Phẩm cấp của kinh văn càng cao, vậy thì trong tương lai sẽ càng mạnh thêm, căn bản chính là vượt qua cả định nghĩa cơ bản.
Sau đó còn có một loại kinh văn, vượt trên tất cả các loại kinh văn trên.
Loại kinh văn này, chính là Thiên địa kinh văn, ý nghĩa chính là kinh văn được sinh ra từ đất trời, là cực phẩm kinh văn của Tiên đạo.
Loại kinh văn này, một khi xuất thế, tương lai Tiên đạo nhất định sẽ có một siêu phẩm đó.
Thiên địa kinh văn, có thể phá bỏ mười lần xiềng xích, Hứa Thanh Tiêu có thể viết lại cục diện hiện tại của Tiên đạo.
Cũng rất có khả năng, Tiên đạo có thể vì chuyện này và phá vỡ giới hạn, trở thành hệ thống đầu tiên sở hữu siêu phẩm.
Nếu như thực sự trở thành như vậy, cái gì mà Nho đạo, cái gì mà Phật môn, tất cả đều chỉ là phế vật.
Đệ tử của Tiên đạo chấn kinh tất thảy.
Đầu não của Thất đại Tiên tông, thậm chí còn có một số tu sĩ ẩn thế, cũng hoàn toàn bị làm cho kinh ngạc.
Thiên đình Tiên cung.
Lúc này, xuất hiện một cung cầu vồng, từ trên trời hạ xuống, đáp xuống Bình Loạn vương phủ.
Giống như muốn đón Hứa Thanh Tiêu thăng tiên rời đi.
“Hứa Thanh Tiêu sao có thể khắc ra kinh văn như vậy chứ? Lẽ nào hắn là chuyển thế của đạo tổ?”
Có tu sĩ Tiên đạo kinh hô.
Không thể tin được nói.
Hứa Thanh Tiêu đã là bán thánh Nho đạo, còn là Nhập thánh Võ đạo.
Vốn cho rằng tư chất Tiên đạo thuộc hàng cực tốt, nhưng cũng chỉ trong phạm vi bình thường thôi.
Nào có ngờ tới là, Hứa Thanh Tiêu tự mình khắc kinh, thế mà lại khắc ra Thiên địa văn kinh.
Tu sĩ già đời hơn chút, là kinh ngạc.
Còn tu sĩ trẻ tuổi hơn, lại là ngưỡng mộ.
Vô cùng ngưỡng mộ.
Đặc biệt là Lộ Tử Anh, ánh mắt hắn ngây ngốc nhìn Hứa Thanh Tiêu, trong mặt trần đầy sự ngưỡng mộ.
Bên trong Bình Loạn vương phủ.
Cùng với sự xuất hiện của dị tượng, bậc thăng lên trời màu vàng kim hiện ra, hạ xuống trong Bình Loạn vương phủ.
Có điều đây cũng chỉ là dị tượng thôi.
Không phải thực sự có thể thành tiên.
Bậc thang lên trời không nhập vào cơ thể Hứa Thanh Tiêu.
Đây là dòng chảy linh khí bất tận, khiến Hứa Thanh Tiêu không ngừng biến đổi.
Sau Minh kinh, là Lục phẩm Tố Linh cảnh.
Đắp nặn ra nguyên linh của bản thân.
Nguyên linh của Hứa Thanh Tiêu xuất hiện.
Tổng cộng có ba đạo nguyên linh.
Một đạo nguyên linh, vô cùng trẻ con, nhưng phát ra ánh sáng màu vàng, căng tràn sức sống.
Một đạo nguyên linh, vô cùng cường tráng, giống như bản thân hắn, toàn thân từ trên xuống dưới đều có tiếng tụng kinh.
Một đạo nguyên linh, có chút đứng tuổi, nhưng có khí thế mạnh mẽ nhất, giống như một con chân long đang ngủ đông.
Đây là ba đạo nguyên linh của Hứa Thanh Tiêu.
Quá khứ, tương lai, và hiện tại.
Nguyên linh ba đời.
“Tiên đạo Lục phẩm, Nguyên linh cảnh, ba đạo nguyên linh, quá khứ, hiện tại, tương lai, đây là nguyên linh mực nào chứ, tư chất Tiên đạo của Hứa Thanh Tiêu, lừng lẫy xưa nay.”
Vô Trần đạo nhân trợn tròn mắt, kích động đến nỗi bàn tay phát run.
Sau đó, ba đạo nguyên linh hợp nhất lại với nhau, biến thành một đóa thanh liên.
Trên bầu trời Bình Loạn vương phủ.
Một đóa thanh liên xuất hiện, dường như nâng đỡ cả thế gian.
“Tiên đạo ngũ phẩm, Chân ngã cảnh.”
“Một đóa thanh liên này, là chân thân của Hứa Thanh Tiêu, đại diện cho căn cơ hùng hậu đầy đủ.”
