Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1288 - Chương 1288: Đại Thừa Phật Pháp Hiện Ra, Tuệ Tâm Nhất Phẩm, Bảy Đại Ma Thần Triều Bái Hứa Thanh Tiêu (4)

Chương 1288: Đại Thừa Phật Pháp Hiện Ra, Tuệ Tâm Nhất Phẩm, Bảy Đại Ma Thần Triều Bái Hứa Thanh Tiêu (4)

Mọi người kinh hoàng, luồng khí tức kinh khủng dường như đã quét ngang toàn bộ Trần giới chỉ trong phút chốc.

Dù dân chúng không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng đối với loại khí tức khủng khiếp thế này, lại thêm những lời đồn trong khoảng thời gian này, trong lúc nhất thời, lòng người hoang mang.

“Vô Trần đạo hữu, lấy được cổ kinh rồi, chẳng qua không phải là bản gốc mà là bản sao chép.”

Nhất phẩm đi đến Đại Ngụy đã trở về, lấy cổ kinh ra giao cho Vô Trần đạo nhân.

Sau khi biết được chỉ là bản cổ kinh sao chép lại.

Vẻ mặt của Vô Trần đạo nhân có hơi khó coi.

“Vì sao lại là bản chép lại? Chẳng lẽ chưa nói rõ tình hình trước mắt hay sao?”

Vô Trần đạo nhân dò hỏi.

Nguy cơ của Ma hải đã bộc phát, còn đáng sợ hơn so với trong tưởng tượng của ông ta.

Ông ta đã có thể chắc chắn rằng Ma thần đang phong ấn trong Ma hải này vẫn chưa chết hẳn, vẫn còn sống như cũ.

Từ thượng cổ đến nay, bọn hắn vẫn chưa chết hẳn.

“Nói rồi, nhưng hắn cho rằng theo thời gian, Ma thần đã chết mất rồi, không thể nào phục hồi lại, đây chỉ là ma niệm mà thôi.”

Giọng nói kia vang lên làm cho sắc mặt của tất cả các vị nhất phẩm đều thay đổi.

Bọn họ không ngốc.

Hiểu rõ điều mà Vương Triều Dương đang suy nghĩ.

“Đợi sau khi vụ bạo loạn ở Ma hải kết thúc, đích thân bần đạo sẽ đi đến Thiên Địa Văn cung tìm hắn một chuyến.”

Vô Trần đạo nhân lên tiếng, ông ta cũng không nhiều lời.

Bây giờ không phải là thời điểm để gây gổ, cũng không phải là lúc để truy cứu trách nhiệm, chờ sau khi giải quyết xong vấn đề này rồi lại tính.

Rất nhanh sau đó, các đại Tiên môn cũng ào ào mang các vật dùng để trấn ma đến.

Soạt.

Vô Trần đạo nhân không hề do dự, ông ta tế ra từng trang kinh văn tiên đạo trấn áp ma khí.

Kinh văn tiên đạo màu vàng kim như từng ánh mặt trời chiếu rọi trên bầu trời, đúng là đã trấn áp được một bộ phận ma khí.

Giờ này khắc này.

Phật môn lấy cổ kinh chân phật ra.

Trong chốc lát, âm thanh kinh phật vang lên, một vị phật ảnh lơ lửng trên bầu trời Ma hải tạo ra vạn trượng đất lành, quét sạch hết tất cả ma khí.

Ngay lúc này, đám người mới xem như là nhín ra được chút ít thời gian để thở.

Bọn họ thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng rất nhanh sau đó, ma khí vẫn tụ tập về phía mắt biển như cũ, chẳng qua có phật quang ngăn cản nên nó khó có thể phá vỡ vòng vây mà vào.

Ngay lập tức.

Vô Trần đạo nhân không nói gì nhiều, ông ta lấy kinh văn thánh nhân bản sao chép, giải phong ấn rồi mở kinh văn ra.

Ầm.

Hạo Nhiên chính khí hội tụ lại giống như nước trong biển rộng.

Bên trong Ma hải, vô số yêu ma đã bị sức mạnh thuần dương khủng khiếp kia xóa sổ, trực tiếp bị tịnh hóa, không còn bất kỳ năng lực phản kháng nào.

Đây là kinh văn bản chép lại.

Nhưng vẫn có thể phát ra sức mạnh không gì sánh kịp. Nhìn từ một góc độ nào đó thì thật sự còn mạnh hơn chân phật cổ kinh.

Chỉ là.

Ma khí đã bị áp chế cực mạnh, toàn bộ Ma hải an bình trở lại.

Nửa khắc đồng hồ.

Một khắc đồng hồ.

Hai khắc đồng hồ.

