Trong mấy ngày tiếp theo, Tần Sương Tinh hầu như ngâm mình trong phòng thí nghiệm, đắm chìm vào học thuật, chẳng còn lòng dạ nào nghĩ tới chuyện khác.
Kỳ nghỉ hè trôi qua hơn một nửa, cậu cũng đã theo nhóm đề tài được một thời gian. Các anh chị trong phòng thí nghiệm đều đánh giá cậu rất cao. Cậu chăm chỉ, nỗ lực lại còn thông minh. Tuy có hơi hướng nội, không thích nói chuyện, nhưng không phải vấn đề gì to tát.
Ngay cả giáo sư Chu Giai Di cũng có ấn tượng rất tốt về cậu.
Giáo sư Chu thỉnh thoảng mới đến phòng thí nghiệm hướng dẫn. Vào ngày vừa hay là một trong những lần hiếm hoi bà ghé qua, Tần Sương Tinh đang ngồi ngay trước bàn thao tác sạch, tập trung làm thí nghiệm.
Thực ra lúc đó cậu rất căng thẳng, sợ mình tay vụng chân run làm nhiễm bẩn đám tế bào khó khăn lắm mới nuôi được. Vì thế cậu tập trung tinh thần cực độ, đến mức giáo sư Chu đứng sau lưng nhìn cũng không biết.
Tần Sương Tinh chuyên chú làm thí nghiệm, thoắt cái đã qua mấy tiếng đồng hồ.
Giáo sư Chu sau khi tổ chức họp nhóm với vài học viên nghiên cứu sinh xong, đi ngang qua phòng thí nghiệm thấy bạn nhỏ vẫn đang làm việc, thậm chí một ngụm nước cũng chưa uống.
Bà để lại một câu nhận xét: “Là một mầm non chăm chỉ, cần cù rất có triển vọng.”
Có câu nói của giáo sư Chu, vòng phỏng vấn xét tuyển nghiên cứu sinh của Tần Sương Tinh gần như không còn gì đáng lo nữa.
Tất nhiên, phần thi viết thì vẫn phải chuẩn bị kỹ.
Từ nửa sau kỳ nghỉ hè, lịch trình của Tần Sương Tinh bận rộn hơn một chút. Không chỉ làm thí nghiệm phải làm, chuẩn bị hồ sơ xét tuyển, ngoài giờ còn đều đặn làm video. Lý do là video của cậu bất ngờ được đón nhận khá nhiều.
Giống như Vinh Phong từng nói, nội dung video rất thú vị, đầu tư chỉn chu.
Tần Sương Tinh vốn tưởng loại video phổ cập khoa học về côn trùng chẳng mấy ai quan tâm, không ngờ vừa đăng lên, dữ liệu phản hồi rất khả quan. Tất nhiên con số ấy chẳng là gì so với các blogger có triệu lượt follow như L-OHP. Tổng lượt xem toàn bộ video của cậu có khi còn chưa bằng số người xem cùng lúc của người ta, khác biệt một trời một vực.
Nhưng xét trên mặt bằng các kênh mới nổi, thành tích của cậu rất ấn tượng.
Ban đầu Tần Sương Tinh chưa nhận ra điều đó. Mãi đến khi Vinh Phong gửi một đường link kèm theo lời nhắn: “Chúc mừng.”
Tần Sương Tinh: “???”
Chúc mừng cái gì?
Cậu bối rối mở link ra xem, thấy ID nhà sáng tạo của mình thình lình hiện lên.
Xếp hạng tổng hợp số một: Kiến Bắp Cải.
Tần Sương Tinh hú hồn, vội kéo lên đầu trang.
Thì ra là bảng xếp hạng tổng hợp dành cho các blogger mới nổi. Cách tính điểm được trình bày rất chi tiết: dựa trên số lượng bài đăng, lượt xem, bình luận, lượt yêu thích, chia sẻ, v.v… rồi cộng điểm tổng hợp lại để xếp hạng.
Tần Sương Tinh không ngờ mình sẽ đứng hạng nhất.
