Nàng thân là Nữ Đế của Đại Nguỵ, sao lại không biết mấy câu đơn giản này của Hứa Thanh Tiêu, có ý như thế nào chứ?
"Có thần vật kỳ diệu đến mức này sao?"
"Hứa ái khanh, mau cho trẫm xem."
Quý Linh có vẻ hơi chấn động, đồng thời cũng hết sức kích động.
Ngay đó.
Hứa Thanh Tiêu cũng không giấu diếm, gọi Hạo Nhiên văn chung ra.
Trong nháy mắt, đại pháo Thần Võ Nhị phẩm xuất hiện ở trong đại điện.
Trong nháy mắt Nữ Đế đã đến xem xét đại pháo này, nàng nhìn không hiểu, nhưng không biết tại sao lại thấy rất lợi hại.
"Hứa ái khanh, kích hoạt thứ này như thế nào?"
Nữ Đế hít một hơi thật sâu, hỏi dò.
"Chỉ cần đánh sức mạnh Võ đạo vào, hoặc là sức mạnh của Tiên đạo là kích hoạt được."
"Nhưng mà, đại pháo Thần Võ này chỉ có thể phóng ra được sức mạnh của mười lần lôi điện mà thôi."
Hứa Thanh Tiêu đưa ra câu trả lời.
"Mười lần?"
"Tại sao?"
Nữ Đế hơi nhăn mày lại.
"Bẩm bệ hạ, vấn đề về chất liệu."
"Khẩu đại pháo Thần Võ này là pháp khí Nhị phẩm, tốn mất bảy cân rưỡi linh kim cực phẩm."
"Muốn đúc được đại pháo Thần Võ Nhất phẩm thì phải tốn mất mấy trăm cân linh kim cực phẩm, còn phải dùng tử vân ngọc để làm trận ngọc."
"Nhưng mà việc này đều nằm trong tầm tính toán của thần, có luyện ra được hay không, thần vẫn chưa chắc lắm."
Hứa Thanh Tiêu đành phải đáp.
Nhưng nói xong.
Nữ Đế nhíu mày ngay.
"Tận mấy trăm cân linh kim cực phẩm?"
Nàng biết linh kim cực phẩm quý giá đến nhường nào.
Cho nên hiểu ngay ra được, điều kiện để luyện ra được đại pháo Thần Võ hà khắc đến mức nào rồi.
"Phải."
Hứa Thanh Tiêu khẽ gật đầu.
"Cả Đại Nguỵ cũng khó gom lại đủ được một trăm cân linh kim cực phẩm, hơn nữa chỉ có ít hơn thôi."
"Tiên môn cũng có, nhưng cũng chẳng nhiều hơn được bao nhiêu."
"Linh kim cực phẩm, quá hiếm."
Sắc mặt Nữ Đế vô cùng bực bội.
Thần vật như vậy, đúng là sát khí chiến tranh.
Nhưng yêu cầu linh kim cực phẩm làm chủ.
Bản thân linh kim cực phẩm đã hiếm rồi, mỗi một lạng đều có giá trị cực lớn, huống hồ đây động cái là cần trăm cân, thậm chí là mấy trăm cân.
Chuyện này.... Sao mà không khiến người ta phát bực lên chứ.
"Bệ hạ."
"Hôm nay thần đến tìm người, thật ra cũng mong bệ hạ nghĩ hết tất cả mọi cách."
"Bất luận là ngân lượng cũng được, giao dịch cũng tốt, nghĩ hết mọi cách để lấy được linh kim cực phẩm."
"Cho dù có khó lấy đến thế nào đi nữa, thần vẫn muốn chế tạo ra được một khẩu đại pháo Thần Võ Nhất phẩm trước."
"Nếu như vậy thì Đại Nguỵ sẽ thêm được một Nhất phẩm nữa."
Hứa Thanh Tiêu nói rất nhiêm túc.
Lúc trước hắn cũng nghĩ như vậy.
Mà bây giờ, sau khi trao đổi với Tuân Tử xong, Hứa Thanh Tiêu càng muốn chế ra được một khẩu đại pháo Thần Võ Nhất phẩm.
"Được."
"Ái khanh yên tâm, trẫm, nhất định sẽ dùng hết mọi cách, kiếm đủ linh kim cực phẩm cho khanh."
Nữ Đế dùng ngữ khí chắc chắn nói.
Thứ thần vật lợi nước này, đương nhiên phải dùng mọi cách để chế ra cho bằng được.
Cho dù chỉ là một cái.
Cũng phải chế ra bằng được.
Này bằng với chuyện có nhiều thêm một Nhất phẩm, chỉ có điều Võ giả Nhất phẩm này chỉ ra tay được mười lần mà thôi.
