Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1021 - Chương 1020: Ngô Minh Làm Mối, Hứa Thanh Tiêu Cưới Nữ Đế? Lục Bộ Quốc Công Sôi Trào! (6)

Chương 1020: Ngô Minh Làm Mối, Hứa Thanh Tiêu Cưới Nữ Đế? Lục Bộ Quốc Công Sôi Trào! (6)

Lý Quảng Hiếu trực tiếp lên tiếng, không thèm giấu giấu diếm diếm.

Câu này vừa dứt, nữ đế không nhịn được mà sửng sốt.

Nàng nhìn về phía Lý Quảng Hiếu, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hiếu kì.

“Lão sư, ý của ngài là gì?”

Nữ đế hỏi.

Rất nhanh sau đó, Lý Quảng Hiếu lên tiếng nói hết sự thật cho nữ đế biết.

Mà sau khi nghe xong những câu này, bề ngoài nữ đế vẫn bình tĩnh như nước nhưng trong lòng đã gợn sóng lăn tăn.

Nàng biết Hứa Thanh Tiêu có chút hảo cảm với mình, nhưng điều không ngờ tới chính là thế mà Hứa Thanh Tiêu lại muốn cưới mình?

Cái này.

Cái này.

“Hàm hồ.”

Nữ đế lên tiếng nhưng giọng nói kia cũng không phải là kiểu răn dạy, chỉ nói một câu như vậy mà thôi.

Chẳng qua trong phút chốc Lý Quảng Hiếu đã hiểu rõ lòng của nữ đế.

Nếu như những người khác nói loại lời này thì chỉ sợ nữ đế sẽ tức giận ngay tại chỗ nhưng nghe được người kia là Hứa Thanh Tiêu thì chỉ nói lại một câu hồ nháo, vốn chẳng có chút tức giận nào, đơn giản chỉ là vì giữ lấy uy nghiêm đế vương thôi.

Nghĩ đến đây, Lý Quảng Hiếu đã hiểu rất có khả năng tác thành.

“Bệ hạ, lão phu cũng không giống nữa, lão nói thẳng thôi,ngài đừng tức giận.”

“Thủ Nhân chính là tân thánh của Đại Ngụy, dáng vẻ tuấn tú, bây giờ chẳng qua cũng chỉ mới hai mươi mà thôi, luận về tướng mạo thì cũng xem như rất được, luận về tài hoa thì đã rõ như ban ngày, luận về thực lực thì hắn là võ giả tam phẩm, không chừng tương lai chính là võ giả nhị phẩm.”

“Kiểu văn võ song toàn thế này, vừa có thể quản lý quốc gia, lại còn tuổi trẻ đẹp trai, đúng là người xứng đáng với bệ hạ ngài.”

“Nếu như bệ hạ vẫn như vậy thần rất lo lắng, ngài sẽ làm Thủ Nhân đau lòng, nói không chừng một ngày nào đó Thủ Nhân sẽ đi tìm người khác.”

Lý Quảng Hiếu lên tiếng, ông ta thuyết phục nữ đế đừng kiêu ngạo nữa.

Khó khăn lắm mới gặp được một cực phẩm như thế, cần phải nhanh chóng đồng ý đi chứ.

Nhưng mà nữ đế không nói gì, nàng đứng lên nói:

“Trẫm, chưa từng suy nghĩ về những chuyện này.”

“Lão sư đừng nói nhiều nữa.”

Nữ đế vẫn kiêu ngạo như cũ.

Câu này vừa dứt, Lý Quảng Hiếu bất đắc dĩ.

Nhưng nữ đế càng như vậy thì Lý Quảng Hiếu lại càng biết nữ đế cũng có hảo cảm với Hứa Thanh Tiêu, nếu không sao lại như vậy?

“Thôi đi, nếu như bệ hạ đã không có ý nghĩ kia thì thần sẽ sẽ nói lại với Thủ Nhân.”

“Để hắn khỏi phải nhớ thương nữa, tìm một cô nương nhà lành, không phụ cảnh xuân tươi đẹp.”

“Bệ hạ, lão thần cáo lui.”

Lý Quảng Hiếu đứng dậy, nữ đế mà còn như vậy thì ông ấy cũng không còn cách nào, thân là thầy của nữ đế, thật ra ông ta cũng rất quan tâm đến chuyện lớn của nữ đế.

Nhưng chính vì vấn đề thân phận mà ông ta không có quyền lợi can thiệp, cũng không thể nhiều lời.

Câu này vừa dứt, Lý Quảng Hiếu đứng dậy rời đi.

Mà trên long ỷ, tâm trạng của nữ đế cũng cực kỳ phức tạp.

Nhất là sau khi nghe đến Lý Quảng Hiếu muốn làm cho Hứa Thanh Tiêu đừng nhớ thương mình rồi lại tìm một cô nương nhà lành thì nàng lại thấy nhíu mày trong vô thức.

Mà vào lúc Lý Quảng Hiếu đi ra ngoài điện.