– Có lẽ vì em đăng nhiều video…
Cậu đỏ mặt, chọc chọc màn hình gửi tin nhắn cho Vinh Phong:
– Dù sao cũng toàn là nội dung trước đây đã kể với anh, chỉ chuyển thành dạng video thôi. Em chỉ làm video, tài liệu có sẵn, nên làm cũng nhanh…
Từ bảng xếp hạng có thể thấy, trong vòng hai tuần gần đây, số lượng bài đăng của Tần Sương Tinh là nhiều nhất. Người xếp thứ hai, thứ ba đều kém cậu khá xa về số lượng bài. Người xếp thứ tư tuy số lượng bài đăng gần bằng, nhưng lại là một bloggler chuyên làm video dọc dạng ngắn, mỗi video chỉ tầm hơn 10 giây.
Bảng xếp hạng này tính điểm theo kiểu cân nhắc công bằng. Một video dài dạng sáng tạo gốc như của Tần Sương Tinh tốn thời gian và công sức hơn rất nhiều so với video ngắn, tỷ lệ xem trọn cũng thấp hơn. Vì vậy nền tảng tăng điểm số cho video dài, như một cách khích lệ các blogger chăm chỉ làm nội dung chất lượng.
– Vinh Phong: Không.
– Vinh Phong: Không chỉ vì số lượng đâu, video của cậu có chất lượng rất tốt.
– Vinh Phong: Cậu đọc bình luận và lời nhắn chưa? Người xem đều rất thích video của cậu. Bầu không khí cũng rất tích cực.
– Vinh Phong: Đắc ý dào dạt.jpg
– Vinh Phong: Tôi đã nói rồi mà, cậu giỏi lắm!
Thật ra Vinh Phong cũng không ngờ phản hồi lại tốt đến thế. Lúc đầu anh lo lắng chủ đề phổ cập khoa học về côn trùng kén người xem, sẽ không ai click vào xem.
Sự thật chứng minh, rượu ngon không sợ hẻm sâu.
Video của Tần Sương Tinh sinh động thú vị, người xem đều rơi vào trạng thái “ồ, mở mang tầm mắt thật đấy” xen lẫn “hahaha cái quái gì đây”.
Tất nhiên, cũng có vài người để lại mấy bình luận kỳ quặc kiểu “hso…” hay “Con người không thể, ít nhất không nên…”
Tần Sương Tinh bị câu “cậu giỏi lắm” của Vinh Phong làm cho xấu hổ không thôi, cũng khá ngỡ ngàng khi bất ngờ leo lên top bảng xếp hạng, đang từ từ tiêu hóa cú sốc này.
Cùng lúc đó, Vinh Phong rảnh rỗi mở xem video mới nhất của cậu. Tiêu đề đơn giản ngắn gọn: Rệp bò sữa.
Vinh Phong phải thừa nhận, chính hai chữ “bò sữa” đã thu hút anh click vào…
Nhưng rệp thì liên quan gì đến bò sữa? Những khán giả cùng thắc mắc thi nhau để lại dấu hỏi chấm chỗ bình luận chạy trên màn hình.
Vinh Phong sợ ảnh hưởng học hành, nên lần đầu xem video đã tắt chế độ bình luận màn hình. Kết quả là càng xem lại càng không kìm được, bấm mở lại.
Quả nhiên, màn hình lập tức bị bao phủ bởi vô số dấu chấm than đủ màu:
– Cái gì đây? Mật rệp? Li.ếm một cái. Cái gì đây? Mật rệp? Li.ếm một cái.
– Wtf vỗ mông rệp để nó tiết mật ngọt, nghe hỏny dã man… nhìn lại tiêu đề, tôi đang ở T-Station chứ không phải khu chợ hoa??
– Con người không thể, ít nhất không nên……
– Tôi nghi blogger đang nghĩ bậy nhưng không có bằng chứng.
Vinh Phong: “……”
Quả nhiên không phải chỉ mình anh nghĩ lệch!
