“Năm đó các ngươi bảo ta nâng đỡ Quý Linh thượng vị ,bản vương cũng nghe theo những lời ma xui quỷ khiến của các ngươi mà âm thầm nâng đỡ Quý Linh lên ngôi”
“Một năm trước các ngươi bảo ta giao binh phù ra để Nữ đế trấn phiên đồng thời bảo ta lui về sau màn bản vương cũng làm rồi.”
“Bây giờ các ngươi luôn miệng nói rằng phần thắng nắm chắc trong tay nhưng bản vương lại chỉ thấy Đại Ngụy đang từng bước mạnh lên, Nữ đế cũng vững vàng từng bước.”
Hoài Ninh thân vương cũng thật sự là nhịn không được nữa mà hét ầm lên.
Ông ta nhìn về phía đối phương, bên trong ánh mắt mang vẻ lạnh như băng.
Cảm nhận được ánh mắt của Hoài Ninh thân vương, người đàn ông đeo mặt nạ thoáng hơi trầm tư một chút rồi nhìn về phía Hoài Ninh thân vương nói:
“Vương gia, cho dù lần này Văn cung bại cũng đâu thể nói lên rằng chúng ta cũng thua đâu?”
“Chỉ có thể nói là không đạt đến mục đích mà chúng ta mong muốn thôi.”
Người đàn ông đeo mặt nạ nói với giọng bình tĩnh, chưa đợi Hoài Ninh thân vương lne tiếng, người đàn ông đeo mặt nạ đã tiếp tục nói:
“Vương gia, ta biết bây giờ ngài đang cực kỳ phẫn nộ.”
“Nhưng có tức giận cũng đâu thể giải quyết được vấn đề gì, những lời vừa rồi đều là nói nhảm, công sức mấy chục năm ai muốn bỏ mặc chứ.”
“Ta cũng biết tâm trạng bây giờ của vương gia, chẳng qua đúng là có phần thắng, hơn nữa lại còn là phần thắng rất lớn.”
Người đàn ông đeo mặt nạ vẫn chắc chắn rằng mình có phần thắng như cũ.
“Phần thắng cực lớn?”
“Vậy ngươi nói cho bản vương nghe một chút, phần thắng cực lớn mà ngươi nói ở đâu ra vậy?”
Hoài Ninh thân vương nhìn về phía người đàn ông đeo mặt nạ rồi nói vậy.
Người kia có hơi trầm mặc bởi vì những chuyện này không nên nói với Hoài Ninh thân vương.
Trong mắt bọn họ, Hoài Ninh thân vương chỉ là một quân cờ.
Nhưng hắn ta biết nếu như bây giờ không nói rõ với Hoài Ninh thân vương thì chỉ sợ Hoài Ninh thân vương sẽ thật sự muốn cắt đứt hợp tác.
Suy nghĩ một người, cuối cùng người đàn ông đeo mặt nạ chỉ biết thở dài:
“Có ba chuyện, chỉ cần thành công, vương gia có thể thuận lợi đăng cơ.”
Người đàn ông đeo mặt nạ lên tiếng.
“Ba chuyện gì vậy?”
Hoài Ninh thân vương nhìn về phía đối phương.
“Một, vương gia chủ trương dẫn Phật môn vào ở trong Đại Ngụy, cho nên lần này nếu Phật môn giảng pháp thành công thì cứ đứng ra nói thẳng, nếu như vậy thì Phật môn ắt sẽ trợ giúp cho vương gia.”
Người đàn ông đeo mặt nạ nói ra phần thắng đầu tiên.
Hoài Ninh thân vương nghe xong thì có hơi trầm mặc.
Thế lực Phật môn lớn thế nào ông ta vẫn có thể đong đếm được.
Nếu như có thể nhận được sự dốc sức ủng hộ của Phật môn kia vậy thì đúng thật là như hổ thêm cánh, thậm chí không phải chỉ là như hổ thêm cánh đơn giản vậy thôi đâu.
“Thứ hai thì sao?”
Hoài Ninh thân vương tiếp tục hỏi.
“Thứ hai chính là vương gia nên dẫn độ các thế lực lớn trong thiên hạ ra sức, truyền giáo thụ nghiệp, hình thành cảnh tượng trăm nhà cùng nhau ra sức, cứ như vậy sẽ có thể áp chế được Hứa Thanh Tiêu.”
