Nói xong rồi, hai người kia vẫn yên lặng.
Sau một hồi, đạo nhân mặc áo bào đỏ vẫn lắc đầu một cái:
“Bất luận là như thế nào thì ta vẫn không đồng ý.”
Thái độ của ông ta hết sức kiên quyết.
Đạo nhân áo xanh lại không nói gì nhưng yên lặng thật ra cũng chính là một loại ngầm đồng ý.
Thấy thái độ của hai người như vậy.
Vô Trần đạo nhân thở dài:
“Đợi người đến rồi nhìn kỹ rồi hẵng nói, chẳng qua bất luận là cuối cùng bản giáo lựa chọn như thế nào thì cũng mong hai vị sư đệ đừng phản đối trước mặt người ngoài.”
Vô Trần đạo nhân không còn gì để nói nhưng vẫn cố ý nhắc nhở một câu.
Nói đến nước này rồi.
Mặc dù trong lòng hai người kia có hơi không tình nguyện nhưng đã không tiếp tục lấn cấn thêm gì nữa.
Cùng lúc đó.
Bên ngoài Thái Thượng tiên tông.
Hứa Thanh Tiêu đi theo Lộ Tử Anh đã chầm chậm xuất hiện ở đây.
Trên đường đi.
Lộ Tử Anh đều chầm chậm đi đến.
Vừa đi vừa nói về chuyện tiên đạo thất phẩm.
Bên trong sáu thế lực lớn.
Mỗi cái đều có một đường ranh giới, bắt đầu từ tòng thất phẩm.
Tiên đạo thập phẩm là Dẫn Khí, cửu phẩm là Luyện Khí, bát phẩm là Trúc Linh.
Mà thất phẩm chính là Minh Kinh.
Theo Lộ Tử Anh mà nói thì chính là dùng linh khí minh tả một vài kinh văn thâm ảo, giao tiếp với trời đất.
Người tu tiên chủ yếu tu luyện nguyên thần.
Thông qua nguyên thần trao đổi với trời đất, hấp thu linh khí trong trời đất, thuận theo ý trời mà đi.
Hơn nữa thông qua lời kể của hai người Chu Hải và Trần Thư, Hứa Thanh Tiêu cũng biết vì sao Thái Thượng tiên tông có thể trở thành tông môn đứng đầu trong thất đại tiên môn.
Nguyên nhân chính là vì Thái Thượng cổ kinh.
Tất cả đệ tử của Thái Thượng tiên tông trước khi bước vào thất phẩm đều sẽ khắc ấn Thái Thượng cổ kinh.
Có thể dung hợp thiên địa, nắm giữ được nhiều linh khí hơn.
Ví dụ như võ giả tu luyện thần thông võ đạo, tu luyện càng thuần thục thì sức mạnh võ đạo điều khiển được sẽ càng mạnh.
Có thể phát huy trăm phần trăm uy lực thậm chí là hai trăm phần trăm.
Cực hạn võ đạo là gấp mười lần sức chiến đấu.
Có thể bộc phát ra gấp mười lần uy lực cảnh giới thần thông võ đạo.
Đây chính là nguyên nhân vì sao cường giả võ đạo lại có chiến lực mạnh nhất.
Cũng đều là thất phẩm như nhau.
Nhưng sức mạnh mà võ đạo bộc phát lại là uy lực gấp mười lần.
Đương nhiên nhiều nhất chỉ gấp mười lần, vẫn phải xem xem thần thông võ đạo mạnh thế nào nữa.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đám người Ngô Minh không ngừng rèn luyện võ kỹ của mình.
Mà cực hạn của tiên đạo là gấp trăm lần.
Không sai, là gấp trăm lần.
Nhưng con số gấp trăm lần này chỉ là trên lý luận mà thôi.
Trên thực tế thì cực hạn tiên đạo chỉ có gấp năm lần mà thôi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà tiên đạo lại có tiếng gió là có siêu phẩm tồn tại.
Mà võ đạo thì vốn chẳng có khái niệm siêu phẩm kia.
Tiên đạo hướng tới thiên nhân hợp nhất.
Võ đạo hướng tới thần thông cực hạn.
Về phần nho đạo thì là Hạo Nhiên chính khí, cực hạn về mặt tư tưởng.
Nhưng sở dĩ tiên đạo không thể vượt qua gấp năm lần.