Xem xong Rệp bò sữa, Vinh Phong phát hiện phía dưới màn hình tự động đề xuất một loạt video liên quan. Video đầu là một clip khác của Tần Sương Tinh mà anh từng xem rồi, nói về loài bướm lam chớp lớn, lượng view và bình luận rất cao. Các video bên dưới không phải của cậu, mà là phần “gợi ý có thể bạn thích” của thuật toán.
Tiêu đề video không ngoài mấy kiểu:
– Loài côn trùng đáng sợ nhất thế giới! Nếu gặp ngoài thiên nhiên nhất định phải tránh! Nhẹ thì lở loét da, nặng thì sốc phản vệ, hôn mê!
– Thử ăn côn trùng biển sâu! Ngoại hình kinh dị, hương vị lại…
– Top 10 loài côn trùng có ngoại hình kỳ dị khiến người ta sởn da gà! Tim yếu miễn vào!
Vinh Phong: “…”
Hay lắm.
Vinh Phong thâm trầm rời mắt khỏi các thumbnail video đầy sâu bọ khiến người ta nổi da gà.
Ừm, rất tốt, tiến bộ phết. Bây giờ nhìn thấy mấy con côn trùng to đùng kỳ dị, anh không còn sợ đến mức ném bay điện thoại!
Anh chỉ, da đầu tê rần, cổ họng ngứa ngáy thôi, không còn phản ứng sốc mạnh như trước nữa! Nhiệm vụ “mạo hiểm khắc phục chứng sợ sâu” mà Tần Sương Tinh giao cho có hiệu quả rất rõ…
Vinh Phong rưng rưng, âm thầm thoát khỏi giao diện phát video, trước khi rời đi còn tiện tay like, comment, share cho video mới của Tần Sương Tinh.
Thế là với cơ chế “có thể bạn sẽ thích” của hệ thống, anh lại nhận được hàng loạt đề xuất video về côn trùng trên trang chủ T-Station.
Vinh Phong: “!!!”
Toi rồi, trang chủ của anh giờ đã biến thành nguyên bầy sâu!
Phải bỏ tài khoản này thôi!!!
……
Cùng lúc đó, ở đầu bên kia thành phố. Trong một căn biệt thự tổ chức tiệc.
Một nhóm nam nữ trẻ tuổi đang tụ họp chơi trò chơi. Có người chơi boardgame, có người chơi Zelda, cũng có nhóm đang ngồi trao đổi bí kíp trang điểm…
Khác với những buổi tụ tập bình thường, nhóm bạn trẻ này không có ngoại lệ, ai nấy đều gắn micro. Có người cầm máy ảnh DSLR chụp lia lịa, có người thì ngồi trước máy quay được set sẵn, vui vẻ tương tác trước ống kính.
Lý do rất đơn giản: Họ đều là blogger.
Nghi Giang là một thành phố rất phát triển, rất nhiều người định cư ở đây làm blogger trên T-Station. Đây là một buổi gặp mặt offline của các blogger. Mọi người đến đây làm quen, chơi đùa, và chia sẻ kinh nghiệm làm content.
Bầu không khí rất hoà thuận, sôi nổi.
Có blogger mới nổi vừa vượt mốc triệu fan, có blogger liên tục nằm trong top đầu của bảng xếp hạng 100 vị trí hàng đầu. Tất nhiên ai cũng có nhóm bạn thân riêng, đặc biệt là các blogger top đầu, thường xuyên hợp tác làm video, ngoài đời cũng rất thân nhau.
Lúc này, ở ghế lười tầng hai, có mấy blogger top đầu đang ngồi. Ai nấy đều là gương mặt quen thuộc trên T-Station, sở hữu hàng triệu thậm chí chục triệu fan. Dù nổi tiếng, nhưng họ vẫn còn trẻ tuổi, cười đùa vui vẻ, không có chút dáng vẻ kiêu kỳ của người nổi tiếng.
Ngoại trừ một chàng trai mặc áo thun đen, lặng lẽ ngồi ở rìa sofa. Khoé môi cậu ta mang nụ cười nhàn nhạt, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu, toàn thân toát ra khí chất lười biếng thong dong, không có nhiệt huyết trẻ trung, ngược lại như ông cụ nhàn nhã uống trà.