Một âm thanh vang lên.

“Lão sư, đừng đi.”

“Trẫm, ... có chuyện muốn nói với ngài.”

Là giọng của nữ đế.

Bên trong hoàng cung Đại Nguỵ.

Lý Quảng Hiếu đang thao thao bất tuyệt.

"Bệ hạ, đây là chuyện tình cảm nam nữ, chủ yếu chia thành hai loại, loại thứ nhất vừa thấy đã yêu, loại thứ hai lâu ngày sinh tình."

"Hứa Thánh Hứa Thủ Nhân, đối với bệ hạ chắc chắn là nhất kiến chung tình rồi, dù sao bệ hạ ngài phong hoa tuyệt đại thế kia, chuyện Hứa Thánh đối với ngài vừa nhìn đã yêu cũng là chuyện hết sức bình thường."

"Còn bệ hạ vất vả chuyện quốc sợ, vì chuyện triều chính khiến cho ngài không có thời gian rảnh rỗi đi suy nghĩ cái vấn đề này, cũng chính vì vậy, bệ hạ mới dè chừng chuyện tình cảm đến thế."

"Nhưng mà bĩnh tĩnh suy nghĩ thật kỹ, thì bệ hạ không có tý hảo cảm nào đối với Hứa Thánh sao?"

Lý Quảng Hiếu nghiêm túc nói.

Ông là thầy của Nữ Đế, cũng được coi là một nửa người cha, thầy như cha, cho nên ở trong cái triều đình này, ông là người quan tâm đến chuyện cưới hỏi của Nữ Đế nhất.

Đã hai mươi tư tuổi rồi, còn chưa lấy chồng, chẳng lẽ muốn sống cô độc cả quãng đời còn lại hay sao?

Nếu Quý Linh không phải hoàng đế, thế cũng không quan trọng, nhưng vấn đề ở đây Quý Lonh là Nữ Đế của Đại Nguỵ, hai mươi tư tuổi cũng đến lúc cân nhắc chuyện con cháu nối dõi rồi.

Một khi sinh ra được hoàng tử, vương triều Đại Nguỵ sẽ càng thêm vững chắc hơn, nhóm bách quan cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Nhất là bây giờ khổ lắm mới xuất hiện một người tên Hứa Thanh Tiêu, muốn đẹp có đẹp, muốn tài có tài, muốn năng lực có năng lực, hơn nữa tiếng tăm trong dân gian cũng không kém gì một bậc đế vương đây.

Hiếm thấy nhất là, Hứa Thanh Tiêu còn thích Nữ Đế, đây nếu thành thông gia, thiên hạ bách tính phải vỗ tay cái khen tuyệt.

Đối với Đại Nguỵ mà nói, chỉ có lợi chứ không có hại.

"Thầy, trẫm đang thảo luận chuyện quả quốc gia, sao thầy lại nói đến chuyện này?"

Nữ Đế bình tĩnh nói.

"Bệ hạ à!"

"Sao ngài cứ phải như thế nhỉ? Lão thần nửa thân sắp xuống mồ đến nơi rồi, ngài còn sợ lão thần nói ngài nữa sao?"

"Được rồi, nếu nói chuyện quốc gia, vậy lão thần đây liền nói, nếu bệ hạ hy vọng vương triều Đại Nguỵ vững chắc, thì phải cân nhắc đến chuyện kết hôn."

Lý Quảng Hiếu đổi một cách nói mới.

Nhưng nói xong, Nữ Đế đã đáp lại ngay.

"Nếu như bàn chuyện của quốc gia, thì trẫm đối với Hứa ái khanh đúng thật có chút hảo cảm."

Nói đến việc đời tư, Quý Linh không trả lời được.

Nói đến chuyện quốc gia, thế Quý Linh có thể trả lời.

Đây là tính cách của nàng.

Nghe nàng nói thế, trong lòng Lý Quảng Hiếu không hiểu sao có chút cạn lời, nhưng mà ngẫm lại cũng thật, dù sao Nữ Đế cũng có thủ đoạn, cũng mới có hai mươi bốn tuổi, mưu kế trên chính trị mạnh thế kia, nhưng trở ngại chính là chuyện tình cảm nam nữ thì lại dốt đặc cán nai.

Sĩ diện tý cũng chả sao, Nữ Đế Đại Nguỵ phải có giá, không thể mất liêm sỉ được.

"Nếu đã như thế, vì quốc gia đại sự, cực thần khẩn cầu bệ hạ với Hứa thánh nên duyên phu thê, vì Đại Nguỵ ta thêm chuyện vui."

Lý Quảng Hiếu kích động nói.

Nhưng Nữ Đế lại lắc đầu ngay tức khắc.

"Không được."

"Chuyện lớn như thế, sao có thể là trò đùa được."

Thái độ của Nữ Đế rất cứng rắn, trái lại không phải không có ý với Hứa Thanh Tiêu, mà nàng vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Bình Luận (0)
Comment