Vô Trần đạo nhân siết chặt bàn tay, ông ta ngạc nhiên đến mức tê dại, nhưng vẫn không nhịn được nói.
Ông ta không tưởng tượng nổi.
Bản thân lúc còn sống, có thể nhìn thấy cực phẩm của Tiên đạo.
Điều này…quá khó tin rồi.
Hứa Thanh Tiêu khắc ra Thiên địa kinh văn, tập hợp ba đạo nguyên linh, nay thế lại như chẻ tre, liên tiếp đột phá lên Tiên đạo Ngũ phẩm.
Đây chính là lợi ích của Minh kinh.
Hơn nữa thanh liên, là đại diện cho sự viên mãn, đạo môn viên mãn.
Những tu sĩ trẻ đã ghen tị tới mức răng nghiến sắp móm luôn rồi.
Đặc biệt là Lộ Tử Anh.
Hắn vốn đứng đầu Tiên đạo, giờ thì hay rồi, đứng thứ hai trong Tiên đạo rồi.
Lộ Tử Anh thật bực quá đi.
Nhưng chính vào giờ khắc này.
Thanh liên chiếu xuống hàng ngàn tia sáng, chiếu xuống cả vương phủ.
Cảnh tượng kì vĩ này quá đẹp đi.
Nhưng chính vào lúc này.
Thanh liên trổ hoa, từng phiến từng phiến cánh hoa sen rơi đầy kinh văn.
Đồng thời trong hoa sen cũng xuất hiện ba đạo nguyên thần.
Nguyên thần non trẻ, huyết khí ngất trời, nâng theo một con chân long, sức mạnh Võ đạo, trấn động hư không.
Nguyên thần nhỏ nhắn ngồi bắt chéo chân, mở to mắt, hai đạo thần mang khai mở, đâm xuyên hư không, sát khi ngất trời.
Đây là nguyên thần Võ đạo.
Mà nguyên thần non trẻ, bao quanh bởi thánh khí dày đặc, lời của Thánh nhân vang lên.
“Vì thiên địa lập tâm, vì con dân lập mệnh, vì Thánh nhân sau này có thể duy trì tuyệt học, vì vạn thế mở ra thời kì thái bình.”
Đây là nguyên thần Nho đạo, thánh uy ngất trời.
Nguyên thần đứng tuổi hơn, không có hơi khí của việc già nua, tiên khí vây quanh uốn lượng, trước mắt lại xuất hiện bậc thang dẫn lên trời xanh.
Ba đạo nguyên thân xuất hiện.
Đại diện cho việc Hứa Thanh Tiêu đã tiến vào Tiên đạo Tứ phẩm.
Thượng thanh cảnh.
Thượng thanh cảnh, là cảnh giới tu luyện nguyên thần.
Hứa Thanh Tiêu không chỉ tu luyện ra nguyên thần, mà còn tu luyện ra ba đạo nguyên thần.
“Võ đạo nguyên thần, Nho đạo nguyên thần, Tiên đạo nguyên thần.”
“hrr đây là sắp học thành thạo hết toàn bộ Nho Võ đạo sao?”
“Từ xưa đến nay, Đại Thánh nhân từng đạt được Võ đạo Nhất phẩm, Nho đạo Nhất phẩm, lẽ nào Hứa Thanh Tiêu muốn Nho đạo, Võ đạo, Tiên đạo đều Nhất phẩm sao?”
“Khó nói lắm, nguyên thần thế này, quá đỗi hùng tráng rồi, căn cơ thế này, bần đạo chưa từng gặp qua.”
“Xì, ba đạo nguyên thần thế này, trấn động xưa nay, nếu như Hứa Thanh Tiêu tu luyện Phật đạo, đạt được Chính giác, vậy thì chẳng phải là từ xưa đến nay là người đầu tiên làm được sao?”
Mọi người ồn ào bàn luận, trong mắt tràn ngập sự ngạc nhiên.
Nhìn về nơi Hứa Thanh Tiêu đang ở, nhịn không được mà đoán già đoán non.
“Thực sự có thể lắm.”
Có người lên tiếng, là một vị lão đạo, ông ta nhìn dị tượng ở Bình Loạn vương phủ, sau đó chầm chậm lên tiếng.
“Phật môn coi trọng pháp duyên, cũng chú ý tới giác ngộ, không giống những cảnh giới khác, cần thông qua từng bước một để đạt được.”
“Nếu như một người thật sự giác ngộ, có được đại trí tuệ, có thể có được lòng chúng sinh, bèn có thể trực tiếp đột phá cảnh giới, giống như Tiên đạo vậy, sau khi khắc kinh xong, có thể có được vô số khả năng.”
Lão đạo lên tiếng, ông ta từng nghiên cứu qua Phật học, cho nên nói như vậy.