Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1109 - Chương 1109: Điểm Thiếu Hụt Của Thiên Lôi Oanh, Thuật Luyện Khí (1)

Chương 1109: Điểm Thiếu Hụt Của Thiên Lôi Oanh, Thuật Luyện Khí (1)

Bên trong nhã gian.

Nghe thấy Hứa Thanh Tiêu lên tiếng nói vậy.

Không hiểu sao vẻ mặt đám người có hơi quái lạ.

Dù sao thì đối với Thiên Lôi oanh gì kia này bọn họ hoàn toàn không có chút hứng thú nào, cũng không biết vì sao Hứa Thanh Tiêu lại cảm thấy hứng thú với cái này.

Chẳng qua nếu Hứa Thanh Tiêu đã nói vậy thì đám người cũng không tiện nói thêm.

“Hứa huynh, huynh nghiêm túc à?

Trần Thư nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu, lộ ra vẻ có hơi xấu hổ.

“Ừ, đúng vậy.”

“Trần huynh, nếu như không có chuyện gì thì bây giờ chúng ta đi thôi.”

“Các vị, hôm nay có hơi đột ngột, qua vài ngày nữa Hứa mỗ sẽ tổ chức buổi tiệc lớn để chiêu đãi, mong các vị thứ lỗi.”

Hứa Thanh Tiêu có hơi gấp gáp, hắn nói vậy là muốn bồi thường cho đám người kia.

“Không sao, nếu như Hứa huynh đã cảm thấy có hứng thú vậy thì Hứa huynh cứ đi đi, bọn ta không việc gì.”

Lộ Tử Anh nhìn thấy được Hứa Thanh Tiêu có vẻ có hơi lo lắng cho nên hắn không ngăn cản mà giúp Hứa Thanh Tiêu giảng hòa một phen.

“Mong chư vị thứ tội.”

Hứa Thanh Tiêu vẫn lên tiếng nói một câu thỉnh tội, đám người đứng dậy lần lượt lắc đầu, chẳng thèm để ý đến chuyện nhỏ này.

“Trần huynh, sao còn không dẫn Hứa huynh đi nhanh đi?”

Lộ Tử Anh tiếp tục lên tiếng, bây giờ Hứa Thanh Tiêu muốn rời đi, hắn cũng có việc phải làm.

Cho nên cũng không để bụng chuyện gì.

“Được.”

“Hứa huynh, huynh đi theo ta.”

Thấy Hứa Thanh Tiêu nghiêm túc như vậy, Trần Thư cũng không suy nghĩ nhiều mà mang Hứa Thanh Tiêu đi thẳng về phía Như Ý các.

“Các vị, cáo từ.”

Hứa Thanh Tiêu chắp tay rồi sau đó đi theo Trần Thư rời đi.

Đợi sau khi Hứa Thanh Tiêu đi rồi đám người cũng không nói chuyện phiếm nữa, chầm chậm tản đi, nhất là Lộ Tử Anh, hắn cần phải nhanh chóng nói chuyện cảnh giới của Hứa Thanh Tiêu cho sư phụ mình.

Lý Hạo Nhiên cũng vậy, lúc hai người sắp chia tay thì liếc nhìn nhau một cái, đôi bên đều hiểu ý của đối phương.

Rất nhanh.

Hai khắc đồng hồ sau.

Kinh đô Đại Ngụy.

Như Ý các.

Bảy đại tiên môn vào ở Đại Ngụy, tất nhiên triều đình sẽ xây dựng chỗ ở cho họ.

Như Ý các nằm ở Đông Giao, toàn bộ Như Ý các lộ ra vẻ khí thế ngất trời, chưa tới gần mà đã có thể cảm nhận được sự nóng bức.

Xây dựng ở Đông Giao là bởi vì dưới đất có một đầu viêm mạch.

Không bao lâu sau, Trần Thư đã mang Hứa Thanh Tiêu cùng nhau đi vào Như Ý các.

Tiếng rèn sắt keng keng vang lên bên tai.

“Hứa huynh, bên trái là Đoán Khí phòng, đệ tử mới nhập môn đều sẽ bắt đầu từ Đoán Khí phòng.”

“Trong bảy đại tiên môn chỉ có duy nhất Như Ý khí tông chúng ta vừa là người tu hành cũng vừa là võ giả.”

Trần Thư lên tiếng giới thiệu với Hứa Thanh Tiêu.

“Ừ.”

Lòng dạ Hứa Thanh Tiêu không đặt ở Như Ý khí tông mà đang đặt trên cái Thiên Lôi oanh kia.

Trần Thư nhìn ra được nên cũng không giải thích nhiều gì mà trực tiếp đưa Hứa Thanh Tiêu về chỗ mình ở.

Bước vào nơi ở của Trần Thư.

Trong chốc lát, một thứ có hình dạng giống đại pháo đập vào trong mắt.