Đợi sau khi tất cả dường như đều đã lắng động xuống, đám người mới không nhịn được mà thở ra một hơi thật dài.

“Nho đạo đúng là đáng sợ thật.”

Cuối cùng cũng có người lên tiếng như trút được gánh nặng, đồng thời còn không nhịn được mà tán thưởng sự mạnh mẽ của Nho đạo.

Có năng lực mạnh để khắc chế được yêu ma.

Loại sức mạnh này làm cho bọn họ ngưỡng mộ vì không sánh kịp.

Cho dù là đệ tử Phật môn, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này họ cũng không khỏi trầm mặc.

Nho đạo đúng là thứ được trời đất ưu ái nhất, bọn họ cực khổ biết bao nhiêu nhưng lại chẳng bằng một đạo kinh văn Nho đạo.

Hơn nữa cái này lại còn chỉ là bản sao chép.

Chân phật cổ kinh mà Phật môn trân quý cất giữ lại chẳng qua chỉ áp chế được một phần trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng Nho đạo thì không như thế.

Một quyển kinh văn.

Giải quyết được một hồi nguy cơ nhìn như sắp bốc phát vậy.

Sao có thể không làm cho người ta cảm khái cho được.

Nhưng vào lúc mọi người đang thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Đột nhiên.

Nơi sâu trong mắt biển.

Truyền đến một tiếng rống giận dữ.

Tiếng gầm thét này mang theo nỗi oán hận, mang theo sự phẫn nm tràn ngập năng lượng tà ác làm cho người ta sợ hãi.

Trong phút chốc.

Một cánh tay từ chỗ sâu kia.

Trên đó có đầy rẫy những miếng vảy, là một cái vuốt rồng, nó trực tiếp tóm lấy bản kinh văn kia.

Xoạt.

Kinh văn thánh nhân phát ra một chùm ánh sáng xuyên thủng vuốt rồng kia, sương đen tràn ngập, điều đáng tiếc chính là không thể nào ngăn cản vuốt rồng này được.

Ầm.

Ngay sau đó, chân kinh thánh nhân vỡ nát.

Sau đó nữa, vuốt rồng vỗ một cái, mấy ngàn vạn yêu ma thịt nát xương tan ngay tại chỗ, tin khí thần của bọn chúng hóa thành ma khí cuồn cuộn dung hợp vào ma khí của Ma hải.

Tất cả đều tràn vào mắt biển.

Điều này quá kinh khủng.

Chưa kịp đợi mấy người họ lấy lại tinh thần thì long trảo màu đen lại tập sát một lần nữa, mục tiêu là các cường giả nhất phẩm.

“Chạy.”

Vô Trần đạo nhân hét lên một tiếng lớn, ông ta rút kiếm ra, kiếm khí khủng khiếp va chạm với vuốt rồng màu đen.

Nhưng vốn chẳng thể gây ra chút thương tổn nào đến vuốt rồng.

Phốc.

Mười hai vị cường giả nhất phẩm đồng thời đều lọt vào chiêu tập kích, nếu như không phải Vô Trần đạo nhân đứng ra vào thời khắc quan trọng thì chỉ sợ sẽ phải rước lấy phiền phức ngập trời.

Mười một vị nhất phẩm nhanh chống lùi lại, Vô Trần đạo nhân bị đánh bay, miệng phun ra máu tươi, vốn chẳng có cách nào phản kháng nổi.

Đây là Ma thần.

Đến từ thượng cổ.

Vào thời đại này nhất phẩm là vua, có được sức mạnh hủy thiên diệt địa, nhưng định nghĩa về nhất phẩm ở mỗi thời đại đều không giống nhau.

Ma thần ít nhất cũng đã là tồn tại đạp nửa bước vào siêu phẩm, thậm chí rất có thể đã đến siêu phẩm, hơn nữa bọn họ còn là nhất phẩm thời thượng cổ, siêu phẩm thời thượng cổ.

Hoàn cảnh khác nhau cho nên sự chênh lệch của cả hai cũng cực lớn.

Ầm ầm ầm.

Ma hải lại cuộn trào một lần nữa, một đạo long ảnh dần dần xuất hiện nơi mắt biển, luồng khí đen đáng sợ quấn quanh người làm cho người ta không thể nào nhìn rõ.

Dù vậy nhưng mấy người Vô Trần vẫn có thể lờ mờ thấy được hình dáng của chúng.

Trên thân rồng có rất nhiều chỗ đã bị hư thối, có nơi còn lộ ra xương trắng, giống như đã từng trải qua một trận đại chiến đáng sợ.

May mắn còn sống sót từ trận chiến đó.

Nhưng cho dù là thế, hắn vẫn làm cho người ta sợ hãi như cũ.

Bình Luận (0)
Comment