Giọng nói này vang lên, rất nhiều người há hốc mồm, cảm thấy vô cùng chấn động.
Dù sao Hứa Thanh Tiêu cũng đạt được Nho đạo Tam phẩm, Võ đạo Tam phẩm, nay còn có Tiên đạo Tứ phẩm, nhìn tình hình hiện tại, không đạt được Tam phẩm, Hứa Thanh Tiêu sẽ không dừng lại đâu nhỉ?
Nếu như còn thêm cả Phật pháp vào.
Nho Phật Tiên Võ, tứ đại hệ thống đều là Tam phẩm.
Sau này chọn đại một con đường thành Nhất phẩm, đều là sự tồn tại vô địch còn gì.
Nếu như tứ đại hệ thống đều là Nhất phẩm.
Xịt.
Không thể tưởng tượng nổi.
Khủng khiếp cỡ nào đây?
Đùng.
Ngay sau đó.
Ba đạo nguyên thần trong hoa sen, bỗng nhiên cùng mở mắt, tỏa ra ánh sáng vô cùng chói mắt, bao trùm cả kinh đô Đại Ngụy.
Thiên đình Tiên cung trên trời cao, cũng đồng thời bắn xuống muôn vàn tia sáng, nhập vào cơ thể Hứa Thanh Tiêu.
Trên ba đạo nguyên thần, xuất hiện một viên kim đan.
Đây là biểu tượng của Tam phẩm Ngọc thanh cảnh.
Nguyên thần kim đan.
Cùng với sự hiện thân của kim đan, những chùm sáng như từ quá khứ chiếu tới hiện thời.
Từng cảnh từng cảnh dị tượng.
Khiến người người kinh ngạc đến tê dại.
Ánh sáng của Thiên Địa văn cung, đều bị những thứ này hoàn hảo trấn áp rồi.
Đây chính là sự đáng sợ của Đạo đức kinh.
Lúc này, sức mạnh đáng sợ bao trùm khắp Đại Ngụy.
Đến từ Hứa Thanh Tiêu.
Hắn bước vào Tiên đạo Tam phẩm.
Tự nhiên sẽ phát ra uy lực thuộc về Tam phẩm.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Cuối cùng.
Tất cả ánh sáng chầm chậm nhập vào cơ thể Hứa Thanh Tiêu.
Trong vương phủ.
Hứa Thanh Tiêu đã hoàn thành khắc Đạo đức kinh lên bia linh.
Cơ thể thay đổi, Hứa Thanh Tiêu tất nhiên cảm nhận được.
Trực tiếp thăng thẳng lên Tiên đạo Tam phẩm.
Việc này cũng không tệ, đỡ được bao nhiêu thời gian tu hành.
Chẳng qua Tam phẩm này, khiến Hứa Thanh Tiêu cảm nhận được một loại tăng cường.
Loại cảm giác tăng cường này, khiến người khác nhịn không được mà rú dài một tiếng.
Đây là bởi vì sự bộ trợ đến từ Đạo đức kinh, cảnh giới Tiên đạo của Hứa Thanh Tiêu, không phải gia tăng gấp mười lần, mà là tăng lên gấp trăm lần.
Đổi cách nói khác, mặc dù Hứa Thanh Tiêu là Tam phẩm. nhưng chính thức phát huy sức mạnh của Tiên đạo, thì chính bằng với Tam phẩm.
Cho nên Hứa Thanh Tiêu mới có cảm giác như vậy, quá đỗi mạnh mẽ.
Cảm thấy có thể hủy thiên diệt địa.
Bùng.
Mặt đất trấn động.
Hứa Thanh Tiêu tập trung tinh khí thần khắp cơ thể.
Tất cả ánh sáng.
Toàn bộ dị tượng.
Mọi thứ đều tập trung lại một điểm.
Biến thành một đạo kiếm mang, xông thẳng lên trời.
Hứa Thanh Tiêu cần phải phóng thích chỗ năng lượng này, nếu không kìm nén lại sẽ rất khó chịu.
“Thiên thượng kiếm tiên ba trăm vạn.”
“Thấy ta cũng phải cúi đầu.”
Tinh khí thần hợp nhất.
Võ đạo Nho đạo Tiên đạo hợp nhất.
Đạo kiếm mang này, tập trung tuyệt đối vào một kích của Hứa Thanh Tiêu.
Do đó, Hứa Thanh Tiêu thét lên một tiếng dài.
Phóng thích ra cỗ sức mạnh không gì tả được.
Đùng đùng.
Thiên Địa văn cung lập tức rung lắc liên hồi, dường như cũng đang cộng hưởng với nó.
Vương Triều Dương cảm nhận được hết, trong ánh mắt, lóe lên một tia không vui cùng lạnh ý.
