Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1293 - Chương 1293: Thiên Hạ Xôn Xao, Dị Thuật Của Hứa Thanh Tiêu Bị Lộ (1)

Chương 1293: Thiên Hạ Xôn Xao, Dị Thuật Của Hứa Thanh Tiêu Bị Lộ (1)

Ma hải.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn về phía tất cả.

Bảy đại Ma thần cuồng bạo không thôi, trước đó bọn họ vẫn còn mang theo vẻ như muốn hủy thiên diệt địa.

Nhưng điều không ngờ đến chính là.

Sau khi Hứa Thanh Tiêu xuất hiện, thế mà bảy đại Ma thần lại an tĩnh lại.

Mặc dù đây chỉ là bảy cái hư ảnh.

Có thể hiểu là ma niệm.

Nhưng thế cũng đủ khủng bố rồi.

Trước đó cho dù có kinh văn chân phật cộng thêm bản sao chép của kinh văn đại thánh nhân nhưng như thế cũng chẳng thể ngăn nổi dù chỉ là một vị Ma thần.

Thật sự không ngờ, Hứa Thanh Tiêu chỉ mới xuất hiện thôi mà đã có thể khiến cho bảy vị Ma thần an tĩnh lại.

Đây đúng là điều làm cho người ta ngạc nhiên.

Mọi người kinh ngạc, nhìn về những gì diễn ra trước mắt với vẻ không dám tin.

Mà bên trong vương triều Đại Ngụy.

Sắc mặt Vương Triều Dương lại càng mang nét ngạc nhiên hơn.

Có lẽ người ta không biết bảy đại Ma thần đại diện cho thứ gì nhưng hắn biết.

Mỗi một vị Ma thần đều là những tồn tại hủy thiên diệt địa.

Nhất phẩm có là gì?

Trừ phi là nhất phẩm thượng cổ, nhất phẩm hoàn mỹ.

Nếu không, chỉ bằng vào sức mạnh của nhất phẩm thì không có cách nào để đối chọi lại với bảy đại Ma thần.

Đừng nói là bảy đại Ma thần, nói vậy đúng là đã sỉ nhục Ma thần rồi, đến cả một vị cũng có thể làm nghiêng trời lệch đất.

Cho nên hắn mới tự tin rằng chỉ cần không có chân kinh đại thánh nhân thì không ai có thể giải quyết được vấn đề bảy đại Ma thần này.

Nhưng bây giờ, Hứa Thanh Tiêu chỉ vừa mới đứng ra thôi, hơn nữa kết quả lại còn vô cùng tuyệt vời, bảy đại Ma thần chịu quỳ trước hắn?

Đây là chuyện không thể nào.

Vương Triều Dương choáng váng.

Không chỉ có hắn.

Rất nhiều thế lực trong vương triều Đại Ngụy cũng trợn tròn mắt.

Chẳng qua bọn họ vẫn còn tốt, bởi vì bọn họ không biết cuối cùng thì bảy vị Ma thần mạnh đến mức nào, những người biết đến và là người kinh ngạc nhất.

Trong Đại Ngụy.

Trên một ngọn núi.

Một bóng dáng cũng lộ ra vẻ chấn động không gì sánh kịp.

Ông ta nhìn về phía ma hải, trong mắt chứa đầy vẻ rung rộng.

“Đây là chuyện không thể nào.”

Giọng của ông ta vang lên, tràn ngập vẻ không thể tin được.

Kinh đô Đại Ngụy.

Tuân Tử nhìn thấy hết tất cả, cũng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

Dường như ông ta không ngờ bảy đại Ma thần sẽ cúi quỳ trước Hứa Thanh Tiêu.

Đây là điều không thể tưởng tượng nổi.

Còn trong huyện Bình An.

So với các nơi khác thì huyện Bình An an tĩnh cực kỳ.

Chuyện của Ma hải không hề ảnh hưởng đến nơi này, ít nhất thì bây giờ vẫn chưa có ảnh hưởng.

Có một bóng dáng đang lẳng lặng nhìn về phía Ma hải.

Ông ta nhìn tất cả những chuyện trước mắt, trong ánh mắt tràn ngập sự lo lắng:

“Cuối cùng thì, vẫn phải đến bước này.”

“Là phúc hay họa.”

Ông ta tự lẩm bẩm, trong ánh mắt mang theo sự lo lắng và chứa thêm một loại bất đắc dĩ.

Người này chính là Chu Lăng.

Chu phu tử.

Sư phụ của Hứa Thanh Tiêu.

Bên trong Ma hải.

Máu huyết trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu sôi trào, một tiếng rống giận dữ vang trời vang lên.

Trực tiếp làm cho Hứa Thanh Tiêu mất hết lý trí.