“LOP lại đây, chơi truth or dare nè!” Mấy người bạn gọi cậu ta.
“Thôi, để tôi ngồi nghỉ chút.” L-OHP mỉm cười đáp, “Chơi cả ngày rồi, hơi mệt. Mọi người cứ chơi đi.”
Bạn bè thấy vậy không ép, tiếp tục cười nói rôm rả bên kia.
L-OHP cúi đầu tiếp tục lướt điện thoại. Nụ cười trên mặt dần nhạt đi, chân mày hơi nhíu lại, có chút bất đắc dĩ.
Video kế tiếp làm gì đây?
L-OHP là một blogger toàn thời gian. Mỗi ngày hoặc là đang làm video, hoặc là đang trên đường đi làm video. Buổi tụ họp như hôm nay, cậu ta vốn hiếm khi tham gia. Lần này tới đây vì muốn xả stress một chút.
Lý do là cậu ta phát hiện mình mất hứng thú với việc làm video.
Không hẳn là cạn ý tưởng. Trong tay cậu ta còn nhiều đề tài, đã làm khảo sát thị trường, người xem vẫn rất hứng thú với những chủ đề đó.
Nhưng cậu ta không còn động lực.
Có lẽ là mệt mỏi với công việc “làm video”. Là blogger full-time 3 năm nay, cậu ta luôn giữ tần suất ra video đều đặn mỗi tuần 1–2 cái. Ở T-Station, cường độ này thuộc hàng top chăm chỉ. Chưa kể cậu ta không có ekip hỗ trợ, từ ý tưởng, kịch bản, quay phim đến hậu kỳ, tất cả đều tự làm.
Thật lòng mà nói, rất mệt.
Nhưng full-time nghĩa là công việc. Công việc không thể nói bỏ là bỏ.
Vậy nên hôm nay L-OHP tranh thủ chút thời gian đến buổi gặp mặt offline này để thả lỏng, tiện thể tìm cảm hứng.
Nhưng y như dự đoán, mọi người cũng giống cậu ta! Đều tới đây vì không muốn “cày” video nữa!!!
Kết quả này cũng nằm trong dự liệu.
Các blogger đạt đến mức fan đông như vậy, không ai là người mới, ít nhất đã làm video được 2 năm, lâu nhất đã làm 10 năm, gần như bắt đầu từ khi T-Station vừa thành lập. Không thấy kiệt sức mới là lạ?
Nghĩ đến đây, L-OHP thở dài một tiếng cực nhẹ. Cậu ta hơi mất tinh thần, nghiêng người nằm ườn trên ghế lười. Lười biếng thanh thản, không khác gì hình ảnh thường ngày cậu ta mang đến cho fan.
Thôi kệ, xem comment vậy, biết đâu tìm được cảm hứng trong đó… L-OHP theo thói quen mở app T-Station trên điện thoại.
Vừa mở ra, trên màn hình bật lên một quảng cáo đề xuất full màn hình. Là blogger kỳ cựu, L-OHP biết nền tảng thường xuyên tổ chức các hoạt động để tăng độ nhận diện.
Hoạt động lần này là: Kế hoạch bồi dưỡng blogger mới.
“Blogger mới?”
L-OHP bất giác nhớ đến mấy năm trước khi mình mới gia nhập T-Station, ngón tay vô thức nhấn vào.
Đập vào mắt là bảng xếp hạng đậm chất T-Station, cùng hàng loạt cái tên blogger mới toanh mà cậu ta chưa từng nghe tới. L-OHP quét mắt qua một lượt, ánh mắt dừng lại ở vị trí đầu bảng có điểm số vượt xa người đứng sau: Kiến Bắp Cải.
Tên gì nghe lạ vậy. Làm Video về phổ cập kiến thức côn trùng? Nghe cũng hợp với tên.
L-OHP nghĩ thầm, tiện tay nhấn vào xem thử.