Nguyên nhân cơ bản chính là vấn đề kinh văn.
Cũng chính là thất phẩm.
Minh Kinh.
Theo như lời của Lộ Tử Anh nói thì tiên đạo Minh Kinh là một mốc cực kỳ quan trọng.
Bởi vì Minh rồi sẽ không thể thay đổi được nữa.
Hơn nữa sẽ vĩnh viễn cố định ở đó.
Không giống như võ đạo, vừa bắt đầu đã là gấp đôi rồi nhưng dựa theo sự tôi luyện không ngừng, không ngừng tự rèn luyện bản thân lại cộng thêm sự thay đổi về thân thể thì phẩm cấp sẽ đề cao từng chút một.
Thất phẩm tiên đạo, đã là cái gì thì sẽ là cái đó.
“Hứa huynh.”
“Huynh còn chưa đến thất phẩm cho nên lúc Minh Kinh nhất định phải lựa chọn cho kỹ một chút.”
“Thật ra ta cũng đoán được lần này gia sư mời huynh đến để làm gì, có lẽ là muốn truyền Thái Thượng cổ kinh cho huynh, đương nhiên đây chỉ là sự phỏng đoán của ta mà thôi.”
“Nếu như thật sự là vậy thì Hứa huynh đừng có ngại nha, nên nhận thì nhận, nếu không người phải chịu thiệt thòi chỉ có bản thân mình.”
Đi đến bên ngoài Thái Thượng tiên cung.
Lộ Tử Anh nói như vậy.
Câu này vừa dứt, Chu Hải và Trần Thư đều có hơi tắc lưỡi.
Truyền thụ Thái Thượng cổ kinh cho Hứa Thanh Tiêu?
Thái Thượng tiên tông đúng là chịu chơi quá, đến cả công pháp quan trọng nhất cũng truyền đi?
Đúng là chịu chơi mà.
“Thái Thượng cổ kinh.”
Hứa Thanh Tiêu có hơi ngạc nhiên.
Nhưng rất nhanh sau đó, trong lòng Hứa Thanh Tiêu lại thầm nhíu mày.
Bởi vì.
Sau khi biết đến chuyện thất phẩm phải Minh Kinh thì trong đầu hắn đã nghĩ ra một suy nghĩ lớn mật.
Minh tả Đạo Đức kinh.
Đúng vậy.
Hứa Thanh Tiêu đang định khắc Đạo Đức kinh.
Điều này thật sự đúng là không phải Hứa Thanh Tiêu chỉ đột nhiên nghĩ đến mà thôi.
Từ rất lâu trước đó, sau khi biết về sự có mặt của tiên môn thì Hứa Thanh Tiêu đã nghĩ đến Đạo Đức kinh.
Đạo Đức kinh chính là sách đạo đứng đầu kiếp trước, ẩn chứa rất nhiều trí tuệ.
Ẩn chứa trong đó là đạo vũ trụ, đạo của tự nhiên, đạo về tư tưởng, trong đó còn có các loại đạo lý về làm người, trị quốc an gia vân vân.
Chẳng qua kinh văn này thật quá thâm ảo, lấy ra rồi tác dụng cũng không lớn, ít nhất thì khi ở Văn cung, Hứa Thanh Tiêu có chết cũng sẽ không lấy thứ này ra.
Lấy ra để Văn cung tu luyện à?
Có chuyện tốt vậy à?
Cho nên Hứa Thanh Tiêu vẫn chưa dùng đến Đạo Đức kinh.
Nhưng bây giờ thì không giống vậy.
Tiên đạo thất phẩm là Minh Kinh.
Minh được kinh văn càng tốt, có thể giao tiếp với trời đất một cách càng tự nhiên thì sự hỗ trợ trong tu hành sẽ càng lớn.
Về phần có minh được Đạo Đức kinh hay không Hứa Thanh Tiêu cũng không biết.
Nhưng cái này không quan trọng.
Nếu như thật sự không được thì đối với mình cũng chẳng có bất kỳ ảnh hưởng gì, dù sao thì mình vẫn là thánh nhân nho đạo, không chủ tu tiên đạo.
Nhưng lỡ như Đạo Đức kinh thật sự có hiệu quả thì đối với mình mà nói, chẳng phải là kiếm được một món hời siêu lớn sao?