Đôi mắt của hắn lộ ra màu máu, tràn ngập sự giết chóc, không có trật tự và hỗn loạn.

“Rống.”

Hứa Thanh Tiêu hét lớn một tiếng, tiếng hét kinh khủng nổ vang trên bầu trời.

Giờ khắc này, trong cơ thể hắn tràn ra vô số sương đen, đây là ma khí, ma khí không có gì sánh kịp.

Những ma khí này tụ tậ lại một chỗ, diễn hóa ra Thái Âm, Thái Nguyên và Cự Vô, ba đại Ma thần.

Là chân long.

Là ma cầm.

Là hỗn độn.

Đại biểu cho ba đại Ma thần mạnh nhất.

Bản nguyên của vạn vật, thứ mà âm lực trong trời đất tụ tập lại.

Hư ảnh của ba đại Ma thần chí tôn xuất hiện.

Tản ra sức mạnh khiến cho vô số người sợ hãi.

Bên trong ma hải, bảy đại Ma thần đang quỳ trên mặt đất quỳ lạy về phía ba đại ma thần, toàn thân không ngừng run rẩy, làm cho người ta nảy sinh ra một loại cảm giác giống như đang triều bái.

Là kẻ dưới triều bái người bề trên.

Toàn thân bọn hắn đều run rẩy, đầy sự sợ hãi và kính sợ.

“Hứa Thanh Tiêu, là ma!”

Đột nhiên, không biết là ai lên tiếng hét lên một câu như vậy.

Trong chốc lát, rất nhiều thế lực đã hoàn toàn khiếp sợ.

Tất cả mọi người đều đang nghi ngờ tại sao lại đột nhiên xuất hiện tình huống này.

Nhưng sau khi giọng nói kia vang lên, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác như đã hoàn toàn tỉnh ngộ.

Hứa Thanh Tiêu là ma.

Đúng vậy.

Tồn tại có thể làm cho bảy đại Ma thần quỳ xuống, chỉ có ma, là ma thật sự mới có thể làm cho bảy đại Ma thần khom lưng uốn gối.

Không chỉ có bảy đại Ma thần mà ma hải, tất cả yêu ma đều quỳ lạy với Hứa Thanh Tiêu, bọn chúng cảm nhận được sự áp chế trước nay chưa từng có, cũng cảm nhận được sự sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn.

Đây là con ma mạnh nhất trên đời.

Nên mới có thể tản ra uy lực lớn như vậy.

“Không, đây là chuyện không thể nào.”

“Sao Hứa thánh có thể là ma được, hắn là Bán thánh nho đạo.”

Giọng của Vô Trần đạo nhân lập tức vang lên, ông ta phản bác lại cho rằng Hứa Thanh Tiêu không thể là ma.

Nhưng rất nhanh sau đó, một giọng nói lại vang lên lần nữa:

“Chuyện đã đến nước này rồi mà còn muốn giảo biện hay sao? Hứa Thanh Tiêu tu luyện dị thuật, hắn chính là ma. Nếu như hắn không phải ma thì chuyện thế này phải giải thích như thế nào đây?”

Đây là giọng của Vương Triều Dương.

Hắn ở Đại Ngụy nhưng lúc nào cũng chú ý đến tình hình Ma hải.

Khi bảy vị Ma thần đều quỳ xuống, cả người hắn đều choáng váng bởi vì hắn biết bảy đại Ma thần là tồn tại như thế nào.

Căn cứ vào ghi chép trong điển tịch thì đến cả đại thánh nhân văn võ song toàn cũng khó mà trấn áp nổi, phải mượn nhờ rất nhiều sức mạnh mới có thể phong ấn được Ma thần.

Nhưng cho dù là như vậy thì cũng không thể khiến cho bảy đại Ma thần quỳ xuống trước đại thánh nhân.

Nhưng bây giờ họ lại quỳ với Hứa Thanh Tiêu, đây không phải ma thì là cái gì?

Theo câu nói của Vương Triều Dương.

Trong vương triều Đại Ngụy, giọng của Hoài Ninh thân vương cũng vang lên:

“Lão phu đã nói trước rồi mà, Hứa Thanh Tiêu chính là ma, hắn tu luyện dị thuật.”

“Đáng hận, đáng hận, Văn cung Đại Ngụy đâu có sai, Nghiêm nho, Bồng nho, bọn họ đều không sai, Hứa Thanh Tiêu, ngươi đúng là quá độc ác.”

“Trừ bỏ cả Văn cung Đại Ngụy như vậy.”

“Chính là vì muốn phóng xuất ra tất cả yêu ma, Hứa Thanh Tiêu, ngươi đúng thật là quá độc ác.”

Bình Luận (0)
Comment