Chẳng qua điều khác nhau ở chỗ cái họng pháo này hình vuông, độ dài chừng hai mét, đường kính nửa mét, vuông vuông vức vức, bên trên còn có khắc lên một vài pháp trận.

Đây chính là Thiên Lôi oanh của Trần Thư.

Hứa Thanh Tiêu đi đến quan sát một cách cẩn thận.

Trần Thư đứng ở một bên lập tức nghiêm túc giới thiệu.

“Hứa huynh.”

“Đây là Thiên Lôi oanh, thân nó được chế tạo từ mười hai loại huyền thiết, có thể chống lại được sự oanh tạc của sấm sét, đồng thời ta còn khắc ba trận pháp trên đó, Tụ Linh trận, Tụ Lôi trận, còn có Tụ Nguyên trận.”

“Tụ Linh trận là trận pháp quan trọng nhất, chỉ cần ngưng tụ linh khí là có thể phóng ra sức mạnh sấm sét.”

“Tụ Lôi trận có thể ngưng tụ sấm sét, trên cơ bản là chỉ cần một cơn dông là có thể tụ đầy.”

“Về phần Tụ Nguyên trận, nó sẽ tụ tập sức mạnh sấp sét.”

“Nhưng vấn đề lớn trước mắt chính là Tụ Nguyên trận này, mặc dù có th ngưng tụ sức mạnh sấm sét nhưng theo thời gian qua đi, nó không thể nào thật sự phóng ra được uy lực của sấm sét.”

“Hứa huynh, không phải ta nói khoác gì nhưng nếu như vừa vặn mới hấp thụ sức mạnh sấm sét xong thì uy lực của nói rất mạnh đó.”

Trần Thư bắt đầu buôn dưa lê, mèo khen mèo dài đuôi.

Trên yến tiếc, mặc dù đám người Chu Hải có hơi cười nhạo hắn nhưng Trần Thư cũng không thèm đẻ ý bởi vì hắn tin rằng chỉ cần mình thành công thì thứ này sẽ là thần vật thay đổi được vận mệnh thiên hạ.

“Rất mạnh?”

“Thử đi.”

Hứa Thanh Tiêu lên tiếng, hắn muốn nhìn xem thứ nó mạnh đến thế nào.

Nhưng câu nói này lại làm cho Trần Thư có hơi sửng sốt, hắn nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu nói:

“Hứa huynh, trời bây giờ làm gì có sét đâu?”

Trần Thư lên tiếng, nhìn sắc trời một cái.

Nhưng mà Hứa Thanh Tiêu cũng không nhiều lời, một tay nắm theo vật to lớn kia bay thẳng ra ngoài.

Ngay tức khắc, Trần Thư cũng biến ra một thanh phi kiếm rồi phi theo.

Ước chừng nửa khắc đồng hồ.

Hứa Thanh Tiêu đi về phía chỗ đất trống sau đó nhìn về phía bầu trời chậm rãi lên tiếng:

“Sét đến.”

Sau khi Hứa Thanh Tiêu nói xong.

Trong chốc lát, bầu trời tràn ngập mây đen, sấm sét vang dội, gió lớn thổi đến làm cho Trần Thư đứng ngốc ra luôn.

Khá lắm.

Mở miệng là hô mưa gọi gió?

Bán thánh mạnh vậy luôn hả?

Đúng là Trần Thư ngốc ra thật rồi.

Bản lĩnh hô mưa gọi gió cũng không phải là bản lĩnh gì to lớn, chẳng qua phải cần có sự phối hợp của bùa chú hoặc là chỉ có tu sĩ nhị phẩm tiên đạo mới làm được.

Nhưng tu sĩ nhị phẩm tiên đạo làm cũng không dễ như Hứa Thanh Tiêu làm, hô một câu là sét đến đơn giản vậy à?

Đây đúng thật là làm cho Trần Thư không nói nên lời.

“Tiếp theo phải làm thế nào?”

Hứa Thanh Tiêu nhìn về phía Trần Thư hỏi.

“Đặt ở vị trí chính giữa là được, nó sẽ tự động ngưng tụ sấm sét.”

Trần Thư lên tiếng nói cách làm cho Hứa Thanh Tiêu.

Ngay tức khắc, Hứa Thanh Tiêu đặt Thiên Lôi oanh nằm ở dải đất trung tâm, sau đó lùi ra ngoài trăm thước.

Ầm ầm.

Sau một khắc, sấm sét lập tức đổ xuống bổ thẳng về phía Thiên Lôi oanh.

Một tia.

Hai tia.

Ba tia.

Tròn ba tia sấm sét, Thiên Lôi oanh phát ra ánh sáng màu lanh hừng hực.

“Được rồi, không thể đánh thêm nữa.”

Trần Thư lên tiếng, ba tia sét vậy là đủ rồi.

Bình Luận (0)
Comment