Mà khắp nơi trên lãnh địa Đại Ngụy, mọi người cảm nhận được, chỉ là kinh ngạc.
Một đạo kiếm mang này.
Kinh diễn trời cao.
Hai câu này.
Càng thêm uy mãnh.
Thiên thượng kiếm tiên ba trăm vạn.
Thấy ta cũng phải cúi đầu.
Trên dưới Trảm thiên kiếm tông đều vô thức cảm thấy máu nóng sôi trào.
Đặc biệt là Thái thượng trưởng lão, bèn nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu, vô cùng kích động nói.
“Đây chính là đệ tử mà ta muốn tìm, đây chính là đệ tử mà ta muốn tìm.”
Ông ta vô cùng kích động.
Đáng tiếc là đang nằm mơ.
Đùng.
Trên trời cao vạn trượng, kiếm mang phá hủy tất thảy, hình thành một vùng chân không ngàn dặm, không gian vỡ nứt.
Đây là uy lực của Hứa Thanh Tiêu.
Mà vào khoảnh khắc này,
Hứa Thanh Tiêu cũng mở mắt ra.
Vô cùng dễ chịu.
Chỉ là, chớp mắt một cái.
Hứa Thanh Tiêu bèn lập tức cau mày lại.
Nhìn về phía Thiên Địa văn cung đang ở trên không trung giữa kinh đô Đại Ngụy.
Chỉ là một chốc ấy.
Ánh mắt của hắn rơi trên người Vương Triều Dương.
Mà ánh mắt của Vương Triều Dương, cũng vào khoảnh khắc ấy, đối đầu với ánh nhìn của Hứa Thanh Tiêu.
Người người kinh ngạc.
Cũng tràn đầy hoang mang.
Trong kinh đô.
Cường giả của thất đại tiên môn, nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu.
Mọi người đều trầm ngâm.
Thân là tu sĩ, bọn họ hiểu rất rõ rằng, ngày hôm nay Hứa Thanh Tiêu đã mang đến cho bọn họ điều ngạc nhiên thế nào.
Từ Tiên đạo Bát phẩm, một lèo trở thành Tiên đạo Tam phẩm.
Vượt một lần qua hẳn năm phẩm cấp…
Mà nguyên nhân dẫn đến việc này là vì Hứa Thanh Tiêu khắc ra được thiên địa cổ kinh.
Tiên đạo Thất phẩm, là sự thay đổi về thể chất.
Theo thường lệ, đệ tử của Thái Thượng Tiên tông khi đạt được Tiên đạo Bát phẩm, đều có thể khắc ra Thái Thượng cổ kinh, từ đó có thể nhanh chóng đạt được Lục phẩm.
Hoàn thành giai đoạn nhảy cấp, chỉ vì có Thái Thượng cổ kinh, cực kì hoàn hảo, nên được gọi là thiên hạ đệ nhất kinh.
Chỉ có Thất Tinh đạo kinh bản hoàn chỉnh mới có thể vượt qua Thái Thượng cổ kinh.
Mà kinh do Hứa Thanh Tiêu khắc ra là thiên địa cổ kinh.
Tất nhiên phi phàm không gì diễn tả.
Hoàn thành được năm bậc nhảy cấp, cũng là chuyện hợp tình hợp lí.
Giây phút này, tu sĩ của thất đại tiên tông chợt tỉnh táo trở lại, bọn họ nhìn về Hứa Thanh Tiêu, vô cùng nóng ruột, nếu không phải tình hình trước mắt không ổn, bọn họ sớm đã chạy thẳng tới tìm Hứa Thanh Tiêu rồi.
Không cần biết có mang tiếng lôi kéo hay không, bọn họ đều muốn lấy được bộ kinh này.
Mặc dù bọn họ biết rõ, Hứa Thanh Tiêu sẽ không đưa cho bọn họ đâu, nhưng lấy được một chút thôi cũng được.
Hứa Thanh Tiêu có khả năng rất cao sẽ đột phá lên Tiên đạo Nhất phẩm.
Đạt được siêu phẩm đó.
Phá vỡ thần thoại từ xưa đến nay, trở thành siêu phẩm thực sự, nếu như thật như vậy, cũng xem như mở ra cho các tu sĩ Tiên đạo một con đường tu đạo hoàn toàn mới, Hứa Thanh Tiêu sẽ thành người được những tu sĩ đời sau đời đời sùng bái.
Có điều.
Lúc này.
Trong kinh đô.
Trong Bình Loạn vương phủ.
Ánh mắt của Hứa Thanh Tiêu, dường như chỉ trong chốc nhát, bắn về phía Vương Triều Dương.
“Á Thánh?”