Nhưng thế thì sao nào, vậy cũng đủ rồi.
Vào thời khắc mấu chốt.
Có thể thay đổi kết cục sống hay chết của trận chiến.
Sau đó, Nữ Đế đàm luận về chuyện Phật môn biện pháp với Hứa Thanh Tiêu.
Đối với việc này, Hứa Thanh Tiêu dùng cách suy nghĩ nhập gia tuỳ tục.
Hắn sẽ tham gia luận pháp, nhưng có điều sẽ không tham gia trực tiếp, ít nhất cũng phải xem Phật môn chuẩn bị câu hỏi khó gì.
Nếu đó là một câu hỏi hóc búa, hoặc là một tư tưởng quá phức tạp, Hứa Thanh Tiêu đành thôi vậy.
Về phần Phật môn muốn tiến vào Trung châu, chuyện này Hứa Thanh Tiêu cũng không thèm quan tâm đến.
Chỉ cần chuẩn bị đại pháo Thần Võ thật tốt là được.
Xong hoan nghênh tất cả mọi người đến Trung châu.
Tất nhiên, mặc kệ Phật môn thắng hay thua.
Hứa Thanh Tiêu đều bắt đối phương giao Bát Bảo Phật Liên ra đây.
Nhưng mà, tốt nhất là thắng Phật môn rồi bảo đối phương giao Bát Bảo Phật Liên.
Đợi nói chuyện một lát sau.
Hứa Thanh Tiêu muốn cáo từ.
Nữ Đế mời cùng nhau dùng bữa, nhưng mà lại bị Hứa Thanh Tiêu từ chối.
Hắn còn có việc, không thể ở lại dùng bữa được.
Hơn nữa còn ăn cơm cùng hoàng đế, nghe thôi đã thấy rén rồi.
Không bằng đến Đào Hoa am ăn cơm, ít nhất còn có người bóp chân bóp vai cho.
Đi ra khỏi đại điện.
Quý Linh có vẻ không vui lắm.
Dù sao mình chủ động mờ Hứa Thanh Tiêu ở lại ăn cơm, không ngờ lại bị từ chối.
Chuyện này đúng là khiến trong lòng nàng có chút hụt hẫng.
Nhưng nghĩ Hứa Thanh Tiêu một lòng đều là chuyện lớn vì nước vì dân, cuối cùng cũng không suy nghĩ nhiều nữa.
Bên trong hoàng cung.
Hứa Thanh Tiêu đi về hướng bên ngoài hoàng cung.
Tâm trạng cũng vô cùng phức tạp.
Cho dù là Thánh Nhân đời thứ tư.
Hay là Chu Thánh.
Hoặc là một kẻ đứng đằng sau màn nào đó.
Ở đằng trước mặt mình mở ra hai con đường.
Một, bước vào Nhất phẩm.
Võ đạo cũng được, Nho đạo cũng hay, Tiên đạo cũng tốt.
Thứ hai, chế tạo ra được số lượng lớn đại pháo Thần Võ.
Không phải một hai chiếc, ít nhất cũng phải có được mười khẩu đại pháo Thần Võ Nhất phẩm.
Nếu thật sự là vậy.
Chu Thánh cộng với Thánh Nhân đời thứ tư cùng nhau xuất hiện à, xin lỗi nha. Nhưng mà ngẫm lại bắt nạt Thánh Nhân thì có hơi không được tốt lắm.
Tất nhiên, Hứa Thanh Tiêu càng mong, cái tên đứng đằng sau đấy không phải Thánh Nhân.
Cho dù là Thánh Nhân đời thứ tư hay là Thánh Nhân đời thứ năm.
Hắn không mong bất kỳ ai hết.
"Con đường Nhất phẩm, trong khoảng thời gian ngắn này đừng hòng mơ tới."
"Chỉ còn mỗi đại pháo Thần võ thôi."
"Chỉ cần có đủ vật liệu, đúng là có thể chế tạo ra được đại pháo Thần Võ Nhất phẩm rồi."
"Cùng lắm thì nhờ Quy Nguyên trận tông giúp ta khắc trận."
"Linh kim cực phẩm ơi."
"Linh kim cực phẩm à."
Trong lòng Hứa Thanh Tiêu ngập tràn vẻ bất đắc dĩ và cảm khái.
Hắn thực mong mình có được một lượng lớn linh kim cực phẩm, thôi không tham, có một tỷ tấn là được rồi.
Chỉ là...
Ngay khi Hứa Thanh Tiêu đi ra khỏi hoàng cung.
Đã có vài bóng người xuất hiện ở trước mặt Hứa Thanh Tiêu.
Là Vô Trần đạo nhân cùng với đám người Kiếm Vô Cực.