“Bây giờ ở Đại Ngụy, có thể nói Hứa Thanh Tiêu có địa vị cực cao, có thể nói là dưới một người trên vạn người, nếu hắn gầm lên một tiếng thì ở Đại Ngụy này chỉ có thể có một âm thanh của hắn mà thôi.”
“Vương gia có thể dùng việc này để vạch tội, lôi kéo các học phái lớn, tránh cho đến lúc đó đâu đâu cũng đều là Tâm học, nơi nào cũng có học trò của Hứa Thanh Tiêu hắn, chỉ cần có học phái mới tiến vào Đại Ngụy thế thì sẽ có những thế lực bất đồng.”
“Thuận tiện cho chúng ta làm việc.”
“Đương nhiên không cần vào kinh đô Đại Ngụy ở mà nên tản ra ở khắp các huyện phủ, giúp đỡ cho các giáo phái này một số tiền lớn, phát tán tin tức cho bách tính các nơi, thành lập trăm giáo phái.”
Người đàn ông đeo mặt nạ nói chuyện thứ hai ra.
Nhưng sau khi nói xong chuyện này, Hoài Ninh thân vương lại không nhịn được có hơi nhíu mày.
“Làm vậy có tác dụng không?”
“Mạnh mẽ như Văn cung cũng thua đến không vực dậy nổi, không còn manh giáp.”
“Dẫn nhiều thế lực như vậy đến đơn giản chỉ có thể tạo cho Hứa Thanh Tiêu chút phiền phức mà thôi, quay lưng lại Hứa Thanh Tiêu ra lệnh một tiếng trực tiếp quét ngang, kết quả chẳng phải lại là may áo cưới cho người khác hay sao?”
Hoài Ninh thân vương nói vậy, trong mắt ông ta đầy vẻ khinh miệt.
Không nói gì khác.
Văn cung có mạnh hay không? Chính thống thánh nhân cũng bị Hứa Thanh Tiêu thẳng tay diệt tận gốc, thế thì sau này còn có gì có thể ngăn được Hứa Thanh Tiêu?
Coi như có vài con mèo con chó nhảy ra thì đối với Hứa Thanh Tiêu mà nói, đó chẳng qua cũng chỉ là chút chướng ngại vật mà thôi.
Lãng phí ít thời gian.
Nhưng câu này vừa dứt, người đàn ông đeo mặt nạ lại không nhịn được mở miệng nói:
“Vương gia.”
“Ai nói... Văn cung thua?”
Hắn ta nói với giọng bình tĩnh.
Chỉ một câu làm cho vương gia sững sờ đứng nguyên tại chỗ.
“Ngươi có ý gì đây?”
Hoài Ninh thân vương nhìn chằm chằm về phía đối phương, trong ánh mắt chứa đầy sự ngạc nhiên.
Văn cung đã thua tan tác rồi, đây là chuyện mà người trong thiên hạ đều biết.
Đến cả Văn cung cũng mất, Chu thánh nhất mạch người chết kẻ vong, bây giờ tên này lại nói với ông ta rằng Văn cung vẫn chưa thua?
Thế này sao có thể làm cho Hoài Ninh thân vương không ngạc nhiên cho được?
“Vương gia, chuyện này không thể nói nhiều được, có nhiều chuyện không thể chỉ nhìn bề ngoài.”
Người đàn ông đeo mặt nạ đáp lại, giọng điệu hắn có vẻ rất bình tĩnh.
Trong giọng nói hình như cũng có vẻ như đang rất là tự tin.
“Ý ngươi muốn nói là, Văn cung vẫn chưa thua?”
“Đây là chuyện không thể nào, bây giờ Văn cung đã biến mất, tất cả đại nho của Chu thánh nhất mạch đều đã bị trảm, hai vị bán thánh còn có một vị á thánh đều đã chết hết.”
“Sao vẫn chưa thua được?”
Hoài Ninh thân vương nhìn về phía đối vương, bên trong ánh mắt tràn ngập sự chắc chắn.
Đồng thời ông ta cũng rất tò mò với những hàm ý trong lời nói của đối phương.
“Vương gia.”
“Có một số việc không thể nói, tại hạ sẽ không nói đâu, vương gia cũng không nên biết và cũng đừng nên hỏi nhiều, nếu không đối với vương gia mà nói, chỉ có hại mà không có lợi.”
Người đàn ông đeo mặt nạ chầm chậm lên tiếng.